truyensexngan.net > Chưa phân loại > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 271
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Hàng trăm ngàn tinh tú lấp lánh cùng nhau xoay tròn tạo thành một vòng sáng hình xoắn ốc vĩ đại, ở trung tâm vòng xoáy, ba người bọn Dương, Sùng Hạo và Hoài Bão dần tỏa sáng rực rỡ và càng lúc càng sáng, càng lúc càng lan rộng. Ba người bọn hắn lúc này tựa như trung tâm của một thế giới thu nhỏ và đang tiếp nhận toàn bộ linh lực do thế giới ấy sản sinh.

Linh trận về cơ bản là những cấu trúc được xây nên bằng vật chất và linh lực, cho nên có thể nói linh trận vĩ đại nhất chính là toàn bộ thế giới. Cũng vì lý do đó mà Thiên Địa Thần Trận được tạo nên bằng cách mô phỏng một phần thế giới để tích tụ linh lực của thế giới.

Dựa vào quy mô dựng trận và mục đích sử dụng mà Thiên Địa Thần Trận sẽ có uy lực và tính năng khác nhau.

Trong trường hợp của bọn Dương, Thiên Địa Thần Trận này được xây dựng suốt nhiều ngàn năm bởi một tàn hồn cấp Tối Thượng, uy lực không thể nào kém được, thậm chí còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với tiểu Thiên Địa Thần Trận mà bọn Dương từng sử dụng trong Địa Tâm Cảnh.

Lượng linh lực dồn về là khổng lồ và cũng vì thế mà ba người bọn Dương cũng bắt đầu có dấu hiệu không chịu nổi nữa, có thể ví linh hồn bọn chúng như quả bong bóng bị bơm căng, càng bơm càng dễ nổ tung.

Tất nhiên người xây dựng Thiên Địa Thần Trận đã dự tính đến khả năng này và đã để lại một phần sức mạnh sót lại của mình để tăng cường và bảo vệ cho người tiếp nhận linh lực, nếu không thì bọn Dương đã sớm nổ tung mà chết.

Bọn Dương mỗi lúc một mạnh hơn, nhưng sức mạnh này không giúp linh hồn phát triển nên bọn hắn không thể thăng cấp, mà chỉ là một phương pháp nhồi nhét linh lực để đẩy sức mạnh bọn hắn tạm thời tăng lên, thứ tăng cấp là lượng linh lực nhồi nhét vào linh hồn bọn hắn.

Trong khi đó, Nham cũng nhanh chóng hồi phục, những mảnh vụn cơ thể hắn nhanh chóng tái tạo.

Ngoài Nham, ba người bọn Dương và Thục Trinh ra thì những người khác cũng lơ lửng xung quanh cùng những vì tinh tú mà không thể di chuyển, tuy nhiên vẫn có thể chứng kiến mọi chuyện.

Đoạn Tuyệt nhìn thấy sức tái tạo mạnh mẽ của Nham sau ba lần bị bọn Dương đánh tan xác, hắn tỏ ra nghi ngờ nói: “Ta có cảm giác sức sống của tên Nham này không hề thua kém Tà Linh trong Phật Cảnh.”

Trịnh Thiên Minh gật đầu tán đồng: “Ta cũng nghĩ vậy, có vẻ như hắn không đơn giản chỉ là Thần…”

Nham lúc này đã tái tạo lại phần thân trên, nghe bọn Đoạn Tuyệt và Thiên Minh nói, hắn cười lạnh đáp: “Là Thần mà có thể sống sót sau khi tham gia Thiên Chiến ư? Lũ sâu kiến các ngươi làm sao hiểu được trận chiến suýt hủy diệt thế giới khi đó, dù là Thần cũng chỉ như tốt thí mà thôi, đó là cuộc chiến mà Tối Thượng cũng bị hủy diệt, kẻ lãnh đạo hai phe đồng quy vu tận và kết quả là không phe nào chiến thắng.”

Nói đoạn, Nham nhìn từng người có mặt rồi nói tiếp: “Trong các ngươi ta có thể cảm thấy chút dư âm từ những kẻ từng tham gia cuộc chiến đó, như Ám Nha của phe Vô Thiên hay Lạc của phe Thiên, Thiên Địa Thần Trận mà các ngươi đang dùng là do Tổng Lãnh Thiên Thần, chiến tướng mạnh nhất của phe Thiên dựng nên.”

Nham như hoài niệm và nói tiếp: “Năm đó ta cũng muốn lật đổ sự thống trị của Thiên nên đồng ý hợp tác với Vô Thiên, kết quả cuối cùng như các ngươi thấy, ta giữ được chút hơi tàn nhưng cũng bị giam cầm trong khu vực này, cần phải hồi phục đến một mức độ nhất định mới có thể phá vỡ giam cầm mà thoát ra.”

Rồi Nham tỏ ra tức giận: “Thiên là tên độc tài đáng chết, hắn thâu tóm mọi quyền lực và tự cho mình cái quyền phán xét mọi sinh vật trên thế gian. Nhưng Vô Thiên cũng chả tốt lành gì, hắn lôi hết bạn bè, chiến hữu và lợi dụng cả những người muốn lật đổ Thiên như ta chỉ để phục vụ cho mục đích hồi sinh người hắn yêu. Hai tên đáng chết giết nhau, và ta thì vẫn sống, chỉ cần ta thoát ra ngoài và tiếp tục hồi phục, thế giới này sẽ sớm thuộc về ta. Cho nên, các ngươi nên cảm thấy vinh dự khi trở thành bữa ăn của bá chủ thế giới!”

BINH!

Nham vừa dứt câu thì đầu hắn đột nhiên bắn ra khỏi cổ như một quả bóng bị sút bay, mà người sút là Dương thì không ai biết đã xuất hiện ở đó từ lúc nào. Hắn dùng Dạ Hành.

Dương cũng có ý định kết hợp sức mạnh nhận được từ Thiên Địa Thần Trận với con mắt của Thiên, nhưng có vẻ như hai sức mạnh này bài xích lẫn nhau hoặc đã vượt quá giới hạn chịu đựng của linh hồn hắn nên không cách nào kết hợp.

Lúc này Hoài Bão và Sùng Hạo cũng lao đến và cùng dùng kiếm chém tan cơ thể của Nham.

Nhưng dù cả ba đã dùng đến sức mạnh của Thiên Địa Thần Trận thì Nham vẫn có thể tái tạo.

“Không ổn!” Ba người bọn Dương cùng thốt lên. Muốn diệt Nham thì phải gây sát thương đủ mạnh để hắn không thể tái tạo, nhưng sau một đòn thăm dò, bọn hắn nhận ra rằng sức sống của Nham còn vượt qua giới hạn hiện tại của Thiên Địa Thần Trận.

Sát Thần không dễ như tưởng tượng, càng khó khi Nham còn từng là Tối Thượng, tuy suy yếu cùng cực nhưng sức sống vẫn vô cùng mạnh mẽ.

“Cái lùm mía! Biết sớm đã không vào đây!” Dương cay đắng mắng, với tình thế này thì dù bọn hắn có dùng hết sức mạnh của Thiên Địa Thần Trận cũng không thể đánh bại được Nham, giống như dùng kiếm chém vào vũng nước vậy, chém bao nhiêu lần thì vũng nước vẫn là vũng nước.

Đúng là vậy, nhưng càng chém thì nước sẽ dần tiêu hao cho đến khi khô cạn. Chính vì suy nghĩ này nên dù thất vọng thì bọn Dương vẫn lao vào tấn công, cơ thể Nham cứ hồi phục lại bị chém tan, cứ phục hồi lại bị nổ tung.

Nhưng Nham cũng không để cho bọn Dương thoải mái đùa giỡn cơ thể mình, sau một hồi bị chém xối xả, những mảnh vụn cơ thể hắn đột nhiên bốc cháy và tụ lại thành một quả cầu lửa đỏ rực.

Ba người bọn Dương định lao vào chém, nhưng quả cầu lửa chấn động dữ dội rồi nổ tung đánh bọn Dương văng xa hàng trăm mét mới có thể dừng lại.

Mà khi vụ nổ tan đi, Nham giờ đây đã hóa thành một sinh vật khổng lồ với cơ thể đỏ rực như tạo thành từ lửa và dung nham cao háng trăm mét.

Với thân hình khổng lồ, Nham nhìn xuống bọn Dương như nhìn ba con kiến, hắn nói bằng cái miệng nhễu nhão dung nham: “Ta không muốn tiêu hao linh lực, nhưng xem ra phải làm thì mới có ăn rồi!”

Nham vừa nói vừa giơ cái tay khổng lồ muốn tóm lấy Thục Trinh đang lơ lửng, nhưng khi hắn giơ tay ra bóp vào Thục Trinh thì một mũi tên ánh sáng cắm phập vào tay hắn rồi nổ tung, băng, lửa và dung nham văng tung tóe khắp trời.

Đó là Dương đã dùng Linh Quang Thần Cơ bắn một mũi tên bằng Thiên Cực Thánh Quang mang theo cả Ảo Liên Huyền Hậu và Huyết Ảnh Yêu Hỏa, sức xuyên thấu của Thiên Cực Thánh Quang kết hợp sức nổ của hai đế thuộc tính băng hỏa đã làm tay Nham nổ tung.

Nham bị bật ngược nhưng liền dùng tay còn lại tấn công Thục Trinh, nhưng khi vừa đưa tay ra thì một vệt kiếm ánh sáng đỏ rực xẹt ngang và chém rụng cánh tay khổng lồ của hắn.

ẦM!

Cánh tay khổng lồ của Nham rơi xuống khiến mặt đất nơi bọn Dương đứng rung động và cháy rực lên, nhưng cả ba đều đã bay lên cao, Dương trong dạng Hắc Vũ Tiên Long, Hoài Bão mang Vô Sắc Tiên Vũ và Sùng Hạo hóa Xích Vũ Xích Long mang Chấn Thiên bay thẳng về phía cái đầu khổng lồ của Nham để chém phá điên cuồng.

Dương thì tìm cách phá hủy phần thân của Nham, hắn đem Nghịch Thiên Kiếm đâm sâu vào tim mình để kích hoạt trạng thái Kiếm Tâm rồi dùng hắc niệm tạo thành hàng trăm thanh kiếm đen đồng loạt đâm vào cơ thể khổng lồ của Nham từ mọi phía.

Bên dưới, Hoài Bão dùng Tiên kiếm Phong Vân chém vào hai chân Nham và dần tạo ra một cơn bão khiến chân hắn lảo đảo rồi gãy vụn.

Cơ thể khổng lồ của Nham như một tòa nhà khổng lồ dần dần sụp đổ trong tiếng gào thét đau đớn của gã.

Nham không tái tạo thành khổng lồ nữa nhưng cơ thể hắn lại lần nữa hiện ra ở kích cỡ người thường, tuy nhiên cơ thể hắn vẫn đỏ rực vì lửa và dung nham.

“Mệt chưa?” Nham hỏi bọn Dương.

Bọn Dương không đáp, bọn hắn biết Nham hóa thành khổng lồ rồi tấn công Thục Trinh là vì muốn ép bọn Dương vào thế buộc phải phá hủy cơ thể khổng lồ của gã để bảo vệ Thục Trinh, khi đó sẽ phải tiêu hao một lượng lớn linh lực.

“Mệt rồi thì đến lượt ta!” Nham lạnh lùng nói, lúc này hắn không còn vẻ thản nhiên nữa mà toát ra sát ý khủng khiếp đến nỗi khiến tất cả người có mặt sợ đến run rẩy, đây là sát ý của một đấng Tối Thượng!

ẦM!

Chỉ một lướt của Nham, Sùng Hạo đã bị hắn nắm đầu đập thẳng xuống đất.

BINH!

Nham lại lướt đi, Hoài Bão ôm bụng đau đớn ngã gục.

“Còn mày… Phải chết!” Nham nhìn Dương rồi lướt đến và dùng tay siết chặt cổ Dương.

Nhưng Dương kịp thời dùng Dạ Hành thoát ra trước khi bị bóp nát cổ.

“Vô ích!” Nham cười lạnh, hắn đã chấp nhận hy sinh sức sống ít ỏi của mình để diệt trừ bọn Dương bằng mọi giá chứ không còn giữ gìn như trước.

Nham lại lướt về phía Dương.

ẦM!

Lại một chấn động khủng khiếp vang lên, nhưng Dương vẫn an toàn, còn Nham thì đã nằm đo ván trên mặt đất.

Và một người khác vừa xuất hiện, là Như Nguyệt, nàng lúc này xinh đẹp tuyệt trần với hai tai hồ ly nhô lên trên tóc cùng chính cái đuôi bồng bềnh sau lưng.

Là chín đuôi, trong đó có hai cái đuôi trong suốt hư ảo, hai cái đuôi này tượng trưng cho sức mạnh do Cửu Vỹ Thần Hồ Hồ Mị Như gửi gắm trong nàng.

“Nàng tránh ra đi, nguy hiểm lắm!” Dương thấy như Nguyệt trở nên mạnh mẽ nhưng không thể vui mừng mà vội giục nàng lui ra.

Như Nguyệt quay lại nhìn Dương, nàng vốn xinh đẹp, khi hóa hồ ly thì càng xinh đẹp tuyệt trần, nàng cười với hắn và nói: “Ta tự biết sức mình mà!”

Nói xong, Như Nguyệt quay lại nhìn vào Nham, đột nhiên từ sau lưng nàng có hư ảnh của một vầng trăng hiện lên và khiến Nham.

Đời hư ảo đưa Nham vào cơn mê, trước mắt hắn, cảnh tượng khủng khiếp của cuộc Thiên Chiến hàng vạn năm trước hiện về, những sinh vật hùng mạnh kêu gào thảm khốc và lần lượt ngã xuống, Nham bị thiêu cháy trong một ngọn lửa đỏ khiến bản thân hắn dù luyện hệ hỏa nhưng vẫn nóng đến mức gào khóc van xin…

“Là ảo giác!” Nhưng Nham lập tức tỉnh lại, hắn tung một chưởng với sức nóng hủy diệt về phía Như Nguyệt.

Nhưng Như Nguyệt kịp thời tránh ra và sau lưng nàng, Ngân Hà với một cây nỏ trên tay đang nhắm về phía Nham và bắn.

Xoẹt… ẦM!

Mũi tên ánh sáng của Ngân Hà đâm vào luồng lửa của Nham rồi nổ tung tóe đỏ rực một vùng.

Lúc này Nham định tung chiêu lần nữa, nhưng đột nhiên từ trên trời có một bàn tay phật khổng lồ vàng rực giáng xuống đè bẹp Nham.

Là do Thích Đông dùng Nhất Niệm Thành Phật để tấn công Nham.

Một tiếng đàn vang lên, từ nhẹ nhàng êm ái dần chuyển thành sôi động hào hùng như một khúc chiến ca uy dũng kích thích tinh thần chiến đấu. Người đánh đàn là Hồng Trần, nàng không ngồi đàn nữa mà đứng ôm đàn vừa gảy đàn vừa nhảy múa trông vô cùng bốc lửa.

“Hồng trần chuyển sang chế độ DJ?” Dương và Thích Đông nhìn mà thèm lé mắt, trông Hồng Trần lúc này vô cùng bốc lửa, chẳng giống vẻ nhu mì tao nhã thường ngày chút nào.

Nhưng phải công nhận tiếng đàn của Hồng Trần kích thích chiến ý của ba người bọn Dương, thậm chí còn khiến bọn hắn có phần mạnh lên vì chiến ý làm tăng sức mạnh của chiến hồn.

“LÊN!” Ba người bọn Dương đồng loạt lao lên với khí thế sẵn lòng liều chết.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Chưa phân loại, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 13-05-2024 14:06:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Yêu nhau nồng say (Update phần 123)
Cơn mưa Sài Gòn (Update phần 55)
Cô bé sợ ma (Update phần 13)
Thêm tay thêm chân (Update phần 2) - Đàm Vũ
Võ Tắc Thiên (Update phần 11) - Kinh Bích Lịch
Phá trinh Mỹ Linh (Update phần 18)