Thời học sinh oanh liệt
Về tới phòng thì lúc này cũng muộn rồi, tâm trạng tôi lúc này đã bắt đầu bớt bồn chồn chứ lúc nãy thì giống như ngồi trong đống lửa vậy… ngu quá lẽ ra nên tỏ tình cho rồi…
– Ê sao nay không đi học võ mày… – thằng Hoàng hỏi tôi… – À ừ tao có việc bận, sao thế, có chuyện gì hả? – Không có gì tại tao thấy hôm nay con nhỏ Nhi bạn mày nó cũng không tới… – Vậy à! – Tôi hơi ngạc nhiên… – Ukm! Với lại thằng Vương nó cũng kiếm mày đấy, hình như nó có vẻ không vui – D nhìn tôi… – À, chắc cũng không sao đâu, để hôm sau tao gặp rồi nói chuyện sau… – tôi đáp cho qua chuyện…
Chiều hôm sau, tôi đi học…
– Alo tao nghe nè Vương… – Ừ, mày đang ở trường à, tao đang ở gần nhà ký túc nè, mày ra đây đi… – Uk, biết rồi… – tôi cúp máy…
Đứng nói là nó lại rủ mình đi đá banh đây nha, tôi nghĩ thầm…
Ra tới chỗ hẹn thì tôi cũng nhìn thấy nó, nổi bật vậy và, một màu cam sáng chói giữa rừng áo trắng…
– Sao vậy? Gặp tao có chuyện gì thế? – Tôi hỏi… – Uk… mày đi ra đây tao có chút chuyện… – vẻ mặt của thằng Vương có vẻ khác với ngày bình thường… – Uk… vậy thì đi…
Chúng tôi đi được vài bước thì đụng mặt thằng Tuyến nó đi với bạn kèm theo thằng bên cạnh cũng khá đô con, chuyện gì thế này… bộ nó muốn gây gổ đánh lộn trong trường sao, đúng là lâu rồi không gặp, cái mặt nghênh nghênh khinh người vẫn thế…
– Bay muốn gì? – Thằng Vương nói… – Có gì đâu, bọn tao đi vào can tin thôi mà, bay làm gì mà căng thế…
Nói rồi bọn thằng Vương cũng thôi mà bước đi không quên nhìn tôi bằng ánh mắt ăn tươi nuốt sống…
– Vương này… – tôi nói nó… – Sao vậy? – Nó đáp… – Tao nghi nó có người ở ngoài đấy, chỉ cần tao với mày ra ngoài có thể bị úp đấy… – tôi đoán… – Ừ, thấy cái mặt thằng đó lúc nãy tao cũng thấy nghi nghi, vậy ý mày sao… – À, thì bây giờ tao với mày tạm lên ký túc xá phòng thằng bạn tao, rồi tính tiếp…
Nói rồi nó cũng đồng ý…
– Vậy theo ý mày đi…
Chúng tôi bỏ lên phòng thằng Tài…
– Mở cửa tài ơi! – Tôi hô lớn… – Ủa nay trời có sập không mà mày qua phòng tao vậy… – nó troll tôi… – À thì, tao rảnh qua xem mày ở thế nào ấy mà… – tôi cười đáp… – Còn đây là bạn tao nha… – tôi chỉ về phía thằng Vương… – Uk chào bạn… – thằng Tài đưa tay về phía trước… – Uk… chào, nó cũng đưa tay bắt lại đáp lễ… – Ủa bạn mày đi đâu hết nữa rồi hả thằng kia? – Tôi hỏi… – À thằng đi chơi, thằng thì còn chưa hết tiết học, có mỗi tao ở phòng thôi… – Mà bay ngồi chơi nhé tao đi vệ sinh cái… – nói rồi thằng Tài tót vào wc…
5 phút sau…
Đậu xanh! Cái thằng Tài này nó bị táo bón hay sao mà lâu ra thế không biết, tôi quạu lên, rồi tôi tính lại gần nhà tắm gõ cửa thì…
Đập vào mắt tôi lúc này là, có tới 8 thằng, có thằng Tuyến và cả thằng bự con vừa nãy, chết thật nó tính gây sự trong ký túc xá này sao…
Tôi hơi hoảng lùi lại về phía thằng Vương…
– Có chuyện gì mà mày… – thằng Vương nhìn lên cắt ngang thay câu nói vừa rồi của nó…
Hai thằng tôi đứng đối diện bọn nó, trên tay thằng bự con kia đang thủ sẵn cây tuýp sắt dài cả mét, còn lũ thằng Tuyến đi tay không…
– Là thằng này sao? – Thằng bự con đó ngạc nhiên… – Là nó đó… – thằng Tuyến chỉ về tôi khẳng định lần nữa… – Là mày đã đánh đại ca tao sao… hạng nhãi ranh như mày mà cũng đánh lại anh tao sao khạc… – nó nhổ nước bọt về bọn tôi… – Là tao! – Thằng Vương nhìn nó…
Lúc này thằng bự con có nhìn thằng Vương vẻ căm phẫn…
– Bộ lạ lắm hay sao mà nhìn tao như con chó săn thế, khoái phun nước bọt lắm hả hay để tao cho mày ói ra luôn nhá… – thằng Vương nhếch mép… – Hai chúng mày cứ đắc chí đi, dám đụng đến cả anh tao, vậy thì giờ chuẩn bị tao cho ăn đòn đi… – CHUYỆN GÌ THẾ NÀY… CHÚNG BAY LÀ AI… SAO LẠI Ở PHÒNG TAO? – Thằng Tài táo bón lúc này mới ra… – Lại thêm một thằng ngu nạp mạng nữa hahaha… – thằng Tuyến cười đắc chí… – Là bọn này bữa đánh mày đó hả Thành… – nhìn bộ mặt tôi lúc này thì nó cũng nhận ra… – Sao chúng mày tính gọi cho quản sinh đó hả… haha, bay yên tâm đi, trước khi quản sinh lên đây thì chúng mày cũng an phận dưới chân bọn tao rồi… – nói rồi nó cũng ném hẳn cái iphone về phía tôi… – Gọi cho quản sinh đi haha… – nó cười thách thức… – Sao lại thế được chứ, chúng mày đánh bạn tao thì tao cũng phải đáp lễ lại chứ… soạt… leng keng – thằng Tài rút từ gầm giường ra cây baton… – Mày có mang hàng không đó Thành? – Thằng Tài từ bên kia hỏi tôi… – Luôn luôn có hề hề… soạt… – lần này tôi phải sử dung đến nó… tôi rút cái thắt lưng ra gấp nó lại… – Thằng nhãi! Mày cứ đứng đó mà lớn lối đi, chúng mày chuẩn bị mà giãy giụa dưới chân tao đi… – thằng bự con đó gằn giọng…
RẦM… thằng Tài đóng cửa phòng lại để hạn chế tiếng động…
– Để tao lo thằng bự con kia cho Vương… – tôi nói…
Không biết thực lực của chúng nó ra sao, nhưng cái gã to xác kia chắc cũng không phải là tay vừa…
Căn phòng này khá hẹp, nhưng phần hành lang cũng vừa đủ cho một trận đánh…
– Chúng mày tới số rồi… – nó lao về phía tôi…
“VÙUUU…”
“Phực…”
Tôi kéo căng dây thắt lưng đỡ lấy đòn gậy chính diện từ nó đồng thời xoay người tung một cước vào bụng nó…
– BINH… KHUYẾN MÃI CHO MÀY NÈ, ẶC – nó chới với làm rớt cây tuýp sắt ra đất…
Không chần chừ, tôi vội đá cây gậy đó ra ngoài ban công…
Tôi quay sang thấy tụi bạn đang lo mấy thằng bên cạnh…
“PẶC”
Oái tôi không để ý nên bị thằng bự con đó kéo tay…
“Soạt…”
Tôi gạt tay nó ra đồng thời tung đấm liên hoàn vào người nó…
“BỐP… BỐP… BỐP…”
Sao thế này… tôi nhận thấy nó không lấy gì là hề hấn trước những đòn vừa rồi, công nhận là thằng này trâu bò thật…
Khà khà, tiếng cười của nó theo hơi thở hì hục ra vẻ chế nhạo tôi…
– Mày yếu quá thằng ranh con… – Nó gằn giọng rồi đứng dậy lao về tôi… – Vậy để tao xem coi mày mạnh ra sao…
“Hây yo…”
“Soạt…”
Tôi dùng dây thắt lưng ném về chân nó kéo thật mạnh về phía trước…
“RẦM…”
Nó lại ngã nhào ra sàn…
Óe, ngã cỡ vậy mà vẫn còn có thể đứng dậy nhanh thế sao, chết thật… không ngờ thề lực tên này không thua kém gì anh thằng Tuyến…
“Vù…”
Tôi suy nghĩ kỹ rồi, đánh trực diện với gã này thì chỉ có thiệt vì vậy tôi quyết định nhảy nên dãy giường tầng rồi tính sau…
Thấy tôi bây giờ đã lao lên trên nó cũng gằn giọng ra sức chửi rủa…
– Mày đứng lại thằng nhãi kia… – Đủ… ngu gì đứng lại mày…
Tình cảnh lúc này giữa tôi với nó cứ như là mèo vờn chuột vậy, nó chạy qua bên này thì tôi lại nhảy qua dãy giường bên cạnh…
“Vù…”
Oái, ặc tôi nhảy vội quá thành ra suýt nữa thì va vào cái quạt trần… khỉ thật! Té nữa thì tiêu rồi, mà sao thằng Vương nó làm cái gì mà lâu thế không biết… tôi đâm lo…
– Chạy! Mày đéo biết nhục hả thằng ranh? – Nó kích tướng… – Còn mày thì sao hả thằng bụng phệ, cầm vũ khí đánh kẻ tay không, mày đúng là kẻ bỉ ổi tị tiện, đéo biết nhục… – Mày nói cái gì… gừ gừ… – nó hùng hổ lao về phía cuối dãy giường, oái tính làm gì vậy anh bự con… – HÂY YO… DO MÀY TỰ CHUỐC VÀO ĐẤY NHÉ NHÃI RANH… – nó gồng mình nhấc một bên thành giường lên và hậu quả là…
Ôi lạy chúa, sắp lật giường rồi, tôi hoảng vì cái suy nghĩ điên khùng của nó…
“RẦM RẦM RẦM…”
– Oái! Qua bên này nhanh không chết cả lũ bây giờ… – tiếng của lũ đồng bọn và tụi bạn tôi la thất thanh rút khỏi khu vực nguy hiểm…
Xong luôn… các giường nằm giờ đã đổ sập xuống như trò “domino” vậy, hiz… có chết tôi cũng không thể để quản sinh biết được, rủi bị đuổi học là cuốn gói về quê luôn…
Dãy giường bên kia giờ đã đổ sập và cho tới khi tôi nhảy sang bên cạnh thì dãy bên đó cũng chịu chung số phận, nó lại chơi chiêu cũ…
– Dừng lại đi… chuồn mau! Không giường nó đổ vào người giờ…
“RẦM RẦM RẦM”
Tiếng của tụi bạn tôi và đồng bọn thằng Tuyến hét lên muốn thằng to xác kia dừng lại! Sao bay không đánh nhau nữa hả…
Cũng đúng thôi, còn chỗ đâu mà đánh với chả đấm, bao nhiêu diện tích phòng giờ đã bị tôi và nó phá tan nát hết rồi…
“Mày còn chạy đi đâu được nữa…”
Tôi bắt đầu thấy sợ thằng này rồi đấy!
Nó leo lên khu giường bị đổ tiến về tôi…
Quay sang thì cái lũ chết trôi kia đã múc nhau trở lại rồi, haizz… bay đang đánh nhau hay đang diễn hài thế…
“Rầm…”
Nó nhảy lên trên làm cho các thành giường bị xệ xuống bởi sức nặng…
“Rặc… rặc…”
Nó bẻ tay cười nham hiểm lao về phía tôi – lần này thì phải đánh thôi…
Tôi theo phản xạ lao về quyết ăn đủ với nó, nhưng mà oán thay lại xui vô kể, điên thật chứ tôi đang tính lao về nó mà khổ thay bị kẹt bố chân nó vào khung giường bị đổ sập…
Óe tiêu rồi, tôi mải nhìn cái chân kẹt của mình mà quên rằng…
“BỐP…”
Sax… một cú đấm mạnh xé gió bay vào mặt tôi, hậu quả làm tôi theo quán tính mà xoay người sang bên cạnh ngã nhào ra sàn, chân tôi lúc này cũng không còn bị kẹt nữa…
Đau quá, tôi bắt đầu cảm thấy cái vị tanh tanh của máu đang rỉ trên môi mình, khốn nạn!
– Sao đau không hả! – Nó cười rồi tiếp tục lao về phía tôi…
“BỐP…”
SAX một cước vào người dành cho tôi…
“Soạt…”
“RẦM…”
Nó nắm lấy cổ áo tôi đẩy mạnh tôi về phía thành ban công…
– Gân cốt mày cũng cứng đấy, chết đi thằng nhãi! – Nó nhìn tôi bằng ánh mắt đỏ hằn… – Sax, mày tính ném tao từ lầu 9 sao? Mơ đi nhé… – Chuẩn chị xám hối đi con chó! Bây giờ thì không còn ai can ngăn giùm mày nữa đâu… – tôi bắt đầu điên lên… – Chó ngu sủa càn! Mày tính làm gì tao… – nó cười kiêu ngạo… – Thì thế này!
“BỐP”
Một cùi trỏ của tôi vào ngực nó…
Tay nó giờ đã rơi khỏi cổ áo tôi, tiếp tục lách người sang bên tôi đạp về phía đầu gối…
“BỐP…”
“HỰ…”
Nó khụy người xuống thành ra cái cơ thể to xác ấy ngã nhào về phía tôi…
– Ui… oái…
“RẦM…”
Nó đè lên người tôi…
Cha mẹ ơi suýt nữa thì bị nó đè cho bẹp mũi rồi…
Tôi tiếp tục rời khỏi ban công, lần này thì nó cũng đứng dậy rồi…
– Thằng nhãi, mày được đấy, ngày hôm nay mày đừng nghĩ tới chuyện sống sót ra khỏi đây! – Để xem mày có làm được không mà to mồm… – tôi đáp lễ… – Chết đi…
“BỐP… RẶC…”
Tôi lấy cái bàn ra đỡ nhưng cú đấm của nó mạnh tới nỗi làm lủng một lỗ hệ quả tôi lại lĩnh thêm một đấm rõ đau ngã hẳn ra sàn…
– Đau lắm hả hahaha… – nó cười…
Ức thật! Thằng này bự con tôi khó lòng mà làm nó khốn đốn được…
– Vậy thì tao đành phải đánh cận chiến với mày vậy! – Tới đây đi con chó! – Tôi gằn giọng… – Chết đi nhãi ranh… – nó hùng hổ lao về phía tôi…
“Hây…”
“BỐP…”
– MÀY BỰ CON NHƯNG CHÂN THÌ KHÁ CHẬM ĐẤY… – tôi đạp mạnh về cổ chân nó làm nó ngả hẳn về phía trước…
Quả đúng không sai mà…
“BỐP…”
Tôi lách người sang bên tung một đạp vào ngực nó…
Tiếp tục NHẤT THỐN QUYỀN! Lĩnh trọn vẹn đòn vừa rồi của tôi, nó bây giờ mới chịu ngã hẳn ra đất…
– Phù… thằng quái vật, ôi đau quá! – Tôi sờ nhẹ vào khóe môi bị rỉ máu… – Sao không mày? – Thằng Vương chay sang tôi hỏi han… – Không sao hết, tao chỉ bị nhẹ thôi… – tôi đáp…
Một lúc sau chúng tôi đuổi chúng ra khỏi phòng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thời học sinh oanh liệt |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 21-07-2024 08:14:19 |