Dân buôn đồ âm – Quyển 3
Sẩm tối tôi đói bụng, liền xuống lầu đi ăn vặt trên đường, khi về khách sạn, đến hàng hiên đã va vào một tên gia hỏa đang xuống lầu, làm đồ ăn tôi mua cho Lão Thử tiền bối rơi đầy đất. Tôi vừa định tức giận, lại thấy hắn nôn nóng như có việc gấp, đến câu xin lỗi còn chưa nói đã ngơ ngác đi ra ngoài.
“Chạy đi đâu!”
Lúc này Lão Thử tiền bối từ trên lầu đuổi xuống, nhìn thấy tôi thì lão sửng sốt, tức giận kêu lên:
“Tiểu tử ngươi còn không nhanh đuổi theo!”
Tôi bỗng nhiên nhận ra tên vừa rồi có vấn đề, cắn răng đuổi theo.
“Lão Thử tiền bối, hắn là hàng đầu sư sao?”
Tôi vừa chạy vừa hỏi. Mới rồi tôi thấy rõ mặt người nọ, cảm giác hắn tuy rằng có chút đáng khinh, nhưng cũng không có cảm giác hung thần ác sát, cảm giác không giống hàng đầu sư. Lão Thử tiền bối âm trầm gật đầu, không nói một lời nhìn chằm chằm vào gia hỏa kia. Lúc này trời đã tối đen, tuyến đường ra khỏi huyện thành đã không còn ai, tôi loáng thoáng cảm giác có chút không thích hợp, liền cau mày hỏi:
“Lão Thử tiền bối, ngươi có cảm thấy người này kỳ quái hay không?”
“Hả?” Lão Thử tiền bối nghi hoặc hừ một tiếng, tạm thời dừng lại, lúc này gia hỏa kia cũng ngừng lại, dường như cố ý đợi chúng tôi. Tôi thấy như vậy cuối cùng đã nhận ra, có chút khẩn trương nói hắn hình như là cố ý dẫn chúng tôi đi đâu đó! Chúng tôi không mang theo pháp khí, tùy tiện đuổi theo đi chỉ sợ sẽ gặp bất lợi. Đang nói thì chuông tin nhắn vang lên, tôi xem xong về sau đáy lòng tôi nhảy lên, theo bản năng mà nắm chặt tay.
“Sao vậy?”
“Ba Cát nói trên núi lại có mộ bị trộm!”
Tôi cắn răng nói. Lão Thử tiền bối nghe xong trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó kiên định mở miệng:
“Trước tiên bắt lấy người này đã rồi nói.”
Tôi gật đầu, sau đó thừa dịp Lão Thử tiền bối đuổi theo trước mà nhanh chóng niệm Thỉnh Linh Chú, sau đó lập tức bảo tiểu quỷ cõng tôi chạy về phía sau.
Tin nhắn vừa rồi căn bản không phải của Ba Cát, mà là của Lão Thử tiền bối! Lão tỉnh lại không thấy tôi thì hỏi tôi ở đâu. Nhận được tin nhắn thì tôi đã nghĩ ra, kẻ giả mạo Lão Thử tiền bối này hẳn chính là hàng đầu sư kia, mà kẻ dẫn dụ chúng tôi đuổi theo có lẽ là tiểu quỷ hoặc là hàng thi cấp thấp mà hàng đầu sư nuôi dưỡng. Động tác của hắn cứng đờ, hơn nữa khi chạy động tác cũng không phù hợp, lúc trước nhìn không ra là do tôi mải đuổi theo mà không nghĩ nhiều!
Ở trước mặt hàng đầu sư mà nhắn tin cho Lão Thử tiền bối thì không thực tế, cho nên tôi đặt toàn bộ hy vọng vào cô hồn dã quỷ ở gần đây. Cũng may tôi niệm chú ngữ một hồi, lập tức có tiểu quỷ xuất hiện cõng tôi rời đi, nhìn thân ảnh của Lão Thử tiền bối giả càng ngày càng xa, tôi thở dài một cái. Nhưng rất nhanh tôi đã cảm giác được không thích hợp, theo tốc độ của tiểu quỷ này thì chỉ 5 phút là có thể đưa tôi đến khách sạn, nhưng nó cõng tôi bay gần 20 phút vẫn chưa muốn dừng lại, tôi mơ hồ cảm nhận được một tia nguy hiểm…
Tôi với tay vào trong túi nắm lấy linh phù, sau đó lạnh giọng quát:
“Ngươi muốn mang ta đi đâu?”
Vừa dứt lời nó liền quay mặt lại nhìn tôi, tôi thình lình thấy tiểu quỷ này mặc quần áo đặc thù của Miến Điện, làn da ngăm đen, lông mày còn có vết hằn hình móng ngựa, hiển nhiên là người Miến Điện. Tôi lúc này mới ý thức được tiểu quỷ mình thỉnh đến rất có thể là do hàng đầu sư kia phái tới, Lão Thử tiền bối lúc trước đã nói hành động của hàng đầu sư này rất phù hợp với đặc điểm của Hàng đầu giáo ở Nam Dương.
Trước đây Nam Dương là cách gọi chung đối với Việt Nam, Miến Điện và các quốc gia Đông Nam Á, nếu tiểu quỷ này mặc trang phục Miến Điện, vậy hàng đầu sư tự nhiên cũng là người Miến Điện. Nghĩ đến đây tôi không khỏi giận dữ, đột nhiên móc linh phù ra chụp lên người tiểu quỷ, thân mình nó run rẩy, sau đó chậm rãi dừng lại. Không ngờ tôi còn chưa kịp thở phào, thân mình nó đã tràn ngập sức mạnh, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn đưa tôi đi về phía trước.
Liên tục thử vài lần tôi đã dùng hết linh phù, trên người không có pháp khí phòng thân, tiểu quỷ này lại tinh huyết sung mãn như sống lại! Xem ra hàng đầu sư này hôm nay không giết tôi không xong, tôi đành phải tạm thời từ bỏ việc giãy giụa, tiết kiệm sức lực. Trước mắt thứ duy nhất có thể trừ tà chính là tinh huyết đầu lưỡi và tinh huyết ngón tay, còn có Thỉnh Thần Thuật, tôi liền nghĩ đến lúc bất đắc dĩ thì sẽ thỉnh kiếm tiên Lữ Động Tân tới giúp.
Lại qua nửa giờ, tiểu quỷ rốt cuộc đã ngừng lại, nó không đợi hạ xuống đất đã vèo một tiếng rời đi, tôi từ trên cao 2 – 3 mét ngã xuống, sau lưng chạm vào một cục đá, tôi chỉ cảm thấy yết hầu ngọt ngọt nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Tôi chịu đựng cơn đau mạnh mẽ đứng lên, mở to hai mắt nhìn bốn phía, phát hiện đây là một trường học cũ, tôi đang đứng trong sân thể dục.
Đằng trước là một dãy phòng học cũ nát, tổng cộng có 3 tầng, trên tường dùng sơn đỏ trắng đan xen viết thành khẩu hiệu, dưới chân đầy cỏ dại, cạnh tường vây còn chồng chất ống sắt rỉ sét. Bên trong trường học tối đen, chỉ có phòng cuối cùng ở lầu một lập loè ánh nến. Xem ra hàng đầu sư ở trong đó! Tôi quay đầu lại nhìn phát hiện phía sau là cửa lớn trường học, tôi không hề nghĩ ngợi trực tiếp đi tới cửa lớn, chuẩn bị tìm cơ hội chạy trốn.
Không ngờ mới chạy vài bước, trước mắt lại xuất hiện một dãy lớp học giống ở sau lưng như đúc, tôi hít một hơi, không thể tin tưởng mà xoay người, thình lình phát hiện nơi mình vừa đi qua lại là cánh cửa trường học.
“Con mẹ nó!”
Tôi mắng to một tiếng, cắn răng rút thắt lưng nắm trong tay, nổi giận đùng đùng mà chạy tới căn phòng sáng ánh nến. Kẻ này không chỉ có thể khống chế hàng thi, còn có thể biến ảo thành bộ dáng người khác, hiện giờ lại bày ra thứ giống như Mê hồn trận, thực lực có thể thấy được thâm sâu thế nào!
Tôi biết không đánh với hắn một trận thì rất có thể sẽ không ra được khỏi đây, nếu không hắn cũng sẽ ở trong phòng không ra. Đi đến trước mặt mới phát hiện ra đây là một văn phòng, tôi nhấc chân đá văng cửa phòng, liếc mắt một cái đã thấy trong phòng có một nam nhân da ngăm đen, tuổi ước chừng 40 – 50, trong mắt hắn tràn đầy hung quang, trên tay đang cầm thứ gì đó, tôi tập trung nhìn lại thì phát hiện đó là một tấm mặt nạ.
“Thuật dịch dung?”
Nhìn thấy hình dáng thực của hắn tôi cũng không hề khẩn trương, thuận miệng hỏi. Hắn gật đầu, thuận tay chỉ vào cọc gỗ bên cạnh, hài hước nói:
“Đây là kẻ vừa rồi ngươi đuổi theo.”
“Thực sự có bản lĩnh.”
Trên mặt tôi vẫn duy trì nét mỉm cười, sau lưng lại thầm hít một ngụm khí lạnh, cảm giác hắn còn khó đối phó hơn so với tưởng tượng của tôi.
Mà giờ phút này hàng đầu sư lại hung tợn nói:
“Mỗi nghề đều có quy củ, ngươi và lão nhân kia dựa vào cái gì mà phá hư chuyện tốt của ta, còn giết hàng thi của ta!”
“Quy củ?”
Tôi cười lạnh một tiếng, khinh bỉ nói:
“Ngươi đào mộ tổ tiên người ta có nói quy củ không? Huống chi ngươi là một người nước ngoài cũng dám đến trộm mộ ở Trung Quốc, bất luận là người Trung Quốc có lương tri nào cũng sẽ không chấp nhận được!”
Tôi biết hàng đầu sư này lợi hại, vì sợ bị động, tôi vừa nói xong liền đột nhiên đá ra một cước. Không ngờ hắn tựa như đã sớm biết tôi sẽ làm như vậy, xảo diệu lui lại, sau đó hất tôi ngã xuống.
“Đi chết đi!”
Sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên dữ tợn, móc trong ngực ra một con dao quân dụng Nepal phiếm lên u quang nhắm yết hầu tôi bổ tới!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm – Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ |
Ngày cập nhật | 12-04-2024 19:17:19 |