Ký ức buồn
Sau khi dùng cơm tối, tôi đang rửa bát đĩa trong bếp thì có tiếng cô ở ngoài phòng khách gọi với vào.
– Con dọn xong ra ngoài ăn trái cây, mẹ có chuyện muốn nói..
– Dạ! Con ra liền
Tôi rửa nốt cái đĩa cuối cùng và úp lên giá, sắp xếp vài thứ nữa xong lau qua cái tay vào quần cho khô, chạy ra ngồi bên cạnh cô rồi cười cười vớ luôn miếng táo trên bàn đánh chén ngon lành, món khoái khẩu mà lại. Cô nhìn tôi cười hạnh phúc, nhẹ nhàng đặt quả táo đã được chia đều đặt trên cái đĩa, đẩy về phía tôi rồi nói
– Con này! Sắp tới đây công việc bắt mẹ phải sang Anh một thời gian..haizz
– Thế ạ? – tôi bất ngờ thực sự, ngước mắt lên nhìn như muốn cô khẳng định thêm lần nữa.
– Um..đúng rồi con à! Mẹ không muốn xa con chút nào cả..haizz..
– À..dạ con hiểu..con sẽ tự lo cho mình được mà..không sao đâu mẹ..
– Mẹ biết con sẽ nói vậy. Ý của mẹ là muốn con qua đó học và có thể định cư luôn để hai mẹ con có thể ở cạnh nhau…
– Gì cơ ạ? Học..sống..sống ở bên đó..mẹ làm con bất ngờ quá…mà kinh tế nhà mình sao đủ để làm việc đó…
– Um..con à…cũng đến lúc mẹ cho con biết một số chuyện, đầu tiên là vì sao mẹ lại để lão T uy hiếp, 100tr mẹ dư sức trả cho lão, một phần vì tình nghĩa vợ chồng nên mẹ mới đưa cho lão 30tr coi như cắt đứt và quan trọng là vì mẹ sợ lão làm liều kiếm chuyện hại con..lão nguy hiểm hơn con tưởng nhiều..haizz..xin lỗi vì đã nói dối con..đừng giận mẹ nha..mẹ sợ lắm..
– Con vẫn chưa hiểu ý mẹ muốn nói có liên quan gì đến việc sang bên kia.
– Um..để mẹ giải thích cho con hiểu thêm…mẹ và mẹ ruột con làm ăn mờ ám..đó là sự thực con à….nhưng con đừng nghĩ hai mẹ làm những việc xấu xa..hoàn toàn không phải thế..
– Thế là gì ạ?
– Haizz hiện tại mẹ chưa thể cho con biết được nhưng tin mẹ đi là sau này mẹ sẽ cho con sẽ biết khi thích hợp…à con còn nhớ những người ăn mặc lịch sự đi ôtô đến đưa tang mẹ ruột con không? Đó đều là bạn làm ăn của hai mẹ….họ chẳng có mục đích tốt đẹp gì đâu, họ vì tiền cả đó con…
– ……..
– Haizz..con không hiểu gì đúng không? hìhì
*gật gật*
– Thực ra nhà mình không đơn giản như con vẫn nghĩ..chỉ kinh doanh một cái cửa hàng thủ công mĩ nghệ thì làm sao có thể gây dựng được cơ ngơi này và rất nhiều thứ nữa con chưa biết đâu..rửa tiền phi pháp cho những ông to tham ô ăn hối lộ..haizz..đó chỉ là một trong những công việc của hai mẹ thôi…vì không biết lão T làm cách nào mà lại nắm được một chút thông tin khá quan trọng về việc làm ăn của mẹ, những thứ đó khi lọt ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc kinh doanh…100tr chẳng là gì cả nếu lão chịu ngậm miệng..đương nhiên là không, lão sẽ tiếp tục đòi…con muốn mẹ báo công an ư? Sẽ chẳng giúp gì được cả mà còn gây hại là đằng khác vì khi dính vào công an thì sẽ bị điều tra này nọ, không phải vì mẹ sợ mà mẹ không muốn phiền mấy lão quan chức, giải quyết nhẹ nhàng là cách tốt nhất…
– Dạ! Việc làm ăn của mẹ thì có lẽ con còn nhỏ nên chẳng muốn mà cũng chẳng thể nào dám có ý kiến gì..nhưng còn lão T thì đã nhận được một bài học thích đáng và con tin chắc lão chẳng còn dám quấy rầy hai mẹ con mình thêm lần nào nữa đâu.
– Hihi..con ngây thơ thiệt..chỉ cắt tai và đánh đập mà lão chịu à…mẹ đã nói là lão T không hề đơn giản mà..nhưng dù sao thì lão cũng ngậm miệng mãi mãi…haizz
– Ơ..ơ..sao mẹ biết? Mà mẹ nói thế là sao? Đừng nói là mẹ giết người nha? Toàn làm con đi hết bất ngờ này sang bất ngờ khác thôi à..
– Ấy nói nhỏ thôi con..hihi..sao mẹ lại giết người..lão vẫn sống mà tin mẹ đi…à mọi việc con làm mẹ đều biết hết..chẳng qua mẹ im lặng là để xem con hành động như thế nào thôi…hihi..anh L và mẹ có quen biết mà
– Ặc…con thấy lạnh người với mẹ rồi đó à…không ngờ…
– Hihi..còn nhiều điều bất ngờ hơn cơ nhưng thôi giờ con biết vậy là đủ rồi…mẹ không muốn con gặp bất kì nguy hiểm nào cả… tin mẹ đi, mẹ làm tất cả chỉ để tốt cho con thôi..đừng trách mẹ nhé – cô mỉm cười nhìn thẳng vào mắt tôi rồi lấy tay xoa xoa đầu tôi..
– Dạ con hiểu nhưng con vẫn thắc mắc tại sao bây giờ con phải qua Anh mà không phải trước đó…thứ 2 là mẹ đã làm gì lão T mà lão lại chịu ngậm miệng…
– Hihi..tò mò quá ông tướng ạ..chuyện lão T thì mẹ không nói được..
– Èo..
– Hihi..mẹ khuyến khích con sang bên đó là muốn con có điều kiện tốt nhất để phát triển cho tương lai sau này của con và tránh những phiền phức không đáng có khi ở đây.
– Vâng, con hiểu nhưng con sẽ không qua đó sống! Chắc chắn là vậy..
– Hihi..con trai của mẹ đã lớn thật rồi…hihi
– Dạ! Cũng vì hương khói của ba mẹ, lại còn hai bác dưới quê nữa làm sao con có thể bỏ họ ở đây mà đi được..mẹ cứ đi giải quyết chuyện bên đó rồi về với con..nhưng đừng lâu quá nha..hìhì
– Hihi..mẹ qua bên ấy 1 năm lận đó..mẹ sẽ nhớ con lắm…
Vừa dứt lời thì sắc mặt cô chợt buồn hẳn đi, đôi mắt bỗng chốc đã ngấn nước…tôi cũng buồn lắm chứ, phải xa cô những 1 năm trời quả thực là quãng thời gian quá dài đối với tôi. Nhưng tôi biết đó là điều bất đắc dĩ chẳng thể nào đừng được, phải cứng rắn, mạnh mẽ…tỏ ra là mình đã trưởng thành và có thể tự chăm sóc bản thân để cô an tâm hơn mà hoàn thành công việc…tôi ôm cô vào lòng và nói
– Con cũng nhớ mẹ lắm..1 năm trôi nhanh thôi rồi sau đó hai mẹ con mình lại được bên nhau mà..hìhì..mẹ đừng buồn với khóc nữa thấy mẹ như vậy con đau lắm…
– Ừ …mẹ biết rồi…con trai ngoan lên học bài đi còn ngủ sớm nữa..
– Dạ! Mẹ cũng ngủ sớm nha..chụt..hìhì
Tôi hôn vào má của mẹ rồi lên phòng học bài, chẳng biết có thể nhét được chữ nào vào trong đầu không khi mà đầu óc đang rối tinh măng miến..quá nhiều bất ngờ khiến tôi không biết mình nên làm cái gì, dù có mơ thì tôi cũng chẳng thể tưởng tượng được cô lại phức tạp đến vậy..nhưng có lẽ tôi nghĩ sẽ còn hơn thế nữa vì cô vẫn đang giấu tôi nhiều thứ…mọi việc còn đi đến đâu nữa đây và câu nói của chú L trước lúc vào nam có ám chỉ gì… Đừng hoàn toàn tin tưởng vào bất kì ai cả đôi lúc cứ ngỡ mình là con rối vậy..haizz..đau đầu quá. Dù sao thì tôi cũng chỉ là một thằng nhóc không hơn không kém với cái nhiệm vụ chính vẫn là học và học cho nên nếu có biết hết mọi chuyện đi chăng nữa thì liệu tôi có giúp được gì hay là lại làm cho nó rối tung lên vượt khỏi tầm kiểm soát…haizz..
Ngồi nhìn chằm chằm vào đống bài tập mà chẳng biết đặt bút viết từ đâu cả..không phải khó quá không làm được, thậm chí là dễ với tôi nhưng lúc này tâm trạng không tốt, trong người tự nhiên lại dâng lên cảm giác gì đó khó có thể diễn tả nó hoang mang và lo lắng…khẽ mở ngăn kéo ở bàn học, móc ra bao thuốc gold mua hồi trưa mới đốt được 2 điếu, nhẹ nhàng đứng dậy chốt cửa, châm thuốc rồi ra ban công đứng hóng gió cho tâm trạng nhẹ nhàng hơn. Từng làn gió mát nhẹ nhàng thổi vào người..cảm giác thật dễ chịu…1 điếu rồi 2 điếu…những cái đầu lọc thuốc màu vàng chất đầy gạt tàn..chẳng còn mùi vị của thuốc nữa dập thuốc rồi châm điếu mới và hút như một thói quen vậy. Tôi đứng rất lâu nhìn vào bầu trời đầy sao, trăng hôm nay tròn quá…bao thuốc mới mua đã vơi đi hơn một nửa thì có tiếng gõ cửa, tôi bừng tỉnh vội dập điếu thuốc đang cháy dở trên tay rồi chạy nhanh ra mở cửa…”cạch” cánh cửa phòng tôi mở ra và cô đang đứng ở bên ngoài..
– Mẹ..sao mẹ chưa đi ngủ..
– Um..mẹ chuẩn bị nhưng thấy phòng con còn sáng đèn nên qua xem thế nào..
– À..dạ..con ổn mà..mẹ ngủ sớm đi..con làm xong ít bài tập rồi ngủ sau cũng được..
– Um..đừng suy nghĩ nhiều…không phải lo cho mẹ đâu..mẹ tự biết phải làm gì và con cũng hút ít thuốc thôi nhé, nó không tốt cho sức khỏe đâu..haizz..mẹ xin lỗi đã làm con phải bận lòng..
– Ơ sao mẹ biết con hút thuốc vậy…mà mẹ nhớ cẩn thận nha…
– Cả cái phòng nồng nặc mùi thuốc lá mà không biết mới lạ..hihi..mẹ không cấm đoán con làm bất cứ việc gì..nhưng đừng quá sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu nghe chưa?
– Dạ con biết ạ, mẹ ngủ ngon
– Um…học nhanh còn đi ngủ sớm
Tôi gật đầu nhìn cô quay lưng bước vào phòng của cô, nhẹ nhàng khép cửa lại rồi ngồi vào bàn học giải quyết hết đống bài tập..mấy cái học thuộc lòng thì chịu, bỏ qua luôn…xong xuôi vươn vai tựa hẳn người vào ghế cho đỡ mỏi lưng rồi đi vào phòng tắm để tắm một phát cho mát..tắt hết điện nằm phịch xuống giường nhìn vào cái điện thoại thì đã 23h11p có 3 tin nhắn của bà chằn T và một tin nhắn của số lạ…mở ra tin của bà chằn trước
– 20h03: Nè đang làm gì đó?
– 21h57: Bận gì à? Sao không nhắn lại? Um..cu bin nó bảo nhớ M lắm đó..hihi..ngủ ngon
Định nhắn lại nhưng thôi vì bây giờ có lẽ bà này đang ngủ rồi nên thôi để mai nhắn cũng được, dù sao thì cũng không quan trọng..mở tin nhắn của số lạ..
– 22h41: M ngủ chưa vậy, tui Y nè.hihi
– Y bí thư hả? Giờ mới ngủ mà có việc gì không?
Đoán là Y bí thư vì tôi có quen ai tên Y nữa đâu, đành nhắn lại rồi quăng sang bên cạnh, lấy chân xoay cái quạt chĩa thẳng vào người, nhắm mắt ngủ thì tiếng nhạc chuông tin nhắn quen thuộc của con cục gạch vang lên kèm theo tiếng rung ùùùù trên giường..với tay mở ra thì ra là Y
– Không lẽ còn Y nào nữa à… hihi cũng không có gì đang thừa tin nhắn nên nhắn với ông cho hết thui mà hihi..
– Ờờ…ra vậy, đang tự hỏi đây là vinh dự hay cực hình
– Hihi…vinh dự quá đi chứ..nè bao nhiêu người mún cũng không được đâu..hihi
– Oẹ..oẹ..nổi da gà..thôi người nổi tiếng đi ngủ đi nha…tại hạ thăng đây…chôcôbai
– Ừa..ngủ đi đồ ngốc..ngủ cho mắt lồi ra như con ốc…ghét…xì
Tôi đoán bà Y này hôm nay ăn nhầm cái gì đó nên thế, nói mấy thứ linh tinh chả thể hiểu nổi. À mà đúng rồi, quái lạ thật là tại sao Y lại có số của tôi nhỉ?…và người tôi nghĩ đến đầu tiên là thằng K chết bằm…chỉ có nó chứ không ai khác. Mang cái lỗi bực bội ấy chìm vào giấc ngủ..
Bật dậy khi nghe tiếng cô gọi bên ngoài..dạ vâng vài câu để cho cô biết tôi đã thức để cô an tâm đi làm..vươn vai, uốn éo rồi vào làm vệ sinh cá nhân..mở tủ lấy bộ đồ như thường lệ được là ủi phẳng phiu và thơm…vớ lấy cái cặp rồi phi xuống bếp lao nhanh vào bàn, mở cái đĩa đậy trên bát bánh đa đỏ nóng hổi..quá đã cho một buổi sáng. Nhanh chóng phóng xe sang nhà thằng K thì thấy nó đang ngồi ở cổng thơ thẩn nghĩ cái gì đó mà tôi gọi mấy lần không ăn thua…tiện tay tát bốp phát vào đầu nó..
– Ui…da…dkm..thằng nào dám tát bố..
– Bố nè con…sáng bị táo bón hay sau mà ngồi nhăn nhó như thằng đang giặn thế hả?
– Đm…ờà..không có gì đi học đê.muộn mợ rồi… – nó nói rồi trèo lên xe và đạp đi trước..
– Ê..ê..đợi bố…mợ đạp gì nhanh gớm..à mà nè tao bảo cái này..phù..
– Ờ..nói nhanh mợ mày lên..bố nghe.. – thằng K quay sang nói khi tôi vừa đạp tới chỗ nó
– Đm..nóng thế mày..hôm qua về với em thất bại à..hehe
– Đm..kệ tao..chuyện của tao không cần mày xía vào..
Thằng này tự nhiên nổi đóa lên, tôi chẳng nói thêm điều gì..đạp một phát vào xe khiến nó ngã chỏng gọng…vất xe xuống đường chạy tới túm cổ áo lôi nó lên..rồi nhìn thẳng vào mắt nó mà quát..
– Đm..thằng c.hó…mày nói lại tao nghe câu vừa nãy xem nào..đkm nói nhanh..
– …… – thằng K im lặng quay sang hướng khác để chốn tránh ánh mắt của tôi..có lẽ nó biết nó đã sai khi xử sự như vậy với tôi
– Đm..anh em với nhau…mày nói thế mà nghe được à…sao có chuyện gì nói bố nghe..
– Bốp..mày cướp Y của tao rồi bây giờ lên mặt dạy đời nữa hả dkm tao éo thể ngờ mày lại như vậy
Thằng K đột nhiên lấy tay đẩy tôi ra rồi đấm thẳng vào mặt khiến tôi ngã ngửa ra đằng sau..như con thú điên tôi lao lên đấm thẳng vào mặt nó một phát coi như huề..
– Dkm…không ngờ chỉ vì đứa con gái mà mày mang tình cảm anh em mấy năm qua vứt cho c.hó gặm..đm..tí nữa đến lớp tao lôi nó ra ba mặt một lời cho rõ dàng
– Ừm..xin lỗi mày tao hơi nóng lên không kiềm chế được..đkm..
– Ờ..éo sao cả…tao hỏi có phải mày đưa số tao cho Y phải không?
– Ừm..dkm..trưa hôm qua nó bảo tao cho nó số của mày…và còn nói mấy câu kiểu như nó thích mày…haizz..xin lỗi tại tao không ra gì…
Nghe nó nói xong, tôi đứng sững lại vì bất ngờ, cứ ngỡ mình nghe nhầm..vội dứt ra khỏi suy nghĩ đó, tôi tiến lại gần đỡ nó dậy..mọi người xung quanh kéo đến bàn tán, mấy người phóng xe máy còn dừng lại để xem tiết mục hai học sinh nam trường cấp 2 xxx đánh nhau vì một bạn nữ cùng lớp…ôi cái đệch..tôi với thằng K thấy vậy vội vàng dựng xe dậy rồi phóng mất hút…được một lúc và cách đoạn kia khá xa, hai thằng thở hồng hộc như trâu quay sang nhìn nhau rồi phá lên cười khiến người khác không khỏi nghi ngờ có phải hai thằng này vừa chốn trại ra ngoài…khoác vai nhau bước vào lớp như chưa hề có cuộc chia ly à nhầm như chưa hề có chuyện gì xảy ra nhưng với bộ dạng quần áo xộc xệch bám đất và miệng hai thằng đều rỉ máu cho dù đã lau khiến cả lớp ngước mắt lên nhìn hai vật thể lạ từ từ bước xuống cuối lớp, đi ngang qua thấy Y nhìn chúng tôi bằng ánh mắt e ngại xen lẫn chút gì đó lo lắng…lướt qua nhanh chóng rồi vào chỗ ngồi..ngay lập tức Y và P thất thểu chạy xuống hỏi han..
Y: hai người sao vậy?…
P: đánh nhau phải không?
Tôi: đâu có đâu…té xe thôi phải không K – tôi xua xua hai tay trước mặt làm bộ tội nghiệp rồi hích vai thằng K ra hiệu..
K: ờ ờ đúng..đúng ngã xe..
P: đừng có mà chối, nhìn điệu bộ hai ông là tôi biết..nói nhanh… – bà tổ trưởng giơ tay lên chỉ vào hai thằng chúng tôi đe dọa..
Chưa kịp biện minh điều gì thì Y mắt ngấn nước từ bao giờ rồi đột ngột cầm lấy tay tôi kéo ra ngoài trước ánh mắt bất ngờ của mọi người và tràng “ồ”..tôi chẳng thèm để ý đến cái bọn kia, ngoái đầu lại nhìn xem biểu hiện của thằng K, thấy nó buồn đi hẳn gượng cười làm tôi cực kì khó chịu. Ở sân sau trường, không có một ai khác, có lẽ bọn chúng nó đều ở trong lớp hết cả rồi, may quá không thì rắc rối to. Tôi chợt hoàn hồn vì từ nãy cứ chạy theo cô nàng mà quên mất là đang trong tình trạng tay trong tay, vội giật lại tay làm Y bất ngờ buông ra rồi quay lại nhìn tôi như sắp khóc đến nơi vậy
– Bà làm cái gì mà kéo tui ra đây…bọn nó hiểu lầm thì sao? Còn thằng K nữa…
– Hức..hức…tại Y lo cho M..mà..hức..
– Nín đi tui chẳng sao cả…mà sao bà lại lo cho tôi?
– Hức..hức…Tại..tại..Y thích..thích M..Y yêu M nhiều lắm huhuhuuu
Y hét to câu cuối lên có vẻ để giải toả nỗi niềm bấy lâu ra bên ngoài và như muốn cho cả cái trường này biết vậy, dẫu cho tôi đã chuẩn bị tâm lí cho việc này từ trước nhưng không khỏi bất ngờ…ngơ ngác một lúc, tôi lấy tay lau vài giọt nước mắt đang lăn trên gương mặt xinh đẹp của Y rồi nhẹ nhàng nói…
– Y này…M xin lỗi..vì không thể đáp lại tình cảm của Y được, M…M chỉ coi Y như bạn…chỉ có thể là bạn thôi Y à…
Yến ngước đôi mắt long lanh lên và nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi rồi từ từ áp chặt vào má cô nàng..một nguồn điện chạy xẹt vào tim và tôi tiếp tục ngẩn ngơ đứng nhìn khiến Y mặt đỏ bừng vì ngượng,
– M cũng thích Y phải không?hihi – Y cúi mặt xuống, tay còn lại cầm vạt áo tôi rồi giật giật..
– Không không…không phải vậy đâu, mình thực sự chỉ coi Y là bạn..xin lỗi..
Vừa dứt lời là tôi vội rụt tay lại khỏi má của Y rồi quay lưng nhanh chóng bước đi thật dứt khoát bỏ mặc những giọt nước mắt đang chảy ở lại phía đằng sau. Tự hỏi mình có quá nhẫn tâm không khi đối xử với Y như vậy..tự nhiên trong lòng tôi lại có một chút gì đó tiếc nuối nhưng chỉ thoáng qua mà thôi, thực sự tôi chỉ coi Y như một người bạn bình thường không hơn không kém, chỉ có vậy..tốt nhất là nên làm thế, đó là cách duy nhất tôi có thể làm vào lúc đó thà nhẫn tâm để Y đau một lần rồi thôi..điều này sẽ tốt cho Y..nhưng vừa bước được vài bước thì có một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt tôi lại, chặt lắm như muốn níu giữ tôi lại..mặt người đó áp chặt vào lưng tôi, từng giọt nước mắt ấm nóng từ từ thấm qua cái áo trắng học sinh mỏng manh vào lưng tôi…nhẹ nhàng gỡ tay Y ra nhưng không được càng gỡ thì Y càng siết chặt, vùng vằng một lúc..đành bất lực đứng yên mặc kệ mọi thứ, ngước mắt lên trời thở dài…
– Anh cũng..yêu..hức hức..yêu em phải không? Anh..không dám..thừa nhận vì..K..em biết…tại sao..anh..hức..ngốc quá vậy…
Hơi giật mình khi Y tự nhiên lên tiếng, lại còn đổi cách xưng hô như vậy nữa chứ..haizz..thực sự tôi chẳng biết nói gì cả, may mà lúc này không có lớp nào học thể dục nên chỉ có hai đứa tôi đứng ở đây với từng cơn gió nhẹ làm những chiếc lá lăn qua lăn lại trên mặt đất, ánh nắng buổi sớm chiếu thẳng vào tôi…có lẽ đã đủ lâu và khiến Y nguôi ngoai bớt đi phần nào, vòng tay đã được nới lỏng, nhanh chóng gỡ tay Y ra khỏi bụng tôi rồi quay người lại, hơi cúi xuống nhìn thẳng vào đôi mắt đã đỏ lên và còn vương vài giọt lệ trên khóe mi..nhẹ nhàng lau chúng đi, mặt Y lại có dịp đỏ ửng lên thêm lần nữa..tôi khẽ cười nhạt rồi nói..
– Y này..M chỉ nói 1 lần và là lần cuối cùng..M không hề có tình cảm với Y…mong Y hiểu cho..mình sẽ coi như chưa từng có gì xảy ra và Y cũng nên như vậy nếu còn muốn chúng mình là bạn..thôi M vào lớp đây, Y vào cùng chứ?
– Sụt..sịt…hihi, M càng làm như vậy càng làm Y yêu M hơn mà thôi..hihi…em..em sẽ làm cho anh yêu em..hihi..chụt
Yến nói xong, nhẹ nhàng kiễng chân lên hôn vào má của tôi một cái rồi vội vàng chạy bắn về phía lớp học..hơi bất ngờ khi Y làm vậy, dù sao hai chúng tôi mới chỉ là học sinh lớp 9 thôi, lại còn anh em rồi kiss má nữa…Y bạo hơn tôi tưởng làm tôi nhiều phen đứng ngẩn người như một thằng ngố….phì cười nhìn cái dáng chạy lạch bạch, thỉnh thoảng ngoái đầu lại nhìn rồi quay ngoắt lên khi bị tôi phát hiện…khẽ thở dài nhìn bóng Y khuất dần, tôi mới lặng lẽ bước đi theo sau, giờ này có lẽ đã vào tiết được một lúc rồi..biết đâu tôi lại có vinh dự được đứng bên ngoài cửa dự giờ cũng nên.haizz
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ký ức buồn |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 01-07-2024 02:55:10 |