Sinh viên

Phần 243

Ngược lại với không khí đang vô cùng náo nhiệt ở bên nơi tập trung của đội Xuyên Á thì phía bên kia, chỗ đội của cô gái tên Kim Yến đang vô cùng âm u.

Sự tự tin bởi vì đụng độ đội bóng yếu bây giờ đã tan thành mây khói. Cho dù chỉ xong hiệp đấu đầu tiên nhưng chênh lệch về trình độ vô cùng rõ rệt.

Tuy rằng cách biệt không quá sâu, nhưng huấn luyện viên đã cố gắng hết sức phân tích thay đổi chiến lược mà vẫn không thể thay đổi khoảng cách kia. Huấn luyện viên làm sao không thể nhận ra đội bóng kia có những sinh viên của mình.

Hơn nữa ông còn biết rõ trình độ kia không thể nào đạt tới mức độ như vậy, tiệm cận so với tuyển thủ quốc gia.

Trình độ như vậy thì đội bóng kia nhất định là đè các đội bóng ra mà đánh chứ còn chơi bời gì nữa.

Mặc dù biết rõ như vậy nhưng ông lực bất tòng tâm, vô cùng hối hận trước việc không nhận đám người kia vào đội tuyển của trường học. Nếu đám người kia cống hiến cho trường thì chắc chắn đội sẽ đạt được thành tích cao.

Nhìn về phía đội bóng Xuyên Á mà lúc này ông ta có những cảm xúc trái ngược vô cùng, thân là huấn luyện viên cũng như là giáo viên dạy học, nhất định phải lôi kéo đám sinh viên của mình về cống hiến cho trường.

“Thầy à… Thầy còn luyến tiếc đám sinh viên đó sao? Một đám phản loạn dám chống lại chúng ta.” Một cô gái vang lên âm thanh đay nghiến về phía giáo viên cũng như huấn luyện viên của cô.

“Đúng rồi. Thầy đừng có nghĩ rằng chiêu mộ mấy con đó về mà làm nên trò trống gì. Chỉ dựa vào một số thành viên khác mà thôi.” Một giọng khác lại vang lên, bằng vào ánh mắt kém cỏi của mình mà so sánh người khác, tự nói lên một câu không một chút nhìn nhận nào.

“Chỉ là một đám ăn cháo đá bát mà thôi. Thầy đừng hy vọng gì nhiều.”

Liên tục vô số âm thanh bất mãn vang lên, bọn họ làm sao không ganh ghét được cơ chứ, khi thấy người mà họ ghét được thành công như vậy thì ngay lập tức bản tính ganh đua hiện lên.

Giáo viên cũng không nói gì, đối với đám sinh viên ngổ ngáo này đã quá quen rồi. Âu mọi việc cũng có lý do cả, do có người khác chống lưng nên ông cũng chẳng có một chút tiếng nói nào.

Quay lại với trận đấu.

Sau hơn một giờ thì cuối cùng thì trận đấu cũng kết thúc, còn phần thắng thì đương nhiên ai cũng biết rõ.

Với phần thắng thuộc về đội Xuyên Á thì chính thức đội trường đại học sẽ về nhà. Ngay bây giờ hai không khí vô cùng trái ngược nhau, một bên vô cùng vui vẻ vì đón nhận chiến thắng đầu tiên của đội.

Còn một bên khác lúc này đang mang một không khí u ám, nhận thất bại trong khi tưởng mình là đội chiến thắng, càng làm bọn họ trở nên âm u hơn.

Chẳng ai nói chuyện với ai, tất cả tách nhau ra mà không dám nói lên một câu gì. Ai cũng hiểu rõ tính cách của nhau, nếu bây giờ lên tiếng ngay lập tức hứng chịu cơn nóng giận từ những người còn lại nên cách tốt nhất là im lặng giải tán.

Bên trong phòng chờ.

Sau khi đối thủ rời khỏi hết thì bây giờ mấy cô nàng trong đội Xuyên Á mới ăn mừng vô cùng tưng bừng, cười nói vô cùng vui vẻ.

Các nàng dẫu đã biết chiến thắng nằm trong tầm tay nhưng chiến thắng này bắt đầu một chuỗi ngày vinh quang sắp tới của các nàng.

Trong khi các đồng đội đang vui vẻ với nhau thì lúc này Kiều Thu nhận được một lời nhắn từ người khác, mời nàng ra ngoài nói chuyện.

Nghe người khác nhắn lại như vậy và nàng cũng không biết là ai đang muốn nói chuyện với mình, bởi vì lúc này nàng chỉ chờ đợi một người mà thôi.

“Có người muốn gặp em hả Thu?” Chị đội trưởng đang đứng kế bên Kiều Thu, nghe vậy nên tò mò hỏi xem.

“Dạ đúng. Em cũng không biết ai muốn gặp em nữa.” Kiều Thu chán chường khẽ nhún vai nói một câu.

“Đi thì biết thôi. Nào chị đi theo em.” Đội trưởng lại nói, cô biết Kiều Thu và cậu trai trẻ lần trước đang thân thiết với nhau.

Hơn nữa cô lại vô cùng ủng hộ mối quan hệ của hai người, sống khá nhiều năm trong lĩnh vực thể thao nên có vài chuyện cô cũng mường tượng được. Nên mới quyết định đi cùng với Kiều Thu.

“Dạ chị Thanh.” Kiều Thu gật nhẹ đầu, có chị Thanh đội trưởng đi cùng cảm giác an toàn hơn đôi chút.

Kiều Thu bước nhẹ ra ngoài cửa phòng chờ, bên trong hành lang lúc này đang xuất hiện hai bóng dáng.

“Chào thầy Hòa. Thì ra là thầy muốn gặp em à?” Kiều Thu nhận ra một trong hai bóng dáng đó là giáo viên dạy của nàng, và cũng là huấn luyện viên của đội bóng chuyền nàng vừa đánh bại.

“Ừm… Chúc mừng em nhé…” Thầy Hòa ánh mắt khó coi, nhưng cố gượng một nụ cười trên miệng.

Kế bên thầy Hòa là một người đàn ông tuổi chừng hơn ba mươi, dáng vẻ bề ngoài nhìn lịch lãm sang trọng vô cùng.

Đội trưởng Thanh ánh mắt chợt híp lại, cô nhận ra thanh niên trước mặt này. Một người tưởng chừng như vô cùng trang nhã, lịch lãm nhưng đó là hình thức bên ngoài nhưng lại vô cùng thâm sâu nguy hiểm. Thanh khẽ ra hiệu cho Kiều Thu, níu nàng quay trở lại phòng chờ.

“Cảm ơn thầy. Nhưng có chuyện gì không ạ?” Kiều Thu lịch sự mỉm cười trả lời.

“Ừm…” Lúc này thầy Hòa mới khẽ nhìn sang người đàn ông kế bên mình, khẽ hắng giọng một cái rồi lại nói tiếp: “Thầy cảm thấy em và các bạn có năng khiếu trong việc phát triển hướng đến tương lai cao hơn. Thầy muốn giới thiệu em và các bạn vào một đội để khiến các em phát triển tốt hơn.”

Cứ tưởng như có việc gì quan trọng, nếu thật sự có lòng tốt muốn giới thiệu cho nàng về một nơi tốt hơn thì xin cảm ơn, các nàng thật sự không cần.

“Em cảm ơn ý tốt của thầy. Nhưng em cảm thấy nơi này đã tốt với em lắm rồi.” Kiều Thu lười chán trả lời, nàng nhận được ra hiệu của chị Thanh niên càng cảm thấy có vấn đề gì đó nên muốn nhanh chóng rời đi.

“Em không muốn nghe những thứ tốt mà thầy Hòa hướng em tới hay sao?” Người đàn ông kế bên lúc này mới lên tiếng, giọng điệu hòa nhã nhẹ nhàng.

“Em…”

Chưa để Kiều Thu nói hết câu…

“Có lẽ em nên nghe thử xem có ưu đãi gì tốt cho sự phát triển của em hay không chứ?”

Lúc này một giọng nói vang lên từ phía sau hai nàng. Kiều Thu chợt cảm thấy trái tim giật bắn lên một cách đầy bất ngờ, nàng ngay lập tức nhận ra giọng nói kia, ánh mắt mừng rỡ pha lẫn một sự giận hờn nhìn về phía Phương.

Chị Thanh kế bên khẽ mỉm cười, người tới cũng đã tới rồi. Xem ra nên trả lại cô bé này cho người ta đi thôi.

“Chị trả Kiều Thu lại cho em đó.” Đội trưởng Thanh khẽ cười nhẹ, quay sang nói với Phương rồi sau đó lại đi vào bên trong phòng chờ, có Phương ở bên cạnh thì cô đã không còn lo gì hai người kia làm khó dễ nữa.

Phương khẽ gật đầu chào chị Thanh một cái, sau đó tiến tới chỗ Kiều Thu, khẽ đứng sau lưng nàng xem hai người trước mặt muốn làm trò gì. Muốn cướp người của nó thật sự làm nó hơi bực mình.

Kiều Thu nửa giận nửa vui, khẽ nép vào người nó rồi lại giận hờn hỏi: “Sao anh lại tới trễ vậy?”

“Anh có tí việc, vừa từ trên thành phố về.” Phương mỉm cười, ánh mắt nhu hòa nhìn nàng rồi trả lời.

Nhìn dáng vẻ vẫn còn đang mệt mỏi của nàng mà âm thầm động lòng thương tiếc, nếu thật sự Kiều Thu không ưa thích thì nó chẳng ủng hộ nàng đi thi đấu gì đâu.

“A…” Kiều Thu khẽ vang lên một âm thanh trong cổ họng, nàng biết Phương bận nhiều việc. Hơn nữa trước đó Phương đã không chắc chắn rằng sẽ tham dự.

Thấy Phương có mặt ở đây bên ngoài hơi giận dỗi vậy thôi chứ thật ra vô cùng mừng rỡ, nhìn ánh mắt sáng rực của nàng liền có thể nhận ra.

Một nam một nữ tình cảm ở đối diện làm hai người kia giống như cục thịt thừa. Thấy chuyện không như ý muốn thế là người đàn ông kia mới lên tiếng nói:

“Không biết cậu là gì của Kiều Thu?”

“Tôi là…”

“Anh ấy là người yêu của em.” Phương còn chưa kịp trả lời, ngay lập tức Kiều Thu đã chặn lời, đánh dấu chủ quyền trước mặt người khác.

Cảm thấy hay người trước mặt có dáng vẻ gì đó không đáng tin cậy nên nàng mới nhanh miệng nói để có thể nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện này.

“Ồ… Thì ra là vậy. Được rồi… vậy anh sẽ nói cho em biết về những gì mà em nhận được khi vào câu lạc bộ của anh.”

“Đầu tiên là em sẽ được đào tạo bài bản, chương trình tập luyện thi đấu tốt nhất, có huấn luyện viên chuyên nghiệp để đào tạo cho em. Được sử dụng những trang thiết bị hiện đại, tiên tiến nhất. Bên cạnh đó còn được hưởng những chế độ vô cùng ưu đãi, được chăm sóc sức khỏe, chăm lo đời sống tin thần, tạo điều kiện để em có thể học tập theo nguyện vọng…”

“Nói chung là em sẽ được những gì ưu ái nhất. Hy vọng em sẽ suy nghĩ nhé.”

Một loạt những ưu đãi vô cùng hậu ái từ miệng người đàn ông kia nói ra, từ miệng hắn phát ra những lời nói như đinh đóng cột rằng sẽ nhất định nhận được những thứ như trên.

Bên cạnh đó còn có những hứa hẹn vô cùng đặc sắc về những khen thưởng khi đạt thành tích cao. Những thứ đó chắc chắn một vận động viên nghiệp dư như nàng hiện tại không có được.

“Em nghĩ em không cần phải suy nghĩ rồi.” Kiều Thu đôi mắt khẽ đảo, nàng lại nói tiếp: “Với những ưu đãi đó… Thì…”

“Em xin từ chối.”

Nói xong ngay lập tức Kiều Thu kéo tay Phương rời khỏi chỗ này. Đối với những người nàng không thích thì nàng chẳng muốn nói thêm gì nữa hết.

… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: https://truyensexngan.net

“Các em chơi rất tốt. Thời gian qua tập luyện khổ sở lắm đúng không?” Đối diện Kiều Thu, nó ân cần hỏi.

“Khổ sở thì cũng có. Nhưng đạt được vậy đương nhiên em cảm thấy xứng đáng.” Kiều Thu nhoẻn miệng cười rồi trả lời.

Thật ra việc luyện tập không quá gian nan, lý do đơn giản là vì các nàng đã có sẵn năng khiếu rồi. Bên cạnh đó ban huấn luyện áp dụng những quy trình nghiêm ngặt, các nàng đơn giản chỉ là làm theo ban huấn luyện hướng dẫn mà thôi.

Kiều Thu càng tò mò hơn là không biết phải tốn cái giá bao nhiêu mới có thể thuê hẳn một ban huấn luyện chuyên nghiệp như vậy nữa.

“Anh tới lúc nào? Sao em lại không thấy anh trên kia.”Kiều Thu chợt hỏi, khi nãy nàng có chú ý trên khán đài nhưng lại không tìm được bóng dáng của hắn ta.

“Anh tới để cùng em ăn mừng chiến thắng chứ không phải xem các em chiến đấu.” Phương khẽ cười, ấm áp vén mái tóc vẫn còn đang ướt đẫm mồ hôi.

“HỪ… Chỉ giỏi ba hoa…” Kiều Thu khẽ vỗ lên ngực nó một cái, sau đó mỉm cười vui vẻ. Cho dù hắn có ba hoa đi nữa nhưng những lời nói kia làm nàng vui là được rồi.

“Được rồi. Chiều nay còn một trận nữa. Nhanh chóng nghỉ ngơi cho khỏe đi để chiến đấu tiếp nào.” Phương lại quan tâm nói, nó nắm rõ lịch trình thi đấu của cả đội trong lòng bàn tay.

“Nhưng mà trước đó phải có gì chuộc tội anh đến trễ chứ.” Kiều Thu lúc này mới nhanh nhảu rời khỏi vòng tay của nó, đứng chống nạnh lên tiếng.

“Có chứ. Anh đã chuẩn bị rồi.” Phương mỉm cười, làm sao không biết được nàng sẽ đòi hỏi chuyện này, và nó đã chuẩn bị từ trước rồi.

Sau khi nhận quà từ Phương xong thì cô nàng mới đá chân chạy về phòng chờ. Mọi người nhận ra nét mặt hớn hở của nàng thì tranh nhau trêu chọc, khi nãy chị Thanh về đã có kể với mọi người nghe rồi. Thứ trên tay kia chắc chắn là quà hối lộ nên mọi người đua nhau đùn đẩy.

Chuyện của nàng và anh chàng kia ai ấy âm thầm ủng hộ, đôi khi còn ghen tị không biết tại sao Kiều Thu lại có thể vớ được anh chàng hoàn hảo như vậy.

Phương buổi chiều còn vài việc nên sau khi cùng mọi người trong đội ăn trưa thì nó quay trở về nhà. Đến chiều còn phải gặp chú Định bàn bạc vài việc.

Sau ngày mai là ngày kết thúc của thời gian bảy ngày đầu tư chứng khoán. Kết thúc việc này thì tiền sẽ được phân bổ thực hiện vài dự án cho việc nghiên cứu khoa học sau này.

Sau khi gộp các công ty lại thì việc tổ chức lại công ty Xuyên Á cũng cần phải nhanh chóng thực hiện.

Không còn là công ty nữa mà sẽ là tập đoàn Xuyên Á, sẽ quản lý tất cả các tài sản của Phương sau này.

Mà kèm theo đó chính là ổn định nhân sự mới, các nhân sự cũ sẽ bố trí làm việc ở chức vụ cao hơn, đương nhiên là kèm theo đó sẽ có các đãi ngộ khổng lồ hơn so với trước đây.

Bệnh viện Hạnh Phúc sẽ mở thêm cơ sở tại khu phức hợp HLC, kèm theo đó là các nhân viên nhất định sẽ được khám chữa bệnh miễn phí trong thời gian làm việc tại tập đoàn ở bất kỳ đơn vị nào.

Phân bổ một vài người trụ cột về làm giám đốc ở bên kia cũng quá dễ dàng, về nhân sự bác sĩ hay nhân viên sẽ tuyển thêm, điều này không quá khó.

Số tiền sẽ sử dụng là vô cùng lớn, tương lai cần phải bỏ ra nhiều vốn hơn nữa để phát triển tập đoàn vững mạnh.

Phương mở thêm một công ty chuyên về các thủ tục pháp lý, nơi này sẽ do chú Định hỗ trợ việc phó giám đốc cho nơi này. Do vẫn chưa tìm được người phù hợp giữ chức vụ đó nên tạm thời sẽ do chú Định đảm nhận. Vừa có thể đặt một cơ sở ở HLC vừa có thể phục vụ các công việc hành chính cho tập đoàn sẽ là một công đôi việc.

Trong thời gian tiếp theo sẽ tiếp tục tìm kiếm những nhân viên phù hợp với các đơn vị để tuyển về phục vụ cho công việc.

Còn tại resort Suối Tiên sẽ được trích một phần tiền để nâng cấp và sửa chữa lại để phục vụ nghỉ dưỡng cho du khách. Đặc biệt là nhân viên của toàn thể tập đoàn. Sau khi biết được vấn đề mà resort Suối Tiên đang mắc phải thì nó đã nhờ tên kia hỗ trợ nó giải quyết mấy tên gây rối.

Tuy phải đồng ý với tên kia một điều kiện đó là gia nhập vào đội của xe của hắn. Vấn đề này không quá khó nên Phương đã đồng ý với hắn ta, chỉ có điều là mỗi vài tháng sẽ có một cuộc offline trên quy mô toàn quốc và nhất định phải tham dự. Trước mắt vẫn chưa biết rằng có gì rắc rối hay không, nhưng giải quyết được vấn đề resort Suối Tiên đang mắc phải làm nó nhẹ nhõm hơn không ít.

Tiếp theo có thể đầu tư resort Suối Tiên lại mà không sợ bị người khác quấy rối, vì tên đại thiếu gia kia có thể bảo kê tận răng.

Nhà hàng khách sạn Hàng Châu hiện tại danh tiến đã mở rộng hơn trước vô số lần, số tiền thu về mỗi ngày lên tới trăm triệu đến từ nhà hàng. Hiện tại mỗi tháng nhà hàng khách sạn Hàng Châu sẽ đưa về cho Xuyên Á 50% để phục vụ cho việc phát triển, số tiền còn lại sẽ được phân bổ đầu tư cho tổ hợp Hàng Châu.

Do nhà hàng hiện đang mở thêm việc đào tạo đầu bếp, những ai hợp chuẩn sẽ được điều tới các nơi khác ví dụ như phục vụ bếp cho resort Suối Tiên hay phục vụ cho tòa hành chính HLC. Bên cạnh đó còn hướng tới việc mở thêm tổ hợp nhà hàng khách sạn ở một số thành phố lớn khác.

Về phần trung tâm nghiên cứu công nghệ HCM đã hoàn thành việc xây dựng khu công xưởng để sản xuất. Kết hợp với bệnh viện Hạnh Phúc đang đưa ra những lô hàng thuốc chức năng đầu tiên. Hứa hẹn sẽ tạo tiếng vang lớn trong tương lai sắp tới. Bởi vì tất cả những ai được cho sử dụng đều mang lại kết quả khả quan vô cùng.

Đứng trước sự phát triển như vũ bão như thế, gánh nặng tài chính đang rất căng thẳng. Phải có đủ tiền mới có thể phát triển theo định hướng như thế. Việc này Phương cùng chú Định đã bàn bạc rất nhiều.

Tất cả những công ty trong tập đoàn có thể cung cấp khoảng năm mươi tỷ đồng mỗi tháng. Con số đó còn tiếp tục tăng khi các dòng thực phẩm chức năng của bệnh viện Hạnh Phúc sắp được tung ra thị trường, việc tài chính trong thời gian ngắn sắp tới sẽ không còn là vấn đề nữa.

Sau khi bàn bạc xong với chú Định về các vấn đề có liên quan thì rốt cục cũng tới giờ trận đấu bắt đầu. Nó nhanh chóng lái xe tới để có thể cùng nàng chinh phục trận đấu tiếp theo.

Mãi cho tới hơn bốn giờ chiều, vẫn là sau ba hiệp đấu đã giành được suất vào vòng trong một cách đơn giản.

Mặc dù qua một vòng đấu, đối phương đã nắm được vài chiến thuật của đội nhưng việc đó không giúp họ giành được chiến thắng mà ngược lại dính vào lối chơi đa dạng chiến thuật của đội Xuyên Á.

Sau chiến thắng ngày hôm nay nhất định cả đội phải ăn mừng, Phương đương nhiên là người chiêu đã toàn đội. Tuy nhiên để giữ sức cho ngày mai tiếp tục thì không một ai được phép sử dụng rượu bia, thay vào đó sẽ là thức uống của ban huấn luyện đưa ra.

Tuy vậy nhưng cả đội lại chẳng một chút phản đối mà ngoan ngoãn nghe theo, tuy có phần nổi loạn nhưng họ có sự tôn trọng và trách nhiệm cho mục tiêu chung của cả đội.

Chiêu đãi toàn đội một bữa ăn no nê để lấy lại sức cũng hơn tám giờ tối, mọi người nhanh chóng rời đi về nghỉ ngơi lấy lại sức khỏe cho ngày mai.

Ngay lúc này.

Trong một căn phòng khách sạn xa hoa vô cùng.

Bên dưới thân hình vạm vỡ của tên đàn ông là một cô gái trần truồng với cơ thể uống éo một cách đầy dục vọng.

Ở giữa hai chân đang bị cắm vào một khúc thịt nhỏ, lúc này cô gái chẳng còn suy nghĩ gì nhiều. Ngày hôm nay như vậy đã quá đủ với nàng, có thể sung sướng, ngày mai còn có thể hướng tới tương lai tươi sáng hơn.

Chẳng ai ngu ngốc gì mà theo một thẳng thiếu gia suốt ngày mè nheo yếu đuối bên cạnh.

“Ting… Ting… Ting…”

“Ồ… em có điện thoại kìa Kim Yến.”

“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”

“Ư… ư… ư… hả… ư…”

Kim Yến cả người đang thả lỏng đón nhận khúc thịt kia đang chạy bên trong cơ thể, âm thanh điện thoại chợt làm gương mặt xuất hiện một nét bực mình.

“Kệ nó đi… Mạnh lên anh…”

“Đã ngủ với nó bao giờ chưa?”

“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”

“Ư… ư… r… r… rồi… Ư… ư… Sướng… a…”

“So với anh như thế nào… ư…”

“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”

“Ư… ư… sư… suo… sướng… hơn… a… a… a…”

“Ai… S… sướng… hơn…”

“Anh… ấ… á… ư… Sướng… hưm… mạnhn anh… a… a…”

“Cơ thể… Của em… sướng lắm… a… lồn nhỏ… nữa… a…”

“Nắc mạnh… đi… d… đi… a… a… anh.”

“A… a… a… a…”

… Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289
Thông tin truyện
Tên truyện Sinh viên
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật 30-03-2024 02:58:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Vợ tôi dâm hơn đĩ (Update phần 88)
Thằng con nuôi (Update phần 25)
Bà dì dâm đãng (Update phần 28)
Ba chị em hàng xóm (Update phần 13)
Hai chị em dâm đãng (Update phần 18)
Con dâu, con gái (Update phần 51) - Ngọc Linh
Xóm nhỏ (Update phần 29)
Cô gái đi xe Sh (Update phần 68)