Dục Uyển

Phần 96
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Một tuần sau đó, Hoắc Phi gần như đã biến mất khỏi thế giới của Dục Uyển. Ngoại trừ lúc ăn cơm và ngồi xe đến trường.

Thì cô không còn nhìn thấy mặt hắn.

Miệng của cô cả tuần nay đã không được hoạt động hết công suất, Dục Uyển gần như quên luôn cả giọng mình như thế nào rồi. Tất cả là tại hắn khiến cô bức rứt như bây giờ.

Hắn cũng không thường đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, cũng không vô cớ gây sự như trước đây, nếu vô tình gặp nhau thì hắn cũng ngó lơ, xem cô như không khí.

Cô thật sự không hiểu mình đã làm gì chọc giận hắn, đáng lý ra cô phải là người giận mới đúng. Nhưng khó hiểu nhất vẫn là mình, tại sao hắn không đến kiếm chuyện cô lại cảm thấy khó chịu, cô nên cảm thấy vui mừng mới đúng nhưng giờ lại cảm thấy thiếu vắng cái gì đó.

“Hây… y… za… a…”

“Cậu thở dài cái gì…” Lý Nhã trả lời qua điện thoại.

“Không biết nữa, cảm thấy cả người không có chút sức sống…” Dục Uyển lăn tròn trên giường, đang nói chuyện với Tiểu Nhã, nhưng tự nhiên tên khó ưa đó lại xuất hiện trong đầu của cô.

“Không phải cậu sắp có hẹn với anh Luật, nên vui mới đúng…”

Vừa nghe Lý Nhã nói xong thì Dục Uyển lập tức giật mình bật người dậy khỏi giường, trời, cô quên mất luôn cả chuyện đó.

“Tiểu Nhã! Mình cúp máy nha… tối về nói chuyện tiếp…”

Dục Uyển vội vàng phóng vào phòng tắm, chảy tóc, soi gương, thay quần áo, mười phút sau đã lao ra khỏi phòng.

Cô vừa chạy ra ngoài thì nhìn thấy Hoắc Phi đang tay ôm một cô gái xinh đẹp, bước ra từ phòng hắn, hắn vẫn như trước, không nhìn đến cô đi xuống lầu.

Cô không hiểu có phải hắn đang mở hội tuyển người đẹp không, mà mỗi ngày ôm về một cô khác nhau, không cô nào bị trùng lập cả.

Hắn còn cười nói với người ta, bộ mặt đó thật khó ưa. Vui như vậy sao, nhưng mà tại sao cô lại đứng đây nghĩ lung tung.

“Alo…” chuông điện thoại vang lên, Dục Uyển liền nhấc điện thoại lên nghe, là Hoắc Luật.

“Vậy… em đến đó trước chờ anh…”

… Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: https://truyensexngan.net

“Tạm biệt”

Hoắc Luật bỏ điện thoại vào túi, rồi rời khỏi tiệm trang sức thì nhận được cú điện thoại khẩn từ Lữ Trị, qua điện thoại giọng nói của bà yếu ớt run rẩy, như sắp khóc. Ba giây sau đó, Hoắc Luật lập tức nhảy vào xe, lái như bay…

Bênh viện Gok.

“Cộp… Cộp…”

Hoắc Luật và Lữ Trị vội vã chạy vào trong bệnh viện, khi đến trước cửa phòng cấp cứu thì nhìn thấy cảnh tượng. Tống Thiếu Hoành được đẩy vào phòng còn Hoắc Mạn Ni thì…

“Chát… t…”

“Chát… t…”

Tống phu nhân, mẹ của Tống Thiếu Hoành giơ tay tát thẳng vào mặt của Hoắc Mạn Ni, hai bạt tay liên tiếp.

“Mẹ! Hãy cho con vào trong với Thiếu Hoành… mẹ…”

“Cô tránh ra” Tống Phu nhân nhân hất mạnh tay, đẩy ngã Mạn Ni xuống đất.

Bà tức giận vì Thiếu Hoành và Mạn Ni đã về nước được hai ngày nhưng lại không về nhà mà đến khách sạn. Sáng nay bà lại nhận được tin từ khách sạn, con trai bà té từ lan can lầu 7. Nếu như nó về nhà, tai nạn này nhất định sẽ không xảy ra.

“Mạn Ni! Chị có sao không” Hoắc Luật lập tức chạy đến đỡ Hoắc Mạn Ni đứng dậy.

“Luật! Thiếu Hoành… Thiếu Hoành anh ấy… hu… u…”

Nghe thấy tiếng khóc và vẽ mặt tiều tụy của Hoắc Mạn Ni, trong lòng hắn cảm thấy rất đau, chị Mạn Ni xinh đẹp của hắn trong thời gian ngắn tại sao lại trở nên đáng thương tuyệt vọng như vậy.

“Không có gì hết… chị yên tâm, Tống Thiếu Hoành sẽ không sao” hắn ôm chặt lấy cơ thể đang run rẩy hoảng loạn của Mạn Ni, giúp cô bình tĩnh lại.

“Chị Tống! Mạn Ni đang mang thai, chị tại sao lại ra tay độc ác như vậy hả…”Lữ Trị xót con nên lên tiếng bảo vệ cho Hoắc Mạn Ni.

“Mang thai sao… cái thai của nó đã mất rồi… hu… hu… giờ lại đến con trai không biết có thể qua khỏi hay là không… Hoắc Mạn Ni mày chính là đồ sao chổi độc ác, ngay từ đầu tao nên cương quyết hơn, không để Thiếu Hoành lấy thứ xui xẻo như mày thì nó đã không bị mày hại” Bà Tống lao đới túm vai túm tóc của Hoắc Mãn Ni kéo dậy, nhưng lần này có Hoắc Luật đẩy ra và Lữ Trị ngăn cản.

“Bà thôi đi! Bà đừng nghĩ mình là mẹ chồng của Mạn Ni thì có thể đánh đập con bé… tôi cho bà biết, cho dù Tống Thiếu Hoành hôm nay có chết đi nữa, đó cũng không phải là lỗi của Mạn Ni”

“Thiếu Hoành không thể chết được, bà câm miệng lại” Tống Phu nhân lớn tiếng hét lên với Lữ Trị.

Tống gia cửu đời đơn truyền, bà chỉ có mỗi Thiếu Hoành là con. Tất cả điều bà làm và cố gắng đều là vì hắn, hắn không còn thì bà cũng không thiết sống trên đời này nữa.

“Thiếu Hoành! Con phải sống, con không thể xảy ra chuyện được”

Hơn hai tiếng sau.

Ánh đèn phẫu thuật chợt tắt, cánh của phòng giải phẫu mở ra. Và Tống Thiếu Hoành được các bác sĩ kéo ra bên ngoài.

“Bác sĩ! Thiếu Hoành thế nào rồi…”

“Tống thiếu gia đã qua cơn nguy hiểm, nhưng tại nạn đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến vùng não bộ… có thể cả đời của cậu ấy chỉ có thể sống như người thực vật”

Sau khi nghe tin chấn động từ bác sĩ, Tống Phu nhân đau khổ gào khóc rồi gục ngã trước cửa phòng cấp cứu. Bà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu sao chổi là Mạn Ni, có số mệnh xui xẻo đã khắc con bà, nên quyết định không nhìn nhận con dâu.

Hoắc Mạn Ni bị đuổi trở về nhà mẹ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 23-06-2024 07:19:51
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Quỳnh và Huyền (Update phần 43)
Cơn mưa Sài Gòn (Update phần 55)
Thị trấn đầy cám giỗ (Update phần 109)
Đi lộn phòng (Update phần 21)
Lưỡi Hoa Đinh Lăng (Update phần 12)