Vô cực
Xuân ngồi thấp thỏm ở phòng khách. Nhìn lên đồng hồ, đã 10 giờ rồi mà Quân vẫn chưa về. Cô thật sự không biết phải làm gì. Lẽ ra lúc đó, cô nên làm mọi cách để Quân không đi. Lẽ ra trước đó nữa, cô không nên thừa nhận chuyện bị tống tiền. Lẽ ra trước đó nữa, cô không nên làm chuyện tai hại kia và để Mạnh nắm thóp.
Lúc này, cánh cửa nhà bất chợt mở ra.
Gương mặt Xuân vừa có chút vui mừng, nhưng sau đó lại tái bệt. Cô đứng dậy bước đến cạnh Quân, người vừa vào nhà, hỏi: “Mọi chuyện thế nào rồi? Con đã làm gì vậy?”
Gương mặt Quân hơi vô cảm, hắn giơ điện thoại của Mạnh lên.
“Con xóa hết rồi!”
Nói xong, Quân ngồi xuống ghế sofa, đặt chiếc điện thoại cùng một viên ngọc đen xuống bàn, sau đó rót trà nhâm nhi.
Xuân cắn môi, cô bước đến, đứng ngay sau lưng Quân.
“Con… con làm cách nào vậy?”
“Con đánh hắn! Ép hắn xóa đống video.”
“Cảm ơn con!”
Quân không đáp.
Xuân cứ áy náy. Cô liên tục bấu víu vào chiếc váy của mình.
Cuối cùng, cô lấy hết can đảm hỏi: “Con… thấy rồi đúng không?”
Quân vẫn im lặng. Điều này càng khiến Xuân phải đắn đo suy nghĩ.
Sau một lúc, Xuân không chịu được nữa, liền quỳ xuống.
“Xin lỗi con! Dì… dì thật sự không muốn làm như vậy… chỉ là nhất thời… dì xin lỗi con!”
Quân chỉ thở ra một hơi.
“Dì xin lỗi! Chắc con cảm thấy kinh tởm lắm! Dì hiểu rồi! Dì sẽ rời khỏi đây.” Xuân nói ra câu này, lòng cô có chút mất mát, nhưng ít nhất, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Quân bỗng dưng đứng dậy, hắn hỏi: “Sao dì lại làm vậy?”
“Dì xin lỗi… dì cũng chẳng biết tại sao bản thân lại làm như vậy nữa…”
Xuân thở dài, bắt đầu nhớ lại sự việc đóng vai trò nguồn cơn cho mọi rắc rối sau này.
Có câu “một lần rắn cắn sợ dây thừng 10 năm”, Xuân là điển hình của câu nói trên. Sau quá khứ đau thương với tên chồng vũ phu, cô không dám nghĩ đến việc tiến thêm bước nữa. Cô định sẽ sống một mình, không chồng không con, cống hiến hết phần đời cho gia đình ân nhân mình.
Xuân có thể không cần có chồng, nhưng liệu cơ thể cô có thể thiếu hơi đàn ông được không?
Lúc đầu, cô nghĩ mình có thể vượt qua được sự thèm khát dục vọng. Nhưng khi gần đến tuổi tứ tuần, nội tiết tố trong cơ thể tăng cao đột ngột khiến cô bắt đầu có dấu hiệu mất kiểm soát.
Cô muốn có một người đàn ông vuốt ve cơ thể mình. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh về tên chồng cũ khiến cô không dám tìm đến ai khác. Cô chỉ có thể dùng cách tốt nhất cho bản thân mình, thủ dâm.
Cho đến một hôm, giữa đêm tối, cô thấy Quân bế một cô nàng về nhà, cả hai đều say khướt.
“Ai vậy con?” Xuân lo lắng hỏi.
“Không cần dì quan tâm!” Quân nạt nộ rồi đi một mạch lên phòng cùng cô gái kia.
Xuân cũng đã đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cô định về phòng và mặc kệ mọi thứ. Nhưng ý nghĩ đó đã hoàn toàn bị thổi bay khi cô thấy cánh cửa phòng Quân chưa đóng.
Sự tò mò cũng như thèm khát tình dục lâu ngày khiến cô bước đi một cách vô thức. Chỉ trong thoáng chốc, Xuân đã đứng nấp cạnh cửa phòng Quân. Ghé mắt vào nhìn, Xuân thấy Quân đang cởi áo. Cơ thể trai trẻ khiến trái tim cô đập nhanh, hơi thở gấp gáp, gương mặt thì đỏ chót.
Quân đang say nên không hề biết Xuân đang lén nhìn. Hắn cứ làm điều mình cần phải làm thôi. Lột sạch quần áo của cô gái kia ra, hắn bú liếm, cắn xé khắp nơi, cứ như một con thú hoang đang nhâm nhi con mồi.
Xuân xem không chớp mắt, hai chân cô vô thức cọ xát lại như muốn ngăn cản cái hang động bên dưới động dục.
Sau vài phút, Quân cởi nốt chiếc quần. Ánh sáng hiu hắt từ chiếc đèn ngủ không ngăn được cái thứ khổng lồ ấy đập vào mắt Xuân.
“To quá…” Xuân thở không ra hơi nữa rồi. Cô gần như gục ở cửa phòng, đôi mắt dán chặt vào cuộc chinh phạt của khúc thịt khổng lồ kia trên cơ thể của cô gái.
Mỗi lần thủ dâm, Xuân đều xem phim sex. Nhưng chẳng có bộ phim sex nào kích thích bằng những thước phim đang hiện hữu trước mắt cô.
Chợt, Xuân cảm thấy gì đó. Cô luồn tay vào váy, chạm vào khe lồn của mình. Nơi đó đã rỉ nước rồi, nhiều hơn cả những lúc Xuân thủ dâm nữa.
Sau ngày hôm đó, hình ảnh con cặc của Quân cùng những cú nhấp mạnh mẽ cứ len lỏi trong đầu Xuân, trở thành tác nhân khiến quá trình hồi xuân của cô bùng nổ. Cô bắt đầu thèm khát được làm tình, được ôm ấp trong vòng tay một người đàn ông thực thụ, được vuốt ve, sờ mó khắp cơ thể, được một con cặc xâm chiếm thay vì suốt ngày dùng tay thỏa mãn.
Một khoảng thời gian dài, lý trí của cô giằng co với dục vọng. Cuối cùng, vào một đêm nọ, khi mà Quân đã đi cai nghiện, cô không chịu được nữa và đã làm ra hành động dẫn đến hậu quả ngày hôm nay.
Cô bước vào phòng Quân với váy áo xộc xệch. Một bên vai đã buông lơi, làm lộ rõ bầu ngực to tròn. Cô ngã xuống giường Quân, hít hà chút hương thơm nơi này.
Rồi, cô bước đến tủ quần áo của hắn. Bàn tay run rẩy chạm vào ngăn tủ bên dưới. Kéo một cái nhẹ nhàng như sợ ai đó phát hiện dù trong nhà chỉ có mình, ánh mắt Xuân khẽ rung động trước đống quần lót của Quân. Cô chọn lấy một cái quần lót màu đen sọc trắng, từ từ mân mê trong tay như đang cầm nắm con cặc của Quân trong tay.
Cô đưa chiếc quần lót ấy lên mũi, đắm chìm vào mùi hương của nó. Cô cố truy tìm thứ mùi nam tính còn sót lại giữa hương thơm của nước xả. Cô hít lấy hít để cứ như việc làm này rất phê. Cô đưa tay xuống bên dưới, xoa lên khe lồn của mình.
“Quân ơi!”
Khoảnh khắc này, Xuân nhận ra mình thật sự thèm khát cơ thể của Quân. Cô không hiểu tại sao nữa. Dù ngoài kia cũng có không ít trai trẻ và với số tiền của mình, Xuân không khó để kiếm một phi công phục vụ. Nhưng nghĩ đến điều đó, cô lại không có hứng. Dường như Quân có một sức hút đặc biệt nào đó khiến cô phải thèm khát làm tình với hắn.
Xuân ngả lưng xuống giường, đôi mắt miên man thầm nghĩ rốt cuộc tại sao mình lại trở nên như vậy. Tại sao lại lén lút ngửi quần lót của Quân, người mà cô chăm sóc từ bé, xem hắn như con mình? Lẽ nào… cô bị bệnh biến thái sao?
Đang hoài nghi, Xuân chợt để ý đến chiếc rèm cửa sổ chưa được kéo, nếu lỡ có ai thấy hành động của mình thì mất mặt chết. Xuân vội đứng dậy kéo rèm, nhưng cô nào ngờ mọi thứ đã muộn, tất cả hành động của cô đều bị Mạnh quay lại.
“Dì xin lỗi… dì cũng không biết phải giải thích thế nào… có lẽ… dì thật sự là kiểu người biến thái như vậy…” Xuân thở dài nhận tội, từng lời nói ra giúp cô cảm thấy nhẹ lòng hơn.
“Dì cũng không còn mặt mũi nào để nhìn con nữa rồi! Ngày mai, dì sẽ dọn khỏi đây! Dì cũng sẽ báo lại với ông chủ sau…” Dù tiếc nuối, nhưng Xuân tự biết hành động của mình ảnh hưởng thế nào đến Quân. Một thanh niên trai tráng, lại sinh ra trong gia đình giàu có như hắn ắt hẳn chỉ thích ăn những món đồ tươi ngon và chơi đùa với những cô gái trẻ, còn một bà cô già gần 40 tuổi như Xuân khác gì một chén cơm nguội! Vậy mà chén cơm nguội ấy còn không biết thân biết phận, làm ra hành động ngửi quần lót của Quân, ắt hẳn hắn sẽ cảm thấy kinh tởm lắm. Dù Quân có nhân từ bỏ qua, nhưng cả hai làm sao có thể đối mặt được nữa?
Xuân đã chọn rời đi, có lẽ là cách tốt nhất.
“Dì Xuân!”
Quân cất giọng, khiến Xuân ngẩng đầu nhìn vào tấm lưng rộng của hắn.
“Dì thích mùi quần lót của con sao?”
“Không… không phải…” Xuân định chối thì Quân lại hỏi tiếp: “Không? Chắc chắn rồi! Quần lót thì có quái gì đâu mà thích. Thứ dì thích là cặc con đúng không?”
Xuân không trả lời, chỉ lẳng lặng cúi đầu. Có lẽ cô nghĩ Quân đang tìm cách lăng mạ, sỉ nhục mình. Cô nguyện nhận hết mọi lời sỉ vả của hắn.
“Nếu dì đã thích đến vậy…” Quân nói rồi xoay người lại.
Ánh mắt Xuân đang buồn thiu lại bất ngờ mở rộng theo từng bước chân của Quân.
Cho đến khi hắn đã đứng ngay trước mặt mình, Xuân mới vô thức nuốt nước bọt một cái.
“… sao dì không thử nếm nó đi?” Quân nở một nụ cười gian tà, đồng thời, ngón tay hắn chỉ xuống cái khúc thịt đã cương cứng của mình, thứ đang hùng dũng chĩa thẳng vào mặt Xuân.
Mùi nam tính xộc thẳng vào mũi khiến Xuân quên mất tình huống lúc này có chút kỳ quặc.
“Con… con làm gì vậy Quân?” Xuân ra vẻ hốt hoảng, gương mặt đã hơi đỏ ở gò má. Cô cúi xuống không dám nhìn vào con quái vật kia. Mọi chuyện phát triển theo một tình huống mà Xuân không tin được. Đầu óc cô xoay vòng để tìm ra lời giải hợp lý.
Có thể Xuân nghĩ đúng rằng Quân sẽ không thích, thậm chí thấy kinh tởm khi một người đã đứng tuổi như mình có ý đồ biến thái với hắn. Nhưng đó là chủ cũ của thân xác, còn Quân hiện tại lại là một kẻ khác, gu của hắn trải dài trên mọi độ tuổi (không ấu dâm nhé anh em đừng nghĩ bậy). Thay vì lo sợ Quân thấy kinh tởm và tránh xa mình, Xuân nên lo sợ cho bản thân mình sẽ bị Quân chơi đùa thế nào thì hơn.
Ngay lúc này, Quân không nói gì cả, hắn giương đôi mắt gian tà của mình chạy dọc cơ thể đẫy đà đang quỳ dưới chân. Đem con cặc dũng mãnh đẩy sát vào mặt Xuân, đồng thời dùng tay chặn đầu cô lại khi cố tìm cách ngoảnh đi.
“Đừng mà Quân…” Xuân chống cự yếu ớt, cô không biết nên làm gì vào lúc này. Con cặc của Quân thì vẫn áp sát vào da mặt, cô cảm thấy nó vừa cứng rắn lại vừa nóng hổi. Thứ cảm giác này chân thật gấp hàng trăm lần so với việc ngửi quần lót của Quân. Chẳng phải vào cái đêm hôm đó, cô đã muốn được cảm nhận rõ ràng như bây giờ sao?
“Dì Xuân! Ngậm lấy nó đi!” Quân xoa lên đầu Xuân rồi ghì về phía trước, đồng thời chỉnh đầu khấc chạm vào môi cô.
Rơi vào thế gọng kìm, Xuân không cách nào chạy thoát, trong một phút lơ là, cô đã vô thức hé môi, để đầu khấc của Quân chui vào. Dù thức tỉnh một chút lý trí nhưng đã quá muộn, phần đầu khấc của Quân đã thành công qua ải.
“Uh…” Xuân lúc này mới ú ớ muốn vùng vẫy, nhưng sức của cô sao có thể thắng được một thiếu niên tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu?
Quân được đà lấn tới, hắn banh hai chân ra để thuận tiện đẩy cặc vào trong. Rất nhanh, hắn đã lấp đầy khoang miệng của Xuân bằng con cặc mình.
“Mùi vị thế nào dì Xuân? Có giống như mong đợi không?” Quân thỏa mãn nói, cảm giác con cặc lúc này đang dần tan ra trong miệng của Xuân.
Mùi vị của Quân đang xâm chiếm toàn bộ vị giác, khiến chiếc lưỡi của Xuân không thể nằm yên được.
“To quá… mình ngậm không hết…”
Từ trước đến nay, Xuân chỉ làm tình với đúng chồng mình. Mạnh có con cặc không quá to, nhưng được cái khá cứng, tạm thỏa mãn Xuân. Còn Quân thì ở đẳng cấp hoàn toàn khác, con cặc của hắn vừa to, vừa dài, lại rất cứng, bên trên có những đường gân đầy hung hãn. Có lẽ đây là thứ đáng tự hào nhất trên người của một tên không ra gì như hắn (chủ cũ).
“Cảm ơn di sản này nhé!!! Hên là không ngắn hơn kiếp trước của mình!” Quân thầm cười, cùng lúc này, ở bên dưới, Xuân đã có động đậy. Cơ miệng cô đang siết lấy con cặc của Quân theo từng nhịp nuốt nước bọt. Dù bề ngoài, Xuân vẫn đang muốn đẩy Quân ra, nhưng chiếc lưỡi lại đang lén lút di chuyển trên thân cặc.
Quân biết tình huống giữa mình và Xuân là như thế nào. Cả hai đều đang khao khát cơ thể nhau nhưng Xuân vẫn còn e ngại nhiều điều. Vậy thì Quân sẽ dùng cách mà mình hay làm, hung hăng tiến tới, bề ngoài thì như cưỡng ép Xuân, nhưng thực chất đang tạo cơ hội để cô có thể hòa nhập cuộc chơi.
“Dì Xuân à… nếu dì nói với con sớm hơn! Con đã cho dì bú thứ này rồi… cũng sẽ không xảy ra chuyện hôm đó.”
Quân bắt đầu buông lời mê hoặc, còn hông thì bắt đầu đẩy tới rồi rút về.
“Uh… Quân… oh… đừng…” Xuân rên rỉ ở cổ họng, nơi đang bị đầu khấc Quân tông vào.
“Mình phải làm gì bây giờ?” Sự mù quáng bắt đầu bao phủ lấy tâm trí, khiến Xuân không còn tỉnh táo nữa. Cô biết mình phải làm gì đó nhưng chẳng rõ. Cuối cùng, cô lại bất động để cho con cặc Quân tha hồ ghi dấu trong miệng mình.
“Quân… thật sự không vấn đề gì với mình sao…” Xuân vẫn còn lo ngại, cô đưa ánh mắt lên nhìn thì bắt gặp lấy ánh mắt của Quân, cơ thể Xuân khẽ run một cái. Quân lúc này thật khác. Không phải cái dáng vẻ ăn chơi, hư đốn lúc trước, cũng không phải vẻ ngoan hiền, gần gũi dạo gần đây. Nét mặt và ánh mắt hắn đều chất chứa sự thèm khát tột cùng, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống Xuân. Chính điều đó lại khiến Xuân cảm thấy tin tưởng hơn, lại muốn cởi mở hơn.
Có lẽ… Quân cũng thật sự muốn cô!
“Nào… dì bú cho con đi!”
Nhận ra sự thay đổi trong nét mặt cũng như hành động phản kháng, Quân biết đây là thời cơ chín muồi để dụ dỗ. Không còn cường hãn như trước, hắn chuyển sang ôn nhu một chút.
“Uh…” Xuân không biết nên đáp gì, nhưng cô có hành động. Cô bắt đầu di chuyển từ từ bờ môi của mình, cảm nhận sức nóng của thân cặc. Những bước di chuyển nhẹ nhàng và ngại ngùng.
Quân hơi thả lỏng cơ thể. Cái cảm giác được bú cu thật thoải mái làm sao. Xuân hơi ngừng lại một chút liền bị Quân đốc thúc và cổ vũ.
“Tiếp đi dì! Đừng dừng lại!”
Xuân bắt đầu di chuyển cần cổ của mình. Cô mút chặt lấy con cặc uy dũng kia, cho nó ra vào miệng của mình, chiếc lưỡi cũng phối hợp để nâng niu.
Không phải lần đầu bú cặc, Xuân thể hiện rõ mình là người có kinh nghiệm như thế nào.
Quân cũng phải há hốc trước những “đòn đánh bằng lưỡi” của Xuân. Theo từng nhịp mút, lý trí của Xuân dần phai mờ. Cô chẳng quan tâm điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cô chỉ muốn tập trung tận hưởng con cặc của Quân, thứ mà cô đã luôn nghĩ về trong một thời gian dài.
Xuân dùng tay nắm lấy cặc Quân, bẻ nó lên trên, chiếc lưỡi lè dài ra liếm từ bìu dái cho đến đầu khấc, rồi ngậm lấy toàn bộ con cặc mà mút. Hành động ấy cứ liên tục lặp lại, khiến Quân sướng tê tái.
Dù gần đây liên tục làm tình với Mạnh, nhưng trong hoàn cảnh bị cưỡng bức và đối tác là tên chồng cũ đầy ám ảnh, Xuân chưa lần nào sướng thật sự, chỉ toàn những ấm ức dồn nén. Điều đó vô tình trở thành động lực cho cô tận hưởng con cặc của Quân một cách hoàn hảo nhất, cô muốn nếm đến tận cùng hương vị của Quân. Một cậu trai trẻ tràn trề sức sống cùng con cặc to dài thật khác biệt so với con cặc của lão chồng cũ già nua kia.
Thấy Xuân ngày càng bạo dạn, Quân liền ngồi lên thành ghế sofa, hai chân mở rộng kẹp lấy cơ thể Xuân. Hắn giương ánh mắt thích thú ngắm nhìn động tác bú liếm của Xuân.
Tại sao nhiều người lại thích phụ nữ trung niên? Bởi vì những người phụ nữ lớn tuổi ấy đem đến một hương vị hoàn toàn khác biệt so với các cô gái trẻ. Đó không phải là sự ngọt ngào, tươi mới, ngây thơ. Đó là sự mặn mà, trưởng thành, máu lửa.
Chinh phục một thiếu nữ ngây thơ, hay trở thành người đàn ông đầu tiên của cô ấy đúng thật là một thành tựu đáng nhớ. Nhưng thuần phục, trở thành người ngự trị trên một chiếc máy bay đã trải qua không biết bao nhiêu dư vị cuộc đời, lại còn là một thành tựu đáng nể hơn nữa.
Dụ được Xuân bú cu cho mình, Quân gần như đã đặt chân lên chiếc máy bay ấy. Chỉ đợi khởi động và cất cánh nữa thôi.
Cố gắng nhẫn nhịn để Xuân mút cặc thêm vài phút nữa, Quân ra hiệu dừng lại trước ánh mắt có phần thẫn thờ của Xuân. Có lẽ cô đang rối bời vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Quân cúi xuống, kéo Xuân đứng dậy cùng mình, hắn bất ngờ áp sát lại, phả hơi thở vào gương mặt đỏ bừng của cô.
“Quân… con muốn làm gì vậy… dì…” Xuân chưa kịp nói hết thì Quân đã sấn tới, dù cô có ngả người về sau cũng không tránh khỏi bờ môi Quân bắt lấy môi mình.
Xuân ngỡ ngàng. Đối với Xuân, dù đã lập gia đình, cũng đã từng tan vỡ, nhưng nụ hôn vẫn là thứ cực kỳ thiêng liêng. Nó không thể trao đi một cách vội vàng và thiếu suy nghĩ, cũng không thể trao cho người không phù hợp.
Vậy mà giờ đây, Quân, một công tử nhà giàu, tươi trẻ mơn mởn, tương lai tươi sáng lại đang hôn Xuân, một người lớn hơn hắn đến tận 23 tuổi.
Điều đó càng khiến giá trị của nụ hôn không thể định mức. Khi mà hai bờ môi quấn lấy nhau, Xuân vừa muốn tiếp tục, lại muốn bảo Quân dừng lại. Nhưng dù có nói, chắc Quân cũng không muốn dừng đâu.
Xuân phải công nhận trai trẻ bây giờ hôn giỏi thật. Mà cũng phải thôi, Quân cũng đã hôn biết bao cô gái rồi mà. Nghĩ đến đây, Xuân dần thả lỏng cơ thể. Cô đâu cần phải nghĩ nhiều làm gì. Rõ ràng Quân chủ động tất cả, cô chỉ làm theo lời hắn mà thôi. Cô cũng sẽ giống bao cô gái khác của Quân, thỏa mãn tình dục nhau là chính.
Nụ hôn bắt đầu cuồng nhiệt hơn khi lưỡi của Quân chui sang miệng của Xuân. Hắn bắt lấy lưỡi của cô, quấn lấy. Đồng thời, tay Quân cũng vuốt ve dọc sống lưng Xuân. Với kinh nghiệm của mình, Quân biết cách khiến phụ nữ hứng qua những cú chạm tinh tế. Mà chắc không cần thiết với Xuân đâu, khi cơ thể cô đang trong giai đoạn hừng hực lửa tình, dù chạm ở đâu cũng khiến cô hứng thôi.
Nước miếng bắt đầu chảy ra hai bên khóe môi như để dập bớt sức nóng của nụ hôn. Quân rút lưỡi ra khỏi miệng Xuân, cười nhẹ một cái.
Xuân mê man, đôi mắt hơi ướt hỏi: “Con… thật sự muốn làm vậy sao?”
“Đây rồi!” Quân thấy cơ hội chốt hạ rồi. Hắn gật đầu.
“Nhưng tại sao… dì… già như vậy…”
Dường như đã chuẩn bị, Quân tự tin ôm lấy cơ thể Xuân.
“Không đâu dì Xuân! Dì vẫn rất tuyệt. Con ở chung với dì lâu như vậy, nhiều lúc rất muốn làm gì đó, đã không ít lần con muốn được ngủ cùng dì. Con đã sợ sẽ khiến dì khó xử, không nỡ khi dì đã đối xử quá tốt với con. Nhưng khi con thấy được dì trong video đó, con nghĩ chúng ta không cần phải trốn tránh nhau nữa. Dì cũng muốn con đúng không?” Những lời thủ thỉ như rót mật vào tai Xuân, vừa giúp cô không cảm thấy tội lỗi khi làm ra hành động ngày hôm đó, lại vừa khơi gợi những hứng thú thầm kín.
Quân lúc này biết mình đã thành công. Hắn xoay người vật Xuân xuống sofa. Bàn tay không chút ngần ngại vồ vào bộ ngực đang rung rinh của Xuân…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vô cực |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 16-04-2024 20:31:24 |