Vô cực

Phần 39

Trở về văn phòng, Thư thấy Vân Tiên đang nhìn mình. Ánh mắt anh ta có gì đó lạ lắm.

Có tật giật mình nên Thư biểu hiện hơi cứng, cô hỏi: “Sao… thế anh…”

“Lẽ nào anh ấy… lẽ nào thằng chó Quân đó đã nhắn cho anh rồi!” Thư gào lên trong lòng, cô thề sẽ giết chết Quân bất chấp cái giá phải trả là gì.

Nhưng nét mặt Vân Tiên thay đổi khiến cô bình tĩnh trở lại. Vân Tiên mừng rỡ nói: “Anh nói với em rằng chỉ cần thu phục thằng Quân, vận mệnh của em sẽ thay đổi đúng không?”

“Ừm…” Thư gật đầu nhưng trong lòng lại nghĩ: “Mình… làm gì thu phục được nó… chết tiệt! Còn bị nó chơi lại… khốn khổ như bây giờ…”

“Em nhìn xem, đội địa chất của chúng ta vừa dò được một mỏ khoáng! Theo ước tính ban đầu, giá trị của nó còn nhiều gấp 10 lần mỏ khoáng mà mình nhượng cho ông Tang…”

“Cái… cái gì…” Thư trở nên ngờ nghệch. Chuyện tốt như vậy thật sự xảy ra sao? Phải biết trước đây Vân Tiên đã bói toán đến kiệt sức cũng không tìm ra được mỏ khoáng nào ngon hơn cái đã nhường cho ông Tang. Còn đội địa chất cô thuê cũng toàn là hàng xịn, xưng cha xưng mẹ trong lĩnh vực dò tìm khoáng sản nhưng bao lâu nay có tìm được cái khỉ gì đâu! Vậy mà giờ đây lại có một mỏ khoáng có giá trị gấp 10 lần rơi xuống đầu. May mắn đến vậy ư? Lại đúng vào thời điểm khó khăn này.

“Lẽ nào là nhờ thằng đó…” Thư thầm hỏi.

“Như vậy chúng ta không còn lo lắng về vụ mỏ khoáng của ông Tang nữa… cho thằng chả luôn… thích làm gì thì làm…”

Nhắc đến ông Tang, Thư vẫn rất cay. Ông ta là người đã bán đứng cô, khiến cô rơi vào tình cảnh này. Dù không thể giết được ông ta nhưng kiếm được mỏ khoáng xịn hơn cũng đủ để ông ta tức chết rồi, có thể xem như ông trời cũng muốn rửa hận cho cô.

“Chắc là anh sẽ đi ra khảo sát mỏ khoáng đó! Có thể sẽ mất một ngày…” Vân Tiên ôm lấy vợ, giọng vẫn không kiềm được sự vui sướng.

“Ừm… anh đi cẩn thận…”

Gương mặt Thư dần đen lại.

Cô cảm giác có gì đó không đúng.

Dường như có ai đó đang nhắm đến cô!

… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://truyensexngan.net

Vì công việc gấp rút nên Vân Tiên đã lập tức đi đến hiện trường mỏ khoáng, dự kiến tối nay sẽ đến nơi.

Thư mệt mỏi trở về nhà sau một ngày dài. Quân không nhắn gì cho cô nữa. Điều đó khiến cô cảm thấy dễ thở hơn đôi chút.

Đẩy cửa bước vào nhà, Thư quăng chiếc túi xách hàng hiệu của mình lên kệ giày. Cô quơ tay bật điện. Ánh sáng tỏa khắp căn nhà vốn tối om. Hai mắt vốn đang lim dim của Thư bất ngờ căng tròn.

“MÀY!!!”

Ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sofa, Quân ngoảnh đầu lại cười với Thư: “Cô về rồi à! Cháu đợi cô hơi lâu rồi đấy!”

“Làm sao mày vào đây được…” Thư rùng mình. Ngôi nhà cô được bảo mật rất kỹ. Trừ phi có mật khẩu bằng không chẳng ai có thể vào được.

“Chút chuyện cỏn con ấy mà…” Quân đứng dậy bước đến trước mặt Thư.

Cơ thể Thư run lên từng hồi, cái lồn bỗng âm ỉ như nhớ về cuộc giao hoan tội lỗi tại văn phòng.

Bàn tay Quân vuốt lên má Thư rồi chạy dọc xuống bộ ngực đang phập phồng sau lớp áo.

Một tay khác hắn nắm lấy váy Thư tốc lên. Quả thật vẫn là chiếc quần lót màu trắng thêu hoa xanh.

“Đừng…” Gương mặt Thư lúc này tỏ rõ sự tuyệt vọng.

“Quân… cháu làm ơn tha cho cô đi! Cô xin cháu! Cháu muốn làm chuyện đó với ai, ngủ với cô gái nào cô cũng sẽ đem về cho cháu… làm ơn… tha cho cô đi… cô có chồng rồi… vả lại… chúng ta… chúng ta là ruột thịt mà…” Thư nhăn nhó nói. Từ hôm qua đến giờ Thư đã phải chịu đựng rất nhiều. Cô không muốn chuyện này tiếp diễn nữa. Dù có phải cầu xin hãy làm bất cứ điều gì khác, cô sẵn sàng đánh đổi.

Quân nhìn sâu vào mắt Thư, hắn nhận thấy rõ cô hoàn toàn nói thật.

Quân cười nhạt.

“Được thôi! Cô muốn cháu buông tha cũng được…”

Thư không nghe lầm chứ. Thằng nhóc này thật sự không muốn tiếp tục sao?

“Như vầy đi! Dượng đang đi công tác đúng không? Từ giờ cho đến khi dượng về, nếu cô ngoan ngoãn làm theo những gì cháu yêu cầu, thì mọi chuyện sẽ chấm dứt, tất cả đều chìm vào quên lãng!”

Quân trông có vẻ rất hào hứng, còn Thư thì tràn ngập sự đắn đo.

“Sao nó biết chồng mình đi công tác… thông tin này là tuyệt mật cơ mà…” Thư rùng mình trước thủ đoạn điều tra của Quân.

“Thật không?”

“Tất nhiên!”

“Làm sao để chứng minh…”

“Xem ra cô không thích cơ hội này!”

Thư lập tức dao động, có trách là trách cô ở thế yếu trước Quân! Cô túm lấy tay Quân, gương mặt khẩn thiết: “Được…”

Chồng cô sẽ đi công tác trong vòng 1 ngày. Chỉ 24 tiếng nữa thôi. Thư tin mình có thể chịu được. Sau đó, mọi thứ sẽ về với quỹ đạo của nó đúng không? Chẳng ai dám chắc cả. Nhưng Thư còn biết tin vào đâu?

Quân mỉm cười thích thú đưa ngón tay nâng cầm Thư lên. Gương mặt kiêu kỳ thật khiến ham muốn trong người hắn bộc phát mạnh mẽ.

“Cởi đồ ra!”

Quân ra lệnh.

Thư cũng đã đoán trước được.

“Mình… phải chịu được…”

Từng lớp vải trút xuống dọc theo thân thể bốc lửa của Thư.

Cơ thể cô hoàn toàn phơi bày trước ánh mắt hau háu của Quân.

Hắn ta đi vòng quanh cô, xoa cằm, gật gù tựa như đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật. Điều này làm Thư cảm thấy khó chịu, trông cô có khác gì một con đĩ đang bị chơi đùa đâu.

Từ phía sau, Quân luồn tay qua eo Thư, hắn vuốt ve cái bụng phẳng lì ấy rồi hướng lên trên. Một màn vượt núi quá dễ dàng.

Gương mặt Thư lúc này ửng đỏ, cô thoáng cảm nhận được thứ khủng bố đã hành hạ mình ngày hôm qua đang chực chờ khai nòng. Khe mông của cô đang bị nó cạ vào kịch liệt.

Quân kề mũi hít lấy hương thơm từ cổ Thư rồi dịch chuyển mũi một cách từ tốn theo chiếc vai gầy. Hắn há miệng, bất ngờ cắn một cái.

Thư nhăn mặt khẽ rên.

“Đau…”

Quân nhả ra, để lại dấu răng tròn trên bờ vai của cô mình. Vân Tiên rất ít khi có những động chạm mạnh bạo như vậy với Thư. Có lẽ vì trong mắt hắn, cô là một tồn tại cao hơn bản thân, là người được trân quý, tôn thờ.

Nhưng đối với Quân thì khác, Thư lúc này như một con nai tơ với cơ thể đầy những miếng thịt ngon nghẻ, đứng yên bất động để con sói như hắn gặm nhấm dần.

Hai tay Quân lúc này đang kịch liệt bóp lấy bầu vú của Thư, khiến chúng biến dạng liên hồi. Hai đầu ti cũng bị hắn khều mà cứng hết cả lên, rồi lại bị những ngón tay tàn bạo của hắn ngắt đi không thương tiếc.

Cơ thể Thư dần mềm ra trước những tác động của Quân. Hắn thô bạo quá… nhưng tại sao… lại khiến cô mong chờ.

“Mình điên rồi sao…”

Thư thở gấp, cô bị Quân xoay người lại để hắn bú vú.

Nhìn cách hắn cắn xé vú cô không thương tiếc, Thư thầm nhớ lại người chồng đáng thương đã nâng niu vun trồng hai trái vú này như thế nào.

Chợt, Quân nhấn đầu Thư xuống.

“Tới rồi…” Thư hiểu chuyện này sớm muộn cũng xảy ra.

Quân cởi khóa quần, giải phóng cho thứ vũ khí đáng sợ của hắn. Nguyên con cặc bự chảng đập vào mặt Thư.

“Bú nó đi!”

Quân ra lệnh.

“Ực…” Thư thầm nuốt nước miếng. Cảm giác con cặc này tấn công cổ họng vẫn còn. Nó khiến cô không dám mở miệng.

Nhưng mà cô không thể làm trái lời Quân.

Thư hé đôi môi đỏ mọng đang được phủ lên lớp son đắt tiền, bờ môi cô chạm vào đầu khấc, phần mềm nhất của Quân. Rồi từ từ, cô trượt bờ môi dọc theo thân cặc gân guốc.

Cô bắt đầu mút theo cách mà cô hay làm với chồng.

“Sướng quá… dượng số hưởng thật!” Quân cười mỉa mai.

Kỹ năng của Thư thật sự không tệ. Miệng, môi, lưỡi phối hợp nhịp nhàng, khơi gợi khoái cảm khắp con cặc của Quân.

Nhưng Thư có vẻ gì đó vẫn còn giấu nghề. Quân nhận ra nhưng không ép buộc ngay. Dịch vụ này kéo dài 24 tiếng mà!

Được một lúc, Quân rút cặc ra khỏi miệng Thư, hắn bế phốc cô lên vai rồi bước về phía cầu thang.

“Nó đi đâu…” Thư ngoái đầu thì thấy Quân đang muốn vào phòng ngủ của mình.

“Không…” Thư định lên tiếng ngăn cản. Phòng ngủ là nơi thiêng liêng của hai vợ chồng cô. Sao cô có thể để một kẻ khác đụ mình ngay trong phòng ngủ chứ. Nhưng cô làm gì để ngăn hắn?

“Thôi… rồi sẽ qua… tất cả sẽ qua…” Thư thầm nói. Cô chấp nhận rồi!

Đó là cô nghĩ vậy…

Trong lòng cô lúc này lại đang có cảm giác kỳ lạ…

Thứ cảm giác ấy cứ khiến bụng cô xôn xao…

Cô đang trông đợi?!

Mở cửa phòng ra, Quân thoáng choáng ngợp trước căn phòng ngủ rộng rãi, được trang trí chẳng khác gì khách sạn 5 sao. Quân chú ý nhất là chiếc ghế bự được đặt giữa phòng. Thiết kế của nó thoạt nhìn rất giống với ngai vàng. Đây là chiếc ghế mà Thư cực kỳ thích, nó khiến cô cảm thấy quyền lực hơn khi ngồi. Ngay cả chồng cô cũng chẳng dám đặt mông lên.

Quân vốn định lại giường nằm nhưng hắn chú ý đến chiếc ghế. Ánh mắt Quân tóe lên tia thích thú. Hắn thẳng thừng ngồi lên trên ghế như một ông vua. Còn Thư? Hắn đặt cô dưới chân, trông cứ như kẻ hầu người hạ của riêng Quân vậy.

Quân lại ve vẩy con cặc ngụ ý muốn được BJ. Thư mím môi nhục nhã. Thường thì Thư sẽ ngồi trên ghế này, banh lồn ra và bắt chồng bú. Hôm nay mọi thứ đã đổi khác. Cô quỳ dưới ghế, bú cặc cho một kẻ không phải chồng.

Thư vẫn ngoan ngoãn há miệng ra ngậm lấy cặc Quân. Nhìn cách hắn ta ngã lưng trên ghế tận hưởng, Thư bực không tả nổi. Cô ước gì mình đủ dũng khí để cắn đứt con cặc này. Nhưng sao cô lại không dám… đúng hơn là không nỡ. Kể từ khi lấy chồng, cô đã mặc định mình sẽ mãi sống cùng con cặc 15cm ấy, chỉ có mỗi nó mà thôi! Vậy mà hôm nay, lại có một con cặc khác xuất hiện trong cuộc đời cô, khiến mọi thứ mà cô từng nghĩ bị đảo lộn. Trong sự hỗn loạn của tâm trí, cô lại nảy sinh cảm giác liên kết khác lạ với con cặc này. Nó đang dần chiếm lĩnh vị trí độc tôn của chồng cô.

“To quá… sao lại có thứ to như vậy… dù mình cố gắng cũng không ngậm hết được… chờ đã… mình đang nghĩ gì vậy?”

Thư bắt đầu nghĩ vẩn vơ. Nhưng nếu chỉ nghĩ thôi thì có tội tình gì đâu nhỉ?

Con cặc của Quân được phục vụ một cách tận tình. Hắn thỏa mãn lắm, chống cằm nhìn xuống Thư như một bậc quân vương đang thị tẩm. Xét cho cùng, hắn và cô Thư vẫn chỉ là hai người xa lạ bởi hắn vốn không phải là Nguyễn Minh Quân, cháu trai của Nguyễn Thư. Nhưng cái cảm giác loạn luân vẫn đang rạo rực trong dòng máu Nguyễn gia chảy trong cơ thể hắn! Kiếp trước hắn không có gia đình, loạn luân là điều quá xa vời với hắn. Nhưng kiếp này hắn lại may mắn được tận hưởng cảm giác vừa sung sướng lại vừa tội lỗi này.

Nếu tình dục là hội họa, ắt hẳn loạn luân sẽ là một trường phái đen tối tột cùng nhưng những ai hiểu nó sẽ thấy nét đẹp tiềm ẩn.

Quân kêu Thư dừng lại rồi ra hiệu cô ngồi lên trên cặc mình. Thư cũng ngoan ngoãn làm theo. Đã cố gắng đến đây rồi, chống cự còn nghĩa lý gì chứ?

Thư leo lên ghế, banh háng ra, để cái lồn đỏ hồng của mình mở cửa nuốt lấy con cặc hùng dũng.

“Uhhhhh…” Vẫn là những màn xâm nhập khó khăn. Nhưng khi cái đầu khấc đã lọt qua, mọi chuyện dễ dàng hơn hẳn. Thư ngồi xuống, cổ họng không ngừng phát ra những tiếng rên. Lại một lần nữa Thư và Quân, là hai cô cháu ruột thịt kết nối với nhau qua lồn và cặc.

Con cặc Quân vẫn như hôm qua, hung bạo nong cái lồn của Thư ra. Gương mặt Thư nhăn qua nhó lại, cô thật sự vẫn chưa quen để một thứ khổng lồ như vậy trong người mình.

Không giống hôm qua, cô bị Quân thô bạo nhét cặc vào, lúc này đây, cô có thời gian để tận hưởng cách con cặc Quân xâm chiếm từng tấc thịt của mình. Nó vừa đau vừa thốn, khiến cô xém tí đã bật khóc rồi.

Cuối cùng, Thư cũng đã ngồi hẳn xuống, đưa con cặc Quân đâm đến tận tử cung của mình. Cả cơ thể cô nhộn nhạo hết cả lên, miệng cô cứ vô thức mở ra, để những tiếng rên mà cô cố giấu vang lên.

“Nhấp đi nào!”

Quân vỗ mông Thư và ra lệnh. Cô lập tức di chuyển hông. Cọ xát chính là cách mà sung sướng được hình thành. Con cặc Quân khiến từng vách thịt của cô rung lên, truyền tải những khoái cảm đặc biệt nhất của việc làm tình đến não bộ.

“Cô Thư! Cô chưa ăn cơm à?”

Quân dùng ngón tay kẹp lấy hai đầu ti, giọng điệu thì khiêu khích đầy khó chịu.

Thư cũng đã dần quen, cô bắt đầu nhấp nhanh hơn.

“Không được… mình không thể bị cuốn theo…” Thư biết điều đó. Nhưng tại sao cô cứ lắc hông dập mông mãi vậy?

Chính cô là người cầm nhịp, vậy mà cô lại đánh mất khả năng kiểm soát của mình, để cơ thể tự do hành động. Mà kể vậy cũng tốt, cô sẽ tạm thời không phải cảm giác tội lỗi hay xấu hổ, dằn vặt nữa, cô cũng sẽ không phải đối mặt với việc cô… thật sự thấy sướng!

… Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: https://truyensexngan.net

Những tia nước mát chạy dọc cơ thể nóng bỏng của Thư. Làn da trắng hằn những vết tích của trận chiến vừa rồi đang được gột rửa.

Nhưng…

Cánh cửa phòng tắm lại mở ra.

Quân bước vào.

Thư e sợ.

Siết chặt tay sen.

Thư bước lùi.

Quân giật tay sen.

Làm ướt.

Hai thân thể trần truồng.

Áp sát lại với nhau.

Trơn trượt.

Bầu vú Thư bị tóm lấy.

Nắn bóp hay bú liếm là điều Quân rất giỏi.

Bàn tay hắn mò xuống dưới.

Vượt qua khu rừng ngập mặn, Quân chạm thẳng vào cửa sông.

Không còn nhiều sự e ngại.

Thư đã ngoan ngoãn hơn.

Cô hiểu tình thế này.

Cô chấp nhận.

Đánh đổi thôi mà!

Một chút tự hào về sự cao cả của bản thân khiến Thư vô thức mở rộng chân, để những ngón tay của Quân có thể thoải mái tấu lên những khúc nhạc diệu kỳ.

“Ah… uh…”

Đến một lúc, Quân cảm nhận bàn tay mình ướt đẫm nhưng không phải nước từ tay sen, hắn mới dừng lại. Những ngón tay nhớp nháp ấy đưa lên trước ánh mắt đỏ rực của Thư.

Quân đặt một ngón lên miệng cô rồi từ từ đẩy vào.

Thư trợn mắt ngạc nhiên nhưng vẫn mút lấy ngón tay chứa đầy dâm thủy.

Một ngón là chưa đủ, Quân đút thêm hai ngón nữa rồi dần dần hắn để Thư tự do liếm hết bàn tay mình.

Quân kéo Thư vào lòng, để cô liếm vào cơ ngực săn chắc của bản thân. Hai đầu ti hắn reo lên sung sướng khi được lưỡi của Thư chạm vào.

Chiếc lưỡi ấy kéo dọc theo những khối cơ săn chắc, vượt qua túm lông đen rồi quấn lấy con cặc đang hùng dũng cương lên.

Thư không nhận ra, hoặc cố ý không thừa nhận rằng bản thân cô đang hòa hợp cả trong suy nghĩ với Quân.

Thông tin truyện
Tên truyện Vô cực
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 16-04-2024 20:31:24
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đối đầu (Update phần 37)
Trộm tình (Update phần 14)
Chị họ Việt kiều (Update phần 16)
Mười năm yêu em (Update phần 22)
Hắc Long – Quyển 2 (Update phần 16)
Bệnh viện ma (Update phần 13)
Cô giáo dạy thêm (Update phần 21)