Dục Uyển

Phần 52
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

125980000…

Một con số không nhiều nhưng lại là một vấn đề lớn với Dục Uyển. Sáng mai, mẹ của Dịch Nam sẽ được phẫu thuật, và cũng là kì hạn đánh cược giữa cô và Lữ Tri. Nếu không có đủ số tiền viện phí trước giờ phẫu thuật thì xem như cô đã thua, 5% cổ phần của mẹ Tiêu sẽ hai tay dâng cho bà ta.

Cô không muốn mình trở thành tội nhân thiên cổ. Nhưng trong một đêm, cô đi đâu để kiếm được số tiền đó đây.

“Hây za…”

Dục Uyển mang theo một tâm trạng nặng nề bước ra từ phòng tắm, khi nãy vào phòng tắm mà quên mang đồ, nên chỉ có thể quấn khăn bông mà đi ra ngoài, dù sao trong phòng cũng chỉ một mình cô, cho dù lỏa thân cũng không sao.

“Vèo… o…”

Dục Uyển kéo tuột chiếc khăn bông xuống đất, thân thể tuyết trắng với những đường nét quyến rũ.

Cô mở tủ quần áo ra tùy tiện lấy một chiếc váy ngủ hai dây, màu trắng, cổ khoét sâu viền ren, và hơi ôm sát cơ thể, làm tôn lên hết những đường cong quyến rũ. Không phải là cô muốn khiêu khích ai, nhưng váy ngủ treo đầy trong tủ cũng chỉ có một loại là đầm ngủ sexy, chọn cái nào cũng vậy cả.

Mà…

Cơ thể này cũng quá đẹp, sao nó có thể tuyệt mỹ đến như vậy. Cô là con gái mà cũng bị mê hoặc.

Dục Uyển đưa tay xoa nắn hai cặp vú căng tròn mềm mại của mình, thật quá nhiều thịt vừa mềm mại lại co giãn. Trước đây cô luôn thắc mắc tại sao đàn ông luôn thích vò nát cặp ngực của phụ nữ khi họ quan hệ, nhưng bây giờ thì cô có thể hiểu được cảm giác đó.

Cả một quá trình từ lúc Dục Uyển kéo chiếc khăn bông xuống, cho đến khi mặc vào chiếc váy ngủ và tự sướng trước gương chỉ kéo dài gần 5 phút, tội nghiệp. Cô không hề phát hiện ra trong phòng có người, chỉ sau khi cô xoay người lại mới nhìn thấy hắn.

“Á… a…” Dục Uyển giật nảy người, hét lên như vừa nhìn thấy ma.

“Anh… anh… ở đó từ khi nào”

Hoắc Luật đang ngồi vắt chéo chân trên giường, trên khuôn mặt điểm trai đó vẫn không có gì khác ngoài một chữ “lãnh”, chỉ là trên miệng hắn hơi nhếch lên tạo ra một đường cong hoàn mỹ, tóc hắn vẫn còn chưa khô, trên người còn đang mặc áo choàng tắm. Có lẽ là vừa mới tắm xong, cũng giống như cô.

Hoắc Luật đưa tay lên nhìn đồng hồ, thái độ rất bình thản.

“10 Phút”

“Oanh… nh…”

Trong đầu cô vang lên tiếng nổ lớn như sấm, như vậy… vậy… là hắn đã nhìn thấy hết tất cả, từ lúc cô bước ra, ném chiếc khăn tắm xuống đất, mặc váy và… cô không muốn sống nữa, chỉ muốn tìm cái lỗ nào chui xuống. Trong lúc Dục Uyển còn chìm xâu trong xấu hổ, thì Hoắc Luật đã đứng dậy.

Hắn đi về phía Dục uyển, khí thế như thái sơn áp đảo dồn cô đến tận chân tường, khi cô không còn đường lui thì hắn mới dừng.

“Anh… anh… muốn làm gì…” Khi đứng trước Hoắc Luật cô luôn có cảm giác sợ hãi, gan của cô không phải lúc nào cũng nhỏ như vậy, chỉ là đối thủ quá mạnh.

Hoắc Luật đột ngột xuất hiện trong phòng cô vào lúc này. Chẳng lẽ vì hai bạt tay khi nãy, cô tát hắn ở khách sạn nên muốn tìm cô tính sổ.

Hắn thật muốn động thủ với cô sao. Nhìn thấy Hoắc Luật từ từ giơ tay lên, Dục Uyển lại nghĩ hắn muốn ra tay đánh mình mà sợ đến xanh mặt, không dám mở mắt ra.

“Điền vào con số mày muốn, rồi quên sạch chuyện xảy ra ở khách sạn” Hắn cầm tờ chi phiếu để trước mặt cô.

“…” Dục Uyển mở mắt ra nhìn hắn.

Đây gọi là ăn bánh trả tiền, hắn xem cô làm gái. Lòng tự tôn của cô không cho phép mình chịu nổi nhục nhã lớn như vậy. Cô sẽ cho hắn biết, mình không phải là loại con gái hạ đẳng như vậy.

“Đồ khốn! Anh nghĩ có tiền là ngon lắm sao… với mấy đồng tiền thúi của anh, có thể tùy tiện chà đạp nhân phẩm của người khác”

Tiếp theo cô sẽ xé nát tờ chi phiếu, ném vào mặt hắn, rồi ra đi trong danh dự với hai bàn tay trắng. Thật đại nghĩa, thật dũng cảm. Nhưng đó là lời thoại của nữ chính trong phim truyền hình. Còn cô thì không phải, cho nên lời thoại và hành động của cô sẽ là…

“Tôi muốn bao nhiêu cũng được”

“Đúng vậy…”

Dục Uyển giật lấy tấm chi phiếu của Hoắc Luật, rồi chóp chóp đôi mắt long lanh nai tơ nhìn hắn.

Nói cô không có tự trọng hay mặt dày không liêm sĩ cũng được, nhưng đánh thì cô không đánh lại hắn, còn tiền là thứ cô yêu nhất trên đời nên không thể học theo nữ chính phim truyền hình nói “tôi không cần tiền”.

Được hắn gật đầu, Dục Uyển hí hửng cầm tấm chi phiếu lên. Con số hiện ngay trong đầu cô chính là “125980000” số tiền viện phí còn thiếu. Nên không do dự mà đặt bút xuống viết ngay.

Tội nghiệp Dục Uyển, khôn lâu năm nhưng dại một phút. Bây giờ cô có hối cũng không còn kịp nữa nữa.

“Xong rồi”

Dục Uyển hí hửng đưa tờ chi phiếu lại cho Hoắc Luật, phải đến sau khi Hoắc Luật rời khỏi, thì cô mới biết mình ngu hết thuốc chữa, tại sao lúc đó không viết một con số nào đó to hơn một chút, sao cứ nhất thiết là “125980000”.

“Chuyện ở khách sạn, tao không muốn người khác biết, nếu mày dám đi rêu rao khắp nơi… kết cục của mày sẽ rất thê thảm”

“Rẹt… t… t!!!” Hoắc Luật không hề nhìn đến con số, đã kí tên mình lên tấm chi phiếu.

“Bộp!!!” Hắn đập mạnh tờ chi phiếu vào ngực của Dục Uyển, rồi lạnh lùng lướt qua người cô.

Cánh cửa bị hắn đóng sập lại. Dục Uyển tức giận đến vò đầu bức tóc.

Hắn nghĩ mình là ai, toàn thân đều đúc bằng vàng sao, lên giường với hắn là một chuyện vô cùng vinh quang, đáng để cô phải đi khoe khoang khắp nơi. Dục Uyển tức giận chỉ muốn đuổi theo hạ Hoắc Luật đo ván, đánh lếch dưới sàn.

Tại sao hai anh em họ luôn cho mình là trung tâm của vũ trụ. Cô nhất định phải rời khỏi đây, nếu không, cô nhất định sẽ bị những con người tự đại đó làm tức chết.

“A… a… Tôi không muốn ở đây nữa…”

… Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: https://truyensexngan.net

Sáng hôm sau…

Khắp thành phố đều náo loạn cả lên, đến đâu cũng nghe mọi người bàn tán sôi nổi, tất cả các phương tiện báo đài, tạp chí và trang mạng điện tử đều đưa tin.

Đầu tiên phải kể đến là tập đoàn địa ốc S&T đã phá sản trong trong một đêm, tin tức này làm chấn động cả thành phố. Hàng ngàn nhân viên bị mất việc làm mà không được báo trước.

Sáng thức dậy, họ vẫn sinh hoạt như mọi khi. Nữ thì trang điểm thật đẹp, mặc váy mới, mang giày cao gót và xách túi hàng hiệu. Nam thì tóc vuốt keo, đeo đồng hồ xịn, mặc áo vest và tay cằm cặp táp bước ra khỏi nhà.

Nhưng khi đến nơi mới biết mình đã thất nghiệp. Hàng ngàn nhân viên của S&T đang ngỡ ngàn như từ trên trời rớt xuống. Người thì ngồi bệt xuống đường, kẻ thì cầm điện thoại lên gọi liên tục.

“Alo… công ty phá sản rồi”

“Giỡn hoài, báo cáo của giám đốc Lương tôi vẫn chưa làm xong… chắc hôm nay xin nghĩ bệnh”

“Ai giỡn với cậu… không tin thì cậu mau đến xem, ngân hàng đang dán giấy niêm phong trước cửa công ty… giám đốc Lương vừa lên cơn đau tim, được đưa vào bệnh viện rồi”

“Rầm… m…”

“Alo… alo…”

Không nghe thấy ai trả lời, chắc có lẽ bên đó cũng đã ngất xỉu như ông giám đốc Lương nào đó. Dù câu chuyện có phần kịch tính, nhưng đó chỉ là tin hot thứ hai. Tin hot nhất đứng đầu bảng xếp hạng và được nhiều lượt view nhất, phải kể đến chính là kết quả buổi bầu cử thị trưởng mới của Hán Trì sáng nay.

Sau mấy tháng trời tranh cử quyết liệt, giở đủ chiêu trò và đấu đến sứt đầu mẽ trán. Thì sáng hôm nay, cả bốn ứng cử viên cho chiếc ghế thị trưởng đều tuyên bố họ rút lui.

Wo… o…

Nhưng đừng kích động vội, vì đó vẫn chưa phải là hot nhất…

Mà tin hot là sự xuất hiện của ứng cử viên thứ năm, ông ta đã chiến thắng một cách vang dội với bốn số phiếu trong tay. Xin nhắc lại lần nữa, là bốn số phiếu trong tay, ông ta đã trở thành thị trưởng mới của Hán Trí.

Bốn lá phiếu đó ở đâu mà ra…

Đương nhiên là từ bốn ứng cử viên vừa mới rút lui. Vậy nhân vật đáng sợ đó là ai, có thể khiến cho cả thành phố Hán Trì phải chao đảo. Chúng ta hãy cùng hướng mắt lên màn hình, để xem diện mạo của người này.

Một ông lão ngoài sáu mươi, tóc hoa râm và dáng vẽ uy phong từ trong tòa thị chính đi ra. Xung quanh toát lên một khí chất cao quý vương giả mà không phải ai cũng có được. Kỉ Tôn, mà người ta thường gọi là Kỉ lão.

Kỉ gia là một danh gia vọng tộc, tổ tiên của họ còn là người đã sáng lập ra Hán Trì. Mặc dù Kỉ gia không phải là đại phú hào và con số trong ngân hàng cũng không sánh bằng các đại gia tộc khác. Nhưng địa vị và quyền thế của họ thì không có một gia tộc nào có thể sánh được.

Kỉ lão còn là người đầu tiên ngồi vào ghế thị trưởng khi mới mười tám tuổi, trong suốt bốn mươi năm làm thị trưởng, ông đã trở thành tấm gương sáng về sự thanh liêm chính trực, cũng đã nâng đỡ và đào tạo ra vô số nhân tài. Cho nên, mọi người đều rất nể phục và kính trọng ông ta.

“Kỉ tiên sinh! Chuyện ông vừa tuyên bố… có phải là thật không, xin cho chúng tôi biết thêm”

Kỉ lão đang bị bao vây bởi rất nhiều ống kính và kí giả, quan trọng hơn là sự có mặt của bốn ứng cử viên vừa rút lui. Họ luôn theo sát, bảo vệ Kỉ lão trước sự tấn công vồ vập của kí giả.

“Ân sư vừa mới xuống máy bay nên còn rất mệt… xin lỗi, làm ơn tránh đường giùm” Ứng cử viên thứ nhất lên tiếng.

Nhưng tinh thần không chịu từ bỏ của kí giả, không vì khó khăn trước mắt mà đầu hàng. Họ vẫn tràn vào được…

“Kỉ tiên sinh! Ông nói sẽ cho xây dựng một viện dưỡng lão, có phải là thật… xin ông cho biết thêm dự định sắp tới của mình”

“Ân sư đã nói quá rõ, nếu còn thắc mắc gì thì liên hệ với trợ lý của tôi… giờ thì xin tránh đường giùm” Ứng cử viên thứ hai cũng đã lên tiếng.

“Kỉ tiên sinh! Còn dự án khu nghỉ dưỡng cao cấp mà chính phủ đã lên kế hoạch nhiều năm… ông có biết gì về chuyện này không, hay đó chỉ là tin đồn”

“Xin lỗi! Hiện tại ân sư không muốn nói thêm gì… tất cả những gì cần nói, chúng tôi đã nói hết khi nãy… xin tránh ra” Ứng cử viên thứ ba cũng đã vào cuộc.

Trong lúc các kí giả còn đang bao vây Kỉ lão, thì một chiếc xe limousine sang trọng đã dừng trước tòa thị chính. Một người đàn ông cao lớn, vội bước xuống xe, chạy đến chỗ của Kỉ lão.

“Thầy! Xe đến rồi… chúng ta đi thôi” Ứng cử viên thứ tư, người cuối cùng.

Sau khi Kỉ Tồn ngồi vào trong xe, thì bốn ứng cử viên khác cũng bước lên. Rồi chiếc xe biến mất.

Đó là tất cả những gì mà Hoắc Nghị và Hoắc Khiêm nhìn thấy trên màn hình tivi.

Ba năm trước phu nhân của Kỉ lão được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, Kỉ lão đã từ chức thị trưởng vì muốn đưa vợ ra nước ngoài trị bệnh. Nhưng sáu tháng trước Kỉ lão phu nhân đã qua đời, với Kỉ lão đó là một cú sốc lớn, suốt những ngày sau đó ông ta không liên lạc với ai, gần như mất tích.

Không ngờ, lần này trở về lại gây ra sóng gió lớn như vậy…

Hoắc Nghị quay sang nhìn Hoắc Khiêm, với đứa con trai luôn tỏ ra thâm sâu khó đoán này, càng ngày ông càng không thể biết trong đầu nó đang nghĩ gì.

“Tại sao con biết Kỉ lão sẽ tham gia tranh cử, còn có kế hoạch cho xây dựng một viện dưỡng lão tình thương”

“Con từng nghe Kỉ Quân nói… tâm nguyện của bà cô ấy là nhìn thấy một viện dưỡng lão ở Hán Trì, chăm sóc cho những người già cô độc không có nơi nương tựa lúc cuối đời, nhưng tới lúc bà nhắm mắt tâm nguyện đó vẫn không được hoàn thành”

“Kỉ lão rất yêu thương vợ mình, nên con nghĩ… ông ta nhất định sẽ giúp bà hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này”

Hoắc Nghị như người đã thông suốt, ông ngã lưng ra sau ghế…

“Nhưng nếu muốn chính phủ đồng ý bỏ tiền ra xây dựng một viện dưỡng lão tình thương, thì Kỉ lão phải quay lại ghế thị trưởng…” Hoắc Nghị lên tiếng.

“Dạ phải”

Dù đã thông, nhưng Hoắc Nghị vẫn còn một thắc mắc khác.

“Vậy làm sao con biết Kỉ lão sẽ chọn gần Vịnh Thiên Sa để xây dựng viện dưỡng lão, mà không phải là nơi khác”

“Vì Kỉ lão phu nhân thích ngắm cảnh biển… ở khắp Hán Trì chỉ có cảnh biển ở Vịnh Thiên Sa là đẹp nhất, nên con nghĩ Kỉ lão sẽ chọn nơi đó” Hoắc Khiêm nhếch miệng cười.

Sau khi nghe hắn nói xong. Không biết là vì chuyện gì mà Hoắc Nghị bất ngờ cười rất lớn…

“Ha… a…”

“Lần này Dương thị thua chắc, nhiều năm nay ông ta luôn gây sự với Hoắc thị… cha xem lần này ông ta làm sao mà vực dậy.”

“Đúng là quả báo cho ông ta…”

Hoắc Nghị đang trong tâm trạng rất phấn khích, khi nghĩ đến bộ dạng thất bại của Dương chủ tịch, kẻ gây rối cho Hoắc thị suốt nhiều năm. Thì Hoắc Nghị có một chuyện khiến ông tò mò. Chính là chuyện tốt trên đời này không phải lúc nào cũng trùng hợp.

“Tin tức chính phủ sẽ cho xây dựng một khu nghỉ dưỡng cao cấp ở Hán Trì… có phải cũng là do con tung ra ngoài”

Hoắc Khiêm nhếch miệng cười.

“Phải…”

Hoắc Nghị cảm thấy thật sự rất tự hào về độ thâm độc của con trai mình. Tiền đồ của đứa con này còn tiến xa hơn cả ông.

“Giỏi lắm… ha… a…”

Tiếng cười của Hoắc Nghị nghe còn lớn hơn khi nãy, vang xa ra khỏi căn phòng mà tận hành lang người ta vẫn còn nghe được.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật 23-06-2024 07:19:51
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Hệ thống Livestream (Update phần 83)
Ám ảnh tình dục (Update phần 11)
Con dâu, con gái (Update phần 51) - Ngọc Linh
Tình yêu của mưa (Update phần 18)
Loạn luân với thím (Update phần 35)
Địt nhau với dượng (Update phần 15)
Thục Oanh (Update phần 25) - Oceano