truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 2
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Ta nghĩ tới, người thiếu phụ kia tựa hồ là thê tử của Điền Quy Nông?

Hai người sao khi rời xa khỏi Tống Thanh Thư, bắt đầu xì xào bàn tán.

– Cũng có thể, xem dáng dấp như vậy, chắc là nàng đến để van cầu Tống đại nhân cứu trượng phu của mình a…

– Khà khà, Tống đại nhân thực sự là có phúc lớn, có thể làm được một vưu vật xinh đẹp như thế, xem nữ nhân kia, lúc bước đi hình dạng hai chân có chút thay đổi, Tống đại nhân đúng là chân nhân bất lộ tướng a.

Trong giọng nói đầy vẻ hâm mộ.

– Khà khà… Điền Quy Nông con rùa kia, nếu như hắn biết mình dựa vào thân thể thê tử mới được cứu ra, ngươi cảm thấy hắn có nguyện ý được cứu hay là không?

– Làm gì mà không muốn, lấy tính mạng của mình so ra, thân thể thê tử lại tính là gì, cũng đâu có còn là hoàng hoa khuê nữ, tắm rửa xong lại sạch sẽ thôi.

– Trương huynh, ngươi kiến thức quả nhiên cao minh!

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Tống Thanh Thư ở trong phòng đả tọa luyện khí, chỉ cảm thấy tứ chi bách hài, vô cùng thoải mái, mở hai mắt ra, nhìn ngoài cửa nghe tiếng động liền hỏi:

– Chuyện gì…

– Khởi bẩm đại nhân, Trương đại nhân phái người đến đây xin mời đại nhân quá phủ dự tiệc.

Một tên thị vệ đáp.

– Trương đại nhân? Trương đại nhân nào vậy?

Tống Thanh Thư thấy kỳ lạ nên hỏi, chính hắn ở chỗ này đâu có quen vị quan nào họ Trương.

– Là Kiêu kỵ tả doanh Thịnh kinh Trương Triệu Trọng Trương đại nhân.

Thị vệ hồi đáp.

– Trương Triệu Trọng?

Tống Thanh Thư nhớ tới đêm qua trong yến hội, lão cũng có giúp đỡ chính mình, tự đem thanh bảo kiếm cho mình mượn đối địch.

– Được… ta lập tức tới ngay.

Tống Thanh Thư thấy mình nếu không đi, chỉ sợ tự nhiên lại dựng nên một địch nhân, đúng là không khôn ngoan, hơn nữa hắn cũng hiếu kỳ muốn xem Trương Triệu Trọng muốn nói cái gì, thứ hai nhân mượn cơ hội tìm hiểu thêm tin tức, để có thể tìm ra cách gì giải cứu Hạ Thanh Thanh.

Trong lúc Tống Thanh Thư đi theo quản gia của Trương Triệu Trọng đến Trương phủ, thì tại bên ven đường có một căn nhà, hơi đẩy cửa sổ ra, một thiếu phụ mỹ mạo đứng yên lặng nhìn chăm theo thân ảnh của hắn, cười nhạt nói:

– Đây là tên Tống Thanh Thư từng khiến cho giáo chủ bị thương đây sao? Ta xem hắn có bộ dạng rất giống là thư sinh, chứ cái gì mà là cao thủ chứ?

Đại mỹ nhân này nhìn sắc vóc tầm 30 tuổi, lúc mỉm cười, mị thái lan tràn diễm lệ vô cùng, giọng nói thanh thúy kiều mị, cực kỳ êm tai, đây là một cái nữ nhân hoàn toàn chính xác được xưng tụng là tuyệt sắc, lúc này đường cong linh lung phía dưới lộ rõ cặp đùi thon dài duyên dáng yêu kiều, cái mông đầy đặn rất tròn cao thẳng, cao ngất nguy nga hơi lõm xuống cái khe mông lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, bộ váy áo hơi mỏng bao lấy thân thể mềm mại thành thục đầy đặn như ẩn như hiện, trước ngực lồi lõm đôi bầu vú núi giống như một đôi quả đào chín mọng mê làm say mê tâm hồn người, bất quá phía sau lưng nàng mấy nam nhân lại tựa hồ làm như không thấy, mắt điếc tai ngơ, bộ dáng rất là cung kính, không dám lộ ra một tia dị sắc nào. Nếu như Tống Thanh Thư nhìn thấy được, chắc chắn hắn phải cảm thán một câu: “Sắc đẹp trước mắt như thế, có mắt như mù cũng không biết thưởng thức, quả thực là phung phí của trời a…”

– Bẩm phu nhân, theo giáo chúng hồi báo, hôm qua Tống Thanh Thư vừa xuất chiêu thì đã làm cho Ngọc Chân Tử đệ nhất cao thủ dưới tay Hoằng Lịch nhận thua…

Một tên chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc kiểu văn sĩ mở miệng nói ra.

– Vậy sao?

Đại mỹ nhân lâm vào trầm tư.

– Lão mũi trâu Ngọc Chân Tử là chưởng môn Thiên Long Môn tuy rằng tham hoa háo sắc, nhưng một thân công phu đúng là nhất lưu, võ công của giáo chủ xem như là cao hơn lão, nhưng cũng có giới hạn, Tống Thanh Thư kia võ công thật sự cao như vậy à?

Trong giọng nói mang theo ít nhiều lo lắng.

Thật ra về vấn đề này mọi người đều hoàn toàn hiểu sai, Tống Thanh Thư vừa vặn tinh thông Ngũ Nhạc kiếm pháp, Ngọc Chân Tử lại sử dụng Thái Sơn kiếm pháp, đương nhiên là sẽ bị khắc chế, thật ra nếu lấy võ công của lão, chỉ cần không sử dụng Thái Sơn kiếm pháp, tuy rằng không địch lại Tống Thanh Thư, nhưng quần chiến trên một trăm chiêu là không thành vấn đề, cho nên hiện nay phần đánh giá sai, cao hơn thực lực khả năng của Tống Thanh Thư nhiều.

Trong phòng lâm vào một hồi trầm mặc, văn sĩ lại mở miệng nói:

– Phu nhân không cần phải lo lắng, chúng ta chuyến này chỉ đi điều tra ý đồ của Hoằng Lịch đối với chúng ta có âm mưu gì, có lẽ cùng không cùng với hắn xung đột.

Đám người này là Thần Long giáo, đại mỹ nhân chính là giáo chủ phu nhân Tô Thuyên, văn sĩ chính là Lục Cao Hiên, cùng với nhị tôn giả là Bàn Đầu Đà và Sấu Đầu Đà.

Bọn họ nhận được tin tức do thám, Hoằng Lịch tựa hồ đang chuẩn bị một đại âm mưu để đối phó với Thần Long giáo, nhưng kế hoạch cụ thể là cái gì, do thám lại không biết, vì vậy giáo chủ Hồng An Thông liền phái Hồng phu nhân mang theo mấy cao thủ thuộc hạ, tự mình đến đây Thịnh kinh thành tìm hiểu.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

– Hừ… cho dù là có xung đột với tiểu tử Tống Thanh Thư, dựa vào võ công chúng ta, làm gì mà phải sợ hắn chứ.

Sấu Đầu Đà hừ lạnh nói, lão tuy rằng mấy năm trước bị độc tính Báo Thai Dịch Cân Hoàn phát tác, dẫn đến thân thể trở nên vừa lùn vừa mập, mười phần công lực giờ chỉ còn lại tầm bảy, tám phần, nhưng vẫn là cao thủ hàng đầu của Thần Long giáo, ngoại trừ giáo chủ Hồng An Thông cùng với Hồng phu nhân võ công bí ẩn, những người còn lại võ công cũng không được lão để vào ở trong mắt.

Trong lòng lão nghĩ đến, Tống Thanh Thư dù võ công cao đến đâu, thì cũng là một kẻ hậu sinh tuổi còn trẻ, lần này Thần Long giáo phái tới đây cao thủ đông đảo, đương nhiên không cần thiết phải phòng bị đối phương.

– Sấu Đầu Đà, đừng quên mục đích của chúng ta chuyến đi này, đừng gây thêm rắc rối.

Tô Thuyên lạnh lùng nói, giữa trường mọi người trở nên yên tĩnh rùng mình, trong lòng đều hiện lên câu “Xà hạt mỹ nhân”, giáo chủ phu nhân tuy rằng thiên kiều bách mị, nhưng mọi người đều biết nàng lòng dạ độc ác, mấy năm gần đây, vì bài trừ đối lập, từ bên trong giáo đã không ít huynh đệ đều bị nàng tìm lý do phản đồ mà giết, trong lòng giáo chúng Thần Long, Hồng An Thông cố nhiên đáng sợ, nhưng giáo chủ phu nhân này nhưng cũng không hề kém cạnh.

Chỉ có Sấu Đầu Đà trong lòng vẫn tàn khốc:

– Lần này nhất định phải tìm cơ hội giết chết thế tử Phúc Khang An, vì là Kiến Ninh báo thù.

Nguyên lai Kiến Ninh là con gái của lão cùng với thái hậu giả Mao Đông Châu lén lút sinh ra, khi lão nghe tin biết được công chúa Kiến Ninh ở Sơn Hải quan bị thế tử Phúc Khang An cưỡng hiếp, không chịu nổi nhục nên đã tự sát bỏ mình, trong lòng lão có quyết định chủ ý, dù cho có đồng quy vu tận, cũng phải giết cho bằng được thế tử Phúc Khang An, vì lẽ đó lần này được phái đến Thịnh Kinh thành, lão tham gia rất là tích cực, đương nhiên mối quan hệ của lão cùng Kiến Ninh, trong Thần Long giáo cũng không mấy người hiểu rõ, vì lẽ đó nên không có ai nhận thấy Sấu Đầu Đà có gì khác thường.

– Bẩm giáo chủ phu nhân, chúng ta có tìm Tứ Thập Nhị Chương Kinh không vậy?

Lục Cao Hiên cẩn thận dò hỏi.

– Đương nhiên là phải tra, Hoằng Lịch trong tay nắm giữ bản Chính Bạch Kỳ của Tứ Thập Nhị Chương Kinh, ta nhất định muốn lấy cho được, chỉ là nhiệm vụ thiết yếu trước tiên là điều tra rõ Hoằng Lịch đối với Thần Long giáo có âm mưu gì.

Nhìn bóng lưng Tống Thanh Thư, Tô Thuyên đăm chiêu: “Trước Vi Tiểu Bảo mang về hai bản kinh thư, các bản kinh thư còn lại chưa biết kết cuộc ra sao, nghe nói tiểu tử họ Vi kia có thể còn ẩn giấu thêm một, hai bản… cũng nghe nói phía sau hắn là do Tống Thanh Thư một tay xử lý, chẳng lẽ…”

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Thần Long giáo đang trong bóng tối dò xét Tống Thanh Thư, nhưng bọn họ không ngờ tới nhất cử nhất động của mình từ lâu lại rơi vào khác trong mắt một nhóm khác.

– Tô đại nhân, bây giờ Tống Thanh Thư bên người không có hộ vệ, chúng ta có nên động thủ?

Người nói chuyện là một nam nhân còn trẻ, khí độ thanh quý không tầm thường.

– Ta cho rằng vẫn chưa thích hợp, lúc này người của Thần Long giáo cũng đang ở nơi đây, chúng ta cũng chưa đoán được mục đích của bọn họ, nếu nhỡ bọn họ ra tay can thiệp, sợ rằng chúng ta sẽ thất thủ.

Một cô nương cau mày nói, vóc người thanh mảnh, nhưng hai chân nàng thon dài tròn trịa, vóc dáng biểu hiện khuôn mặt chủ nhân có cỡ nào là thanh xuân liêu người, nàng không giống với nữ nhân vùng Giang Nam ôn nhu như mặt nước, mà khắp toàn thân để lộ ra nữ nhân phương Bắc tràn ngập vẻ đẹp sức sống hoang dã.

Bọn họ cung kính đối mặt trước một người, đó là một nam nhân trung niên mang chiếc mặt nạ quỷ, tuy rằng không nhìn thấy hình dạng khuôn mặt, nhưng những sợi tóc trắng lấm tấm, với thân hình hoàn mỹ, cả người hắn toát lên nét lãng tử phong trần, có thể lúc còn trẻ nhất định là mỹ nam tử.

– Tề nhi, Tiên nhi, các ngươi là những cao thủ xuất sắc nhất của hoàng tộc Đại Liêu, chỉ là kinh nghiệm giang hồ còn thấp, lần này mang bọn ngươi theo đến Thịnh kinh thành, chủ yếu để rèn luyện thêm bản lĩnh.

Quỷ Diện đứng lên, nhìn phía xa xa hình bóng Tống Thanh Thư, lắc đầu.

– Thần Long giáo để sau này tính, mục đích của chúng ta bây giờ là giá họa cho Hoằng Lịch, nếu bây giờ chúng ta ra tay quá sớm, Hoằng Lịch đương nhiên sẽ tránh thoát được, sẽ không đạt được cục diện như chúng ta muốn.

Thì ra bây giờ Nam Viện đại vương Tiêu Phong của Liêu quốc đang xuất quân cùng Bình Tây Vương Ngô Tam Quế của Thanh quốc giao chiến, Ngô Tam Quế tuy rằng liên tục thất bại phải lui quân, thế nhưng lão dù sao cũng là một danh tướng, tuy rằng bị bại, nhưng vẫn không có hao binh tổn tướng bao nhiêu.

Liêu quốc vì phối hợp với hành động của Nam Viện đại vương Tiêu Phong, liền phái ba cao thủ âm thầm lẻn vào Thịnh kinh thành, với ý đồ ám sát Khâm sai đại thần của Khang Hi, giá họa cho Bảo thân vương Hoằng Lịch, để cho hai người bọn họ mâu thuẫn triệt để công khai, không còn thời gian bận tâm đến Ngô Tam Quế.

Trong ba người, nam nhân trẻ là Đông Đan Vương Da Luật Tề thế tử Liêu quốc, nữ nhân là Thành An quận chúa Da Luật Nam Tiên, còn Quỷ diện là người đương nhiệm Đại Dịch Ẩn Ty bộ phận thần bí của Liêu quốc.

– Vậy theo Tô đại nhân khi nào thì chúng ta động thủ?

Da Luật Nam Tiên thì không thích nam nhân thần bí này, chưởng quản Đại Dịch Ẩn Ty nắm về cơ mật hoàng tộc, người đầu tiên chấp chưởng khi thành lập là Da Luật Hưu Ca, các đời sau nắm Đại Dịch Ẩn Ty đều là người hoàng tộc Da Luật, không biết vì sao đến kỳ này, chưởng quản Đại Dịch Ẩn Ty đã lọt vào trong tay của một người Hán, ngay cả người trong hoàng tộc, ngoại trừ chỉ biết gọi hắn là Tô Ẩn, võ công thâm sâu không lường được, đối với lai lịch của hắn thì không có ai rõ ràng.

– Chỉ một chữ, đợi…

Tô Ẩn đứng chắp tay, ẩn hiện ra khí độ của một tông sư.

“Không biết Tô đại nhân cùng với Nam Viện đại vương võ công ai cao ai thấp?” Cảm giác được khí thế bức người của Tô Ẩn, trong lòng suy nghĩ Da Luật Tề.

Nam Viện đại vương Tiêu Phong lúc trước trợ giúp cho Hoàng Đế Da Luật Hồng Cơ của Liêu quốc bình định chi loạn, cho nên trên dưới Liêu quốc coi Tiêu Phong là anh hùng, Da Luật Tề đương nhiên cũng không ngoại lệ, nhưng Tiêu Phong võ công dù cao đến đâu, cũng là của nhà Tiêu thị, Da Luật Tề thân là người trong hoàng tộc, theo bản năng thì muốn trong hoàng tộc cũng có thể sản sinh ra một cao thủ có thể ngang hàng Tiêu Phong.

Còn Da Luật Nam Tiên thì khác, nàng biết tiên đế không phải là người ngu ngốc, đâu có thể để cho Tô Ẩn là người Hán mà chấp chưởng phụ trách Đại Dịch Ẩn Ty, như vậy thì có thể lão ta là người hoàng tộc, chỉ là không biết vì sao lại có tên của người Hán.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Tống Thanh Thư thì lại không biết sau lưng hắn có nhiều người âm thầm tính kế với kế hắn như vậy, lúc này hắn đang đau đầu chính là làm sao cứu được Hạ Thanh Thanh cùng Điền Quy Nông, còn đối với việc Trương Triệu Trọng đột nhiên mời đến phủ thì hắn có mấy phần nghi hoặc.

– Hạ quan đang lo lắng Tống đại nhân không có thời gian tới đây chứ.

Trương Triệu Trọng đang đứng chờ ở cửa, vừa thấy Tống Thanh Thư liền nhiệt tình đem hắn hướng vào trong phủ.

– Nhóm ca vũ khúc đâu, nhanh lên bắt đầu diễn.

Trương Triệu Trọng nhìn quản gia phân phó nói.

Tống Thanh Thư giật mình cả kinh, nghĩ thầm chẳng lẽ bên trong nhóm ca vũ khúc ẩn giấu sát thủ, một khi chờ làm hiệu, sẽ tuôn ra hành thích hắn, vì thế âm thầm ngưng thần tĩnh khí phòng bị.

Trương Triệu Trọng cũng là một cao thủ, chú ý thấy hắn biến hóa, khẽ mỉm cười:

– Tống đại nhân tài cao gan lớn, dám một thân một mình đến đây dự tiệc, hạ quan thật là khâm phục… khâm phục.

– Trương đại nhân nói gì vậy, đại nhân là thủ hạ thân tín của Bảo thân vương, ta ở trong cung cũng là người hầu, tất cả đều là vì là triều đình mà dốc sức, đến phủ đại nhân xem như là đồng liêu, thì làm gì mà có can đảm hay không.

Tống Thanh Thư đáp.

– Tống đại nhân nói rất có lý.

Trương Triệu Trọng là tâm phúc của Hoằng Lịch, làm gì mà không biết Khang Hi cùng Hoằng Lịch giương cung bạt kiếm, bị hắn ám chỉ, lúng túng cười nói.

– Hạ quan lường trước đại nhân công vụ bề bộn, nhất định là uể oải tinh thần, nên cố tình tìm đến một đoàn ca vũ khúc nổi tiếng trong Thịnh thịnh thành, đại nhân không ngại thì thư giãn buông lỏng một chút.

Tống Thanh Thư không rõ ràng lắm mục đích của Trương Triệu Trọng, nên đành lấy bất biến ứng vạn biến, cùng Trương Triệu Trọng xem ra đoàn ca vũ khúc ra đến.

– Tống đại nhân thấy cô nương kia như thế nào?

Tống Thanh Thư lúc này không có tâm tình xem cuộc vui nên chẳng có cái gì hứng thú, thuận mắt liếc nhìn vài lần thì bắt đầu mơ màng ngủ gục, chẳng biết qua bao lâu, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói của Trương Triệu Trọng, giật mình ngẩng đầu lên nhìn tới.

Có một nữ nhân khoanh chân ngồi ở một góc, đem cái trống nhỏ bọc da đặt ở giữa gối, sau đó hai tay nhấc lên, dưới lòng bàn tay phát ra một hồi tiếng trống giòn tan, nương theo tiếng trống, một thân ảnh mỹ miều lượn vòng lướt lên mộc đài, tiếng trống càng ngày càng gấp, nàng xoay tròn cũng càng lúc càng nhanh, cái váy phiêu dật hóa thành một vòng tròn hấp dẫn ánh mắt, tiếng trống đột nhiên đình trệ, thân ảnh kia đang bay múa trong nháy mắt bất động, chiếc váy xoay tròn buông thõng xuống, phảng phất một đóa nở rộ thu liễm cánh hoa.

Nữ nhân vừa múa vũ khúc có một khuôn mặt kinh diễm gương, ngũ quan tươi sáng rõ nét, đôi lông mi cong dài, sống mũi cao thẳng, lông mi vểnh lên, đôi mắt sáng ngời, con ngươi đen nhánh, đôi môi đỏ thắm tươi đẹp gợi cảm…

Thân trên nàng mặc một bộ hoàng y nhỏ hẹp, hai bầu vú ngạo nhân được màu vàng tươi tơ lụa bao vây lấy, hiển lộ ra cái khe trắng nõn mê người giữa hai bầu vú, cái váy xanh dài phiêu dật hoa lệ, eo váy buông thõng một sợi dây nhỏ màu vàng kim óng ánh, mắt cá chân còn mang một chuỗi chuông lục lạc, áo nàng rất ngắn, eo váy cực thấp, trơn trượt vòng eo cùng bụng dưới trắng noãn hoàn toàn hiển lộ ra cái rốn sâu mượt mà, bụng dưới còn khảm lấy một hạt minh châu cỡ đầu ngón tay út, ánh sáng màu bạc của viên châu hòa lẫn da thịt tuyết trắng mê người vô cùng.

Tiếp tục nàng hai tay giơ lên, theo tiếng trống, vòng eo chậm rãi lắc lư vặn vẹo lên, thân eo nhỏ mềm mại, tiếng trống lại dần dần gấp rút, eo bụng của nàng vặn vẹo cũng nhanh hơn, sợi dây màu vàng óng ánh tại eo bên tung bay, hạt minh châu khảm trên bụng nhúc nhích, nương theo lấy giữa mắt cá chân tiếng chuông bạc ngân vang, tràn đầy sức hấp dẫn thần bí, trong động tác diễn biến vô luận là bờ mông săn chắc vặn vẹo, hay là eo bụng động đậy, đều toát ra hàm xúc nồng đậm ý tứ tình dục, càng thêm hương diễm rõ ràng, hai bầu vú cũng theo tiết tấu vũ đạo ở trước ngực rung động lắc lư, phảng phất tùy thời sẽ từ trong cái yến bung ra bên ngoài, phía trước váy dài phân nhánh tung bay, một đôi đùi ngọc tại dưới váy như ẩn như hiện, tiếng trống ngắn ngủi rồi lại yên lặng xuống.

Tống Thanh Thư xem xong lúc này cảm thán nói:

– Một nữ nhân xinh đẹp duyên dáng như vậy, mà lại lưu lạc phong trần thật sự rất đáng tiếc.

– Tống đại nhân đã hiểu lầm, nàng không phải là thanh lâu nữ tử, chỉ là mang theo đào ca vũ khúc gián tiếp bán rẻ tiếng cười mà thôi, nhưng Tống đại nhân đã có lòng thương hương tiếc ngọc, hạ quan sẽ giúp đại nhân hoàn thành ước vọng chi ý. Người đâu… mời Tang cô nương đến đây.

Trương Triệu Trọng mỉm cười, nghĩ thầm nam nhân nào cũng quả nhiên ai cũng có trong đầu bất hảo, Tống Thanh Thư thân ở Kinh thành phồn hoa chi địa, chắc chắn thường thấy thanh lâu nữ tử, hôm nay nhìn thấy một nữ nhân lưu lạc trong giang hồ, tự nhiên có cảm giác mới mẻ.

Tống Thanh Thư thấy Trương Triệu Trọng đã hiểu lầm ý của hắn, đang muốn giải thích, nhưng rồi lại thôi, cũng không lâu lắm, nữ nhân kia đã đến, dung nhan thanh tú động lòng người đứng ở trước mặt hai người:

– Không biết đại nhân có gì phân phó…

– Nghe qua đại danh của Tang cô nương, hôm nay gặp mặt, quả nhiên không giống người thường, không biết Tang cô nương có thể cho biết phương danh?

Trương Triệu Trọng trêu đùa.

Nào ngờ đối phương cũng không phải giống như nữ nhân bình thường e ấp ngượng ngùng, nàng phóng khoáng trả lời:

– Làm cho Trương đại nhân chê cười, tiểu nữ họ Tang, danh Phi Hồng.

– Tang Phi Hồng?

Tống Thanh Thư sững sờ, trong đầu một hồi mơ hồ.

“Cái tên này có chút ấn tượng, nhưng không nhớ rõ được…”

– Quả nhiên người đẹp cũng như tên.

Trương Triệu Trọng, ngẩng đầu lên hỏi.

– Tang cô nương bôn ba khắp nơi làm ca kỹ, chắc là vất vả lắm?

– Tiểu nữ dựa vào nghề này ăn cơm, cho nên không cảm thấy vất vả.

Tang Phi Hồng mặc dù đang cười, nhưng thần sắc khó giấu thần sắc mỏi mệt.

– Tang cô nương là một nữ nhân, cũng không thể cả đời cứ như vậy lưu lạc giang hồ, hôm nay vừa vặn Tống đại nhân nhìn thấy Tang cô nương, liền sinh ra ngưỡng mộ tình cảnh. Bổn quan nhìn thấy cô nương niên kỷ cũng không còn trẻ nữa, chi bằng gả cho Tống đại nhân làm thiếp, Tống đại nhân tuổi còn trẻ, thân là Ngự tiền thị vệ phó tổng quản triều đình, quan nhị phẩm, nếu Tang cô nương chịu làm thiếp cho tống đại nhân, thiết nghĩ đến cũng sẽ không bôi xấu Tang cô nương.

Trương Triệu Trọng cười ha ha nói.

Tống Thanh Thư nghe được thầm cười khổ, nhưng hắn không có vội phản bác, ngược lại tò mò nhìn Tang Phi Hồng cuối cùng có phản ứng như thế nào.

Nghe được lời nói của Trương Triệu Trọng, Tang Phi Hồng quả nhiên biến sắc, những năm gần đây này nàng cũng không ít loại người giống như thế này, nhưng nói trắng trợn như thế, đây là lần đầu tiên gặp được, liền trầm giọng đáp:

– Trương đại nhân đừng trêu đùa, tiểu nữ trong giang hồ tự do tự tại, tạm thời chưa có ý định lập gia thất.

– Trêu đùa?

Trương Triệu Trọng chuyển sang lạnh lẽo nói tiếp.

– Ai nói với ngươi là ta trêu đùa?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 17-06-2024 14:42:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Tự truyện về đời tôi (Update phần 123)
Vào đời (Update phần 40)
Tiểu Long Nữ (Update phần 17)
Gái hàng xóm (Update phần 13)
Em gái (Update phần 20)
Hai anh em cùng đụ mẹ (Update phần 18)