truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 54
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phương Di đang suy tư, thì nghe được Tống Thanh Thư lại mở miệng:

– Phương phu nhân, không biết đêm muộn như vậy tìm đến tại hạ là có chuyện gì?

Nghe được hắn nói, Phương Di đứng lên, nhìn ánh mắt Tống Thanh Thư, đột nhiên nàng quỳ gối xuống:

– Muội lần này là đến gặp Tống đại ca để bồi tội đây.

Phương Di nghĩ thầm dù sao mình quỳ trước mặt nam nhân của mình sau này, thì cũng không xem là khuất nhục.

Dựa theo võ công Tống Thanh Thư, thì dễ dàng có thể ngăn lại hành động này, nhưng hắn sợ đối phương thừa dịp hắn đỡ dậy, thừa cơ ám toán, nên hơi chần chừ, lúc này Phương Di đã quỳ trên mặt đất rồi.

– Phương phu nhân, tại hạ làm sao gánh nổi lễ lớn như vậy, mau đứng lên.

Tống Thanh Thư thấy nàng thần sắc tự nhiên, không hề giống như có thủ đoạn, nên vội vàng đến đỡ cánh tay của nàng.

Nào ngờ Phương Di hất tay tránh thoát tay Tống Thanh Thư, ngẩng đầu nhìn hắn nói:

– Tống đại ca, nếu như không tha thứ cho muội, thì muội sẽ không đứng dậy.

Tống Thanh Thư đau đầu, bất đắc dĩ nói:

– Nhưng Phương phu nhân muốn tại hạ tha thứ vì chuyện gì đây?

Đôi mắt đẹp Phương Di thoáng cái liền chứa đầy nước mắt, nức nở nói:

– Lần trước muội bị Hồng phu nhân uy hiếp, làm hại Tống đại ca cùng Song Nhi trúng độc, vì bản thân cũng trúng kịch độc nên phải làm chuyện bất đắc dĩ. Nhưng suốt thời gian vừa qua, muội chịu không được lương tâm dằn vặt, mới thấy ra là mình rất sợ chết, nên mới làm hại Tống đại ca, thật sự không cách nào tha thứ cho bản thân mình.

Tống Thanh Thư thở dài:

– Phương phu nhân, kỳ thật tại hạ chưa từng bao giờ có trách đến Phương phu nhân.

– Tống đại ca, nói như vậy thì chứng tỏ là đại ca vẫn chưa có tha thứ cho muội…

Nghe được Tống Thanh Thư trả lời, tuy rằng không biết hắn lời nói thật giả, nhưng trong nháy mắt đó Phương Di cảm động đến muốn khóc, cho tới nay, chính nàng cũng thấy có chút chán ghét hành vi của mình, nào ngờ Tống Thanh Thư chỉ một câu nói, liền cởi bỏ tâm kết của nàng, bất quá Phương Di nhớ kỹ mục đích của cuộc gặp này, đương nhiên sẽ không cứ như vậy mà rời đi.

Tống Thanh Thư nhìn trước mắt mỹ nhân lê hoa đái vũ, tâm địa hắn thật sự chịu không nổi, ôn nhu nói:

– Phương phu nhân muốn như thế nào thì mới tin tưởng tại hạ đã tha thứ qua…

Phương Di cũng không trả lời, mà nói tiếp:

– Tống đại ca, đêm nay muội tới đây, còn có một chuyện khác muốn nói cho đại ca biết.

– Chuyện gì? Hay là Phương phu nhân cứ trước đứng lên rồi nói sau.

Phương Di lắc đầu, trên mặt ngượng ngùng:

– Muội… muội muốn cùng Tống đại ca nói cho rõ ràng cái đã, giữa muội và Vi Tiểu Bảo có quan hệ phu phụ, chẳng qua là khi đó Vi Tiểu Bảo chiếm lấy đoạt lấy sự trong trắng của muội, muội cùng Vi Tiểu Bảo không có bái đường thành thân, từ trước đến giờ muội chưa hề có yêu thương Vi Tiểu Bảo, nên mỗi khi gần gũi thân cận, chẳng khi nào muội có cảm xúc…

Đằng sau câu nói cuối cùng nhỏ như tiếng muỗi, với công lực Tống Thanh Thư, hắn vẫn nghe được rành mạch.

Tống Thanh Thư nhìn xuống Phương Di lúc vừa mới nói xong cúi đầu ngượng ngùng, theo cái cổ áo có vẻ rộng thùng thình, hắn loáng thoáng thấy da thịt nàng nhiễm một tầng đỏ ửng, khuôn mặt kiều diễm, mắt phượng lưu lại một ít nước mắt ẩm ướt trên hàng lông mi cong cong, đôi môi hồng nhuận mọng nước phơn phớt có chút hé mở, mị lực nữ nhân thành thục để cho người nhịn không được, chỉ muốn đẩy té trên mặt đất hung hăng chà đạp một phen!

Một thây y phục mỏng manh có thể nhìn thấy sót đường cong nào trên thân thể, hai bầu vú như là run rẩy sôi nổi nhúc nhích đong đưa bên dưới cái yếm tơ trắng, lộ ra lấy hai đầu núm vú kiên quyết, thân thể đỏ bừng tản mát ra cái mùi nữ nhân thành thục…

Biết ánh mắt của Tống Thanh Thư đang nhìn trên thân thể mình, Phương Di tim đập lại nhanh hơn vài phần, nàng định giả bộ như không biết, hắn muốn nhìn như thế nào thì nhìn nhìn, nhưng lại cải biến chủ ý, nàng giả vờ giương tay lên vén lên tóc mai, do đó mà chặn lại ánh mắt của hắn.

Động tác Phương Di làm cho hắn bừng tỉnh, Tống Thanh Thư hơi lúng túng chỉ một giây khắc thất thần, làm cho nàng hiểu lầm, đành phải cười khổ nói:

– Phương phu nhân… chuyện riêng tư này, cần gì phải nói cho tại hạ biết chứ…

– Bởi vì trong lòng của muội biết, Tống đại ca khác với những nam nhân khác chỉ biết chú trọng đến trinh tiết…

Phương Di ngẩng đầu lên, giọng nói kiên định.

Tống Thanh Thư khẽ giật mình, trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào đáp lại nàng.

Phương Di buồn bã nói ra:

– Tống đại ca có biết đêm nay muội tới đây, thật ra đó là do chủ ý của giáo chủ phu nhân.

Tống Thanh Thư nghe lời của nàng cắt ngang, có chút hiểu được mọi chuyện, hỏi:

– Tô Thuyên muốn Phương phu nhân làm gì?

– Giáo chủ phu nhân bởi vì không cam lòng bị Tống đại ca nắm mũi dẫn đi, nêm muốn thắt nhuệ khí của đại ca, với lại hôm nay đại ca làm giấy cho mượn một vạn lượng ngân phiếu, liền uy hiếp muội phải tới đây câu dẫn Tống đại ca, rồi thừa dịp lén lút lấy lại tấm giấy mượn nợ kia mang trở về.

Phương Di cúi đầu nói, trong lúc này không rõ nét cảm xúc trên mặt của nàng.

– Phương phu nhân, cô là người của Hồng giáo chủ, vì sao lần này lại phản bội, đem hết thảy nói cho tại hạ biết vậy.

Nghe được nhiệm vụ của Phương Di lại là đến câu dẫn mình, hắn không biết là nên tán thưởng Tô Thuyên hay xem là ngốc nghếch.

– Bởi vì muội đã đã lừa gạt Tống đại ca một lần, cái loại cảm giác này rất đau lòng, nên muội không muốn lần thứ hai lại tiếp tục.

Phương Di ngậm miệng, tận lực chịu đựng không để cho mình khóc lên thành tiếng.

Tống Thanh Thư cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái, vội vàng mỉm cười nói:

– Hồng phu nhân muốn câu dẫn người, sao không tự mình thực hiện, lại uy bức dẫn dụ Phương phu nhân, thật là hèn hạ vô sỉ.

Nào biết Phương Di nghe được hắn nói, sắc mặt trở nên trắng bệch, thân thể hơi run rẩy lên:

– Quả nhiên trong mắt của Tống đại ca, Phương Di chỉ là một nữ nhân tư sắc bình thường, so ra kém xa giáo chủ phu nhân thiên kiều bá mị.

Tống Thanh Thư lại không ngờ mình tùy tiện một câu nói, lại làm cho nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích nói:

– Ý của tại hạ nói là Hồng giáo chủ thật hèn hạ, sao Phương phu nhân lại liên tưởng đến phương diện khác vậy…

Phương Di một mực vẫn quỳ, trầm mặc không nói, Tống Thanh Thư đành phải tiếp tục nói:

– Nếu nói Phương phu nhân có tư sắc bình thường, thì trong thiên hạ chỉ sợ cũng không có đại mỹ nhân nữa rồi.

Tuy rằng biết rõ hắn đang dỗ ngọt mình, nhưng Phương Di vẫn cao hứng, lúc này mới nín khóc nói:

– Nào có như vậy, trong thiên hạ so với muội, nữ nhân xinh đẹp còn hơn rất nhiều.

Tống Thanh Thư mỉm cười, trong phòng lại rơi vào trầm mặc, Phương Di cắn răng, rồi ngẩng đầu nói ra:

– Tống đại ca, giáo chủ phu nhân bắt buộc muội làm những chuyện muội không muốn làm, đêm nay nếu là gặp gỡ câu dẫn một nam nhân khác, muội thà chết cũng sẽ không đáp ứng, bất quá nghĩ đến là Tống đại ca, thì muội… thì muội…

Tống Thanh Thư trong lòng nhảy dựng, tuy rằng biết rõ không ổn, nhưng nhịn không được vẫn hỏi:

– Thì Phương phu nhân làm sao?

– Muội… liền gật đầu đồng ý.

Phương Di dường như bất cứ giá nào cũng phải đạt được mục đích của mình.

– Từ khi lần đầu tiên nhìn thấy Tống đại ca, hình ảnh của đại ca đã in vào trong lòng muội, mỗi lần đại ca đến Tử tước phủ, đó là những lúc muội vui vẻ nhất, muội đã yêu đại ca dù là đã muốn quên đi nhưng vẫn không được, muội cũng biết là thân phận của muội đã là thê tử của Vi Tiểu Bảo, giữa chúng ta không thể nào có được tình cảm được, vì vậy lâu nay tâm trí muội luôn bị đau khổ áp lực, cho tới hôm nay giáo chủ phu nhân bắt buộc muội phải đến câu dẫn đại ca, muội bị áp chế chịu không nổi nên phải nói ra…

Tống Thanh Thư trợn mắt, hắn không ngại cá nước thân mật với các nữ nhân, nhưng hắn lại không muốn cùng với nữ nhân nói đến chuyện yêu thương, thấy ánh mắt Tống Thanh Thư phức tạp, rồi lại không tỏ vẻ có dấu hiệu gì, Phương Di cũng biết mình đêm nay đã không có đường lui, liền nói:

– Tống đại ca, vừa rồi đại ca có nói làm như thế nào thì mới tin tưởng là đại ca đã tha thứ cho muội…

– Cái gì…

Tống Thanh Thư sững sờ.

– Tống đại ca, muội nguyện ý dâng lên thân thể của mình để rửa sạch đã làm cho đại ca bị tổn thương do muội gây ra, cầu xin đại ca khoan dung.

Phương Di đỏ mặt nói.

– Phương phu nhân, tại hạ thật sự tha thứ cho phu nhân rồi, bây giờ tại hạ lập tức đem tấm giấy nợ của Hồng phu nhân giao cho phu nhân, phu nhân cứ mang về đưa cho Hồng phu nhân nói là đã hoàn thành nhiệm vụ thì tốt rồi.

Tống Thanh Thư lúng túng nói, Phương Di thân đã là thục phụ, cùng nàng gần gũi giao hoan thì hắn cũng không ngại, nhưng hắn cũng không muốn nhất thời vui thích, mà trêu chọc đến vô tận phiền toái.

– Tống đại ca, đại ca vẫn chưa hiểu rõ sau, lúc này không phải là muội vì muốn hoàn thành nhiệm vụ của giáo chủ phu nhân mà đến.

Phương Di âm u thở dài.

– Đêm nay muội đã không mặt mũi tự hiến dâng thân thể mình cho đại ca rồi, nếu Tống đại ca cự tuyệt, muội sẽ không còn có mặt mũi để sống rồi.

Trong lúc Tống Thanh Thư còn đang suy nghĩ tìm cách, Phương Di đã đứng dậy kéo tay của hắn, đưa vào bên trong vạt áo.

– Tống đại ca, muội không có sở cầu gì cả, chỉ xin đại ca đừng cự tuyệt muội…

Tống Thanh Thư muốn thu hồi tay mình lại, nhưng đụng phải ánh mắt Phương Di, trong đôi mắt của nàng thủy quang dịu dàng, nước mắt dường như sắp rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn.

Tống Thanh Thư sợ hãi cả kinh, Phương Di đã bỏ đi sở hữu tự tôn, nếu hắn đêm nay cự tuyệt nàng, chỉ sợ nàng thật sự xấu hổ và giận dữ mà tự sát chết, bởi vì cái gọi là nữ đuổi theo nam mỏng manh như tầng vải mỏng, huống chi là một đại mỹ nhân, khoảng cách rất gần nhìn dung nhan xinh đẹp của Phương Di, hít vào trên người nàng hương thơm nhàn nhạt, Tống Thanh Thư sớm đã động tâm, nhưng hắn một mực băn khoăn chỉ là phần trách nhiệm mà thôi.

– Phương phu nhân, tại sao lại phải khổ vậy chứ, phu nhân biết rõ tại hạ đối với phu nhân là không có gì tình ý mà.

Tống Thanh Thư thở dài nói.

Phương Di thần sắc buồn bã, rốt cuộc cũng hiểu trong lòng của hắn chưa bao giờ từng có nàng, nhưng rất nhanh thu thập xong tâm tình, chú ý thấy Tống Thanh Thư nói nhưng cũng không có ý dứt khoát cự tuyệt, nên vội vàng:

– Tống đại ca, muội chỉ biết mình muốn đại ca là đủ rồi, đại có yêu muội hay không thì đâu có quan hệ gì, muội từ lâu nay mang thân phận là thê tử của Vi Tiểu Bảo nhưng chưa một lần có cảm xúc hưởng thụ khoái lạc, nay không có sở cầu, chỉ hy vọng có thể được đến Tống đại ca rủ xuống lòng thương, thì kiếp nhân sinh này sống cũng không uổng phí.

Tống Thanh Thư hôm nay thấy nàng rõ ràng trả giá như vậy, trong lòng khó tránh khỏi cảm động, đồng thời cũng có chút đắc chí, mình so với Vi Tiểu Bảo, lại càng dễ dàng giành được trái tim và thân thể của nàng.

Tống Thanh Thư cũng không phải là thánh nhân, nhưng hắn cũng không biết tất cả mọi việc chỉ là kế sách của Phương Di lấy lui làm tiến, trước khi trở thành nữ nhân của hắn, Phương Di tự tin bằng vào thủ đoạn của mình có thể về sau chiếm hữu cắm một gốc rễ trong lòng của hắn.

Cho dù bây giờ Tống Thanh Thư có thể là không muốn nàng, nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, Phương Di biết rõ nhân phẩm của hắn, cuối cùng hắn cũng sẽ không bỏ mặc nữ nhân mà hắn từng có tiếp xúc chi thân da thịt…

Giây khắc này Tống Thanh Thư hai tay trượt hướng đến trước ngực của nàng cảm nhận xúc cảm hai bầu vú ấm áp mềm mại đầy co dãn vú, Phương Di tựa như rùng mình một cái…

– Phương phu nhân, tại hạ…

Tống Thanh Thư miệng ngập ngừng, trong lúc này lại không biết nói cái gì.

Phương Di cúi đầu nhìn thấy hai bàn tay của hắn vẫn còn để trên hai bầu vú của mình, đỏ mặt ngập ngừng nói:

– Nhân gia đã cho Tống đại ca như vậy, vậy mà còn gọi muội là Phương phu nhân…

– Um… vậy thì xưng thì hô làm sao?

Tống Thanh Thư quả thật không thể mở miệng cùng Phương Di xưng hô thân mật hơn được…

– Nếu không… thì Tống đại ca cứ gọi là đệ muội (em dâu).

Phương Di ngẩng đầu lên, ở chỗ sâu trong đáy mắt thoáng qua có chút giảo hoạt.

– Như vậy thì làm sao được…

Tống Thanh Thư lúng túng khoát tay.

– Có cái gì mà không thể hay sao?

Phương Di cắn môi có chút mị hoặc hỏi.

Tống Thanh Thư còn đang lúng túng hướng, hắn đang ngồi ở trên giường, thì Phương Di cũng thuận thế ngã vào trong lòng ngực của hắn, còn nói thêm vào một câu:

– Mong rằng đại bá (anh chồng) thương tiếc nhè nhẹ với đệ muội…

Nửa đêm, một mỹ nhân hương thơm ngào ngạt nằm trong ngực mình, Tống Thanh Thư cho dù vẫn còn lý trí cũng bị câu nói ‘đại bá’ kiều mị tận xương này làm cho phá hủy hoàn toàn, ngay lập tức hắn cảm thấy bên dưới hạ thể đã cứng rắn như sắt, “Hoan hỉ thiện pháp vốn là thuận theo tự nhiên, giờ cứ xem như là luyện công thì tốt rồi.”

Tống Thanh Thư tìm cho mình một lý do, liền không do dự nữa, lúc hắn bắt đầu dùng đôi tay xoa nắn hai bầu vú Phương Di, thân thể của nàng run rẩy, lập tức nhắm mắt lại hưởng thụ lấy khoái cảm, Tống Thiên Thư cúi đầu xuống mút lấy đầu núm vú đỏ hồng của Phương Di, bên kia vú thì dùng ngón tay kẹp đầu núm vú bị kích thích đã nhô đầu ra sẵn, xoay tròn vuốt ve.

Đã bị loại kích thích này, Phương Di cảm thấy đại não tê dại, thân thể của nàng hơi giãy giụa, nơi riêng tư cửa miệng âm đạo bắt đầu rỉ ra suối nước ướt át, làm thấm ướt nơi đáy của cái tiểu nội khố.

Đến lúc này thì một tay Tống Thiên Thư duỗi xuống xâm lấn đến ở bên dưới cái âm hộ mê người kia, khi đầu ngón tay luồn vào bên trong cái tiểu nội khố vuốt dọc theo cái khe hở âm hộ, lúc rút ngón tay ra thì trên đầu ngón tay đã có dính lòe lòe tỏa sáng dịch nhờn của Phương Di tiết ra.

Nhìn thấy ngọc thể chính mình bị đùa giỡn mới trong phốc chốc đã chảy ra chất lỏng trơn nhớt, Phương Di thẹn đến muốn chui xuống đất, thân thể của nàng sớm đã không thể tự chế xuân tình nhộn nhạo, cảm giác tràn đầy chập choạng tê dại làm toàn thân như không còn chút sức lực nào…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 17-06-2024 14:42:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Kỷ niệm về hội chợ (Update phần 20)
Cuckold hạng nặng (Update phần 28)
Lấy chồng xa xứ (Update phần 24)
Địt gái khi cách ly (Update phần 21) - Trai2x
Cô em dâu (Update phần 17) - Loạn Nhân Luân
Thích bị cưỡng dâm (Update phần 15)