truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 32
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Sáng sớm hôm sau, bên một quán ăn ven đường, Hồ Phu Nhân nói với Tống Thanh Thư:

– Tiểu đệ, chúng ta vẫn đang suy nghĩ cách vào đại lao nhưng vẫn không có cách, nếu cương không được, thì chúng ta có thể tìm biện pháp nhu mềm để vào trong?

– Biện pháp nhu mềm?

Tống Thanh Thư cảm thấy trong đầu đột nhiên hơi có thông suốt, nhưng vẫn chưa bắt kịp với cách này sẽ dùng như thế nào.

– Nghe tiểu đệ nói bên trong đại lao có thể là có phạm nhân biết được Thần Kinh Chiếu, thật ra chúng ta chỉ cần tiếp xúc với hắn, chứ đâu cần phải tìm cách cứu hắn ra?

Hồ Phu Nhân mỉm cười.

Tống Thanh Thư đã thấy sáng sủa, hận là không thể ôm nàng hôn một cái:

– Tẩu tẩu đúng là là nữ Gia Cát…

Đúng vậy, phạm nhân không cứu được được, cũng không nghĩa là chính mình không vào được a.

Càng nghĩ càng phấn khích, hai người đi tới một chỗ vắng vẻ, không ngừng hoàn thiện kế hoạch cho chu đáo hơn.

Giữa trưa, trước cổng phủ đệ tri tri phủ có một vị công tử nhanh nhẹn, đưa lên bái thiếp thỉnh cầu yết kiến Lăng Thiếu Tư, người giữ cửa thấy đối phương dáng vẻ đường đường chính chính, lại đưa kèm vài lượng bạc bên dưới nên liền xoay người đi vào bên trong bẩm báo.

Cũng không lâu lắm, Tống Thanh Thư liền được đón vào.

– Tống công tử tìm bản phủ có chuyện gì?

Lăng Thiếu Tư có chút cáu kỉnh nhìn Tống Thanh Thư, lão đang lo lắng đến tiền tuyến chiến sự ở thành Tương Dương đang gặp bất lợi, làm quan phụ mẫu của đại hậu phương, lão cũng bị áp lực rất lớn, với lại bên trong đại lao, tên kia vẫn một mực không chịu nói ra bí mật của Liên Thành Quyết…

– Tại hạ chuyến này đến đây là vì muốn giải quyết một sự khúc mắt trong lòng của đại nhân…

Tống Thanh Thư nở nụ cười cao thâm khó dò.

Những thư sinh thuộc dạng này đến đây cầu kiến khá nhiều, Lăng Thiếu Tư trong lòng không vui, chẳng qua là hôm nay công văn xử lý xong, nếu không lão đã tống gã thư sinh này ra ngoài rồi, nghe ý của Tống Thanh Thư nói ra, Lăng Thiếu Tư chỉ là nhàn nhạt:

– Vậy hả?

Cũng không tỏ rõ ý kiến.

– Đại nhân chắc là đang nghĩ thầm, tại hạ chỉ là một thư sinh hủ lậu, có cái gì để mà giải quyết trong lòng đại nhân khúc mắt?

Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười nói tiếp:

– Xác thực, nếu như việc có liên quan đến quốc gia đại sự hiện nay, tại hạ cũng không có cách nào, chỉ có điều nếu như là việc riêng của đại nhân…

Tống Thanh Thư ngừng lại không nói thêm nữa…

Lăng Thiếu Tư trong lòng chột dạ, quan sát tỉ mỉ Tống Thanh Thư:

– Không biết công tử muốn nói đến chuyện gì?

Tống Thanh Thư cười nhạt:

– Tại hạ bản lãnh khác thì không có, chỉ am hiểu nhất là có thể cạy mồm của phạm nhân cứng đầu…

Lăng Thiếu Tư trên mặt liến tái xanh, lộ vẻ tàn bạo hỏi:

– Chuyện Liên Thành Quyết, ngươi đến cùng biết được bao nhiêu?

Tống Thanh Thư giật mình, cố trấn định bình thản nói:

– Không nhiều cũng không ít… tại hạ có biện pháp để tên phạm nhân bị nhốt trong đại lao kia mở miệng, chỉ là sau đó đoạt được kho tàng, tại hạ muốn chia một nửa phần trong đó.

“Người trẻ tuổi thật lớn khẩu vị, ” Lăng Thiếu Tư ngoài cười nhưng trong không cười mà hừ một tiếng, “Chỉ sợ ngươi ăn hỏng rồi cái bụng. ” Nhưng trong lòng là nghi ngờ không thôi, người này làm sao biết đến rõ ràng như thế.

– Hừ… tiểu tử ngươi khẩu vị thật lớn.

Tống Thanh Thư cười haha:

– Đã nhiều năm trôi qua như vậy, Lăng đại nhân có cạy miệng được tên phạm nhân kia chưa?

Lăng Thiếu Tư thầm nghĩ tra tấn qua bào năm mà vẫn không thu hoạch được gì, Đinh Điển này e rằng mãi cho đến lúc chết cũng sẽ không nói, mà mình lại không thể giết hắn, gần đây lão càng ngày càng không có kiên trì được nữa, đêm qua thậm chí nghĩ ra một kế hoạch cực kỳ độc ác, chỉ là vẫn không xác định được có hiệu quả hay không? Nếu như thất bại, manh mối từ Đinh Điển này xem như là đứt đoạn mất, bởi vậy lão vẫn còn đang do dự.

– Ngươi thật là có cách để hắn nói ra bí mật của Liên Thành Quyết?

Lăng Thiếu Tư nghi ngờ nhìn hắn.

– Để tại hạ thử xem có được không, mà đại nhân cũng không có tổn thất gì cả, nếu như không được, thì tính mạng tại hạ tùy cho đại nhân xử trí.

Tống Thanh Thư tự tin nói.

– Được…

Lăng Thiếu Tư vui mừng nói lớn:

– Nếu như ngươi thật có thể làm cho hắn nói ra bí mật, sau khi lấy được kho tàng, ta bảy ngươi ba, tiểu tử ngươi cũng đừng nên quá tham lam…

Trong lòng lão đã có tính toán, nếu thật tìm được kho tàng, lão còn có thể lưu tính lại mạng của hắn sao?

Tống Thanh Thư trên mặt lộ ra vẻ do dự, cuối cùng thở dài một hơi:

– Thôi được, lấy ba phần cũng được rồi, chỉ là lần hành động này tại hạ muốn đại nhân giao tại hạ toàn quyền xử lý, có khả năng cần phải tốn chút thời gian, mau thì nửa tháng, lâu là một tháng, chứ nếu tên phạm nhân kia nhìn ra kẽ hở, mưu đồ của tại hạ sẽ rơi vào công dã tràng.

– Được…

Lăng Thiếu Tư chần chờ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng nói.

– Ta cũng có thể để cho những binh lính liên quan tận lực phối hợp cùng ngươi, có điều nếu như một khi ngươi đã hỏi ra rồi, nhưng muốn nuốt trọn một mình, thì khà khà…

Tống Thanh Thư vái chào, cười khổ nói:

– Tại hạ cũng không muốn mình bị như tên kia, ở trong đại lao bị đại nhân nghiêm hình tra tấn mấy năm.

Lăng Thiếu Tư phái người bí mật giám sát Tống Thanh Thư, khoảng thời gian hắn ở trong phủ tuy rằng được hành động tự do, có điều nếu muốn ra bên ngoài phủ, là tuyệt đối không thể.

Tống Thanh Thư cũng không thèm quan tâm đến điều này, liền đi thẳng tới nơi Đinh Điển bị giam cầm, ngồi ở một bên xa xa tọa, cũng không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng nhìn trong phòng giam hai kẻ đáng thương kia.

Địch Vân sớm bị Đinh Điển đánh cho sợ hãi, vào lúc này gã đang yên lặng trốn ở góc phòng, cũng không dám lên tiếng, Đinh Điển vừa nhìn thấy một khuôn mặt mới tới, ngồi ở đối diện đang nhìn mình chằm chằm, y tức giận nói:

– Hừ… nhìn cái gì mà nhìn…

– Ta đang quan sát hai kẻ đáng thương…

Tống Thanh Thư lạnh lùng, cười nhạt nói.

Đinh Điển thì cũng chẳng có nói gì, riêng Địch Vân bị hắn nói nghe một câu, làm nổi lên trong long chuyện thương tâm, gào khóc lên.

– Khóc cái gì mà khóc!

Đinh Điển lại lao tới đánh Địch Vân một trận tàn nhẫn, Địch Vân bị y đánh hoài nên gã cũng đã có kinh nghiệm, mỗi lần gã kêu la thảm thương, thì đối phương càng đánh nhiều hơn, vì thế Địch Vân không thể làm gì khác hơn là cắn răng chịu đựng không hé môi.

– Đừng đánh nữa, hắn ta không phải là gian tế đầu.

Tống Thanh Thư buồn cười nhìn bọn họ, sau này tốt hai người lại biến thành huynh đệ tốt.

– Ngươi nói hắn không phải là gian tế, vậy khẳng định hắn đúng gian tế rồi, lão tử sẽ đánh chết hắn.

Nắm đấm của Đinh Điển giáng xuống người Địch Vân còn ác hơn.

Tống Thanh Thư đành nói:

– Được rồi… vậy ngươi cứ xem hắn là gian tế đi…

– Quả nhiên đúng là gian tế!

Đinh Điển ánh mắt sáng lên, lại đánh Địch Vân một trận đánh no đòn.

– Lăng tiểu thư sắp chết rồi!

Thấy mình vô ý nói một câu dẫn tới Địch Vân bị đánh một trận thừa sống thiếu chết, trong lòng Tống Thanh Thư cũng có chút băn khoăn, không thể làm gì khác hơn là lấy ra đại sát chiêu.

– Cái gì?

Đinh Điển quả nhiên ngừng lại, khuôn mặt dữ tợn vọt tới.

– Ngươi mới vừa nói cái gì?

– Nếu ta không nói như vậy, thì người đâu có bỏ qua cho hắn?

Nhà giam cách canh cửa sắt, Tống Thanh Thư không sợ Đinh Điển lao ra.

– Gã này đúng là số khổ, bị Lăng Thiếu Tư vứt giam ở đây chỉ là hy vọng sẽ có ngày ngươi nói ra bí mật trong lòng cho gã kia nghe, Lăng Thiếu Tư suy nghĩ là đối phó với gã này thì dễ đối phó hơn vơi ngươi nên mới làm thế.

Thật ra nhiều năm ở chung, Đinh Điển từ trong lòng lâu nay cũng rõ ràng điểm ấy, thấy Tống Thanh Thư gọi thẳng Lăng Thiếu Tư bằng tên không có vẻ tôn trọng, liền rít lên hỏi:

– Ngươi là người phương nào?

– Ta là người lương thiện chuyên đi cứu khổ cứu nạn cho người, thấy hai người người bị khổ bức như thế, cho nên đến đây giảm bớt sự đau khổ cho các ngươi.

Tống Thanh Thư nhìn thảm trạng của hai người, xương tỳ bà bị xuyên, cả người bẩn thỉu… nghĩ đến vận mệnh hai người, hăn cũng thương xót.

– Hừ! Lăng Thiếu Tư lại giở trò gian trá gì đây.

Đinh Điển lúc này đối với tất cả mọi việc đều tràn ngập sự phòng bị.

– Lăng Thiếu Tư?

Tống Thanh Thư khinh thường cười nhạt.

– Đinh đại hiệp, chúng ta làm một giao dịch được không?

– Cút đi…

Đinh Điển vừa rồi biết Lăng tiểu thư không có việc gì, liền lạnh lùng ngồi xuống lại.

– Ngươi thật sự cho rằng ta muốn lấy bí mật Liên Thành Quyết?

Tống Thanh Thư vẫn nở nụ cười nói tiếp:

– Không nói gạt ngươi, các ngươi vẫn tranh giành bí mật của Liên Thành Quyết, riêng ta thì đã sớm biết.

– Ha ha… lừa gạt tiểu hài à?

Đinh Điển cười khan.

– Ngươi không tin?

Tống Thanh Thư đứng lên nói.

– Ta có thể đem bí mật Liên Thành Quyết nói cho ngươi nghe thử xem, có gì sai biệt với bí mật mà ngươi đã biết.

– Vậy người nói ta nghe thử xem.

Đinh Điển nghi ngờ nhìn hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 22-06-2024 00:33:14
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chị chủ trọ (Update phần 29)
Đức (Update phần 8) - Hùng Lai
Hà Nội trở lạnh (Update phần 14)
Duyên trời (Update phần 37)
Lần đầu của tôi (Update phần 20)
Chị Liên dâm đãng (Update phần 26)
Chị Nguyệt (Update phần 73) - Oceano
Cô Hạnh (Update phần 30)
Dì tôi (Update phần 35)