truyensexngan.net > Chưa phân loại > Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Mãi mãi yêu em – Quyển 1

Phần 163
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Buổi chiều dậy muộn, nấu xong nồi cơm, nó đạp xe ra chợ mua đồ đi thăm chị. Cũng may họ chưa dọn hàng. Nghĩa địa có lác đác người đến với mục đích giống nó. Thắp hương, bày biện. Nó bắt đầu ngồi cạnh. Di ảnh chị ở đấy, vẫn đang cười. Nó kể lể cho chị nghe, nó kể cho chị biết rằng nó từ người có tất cả rồi mất tất cả và lún sâu vào vũng bùn hiện tại như thế nào.

– Thủy ơi… Em cô đơn lắm…

Nó khóc. Khóc vì nhớ chị, nhớ em, nhớ chị Huyền, nhớ mọi người đã rời xa nó. Cảm giác nó suy sụp tinh thần trầm trọng. Tâm trạng nó nặng nề, nó không muốn lên cái Hà Nội kia nữa, nó sợ.

Những ngày sau nó ốm, chắc do cái việc đi xe liên tục kia vì thể trạng nó vốn rất yếu. Bố mẹ nó cũng lo lắng nhưng không quá hoảng vì người nhà nông, ốm đau gì toàn tự khỏi trừ phi nặng thôi. Nên hai người vẫn đi làm bình thường sau khi bàn giao nó cho cả một đống cháu chắt trông và ba liều thuốc mua của ông bác sĩ cuối xã.

– Trông chừng chú Minh nghe chưa Hoàng? Chú mà đi đâu thì về mách bà! Tý nữa về bà cho chai nước ngọt!

Thằng mãnh to đầu, cùng lũ tiểu yêu dạ ầm nhà. Lớn rồi mà vẫn như con nít dễ bị dụ, nó cười khì.

– Học hành chứ chúng mày qua đây đông thế rồi bà giáo bảo bố mẹ mày sao?

Thằng này cười đểu.

– Chú Minh sốt thâm niên hả? Toàn xui cháu đi học chủ nhật là sao?

– Ờ tao quên.

Bỗng có thằng bé út nhà anh thứ, nó bé xíu mà sắp lên lớp một nên được gọi là “Mít” hỏi một câu làm nó đau lòng.

– Chú ơi, Cô Huyền với cô Ly đâu? Trước chú dẫn về mà, sao chú không rủ hai cô về chơi với chúng cháu?

Mắt nó cay xè, cả đống cháu nhìn nó chăm chú, thằng Hoàng nữa.

– Đúng rồi, trước hai cô còn bảo khi nào về quê còn có quà cho chúng cháu mà?

– À, ưm… Hai cô còn công việc nên bận lắm. Mít ra đây với chú!

Thằng bé đầu tròn xoe còn cạo cua ngoãn ngoãn leo lên đùi nó.

– Thế Mít thích quà gì, lên phố chú mua cho?

Cu cậu cười tít mắt hào hứng kể lể về việc được mẹ dạy chữ trước.

– Hihi, cháu biết đánh vần cả thuộc 29 chữ cái rồi nhé. Chú lên mua cho cháu cây viết máy để cháu luyện chữ, mẹ bảo chữ đẹp khi đi học thầy cô mới quí.

– Được rồi để chú mua cho!

– Dạ!

Bọn còn lại nhao nhao lên xin xỏ. Thằng Hoàng kều kều nó.

– Chú… Cháu chẳng muốn chú mua gì, chỉ xin chú ít tiền mặt.

– Tao đập vô mặt mày nghe Hoàng? To đầu mà toàn dạy hư chúng nó, thằng Mít nó bé thì được chứ, tụi bay như vầy tiền đâu tao cho?

– Hehe, cháu giỡn mà.

Cả bọn chán tản ra hết, cu Mít cháu nó ham vui cũng nhập bọn chạy khắp sân chơi nhưng không về vì nghe lời mẹ nó trông nó.

Chán cảnh về quê mà lại lăn ra ốm, nên chỉ một tuần sau là nó lên Hà Nội. Vừa bước vào cửa phòng ở ký túc xá. Nó cảm giác rợn gáy, phòng đồ đặc nguyên si, nhưng không có ai, mà lại mở tang hoang. Vừa đặt được cái bao đàn và balô xuống thì…

– Hùuuuu… Á…!!

– Yeeee… Thằng nghệ sĩ…!

– Thả ra…!!

Năm thằng cùng phòng, thằng nào cũng ở trần lao vào nó như thèm thịt. Nó phát hoảng.

– Bỏ ra…! Ngã bây giờ!

– Từ từ, để đại ca nhìn xem nào. Ông dạo này ăn kiêng hả. Trông đúng thằng nghiện.

Thằng Khánh nhìn nó lắc đầu.

– Để xem, mắt thâm nữa kìa. Sao đi tình nguyện mà xuống sắc thế?

Thằng Quang nhìn nó, trông giống như nó mắc phải căn bệnh nào khó chữa vậy.

– Cái Đm, bọn dân tộc chúng nó làm đêm ngủ ngày hả? Xót thằng bạn tui quá.

Duy chỉ có thằng Hoàn là chẳng quan tâm đến nó ra sao, chỉ chăm chăm.

– Ôi trời, bánh này tụi bay, bánh giày. Là bánh giày đó!!

Thằng ham ăn này làm như cả đời nó chưa được xơi thứ bánh truyền thống của VN bao giờ vậy.

– Ở quê có mỗi cái này… Ăn để chừa vài cái nhá, tôi mua ít lắm.

– Rồi rồi…

– Cút đi thằng lợn. Chỉ ăn là nhanh.

Thằng Khánh bực mình sút cho Hoàn một cái, thằng này cười.

– Kệ bố, sướng cái miệng là được rồi! Hehe.

Sau màn chào hỏi lại nhà có một không hai của phòng, nó cũng thoát ra được hàng vạn câu hỏi linh tinh của bọn bạn. Đang thiu thiu ngủ, thằng Khánh lay nó.

– Thế cái Nhi nó đổ rồi hả?

– Ừ, sao biết?

– Thấy có vài đứa bạn bảo, ông cặp với nó trên đấy suốt. Thì chắc vậy.

– Ừ.

– Đổ từ bao giờ?

– Vài hôm sau khi đi.

Thằng Khánh cười, vỗ vai.

– Giỏi nhỉ, vậy là vụ này tui thua rồi. Mai đi chung cược nhé, coi như mừng thằng nghệ sĩ lại phòng.

– Ừ, được rồi. Ông cho tôi ngủ một lát.

Thằng Khánh đứng lên, chợt quay lại hỏi.

– Nói thật, ông có yêu nó không?

– Không!

Thằng bạn nó buông một câu.

– Xin lỗi ông vì bày ra trò này. Tôi thấy hối hận quá.

– Tại sao?

– Cái Nhi nó không biết…

– Thôi kệ đi, đến đâu thì đến.

– Có nên kể cho thằng Tuấn biết không?

– Không… Nó lại làm ầm lên thì mệt.

Nó ngủ một giấc dài, tỉnh dậy thấy trời đã tối. Người cũng khoan khoái hơn. Bọn bạn chung phòng nó đi đâu chưa về, chỉ có nghe tiếng thằng Hiệp đang trêu gái bên phòng kia là rõ.

– Hiệp ơi!

– Mấy mụ đanh đá, đây quân tử chả thèm chấp!

– Bà qua vả cho sái hàm giờ!

Tiếng thằng Hiệp cãi với con hung thần làm nó tỉnh ngủ mà chạy ra gọi.

– Gì gì, ông ngủ dậy rồi à. Có bánh trong tủ kìa.

– Mọi người đâu?

– Tụi nó đi mua cơm, tôi dặn mua cho hai anh em mình rồi đó. Ông đợi chút, tý tụi nó về liền.

– Ừ.

Nó gật đầu vô lại phòng, thằng Hiệp cũng đi theo.

– Mà nghệ sĩ, cho tôi hỏi?

– Hỏi gì?

– À… Mấy hôm ông đi, có con bé nào tóc đỏ cao cao đến hỏi ông. Nó là gì với ông thế, họ hàng à?

Nghe thằng này tả là biết ai luôn, thảo nào, nhỏ nhắn tin mắng nó.

– Để làm gì? Các ông bảo thế nào?

– Bảo ông đi tình nguyện, tháng sau mới về từ đợt đó nó không qua nữa. Mà nó xinh ứ chịu được, mai mối cho tôi đi!

Thằng Hiệp ngước mắt lên như đang nhớ lại điều gì đó, khuôn mặt rất chi là khả ố.

– Có người yêu rồi, với lại tôi cũng chẳng thân lắm.

– Điêu vãi. Vậy nó tìm ông làm gì?

– Ai biết được!

Thằng Hiệp chán nản. Rồi nó kể thêm.

– À cả Tuấn nữa cũng hay sang hỏi ông, chắc anh em lâu ngày không gặp. Thôi mai làm kèo nước rồi rủ nó đê.

– Cũng được.

Mọi chuyện giải quyết êm xuôi. Nó nhớ đến một người nữa. Điện thoại đầy pin. Nó nhắn tin cho Tâm vẻn vẹn.

– “Anh về rồi.”

Chẳng thấy nhắn hay gọi lại, chắc nhỏ không còn thích nó vì cái thái độ của nó nữa. Thế cũng tốt vì nhỏ sẽ có một người xứng đáng hơn là nó.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 02-07-2024 15:04:08
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Em… không yêu tôi (Update phần 14)
Người chị dâm đãng (Update phần 13)
Cơn mưa đầu mùa (Update phần 19)
Phương pháp Sex (Update phần 13)
Yêu nữ quầy bar 2 (Update phần 146)
Quỳnh và Huyền (Update phần 43)