Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
Tần Hoàng bất chợt nhớ lại thì vô cùng mừng rỡ, chàng còn vui mừng hơn khi nhận được cái gật đầu xác nhận của Lương Sơn Bá. Thế là Tần Hoàng đứng bật dậy lao tới ôm chầm lấy chàng, tay vòng ra sau đập thình thịch vào lưng.
– Cái tên tiểu tử này, ngươi lớn thế này làm chính ta cũng nhận không ra, không ngờ năm xưa ta tiện tay giúp ngươi, vậy mà giờ ngươi đã trở thành huyện lệnh. Sớm biết cái tên huyện lệnh chết bầm đó là người thì ta đã tìm đến để nhờ vả ngươi rồi, haha… – Haha, Tần đại ca thật biết nói đùa, nhưng có điều mình nên cách xa một chút, có chút không tiện a…
Tần Hoàng giờ đây mới nhận ra tình trạng hai người đàn ông trần truồng ôm chầm lấy nhau, nhìn sang Chúc Anh Đài và Nguyệt Nhi đang che miệng khúc khích cười…
– E hèm, ta vô tình thôi, hehe – Tần Hoàng cười trừ, nhưng rồi chợt nhớ ra, gương mặt chàng đanh lại – Nhưng chẳng phải cả hai người đã qua đời rồi sao? Sao lại… – Đúng vậy – Lương Sơn Bá gật đầu… – Vậy – Tần Hoàng có chút lo lắng lui về sau – vậy có phải đệ còn điều gì chưa thực hiện được muốn nhờ chúng ta giúp đỡ không? – Tần đại ca, huynh nghĩ sai rồi, chúng ta có phải ma đâu chứ? – Vậy thì… – Thật ra chúng ta đến đây để giúp đỡ, huynh nhận ra điều bất thường vừa nãy chứ?
Tần Hoàng trầm ngâm nhìn nương tử, quả thật vừa rồi không hiểu vì sao cả hai lại làm những chuyện mới lạ, nhưng phải thừa nhận là cảm giác đó thật tuyệt vời, hóa ra là do có hai đứa trẻ này nhúng tay vào.
Chàng có chút khó chịu khi biết lúc hai người mải mê với nhau thì thân thể của nương tử đã bị Lương Sơn Bá nhìn thấy toàn bộ, nhưng nhìn sang Chúc Anh Đài cũng đang khoe thân không một chút ngại ngần trước mặt mình, Tần Hoàng lại cảm thấy an ủi phần nào.
– Đa tạ đệ và Chúc muội, quả thật vừa rồi chúng ta rất thích, cảm giác đó ta chưa từng trải qua bao giờ… – Huynh khoang vội cảm tạ, đó chỉ mới là bước đầu thôi, đệ biết huynh và đại tẩu đã bị kẻ gian phán cho một lời nguyền làm cơ thể không thể phát triển như người thường, lần này đệ đến đây vốn là để giải trừ nó, giúp hai người lấy lại cơ thể vốn có, từ đó đại tẩu sẽ có thể mang thai, giúp Tần gia có người nối dõi. – Đệ nói thật, để thực sự có thể giúp ta chuyện đó sao? – Tần Hoàng xúc động, đôi mắt phấn khích đến đỏ hoe – Đó chính là ước mơ của ta bao nhiêu năm nay, chỉ cần đệ có thể giúp ta, ta chấp nhận trả bằng mọi giá… – Huynh không cần phải như vậy – Lương Sơn Bá đỡ Tần Hoàng đang chuẩn bị quỳ xuống – Đây thật ra cũng là trách nhiệm của chúng ta nên huynh không cần câu nệ làm gì, chỉ là để chuyện này thành toàn buộc phải để huynh và đại tẩu hy sinh một chút… – Sao cũng được, ta đồng… – Ầy… huynh khoan vội đồng ý, chuyện này quả thật rất khó nói. Đúng ra ta và Chúc muội có thể nhập thể để giúp huynh giải trừ nó mà huynh cũng không hay biết gì như vừa nảy, nhưng chúng ta đã cố hết sức mà vẫn không được, tuy lời nguyền đã được giải trừ, nhưng tổn thương thể chất thì không thể chữa trị bằng cách này được, giờ đây chỉ còn lại một cách duy nhất… – Cách gì? – Hmmm – Lương Sơn Bá nhìn xuống vật giữa hai chân Tần Hoàng rồi nói – chỗ này của hai người cần được chúng ta chữa trị trực tiếp… – Ý đệ là – Tần Hoàng thắc mắc nhìn xuống dương vật mình – đệ sẽ chạm vào đây sao, hừ, tuy có hơi kỳ cục nhưng không sao, chuyện nhỏ ấy mà, vậy để ta đưa đệ sang phòng bên cạnh, để nơi này cho Chúc muội và nương tử… – À không, huynh hiểu lầm ý đệ rồi – Lương Sơn Bá cười khổ – chuyện này vốn dĩ cần phải có âm dương hòa hợp, Chúc muội sẽ điều trị cho huynh, còn đệ sẽ điều trị cho đại tẩu.
Tần Hoàng ngỡ ngàng, yên lặng một lúc lâu nhìn Nguyệt Nhi, chuyện này quả thật ngoài sức tưởng tượng. Tần Hoàng biết đây là cơ hội duy nhất mà cả hai có được trong gần 20 năm qua, và cũng có thể là cả đời, nhưng tiết hạnh của nàng cũng theo đó mà không còn nguyên vẹn. Vậy chàng nên đồng ý sao? Chẳng lẽ chuyện trao nàng cho một người nam nhân khác lúc này đây lại chuẩn bị trở thành hiện thực.
Chúc Anh Đài nhận ra sự đắn đo của cả hai, nàng liền tiến đến ngồi bên cạnh Nguyệt Nhi, nắm lấy tay tỉ tỉ mà an ủi…
– Tỉ hãy nghĩ thoáng một chút, đừng quan tâm đến định kiến của người đời, chuyện này ngoài chúng ta ra cũng sẽ không có ai biết được mà… – Nhưng… – Nguyệt Nhi nhìn sang Tần Hoàng lo lắng – chàng sẽ ghét bỏ ta mất? – Không đâu, tình yêu mà huynh ấy dành cho tỷ lớn như thế nào không lẻ tỷ còn nghi ngờ, chẳng lẽ chỉ vì chuyện này mà huynh ấy rời xa tỉ sao. Tình yêu thật sự sẽ vì nhau mà hy sinh, vì nhau mà tận hưởng, tỉ không biết đó chứ, muội đã làm chuyện này với không biết bao nhiêu nam nhân rồi, Lương đại ca vẫn yêu thương muội đấy thôi… – Thật sao? – Nguyệt Nhi nghi hoặc… – Thật mà, trong đó bao gồm Mã Thái Thú nè, Mã Văn Tài nè… – Chúc Anh Đài xòe bàn tay trắng nõn ra bắt đầu đếm… – Thôi thôi, muội đừng kể nữa – Nguyệt Nhi vừa nghe đã cảm thấy xấu hổ kinh khủng, nàng biết Mã gia đã từng đến chèn ép Chúc gia, và chuyện Chúc Anh Đài bị bọn họ cướng hiếp là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng không ngờ Chúc Anh Đài lại có thể vô tư kể lại không một chút ngại ngùng như vậy… – Tỉ tin rồi chứ, vậy ý của tỷ thế nào. Thật ra, nếu tỉ không bằng lòng, bọn muội cũng sẽ không ép buộc… – Ta… – Nguyệt Nhi nhìn sang Tần Hoàng, rồi cúi mặt thỏ thẻ – ta nguyện theo ý tướng công, mặc chàng quyết định…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 23-04-2024 10:14:26 |