truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 169
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Thấy Tống Thanh Thư vô lễ nhìn chằm chằm vào mẫu thân, A Kha liền tằng hắng một tiếng, hắn giật mình phục hồi tinh thần, đáp lễ nói:

– Hóa ra là Bình Tây vương phi, hạ quan thất lễ, chỉ là không ngờ rằng vương phi so với lời đồn đại thì còn xinh đẹp hơn nhiều.

Câu nói như thế này thì Trần Viên Viên nghe qua nhiều rồi, nên Vương phi cũng không để ở trong lòng, cười nhạt:

– Cuối cùng thì cũng là một thân xác thối tha mà thôi, ta chỉ hận trời sinh dung mạo như thế này, chỉ làm hại khổ muôn dân thiên hạ.

Nói đến đây, Vương phi vành mắt đỏ lên, nước mắt ứa lệ.

A Kha thấy Tống Thanh Thư vừa mở miệng liền khiến mẫu thân mình rơi lệ, liền cả giận nói:

– Ngươi thật là không biết hay là ngu ngốc… mở miệng ra gọi mẫu thân ta là Vương phi…

Trần Viên Viên vẻ mặt cũng có chút lúng túng, năm xưa Trần Viên Viên bị Ngô Tam Quế đoạt lấy, nàng rất được sủng ái, Ngô Tam Quế cũng vì nàng mà bị người trong thiên hạ phỉ nhổ là đại Hán gian, trong lòng Trần Viên Viên phi thường cảm động với chân tình của Ngô Tam Quế.

Vốn định toàn tâm toàn ý một lòng với lão, nào ngờ Ngô Tam Quế được Mãn Thanh phong làm Bình Tây Vương, nhưng lão lại kiêng kỵ nàng xuất thân không được trong sạch, lo lắng nếu phong nàng làm Vương phi, sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo, Trần Viên Viên biết được tâm tư của lão, tâm tư vô cùng đau khổ rồi trái tim dần nguội lạnh, liền tự mình đến Tam Thánh Am để tu hành, Ngô Tam Quế biết thời biết thế, cũng không dám làm phiền nhiễu nàng, cho nên mới tạo thành cục diện như thế này.

– Phu nhân cần gì phải lưu tâm đến một cái danh phận, người trong thiên hạ chỉ biết phu nhân mới thật sự là Vương phi của Bình Tây vương, còn Vương phi thật sự hiện nay của Bình Tây vương (mẫu thân của Ngô Ứng Hùng) thì người đời có mấy ai biết đến.

Tống Thanh Thư thẳng thắn nói.

Những năm gần đây, không có ai dám đứng trước mặt phu nhân nói về vấn đề danh phận, sợ chọc đến thương tâm làm phu nhân khó chịu, chính bản thân Trần Viên Viên suy nghĩ mà cũng tự xót xa cho mình, hôm nay có Tống Thanh Thư lý giải từ một góc độ khác, dĩ nhiên trong lòng phu nhân khoan khoái rất nhiều, nên hé miệng mỉm cười nói:

– Ta thất lễ, để Tống đại nhân đứng lâu như vậy, mời ngồi… người đâu dâng trà…

A Kha liền đỡ Trần Viên Viên ở một bên khác ngồi xuống.

Rất nhanh hạ nhân dâng lên trà lên, chung trà có nắp đậy, Tống Thanh Thư mở ra, một mùi thơm ngát nức mũi, trong chén nước màu xanh lục, điểm xuyết lá trà Long Tỉnh, trong lòng thầm nghĩ:

“Lá trà Long Tỉnh này vận chuyển từ Giang Nam đến mà vẫn còn tươi như thế này, giá tiền đắt phải biết, người xuất gia như phu nhân Trần Viên Viên như vậy là quá xa hoa rồi.”

Một hạ nhân bưng lên tám món điểm tâm tám màu đựng trong cái khay sơn mài Phúc Kiến, bao gồm Tùng tử đường, Tiểu hồ đào cao, Hạch đào phiến, Mân côi cao, Đường hạnh nhân, Lục đậu cao, Bách hợp tô, Quế hoa mật tiễn dương mai đều là điểm tâm theo lễ nghi, tinh vi dị thường.

– Này, mẫu thân ta hảo tâm thiết đãi ngươi, nhưng trên mặt ngươi lại có ý cười nhạo, rất vô lễ!

A Kha liên tục nhìn chằm chằm chú ý tới khóe miệng hắn cười khẩy, cả giận nói.

Tống Thanh Thư cũng không để ý tới nàng, trái lại nhìn Trần Viên Viên nói:

– Phu nhân có biết vì sao hạ quan cười không?

Trần Viên Viên không rõ ý hắn, hoang mang lắc đầu.

Tống Thanh Thư đứng lên chỉ vào cái lư hương để giữa khay trà, từ đỉnh lư hương một làn khói xanh đang lượn lờ bay lên.

– Hạ quan thân là phó tổng quản đại nội thị vệ hoàng cung, đối với các loại đàn hương ít nhiều gì cũng biết, đây là loại đàn hương quý báu nhất, trong phòng thái hậu cũng chỉ dùng đến loại như thế này, vốn là dùng để ngưng thần tĩnh khí không thể tốt hơn, chỉ là hiện tại bây giờ là phu nhân đã là người tu hành, dùng đến loại đàn hương quý báu như thế thật là có chút rơi vào tầm thường, chỉ cần trong lòng có lòng thành kính, tự nhiên là có thể liên thông với phật đạo, cần gì phải mượn dùng ngoại vật quý giá như vậy?”

Trần Viên Viên biểu hiện hơi bối rối, hắn mặc dù nói như vậy cũng đã là khách sáo, nhưng trong giọng nói mang theo ý trào phúng, phu nhân lại nhìn thấy tên hạ nhân tỉ mỉ chuẩn bị các loại bánh ngọt cùng nước trà, Trần Viên Viên càng cảm giác mình quá dung tục. Không nghĩ tới theo tuổi tác dần tăng, phẩm vị vẫn còn rơi vào khuôn sáo cũ như trước đây.

– Đa tạ Tống đại nhân chỉ điểm, thảo nào ta thấy cũng kỳ lạ, vì sao qua nhiều năm đối với hàm ý bên trong kinh Phật ta chỉ tiếp thu một cách nửa vời, hóa ra là do trong lòng không thành kính.

Trần Viên Viên đứng dậy hành lễ nói.

Tống Thanh Thư thấy phu nhân lúc mỉm cười thì thần quang ly hợp, khi sầu khổ thì quyến rũ mê người, vội vã đưa tay hai tay nâng đỡ phu nhân thẳng dậy.

– Không biết phu nhân thường ngày thì đọc Kinh Phật gì?

Trần Viên Viên đã nhiều năm qua lẻ loi hiu quạnh không có cùng nam tử tiếp xúc thân thể, nay bị Tống Thanh Thư chạm vào, trên mặt phu nhân hơi đỏ lên, da mặt xinh đẹp sáng loáng nổi lên một lớp ửng đỏ, tựa như là là có thêm một tầng son phấn.

– Nói ra chỉ sợ Tống đại nhân chê cười, ta chỉ đọc qua Kim cương kinh, Lục tổ đàn kinh, Địa tàng kinh và Tứ thập nhị chương kinh.

Tống Thanh Thư chỉ là thuận miệng hỏi, không ngờ lại nghe được tin về quyển “Tứ Thập Nhị Chương Kinh”, dù nóng lòng nhưng hắn không chút biến sắc nói:

– Quyển “Kim cương kinh”, nửa bộ nói về chúng sinh, nửa bộ chuyên về thuyết pháp, có chút tối nghĩa khó hiểu. “Lục tổ đàn kinh” trọng tâm tư tưởng chính là tu để thành Phật, làm cho không ít người cảm thấy lẫn lộn, còn “Địa tàng kinh” ý nếu còn địa ngục, thề không thành Phật, độ cho tất cả chúng sinh vượt qua, ý nguyện tuy vĩ đại, nhưng khó khiến người ta nhìn hy vọng đạt được, chỉ còn có “Tứ Thập Nhị Chương Kinh”, thì hạ quan nghe nói thông tục dễ hiểu, chỉ là chưa bao giờ mắt thấy qua nội dung quyển kinh đó, không biết phu nhân có thể cho hạ quan nhìn qua cho biết?

– Tống đại nhân quả nhiên đại tài, đối với kinh Phật cũng có thể nghiên cứu kĩ càng như thế…

Trần Viên Viên kinh ngạc nhìn Tống Thanh Thư, rồi quay đầu lại nói:

– A Kha, lấy “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” ở bên dưới gối của mẫu thân mang đến cho Tống đại nhân xem.

A Kha nghe lời của mẫu thân, liền vội vã chạy vào trong, rất nhanh đã cầm quyển kinh quay lại.

“Quả nhiên đây là quyển Chính lam kỳ trong bộ”Tứ Thập Nhị Chương Kinh”.

Tống Thanh Thư trong lòng thầm nghĩ, bình thản lật xem một lúc, sợ Trần Viên Viên hoài nghi, nên liền gấp lại kinh thư trả.

– Nội dung quyển kinh này đúng là mộc mạc thanh tân.

Trần Viên Viên gật đầu mỉm cười nói:

– Không sai, ta đọc bản kinh thư này cũng cảm thấy vô cùng dễ hiểu.

Tống Thanh Thư thấy phu nhân một thân đạo bào, nhưng cùng mình thương thảo phật lý, cảm thấy có chút buồn cười, tiếp tục mở miệng nói lý do của mình đến đây:

– Thật không dám giấu giếm, hạ quan hôm nay tới đây, là đón A Kha quận chúa quay trở về Bình Tây phủ.

– Hừ! Rõ ràng là lỗi lầm của chính các ngươi tạo nên, bây giờ lại để cho một nữ tử như ta phải gánh chịu thay, có chết ta cũng sẽ không chịu tiến cung đâu.

Vừa nghe Tống Thanh Thư nói, A Kha sắc mặt liền đen kịt lại.

Trần Viên Viên nhớ đến chính mình một đời phải gánh vác xú danh nên đồng cảm cũng nói:

– Tống đại nhân, mong rằng ngươi hồi bẩm Vương gia, ta quyết sẽ không để A Kha tiến kinh đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 22-06-2024 00:33:14
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Phá con bạn tên Trinh (Update phần 15)
Những quý bà dâm đãng (Update phần 101)
Những mảnh tình trôi (Update phần 16)
Thụ tinh (Update phần 133) - Fafamini
Lần đầu đụ gái (Update phần 15)