truyensexngan.net > Chưa phân loại > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 76
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Trong Phật Cảnh, giữa một cánh đồng hoang có một ngôi đình nhỏ hoang tàn dưới tán cây bồ đề cổ thụ, rễ cây bám vào vách tường và cột đình khiến cho người ta có cảm giác cây bồ đề và ngôi đình như hòa làm một thể.

Lãnh Sương xinh đẹp lạnh lùng nhẹ bước đến cửa đình, nàng cảm giác được đây chính là nơi đang hút lấy niệm từ nàng.

Nàng bước vào trong đình, nơi này không có gì ngoài một bức tượng phật rong rêu bám đầy, tượng này cao ngang đầu người, giữa trán có một vết lõm nhỏ…

… Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Trong con hẻm vắng, Mai Linh vốn định phản ứng khi cảm thấy cánh tay tên tội phạm ôm vào eo mình, nhưng chợt nàng thấy ánh mắt kinh ngạc của Xuất Trần phía sau Bình Thường, gương mặt Bình Thường thì tỏ ra tức giận, và sau đó nàng mới nhận ra cảm giác va chạm nơi eo mình đã biến mất.

Mai Linh nhìn sang bên cạnh và kinh ngạc nhận ra tên tội phạm đứng bên cạnh nàng đã hóa thành tro bụi…

Và ngay sau đó, ba tên tội phạm còn lại cũng lần lượt tan biến.

Mai Linh còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì chợt thấy Xuất Trần thốt lên, vì Bình Thường choáng váng ngã xuống.

Niệm của Bình Thường không mạnh và Cửu Phẩm Liên Hoa tâm cũng không như xưa, dẫn đến sự tình trớ trêu: Bình Thường có toàn quyền nhưng không đủ lực, hắn có thể dễ dàng xóa bỏ sự tồn tại của một người của Phật Cảnh nhưng đổi lại ý niệm của hắn cũng tiêu hao cực nhiều, loại bỏ Truy Hương và bốn tên tội phạm gần như là toàn bộ khả năng Bình Thường có thể làm được.

Thấy Bình Thường quỵ xuống với vẻ vô cùng mỏi mệt, Mai Linh theo bản năng định tiến đến nhưng lại chững bước vì thấy Xuất Trần đang đỡ hắn đứng dậy và ân cần hỏi han.

Chợt một người thanh niên đi xuyên va vách tường trước mặt Bình Thường, vừa đi vừa vỗ tay tán dương nhưng gương mặt không có ý cười.

“Bạch Long Bá Vương?” Bình Thường nhíu mày nghi hoặc, đúng là kẻ này mang hình dạng của Bạch Long Bá Vương từng cứu giúp Bình Thường, nhưng khác một chút vì kẻ này mặc màu áo đen.

Kẻ áo đen nhìn Bình Thường, mặt không cảm xúc gật gù đáp: “Gần đúng rồi!”

“Không, ngươi là Tà Linh!” Thái độ kẻ này khác hắn với Bạch Long Bá Vương nên không khó để Bình Thường phân biệt.

Kẻ áo đen gật đầu: “Bọn chúng đều gọi ta như vậy…”

Tà Linh không phủ nhận thân phận khiến Bình Thường khó hiểu, bởi nếu không sợ bị lộ thân phận thì tại sao Tà Linh lại cải trang thành Bạch Long Bá Vương?

Tà Linh dường như hiểu suy nghĩ trong đầu Bình Thường, liền nhún vai giải thích: “Đừng nghĩ nhiều, hình dạng thật của ta không phải do ta tự quyết định…”

Bình Thường lo cho an nguy của Mai Linh và Xuất Trần, nhưng đối diện Tà Linh thì hắn không dám bảo các nàng bỏ chạy vì biết Tà Linh có thể dễ dàng giết các nàng nếu muốn, hắn hỏi: “Nhìn ngươi rất tự tin, Truy Hương và bốn tên tội phạm kia là ngươi cố tình bày ra để khiến ta tiêu hao niệm, không đủ khả năng kiểm soát Cửu Phẩm Liên Hoa tâm?”

Tà Linh gật đầu: “Ờ! Ngươi cũng như tên Vạn Hạnh, cứ chăm chăm tính cách ngăn chặn ta mạnh lên, vậy nên ta không thèm cố gắng mạnh lên, mà âm thầm làm các ngươi suy yếu!”

Tà Linh lấy ra một thanh kiếm giống hệt thanh kiếm mà Bình Thường từng thấy Bạch Long Bá Vương sử dụng, chỉ kiếm về giữa trán Bình Thường và nói: “Chết nhé, yên tâm vì những người đi cùng ngươi sẽ sống. Để làm gì ư? Đương nhiên là nuôi chúng như gia súc để phối giống, người càng đông thì tà niệm càng nhiều, ha ha…”

Dứt câu, Tà Linh như một làn khói đen lướt thần tốc về phía Bình Thường trong khi Bình Thường đang chớp mắt, và khi mũi kiếm sắp chạm vào trán Bình Thường, cũng là lúc mắt Bình Thường mở ra sau cái chớp mắt, tay hắn vung lên đem thanh kiếm Nghịch Thiên chém đứt thanh kiếm của Tà Linh.

Trước sự kinh ngạc của Tà Linh, Bình Thường đưa tay lên vuốt tóc, nhếch môi nói: “Phối giống? Yên tâm để đó tao lo tất…”

Đương nhiên Bình Thường nói câu này là một Võ Phi Dương tạm thời lấy lại ký ức. Lý do là vì khi thấy Tà Linh trong lốt Bạch Long Bá Vương, Bình Thường nhớ lại lần trước thanh kiếm Nghịch Thiên rung lên dữ dội khi thấy Bạch Long Bá Vương, lần này kiểm tra thì thấy thanh kiếm này không rung mà lại toát ra khí đen u ám quanh lưỡi kiếm, trong lúc cấp bách, hắn đã kích hoạt thanh kiếm và rơi vào trạng thái thức tỉnh.

Mà hành động vuốt tóc cùng giọng điệu ngạo mạn khác hẳn vẻ hiền lành bình thường của Bình Thường khiến cho tim Mai Linh lần nữa đập mạnh, trong khoảnh khắc này nàng thậm chí tạm quên luôn những gì mắt thấy tai nghe trước đó, trước mắt chỉ còn bóng dáng một người mà nàng thầm thương nhớ.

Còn Xuất Trần cũng thoáng đỏ mặt, một phần vì hành động bình thản vuốt tóc trong lúc dầu sôi lửa bỏng của Bình Thường khiến nàng ấn tượng, phần khác vì nàng nghe trong câu nói của Bình Thường có ý muốn phối giống cùng nàng.

Mà Tà Linh thì gương mặt lạnh lùng giờ trở nên vô cùng kinh ngạc: “Nghịch Thiên kiếm? Ngươi dùng được hắc niệm của Nghịch Thiên kiếm? Không thể nào! Không thể nào! Nghịch Thiên kiếm làm sao có thể nhận người khác làm chủ?”

Dương biết chỉ có kẻ được Nghịch Thiên kiếm nhận làm chủ mới có thể dùng được hắc niệm trong thanh kiếm, nhưng hắn không hiểu ý câu sau của Tà Linh, liền hỏi Tà Linh: “Tại sao Nghịch Thiên kiếm không thể nhận chủ?”

Nhưng Tà Linh không đáp mà e dè lùi xa, hành động này khiến Dương ngạc nhiên, một Tà Linh hung ác đột nhiên chuyển thành tên hèn nhát chưa đánh đã chạy?

Có một điều mà chỉ khi kích hoạt Nghịch Thiên kiếm và lấy lại ký ức thì Dương mới biết, rằng năng lực đọc thấu tâm trí người khác của Tà Linh giống hệt khả năng của hắc niệm trong Nghịch Thiên kiếm. Hơn nữa, khả năng này của hắc niệm còn mạnh hơn vì Dương cảm nhận rõ ràng Tà Linh đang thật sự hoảng sợ chứ không phải giả vờ làm trò.

Và để chắc chắn hơn, Dương nhìn Tà Linh, hắc niệm mạnh mẽ toát ra trấn áp Tà Linh, và Tà Linh run rẫy từ từ quỳ xuống…

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://truyensexngan.net

Vô lực bang, trong cấm địa, Vô Thanh vác thùng bia trên vai tiến vào một gian phòng, trong phòng có một vị sư già đang ngồi thiền, là người đã ban cho Bình Thường chân truyền lệnh.

Vô Thanh đặt thùng bia ngồi xuống, khui uống như chốn không người rồi nói: “Có kẻ tấn công Vô Lực bang, xông vào Băng Sơn Tuyết Lâm.”

Vị sư già vẫn im lặng ngồi thiền.

Vô Thanh nói tiếp: “Lão đương nhiên biết, vấn đề ta muốn hỏi là tại sao không ngăn hai tên cương thi kia lại? Sợ động chạm Động Càng San ư?”

Lần này vị sư già mở miệng: “Ngươi biết chúng là cương thi? Biết cả Động Càng San?”

Vô Thanh gật đầu: “Từng thấy qua khi còn bé… Trả lời câu hỏi của ta đi!”

Vị sư mỉm cười: “Xem ra ngươi rất quan tâm cậu nhóc Bình Thường…”

Vô Thanh quẹt cái cằm chảy đầy bia rồi đáp: “Nếu không do ta thì cha hắn chưa chắc đã chết…”

Vị sư già vừa cười mỉm vừa lắc đầu, sau đó nói: “Chuyện gì đến sẽ đến…”

“Được rồi, nhanh nói chủ đề chính đi!”

Vị sư già mở mắt nhìn xa xăm: “Theo ngươi, vì sao Nguyễn Hoài Bão xông vào Băng Sơn Tuyết Lâm?”

Vô Thanh đáp ngay: “Vì Cửu Phẩm Liên Hoa tháp?”

Vị sư già gật gù: “Còn hai cương thi?”

Vô Thanh nghi hoặc: “Ngoài Cửu Phẩm Liên Hoa tháp còn có thứ gì khác lợi hại hơn sao?”

Vị sư gật đầu: “Có mấy ai biết rằng trên đời tồn tại loại bảo vật vượt qua Thần Bảo?”

Vô Thanh kinh ngạc: “Ý ngài là sao?”

Vị sư không đáp, mà nói tiếp: “Nơi hai cương thi kia muốn tìm là Phật Cảnh. Phật Cảnh được tạo ra nhờ Cửu Phẩm Liên Hoa, nhưng Cửu Phẩm Liên Hoa lại được tạo ra vì thứ kia, thứ kia chính là thứ mà hai cương thi muốn tìm…”

“Nhưng vô ích, trên cõi đời này chỉ có một kẻ duy nhất có thể lấy được thứ kia, hoặc không ai lấy được…”

Vô Thanh không hiểu, nên vị sư già chậm rãi nói cho Vô Thanh nghe về Phật Cảnh, về Cửu Phẩm Liên Hoa tâm, về sự biến mất của Phật Cảnh.

Sau khi nghe câu chuyện, Vô Thanh gật gù: “Thì ra Phật Cảnh chỉ là ảo cảnh, nói vậy thì Cửu Phẩm Liên Hoa tâm vẫn còn ở đó, nhưng chẳng phải Tà Linh đã suy yếu sao? Tại sao các vị Thần, Phật không ra tay tiêu diệt?”

Vị sư cười: “Ta cũng từng nghĩ vậy, và khi đắc đạo cũng từng tìm đến Phật Cảnh, và nhận ra dù là Thần hay Phật, gần như không ai có thể sống sót ra khỏi Phật Cảnh.”

“Tại sao?”

“Vì khi vào vùng đất hoang tàng của Phật Cảnh, có một người xuất hiện và nêu ra bốn điều kiện. Một, phải tìm được Phật Cảnh, điều kiện này rất nhiều người tìm được. Hai, phải cung cấp đủ niệm để Phật Cảnh tái kích hoạt, điều kiện này cũng có vài người có thể làm được. Ba, phải được Cửu Phẩm Liên Hoa chọn làm chủ, có thể sẽ có ai đó làm được, nhưng điều kiện cuối cùng…”

“Điều kiện cuối cùng thì sao?”

Vị sư nói: “Thần Bảo có linh tính và chọn lựa chủ nhân, vậy ngươi nghĩ trên Thần Bảo thì sao?”

Vị sư hỏi rồi tự đáp luôn: “Thứ đó có linh hồn và tìm kiếm tri kỷ… Điều kiện cuối cùng chính là hai từ: tri kỷ.”

“Thứ đó trong Phật Cảnh… thật ra chính là người nêu ra bốn điều kiện, cũng chính là Tà Linh, họ là linh hồn của một Tối Thượng Bảo, tên là Thiên Kiếm…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Chưa phân loại, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 13-05-2024 14:06:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cô giáo tương lai (Update phần 23)
Mẹ kế (Update phần 38)
Đứa con gay (Update phần 18) - Slaydark
Bụi chuối dịp Tết (Update phần 34)
Cậu Hai của tôi (Update phần 13)
Con gái đẻ con cho bố (Update phần 15)
Đụ mẹ đi (Update phần 16)
Hai gã ăn xin may mắn (Update phần 17)
Chuyện tình sinh viên (Update phần 17)
Dục vọng (Update phần 51) - Henry Nguyễn