truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 71
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Vấn đề lớn nhất?

Tống Thanh Thư bị lão hỏi khó rồi, nghĩ lại tình huống hôm nay, tựa hồ khắp nơi đều có vấn đề.

– Có thể vấn đề của vãn bối là làm việc cho triều đình Mãn Thanh, hiện giờ có chút tiến thối không được…

Tống Thanh Thư thở dài một hơi, ngày xưa kinh mạch toàn bộ bị đứt đoạn, võ công mất hết, lại còn đối nghịch với Trương Vô Kỵ võ công cái thế dưới trướng hơn mười vạn giáo chúng. Ngày xưa Tống Thanh Thư ngộ sát sư thúc Mạc Thanh Cốc, lại còn trong đại hội Đồ Sư giết hại chết hai trưởng lão Cái Bang, hai phần nồi đen này làm cho hắn cũng phải cõng đeo, đến lúc Chu Chỉ Nhược phái Nga Mi cũng truy tìm đuổi giết hắn, đến lúc ấy Tống Thanh Thư mới thấy dù cho võ lâm rộng lớn, nhưng bản thân hắn cũng không có được miếng đất cắm dùi.

Nếu cam tâm làm một người dân bình thường, tìm một chỗ mai danh ẩn tích sống nốt quãng đời còn lại thì cũng tạm được, đáng tiếc ngày đó Tống Thanh Thư trong lòng tràn ngập vô tận oán hận phẫn nộ, tự thề coi sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào cũng phải tìm Trương Vô Kỵ báo thù, nên về sau mới mưu đồ gia nhập triều đình Mãn Thanh.

Sau này Tống Thanh Thư thực lực càng ngày càng cao, nhân sinh của hắn mục tiêu không còn giới hạn trong chuyện báo thù, đồng thời sinh ra thêm nữa ý định càng lớn hơn. Thời điểm này hắn lại phát hiện thân phận mình tại Mãn Thanh thật sự là bị trói buộc, Mãn Thanh tuy rằng không giống Mông Cổ hoặc Kim quốc, cùng Tống quốc có mối thâm cừu đại hận, nhưng dù sao cũng đã tiêu diệt Minh triều, vì thế trong lòng người Hán tại Trung Nguyên có ấn tượng không tốt.

Nếu Tống Thanh Thư muốn làm trung thần của Mãn Thanh, thì cũng không sao cả, nhưng hắn còn có khát vọng càng lớn, ngày sau thiên hạ sẽ mắng hắn là một Hán gian, bản thân sẽ không có biện pháp giải thích, tuy rằng Tống Thanh Thư cũng xếp đặt tốt kế sách để lấy lại sự trong sạch cho bản thân mình, nhưng quá trình không tránh khỏi quá mức hung hiểm…

– Ngươi tiến thối không được, là bởi vì ngươi suy nghĩ quá nhiều.

Âu Dương Phong đánh giá.

– Lão phu sống lâu như vậy, từ vương công quý tộc, cho tới thảo dân bần hàn, đều tiếp xúc qua không ít, tuy rằng lão phu cùng ngươi tiếp xúc không nhiều, nhưng trước kia cũng nghe được một ít tin đồn về ngươi, nên cũng có thể biết được phần nào tính cách của ngươi. Ngươi mặt ngoài tuy rằng khiêm tốn, nhưng nội tâm lại cực độ tự đại.

Không cho Tống Thanh Thư cơ hội giải thích, Âu Dương Phong nói tiếp.

– Mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, trong lòng của ngươi, cứ cho rằng chỉ có một mình ngươi mới có thể cân nhắc đầy đủ các phương diện lợi hại về các mối quan hệ, để lựa chọn lợi ích phù hợp nhất, còn những người khác thì chưa đủ thông minh, hoặc là chưa đủ lý trí để ngươi nghe theo, vì vậy ngươi cứ luôn muốn dẫn dắt bọn họ dựa theo ngươi mà làm việc…

Tô Thuyên đứng bên cạnh nghe được như lọt vào trong sương mù, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tống Thanh Thư, thấy hắn im lặng, trong lòng thất kinh:

“Chẳng lẽ thực sự là như thế này.”

Âu Dương Phong cười lạnh:

– Nhưng đâu có dễ như vậy, ngươi muốn đạt tới tình huống hoàn mỹ, chính ngươi tất nhiên cần phải hy sinh tương ứng, ví dụ như ngươi vừa rồi lo lắng ta liều lĩnh, sẽ cùng ngươi đại chiến một trận, cho nên lúc nói chuyện cũng phần khép nép.

Tống Thanh Thư gượng cười, đang muốn nói, thì Âu Dương Phong đưa tay ngăn cản nói:

– Ngươi rất giống với một người mà trước kia lão phu đã từng biết đến.

Tống Thanh Thư trong lòng khẽ động.

– Là ai?

– Triệu vương Hoàn Nhan Hồng Liệt của Kim quốc, Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng là người thông minh.

Âu Dương Phong ánh mắt trở nên có chút phiêu hốt nhớ lại.

– Hắn tuy rằng không nói ra, nhưng lão phu biết rõ tất cả mọi người trong mắt hắn bất quá chỉ là một quân cờ mà thô, hắn diễn xuất chiêu hiền đãi sĩ, lúc kéo lão phu gia nhập vào Triệu vương phủ, ta thì không có giống như đám người của Linh Trí Thượng Nhân kia đối với Hoàn Nhan Hồng Liệt luôn tìm cách nịnh hót, lão phu đối với hắn sắc mặt không chút thay đổi, đến nỗi cuối cùng, Hoàn Nhan Hồng Liệt hạ mình giống như là nô tài của lão phu vậy, ngươi biết là vì sao không?

Âu Dương Phong nhìn Tống Thanh Thư hỏi.

– Vì cái gì?

Âu Dương Phong tuy rằng thân là một trong Ngũ Tuyệt của Trung Nguyên, nhưng Hoàn Nhan Hồng Liệt đường đường là một Vương gia đế quốc, hoàn toàn không cần phải tự hạ mình đối với Âu Dương Phong như vậy.

– Bởi vì hắn cùng ngươi giống nhau, cân nhắc được mất quá nhiều, trong lòng hắn, cho lão phu là một giang hồ có bản tính kiêu căng, không chịu được lễ nghi, nếu lấy thân phận Vương gia dọa lão phu, thì sợ nhất định lão phu sẽ không hợp tác, trở mặt bỏ đi. Mà hắn thì đang có chỗ cần dùng đến bản lĩnh của lão phu, vì vậy dù trong lòng tức tối oán giận, cũng phải biểu hiện ra mặt tôn trọng lão phu, vì thế hắn so với ngươi giống nhau, chỉ cần là đại cục thì dựa theo bản thân có ăn chút thiệt thòi cũng không quan tâm đến…

Âu Dương Phong cười ha ha.

– Do hai người địa vị chính là như vậy, ngươi mạnh mẽ thì hắn liền yếu, ngươi yếu hắn liền mạnh mẽ, mà lão phu lại xem thấu ý của kẻ thông minh ý này, dĩ nhiên là phải chiếm lấy thượng phong.

Nghĩ đến quan hệ của mình và Khang Hy, Tống Thanh Thư sắc mặt trầm xuống.

Âu Dương Phong cũng nhìn thấy, cười khẩy nói:

– Tình huống của ngươi lão phu cũng đã được nghe nói rồi, tuy rằng Khang Hy đối với ngươi không tệ, nhưng vẻn vẹn cũng xem ngươi là một nô tài mà thôi. Cái gì gọi là đệ nhất cao thủ Mãn Thanh, cuối cùng cũng chẳng khác gì giống như con chó cắn người cho hắn, lần này chỉ sợ chắc cũng là do Khang Hi ‘hạ lệnh’ cho ngươi đến Thần Long đảo này a.

Thấy Tống Thanh Thư mặt xám xịt gật đầu, Âu Dương Phong liền biểu lộ:

– Nếu như lão phu là ngươi, đừng nói là Khang Hi phải nể trọng, mà mỗi lần hắn muốn lão phu làm chuyện gì, thì phải cung kính dùng câu ‘mời’, về phần lão phu có nguyện ý giúp hắn làm việc hay không, thì còn phải dựa vào tâm tình lúc đó mới quyết định đấy…

Tống Thanh Thư lập tức mồ hôi rơi như mưa.

– Tiền bối đoán xem Khang Hy có xem thấu tâm tư của tại hạ không?

– Bởi vì cái gọi là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, bất quá điều này cũng không có thể hoàn toàn trách ngươi.

Âu Dương Phong gật đầu.

– Bởi vì cái gọi là không muốn lại được, lúc lão phu cùng Hoàn Nhan Hồng Liệt hợp tác, thi lão phu được chủ động, còn ngươi cùng Khang Hi, chỉ sợ hắn đã chú ý tới ngươi, chắc hẳn cũng có thể biết được ngươi ẩn núp đã có liệu định toan tính, dĩ nhiên là hắn sẽ không bởi vì vấn đề trên mà trở mặt, cho nên trong vấn đề lễ tiết đãi ngộ hắn mạnh mẽ chủ động hơn ngươi trong mối quan hệ. Ngươi tin hay không nếu như ngươi ngay từ đầu biểu hiện cương quyết bướng bỉnh ngang ngược càn rỡ, thì địa vị của ngươi ngày hôm nay tại bên người Khang Hy đã cao hơn rồi?

– Nghe vua nói một buổi, bằng đọc sách mười năm.

Tống Thanh Thư cung kính bái Âu Dương Phong, trong lòng liền vận chuyển, nếu như lúc trước nói như vậy bất thì Khang Hi đã đã nhận ra bản thân hắn âm thầm mưu đồ phát triển thực lực, vì thế hắn bây giờ phải xuất kỳ bất ý…

Âu Dương Phong gật đầu nói, tuy rằng hắn không rõ ràng lắm Tống Thanh Thư đang chuẩn bị âm mưu gì, nhưng cũng ý thức được Tống Thanh Thư vẫn đang nằm trong tầm khống chế của Khang Hi, đang lâm vào một loại tiềm ẩn nguy cơ.

– Lần này lão phu chỉ điểm ngươi, coi như lão phu trả lại cho ngươi ân tình đã hỗ trợ lão phu giải độc.

Âu Dương Phong đứng lên, toàn thân xương cốt kêu khanh khách rung động, nhìn qua thân ảnh của lão, Tống Thanh Thư biết rõ hình ảnh lão độc vật điên dại ngày nào đã biến mất không thấy gì nữa, Tây Độc ngày xưa hoành hành thiên hạ lại đã quay trở về.

– Lão phu lần này khôi phục thần trí, nói như thế nào cũng có một phần công lao của ngươi. Vốn lão phu cũng không phải là loại người có ân phải báo, chỉ là ngày hôm nay rất cao hứng, sau này nếu như ngươi có chuyện gì cần muốn giúp đỡ, lão phu sẽ hết sức nỗ lực…

Âu Dương Phong năm xưa được Hồng Thất Công cứu, rồi lại lập tức ra tay ám toán lão khất cái, sự tình như vậy cũng làm được, đương nhiên không phải là người giữ lời hứa, chỉ là hôm nay dường như đại mộng mới tỉnh lại, hơn nữa nhìn thấy Tống Thanh Thư lại nhớ đến nhi tử Âu Dương Khắc của mình, mới nhất thời cao hứng, buông ra lời hứa.

– Bất cứ chuyện gì cũng có thể sao?

Tống Thanh Thư trong lòng khẽ động, lập tức hỏi.

Âu Dương Phong biểu lộ như cười mà không phải cười:

– Tiểu tử, ta Tây Độc từ trước đến giờ chưa bao giờ xem lời hứa đáng giá nghìn vàng, vì thế còn phải xem ngươi tìm ta để nhờ làm chuyện gì, đến lúc đó ta có cao hứng thì được, còn nếu mất hứng thì lời hứa này sẽ hết hiệu lực.

Âu Dương Phong cả đời kiêu hùng, đương nhiên sẽ không chịu vì một lời hứa mà bị trói buộc tay chân.

– Đây mới đúng là phong thái của Tây Độc…

Tống Thanh Thư trong lòng hiểu rõ, nếu như sau này mình chạy đến cửa tìm Âu Dương Phong, nhờ liên thủ cùng lên trên Quang Minh đỉnh chém giết, đoán chừng sẽ ăn ngay một cước của lão. Xem ra chỉ có thể ngày sau khi đụng phải một vấn đề mà liên quan đến lợi ích chung của cả hai người, thì mới có thể mời đến Âu Dương Phong xuất thủ được…

Bọn họ đi đến cửa động, nhìn xem cửa đá nặng nề trầm trọng, Âu Dương Phong nhíu mày:

– Ngươi muốn hai người chúng ta hợp lại để đẩy ra cánh cửa đá này à?

Lão vừa bức xong độc, chân khí trong cơ thể còn tổn hao nhiều, đây là lúc lão đang suy yếu nhất. Vì vậy Âu Dương Phong vừa rồi làm như hảo tâm chỉ điểm Tống Thanh Thư, cũng là mượn cơ hội tranh thủ thời gian để khôi phục công lực, để tránh khỏi nếu như Tống Thanh Thư có dụng ý bạo khởi.

– Cửa đá này nặng đến nghìn cân, dùng chưởng lực nhất định là đẩy không ra, chỉ có thể dùng xảo kình mà thôi…

Tống Thanh Thư dừng một chút, thấy hai người đang nhìn mình, tiếp tục nói.

– Hiện tại có hai cái biện pháp, một là theo bên tường đào ra một đường hầm, nơi này cách cửa động không xa, chắc hẳn đào tầm vài trượng thì có thể lại thấy ánh thái dương rồi.

Hang động Linh xà vốn là không phải là dựa vào cánh cửa đá để nhốt kẻ thù…

– Còn biện pháp thứ hai?

Dựa vào tính tự ngạo của Âu Dương Phong, bảo lão giống như con dế trũi chổng mông lên đào hang, thật sự lão có chút khó mà chịu nổi…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 17-06-2024 14:42:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Ngã rẽ cuộc đời (Update phần 42)
Cô em vợ dâm đãng (Update phần 20)
Phá trinh nữ sinh (Update phần 17)
Bị khỉ hiếp dâm (Update phần 15)
Hai anh chị cùng công ty (Update phần 14)
Những mảnh ký ức (Update phần 42)
Đụ em gái người yêu (Update phần 20)