Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Sáng hôm sau Tống Thanh Thư tỉnh lại, bên cạnh Hồ phu nhân từ lâu đã không còn nằm, hắn giật mình ngồi dậy, thì thấy Hồ Phu Nhân tựa như cười mà không phải cười đang nhìn mình.
– Sớm a… tẩu tẩu.
Tống Thanh Thư lúng túng.
Hồ Phu Nhân nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng âm thầm khó chịu: Tối hôm qua hắn ở trên người mình sờ soạng làm thật nhiều thứ, nếu không phải là nàng xác định được lúc đó hắn đang ngủ say chắc chắn là nàng đã sớm trở mặt để tránh cho chuyện lửa gần rơm vô cùng nguy hiểm này…
Nhìn thấy Hồ Phu Nhân ánh mắt khác thường, trong lòng Tống Thanh Thư nhột nhạt, hắn cúi đầu nhớ tới dư vị tối hôm qua có một giấc xuân mộng, trong mộng Hồ Phu Nhân e thẹn vô hạn nằm ở thân hắn dãy dụa rên rỉ…
Sáng sớm hai người liền đi tìm Yến Tử Ô, Tống Thanh Thư biết đại khái Cô Tô thành nằm ở hướng phía tây mấy chục dặm, cùng với Hồ Phu Nhân tìm kiếm, chỉ tiếc là hỏi mấy chục người, ai cũng không biết, Hồ Phu Nhân trong lòng dao động nghi ngờ là đã đi nhầm phương hướng, nhưng Tống Thanh Thư định liệu quả quyết không sai.
– Tiểu đệ tựa hồ đối với một số bí ẩn của võ lâm thuộc như lòng bàn tay…
Hồ Phu Nhân nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn.
Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười:
– Tiểu đệ có cái biệt hiệu gọi là “Giang hồ Bách Hiểu Sinh…”
– Ui chao… vị công tử này nếu là giang hồ Bách Hiểu Sanh, vậy thì có biết nha đầu ta có thân phận như thế nào không vậy?
Tiếng nói này cực kỳ ngọt ngào trong trẻo, khiến cho người vừa nghe xong, trong long thư thái nói không nên lời, Tống Thanh Thư cùng Hồ Phu Nhân trong lòng cả kinh, xoay người nhìn lại, thì thấy chủ nhân của giọng nói là một cô nương mặc trang phục màu xanh lục, ước chừng tầm mười bảy tuổi, đôi tay nhỏ nhắn da sáng như ngọc, khuôn mặt thùy mị, rất là là thanh tú.
Tống Thanh Thư thấy nàng dung mạo tuy rằng thanh lệ không sánh bằng Hồ Phu Nhân, thế nhưng thêm vào hai phần thùy mị, nên cũng có lộ ra mười phần rung động long người. Thấy nàng một thân lục y, trong đầu hắn linh quang lóe lên:
– Nếu như tại hạ nói ra tên của cô nương cùng lai lịch vậy thì sẽ tính sao?
Lục y thiếu nữ hé miệng nở nụ cười, lắc đầu nói rằng:
– Ta không tin.
– Vậy thì nếu như tại hạ nói đúng, cũng không cầu cái gì khác, chỉ cần cô nương dẫn chúng ta đi đến Yến Tử Ô có được không?
Thấy lục y thiếu nữ không tỏ rõ ý kiến, Tống Thanh Thư trong lòng càng thêm chắc chắc.
– Tại hạ đã sớm nghe đã sớm nghe nói tại Cô Tô có hai cô nương xinh đẹp như hai vị tiểu tiên nữ, thượng thiên tạo nên một cô nương đẹp như ráng mây tên là A Châu, lại lấy Giang Nam thanh tú tạo nên A Bích cô nương thùy mị như nước, thật sự là khó mà có được…
A Bích bị hắn thổi phồng đến mức có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói:
– Ưm… nếu như công tử nhìn thấy dung nhan của Vương cô nương thì mới biết vừa rồi nói hơi khoa trương đấy.
Thấy Tống Thanh Thư mỉm cười, A Bích ngẩng đầu hỏi:
– Không biết công tử có chuyện gì mà muốn đến Yến Tử Ô vậy?
– Tại hạ cùng cùng tẩu tẩu chuyến đi này tuyệt đối không có ác ý, chỉ là có chuyện gấp gáp muốn thỉnh giáo với Mộ Dung công tử, mong rằng A Bích cô nương tạo cho thuận lợi.
Nghe được Tống Thanh Thư giới thiệu, Hồ Phu Nhân cũng khẽ gật đầu.
A Bích thấy hắn nam thì ngọc thụ lâm phong, nữ thanh lệ tuyệt luân, theo linh cảm không xem bọn họ là người xấu, ngọt ngào nở nụ cười:
– Hôm nay cũng vừa lúc công tử có ở nhà, các người hãy đi theo ta.
Hồ Phu Nhân trong lòng cười thầm, tiểu đệ này bản thân đã tuấn tú bất phàm, lại xảo miệng có thể tạo nên cho các cô nương niềm vui, tiểu cô nương này đúng là chưa có va chạm nhiều.
A Bích mở ra dây thừng, mời hai người lên thuyền. Hồ Phu Nhân nụ cười im bặt, từ nhỏ nàng sinh trưởng ở vùng băng tuyết nên không hề biết đến bơi lội, nhìn thấy sông nước thì trong lòng có một cảm giác âm thầm sợ hãi.
– Tẩu tẩu, cẩn thận…
Tống Thanh Thư thấy nàng có chút lắc lư, vội vã đỡ nàng lên thuyền, dọc theo trên hồ thuyền đi, Hồ Phu Nhân mồ hôi trên trán giọt nhỏ ứa ra, trong bụng nàng nôn nao muốn ói, bất tri Tống Thanh Thư liền ôm nàng vào trong ngực, khoảng cách gần như vậy và kề cùng một chỗ với tẩu tẩu xinh đẹp long lanh động nhân, Tống Thanh Thư trong lòng ngứa ngáy, ở trên người nàng toát ra hơi thở cực phẩm nữ nhân, Tống Thanh Thư mắt nhắm hờ nhìn chăm chú trên hai gò má phấn hồng, thấy nàng phong tình cực kỳ mê người, trên khắp cơ thể Hồ phu nhân không có nơi nào mà không lộ ra nét đẹp hoàn toàn chín muồi.
Trái lại A Bích kỳ quái nhìn hai người, nàng nghĩ thầm Tống công tử rõ ràng xưng hô với đại cô nương này là tẩu tẩu, vì sao bây giờ lại giống như một đôi tình nhân đang ở cùng nhau, có điều bản tính của một nha hoàn là cẩn thận dè dặt nên nàng chỉ đem nghi hoặc để ở trong lòng.
Thuyền cặp bờ, Hồ Phu Nhân mới phát hiện thân thể mình cùng Tống Thanh Thư dính sát dựa vào nhau, nàng vội vã tránh thoát cánh tay của hắn, nhún chân tung người phi thân lên trên bờ, Tống Thanh Thư cười khổ lắc đầu, cùng A Bích đồng thời rời thuyền.
A Bích đi vào thông báo có Tống công tử và Hồ phu nhân cầu kiến, Mộ Dung Phục ở đại sảnh nghênh tiếp hai người.
– Vị này là Tống công tử phái Võ Đang nhưng thân kiêm nhiệm luôn cả phái Nga Mi? Hồ phu nhân… chẳng lẽ là thê tử của Liêu Đông đại hiệp Hồ Nhất Đao?
Mộ Dung Phục phong thần tuấn lãng, trong chốc lát đánh giá hai người, y ngạc nhiên hỏi.
– Quả nhiên là không hổ danh Mộ Dung công tử, đối với sự việc trong chốn giang hồ rõ như lòng bàn tay, vừa nghe qua là đã nhận ra lai lịch của chúng ta.
Tống Thanh Thư cùng Hồ Phu Nhân liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ Cô Tô Mộ Dung lấy đạo của người trả lại cho người, quả nhiên không phải chỉ là hư danh.
– Không biết hôm nay hai vị đến tệ xá, có gì chỉ giáo?
Mộ Dung Phục một lòng hướng đến đại nghiệp phục quốc, bình thường khi gặp giang hồ nhân sĩ, thường thường thì sẽ nhiệt tình kết giao.
– Là như thế này…
Hồ Phu Nhân chậm rãi, đem chuyện của Mộ Dung Cảnh Nhạc kể lại toàn bộ cho Mộ Dung Phục nghe qua…
– Mộ Dung Cảnh Nhạc?
Mộ Dung Phục giật mình cả kinh, lâu nay y hoàn toàn chưa từng nghe nhắc tới người này nên nói:
– Tại hạ sẽ tra lại chuyện này, xem có thể thu hoạch được điều gì không?
Y người thưa thớt, bây giờ nói không chừng lại có thêm một người trợ giúp nên trong lòng hớn hở…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Phân loại | Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 22-06-2024 00:33:14 |