Dục Uyển

Phần 145
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Mức độ nguy hiểm của Hoắc Phi càng ngày càng gia tăng, mỗi lần ở gần hắn cô lại mất bình tĩnh. Cho nên những lần sau cũng phải kiên định hơn nữa. Dục Uyển cô gắng thôi miên bản thân, sau lần suýt nữa vượt rào với Hoắc Phi tối qua.

“Tiểu thư! Ly trà sâm đó là của người khác.”

Tối qua Dục Uyển không quay về Đế Vương mà ngủ lại Hoắc gia. Sáng ra cảm thấy khát nước, nên bước vào bếp tìm cái gì đó để uống, thì nhìn thấy ly trà sâm của ai đặt trên bàn, vừa chạm tay vào Hoắc quản gia đã ngăn lại.

Sớm như vậy, các trưởng lão trong nhà vẫn chưa thức giấc, vậy trà sâm này pha cho ai uống.

“Hoắc quản gia! Ly trà sâm này ông pha cho ai uống?” Dục Uyển lên tiếng.

“Là nhị thiếu gia… cậu ấy đang ở ngoài vườn.”

“Của Luật…”

Gần đây, hình như cô rất ít nhìn thấy hắn, không biết có phải do cô suy nghĩ quá nhiều, nhưng Dục Uyển có cảm gíác Hoắc Luật đang tránh mặt cô.

“Hoắc quản gia! Để tôi giúp ông mang trà ra ngoài, ông hãy đi làm việc khác.”

“Cảm ơn tiểu thư, cũng muộn rồi… tôi phải đi đánh thức lão gia và phu nhân.”

Hoắc quản gia giao trà sâm tận tay cho Dục Uyển, rồi vội vã đi lên lầu. Còn cô cầm ly trà sâm lên hít một hơi thật sâu, trước khi mang ra ngoài.

“Thật thơm quá.”

Bên ngoài, tiếng nhạc cao vút, bay bổng khắp nơi.

Những làn sương đêm vẫn còn lượn lờ xung quanh, Hoắc Luật đang mặc chiếc áo len màu lục, tay cầm đàn giutar. Dáng vẻ soái ca đó, làm cho người ta muốn choáng ngộp, đứng lại mà ngắm nhìn. Mặc dù hắn thường xuyên đánh đấm, nhưng đôi tay lại rất đẹp, không hề thô thiển một chút nào, những ngón tay thon dài như điêu khắc.

Mái tóc hơi bồng bềnh, đôi mắt đen quyến rũ, sóng mũi cao thẳng tắp cùng với khuôn mặt không góc chết, và thân thể tráng kiện được che phủ bởi chiếc áo len, đằng sau đó là…

Dục Uyển! Mày đang nghĩ tới đâu vậy… mau tỉnh táo lại…

Mày đúng thật là hoa tâm, đã có Hoắc Phi sao vẫn còn suy nghĩ lung tung với Hoắc Luật. Phải loại ngay những tư tưởng xấu xa này ra khỏi đầu, nếu không, sẽ có lỗi với Hoắc Phi. Mày đã hứa hôn với hắn, chỉ có thể toàn tâm toàn ý nghĩ về một mình hắn mà thôi.

Sau khi chấn chỉnh tinh thần. Dục Uyển câm ly trà sâm bước tới chỗ của Hoắc Luật. Nhưng ngoài dự liệu của cô.

Từ xa thấy Dục Uyển, thì có người đã ngưng đàn đứng dậy. Hoắc Luật xoay lưng, cầm cây đàn guitar đi vào trong nhà.

Lại muốn tránh mặt cô…

Dục Uyển lập tức đuổi theo, những tư tưởng vẩn vơ cũng thổi bay. Cô không phải là kí sinh trùng nguy hiểm, mà vừa nhìn thấy cô là hắn đã xoay người bỏ đi, cô đáng ghét đến vậy sao, vấn đề này cần phải làm cho ra lẽ.

“Anh đang tránh mặt em?”

Dục Uyển lớn tiếng đứng trước mặt Hoắc Luật, còn hắn lại im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn cô, trong mắt như có rất nhiều điều muốn nói. Cũng một tuần, hắn không nhìn thấy cô, vẫn xấu xí và dữ dằn như trước. Nhưng hắn lại yêu.

Kể từ sau cái đêm cùng Hoắc Mạn Ni ở bệnh viện, thì Hoắc Luật đã xác định rõ người hắn yêu là Dục Uyển, nhưng đã quá muộn để hắn có thể bắt đầu lại. Hiện tại cả thành phố này đều biết, Dục Uyển là vợ sắp cưới của Hoắc Phi. Cho dù trước đây hắn và Dục Uyển là loại quan hệ gì, thì hiện tại thân phận của cô là em dâu của hắn, hắn không thể làm ra chuyện có lỗi với em trai mình.

“Anh không có tránh mặt em.” Hoắc Luật lạnh lùng nhìn cô.

“Không có… mà vừa nhìn thấy em anh lại cất đàn đi, anh nghĩ em ngốc đến không nhìn ra, anh đang cố ý lẫn tránh em”

“Em suy nghĩ quá nhiều, chỉ là anh không muốn đàn nữa nên mới cất đàn đi.”

“Không đúng! Thái độ gần đây của anh rất lạ… giống như anh muốn giữ khoảng cách với em, rốt cuộc là sao? Anh nói rõ đi… em không thích cái thái độ này của anh”

“Em và Phi đã đính hôn, anh nghĩ chúng ta nên giữ khoảng cách, sẽ tốt hơn cho tất cả mọi người, tránh cho người ngoài đàm tiếu.”

Mặc dù biết quan hệ giữa cô và Hoắc Luật đã chấp dứt từ lâu, cô cũng cho là mình đã thông suốt. Nhưng tại sao trước thái độ xa lạ và nghe những lời lẽ lạnh lùng của Hoắc Luật, trong lòng cô vẫn không vui, tim cũng nhói lại.

“Anh nói đúng.” Dục Uyển gượng cười, xoay người đi vào trong nhà.

Có phải những lời vừa rồi, hắn đã làm tổn thương cô. Hoắc Luật cũng khó chịu bởi vì những lời lẽ vừa rồi của mình, nhưng tránh gặp mặt Dục Uyển cho đến khi hắn không còn cảm giác với cô nữa, là giải pháp tốt nhất cho hắn.

“Cẩn thận!”

Hoắc Luật vừa xoay người đi thì nhìn thấy một chậu hoa từ trên ban công, không rõ là lầu nào rơi xuống đầu của Dục Uyển, hắn khẩn trương đến mức không thể suy nghĩ gì khác, hoảng hốt chạy tới ôm chặt lấy cô, thay vì là đẩy cô ra.

Dục Uyển theo phản xạ ngẩn đầu lên nhìn, đã quá muộn, chậu hoa từ trên cao rơi xuống quá nhanh. Tưởng đâu sẽ đẹp mặt vì nó, nhưng không ngờ lại có một vòng tay lực lưỡng quen thuộc, ôm chọn người cô vào trong lòng.

“Choang… ng!!!”

Chậu hoa vì vậy mà đập vào lưng của Hoắc Luật, rơi xuống đất, mãnh vỡ chạm vào nền đá vỡ nát và tạo ra tiếng vang dữ dội, cùng với tách trà trên tay của Dục Uyển.

“Em có sao không? Có chỗ nào bị thương?”

Không màn đến an nguy bản thân, và vết thương ở trên lưng, điều mà Hoắc Luật bận tâm là thương tích trên người của Dục Uyển.

“Em không bị thương… còn anh, có sao không?”

“Anh không sao”

Tình cảm tưởng đã nguội lạnh, lại bùng cháy trong đôi mắt nồng nàn của cả hai. Hoắc Luật và Dục Uyển đều rất quan tâm đến đối phương, hắn lo cho cô bị thương, cô sợ hắn xảy ra chuyện.

Hình ảnh hai người đứng cạnh bên nhau, dính như sam, tay cầm tay, làm cho lửa giận của người đứng trên ban công lầu ba, thêm tức tối.

“Dục Uyển! Tại sao chậu hoa vừa rồi không giết chết mày…”

Hoắc Mạn Ni tức giận xoay người đi vào trong.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 23-06-2024 07:19:51
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Nữ chính truyện H (Update phần 30)
Gia đình hạnh phúc (Update phần 14) - Mây Mây
Phá trinh gái nhà lành (Update phần 17)
Gặp lại Phấn (Update phần 18) - Tại Hạ
Gã thợ mộc dê xồm (Update phần 17)
Cô em vợ đa tình (Update phần 43) - Lê Cương
Sờ lồn em Linh (Update phần 14)