truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 175
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Khi Miêu Nhược Lan được gọi đến trước mặt phụ thân, nàng nhìn thấy trong ánh mắt phụ thân mình rất là hưng phấn, nghe được lời dặn dò:

– Lan nhi, sau khi con gặp lại mẫu thân, nhớ nói với mẫu thân giao lại cây trâm Châu Hoa giao cho Tống huynh đệ, cứ nói là ta chính miệng nói, ghi nhớ kỹ… hãy ghi nhớ kỹ…

Miêu Nhược Lan tuy rằng nghe qua như lọt vào trong đám sương mù, nhưng vẫn trả lời:

– Lan nhi đã minh bạch.

Miêu Nhân Phượng đột nhiên đem Miêu Nhược Lan đưa đến trong tay Tống Thanh Thư:

– Tống thiếu hiệp, sau này Lan nhi ta giao cho ngươi chiếu cố giùm cho ta…

Lời vừa nói ra, Miêu Nhược Lan ngượng ngùng liếc mắt nhìn Tống Thanh Thư, rất nhanh lại rũ xuống mí mắt, chỉ còn lại đôi lông mi thật dài nhẹ nhàng run rẩy.

Tống Thanh Thư cũng thoáng cái sững sờ ngay tại chỗ, Hồ phu nhân càng thần tình cổ quái, nghĩ thầm “ngươi rõ ràng mới vừa nhờ ta mang nhi nữ của ngươi đi tìm mẫu thân nàng, bây giờ mới xoay người, lại giao phó cho một nam nhân xa lạ chiếu cố, đây là chuyện gì đã xảy ra vậy a.”

Hơn nữa nghe giọng nói của Miêu Nhân Phượng, Hồ phu nhân lại cảm thấy hắn giống như là giao phó việc Miêu Nhược Lan chung thân vậy, trong lòng nàng càng không được tự nhiên, liền hung hăng liếc mắt trừng Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư cũng hiểu Hồ phu nhân hiểu lầm, chỉ cảm thấy khó lòng giãi bày ngay lúc này, liền vội vàng nói:

– Miêu Đại Hiệp, chuyện này sợ rằng không tiện lắm…

Miêu Nhân Phượng thấy được trong cơ thể mình sinh cơ dần dần đã trôi qua, suy yếu nói:

– Ta tặng một phần hậu lễ lớn như vậy cho ngươi, vậy mà ngươi còn không muốn chiếu cố nữ nhi của ta sao?

Nghe Miêu Nhân Phượng nói như vậy, Tống Thanh Thư nghẹn lời, đành gật đầu nói:

– Đã là như vậy, Tống mỗ nhất định tận tâm tận lực chiếu cố lệnh thiên kim, tuyệt đối không để cho nàng bị một chút thương tổn nào…

Miêu Nhân Phượng cũng không còn có biện pháp nào khác, vốn là hắn muốn đem nữ nhi giao phó cho Nam Lan, nhưng Nam Lan dù sao cũng đã lam thê tử của người khác, huống chi Điền Quy Nông làm người… Miêu Nhân Phượng lo lắng Miêu Nhược Lan đi theo Nam Lan, sẽ bị nhận hết uỷ khuất.

Hôm nay biết được tình huống đích thật của Tống Thanh Thư, nghĩ đến việc giao phó nữ nhi đến Điền phủ một nơi hổ lang chi địa, chi bằng giao phó cho Tống Thanh Thư thì còn thả tâm hơn nhiều…

Nhìn Miêu Nhược Lan vẻ mặt ngượng ngùng đứng ở nơi đó, Hồ phu nhân cả người thoáng cái ngây ngẩn, nghe lời này Miêu Nhân Phượng, chẳng khác nào đã gả cho Tống Thanh Thư, Miêu Nhược Lan tựa hồ cũng không có ý phản đối…

– Lan nhi, phụ thân giờ thì đã không còn chiếu cố con được nữa, sau này phải thật tốt nghe theo lời của Tống, có hắn trông nom phụ thân nghĩ con có thể mau chóng ổn định sinh hoạt trong cái thời loạn thế này.

Ánh mắt Miêu Nhân Phượng dần dần tan rã…

Tống Thanh Thư thở dài một hơi, đỡ Hồ phu nhân đi qua một bên, để cho hai phụ tử họ có thời gian ngắn gần gũi với nhau…

– Hừ… thúc thúc vừa mới rồi đã nói với Miêu đại ca cái gì, vì sao… vì sao hắn lại đem Nhược Lan gả cho thúc thúc?

Đi cách khoảng mấy trượng có hơn, Hồ phu nhân nhẹ nhàng hất cánh tay Tống Thanh Thư ra, cắn môi lẳng lặng nhìn hắn.

– Làm gì mà có chuyện cưới gả, tẩu tẩu không nên nói lung tung.

Tống Thanh Thư nhất thời bị hù suýt nữa nhảy dựng.

– Chỉ là hắn nhờ cậy đệ chiếu cố đến Nhược Lan mà thôi.

– Chiếu cố nào có như vậy.

Hồ phu nhân vẻ mặt hồ nghi.

– Miêu đại ca rõ ràng một bộ xem xem thúc thúc như là hiền tế vậy.

– Ừm… tẩu tẩu suy nghĩ nhiều quá.

Tống Thanh Thư dở khóc dở cười.

– Hắn sở dĩ vui vẻ là bởi vì một chuyện khác, nói cho cùng giữa chúng ta chỉ là làm một chuyện giao dịch…

– Giao dịch gì?

Hồ phu nhân cũng không phải là đố kỵ gì hết với Miêu Nhược Lan, nàng cũng hiểu lấy thân phận của mình không thể nào cùng với Tống Thanh Thư quang minh chính đại tiến tới với nhau, cho nên cũng không ngại hắn lấy nữ nhân khác thê tử, bất quá không ngại là một chuyện, nhưng nếu như Tống Thanh Thư muốn kết hôn cùng với Miêu Nhược Lan có bối phận là điệt nữ của nàng, thì vấn đề kia liền lớn.

Thời gian gần nhất này, Hồ phu nhân đã lĩnh giáo ở một phương diện khác sự tà ác của Tống Thanh Thư, nhìn thoáng qua cách đó không xa tiểu cô nương Miêu Nhược Lan, nghĩ thầm Miêu Nhân Phượng đem nữ nhi giao cho Tống Thanh Thư chiếu cố, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?

Hồ phu nhân có thể nói là người mà Tống Thanh Thư tín nhiệm nhất, chuyện Khang Hy nếu nói cho nàng biết cũng không sao, chẳng qua là một mực… một mực trầm mê cùng nàng vui vẻ nếm mật giao hoan, nên chưa kịp nói cho nàng biết mà thôi.

Đang muốn đem câu chuyện vừa rồi mà hắn đã trao đổi với Miêu Nhân Phượng thuật lại cho Hồ phu nhân biết, đột nhiên nghe qua tiếng Miêu Nhược Lan lớn tiếng khóc ngất, hai người quay đầu nhìn lại, thì thấy Kim Diện Phật đã từng uy chấn giang hồ, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ đã tắt thở rồi.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Tống Thanh Thư đem Miêu Nhân Phượng chôn ở phụ cận trong rừng cây, tại trên bia khắc lại “Thiên thượng địa hạ, duy ngã nhất nhân độc xưng tôn, cổ vãng kim lai, đả biến thiên hạ vô địch thủ, kim diện phật miêu nhân phượng chi mộ”.

Vốn là Tống Thanh Thư do dự, sợ có người đi ngang qua nơi này, thấy mộ bia sẽ không cam lòng, làm ra việc hủy hoại mồ phần, nhưng lại nghĩ, Miêu Nhân Phượng đường đường chính chính tạo ra cái danh xưng này, thì ai cần gì phải phá hủy khí phách sau khi hắn chết chứ?

Nhưng Tống Thanh Thư để chắc ăn hơn, nên dùng kiếm khí bén nhọn khắc lên trên tấm bia đá này, nếu như là võ lâm cao thủ chân chính, cảm thụ được kiếm khí trên tấm bia đá, tự nhiên sẽ sinh lòng kính nể…

– Miêu cô nương, xin nén bi thương hãy thuận theo biến hóa của tạo hóa.

Đứng ở bên cạnh Miêu Nhược Lan, Tống Thanh Thư xưng hô cũng không được tự nhiên, nếu gọi là cô nương, cũng có chút thấy hơi kỳ quái, thế nhưng không gọi là cô nương, Tống Thanh Thư cũng không biết nên xưng hô với nàng như thế nào.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

– Đại ca ca… sau này cứ gọi tiểu muội là Lan nhi đi…

Miêu Nhược Lan ngẩng đầu nhìn Tống Thanh Thư, mắt to lóe sáng vẫn còn đong đầy nước mắt, hơi có chút sưng đỏ.

– Được rồi Lan nhi, ta sau này sẽ chiếu cố thật tốt cho muội.

Ngồi xổm xuống Tống Thanh Thư dịu dàng ôm nàng dựa vào vai nói.

Miêu Nhược Lan khuôn mặt nhỏ nhắn lại lần nữa đỏ lên, nhìn thấy nàng dáng dấp ngượng ngùng, Tống Thanh Thư sửng sốt, trời đất chứng giám, hắn chỉ xem Miêu Nhược Lan như là một tiểu cô nương nhỏ bé mà thôi, cho nên cũng không có thái quá chú ý đến chuyện nam nữ chi phòng.

Nào biết Miêu Nhân Phượng từ nhỏ đã nuôi Miêu Nhược Lan như là thiên kim tiểu thư thông thường, ngậm trong miệng sợ tan, nắm ở trong tay sợ ngã, Miêu Nhược Lan cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc qua nam nhân khác, cảm thụ được đầu vai Tống Thanh Thư ấm áp trầm ổn, trong lòng lại phát sinh ra sự ngượng ngùng của một cô nương.

Ngay lúc này Hồ phu nhân đã đẩy ra tay hắn, oán trách nói:

– Tiểu Nhược Lan là nữ nhi, chỉ ngoài trừ thân nhân, thân thể làm sao để cho nam nhân tùy tiện có thể đụng chạm sao?

Tống Thanh Thư không phục lầu bầu nói:

– Nàng rõ ràng chỉ là một tiểu cô nương…

Hồ phu nhân lo lắng Miêu Nhược Lan hiểu lầm Tống Thanh Thư, cho nên ra mặt là trách cứ, thực tế lại là giải thích cho Miêu Nhược Lan biết, nào ngờ nghe được hắn nói, nàng lập tức trợn tròn mắt lên.

– Cô cô đừng có trách cứ đại ca ca, nếu phụ thân đã đem Lan nhi phó thác cho đại ca ca, như vậy đại ca ca chính là người thân của Lan nhi, Lan nhi cũng sẽ không trách đại ca ca.

– Cái gì cô cô? Đại ca ca?

Hồ phu nhân nghe qua đứng ngẩn người tại đó, trong đầu không ngừng âm vang trở lại hai cách xưng hô như thế này.

– Lan nhi thật là ngoan…

Thấy Hồ phu nhân tựa như bị thương tổn đụng chạm khi nghe Miêu Nhược Lan xưng hô như vậy Tống Thanh Thư cố nén cười, đột nhiên nhìn thấy trên mặt Miêu Nhược Lan còn sưng đỏ, đó là mới vừa rồi bị Trương Vô Kỵ đánh cho một cái tát, liền đau lòng nói.

– Lan nhi, qua đây, đại ca ca sẽ xoa mặt cho hết tụ huyết.

Miêu Nhược Lan nghe lời dời qua, nửa dựa người ở trước ngực Tống Thanh Thư, cảm nhận được bàn tay dùng chân khí tại trên mặt mình vuốt lấy, trái tim nàng lại nhảy thình thịch bất ổn.

Tống Thanh Thư thì không chú ý đến Miêu Nhược Lan phản ứng, mà đang nghi hoặc, tuy rằng đã biết khi hắn đến cái thế giới này, có thể là Trương Vô Kỵ sẽ có nhiều thay đổi, nhưng khi thấy Trương Vô Kỵ không có chút nào thương hương tiếc ngọc khi dễ một tiểu cô nương, đúng là làm người thất kinh, vậy thì Trương Vô Kỵ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

Thấy Tống Thanh Thư đang thất thần, bàn tay cứ trên khuôn mặt Miêu Nhược Lan vuốt ve, Hồ phu nhân bây giờ không nhịn được nữa, hắng nhẹ một tiếng:

– Trên mặt Lan nhi đã tiêu sưng hết rồi…

– A?

Đến lúc Tống Thanh Thư phản ứng, thì thấy tiểu cô nương trong ngực mình khuôn mặt đã đỏ hồng một mảnh…

– Chúng ta hãy mau chóng khởi hành lên đường đi ah, hiện tại các đạo nhân mã đều đang đi đến Sơn Đông, Kim Xà doanh nhất định là nơi tụ tập đủ các loại thần thánh yêu ma, đệ có chút bận tâm nhỡ tại đó có xảy ra vấn đề gì.

Tống Thanh Thư nói, liền đánh trống lảng.

– Không sai, ta cũng lo lắng Hạ muội muội ứng phó không được…

Hồ phu nhân gật đầu, lúc trước khi hai người ôn tồn, Tống Thanh Thư đã nói qua cho nghe toàn bộ kế hoạch, nàng cũng biết rõ ràng sự tồn tại của Hạ Thanh Thanh trong lòng hắn.

– Ai da…

Miêu Nhược Lan đột nhiên vẻ mặt thống khổ ôm lấy mắt cá chân.

– Làm sao vậy?

Tống Thanh Thư quan tâm hỏi.

– Hình như là lúc Lan nhi chạy trốn xoay chân, nói không chừng bị gãy xương rồi.

Miêu Nhược Lan cau mày, nghĩ tới phụ thân liều mạng ngăn cản Hắc y nhân để cho mình chạy, lại thương tâm vành mắt thoáng cái tiếp tục ửng đỏ.

Tống Thanh Thư tại trên mắt cá chân nàng nắn lấy, rồi nói:

– Lan nhi không phải lo lắng, chỉ là xoay chân vội quá nên chỉ bị thương xoàng mà thôi, đầu khớp xương không có việc gì, nghỉ ngơi một, hai ngày là hết đau. Như vậy đi, trên đường ta sẽ cõng Lan nhi đi a.

Miêu Nhược Lan ưm một tiếng, đột nhiên ôn nhu hỏi:

– Đại ca ca, muội không muốn đại ca ca cõng, hay là hãy ôm muội đi?

– Hả?

Tống Thanh Thư sửng sốt, Hồ phu nhân cũng tròn mắt nhìn nàng.

Bị ánh mắt cổ quái hai người nhìn mình chằm chằm, Miêu Nhược Lan cúi đầu, lí nhí nói:

– Trước đây đi đâu thì phụ thân cũng ôm lan nhi đi.

Tống Thanh Thư cùng Hồ phu nhân liếc nhìn nhau, trong đầu hiện lên một hình ảnh: Miêu Nhân Phượng mặt vàng như nghệ, tay trái cầm kiếm, tay phải ôm Miêu Nhược Lan, vẻ mặt tịch mịch cô đơn đi ở trên đường…

“Nàng chung quy vẫn còn một tiểu cô nương.”

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng thở dài…

– Được rồi…

Tống Thanh Thư mỉm cười, liền vòng qua chân Miêu Nhược Lan, đem nàng bế lên.

Đồng dạng thân là nữ nhân, Hồ phu nhân ý thức được Miêu Nhược Lan tựa hồ đối với Tống Thanh Thư có một loại tình cảm khác thường, hơn nữa gần đây nếm được mùi vị hoang dâm biến thái của Tống Thanh Thư lúc hắn ôm Tiểu Long Nữ lên cùng giường, nàng sợ Tống Thanh Thư và Miêu Nhược Lan hai người sẽ phát sinh ra chút gì, để rồi Miêu Nhược Lan sau khi lớn lên có gì sẽ phải hối hận thương tiếc chung thân.

Trong lúc Hồ phu nhân đầy bụng tâm sự, thì Miêu Nhược Lan lẳng lặng đem mặt dán tại đầu vai Tống Thanh Thư, hỏi:

– Đại ca ca, có thể dạy muội võ công được không?

Tống Thanh Thư thân hình dừng một chút, cười khổ nói:

– Phụ thân của Lan nhi võ công cao cường, cũng không dạy cho Lan nhi một chiêu nửa thức, chính là vì muốn cho Lan nhi rời xa khỏi ân oán giang hồ.

– Lan nhi chỉ hận bản thân mình vô dụng, lúc thời khắc nguy cấp đã không giúp được phụ thân, mà còn làm liên lụy đến…

Miêu Nhược Lan buồn bã, một bộ lã chã muốn rơi nước mắt.

– Lan nhi muốn báo thù sao?

Tống Thanh Thư trầm giọng hỏi.

– Đúng vậy…

Miêu Nhược Lan gật đầu, ngữ khí kiên định không gì sánh được.

– Thù giết phụ thân, không thể không báo.

– Lan nhi, hắc y nhân kia đồng dạng cũng là kẻ thù của đại ca ca, đại ca ca sẽ giúp cho Lan nhi báo thù.

Thù mới hận cũ cùng tính cùng một lượt, Tống Thanh Thư biết rằng mình và Trương Vô Kỵ sớm muộn gì cũng phải có một trận sinh tử.

– Người kia võ công rất cao, Lan nhi học được công phu sau đó cũng có thể giúp cho đại ca ca giúp một tay.

Miêu Nhược Lan ngoẹo đầu suy nghĩ một hồi, vẫn là không có dao động quyết tâm học võ.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Lan nhi muốn học võ công, đại ca ca có thể dạy cho ngươi, bất quá Lan nhi phải đáp ứng ta một điều kiện.

Miêu Nhược Lan mừng rỡ, kích động nói:

– Đừng nói là một điều kiện, cho dù là một trăm điều kiện, Lan nhi cũng sẽ đáp ứng.

Hồ phu nhân nghe Miêu Nhược Lan nói làm cho hoảng sợ, nghĩ thầm: “Ngươi là một nữ hài tử, sao có thể tùy tiện đối với nam nhân nói như vậy”, hơn nữa Tống Thanh Thư là người bất cần không câu nệ lễ pháp, tính tình hắn như thế nào thì nàng nhất thanh nhị sở, cho nên rất sợ Tống Thanh Thư đưa ra một điều kiện kinh thế hãi tục gì đó với Miêu Nhược Lan.

– Làm gì mà cần nhiều điều kiện như vậy chứ.

Tống Thanh Thư cười cười.

– Điều kiện chỉ có một, đó chính là Lan nhi nhất định không để cừu hận sống ở trong lòng, nếu không thì phụ thân ngươi dưới cửu tuyền nhất định sẽ rất là thương tâm đấy.

Nghe được lời của hắn, Miêu Nhược Lan trầm mặc một lúc lâu, rồi nặng nề gật đầu:

– Được rồi nếu đại ca ca nói như vậy, Lan nhi nhất định sẽ làm được.

– Không cần nghiêm trọng như thế.

Tống Thanh Thư cười ha ha.

– Lan nhi muốn học loại võ công gì đây?

Miêu Nhược Lan ngượng nghịu:

– Lan nhi đối với võ công không biết, cũng không biết nên học trước cái gì cho tốt.

– Là do đại ca ca hồ đồ.

Tống Thanh Thư hơi chút suy nghĩ.

– Nếu không trước ta dạy cho Lan nhi một bộ khinh công, nữ nhân học môn này cũng không nhiễm sát khí, lại cũng có năng lực để tự vệ.

– Được… được…

Miêu Nhược Lan hưng phấn vỗ hai tay.

Tống Thanh Thư đem Miêu Nhược Lan đưa tới trong ngự Hồ phu nhân:

– Ta có bốn loại khinh công, để thi triển ra, Lan nhi nhìn loại nào thì học cái đó.

– Được…

Miêu Nhược Lan gật đầu, không chớp mắt theo dõi hắn…

– Loại đầu tiên là Bích Hổ Du Tường.

Tống Thanh Thư đứng ở dưới cây đại thụ, thả người nhảy lên, đầu ngón chân tại một nhánh khô nhẹ nhàng điểm một cái, toàn bộ thân hình như lông chim thổi qua thân cây bên kia thổi đi, mắt thấy đến lúc thân mình muốn rơi xuống, đầu ngón chân lại chạm nhẹ một điểm, cả người lại bay đến ngọn cây.

Từ trên cây nhảy xuống, Tống Thanh Thư đối Miêu Nhược Lan giải thích:

– Bích Hổ Du Tường Công, bản chất ở chỗ mượn lực, còn được gọi là Phi Diêm Tẩu Bích…

Miêu Nhược Lan nhăn mũi, khẽ lắc đầu:

– Tên gọi thật khó nghe, Lan nhi không thích môn này.

Hồ phu nhân nhịn không được mỉm cười, Tống Thanh Thư lúng túng sờ mũi:

– Tên đúng thật có chút bất nhã, không thích hợp nữ nhi nhà ta luyện, như vậy đi, Lan nhi nhìn thử xem khinh công ‘Thê Vân Tung’ này đi…

Vừa dứt lời, Tống Thanh Thư như mũi tên nhọn hướng bầu trời xuyên qua, mắt thấy khi đã hết trớn, thân người lập tức muốn hạ lạc, cả người rồi lại nhẹ nhàng nhảy thêm lên cao hơn một trượng có thừa.

Tống Thanh Thư lúc rơi xuống giải thích:

– Phương hướng thẳng đứng bay vọt lên, khinh công thiên hạ so ra đều kém với Võ Đang Thê Vân Tung.

– Cái tên này đẹp, Lan nhi muốn học…

Miêu Nhược Lan đối mắt chớp liên tục.

– Đẹp?

Tống Thanh Thư nghe qua một đầu hắc tuyến.

– Còn có hai loại khinh công nữa, Lan nhi xem rồi hãy quyết định học cái nào ah.

Miêu Nhược Lan không ngừng gật đầu, Tống Thanh Thư lặng lẽ dùng truyền âm nhập mật, đối Hồ phu nhân nói:

– Tẩu tẩu hãy nhìn thật kỹ một chút, đến lúc đó đệ cũng dạy cho tẩu tẩu.

Hồ phu nhân gương mặt nóng lên, nhưng cũng hiểu đối phương là muốn mình thêm một phần tự bảo vệ mình, nên cảm động gật đầu.

– Xà Hình Ly Phiên chi thuật xuất từ Cửu Âm Chân Kinh, trong lúc giao đấu né tránh địch nhân công kích vô cùng hữu dụng.

Nhìn thấy Tống Thanh Thư nằm trên mặt đất tư thế lăn lộn quỷ dị, Miêu Nhược Lan vội vã kêu to:

– Dừng lại, Lan nhi không học cái này.

Tống Thanh Thư nhún nhún vai, tiếp tục truyền âm nhập mật nói với Hồ phu nhân:

– Đệ biết Nhược Lan chắc chắn sẽ không học cái này, sở dĩ vẫn còn muốn thi triển ra, là muốn cho tẩu tẩu học một ít…

Tống Thanh Thư quay đầu nhìn Miêu Nhược Lan:

– Còn môn khinh công cuối cùng, Đạp Sa Vô Ngân…

Vừa dứt lời, cả người như một trái pháo, thoáng cái bay xa hơn mười trượng có, rồi điểm nhẹ mũi chân trên cây, cả người lại cấp tốc quay về, toàn bộ quá trình chỉ trong thời gian nháy mắt.

– Đệ nhất thiên hạ khinh công thuộc về Đạp Sa Vô Ngân.

Tống Thanh Thư đắc ý nói, nghĩ thầm Miêu Nhược Lan nhất định sẽ chọn học môn khinh công này…

Nào biết Miêu Nhược Lan cong miệng nói:

– Không muốn…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 17-06-2024 14:42:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cháu gái hàng xóm (Update phần 15) - Ren Kouha
Quà sinh nhật (Update phần 18)
Người mẹ kế (Update phần 47)
Lovely Girl (Update phần 13)
Chú và cháu (Update phần 17)
Nghìn lẻ một đêm (Update phần 23)