Sinh viên

Phần 155

“Sáng rồi… Còn muốn ngủ tới giờ nào.” Phương sờ soạng trên người My, nhẹ nhàng nói.

“Mày muốn về thì về trước đi. Tao còn buồn ngủ…” My lười biếng nói, nàng mặc kệ bàn tay kia đang sờ mó trên cơ thể nàng, bởi vì đêm qua mọi ngóc ngách trên người nàng đều đã bị tên kia sờ qua một lần rồi.

“Không phải về… Mà sinh hoạt buổi sáng một chút…” Phương lại nói, sau đó khẽ cười. Bàn tay nó se nhè nhẹ trên núm vú của My.

“Thôi… Tao mệt lắm…” My từ chối, sau đó xoay người đưa lưng về phía nó.

“Vậy nằm nghỉ đi… Mà hôm nay tao về nhà, tuần này có muốn về không?” Phương kéo My vào ngực rồi lại hỏi.

“Hôm nay về hả… Cũng lâu rồi tao chưa về… đừng…” My suy nghĩ một lát rồi đáp, chợt bàn tay Phương tiến về phía dưới của nàng, My đưa tay ra đỡ lại.

“Thăm một chút thôi mà…” Phương khẽ cười, lại nói nhỏ.

My không tiếp tục ngăn cản Phương đành để cho nó sờ mó ở dưới.

“Làm biếng về ấy. Nhà còn ai đâu…” My bĩu môi nói, nhắc về gia đình làm tâm trạng cô không vui chút nào.

“Ừ mà đúng rồi… Thằng em mày sao rồi.” Chợt Phương nhớ lại rồi hỏi.

“Nó đi nghĩa vụ rồi… Hai năm nữa về.” My lại đáp.

“Ừ… Vậy cũng tốt.” Phương gật gù, nó đứng dậy lấy đồ vào phòng tắm, trước khi đi còn nói lại: “Có muốn về thì về với tao.”

Nghe Phương nói chợt My khẽ vui trong lòng một chút, ít nhiều vẫn có người quan tâm đến nàng. Tính ra lần nào Phương về quê cũng rủ cô về, dần dần thành thói quen, hai người cũng tâm sự nhiều hơn nên đêm qua My mới mở lòng đón nhận Phương dễ dàng như vậy.

Nếu một người xa lạ tiếp cận My làm chuyện đó chắc hẳn bị cô cho một đạp văng khỏi phòng.

Nghĩ lại cảnh tượng đêm qua, chợt bên dưới rỉ ra một chút nước nhờn. My lắc nhẹ đầu để quên đi chuyện đó, lười biếng co vào trong chăn nằm tiếp. Lâu lắm nàng mới có thể ngủ một giấc thoải mái như thế này thì làm sao mà bỏ qua được.

Phương tắm xong sau đó đến lượt My vào tắm, nó chở My về ktx xong thì nó về nhà sửa soạn đồ đạc để về nhà. Nó chỉ mang một số vật dụng cá nhân theo bởi vì nhà có sẵn đồ cho nó mặc.

Sau khi rủ rê một hồi thì My cũng chấp nhận về quê với nó, lần này không còn đi riêng mà hai đứa đi chung một xe bởi vì xe My vẫn chưa sửa xong.

Nhà My xa hơn nhà nó tầm năm cây số, sau khi nó chở cô về nhà thì nó vòng lại về nhà nó.

“Gâu gâu gâu…”

“Tao nè… sủa con khỉ…” Phương lớn tiếng nói, nó vừa dừng xe trước cửa thì con chó mực lao ra sủa tới tấp.

Nhưng sau khi nghe âm thanh của Phương phát ra thì chú chó liền nhận ra cậu chủ của mình liền vẫy đuôi mừng tới tấp.

Con chó này do chính tay Phương mang về, lần đó đi chơi ở bờ sông nó nhặt được thế là mang về nuôi tới bây giờ. Tính ra cũng hơn năm năm nhưng chú chó vẫn còn rất khỏe mạnh, hơn nữa lại vô cùng thông minh.

Bọn trộm chó thường xuyên hoành hành trong xóm nó, không biết bao nhiêu con chó đã bị chúng bắt đi. Nhưng con mực này vẫn còn sống tốt cho đến bây giờ thật là quá may mắn.

“Phương về rồi đó hả.” Nghe thấy âm thanh chó sủa, mẹ của Phương bước ra ngoài. Nhận ra dáng hình của Phương thì vô cùng mừng rỡ.

“Thưa mẹ con mới về.” Phương ngoan ngoãn lễ phép.

“Ừ… Về nghỉ ngơi đi. Nay ăn món gì mẹ nấu.” Mẹ Phương nhẹ nhàng hỏi.

“Món gì cũng được. Mà ba đâu rồi.” Phương thuận miệng đáp, nhìn vào trong nhà không thấy xe của ba liền hỏi.

“Ba mày hôm nay lên công ty có chút việc. Thôi lên phòng nghỉ ngơi.” Mẹ Phương vội nhắc nhở.

Phương dắt xe vào nhà sau đó bay lên phòng dọn dẹp một chút. Đã lâu không về nên mùng mền bị mẹ nó cất vào tủ, lúc này phải mang ra trải lại lên giường.

Nằm nghỉ một lát nó lấy điện thoại ra nhắn tin, sau hơn nửa giờ thì mẹ gọi nó xuống ăn cơm. Bước xuống thì ba nó đã về từ lúc nào, sắc mặt cũng không được vui vẻ như ngày thường.

“Nay công ty có chuyện gì vậy ba.” Nó ngồi xuống bàn rồi thuận miệng hỏi.

“Bên đối tác không thu mua nông sản nữa. Họ nói đã có nguồn khác giá tốt hơn.” Ba của Phương thở dài một hơi sau đó tâm sự:

“Họ nói muốn tiếp tục thu mua thì phải đưa giá thấp xuống một chút. Nể tình nghĩa hợp tác bấy lâu nay nếu hạ giá thì còn tiếp tục làm ăn cùng với nhau.”

“Không phải mình còn tới hai ba đối tác nữa hay sao?” Phương lại hỏi tiếp, nó tuy đi học nhưng việc làm ăn ở nhà vẫn nắm trong tay.

“Ừ thì còn nhưng hiện tại dòng tiền đang đóng băng. Nên họ muốn giảm sản lượng.” Ba Phương giải thích, sau đó lại nói:

“Con cũng biết tình hình thế giới hiện tại. Dịch đang bùng phát mạnh, một số nước đã hạn chế nhập khẩu dẫn đến việc không thể xuất khẩu. Nếu tiếp tục như thế chắc công ty phải giảm sản lượng thôi, sản xuất dư nhiều quá cũng không nên.”

“Dạ. Tình hình này con cũng biết. Nên giảm được thì giảm, nếu có thể tích trữ được thì càng tốt. Vì sau khi mở cửa nhu cầu tiêu thụ sẽ tăng cao.” Phương ngẫm nghĩ một lúc.

“Cũng giống ý của ba. Tình hình này mình phải giảm sản xuất thôi.” Ba Phương gật đầu đồng ý, dân làm ăn không thể mạo hiểm được. Tuy biết rủi ro cao đồng nghĩa với lợi nhuận cao nhưng ba Phương lại muốn làm ăn lâu dài.

“Mong là dịch sẽ không bùng phát tại nước ta.” Phương ngẫm nghĩ.

Tình hình bên ngoài đang khá căng thẳng, dịch bệnh hoành hành dẫn đến rất nhiều hậu quả nghiêm trọng ở các nước phát triển. Còn ảnh hưởng đến cả các công ty xuất khẩu trong và ngoài nước.

Cơm nước xong xuôi, Phương định lên phòng thì chợt ba nó hỏi:

“Chuyện con xài tiền trả nợ giúp người ta là như thế nào. Nói rõ cho ba xem.”

Phương lại ngồi xuống ghế kể lại chuyện đó cho ba nó một lần nữa, chắc hẳn mẹ đã kể lại cho ba nghe rồi nhưng ba nó muốn nghe từ chính miệng nó kể ra.

Sau khi nghe tường tận câu chuyện của Phương thì đôi mắt ba nó híp lại, vẻ mặt như không đồng tình.

“Con giúp người như vậy là chuyện tốt. Nhưng nhà đó… không thể cưới.”

… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: https://truyensexngan.net

“Sao lại như vậy.” Phương đứng lên phản ứng. Nó đã xác định sẽ cưới Như làm vợ, chuyện này không thể không được.

“Ngồi xuống.” Ba Phương lớn tiếng nói, đôi mắt sắc bén của ông trừng lên một cách vô cùng dữ tợn. Đối với Phương ông yêu thương hết mực, nhưng việc gì cũng phải có lý do của nó, ông không phải là người không nói lý lẽ.

Thấy Phương đã ngồi xuống ghế, ba Phương từ từ nói ra.

“Con biết nhà đó ruộng đất từ đâu mà có không? Chính là của ông nội con đó.”

Ba Phương nói với giọng điệu vô cùng bực bội, nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh giải thích:

“Chuyện đã rất lâu rồi. Ngày đó gia ông nội của gia đình đó đánh trâu làm ruộng cho ông nội con, thấy ông ta chất phát hiền lành thế là cấp cho chục mẫu ruộng để họ tìm kế sinh nhai. Ruộng là cho mượn nhưng sau khi cải cách ruộng đất thì lão ta đã tìm cách lấy luôn số ruộng đất đó. Ngày đó không có giấy tờ nên cũng không thể chứng minh rằng ruộng đất là của ai. Nhưng giấy trắng mực đen của ông nội ghi sổ sách để lại không thể là giả được, chính là miếng đất đó đã mua từ ai và cho ai mượn.”

“Việc không đòi lại được cũng không phải vấn đề khiến ba bận tâm. Mà chính là cách sống của gia đình đó. Sau khi họ đã chính xác nhận chủ khu đất đó thì rất nhiều chuyện xảy ra.”

“Vợ của ông ta là một tay chơi khét tiếng, sau khi cưới về liền lăm le gia tài của ông ta. Biết vợ là một người như thế thì lão không nói hai lời liền từ hôn và sau lưng còn tìm cách giết ả. Cả vùng không ai không biết, tiếng xấu liên tục được đồn thổi. Sau khi có ruộng đất thì không lo làm ăn mà cho mướn với giá cao rồi ăn chơi sa đọa.”

“Được con trai biết làm ăn. Nhưng ruộng đất dần dần theo sự ăn chơi của lão già kia mà vơi bớt cho đến bây giờ còn một phần mười.”

“Nhưng mà những người đó đâu có ảnh hưởng gì…” Phương nghe liền phản bác, người đã chết cũng không thể đội mồ dậy mà quậy phá.

“Để ba kể tiếp.”

“Con biết tại sao nhà đó có nhà mà không ở được hay không?”

“Bà vợ đó cũng không vừa. Bà ta là con nghiện cờ bạc, điều này chắc chắn con không nghe kể.”

Phương im lặng nghe ba nói, những điều này quả thực Như không đề cập tới.

“Mượn tiền khắp dòng họ không bao giờ trả cho người ta. Con biết tại sao ba nó lại chết không? Bởi vì tiền bán đất đã dành cho cờ bạc một nửa.”

“Vừa tham tiền, vừa mê cờ bạc, đến cả người thân mà còn không xem ra gì. Cái nhà đó con không thể bước chân vào.” Ba Phương chốt lại một câu.

“Nhưng mà con gái người ta rất hiền lành…” Phương định nói thêm thì bị ba tiếp tục ngắt lời.

“Hiền hay dữ không quan trọng, quan trọng là cái nhà đó không xứng để làm thông gia với ba.” Ba Phương tiếp tục cứng rắn.

“Được rồi… Chuyện gì cũng phải từ từ… Phương tìm hiểu hẳn hoi đi rồi sẽ tin lời ba con nói.” Mẹ Phương cũng khuyên bảo nhẹ nhàng, bà cũng biết rõ gia đình đó tệ hại như thế nào.

“Chuyện của con để con tự tìm hiểu…” Phương dứt khoát bước lên phòng rồi bỏ lại một câu nói.

“Hy vọng nó sáng con mắt ra.” Thấy dáng vẻ bực bội của Phương, ba Phương cũng lắc đầu.

“Đúng là cha nào con nấy. Cứng đầu y như nhau.” Mẹ Phương lên tiếng, sau đó dọn dẹp cơm nước trên bàn.

Ba Phương nghe mẹ Phương nói vậy cũng chẳng phán bác được câu gì, bởi sự thật nó y như vậy.

Phương bước lên phòng nằm xuống giường, trong đầu nó liên tục suy nghĩ. Nó không tin những gì ba nó vừa nói, nhanh chóng những lời nói kia đã bỏ ngoài tai. Đến đầu giờ chiều xách xe chạy dạo vòng quanh cho khuây khỏa đầu óc.

Sau khi đảo một vòng ngắm đông ngắm tây đã đời thì My nhắn nó rủ đi café. Nó biết cô nàng không có xe thì vội đồng ý, giờ vẫn còn sớm nên thoải mái.

My về nhà thì thay ra bộ đồ thể thao rộng rãi, ở nhà My ăn mặc khác thoải mái. Nhìn thấy cặp đùi mướt rượt của My thì Phương liền chảy cả nước miếng. Con gái đùi to hông bự như My bảo đảm rất được mấy bà mẹ chồng yêu thích.

“Hay nhìn quá hé…” My liếc xéo Phương một cái rồi nàng leo lên xe.

“Về nhà mới thấy được cái đẹp của mày.” Phương cười nói.

My trắng trẻo lại có da có thịt, hơn nữa dáng người cao ráo vô cùng bắt mắt.

“Xạo xạo… Miệng lưỡi quá nha.” My gõ lên nón bảo hiểm của Phương rồi lại nói. Nhưng nghe được Phương nói vậy thì trong lòng cũng khá thích thú.

Đến tối gió thổi khá mạnh nhưng không làm bớt đi sự oi bức trong cái mùa này. Cũng may Phương ăn mặc thoải mái nên không cảm thấy nóng bức.

“Nhà còn ai không?”

Vừa kêu ly nước ra thì Phương kéo một phát hết nửa ly, sau đó quay sang hỏi My.

“Còn mẹ ở nhà. Bả nói ở nhà chán quá nên định tìm công việc làm.” My lại nói.

“Rồi có tìm được chưa?” Phương quan tâm.

“Chưa… Định làm tạp vụ quán café hay quán nhậu thôi.” My trả lời.

“Cũng được… Làm mấy cái đó cũng không quá sức.” Phương đồng ý với suy nghĩ của My, người lớn tuổi không nên làm mấy chuyện nặng nhọc.

Ngồi với My thì nó cũng hay tám chuyện cũ lắm, về quê thì kể về đứa này đứa kia. Còn trên thành phố thì kể về chuyện trong trường.

“À mày khi nào tốt nghiệp.” Phương chợt nhớ rồi quay sang hỏi.

“Tao hả… Cuối tháng này xong rồi. Tốt nghiệp chắc cuối năm quá.” My trả lời, luận văn đã viết xong, sắp tới báo cáo xong nữa là có thể tốt nghiệp.

“Rồi định làm gì chưa?” Phương hỏi.

“Chưa… Đang tìm nè. Mà đợi báo cáo xong đã.” My hai tay chống cằm, nghe Phương hỏi chuyện đó làm cô phải suy nghĩ.

“Tao mở công ty rồi mày làm thư ký cho tao nghe.” Phương nhìn My bằng ánh mắt đùa vui, lại nói.

“Mày mở được công ty đi rồi nói.” My bĩu môi, nhìn cái ánh mắt kia làm nàng muốn đạp cho nó một phát.

“Haha… Cô thư ký may mắn và anh giám đốc.” Phương nói lẩm bẩm nhưng rõ ràng My có thể nghe được.

“May bà nội mày…” My nổi khùng lên tay đấm lên lưng nó liên tục đến nổi nó phải xuống nước xin lỗi.

Uống café xong thì ghé cho My mua đồ ăn, rồi Phương chở My về nhà.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật 30-03-2024 02:58:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Vét sò lông (Update phần 57) - Lê Cương
Ép cuckold (Update phần 22) - Bờm Cuckold
Trại giam tình dục (Update phần 18)
Thầy giáo đụ nữ sinh (Update phần 13)
Chuyện tình tuổi xế (Update phần 39)
Cậu chủ nhỏ (Update phần 21)