truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 172
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Mỹ Đao vương?

Hồ Dật Chi phảng phất nhớ lại quá khứ vinh quang của mình, tự mỉm cười giễu cợt, rồi trầm giọng hỏi:

– Làm sao ngươi biết về Hồ gia đao pháp?

Tống Thanh Thư ngẩn người, quả nhiên Hồ Dật Chi người của Hồ gia, hắn âm thầm cầu khẩn: ” Xem tuổi của lão ta thì hẳn là bậc trưởng bối của Hồ Nhất Đao, lại là cùng họ Hồ, đừng có là trùng hợp như vậy chứ, lẽ nào lão ta là công công của Hạ Thanh Thanh?

Có muốn tránh cũng không được, Tống Thanh Thư đành đánh liều mở miệng hỏi:

– Tiền bối cùng với Phi thiên hồ ly năm xưa có quan hệ như thế nào?

– Tiểu tử thối, xem ngươi tuổi còn trẻ, kiến thức cũng khá lắm, lại còn biết đến Phi thiên hồ ly.

Hồ Dật Chi ngạc nhiên nhìn hắn.

– Chẳng lẽ tiền bối chính là Phi Thiên Hồ Ly?

Tuổi tác thì ước chừng tương đương, lại biết Hồ gia đao pháp, Tống Thanh Thư dự đoán tám chín phần chính là lão.

– Phải thì sao, nếu không phải thì sao?

Hồ Dật Chi thấy hắn chỉ dùng một cành cây cũng có thể cùng với bảo đao trong tay mình đánh bất phân thắng bại, trong lòng lão cũng biết võ công đối phương cao hơn mình, nên từ bỏ ý nghĩ tiếp tục tấn công, cảnh giác đứng nhìn Tống Thanh Thư.

– Mếu tiền bối nói vậy thì chắc đúng là có liên quan rồi.

Tống Thanh Thư phiền muộn nói, càng chắc chắn nói tiếp:

– Trước tại hạ vẫn không hiểu tại sao Bách thắng đao vương lại có thể âm thầm theo sau phu nhân Trần Viên Viên bấy lâu nay, nhưng nếu tiến bối đúng là Phi thiên hồ ly cận vệ trung thành của Sấm vương Lý Tự Thành, vậy thì cũng có thể hiểu được. Tuy rằng giang hồ đồn đại năm xưa Lý Tự Thành vì thua trận mà tự sát, nhưng tại hạ biết rõ Lý Tự Thành chỉ là mai danh ẩn tích, hiện nay vẫn còn sống, có lẽ là vẫn còn vương vấn tơ lòng với Trần Viên Viên, cho nên những năm quay, e rằng do Lý Tự Thành sắp xếp để tiền bối bảo vệ cho phu nhân Trần Viên Viên.

Hồ Dật Chi ánh mắt lóe lên một tia sát cơ, tay nắm chặt chuôi đao, thoáng qua Tống Thanh Thư cũng chú ý đến chi tiết nhỏ này, mỉm cười nói tiếp:

– Tiền bối cũng không cần phải muốn giết người diệt khẩu, Lý Tự Thành từ lâu đã không còn là Sấm vương uy chấn thiên hạ, giờ thì giống như một con chó mất chủ mà thôi, tại hạ đối với tung tích của Lý Tự Thành cũng không có gì hứng thú cả.

Nhưng hắn lại đang đau đầu: Trước hắn vẫn xem bảo tàng của Sấm vương là vật trong túi, quên rằng Lý Tự Thành vẫn còn sống trên thế gian này, nếu thế thì phải sớm đoạt lấy thôi.

– Hừ, ngươi không chỉ võ công cao cường, mà còn có kiến thức bất phàm, chỉ là ta thật sự lại không hiểu vì sao ngươi lại cam tâm đi làm một kẻ hái hoa đạo tặc như vậy?

Nghe Tống Thanh Thư nói rõ ra, Hồ Dật Chi vẫn bình thản, vừa không thừa nhận chính mình là Phi Thiên Hồ Ly, nhưng cũng không có phủ nhận.

– Tại hạ đêm khuya xông vào phòng ngủ phu nhân Trần Viên Viên, không phải vì ham muốn nhan sắc của phu nhân, chẳng qua là có nguyên nhân, nhưng không tiện tiết lộ cho tiền bối biết. Có điều tại hạ thề với trời đất, vừa rồi trong phòng không hề có bất cứ chuyện gì quấy rối tới mẫu tử Trần Viên Viên.

Tống Thanh Thư cùng Hạ Thanh Thanh dây dưa tình cảm cũng không rõ ràng, đối với Hồ Nhất Đao thì hắn hổ thẹn trong lòng, bây giờ biết là gặp phải Hồ Dật Chi phụ thân của Hồ Nhất Đao, lời nói đương nhiên ít nhiều cũng có phần cung kính.

Hồ Dật Chi tuy lấy làm lạ thái độ thay đổi của hắn, nhưng nghĩ tới vừa rồi hắn ở trong phòng Trần Viên Viên không biết làm gì, trong lòng cũng căm tức, lạnh giọng nói:

– Cứ xem như không làm gì, nhưng vừa rồi nếu không có ta ngăn trở, khó tin chắc là ngươi sẽ không làm tổn hại đến phu nhân Trần Viên Viên.

Tống Thanh Thư có chút bối rối, đột nhiên nhớ tới một chuyện, cười nói.

– Tại hạ cảm thấy lửa giận của tiền bối là nhầm người rồi, nếu mười mấy năm qua tiền bối âm thầm bảo vệ phu nhân Trần Viên Viên, như vậy thì chắc biết rõ từ lúc phu nhân chuyển tới Tam thánh am, luôn có một nam nhân thường xuyên ra vào khuê phòng của phu nhân, tại sao tiền bối không đi tìm kẻ làm bẩn người yêu trong mộng của tiền bối mà trả thù, trái lại cứ bám lấy tại hạ không tha là có ý gì?

Hồ Dật Chi lúc này mới cả giận nói:

– Trần phu nhân băng thanh ngọc khiết, ngươi đừng có hủy hoại danh tiết của phu nhân.

– Băng thanh ngọc khiết?

Tống Thanh Thư mỉm cười đùa cợt.

– Phu nhân Trần Viên Viên đúng là sắc nước hương trời, nhưng phu nhân làm sao có thể sánh được với bốn chữ “băng thanh ngọc khiết” này được chứ?

Hồ Dật Chi đỏ mặt, lão biết Trần Viên Viên đã từng qua lại với những ai, nhưng cố biện bạch nói:

– Trần phu nhân trước đây là thân bất do kỷ, từ lúc mọi sự bình yên, đã giữ mình trong sạch đến nay.

– Thật như vậy sao?

Tống Thanh Thư trợn mắt nhìn Hồ Dật Chi, nghi hoặc nói tiếp:

– Ban đầu tại hạ cho rằng tiền bối chỉ là một người si tình bậc thánh, sau đó biết được tiền bối sử dụng Hồ gia đao pháp, lại cho rằng tiền bối chỉ mượn việc si tình để che dấu thân phận của chính mình, có điều bây giờ nhìn dáng vẻ tiền bối như thế này, chẳng lẽ tiền bối đã luyến ái phu nhân Trần Viên Viên thật sự?

Hồ Dật Chi giật mình như bị bỏng nước sôi, lập tức nói:

– Ta không cầu mong gì khác, chỉ mong sáng sáng chiều chiều được nhìn thấy bóng dáng phu nhân thì đã hài lòng, sao… sao có thể lại nói là luyến ái được?

– Đã như vậy, vậy tiền bối vì sao còn có thể chịu đựng nam nhân kia mỗi đêm ra vào khuê phòng của phu nhân Trần Viên Viên, cùng nhau ân ái hưởng thụ diễm phúc vô biên? Chẳng nhẽ chỉ vì tiền bối là thuộc hạ của ông ta, nên đành phải chịu đựng nỗi đau khổ như thế sao?

Tống Thanh Thư thở dài, nguyên bản là phu nhân Trần Viên Viên sau khi chuyển tới Tam Thánh Am trong sự cô quạnh đau khổ, vào lúc này thì Lý Tự Thành đang mai danh ẩn tích bỗng lại tìm đến thường xuyên qua lại, đến một ngày phu nhân Trần Viên Viên ngã lòng hai người ân ái nối lại tình xưa, cuối cùng khi vừa mang thai A Kha, thì tìm cớ quay lại Bình Tây Vương phủ một thời gian gần gũi giao hoan với Ngô Tam Quế, đến lúc Ngô Tam Quế vui mừng làm cha thì phu nhân Trần Viên Viên lại quay trở về Tam thánh am, xem ra Ngô Tam Quế vẫn chưa hay biết gì đến tận ngày hôm nay.

– Không cần nói!

Hồ Dật Chi trên mặt nổi gân xanh, khớp xương những đầu ngón tay nắm đao vang lên tiếng cách cách, hiển nhiên lão đã bị lời nói Tống Thanh Thư làm nhớ lại vô số hồi ức thống khổ.

Thấy Hồ Dật Chi phản ứng mạnh như vậy, Tống Thanh Thư liền ngừng lại không nói tiếp, trong lúc này hắn cảm thán trong lòng: Trần Viên Viên quả nhiên là hồng nhan họa thủy, trong thiên hạ lại có rất nhiều nam nhân điên đảo thần hồn vì nàng, những nam nhân này đều biết rõ thân thể tươi đẹp của Trần Viên Viên đã bị không biết bao nhiêu nam nhân đã từng thưởng thức qua, nhưng bọn họ vẫn cứ như con thiêu thân lao đầu vào lửa.

Thấy Hồ Dật Chi tâm tư không ổn định, Tống Thanh Thư thấy tốt hơn là nên sớm rời đi, vội vã nói lãng sang chuyện khác:

– Tiền bối năm xưa cũng là người oai trấn giang hồ, cần gì phải vì một nữ nhân mà phải chôn vùi thân xác ở cái góc hẻo lánh này? Tiền bối có biết là Hồ Nhất Đao đã chết vào tay kẻ gian, để lại cô nhi quả phụ bị người ta ức hiếp, nhi tử của Hồ Nhất Đao là Hồ Phỉ thậm chí ngay cả Hồ gia đao pháp là sở học chân truyền cũng không biết…

– Nhất Đao chết rồi?

Hồ Dật Chi giật mình kinh hãi nhìn Tống Thanh Thư, mười mấy năm qua, lão không màng đến chuyện bên ngoài, chỉ âm thầm làm nông phu, từ lâu đã xa rời khỏi chốn giang hồ.

Tống Thanh Thư thở dài, liền đem chuyện Hồ Nhất Đao cùng Miêu Nhân Phượng luận võ, cuối cùng bị kẻ gian tẩm kịch độc vào đao kiếm của hai người, dẫn đến việc Hồ Nhất Đao trúng độc bỏ mình, những chuyện sau đó cũng kể lại hết cho lão nghe.

Hồ Dật Chi nghe qua thì chảy lệ khóe mắt, lão cúi đầu trầm mặc không nói gì.

Tống Thanh Thư chỉ lo lão bị kích động tâm tình, bèn chậm rãi bước đi ra ngoài, Hồ Dật Chi đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

– Ta không phải Phi thiên hồ ly, ta chỉ là đệ đệ của hắn, năm xưa hắn tự biết đại nạn sắp tới, liền giao phó ta thay hắn bảo vệ cho Sấm vương Lý Tự Thành, ta đồng ý. Vốn mọi việc đều thuận lợi, đáng tiếc sau khi Lý Tự Thành gặp lại Trần phu nhân, tất cả mọi chuyện đều đã thay đổi, như ngươi đã nói, hắn thường thường nửa đêm đến khuê phòng Trần phu nhân, cùng nàng ân ái, tiếng rên rỉ sảng khoái sung sướng của Trần phu nhân từ bên trong truyền ra, đối với ta là một loại giày vò rất lớn, ta nhịn được một năm, cuối cùng không chịu đựng được thêm nữa, vào một đêm trăng tròn ta đã âm thầm giết chết hắn, Trần phu nhân thấy hắn không còn đến nữa, cứ tưởng rằng Lý Tự Thành lại một lần nữa vứt bỏ nàng, tâm tình sau này rốt cục cũng bình tĩnh lại, cả ngày ăn chay niệm phật, dần dần trở lại như cũ, ta cũng có thể yên tĩnh để bảo vệ nàng.

Hồ Dật Chi kể lại chuyện, trên mặt lão giờ lại hiện lên sáng ngời niềm hạnh phúc.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexngan.net

– Tiền bối đã giết Lý Tự Thành rồi?

Tống Thanh Thư trong lúc này đầu óc cũng không phản ứng kịp.

– Ai rồi cũng phải chết, hắn đúng ra nên chết từ lúc còn ở núi Cửu Cung, ta chỉ tiễn hắn sớm một đoạn đường mà thôi.

Hồ Dật Chi hờ hững nói, không có cảm thấy đây là chuyện lớn gì.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 22-06-2024 00:33:14
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Thằng Hận (Update phần 82)
Cô chủ nhiệm (Update phần 28)
Dâm dâm cô nương (Update phần 13)
Loạn luân với Mai Ly (Update phần 17)
Hụt hẫng (Update phần 15)
Câu chuyện tôi tự kể (Update phần 15)