truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 146
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Phu nhân tuyệt đối đừng đi ra bên ngoài, lần trước các người khuấy động làm loạn, cho nên hiện nay ở trong hoàng cung lục soát tuần tra rất kỹ lưỡng, chỉ có chỗ ở của tại hạ là bọn họ cũng không dám đến, nếu phu nhân ra ngoài bị bọn họ bắt được, với tình hình tại hạ bây giờ có thể không cứu được, nhưng nếu phu nhân bị bắt thì đâu có thể thực hiện được lời hứa với tại hạ, đương nhiên là tại hạ cũng sẽ không đi cứu trượng phu của phu nhân vì vụ làm ăn này không có lợi ích gì cả…

Tống Thanh Thư đe dọa nói, vì hắn biết không bao lâu nữa bên trong trong hoàng cung ai cũng sẽ biết việc người của Hồng Hoa hội đã được cứu đi, nếu Lạc Băng đi ra ngoài nghe được, thì coi như là không ổn.

– Ừm…

Lạc Băng ngoan ngoãn liền gật đầu, đột nhiên nàng nhăn mặt nói:

– Ngươi… ngươi ở nơi này có cái gì ăn không? Cả ngày nay ta chưa có ăn gì cả.

Nhìn vẻ mặt quẫn bách của người mỹ phụ, Tống Thanh Thư thấy buồn cười, hắn chỉ vào góc một bên ngăn tủ:

– Bên trong còn có không ít bánh, vẫn còn ăn được đấy. À… nếu như Văn Thái phu nhân không ngại, có thể nấu giùm cho tại hạ một ít cháo, không biết tại sao, sau khi bị thương, bỗng nhiên lại thèm ăn cháo.

Lạc Băng do dự một hồi, rốt cục cũng mở miệng nói:

– Việc này có thể tính là yêu cầu của ngươi bắt ta thực hiện không vậy?

Thấy Tống Thanh Thư kinh ngạc, nàng liền nở nụ cười xinh đẹp nói tiếp:

– Quên đi, coi như ta làm làm chuyện tốt, có điều ở nơi này có nhà bếp sao?

– Ở mé ngoài ngay y sát vách nhà, chỉ có điều không có nhiều nguyên liệu nấu ăn, dù sao tại hạ cũng rất ít khi tự mình làm cơm.

Nhìn thấy đối phương lần đầu tiên ở trước mặt mình lộ ra nụ cười, Tống Thanh Thư có chút thất thần ngơ ngác.

– Ngươi nhanh chữa thương đi, để ta đi nấu cháo.

Lạc Băng từ trong ngăn tủ cầm lấy mấy cái bánh rón rén bước ra ngoài đóng kỹ cửa lại.

Tống Thanh Thư bắt đầu tập trung tinh thần vận lên Cửu âm Chân Kinh tự chữa thương.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Không biết trãi quá bao lâu, Tống Thanh Thư đột nhiên mở hai mắt ra, chóp mũi ngửi được hương vị của mùi gạo chín…

– Ngươi tỉnh lại rồi chứ?

Lạc Băng dùng khăn bê một cái cái nồi nhỏ chậm rãi đi vào, để lên trên bàn, múc một chén cháo bưng đến bên giường đưa cho hắn:

– Ngươi bị nội thương, húp chút cháo nóng đối với thương thế cũng tốt lắm…

Nhìn bàn tay của nàng so với bát sứ còn trắng mịn mềm maị, Tống Thanh Thư cảm thán nói:

– Văn tứ gia thật sự là có phúc khí, có một nữ nhân xinh đẹp đẽ như phu nhân làm thê tử, đã vậy ra ngoài còn biết cầm lấy song đao có thể ra trận giết địch, khi ở trong nhà còn có tề gia bếp núc…

– Ngươi đừng có lại nói lời khinh bạc, đừng trách ta không khách sáo…

Lạc Băng cắn môi nói rằng, nàng một nữ nhân đã có phu quân, thì làm sao nhận được lời khen ngợi như là tán tỉnh của Tống Thanh Thư như thế, nhưng đương nhiên, lời khen thì ai cũng thích nghe, Lạc Băng vẫn là không che giấu được biểu lộ một nụ cười.

– Tại hạ nói điều này thì cũng gọi là khinh bạc sao?

Tống Thanh Thư cảm thấy lần này mình thật oan uổng, trong lúc hắn khen nàng thật lòng…

Tiếp nhận bát sứ, nhìn bên trong món cháo nóng hổi, Tống Thanh Thư sắc mặt cổ quái hỏi:

– Ở bên trong phu nhân có hạ độc không vậy?

– Hừ nếu người sợ thì không ăn là xong…

Lạc Băng tức giận muốn giựt bát cháo đoạt lại, nhưng Tống Thanh Thư phản ứng thật nhanh, bàn tay rụt lại, chụp hụt, trọng tâm Lạc Băng bị lệch, suýt ngã nhào trên người của hắn, dù sao nàng là người có võ công, bờ eo uốn một cái, dừng lại thân hình ở giữa, sau đó chậm rãi nhấc thẳng người lên.

– Bây giờ có ăn hay không?

Lạc Băng có chút lúng túng, cũng không muốt giựt lại bát chào trong tay hắn nữa.

– Đương nhiên là ăn, tại hạ làm sao phụ tấm lòng tốt của phu nhân chứ.

Húp hết bát cháo nóng vào bụng, Tống Thanh Thư cảm thấy chân khí đan điền phảng phất tăng thêm mấy phần, tinh thần phấn chấn, liền nhắm mặt nhập định chữa thương.

Tống Thanh Thư lần thứ hai từ trong nhập định mở hai mắt ra, nhìn bên ngoài bầu trời sáng choang, nghi hoặc hỏi Lạc Băng:

– Hai người bọn họ suốt cả đêm làm sao chưa có ai quay trở lại, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Lạc Băng lấy tay chống quai hàm, đang ngồi bên cạnh bàn ngủ gật, nghe được tiếng nói của hắn, bị giật mình tỉnh lại, trả lời:

– Ta cũng không biết a.

Trong lòng của nàng cũng thấy kỳ lạ, hướng đi của Hạ Thanh Thanh thì nàng đã biết rõ ràng, nhưng còn Lý Nguyên Chỉ thì làm sao đến giờ cũng chưa có quay trở về đây?

Thương thế cuả Tống Thanh Thư đã khôi phục lại bảy, tám phần, hắn từ trên giường bước xuống nói:

– Tại hạ đi ra ngoài thử tìm các nàng, nhân tiện báo người mang cơm nước đến đây…

Lạc Băng gật đầu, nhìn theo Tống Thanh Thư mất hút ở ngoài cửa, trong thoáng chớp mắt ấy nàng đột nhiên sản sinh một loại cảm giác hoang đường, tựa như mình là thê tử đang nhìn theo hình dáng của phu quân vừa đi ra ngoài vậy.

Tống Thanh Thư trong lòng lo lắng tìm kiếm ở trong hoàng cung, mới đầu hắn cho rằng Hạ Thanh Thanh do không kiềm chế nổi, liền tự hành động đi ám sát Khang Hi, đến khi gặp Đa Long hỏi thăm, thì biết là tối đêm qua ngoại trừ mình giả mạo phản tặc đi cứu nhóm người của Hồng Hoa hội, thì không có tin tức gì bên trong hoàng cung.

Lúc đó Tống Thanh Thư lại cho rằng có thể Hạ Thanh Thanh bị đi lạc đường ở trong hoàng cung lạc, tuy rằng hắn cho rằng nàng sẽ không có ngu ngốc như thế, nhưng hoàng cung dù sao cũng quá rộng lớn, Tống Thanh Thư đắn đo khó định nhưng cũng đành đi khắp nơi dò tìm…

Kết quả đến khi mặt trời ngã về hướng tây, hắn cũng không có phát hiện hình bóng của Hạ Thanh Thanh đâu cả, bất chợt nghĩ đến có một khả năng nào đó tác động đến nàng, Tống Thanh Thư sắc mặt liền trầm xuống, vội vàng quay trở lại chỗ ở của mình.

– Ngày hôm qua phu nhân đã nói với Viên phu nhân về chuyện gì?

Vừa đẩy cửa ra, Tống Thanh Thư cũng không có chú ý tới sắc mặt biến đổi của Lạc Băng, âm lạnh hỏi.

Lạc Băng cũng không có trả lời vấn đề của hắn, trái lại nàng giơ lên một tờ giấy trong tay, giọng nói lạnh lẽo như hàn băng:

– Đây là cái gì?

Tống Thanh Thư lục vào trong vạt áo, biến sắc, thì ra ngày hôm qua lúc hắn tự chữa thương không cẩn thận đã làm rơi ra tờ giấy của Văn Thái Lai tặng làm rơi xuống dưới giường.

Việc đã đến nước này, Tống Thanh Thư cũng không biện giải chi cho vô ích, hắn thản nhiên nói:

– Phu nhân đã biết rồi đây là nét chữ của phu quân mình, hà còn phải hỏi.

– Hay… hay lắm…

Lạc Băng tức giận cả người run lên:

– Đúng là bút ký của tứ ca, nhưng ngươi đến tột cùng dùng thủ đoạn đê tiện vô liêm sỉ gì để cho hắn viết tờ giấy này?

– Mặc kệ tại hạ dùng thủ đoạn đê tiện vô liêm sỉ cỡ nào, quan trọng chính là Văn Thái Lai tự tay viết…

Tống Thanh Thư nhìn Lạc Băng rồi nói tiếp:

– Xem ra phu nhân ở trong lòng hắn cũng không phải là người trọng yếu nhất.

Tống Thanh Thư nói mỗi một câu nói đều tựa như lưỡi dao sắc khắc vào trong lòng Lạc Băng, nữ nhân là một loại động vật cảm tính, rất nhiều lúc các nàng không để ý đến bản thân mình, mà luôn muốn người nam nhân của mình luôn xem mình là người quan trọng nhất trong cuộc đời của họ.

Nếu theo tình cảnh của Văn Thái Lai mà suy đoán, thì nàng biết nếu hắn làm như thế này thì cũng vì thuần túy để cứu huynh đệ của Hồng Hoa hội, do vậy nên nàng cũng sẽ lý giải được hành động của hắn.

Lạc Băng cũng là người thông tuệ, nàng vừa nhìn thấy phong thư này, liền biết chắc đến tám, chín phần có thể là do Tống Thanh Thư bức bách Văn Thái Lai, thế nhưng sự chú ý của nàng không phải là lý do đó, mà là như chính lời Tống Thanh Thư vừa nói, mặc kệ là hắn có nỗi khổ tâm như thế nào đi nữa, nhưng sự thật là hắn từ bỏ chính mình, đem chính mình đưa cho một người nam nhân khác!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 22-06-2024 00:33:14
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Gấu xin lỗi (Update phần 14)
Chị Thủy (Update phần 24) - Hồng Nhung
Lâu đài tình ái (Update phần 22)
Chị Linh (Update phần 13)
Cậu em chồng (Update phần 31) - Phượng Shose
Nữ Sinh (Update phần 20)