truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 161
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Thấy Tiểu Long Nữ cũng không nhúc nhích vẫn ngồi ở trong lòng mình, Tống Thanh Thư trái lại không dễ chịu, tuy rằng hắn rất xúc cảm hưởng thụ ôm Tiểu Long Nữ như vậy, nhưng trong tửu điếm biết bao cặp mắt đang đổ dồn vào, huống chi bên người còn có Hồ phu nhân đang ngồi, thần kinh của hắn cũng không có cứng rắn đến mức độ như vậy.

Cảm nhận được cánh tay của Tống Thanh Thư đang đặt ở dưới gốc bầu vú mình nhẹ nhàng đỡ lấy, Tiểu Long Nữ lúc này như ở trong mộng sực tỉnh, vội vã đứng lên, trên khuôn mặt lạnh như băng hiện ra một tầng đỏ ửng nhàn nhạt.

Hồ phu nhân ánh mắt quái lạ nhìn, Tống Thanh Thư lúng túng, liền trả lời Âu Dương Phong để dời đi sự chú ý mọi người:

– Tại hạ xưa nay khâm phục Bắc Kiều Phong anh hùng khí khái, nghĩ đến hắn cái thế hào hiệp nên bắt chước cho giống, vì thế mới giấu đầu lòi đuôi.

Nhìn mặt nạ trên mặt hắn, mọi người có chút thiện ý cười vang, đối với việc can đảm tự giễu mình của hắn nên có hảo cảm, đương nhiên ngoại trừ đoàn người Mông Cổ.

– Dựa vào võ công các hạ, thì ở trên giang hồ cũng là nhân vật có lai lịch lớn, vì sao không dám lộ ra bộ mặt thật của mình?

Triệu Mẫn xưa nay thường khống chế toàn cục, đối với một cao thủ không rõ lai lịch, trong lòng nàng tự nhiên lại rất là kiêng kỵ.

– Bởi vì ta vốn là rất anh tuấn, để phòng ngừa các cô nương quyền quý giống như ngươi vừa thấy ta, liền không thể kiềm chế được đã yêu thích ta, nên đành phải mang mặt nạ.

Có mặt nạ ẩn giấu khuôn mặt thật, Tống Thanh Thư lại khôi phục giống như ngày xưa trắng trợn không kiêng dè ai hết.

Hồ phu nhân dở khóc dở cười, bên cạnh Tiểu Long Nữ cũng kinh ngạc nhìn hắn, nàng cũng chưa từng gặp qua ai vô liêm sỉ như vậy.

Trong tửu điếm tất cả mọi người đều biết hắn đang đùa giỡn Triệu Mẫn, mặt nàng liền phát lạnh, lạnh lùng nói:

– Lộc Trượng Phu, Hạc Bút Ông, thay ta vả miệng hắn.

Lộc Trượng Khách cùng Hạc Bút Ông luôn luôn ở bên người Triệu Mẫn, đối với tính tình của nàng thì rất rõ ràng, nên đã chuẩn bị ra tay rồi, vừa nghe được mệnh lệnh, hai người trái phải không chậm trễ chút nào công kích về phía Tống Thanh Thư.

Huyền Minh Nhị lão mỗi người duỗi ra một bàn tay, một bao phủ đại huyệt trước ngực Tống Thanh Thư, một tấn công về phía đan điền bụng dưới hắn, một tay còn lại hướng về trên mặt hắn đánh tới.

Hai người phối hợp thuần thục không kẽ hở, kẻ địch muốn chống đỡ song chưởng đang tấn công về phía trên người, thì sẽ bị đánh trúng hai bạt tai, nếu là đưa tay ngăn trở hai tay đang tấn công về phía trên mặt, nhẹ thì đan điền bị phế, nặng thì mất mạng tại chỗ, đừng nói là cao thủ tầm thường, ngay cả cao thủ tuyệt đỉnh bị tấn công bất ngờ không kịp đề phòng cũng sẽ bị chiêu này của hai người bọn họ khiến cho vô cùng chật vật.

– Long cô nương, xin mượn kiếm.

Tiểu Long Nữ mới vừa nghe được giọng nói bên tai vang lên, thì trong tay đã mất kiếm, giật mình kinh hãi, là một cao thủ sử dụng kiếm thậm chí ngay cả kiếm của mình làm sao bị người đoạt đi cũng không hay, thực sự là khó mà tin nổi.

Huyền Minh Nhị lão đột nhiên cảm thấy trước mắt xuất hiện một luồng hào quang ánh kiếm, hoảng hốt biến chiêu lấy ra vũ khí của mình đỡ lấy.

Một tiếng va chạm vũ khí ngân vang như rồng gầm qua đi, nhị lão loạng choạng lui về mấy trượng, trong tay chỉ còn lại nửa đoạn Hạc Chủy Bút cùng một nửa cây Lộc Đầu Trượng, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.

– Long cô nương, có phải cô nương muốn giết Triệu Chí Kính?

Bức lui Huyền Minh Nhị lão qua đi, Tống Thanh Thư quay đầu nhìn Tiểu Long Nữ hỏi.

Tiểu Long Nữ cũng không quay lại, chỉ gật đầu.

– Nếu tại hạ muốn giết Triệu Chí Kính, cũng không cân cùng vị quận chúa kia đánh cược.

Tống Thanh Thư mỉm cười, thân hình hắn lóe lên biến mất, trong nháy mắt, hắn đã quy trở về chỗ cũ, tựa hồ chưa có di chuyển đi đâu, chỉ là mũi kiếm trong tay mang theo vết máu như huyết châu.

– Ặc… ặc…

Trong tửu điếm vang lên tiếng nghẹn thở kỳ quái, mọi người quay đầu nhìn lại, thì thấy Triệu Chí Kính đang lấy tay bụm lấy yết hầu ở phía sau đám người Mông Cổ, nét mặt như không thể tin được, từ từ ngã xuống.

Ngay cả Kim Cương môn chủ cùng Bách Tổn Đạo Nhân thường không chút biến sắc cũng một mặt kinh hãi, chiêu kiếm này của Tống Thanh Thư tốc độ quá nhanh.

Từ lúc nhìn thấy Triệu Chí Kính, trong lòng Triệu Mẫn rất nhanh có một kế hoạch khống chế Toàn Chân giáo, nhưng tất cả những thứ này theo Triệu Chí Kính tử vong, tất cả đã tan thành mây khói, nàng vừa giận vừa sợ nhìn Tống Thanh Thư:

– Ngươi đến tột cùng là ai?

Tống Thanh Thư đem mũi kiếm thu lại trước mặt, khẽ thổi ra một hơi, từng giọt máu nhất thời tứ tán ra, dùng một loại ngữ khí kỳ quái buồn bã nói rằng:

– Quận chúa có thể gọi tại hạ là Tây Môn Xuy Tuyết.

Kiếp trước hắn đã từng ảo tưởng qua sẽ có một ngày được như Tây Môn Xuy Tuyết bạch y tung bay, một thanh trường kiếm vô địch khắp thiên hạ, đến bây giờ Tống Thanh Thư phát hiện mình có thể đạt đến loại cảnh giới như thế, chỉ là không thể quay trở về như trước kia.

– Tây Môn Xuy Tuyết?

Triệu Mẫn sững sờ, dù là Nhữ Dương Vương Phủ có mạng lưới thu thập tin tức mạnh mẽ nhưng cũng chưa từng nghe nói đến người này, nên quay đầu nhìn về phía Bách Tổn Đạo Nhân, thấy Bách Tổn Đạo Nhân lắc đầu ra hiệu cũng không biết, trong lòng càng thêm nghi hoặc.

Tống Thanh Thư sở dĩ giết Triệu Chí Kính mà buông tha Doãn Chí Bình, là bởi vì hắn cảm thấy sự sống chết của Doãn Chí Bình tốt hơn là do Tiểu Long Nữ tự mình quyết định.

– Long cô nương, kiếm của cô nương…

Tống Thanh Thư nâng kiếm, cẩn thận đưa tới trước mặt Tiểu Long Nữ, nhìn dung nhan tuyệt thế nàng, trong lòng tràn ngập xúc động bồi hồi…

Nhìn thấy chiêu kiếm vừa rồi nàng kinh ngạc đến ngây người, Tiểu Long Nữ tay chân có chút luống cuống nhận lấy.

– Đa tạ…

– Đều là người một nhà, đây là chuyện phải làm mà thôi…

Tống Thanh Thư mỉm cười nói.

– Người một nhà?

Tiểu Long Nữ trong lòng hơi bực tức, người này võ công tuy cao, nhưng cách nói chuyện làm sao rất là tùy tiện.

– Để tại hạ nói cho cô nương biết…

Tống Thanh Thư đem Hồ phu nhân kéo lại.

– Thê tử của tại hạ cũng là truyền nhân của phái Cổ Mộ, dựa theo thời gian nhập môn mà nói, cô nương cùng Lý Mạc Sầu phải gọi là đại sư tỷ, còn tại hạ thì có thể gọi là… tỷ phu… úi!

Thấy Tống Thanh Thư ở trước mặt mọi người nói mình là thê tử của hắn, Hồ phu nhân hận không thể một cái lỗ chui vào, may là có cái mặt nạ chống đỡ, nghe được hắn vẫn còn tiếp tục nói hưu nói vượn, tức giận bấm bên hông hắn một cái.

– Đại sư tỷ?

Tiểu Long Nữ vô cùng nghi hoặc, nàng từ chưa từng nghe sư phụ nhắc tới còn có truyền nhân khác…

Hồ phu nhân khẽ mỉm cười, ống tay áo ở nhẹ nhàng phất một cái trên bàn, toàn bộ những chiếc đũa trong ống trúc nhảy ra ngoài, Hồ phu nhân duỗi ra hai bàn tay trắng như tuyết, trên dưới phải trái hoa lên múa máy, mấy chục chiếc đũa như bị một lực vô hình khống chế dừng ở giữa không trung, không có một chiếc đũa nào rơi xuống đất.

– Thiên La Địa Võng Thế!

Tiểu Long Nữ vui mừng không còn chút nào nữa hoài nghi, ngọt ngào hô.

– Đại sư tỷ…

– Sư muội…

Hồ phu nhân nhẹ nhàng đáp, nắm tay Tiểu Long Nữ ngồi xuống, mặt mày vui vẻ.

– Ánh mắt nhiều người ở đây không tốt, chúng ta đi nơi khác đi.

Tống Thanh Thư đưa tay xuyên qua dưới nách Hồ phu nhân nhẹ nhàng đỡ nàng đứng lên, Hồ phu nhân không quen trước mặt mọi người cùng hắn thân mật như vậy, nhưng nghĩ tới còn có mặt nạ, đỏ mặt tùy theo hắn, thấy Tiểu Long Nữ một bộ dáng dấp kinh ngạc địa, liền nói:

– Sư muội, nơi này nhiều người xấu, ngươi cùng chúng ta hãy rời khỏi nơi đây.

Tiểu Long Nữ cũng hiểu đoàn người của Mông Cổ có rất nhiều người võ công đều cao hơn nàng, một thân một mình ở lại nơi đây không phải là sáng suốt, tuy rằng Doãn Chí Bình vẫn chưa có giết được, nhưng kẻ chủ mưu Triệu Chí Kính đã đền tội, lửa giận của nàng đã tiêu ran hơn nửa.

Nàng từ nhỏ ở trong cổ mộ lớn lên, lúc còn bé thì sư phụ đã chết, cùng nàng chỉ có một Tôn bà bà với duy nhất sư tỷ Lý Mạc Sầu, nhưng bởi vì tranh giành Ngọc Nữ Tâm Kinh nên sư tỷ Lý Mạc Sầu xem nàng như là kẻ địch, lần này đột nhiên phát hiện mình còn có một đại sư tỷ, nên theo bản năng Tiểu Long Nữ liền xem Hồ phu nhân như người nhà.

– Các hạ giết người xong liền muốn đi, chẳng coi ai ra gì…

Triệu Mẫn cười gằn nói.

– Huống chi vừa rồi Long cô nương đã thua, dựa theo đánh cược, Long cô nương phải lưu lại bên cạnh ta truyền lại kiếm pháp mới đúng.

Nghe được ám chỉ, ba người Tiêu Tương Tử đứng gần đó liền cản lại trước mặt nhóm người Tống Thanh Thư. Ba người vốn trước đó bị kiếm pháp của Tiểu Long Nữ dọa sợ, nhưng khi nhìn thấy Kim Luân Pháp Vương chuyển bại thành thắng, thì hiểu ra chỉ là bị kiếm pháp tinh diệu của nàng làm cho hoảng hốt, thật ra chỉ cần vừa công kích vừa phòng thủ, đối với nội lực của Tiểu Long Nữ rất khó làm thương tổn đối với ba người.

Tống Thanh Thư vừa rồi với chiêu kiếm đó tuy rằng chấn kinh toàn trường, nhưng ba người Tiêu Tương Tử nghe hắn nói cùng Tiểu Long Nữ có liên quan thân thích, thì ra đều là một môn phái, thì cho rằng kiếm pháp Tống Thanh Thư cùng giống với Tiểu Long Nữ, chỉ là dựa vào tốc độ mà thôi, vừa rồi hắn một kích giết người thành công, chỉ là do không có phòng bị mà thôi, ba người tự nghĩ nếu liên thủ lại đối phó Tống Thanh Thư thì vấn đề cũng không lớn.

Ni Ma Tinh vừa rồi bởi vì bị chưởng phong của Kim Luân Pháp Vương cùng Âu Dương Phong chấn động đến mức phải ngã ngồi dưới đất, trong ba người thì hắn cần nhất cứu vãn hình tượng của mình, bởi vậy nên hét lớn một tiếng, liền vung lên Thiết Xà hướng về trên người Tống Thanh Thư đánh tới.

Thiết Xà vung lên không cầu hoa xảo, chỉ cầu sức mạnh, nỗ lực bức Tống Thanh Thư cứng đối cứng, dưới suy nghĩ của hắn, Tống Thanh Thư tuy rằng mang mặt nạ, nhưng tuổi cũng không quá đến ba mươi, thì sẽ có bao nhiêu công lực?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 17-06-2024 14:42:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Gửi cho Trâm (Update phần 14)
Kể về mẹ ruột (Update phần 20)
Dị dương vật (Update phần 17)
Cô giáo vùng cao (Update phần 14)
Phận nàng dâu (Update phần 41)
Cô gia sư mới quen (Update phần 31)
Khu trọ (Update phần 23)
Ép cuckold (Update phần 22) - Bờm Cuckold