Sinh viên

Phần 105

Quỳnh Hương không vội, nàng bình tĩnh hỏi tiếp:

“Các anh có quen biết với người đó hay sao?”

Vị thiếu gia kia ánh mắt hơi nóng lòng muốn gặp mặt được chủ nhân của con xe kia, hắn ta lại nói tiếp:

“Không quen nhưng phiền cô dẫn tôi gặp anh ta.”

Ánh mắt vẫn không quên hướng về phía con xe kia, tuy là một thiếu gia có tiếng. Sở hữu vô số siêu xe hầm hố nhưng mà tổng lại chỉ bằng một nửa con xe đang đỗ trong mái che kia.

Là dân chơi xe thì làm sao mà hắn không nhận ra con xe kia, khi nãy vừa thấy trên mạng lập tức muốn liên lạc với chủ nhân của con xe đó.

Nhưng nghĩ lại thấy ai sở hữu cũng là những người thành đạt giống như ba của hắn ta. Muốn hẹn một cuộc cũng vô cùng khó khăn thì làm sao mà có thể gặp mặt được cơ chứ.

Tuy nhiên không nghĩ tới, khi cả đám lúc nãy đang chơi đùa ở phía kia thì lại gặp bóng dáng con siêu xe này chạy ngang.

Hắn ngay lập tức gác lại cuộc chơi để có thể đuổi theo con xe nọ. Cuối cùng vẫn trễ một bước, vị kia đã quay trở về phòng.

“Anh Huy… Em có đề nghị như thế này. Vị kia đang ở đây, nếu muốn gặp mặt thì cứ ở cùng người ta thì sẽ có cơ hội gặp mặt mà thôi. Không cần phải làm khó người ta như vậy.” Một giọng nói vang lên ở phía sau, anh ta cũng là anh em với tên thiếu gia kia.

Cả đám cũng là những người hiểu rõ lý lẽ, tới chỗ này làm khó dễ thì cũng không phải chuyện nên làm.

“Ừ vậy cũng tốt. Đêm nay nghỉ lại ở đây đi.” Vị thiếu gia tên Huy kia khẽ gật gù đồng ý, nghe vậy cũng đúng. Hơn nữa hắn cảm thấy nơi này khá tốt, thích hợp nghỉ dưỡng vô cùng.

“Vậy để em đi sắp xếp.” Một người khác nhanh chóng lên tiếng, vội lên xe quay trở về bên kia.

“Vậy thì các anh muốn thuê phòng ạ?” Quỳnh Hương thở nhẹ một cái, xem ra đám người này dễ nói chuyện hơn nàng suy nghĩ.

Cứ tưởng đa số các thiếu gia ăn chơi đều khó nói chuyện, nhưng không ngờ mấy người này lại biết suy nghĩ phải trái tới như vậy.

“Đúng vậy… Nhờ cô sắp xếp phòng cho chúng tôi đi.” Đức Huy khẽ gật đầu mỉm cười.

Không quên dặn dò sắp phòng gần với vị kia để có thể dễ dàng gặp mặt.

Sau khi an bày xong, hắn ta cùng hai người khác đi dạo xung quanh nơi này.

Hắn nhận ra khu resort này thoải mái hơn khu nghỉ dưỡng cao cấp kia nhiều.

Cảnh quang vô cùng tự nhiên ít có sự can thiệp từ bên ngoài. Gió từ ngoài biển thổi vào lại mang cảm giác mát mẻ vô cùng, khác với những chỗ khác rằng gió biển sẽ hơi khó chịu.

Đi dạo một vòng cũng không quên chiếc siêu xe kia, hắn ta lại ngồi đối diện con siêu xe để ngắm nhìn một cách say mê.

Phương lúc này đang ngã ra giường một cách thoải mái vô cùng. Hiện tại vẫn còn sớm nên tranh thủ nghỉ ngơi một lát.

Tuy nói ngồi trên siêu xe có phần thoải mái, nhưng lái xe xa vẫn mang lại cảm giác mệt mỏi tới tài xế như nó.

Tới đầu giờ chiều, Phương mới có thể rời khỏi giường. Mỹ Hoa cũng này cũng đang lười biếng nằm trên giường.

Lâu lắm mới được đi tới đi lui, nhớ lúc trước có khi 1 tháng nàng đi tận hơn mười chỗ khác nhau. Còn bây giờ thì nàng chỉ nằm một chỗ lười biếng mà thôi, có khi thì đi tới lui theo dõi cô hoa hậu kia.

“Này… Đi dạo chơi không?” Phương đưa đầu vào trong phòng lên tiếng.

Khi nãy nó định ngủ ở trong, nhưng mà Mỹ Hoa lại muốn ở trong phòng nên nó đành nhường lại phòng cho nàng.

Cũng may trong phòng có nhà vệ sinh riêng nên rất tiện, không phải dùng chung.

“Đi đi… Lười quá…” Mỹ Hoa ưỡn ẹo một vòng, sau đó lười biếng lên tiếng.

“Vậy nằm tiếp đi.” Phương bĩu nhẹ môi một cái, vậy thì nó ra ngoài một mình vậy.

Nó khoác lên chiếc áo phông ngắn rồi bước ra ngoài, trời gần chiều nên gió khá mạnh, vừa mở cửa thì gió đã thổi vào phòng mát lạnh.

Bên phía cách đó không xa, một chiếc du thuyền đang neo gần bờ biển. Trên đó có hai người đang nằm phơi nắng một cách thoải mái.

“Ra rồi kìa. Mau cho cậu Huy hay đi.” Một người lên tiếng, cậu ta chính là người kia nãy chạy về bên kia sắp xếp hành lý và du thuyền.

Sau đó mang du thuyền chạy sang bên đây đỗ lại, cũng không quên thưởng thức cái nắng nhẹ của buổi chiều tại nơi này.

Quả thật nơi này lý tưởng hơn nhiều so với khu nghỉ dưỡng bên kia, nhưng cậu ta cũng không biết sao mà lại vắng tới như thế.

Nhưng vắng như thế này thì lại thích vô cùng, có thể thoải mái muốn làm gì thì làm.

Ở trên bãi cát lúc này cũng có mấy con xe địa hình đang chạy lòng vòng, nhóm người của thiếu gia Huy cũng không ít. Tới hơn mười người với nhiều sở thích khác nhau.

Nhưng đều là con của các đại gia thứ thiệt, thú vui của mỗi người cũng tràn ngập một mùi tiền.

“Hử… Khách tới cũng đông này.” Phương vừa bước ra cửa, nhận thấy bên ngoài lúc này cũng đã có vài người đang vui đùa trên bãi biển.

Nó không biết đám người này tới từ khi nào, nhưng dễ dàng nhận ra đều là con nhà có điều kiện cả.

Bước ra khỏi căn bungalow của mình, nó lại nhẹ bước trên đường đá. Gần tới buổi chiều nên khá thoải mái, cảm nhận sự mát mẻ của nơi này làm nó thư giãn vô cùng.

“Xin chào… Cho hỏi một chút…”

“Hửm… Có chuyện gì không?” Âm thanh phát ra ở phía sau lưng, nó quay lưng lại thì thấy ba thanh niên đang đi cùng nhau.

Nhìn dáng vẻ cũng chênh lệch tuổi với nó không lớn, và ba người họ dễ nhìn ra đều là người có tiền.

“Có phải… anh là chủ của con Porsche 911 ở ngoài kia không?” Người ở giữa lại lên tiếng.

“Đúng vậy…” Phương khẽ gật đầu, không nhìn ra thái độ bất thiện từ đối phương nên nó cũng khẽ cười đáp lại.

“À… Em tên Đức Huy… Chúng ta có thể nói chuyện một lúc được không?” Vị thiếu gia tên Huy kia nhìn ánh mắt vô cùng nóng lòng, lại đề nghị.

“Vậy qua bên kia đi.” Phương đề nghị, không biết đám người này muốn gì. Nhưng nói chuyện như vậy cũng không làm nó có đánh giá xấu.

“Được được…” Đức Huy mừng rỡ nhanh chóng gật đầu, sau đó di chuyển sang phía bên nhà mát gần đó ngồi nói chuyện.

… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: https://truyensexngan.net

Giới thiệu một vòng thì Phương cũng biết được Đức Huy là con của một chủ tịch công ty bất động sản tại thành phố lớn này. Tuổi cũng không chênh lệch với Phương là bao nhiêu.

Mục tiêu tiếp cận nó cũng chính là muốn tìm hiểu về con xe kia của nó chứ không có ý đồ gì khác.

“Không biết công việc của anh là gì?” Đức Huy sau khi tự giới thiệu xong cũng muốn tìm hiểu một chút về thanh niên đối diện mình.

Tuy nhìn bên ngoài tuổi tác bằng nhau nhưng phong thái của người ta lại khác xa so với mình. Nhìn dáng vẻ kia lại giống với mấy ông chủ lớn ngoài kia hơn là một thiếu gia được ngậm thìa vàng.

“Đang điều hành một công ty trong lĩnh vực chứng khoán. Bên cạnh đó cũng có đầu tư một số ngành nghề khác.” Phương cũng không ngại giải thích một phen, người ta có ý muốn làm quen, hơn nữa thái độ lại khá nhiệt tình làm nó cũng thoải mái nói chuyện.

Nhưng còn muốn nó kể ra hết thì chắc chắn là không rồi.

“Ồ…” Đức Huy lẫn hai người kia vô cùng ngạc nhiên, không ngờ thanh niên trước mặt mình lại là một người điều hành công ty.

Lĩnh vực chứng khoán là một lĩnh vực vô tiền khoán hậu, bên cạnh việc có kiến thức thì cũng cần một mạng lưới quan hệ vô cùng rộng rãi. Hơn nữa việc đầu tư cũng có phần do may mắn.

Bởi thế nên nói một người làm giàu từ chứng khoán quả thật là một nhân tài. Hiếm có ai thành công trong lĩnh vực này.

Vậy mà người thanh niên này rõ ràng là đã rất thành công, mới có thể mở rộng đầu tư thêm nhiều ngành nghề khác.

“Rất vui được làm quen với anh.” Đức Huy vô cùng cao hứng, tuy biết rõ về độ giàu có thì đối phương không bằng gia thế của mình. Nhưng nghĩ lại vào thời thiếu niên như vậy thì gia đình của mình cũng chỉ là một thương gia nhỏ trong xã hội mà thôi.

Ở cái thời đại này mà có thể có những thành tựu lớn như vậy thì thật đếm trên đầu ngón tay.

“Tuổi tôi với cậu không chênh lệch bao nhiêu. Xưng hô bạn bè là được rồi.” Phương khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói.

“Không được… Anh đã có thể so sánh với những doanh nhân lớn, em còn phải học tập nhiều.” Đức Huy lắc đầu, lại nói ra suy nghĩ của mình.

Đối với các tên thiếu gia ngoài kia như thế nào thì hắn không biết, nhưng được tiếp cận giới thượng lưu nhiều nên hắn biết được lợi ích khi có thể làm quen được với những người như Phương.

Một người trẻ tuổi lại tài năng như vậy chắc chắn trong tương lai sẽ còn có những thành tựu vô cùng lớn.

“Tùy cậu vậy…” Phương không có ý kiến, người ta muốn như thế nó cũng không ép làm gì.

Trò chuyện thêm một lúc thì cũng đã gần tới chiều, lúc này Phương mới nhớ ra là Đức Huy tìm tới nó dường như có việc gì đó, nên nó mới chợt hỏi lại:

“Khi nãy cậu tìm tôi chắc là có việc gì đúng không?”

“À…” Đức Huy khẽ gãi đầu, đúng thật là có việc, cậu ta trò chuyện một lúc còn quên đi việc kia. Mãi tới khi Phương nhắc thì cậu mới nhớ ra. “Bởi vì em vô cùng yêu thích siêu xe, nên muốn tìm hiểu về con xe kia một lát…”

Đức Huy rụt rè đề nghị, tâm lý sẵn sàng bị từ chối. Nhưng đây là cơ hội hiếm có nên cậu ta nhất định phải thử.

“Thì ra là vậy… Vậy cậu muốn làm gì?” Phương gật gù, nói một lúc cũng biết thanh niên này yêu thích siêu xe, ở nhà có hẳn một bộ sưu tập siêu xe.

“Có thể lái thử được không?” Đức Huy lại nói tiếp, gương mặt chợt đỏ lên bởi vì ngại.

Đường đường là một thiếu gia có tiếng mà bây giờ lại có thể xuống nước với một người khác tuổi đời chênh lệch không bao nhiêu.

Việc này tưởng chừng như là không thể, nhưng đối với Đức Huy thì lại khác. Bản tính ngông nghênh hống hách của một thiếu gia đã từng trỗi dậy. Nhưng bây giờ sau khi đã hiểu được việc đó là không tốt thì mới có thể được những thứ như vậy giờ.

Phương còn chưa biết được, Đức Huy được xưng là đại thiếu gia ở cái thành phố này. Một thời lẫy lừng không người nào không biết tới danh tiếng.

Đối với đám con ông cháu cha đang chơi cùng kia thì bây giờ con số đã giảm lại nhiều. Tuy nhiên chất lượng bù lại số lượng, những người kia đều là những người mà hắn cảm thấy chơi được.

Còn những tên hống hách hay trịnh thượng đều bị hắn ta đè xuống dưới không ngóc đầu dậy nổi.

“Em biết là việc này có phần hơi đường đột. Nhưng mà quả thật em vô cùng yêu thích con xe kia…” Đức Huy lúc này mới nài nỉ Phương, biết rõ thanh niên trước mắt này dễ nói chuyện nên mới giở trò này. “Cho dù có ngồi lên một lúc thì em cũng vô cùng biết ơn.”

Trước sự nài nỉ của tên này, Phương cũng không biết xử lý như thế nào. Tên này thoạt nhìn như một đứa trẻ nhưng rõ ràng kinh nghiệm sống có thừa. Nếu so về độ lăn trải có khi Phương thua xa cái tên thiếu gia này.

“Được… Nhưng chỉ trong đây thôi nhé.” Phương khẽ gật đầu, xử lý như vậy cũng xem như là tốt rồi. Thêm một người bạn tốt hơn là gây sự với một người.

“Được… Được… quá tốt rồi…” Đức Huy được sự đồng ý của Phương thì ngay lập tức rối rít cảm ơn, muốn chạy ra con xe kia liền bây giờ.

Tùy tiện đưa chìa khóa cho hắn ta, nhưng sau đó lại gọi nhắc nhở nhân viên chú ý tới con xe một chút. Dù gì thì cũng là tài sản của nó, nhỡ may có chuyện gì thì nó cũng tiếc lắm chứ.

Mặc kệ tên kia muốn lái như thế nào, nó lúc này quay trở về phòng nghỉ ngơi một lát. Thấy Mỹ Hoa đã rời khỏi phòng từ khi nào, bây giờ cũng chiều nên có thể nàng rảnh rỗi đi dạo xung quanh không chừng.

Nó mới đặt lưng xuống giường không được bao lâu, thì cánh cửa đã mở ra, Mỹ Hoa bước vào, ánh mắt nhìn nó không được tốt.

“Có chuyện gì thế?” Nhìn cái thái độ ánh mắt của Mỹ Hoa thì nó đã nhận ra mùi vị không tốt, nó mới hỏi.

“Anh cũng hay lắm… Xe của mình mà lại cho người khác tùy tiện chạy.” Mỹ Hoa khoanh tay đứng đó trách móc Phương.

Nàng khi nãy bước ra ngoài đi dạo vài vòng, nghe âm thanh tiếng xe gào rú thì chợt nhận ra đó là con xe của Phương.

Thấy một người là điều khiển, bên cạnh đó còn có một đám khác đang reo hò vui vẻ thì lập tức cảm thấy khó chịu.

Một phần vì thấy Phương quá mức dễ dãi, một phần lại đang âm thầm ghen tị.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật 30-03-2024 02:58:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đụ mẹ bạn thân (Update phần 13)
Thằng nhà nghèo (Update phần 67)
Gặp lại tình đầu (Update phần 19)
Cô chủ nhà trọ (Update phần 45)
Bạn thân khác giới (Update phần 19) - The Sand
Cô vợ siêu dâm đãng (Update phần 17)
Nhung (Update phần 41) - Oceano