truyensexngan.net > Chưa phân loại > Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Phần 24
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Sáng hôm sau dậy sớm để kịp chuyến xe khách. Vệ sinh cá nhân xong xuôi, nó chỉnh đốn lại đồ đạc, những gì cần mang theo thì nó mang, những gì không cần thì nó để lại… Cây guitar của nó cũng nằm trong số đó.

Bước xuống đường phố vắng tanh buổi sớm của Hà Nội, thời tiết hơi se lạnh, cảm giác thu đã chớm lắm rồi.. Cái không khí đó khiến nó thấy thoải mái.. Bầu trời hơi le lói ánh mặt chơi của bình minh, chỉ khoảng một tiếng nữa thôi nơi đây sẽ trái ngược hẳn so với lúc này, sẽ ồn ào và náo nhiệt hơn.. Hàng cây trên vỉa hè khẽ đung đưa theo từng làn gió nhẹ.. Khẽ hít một hơi thật sâu để tận hưởng cái không khí hiếm có này của Hà Nội.. Sau đó nó đi kiếm xe ôm.. Cũng chẳng khó khăn gì, khi những người làm nghề này dường như chở khách 24/24 vậy.. Cũng phải thôi, ai chả vì cuộc sống, không ai muốn mình khổ cả và nó cũng vậy.. Đeo cái balo, rồi chèo lên chiếc xe wave cũ của một bác xe ôm có vẻ đứng tuổi.. Nó đọc bác nghe tên cái bến xe nó muốn đến, để bác chạy.. Chỉ tầm mười phút là đến nơi vì đường vắng nên phóng nhanh, trả tiền cho bác xong, nó ngồi đợi.. Cho đến khi chiếc xe khách đến.

Ngồi trên tuyến xe khách về quê. Như một thói quen sau khi soát vé, nó chọn cho mình cái ghế cuối xe, nơi mà ít ai muốn ngồi, thật sự mà nói thì cái bệnh say xe muôn thủa của nó khiến nó cần một nơi thoáng, dù cả ở trên xe.. Nếu không muốn phun ra bất kì lúc nào.

Ngồi được tầm nửa tiếng người cũng đã bắt đầu nôn nao rồi, mà quên mất, hôm qua có bỏ quả chanh vô balo để chống say mà, nó mang ra giữ vào mũi ngửi… Cái bài thuốc này của nhỏ Chi hiệu nghiệm gớm.. Tuy không giúp nó khỏi luôn, nhưng ít ra cũng tạo cho nó cái múi the the chua chua để thoát khỏi cái không khí bí bách trên chiếc xe để quá tải người là người này.. Mà cũng khổ thật, mỗi lần xe xóc hay dừng lại là lúc nó suýt phun.. may mà kiềm chế được, không thì bẩn xe người ta.

Ngó cái đồng hồ cũ đeo tay của nó, thế mà cũng gần 2 tiếng rồi, sắp về đến quê nhà rồi… Lúc đi lần đầu thì thấy lâu, đi lần sau lại cảm thấy mau về, lạ thật. Mà cũng không biết quê mình giờ sao nhỉ, đẹp hơn không? Cái đợt nó đi là xã cũng có nhiều chính sách tốt, nhưng chưa kịp thực hiện nó xem, sau mấy tháng không biết thêm gì không đây.

Chiếc xe đi một lúc lâu nữa rồi dừng hẳn lại trước khi xóc một cú trời giáng.. Suýt phun cháo ở bụng ra, mẹ bố thằng tài xế không biết nhìn đường. Đến quê rồi chăng, suốt thời gian ở trên xe nó cũng chả thèm hé mắt ra cửa sổ để nhìn đường như trước.. Rút kinh nghiệm rồi, thành ra cũng không biết đã đến nơi chưa, mà lão tài xế cho dừng xe lại, một vài vị khách đang xuống.. Nhoài người lên thì thấy luôn cổng trường cấp hai TT qua chiếc của sổ, đến quê rồi.. Đúng lúc, khách trên xe xuống xong hết…

– Ấy ấy còn cháu mà đừng đóng cửa vội.. Nó cầm lấy chiếc balo vội rảo bước trên phía cửa ra vào của xe, đi qua thì thấy thằng soát vé đang giữ cửa nhìn nó có vẻ khó chịu.. – Ông chọc cho lòi mắt ra chứ ở đó mà nhìn.

Xuống khỏi xe thì cứ như được sống lại vậy, sảng khoái thật.. Cơ mà vẫn hơi nôn nao và choáng.. Nó ngồi vào một quán cóc gần cổng trường, gọi một chai nước… Khoáng. Uống rồi súc miệng, trả lời những câu hỏi han của cụ già chủ quán.. Lúc sau thấy có vẻ đỡ thì nó trả tiền xong đi về…

Trường này cách nhà nó cũng không xa lắm, khoảng 1.5 km thì phải.. Thôi thì đi bộ về, tranh thủ ngắm quê luôn… Mà ở nhà cũng có ai biết nó về đâu.. Sự bất ngờ luôn tạo lên sự thú vị mà.

Đi men theo con đường đất mà chưa được rải nhựa.. Từng căn nhà san sát nhau, mỗi nhà lại có một gian hàng của riêng họ.. Quê nó là thế, luôn có những buổi họp chợ sáng và chiều.. Sáng thì ở chợ này, chiều lại chợ xóm bên.. Giờ vẫn chưa muộn, thành ra vẫn còn phiên chợ.. Qua khu trợ là những bãi đất ruộng trải dài, lúa ngô, rồi rau.. Nông thôn chỉ thế thôi.. Công nhận, gần trưa mà cái không khí ở đây vẫn như là của một ngày mới, khác hẳn trên Hà Nội.. Mà ngoài khu chợ ra thì ở đây cũng chả còn nơi nào mà ồn ào nữa.. Vui thật.

Qua cánh đồng thì đến xóm nó, cái ngõ nhỏ ngoằn ngoèo, nhưng sống gần được hai mươi năm rồi thì làm sao nó có thể lạc được.. Dừng chân trước căn nhà cấp bốn nhỏ của nó.. Dường như chỉ muốn lao vào mà nói với bố mẹ rằng ” Con về rồi đây ! ”

Nhưng mà nghĩ lại tầm này, bố mẹ đi làm chứ đâu ở nhà mà vào chào… Nhớ bố mẹ quá, chưa bao giờ nó xa gia đình quá ba ngày chứ đừng nói gì hai tháng.. Mở cánh cổng nhà bằng gỗ đan ra, nó bước vô mảnh sân nhà nó mà tự nhủ, khi nào có tiền nó sẽ sửa lại… thay thế cái cửa này bằng một cái cửa khác chắc chắn hơn, để thế này thì trộm vào khuân hết.

Đang đứng, nhìn lại ngôi nhà thì một cái bóng trong vườn bỗng vụt ra…

Gâu.. ! Gâu!..

A đây rồi, con milu.. con chó mà nó nuôi từ lúc dứt mẹ.. giờ sao to vậy trời.. Đi lâu thế mà nó cũng nhớ mình, cứ quán quít bên chân mà liếm liếm.. Vui thật, nhớ trước kia nhà nghèo… Đi đường bắt được hai nghìn sung sướng mua được quả trứng về làm để ăn.. Thấy tội con milu còn bé nên chia vào cái bát nó một nửa.. Con này nó rất khôn vì người cho ăn thường là nó. Nên chỉ cần huýt sáo miệng cái là ở đâu nó cũng chạy về.. Gãi gãi cái đầu con milu.. Con này cứ dúi cái đầu vào tay nó mà quẫy đuôi lia lịa…

– Ai đấy! – Bố ở trong nhà đi ra, quái nhỉ tưởng ông tầm này đi làm đồng rồi, cơ mà thật vui khi được gặp bố. – Dạ bố.. – Ơ thằng M, mày về lúc nào? Mà sao lại về thế này, vào nhà.. – Vâng…

Vào nhà thì trông có vẻ khá hơn trước, để tý hỏi bố sau vậy.

– Trường con được nghỉ nên con về một tuần chơi.. – Ừ, về là tốt rồi, cũng hai tháng rồi còn gì nữa…

Bố nó luôn vậy, bình tĩnh trong mọi tình huống, không tỏ ra gì nhiều ngoài ngạc nhiên.. nhưng nó biết niềm vui đang hiện hữu trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông.

– Mẹ con đâu? Anh D nữa? – Mẹ mày ngoài chợ bán hàng ý, còn thằng D đi làm ngoài xưởng rồi, nhờ cái chính sách hộ nghèo với cả thằng D cũng đi làm nên nhà mình cũng khá hơn con ạ. – Dạ vâng, mà bố không ra đồng ạ? – Mày lú rồi à, tháng mười rồi còn ra làm gì nữa, gặt xong hết rồi, được mùa nên tết năm nay không lo gì nữa haha.. Thôi vào nấu cơm đi.. – Con vừa về mà, bố nấu hộ con.. – chán thật, vừa về đã bị bố sai – Tao vả cho phát giờ, tao sai mày để mày sai lại thế hả.. – Hú hồn, thôi xuống thổi cơm.

Lọ mọ xuống cái bếp kiềng, tìm xoong để nấu cơm, ít ra thì thùng gạo nhà nó cũng đầy.. Vo gạo xong, đặt lên bếp nhóm lửa mà thổi.. Thổi hộc cả mồm thì nó mới lên lửa cho, mà ho sặc sụa vì dính khói do củi ướt.. Con milu thì ở ngoài bếp cứ vẫy đuôi như vui vì thấy cảnh này.. Ông lại cho bó rơm với mẻ riềng bây giờ chứ lị.

Được lúc sau cơm chín, thì mẹ cũng về.. Nhìn thấy nó mà mẹ ngạc nhiên, đánh rơi cả bó rau mà vào hỏi han..

– Sao mày đang đi học lại về thế này? – Mà mày gầy thế hả con? Khổ, lên đấy trong như cái khung xương thế này?

Mẹ ơi, có khi mẹ còn gầy hơn con đấy.. nhìn bàn tay trắng nõn nổi đầy gân xanh của mẹ mà nó suýt khóc, thương mẹ quá, cả đời mẹ chưa bao giờ qua được 40 cân, ấy vậy mà luôn thồ cái xe đạp cà tàng hàng lặng trĩu hàng hóa, chỉ vì gia đình bố nó, anh em nó.

Đỡ cho mẹ cái xe xuống rồi, kể chuyện với mẹ, mẹ cũng hiểu nên xuống làm rau với tráng mấy quả trứng rồi đi ăn cơm. Anh nó chiều mới về. Nhìn mâm cơm đĩa trứng, đĩa rau, bát canh mà sao thấy sang lạ thường.. Chả như trước kia, đậu phụ luộc mới lạc rang muối.. Canh thì là nước sôi, ấy thế mà đói mờ mắt vẫn phải ăn.. Và những thức ăn đó đã nuôi sống nó được đến bây giờ..

Ăn cơm thì cũng không có việc gì ngoài việc nó thưa với bố mẹ là đi làm và không ở với anh Cương nữa? Bố mẹ hỏi thì nó giải thích là trường mới chuyển cơ sở ra chỗ khác phải ở trọ, cả nhà nó là gia đình lao động nên cũng ủng hộ chuyện nó đi làm. Ăn cơm xong thì rửa bát, mà mẹ cứ hỏi han suốt, mẹ thương nó lắm, thương hơn cả anh nó. Vì nó giống mẹ hơn, ở cả làn da trắng bóc lẫn dáng người nhỏ, có thể vì lẽ này nên bố mới mê mẹ Rửa xong rồi đi ngủ. Để chiều còn đi thăm mộ chị.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 02-07-2024 15:04:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Nữ nhà báo (Update phần 21)
Dickgirl (Update phần 21)
Vùng quê yên bình (Update phần 45)
Thằng bé giúp việc (Update phần 13)
Dị dương vật (Update phần 17)