truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 160
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Um…

Ngô Tam Quế nhìn nhi tử của mình, chờ ý kiến của hắn.

– Nếu hôn sự này do phụ thân quyết định, dù cho cuối cùng lựa chọn ai, cũng sẽ đắc tội với Khang Hy hoặc là Bảo thân vương, thế nhưng nếu đem quyền lựa chọn giao cho A Kha tự quyết thì sao đây?

Ngô Ứng Hùng mỉm cười nói.

Ngô Tam Quế nghe qua thì ánh mắt sáng ngời, ra hiệu cho hắn tiếp tục nói.

– Đến khi đó chúng ta chỉ cần tuyên bố với bên ngoài đem quyền lựa chọn lấy ai giao cho A Kha, cứ mời thế tử Phúc Khang An và Vi Tiểu Bảo cùng ra gặp mặt, để A Kha tự chọn cho mình vị hôn phu.

Ngô Ứng Hùng càng nói càng đắc ý.

– Tuy rằng nhìn qua thì thấy công bằng, nhưng rõ ràng A Kha làm sao mà tuyển tên Vi Tiểu Bảo hạng lưu manh kia, nếu mà hoàng đế Khang Hy có bất mãn về kết quả thì cũng không cách nào nói chúng ta được gì…

– A Kha ý của con như thế nào?

Ngô Tam Quế xoay người nhìn A Kha hỏi.

– Ưmm… tất cả là do phụ thân làm chủ…

A Kha hai gò má ửng đỏ, nhỏ giọng nói xong liền một đường chạy ra ngoài.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Sáng sớm ngày hôm sau, Bình Tây Vương phái người đến An phụ viên mời Tống Thanh Thư cùng Vi Tiểu Bảo đến vương phủ có chuyện thương lượng.

Bên trong đại sảnh phủ Bình Tây Vương, đã một vị công tử ngồi ở vị trí bên trái của Ngô Tam Quế, sắc mặt như quan ngọc, ước chừng mười chín, hai mươi tuổi, một bộ bảo trường bào màu lam…

“Con bà nó… có cần phải anh tuấn tiêu sái đến như thế không vậy? Lão tử bình sinh hận nhất với người tuấn tú hơn ta, bên cạnh lão tử đã có một Tống Thanh Thư, bây giờ lại tới một tên tiểu bạch kiểm…”

Vi Tiểu Bảo khóe miệng nhăn nhó, trong lòng oán thầm…

Tống Thanh Thư quan sát cái mũ bảo ngọc đôi trên đầu của tên công tử, dù còn cách xa, cũng có thể nhìn thấy khối ngọc oánh này phát quang, biết là bảo vật có giá trị liên thành, buồn cười thầm nghĩ: “Trên đầu đội một đồ vật giá trị liên thành như vậy, không sợ nửa đêm bị phi tặc cắt đầu lấy mũ đội hay sao?”

– Vi tước gia, Tống đại nhân, bản vương giới thiệu với các ngươi, vị này chính là thế tử Phúc Khang An của Bảo thân vương, còn hai vị này là Tứ hôn Vi tước gia, cùng đại tướng quân Tống đại nhân.

Ngô Tam Quế đứng lên, hướng về song phương giới thiệu.

“Chẳng trách lão tử vừa nhìn thấy liền không hợp mắt, hóa ra là gã khốn kiếp đang cùng lão tử tranh đoạn quận chúa.”

Vi Tiểu Bảo trong lòng thầm mắng, nhưng vẫn cung tay, ứng phó nói:

– Ngưỡng mộ đã lâu… ngưỡng mộ đã lâu…

Phúc Khang An không thèm đáp lễ, chậm rãi đặt chén trà xuống, chậm rãi nói:

– Ta tưởng người bắt được Ngao Bái sẽ là anh hùng như thế nào, thì ra chỉ là một tên tiểu tử chưa dứt sữa, xem ra lời đồn đại không thể tin cậy hoàn toàn…

– Con bà mày…

Vi Tiểu Bảo từ khi trở thành sủng thần của Khang Hi tới nay, tất cả vương công đại thần trong triều nhìn thấy hắn ai cũng cung kính, trong khi tên tiểu bạch kiểm này dám vô lễ đối với hắn như vậy, liền nổi giận bật thốt lên tiếng mắng chửi.

Phúc Khang An tuy rằng nghe không hiểu hắn nói cái gì, nhưng gã biết chắc chắn không phải là câu nói tốt, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng nói:

– Vả miệng hắn cho ta…

– Bẩm vâng…

Một bóng người thoáng cái giống như cá lội, trong phút chốc liền đến trước mặt Vi Tiểu Bảo, bàn tay vung lên cao…

Vi Tiểu Bảo trợn mắt há mồm, bị dọa sợ đứng như trời trồng, Tống Thanh Thư thì không, hắn liền ngăn cản ở trước người Vi Tiểu Bảo, trong chớp mắt cùng bóng người kia đánh mấy chiêu, cuối cùng một quyền của hắn đánh ra, bóng người kia bị chấn động phản lui trở lại…

– Thần Hành Bách Biến?

Tống Thanh Thư nhìn đối phương nghi hoặc, vừa nãy khinh công của bóng người đó chính là Thần Hành Bách Biến, võ công cũng chỉ là hơi dưới Viên Thừa Chí một ít mà thôi.

Phúc Khang An đưa tay ngăn cản tên thủ hạ muốn tiếp tục tiến lên, lắc đầu, lời nói châm chọc:

– À… còn đây chính là cái gọi là hộ tống đại tướng quân Tống Thanh Thư phải không? Thời loạn lạc này, chó mèo gì cũng có thể tùy tiện gọi là tướng quân được…

Vừa dứt lời, người bên dưới gã cười phá lên.

– Tống mỗ là một kẻ lăn lộn trong đám tướng quân đương nhiên không sánh được Phúc công tử…

Tống Thanh Thư không tức giận, bên môi lộ ra nụ cười xảo trá cười nói.

– Đúng rồi, Phúc công tử nghe nói là rất am hiểu về thổi tiêu?

– Hừ, tiêu nghệ không dám nói vô đối thiên hạ, nhưng cũng được cho là có lô hỏa thuần thanh.

Thổi tiêu là thú tiêu khiển thường nhật của Phúc Khang, tài nghệ thành thạo, lúc trước còn dựa vào một khúc tiếng tiêu, khiến cho vài cô nương ở ngoài giang hồ chủ động hoài bão, bình sinh Phúc Khang An rất đắc ý về chuyện này.

Tống Thanh Thư vỗ tay cười to:

– Thế gian kỹ viện tuy thiên thiên vạn vạn, nhưng đại thể có thể chia rõ ràng ra làm làm loại, một loại gọi là “Trường Xuân viện”, một loại xưng là “Bất dạ cung”, có người nói là bắt nguồn từ một bài thơ của Tô Đông Pha, Phúc công tử học thi phú ngũ xa, vậy chắc là biết đến bài thơ đó?

Phúc Khang An từ trước đến giờ luôn tự phụ mình tài hoa văn chương, tuy biết Tống Thanh Thư không có ý tốt, nhưng vẫn là không nhịn được nói:

– Có thể là bắt nguồn từ câu thơ “Phong hoa cạnh nhập Trường Xuân viện, đăng chúc giao huy Bất dạ thành.”

– Không ngờ tới Phúc công tử lại là cao nhân trong cao nhân…

Tống Thanh Thư giơ ngón tay cái lên, thổi phồng đến mức Phúc Khang An sắc mặt lúc đỏ lúc trắng…

– Cái gọi là Bất dạ cung, là chỉ nơi của nữ kỹ, còn Trường Xuân viện thì sao? Đó là nơi thiết lập của nam viện chỉ dành cho nam với nam… Vi huynh đệ, tại hạ từng nghe nói nam nhân khi tiến vào Trường Xuân viện thì nhất định phải huấn luyện qua một khóa, không biết đó là cái gì?”

Vi Tiểu Bảo từ nhỏ ở nơi buôn hương bán son lớn lên nên quá am hiểu, liền phối hợp nói rằng:

– Mỗi ngày huấn luyện bọn họ miệng ngậm dưa chuột, đến lúc kỹ thuật thành thạo thì có thể tiếp khách, trong nghề thì gọi theo văn nhã, bản lĩnh này gọi là thổi tiêu.

Vừa nói Vi Tiểu Bảo vừa dùng ánh mắt nhìn quét qua bên hông của Phúc Khang An đang mang cây tiêu ngọc.

Chung quanh đây ai cũng là nam nhân, làm sao mà không hiểu ý tứ trong đó, thậm chí ngay cả thủ hạ của Phúc Khang An mình cũng cố nén cười.

Phúc Khang An lúc đầu còn chưa có phản ứng lại, đến lúc thấy mọi người mỉm cười, thì hiểu ra, giận đến tím mặt.

– Các vị xin hãy bình tĩnh, hôm nay mời các vị đến đây, là muốn thông báo đến việc kết hôn của tiểu nữ…

Ngô Tam Quế tuy rằng trong lòng hào hứng khi nhìn thấy thế tử của Bảo thân vương cùng với thủ hạ tâm phúc hoàng đế Khang Hi hình thành như thế nước và lửa, nhưng cũng không thể bỏ mặc cho song phương huyên náo mà không có kết cuộc.

Phúc Khang An thì muốn lấy lòng nhạc phụ tử tương lai, nên phải nể lấy mặt mũi, đành hừ một tiếng, bất mãn ngồi trở lại đến vị trí của mình…

Khi Vi Tiểu Bảo nghe được Ngô Tam Quế quyết định để A Kha tự chọn hiền tế, vẻ mặt gã liền thay đổi lo lắng. Tống Thanh Thư cũng chau mày, ánh mắt trong lúc vô tình quét qua thế tử Phúc Khang An, trong đầu hắn đột nhiên nghĩ ra một kế, cho nên trong lòng liền thanh tĩnh lại…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 22-06-2024 00:33:14
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Trải nghiệm nhớ đời (Update phần 25)
Cô Uyên (Update phần 21)
Nghe lén (Update phần 22) - Number Seven
Máu public (Update phần 41)
Quỳnh Hoa (Update phần 19) - Cô Kim