Sinh viên

Phần 84

Trong một căn nhà lớn được xây dựng theo kiểu phương tây, bên trong phòng khách lúc này đang có hai người đang nói chuyện với nhau.

Người chủ nhà đang ngồi chễm chệ trên sô pha, dáng vẻ vô cùng dửng dưng trước cuộc sống. Nhìn trước mặt là bộ tách trà bằng gốm mạ vàng liền biết không phải dạng vừa.

Mỗi động tác đều khá chậm chạp bởi vì thân thể to tướng của hắn, đến cả giọng nói còn bị ảnh hưởng bởi cái thân hình quá khổ kia.

Đối diện là một người dáng vẻ cao gầy, gương mặt nhìn khá điển trai nhưng lại đeo lên một cặp kính quá khổ.

“Mày nói xem chuyện này có khả thi hay không?” Hắn gõ ngón tay lên bàn, giọng ồ ồ nói ra.

“Dạ thưa ông. Hiện giờ mọi dữ liệu nằm trong máy ông John, đêm nay tôi sẽ hack máy của ông ta và lấy được dữ liệu thôi.” Tên đeo kính giọng điệu tự tin, nói ra kế hoạch.

“Đầu tuần sau là họp cổ đông. Chuyện này khá quan trọng, mày làm sao cho thật gọn.” Tên mập mạp kia lại nói, chầm chậm uống một tách trà. Hành động vẫn vô cùng thảnh thơi.

“Nhất định là vậy rồi. Hiện thứ đó vẫn chưa công bố, khả năng chúng ta lấy được bản quyền vô cùng cao. Rồi sau đó…” Tên đeo kính kia khóe miệng cong lên xảo quyệt, hắn nói rồi sau đó dừng lại một nhịp.

Tên mập mạp ngồi trên ghế, tai vẫn vểnh lên nghe hắn nói, ánh mắt liếc nhìn hắn một cái sau đó nhếch miệng cười khẽ: “Thằng Tân sớm muộn gì cũng bị tao đuổi. Mày làm tốt thì sẽ lên chỗ ghế nó ngồi thôi.”

Biết rõ suy nghĩ của tên đeo kính, không có việc gì mà không lấy tiền công cả. Trước mắt hắn đưa ra một cái giá to lớn, chỉ là một con lính nho nhỏ, nếu làm nên đại sự thì cũng sẽ thí mà thôi.

Tên đeo kính không biết chính bản thân hắn sẽ có quả ngọt để hưởng, ngay khi nghe tên mập kia nói thì lòng tham trỗi dậy mãnh liệt, muốn ngay lập tức lập công.

“Trong nay mai nhất định sẽ có tin tốt cho ngài.” Tên đeo kính khẽ gật đầu, vô cùng tự tin nói.

Không dễ gì để hắn được vị này tin tưởng giao trọng trách này, hắn phải thể hiện một cách tốt nhất. Vô cùng thèm muốn cái ghế trên kia, hắn không thể nào bỏ qua được thời cơ này.

Vì sao hắn lại có thể tự tin như thế, bởi vì hắn là một trong những bác sĩ hàng đầu trong bệnh viện. Hơn nữa lại được ông John triệu tập vào nhóm lần này, vì thế hắn nắm chắc cơ hội.

Thật may mắn với hắn bởi vì hắn đã từng có thời gian được vị chủ tịch chú ý nâng đỡ. Đối với vị chủ tịch hắn một mực tin tưởng, bên cạnh đó cái ghế kia nhiều lúc hắn ngước nhìn cũng không thể với tới.

“Được… Đợi chờ tin tốt từ mày.” Tên mập kia vẫn chẳng một chút thái độ gì, nói ra một câu sau đó khoác tay, biểu thị tên kia rời đi chỗ này.

Tên đeo kính một mực ngoan ngoãn rời đi, trong lòng vẫn đang rộn ràng vì âm mưu sắp tới.

“Đoàng…”

“Lại hụt nữa à…”

“Lại tiếp tục bắn tấm bia đó à?” Anh Hoàng cười cười, lại nói.

Tuy vậy nhưng phải công nhận Phương có thiên phú bắn súng quá tốt. Bên cạnh đó thể lực cũng tốt không kém. Đã hơn hai giờ liên tục Phương đứng bắn, tuy rằng chỉ bắn từng viên một nhưng đó qua hai giờ cũng phải tốt rất nhiều thể lực.

Nhớ lại những ngày đầu ở quân trường, chỉ qua một loạt đạn thì bả vai của anh ta đã đau nhức đến tận hai ngày sau mới hết. Đó là do anh có thể trạng tốt hơn người bình thường rất nhiều.

Còn một số người có thể trạng yếu ngay lập tức gặp phải chấn thương, mặc dù có đầy đủ những thứ bảo vệ cơ thể.

“Chứ giờ mấy tấm này bắn trúng hết rồi.” Phương dở khóc dở cười, toàn bộ những tấm bia ở gần nó đã bắn trúng một trăm phần trăm. Chỉ còn duy nhất tấm bia cuối cùng là nó còn chưa chinh phục được.

Cứ nghĩ thời gian sẽ phải mất khá lâu nhưng không, chỉ với ba ngày mà trình độ ngắm bắn của nó đã tăng rất nhanh. Khả năng tư duy hoàn thiện từng đường ngắm xảy ra rất nhanh.

Bây giờ chỉ cần cầm súng lên là nó cảm giác như cây súng kia đã quen thuộc với nó từ khi nào. Nó cảm giác giống như đây là kỹ năng mà hệ thống ban cho nó vậy.

Bởi vì không thể nào nó có thể thành thục nhanh đến như vậy, Phương hiểu rõ bản thân mình đang tiến bộ lên một cách thần kỳ. Chỉ có hệ thống giúp đỡ thì nó mới có thể tiến bộ nhanh tới như vậy.

Nhưng nó bỏ quên rằng hai kỹ năng trước đó của nó đã tăng cấp, kèm theo đó chính cơ thể lẫn nhận thức của nó đã tiến bộ hơn so với người thường một bậc.

Đối với kỹ năng nấu ăn, sau khi nâng lên cấp thì chính bản thân nó đã được nâng cấp lên về khả năng nhận thức cũng như phân tích. Còn với kỹ năng điêu khắc thì hệ thống ban cho nó một sự tập trung.

Những thứ này chỉ giúp nó hoàn thiện hơn mà thôi, đến một lúc nào đó có khi nó không cần hệ thống cung cấp cho nó các kỹ năng nữa. Mà sẽ do chính nó tự học hỏi mà thành.

“Haha… Nghỉ ngơi một lát đi. Có khi lại có tiến triển hơn là cố gắng đó.” Anh Hoàng cười khẽ, khuyên nhủ Phương một câu.

Siêng năng không phải là không tốt, nhưng làm cho tinh thần căng thẳng quá thì lại có khi ngược lại không được lợi ích gì.

Phương gật nhẹ đầu, nó cũng không cố chấp làm gì. Nghỉ ngơi một lát có phải tốt hơn không. Chỉ có mấy ngày mà tiến bộ nhanh như vậy thì nó cũng không cần phải gấp gáp làm gì.

Rảnh rỗi mở điện thoại lên xem thông báo một tí, công ty Xuyên Á vừa rồi đã nâng con số vốn từ hai tỷ lên đến hai tỷ rưỡi nhờ vào đầu tư cổ phiếu. Với các thao tác mua vào và bán ra thì chỉ trong có một tháng đã lợi nhuận được năm trăm triệu.

Bên cạnh đó nhà hàng Hàng Châu cũng đang làm ăn kinh doanh vô cùng tốt. Trong tháng vừa qua tính hết tất cả chi phí thì lợi nhuận đạt hai trăm triệu. Còn hai công ty kia bao gồm bệnh viện Hạnh Phúc và công ty khai thác đá Hữu Thiên vì nó chỉ nhận phần trăm cổ phần nên hiện tại vẫn chưa phát sinh tiền lời.

Còn ở công ty Tiên Hoa với tổng số vốn là 10 tỷ đến bây giờ vẫn chưa tới thời điểm báo cáo nên nó chưa biết được trong tháng kinh doanh được bao nhiêu.

Bên cạnh đó Resort Suối Tiên hiện trong thời gian gần đây không kinh doanh được gì. Khả năng trong tháng này âm vốn rất cao. Đây cũng là vấn đề mà Phương đang khá đau đầu, nó định sắp xếp thời gian và tìm người cải tạo lại nơi này nhưng chưa biết xuất phát từ đâu.

“Anh xin lỗi, khi nãy anh lỡ nhìn vào điện thoại của em. Em có chơi cổ phiếu nữa à?” Anh Hoàng tò mò hỏi.

“Cũng có biết chút ít.” Phương gật nhẹ đầu thừa nhận. Chắc khi nãy lúc xem báo cáo của công ty Xuyên Á và anh Hoàng bắt gặp.

“À…” Hoàng ánh mắt bất ngờ vô cùng, sau đó lại hỏi tiếp: “Bình thường anh thấy ít ai còn trẻ như em lại chơi cổ phiếu cả. Đây đều là sân chơi của các ông lớn cả. Ít nhiều cũng nắm giữ tài sản lớn mới dám chơi cái thứ mạo hiểm này.” Anh Hoàng cảm thán nói. Nghe Phương thừa nhận anh rất ngạc nhiên, với kiến thức của mình thì anh chẳng dám lao vào đâu.

Phương nghe anh Hoàng nói vậy lại khẽ cười, đương nhiên ai khi biết nó chơi cổ phiếu cũng ngạc nhiên cả.

“May mắn cũng lời được chút tiền.” Phương lại khiêm tốn đáp, nó không dám nói sự thật rằng nó đang nắm giữ mấy cơ ngơi tận vài chục tỷ, sợ anh Hoàng nghe xong lại hoài nghi nhân sinh nữa.

… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: https://truyensexngan.net

Trong một căn nhà ba tầng, một người ăn mặc khá bình dị. Trên người hắn ta chỉ khoác chiếc áo sơ mi caro kèm chiếc quần tây đen vô cùng bình thường.

Xung quanh có tận ba chiếc màn hình máy tính đang mở. Trên đó không biết là bao nhiêu thông tin đang diễn biến trên đó. Ở giữa là các thông tin báo chí được tổng hợp từ các phòng bên dưới gửi lên, bên trái là màn hình biểu đồ chứng khoán, bên phải là biểu đồ giá cả thị trường.

Một người bình thường có thể hoa mắt chóng mặt vì những tin tức liên tục nhảy trên màn hình. Nhưng đối với hắn thì các con số này đã vô cùng quen thuộc đối với hắn rồi.

Đôi mắt như thủy tinh trong suốt như mắt diều hâu liên tục dao động nắm bắt các thông tin như săn tìm con mồi. Vô số những thông tin được hắn ghi chép cẩn thận ngay khi được tổng hợp lên.

Trước mặt hắn là một chiếc laptop to lớn, đây chính là một con laptop với cấu hình khủng vô cùng. Hơn nữa lại được nâng cấp theo nhu cầu của hắn và cũng chính là công cụ đắc lực của hắn trong thời điểm này.

“Cạch”

“Á hậu Thùy Dung sao? Vừa mới đăng quang không lâu lại thất nghiệp. Haha chuyện lạ có thật đây.” Đọc xong dòng tin tức kia, hắn lại nhếch miệng cười một cách đầy thú vị.

Bởi là người trong ngành nghề kia hắn biết rõ các quy luật bất thành văn. Một hoa hậu muốn có tiền ngoài nhan sắc ra thì còn cần phải có kinh nghiệm và kèm thêm một số thứ khác.

Ngoài kia đầy các tin tức nói lên mặt trái của các cuộc thi hoa hậu, bình thường thì hắn cũng chẳng quan tâm đến mấy cái này. Trong đầu hắn chỉ nghỉ tới làm cách nào để có nhiều tiền hơn mà thôi.

Thông qua thị trường, chứng khoán kèm mua bán tin tức thì hắn dư sức làm ra được tiền. Nhưng sau vụ kia thì hắn phải thu người lại một chút. Bởi vì đã có rất nhiều người để ý tới hắn.

Lần trước được vị kia cứu giúp đã là may mắn đối với hắn, hơn nữa người ta cũng cảnh cáo hắn rồi. Sau này làm việc cần phải chú ý một chút, lỡ xui bị thêm một lần nữa thì hắn sẽ tự gánh hậu quả.

“Không biết có đầu dây mối nhợ gì không đây. Lệnh sếp thì phải làm thôi.” Hắn lại bất mãn thốt lên một câu, sau đó gõ một dòng tin nhắn xuống bên dưới.

Hắn hiện đang ở tầng thứ hai trong căn nhà ba tầng, tầng bên dưới hắn là các căn phòng dành cho nhân viên của hắn. Có nhiều bộ phận đảm nhiệm các nhiệm vụ khác nhau, trong đó có việc thu thập các tin tức rồi tổng hợp lên cho hắn.

Đường đường là một siêu hacker bây giờ lại đi làm việc cho một người khác làm hắn có đôi chút khó chịu. Nhưng hắn cũng đã đồng ý ký kết hợp đồng thì không thể làm sai được, tuy có ngông cuồng nhưng nguyên tắc của hắn rằng chữ tín nhất định phải giữ.

Sau khi giao lại công việc cho cấp dưới thì hắn lại tiếp tục đảo mắt quanh các màn hình tìm lỗ hổng để kiếm tiền.

Ngay trong ngày này, Thùy Dung đang ngồi thẫn thờ trong một căn hộ chung cư nhỏ, nằm trong dãy chung cư ngoài vùng ven của thành phố. Bởi nàng không có đủ khả năng mướn những căn chung cư cao cấp trong nội thành.

Mặc dù mang danh á hậu nhưng nàng chỉ tham gia các hoạt động quảng bá cho những sản phẩm mà nàng đánh giá là tốt. Thẳng thừng từ chối các hoạt động PR trá hình, điều đó đã gây nên một sự bài xích lớn trong vòng tròn đối với nàng.

Kể từ khi nàng đi gặp khách hàng ở thành phố kia cho tới bây giờ thì chưa có nhãn hàng nào chịu liên lạc ký kết hợp đồng với nàng cả.

Việc này Thùy Dung đã cẩn thận suy nghĩ đến nên bây giờ có đối mặt phải cũng chẳng có một chút bận tâm. Đã có tư tưởng cho riêng mình, cái danh á hậu này sớm muộn gì cũng không còn dùng đến nữa.

Nhìn ra cửa sổ là một cánh rừng bát ngát, mặc dù đây không có điều kiện sống tốt nhưng ít ra cũng được hít thở một bầu không khí trong lành, Thùy Dung khẽ an ủi bản thân một câu.

“Buồn bã làm gì? Giờ mà được đi đâu đó du lịch có phải tốt hơn không?” Thấy Thùy Dung đang ngồi buồn bã bên cửa sổ, Bảo Hân không nhịn được lên tiếng.

“Có phải là do chị kém quá hay không?” Thùy Dung bỗng quay sang hỏi Bảo Hân, câu hỏi giống như đang tự trách bản thân nàng.

“Không phải do chị. Mà là do đám kia quá khốn nạn mà thôi. Không cần phải suy nghĩ gì cả, sau cơn mưa trời lại sáng mà. Phải tự tin lên chứ.” Bảo Hân khóe miệng mỉm cười đáp, tiếp thêm động lực cho Thùy Dung. Nàng biết rõ Thùy Dung là một người bên ngoài cương nghị nhưng bên trong lại vô cùng mềm yếu và tình cảm, nếu không củng cố tinh thần thì dễ cảm xúc dâng trào.

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì hết cả. Mau nghỉ ngơi đi… có lẽ sẽ sớm có công việc cho chị mà thôi.” Bảo Hân biết Thùy Dung lại tiếp tục ủy khuất chính bản thân nên vội ngắt lời.

“Ting… Ting…”

“Hửm…”

Chợt âm thanh điện thoại reo lên, âm thanh quen thuộc làm Bảo Hân chợt ngẩn người.

Bởi cái âm thanh này đó chính là số công việc của Thùy Dung, mà nàng chính là người quản lý thì làm sao mà không quen thuộc được.

Tuy rằng biết đã không còn ai muốn liên hệ với các nàng để book công việc, nếu có tin nhắn thì cũng là một số tên không biết ngượng gửi mà thôi.

“Bọn khốn đó biết không có cửa rồi mà vẫn còn liên lạc.” Bảo Hân hừ lạnh một tiếng, bực mình nói một câu. Nhưng tay vẫn như thói quen mở điện thoại lên xem, trong lòng Bảo Hân vẫn chưa nguôi ngoai một chút hy vọng mỏng manh.

“Công ty viễn thông Tiên Hoa? Là công ty nào đây?”

“Cần hợp tác quảng bá sản phẩm? Thật hay là giả đây?”

“Nhãn hàng nước hoa? Công ty mỹ phẩm quốc tế? Công ty quốc tế? Nước hoa, mỹ phẩm?”

Bảo Hân đọc xong dòng tin nhắn vừa hiện lên màn hình, đầu óc nàng chợt bay bổng lên mây. Vội nhìn xung quanh xem điều này có phải là sự thật hay không.

Với những gì mà nàng được biết thì một số công ty lớn ở nước ngoài không có lý do gì để thuê một người mẫu quảng cáo thông qua trung gian như thế này cả. Nàng hoài nghi những gì mà công ty Tiên Hoa này đưa ra là sai sự thật.

“Chị Dung… Chị xem này…” Bảo Hân vội kéo Thùy Dung lên giường, mở cả máy tính lên để xem tin nhắn vừa rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật 30-03-2024 02:58:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Em gái nhỏ (Update phần 18) - BQD
Hành trình chịch dạo (Update phần 328)
Tiên tộc (Update phần 23) - TOXIC
Ham muốn tuổi dậy thì (Update phần 17)
Hồi ký ngoại tình (Update phần 15)
Amy (Update phần 12) - Kinh Bích Lịch
Băng trộm biến thái (Update phần 25)
Thím yêu của cháu (Update phần 19)