truyensexngan.net > Chưa phân loại > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 122
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Dương đứng dưới đáy biển sâu thăm thẳm, mắt hướng về phía Long Thành rực rỡ, trong lòng tràn ngập đủ loại cảm xúc.

Chàng đã trở lại Long Thành lần nữa, nhưng không còn là một kẻ cô độc yếu ớt của ngày xưa.

“Mẹ! Ta đến cứu nàng đây!” Dương thì thầm, sau đó giậm mạnh chân khiến đáy biển rung chuyển, áo choàng đen oai hùng phấp phới trong làn nước, ma kiếm Nghịch Thiên trên tay chỉ thẳng về hướng Long Thành.

“TẤN CÔNG!!!” Dương gầm lên một tiếng như mãnh long gào thét. Phía sau chàng, hàng chục ngàn chiến sĩ dũng mãnh của Hắc Đạo đồng loạt hò hét rồi theo chân chàng xông phá Long Thành.

Bên ngoài Long Thành, một lực lượng hùng hậu của phe Long Thành đang sẵn sàng truy cản.

Dẫn đầu là Long Hán và các trưởng lão khác.

“LONG HÁN!!!” Dương gầm lên khi thấy Long Hán bước ra, cơ thể Dương mọc vảy rồng và cánh đen oai vệ, chỉ bằng một bước Dạ Hành, chàng đã áp sát Long Hán và tung một đòn Cuồng vào đầu lão.

ẦM!!!

Trúng đòn, đầu Long Hán cắm sâu xuống đáy biển, dư chấn lan ra khiến cả một vùng biển gợn sóng dữ dội, Long Thành rung chuyển.

“Đại trưởng lão!” Chứng kiến đại trưởng lão Long Hán đại bại sau một đòn duy nhất, các trưởng lão còn lại lập tức tập hợp bao vây Dương.

“Hừ!” Trước quần địch vây công, Dương cười nhạt, Hắc Ma Đế Lôi tỏa khắp cơ thể, cánh đen vỗ mạnh rồi hóa thành một tia chớp cực nhanh lướt về phía nhị trưởng lão trong chớp mắt và tung chưởng.

BINH!

ẦM!

Trúng một chưởng của Dương, nhị trưởng lão như một mũi tên bay ngược về phía Long Thành, va mạnh vào bức tường bảo vệ thành khiến bức tường hư ảo này nứt vỡ.

Hạ gục nhị trưởng lão, Dương lại dùng Ngự Lôi Thuật hóa thành tia chớp lướt về phía tam trưởng lão và dùng cánh tay chân long chụp vào đầu gã.

“Cháy lên đi!” Dương lạnh lùng nói, sau đó Huyết Ảnh Yêu Hỏa bừng lên trên tay chàng, đốt sạch râu tóc trên đầu tam trưởng lão, khiến lão kêu gào thảm thiết rồi ngã gục.

Sẵn bàn tay mang Huyết Ảnh Yêu Hỏa, Dương giơ nắm đấm lên trời trong khi các trưởng lão còn lại đồng loạt xông vào chàng.

“Ngự Hỏa Thuật – Thiên Thạch Cuồng Quyền!” Dương vừa gầm lên vừa giáng nắm đấm mang huyết hỏa xuống đáy biển, nắm đấm như một tảng thiên thạch khổng lồ từ trời cao giáng xuống, gây ra một vụ nổ khủng khiếp làm toàn bộ các trưởng lão và binh lính xung quanh phun máu văng ra xa. Cả vùng bán kính hơn trăm mét sụp xuống thành hình bán cầu, Long Thành nghiêng ngả.

Hạ gục toàn bộ trưởng lão, Dương lạnh lùng dõi mắt về phía hàng ngàn địch quân trước mặt, sau đó chàng lạnh lùng tiến bước.

Khắp người Dương dần bốc lên một làn khói tím ma mị ngập tràn khí tức tử vong.

Dương bước vào lòng địch như đi giữa chốn không người, kẻ thì sợ hãi tự tránh đường, kẻ can đảm thì bị tử vong khí của Dương hút dần sự sống, gục ngã trên đường chàng đi qua.

Tiến đến chốt chặn cuối cùng, Dương rút Nghịch Thiên kiếm chém ra một vệt đen dài cắt đứt lớp phòng ngự quanh cổng vào, sau đó chàng hiên ngang bước vào Long Thành.

Vào Long Thành, Dương đạp đất bay lên cao, đưa mắt nhìn về phía tòa Long Cung ở trung tâm Long Thành, nơi quảng trường Long Mẫu đang tổ chức một buổi lễ long trọng, lễ cưới.

Bằng thị giác của rồng, Dương có thể nhìn thấy ở trung tâm buổi lễ, Long Ngạo mặc lễ phục bảnh bao đang đưa mắt ngắm nhìn Diễm đứng đối diện, trông nàng xinh đẹp tuyệt trần với bộ áo dài cưới lộng lẫy.

Nghi thức trao nhẫn bắt đầu, Long Ngạo chuẩn bị mang nhẫn vào ngón tay trắng nõn của Diễm…

Dương lạnh lùng lấy Linh Quang Thần Cơ ra, dùng Thiên Cực Thánh Quang làm tên và giương lên.

Mũi tên lao đi với tốc độ ánh sáng, trong chớp mắt đã bắn đứt đôi chiếc nhẫn cưới khi còn chưa kịp vào tay Diễm.

Cả quảng trường kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

“Võ Phi Dương!”

“Không phải các trưởng lão đang bảo vệ cổng thành sao?”

“Hắn… Hắn đánh bại đại trưởng lão? Không thể nào!”

Trước những tiếng xôn xao, Dương vỗ cánh bay thẳng đến quảng trường, đáp xuống bên cạnh Diễm trước nét mặt kinh ngạc của Long Ngạo.

“Dương!” Diễm vừa mừng vừa lo: “Con không nên đến đây!”

Dương ôm lấy nàng vào lòng và nói: “Ta phải đến đây! Đến để mang nàng về!”

Chàng nhìn vào mắt nàng, đôi mắt đẹp cũng đang nhìn hắn, rưng rưng dòng cảm xúc…

Rồi chàng hôn vào môi nàng, bất chấp những cái nhìn khó tin, bất chấp xung quanh đều là kẻ thù…

“Ư… A… Aaa…”

Tiếng rên rỉ khe khẽ kèm âm thanh bành bạch vang bên tai Dương khiến chàng thầm cảm thấy có gì đó không đúng lắm…

Vẫn hút lấy làn môi thơm mát như kẹo ngọt của Diễm, Dương mở mắt ra để tìm nguồn gốc tiếng rên, và…

Tối đen.

Dương giật mình nhận ra bản thân đang ôm hôn một khung sắt nhà tù mà tưởng là hôn Diễm, bảo sao hắn lại cảm thấy môi nàng mát lạnh lạ thường.

“Aa… Ư…”

Nhưng tiếng rên vẫn còn, và rất thật.

Dương kinh nghi nhìn sang buồng giam bên cạnh.

Là Nhất Niệm, gã đang nằm sấp trên nền gạch, cặp mông to tròn nhô lên hẩy xuống liên tục trong khi cổ họng gã thỉnh thoảng lại giả giọng nữ rên rỉ: “Aa… Ư… A… Ô de! Cơm ngon bay bi! Aa…”

Nhất Niệm hãy mạnh dần, tăng tốc hết cỡ, tiếng rên cũng dồn dập cao trào: “Aa… Kim chi… Ộp ba! Kim chi! Aaaa…”

Sau bốn phút bốn mươi bảy giây, Nhất Niệm rùng mình giật giật mấy cái rồi thở phào thỏa mãn.

Lặng đi vài giây, Nhất Niệm chợt mở mắt ra và thấy Dương đang ôm song sắt nhìn mình, gã lập tức bật dậy chuyển thành tư xếp bằng ngồi niệm kinh trang nghiêm và nói: “Mô phật! Bần tăng trong lúc niệm kinh bị muỗi đốt nên đã tẩu hỏa nhập ma. Có lẽ lúc đang nằm kịch chiến tám trăm hiệp với tâm ma đã làm phiền giấc ngủ của thí chủ. Hổ thẹn, hổ thẹn!”

Dương không nói gì, chỉ khinh bỉ nhếch môi và thầm nguyền rủa Nhất Niệm vì đã làm hỏng mất giấc mộng đẹp của hắn.

Chợt có tiếng hừ lạnh phát ra từ buồng giam đối diện, Đoạn Tuyệt lạnh lùng nói: “Bớt tấu hài, lo mà giữ sức chuẩn bị cho sáng mai, đừng làm thêm gánh nặng cho ta!”

Dù khá bất mãn với thái độ khó ưa của Đoạn Tuyệt, Dương cũng đành im lặng cho qua, điều hắn quan tâm hiện giờ là ra khỏi nhà tù này trước khi Địa Tâm Cảnh mở ra, và để làm được điều đó thì hắn cần hợp tác với Thích Đông và Đoạn Tuyệt.

Ở tù trong Thế Giới Ngầm, trừ việc chờ đến mãn hạn tù để được thả ra thì cách còn lại là tham gia một trận chiến mang tên Vượt Ngục.

Trận chiến Vượt Ngục được Thế Giới Ngầm tạo ra vì mục đích kiếm tiền là chính, mỗi cuộc vượt ngục được tổ chức sẽ thu hút một lượng khán giả đến xem, đông hay vắng tùy vào độ nổi tiếng của tù nhân. Ngoài ra, hình thức cá độ sẽ được triển khai cho các con bạc đặt cược cửa thắng thua cho tù nhân.

Về thể thức, Vượt Ngục yêu cầu có 3 tù binh hợp tác. Cả 3 tù binh đều chịu 10 tầng phong ấn linh lực và phải lần lượt đánh bại 10 cai ngục với cấp sức mạnh tăng dần theo thứ tự từ 1 đến 10.

Để có cơ hội chiến thắng, các tù binh sẽ phải đi tìm những chiếc chìa khóa để lần lượt giải 10 tầng phong ấn, mỗi lần giải phong ấn sẽ có lại một phần sức mạnh.

Trong lịch sử Thế Giới Ngầm, chưa từng có tù binh nào vượt ngục thành công, kỷ lục hiện tại dừng ở cấp cai ngục thứ 8. Điều này cũng không có nghĩa rằng cai ngục mạnh như Thần, mà đơn giản là do không có tù nhân nào quá mức mạnh mẽ, vì nếu mạnh hơn cả cai ngục thì đã không bị bắt làm tù nhân.

Mặt Trời nhân tạo ló dạng rọi soi Thế Giới Ngầm, Dương, Thích Đông và Đoạn Tuyệt bị giải vào một nơi trông như một công viên rộng lớn, xung quanh công viên là các khán đài với hàng chục ngàn người chật kín đang reo hò ầm ĩ.

Lúc này, một người có vẻ là bình luận viên đang ngồi nói thật to: “Thưa quý vị, an toàn hay tự do luôn luôn tỉ lệ nghịch với nhau. Ngươi muốn an toàn tuyệt đối, hãy ngồi ru rú giữa bốn bức tường, nghĩa là ngươi đánh mất tự do. Ngươi muốn tự do tuyệt đối, thích làm gì thì làm, thích giết ai thì giết, nghĩa là tất cả những người khác cũng có quyền giết ngươi, ngươi không còn an toàn.”

“Có người muốn an toàn nhưng kẻ tử thù của người đó lại được tự do, có người muốn được tự do nhưng lại sợ người thân mất an toàn. Và để dung hòa cả hai yếu tố, Thế Giới Ngầm của chúng ta đã tạo ra một luật lệ độc đáo, luật phân khu. Kẻ muốn tự do, hãy vào khu tự do, kẻ cần an toàn, cứ ở trong khu an toàn.”

“Cũng có những kẻ ngu xuẩn tưởng mình tự do trong khu an toàn, gây ảnh hưởng đến yên bình của người khác. Đó là lý do chúng ta có nhà tù.”

“Nhưng, Thế Giới Ngầm cũng tôn trọng quyền chọn lựa giữa tự do và an toàn của tù binh. Vậy nên chúng ta lại có đấu trường Vượt Ngục, nơi những tù binh tìm kiếm cơ hội tự do.”

“Vâng! Các tù binh đã sẵn sàng tiến vào đấu trường!”

“Vâng! Tôi đã thấy một bóng dáng quen thuộc bước ra! Là thiên tài số một Thế Giới Ngầm, Thế Hệ Hoàng Kim, Đệ Nhị Hùng Vương Bảng, biệt hiệu Nhất Đao, tên là Đoạn Tuyệt!”

Đoạn Tuyệt bước ra theo lời giới thiệu khiến cả khán đài bùng nổ dữ dội, tiếng hoan hô cổ vũ ầm vang lan khắp cả Thế Giới Ngầm.

“Theo sau là thiên tài của Thiên Không Tự, Thế Hệ Hoàng Kim, Đệ Ngũ Hùng Vương Bảng, biệt hiệu Nhất Niệm, tên là Thích Đông!”

Nghe tên mình xướng lên, Thích Đông hít một hơi sâu, ép cái bụng mở cho thon lại và ưỡn ngực ra, tay chắp lại, mắt nhắm hờ bước đi như thể không nghe thấy tiếng hò reo cổ vũ.

“Và thành viên cuối cùng, thiên tài đến từ mặt đất, Thế Hệ Phi Thường, biệt hiệu Hắc Vũ Tiên Long, tên Võ Phi Dương!”

Ăn hành thành thói quen, Dương e dè bước ra với hai tay ôm đầu, mắt láo liêng đề phòng vỏ chai và pháo sáng.

Đúng là có vỏ chai bay tới tấp, pháo sáng bắn ầm trời cùng tiếng chửi rủa thậm tệ vang khắp khán đài, nhưng không nhằm vào Dương, mà vào tên bình luận viên.

“Chết mẹ mày đi đồ câu giờ!”

“Dùng pháo sáng thông đít nó!”

“Ủa sao đít thằng này toàn mùi nhang?”

Tội cho tên bình luận viên thì ít mà tội cho bản thân không ai thèm chú ý thì nhiều, Dương thầm thở dài theo chân Thích Đông vào khu vực chuẩn bị.

Nhưng Dương không biết rằng, trên khán đài còn có một số người đặc biệt chú ý đến hắn, ví dụ như Thiết Công Tử – Lương Diệt và Bảnh Thiếu Gia – Lưu Các.

Giữa ồn ào xung quanh, Lương Diệt và Lưu Các nhờ có bảo vật cách âm nên có thể thoải mái trò chuyện. Thấy Dương xuất hiện, Lương Diệt cười lạnh nói: “Vừa xuống Thế Giới Ngầm đã gây chuyện, cũng may cho hắn.”

“May thế nào?” Lưu Các hỏi.

Lương Diệt đáp: “Ta định nhờ ngươi chơi hắn một vố ở cổng vào Địa Tâm Cảnh, nhưng hắn cũng như Đoạn Tuyệt và Thích Đông, khó mà vượt ngục thành công.”

Lưu Các gật gù: “May cho hắn thật, nhưng ngươi định chơi hắn thế nào?”

Lương Diệt đáp: “Nơi cổng vào Địa Tâm Cảnh chắc chắn sẽ tập hợp rất đông phóng viên các báo, ta định lúc đó đánh bại Võ Phi Dương thu lại Truy Ảnh 800 Mã Lực và tặng cho ngươi!”

“Cho ta? Thật chứ?” Lưu Các vui mừng.

“Thật! Nhưng sau đó, ta sẽ lấy ra mẫu xe Siêu Cúp 50 Phân Khối do Tân Bảo Xưởng chế tạo ra cho ngươi mượn chạy thử. Sau đó ngươi chắc chắn cảm thấy Siêu Cúp 50 Phân Khối vượt trội hơn Truy Ảnh nên xin ta, ta lại tặng ngươi chiếc Siêu Cúp.”

“Rồi ngươi quay sang chê bai Truy Ảnh và đốt bỏ nó ngay trước mặt mọi người. Bảo đảm sau đó không lâu thì dân chúng sẽ kéo nhau đi mua Siêu Cúp về chạy!”

“Tuyệt diệu!” Lưu Các vỗ tay tán thưởng.

Lương Diệt gật gù tỏ vẻ hài lòng với kế hoạch quảng cáo hoàn hảo của bản thân, đồng thời cũng nghĩ đến cảnh bản thân hắn cưỡi chiếc Siêu Cúp phiên bản mạ vàng trước ánh mắt hâm mộ của người xung quanh.

Cách chỗ Lương Diệt không xa, có hai người phụ nữ khoác áo choàng đen với mũ trùm đầu đang ngồi nhìn về phía Dương.

Một trong hai người có làn da trắng ngần như tuyết, mái tóc xoăn vàng óng ả hơi lộ ra dưới mũ trùm, trên vùng ngực no tròn có một mặt dây chuyền hình chữ thập, tay nàng ôm một quyển sách cổ.

Nàng chăm chú nhìn Dương và nói bằng giọng như chưa quen tiếng Việt: “Người đó… Có phải là kẻ có thể biến thành hình dáng như Thiên Thần Sa Ngã được miêu tả trong cổ kinh?”

Người bên cạnh gật gù: “Có vẻ là hắn, tên hắn là Võ Phi Dương.”

“Võ Phi Dương…” Cô gái tóc vàng lặp lại cái tên rồi lật quyển sách ra những trang gần cuối, lẩm nhẩm đọc…

“Trong trận chiến cuối cùng, thiên thần sa ngã biến thành một con rồng đen hùng mạnh, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bại, hóa thành một tia chớp đen giáng xuống trần gian…”

Rồi nàng đóng quyển sách lại, nhìn Dương và tiếp tục thì thầm: “Kẻ bị nghi ngờ đang nắm giữ Chương Cuối và một phần Thánh Kiếm. Một thứ có thể gây ra Diệt Thế, một thứ có thể ngăn chặn Khải Huyền!”

… Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Khán giả lại hò reo vang trời khi cuộc vượt ngục bắt đầu, Dương, Đoạn Tuyệt và Thích Đông cùng nhau chạy vội vào khu vực giống như công viên để tìm chìa khóa giải phong ấn.

“Ê bần tăng thấy cái hộp lạ lắm nè!” Tìm kiếm một lúc thì Thích Đông ngồi xổm trong bụi chuối gọi Dương cùng Đoạn Tuyệt đến.

“Chắc hộp chìa khóa đó! Mà sao nó ướt nhẹp vậy?” Đoạn Tuyệt hỏi.

Thích Đông chắp tay: “Mô phật! Bần tăng đi tè nên vô tình bắt gặp…”

“Ẹc!” Dương đang kề mũi ngửi xem nước gì.

“Thằng này! Tự mở đi!” Đoạn Tuyệt vỗ đầu Thích Đông và giục.

“Mô phật! Dơ lắm!”

“Nước mi xả ra chứ ai! Có vậy mà cũng sợ!” Dương khinh bỉ mắng, sau đó khều Đoạn Tuyệt: “Ngươi mở đi!”

Đoạn Tuyệt nghiến răng: “Sao mi không mở?”

Dương đáp: “Sáng đi vệ sinh quên rửa tay, sợ xui!”

“Hai thằng vô dụng!” Đoạn Tuyệt khinh miệt nói, sau đó xé lá chuối khều mở nắp hộp ra.

Ngay khi hộp mở, một vết nứt không gian từ hộp hiện ra, mở lối cho một thân hình cao hơn chục mét xuất hiện.

Bình luận viên gào lên: “TRỜI Ạ! NGAY CHIẾC HỘP ĐẦU TIÊN ĐÃ TRIỆU HỒI CAI NGỤC CẤP 10! XUI TẬN MẠNG!”

Khi bình luận viên dứt câu, ba tên Dương, Thích Đông và Đoạn Tuyệt đã nằm xếp chồng lên nhau, mặt mày tên nào cũng sưng húp.

Cuộc vượt ngục thất bại nhanh nhất trong lịch sử!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Chưa phân loại, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 13-05-2024 14:06:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Ba mẹ con nhà hàng xóm (Update phần 79)
Đụ cả mẹ lẫn chị (Update phần 20)
Gái bán hoa (Update phần 108)
Cuộc đời (Update phần 40)
Em Dung dâm đãng (Update phần 37) - Slaydark
Người tình của vợ (Update phần 158)
Họp lớp (Update phần 16)
Uống nhầm thuốc (Update phần 128)
Tình yêu ai bán mà mua (Update phần 34)