Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
Chúc Anh Đài bước ra khỏi căn nhà nhỏ bên hồ rồi vội bay đi thật nhanh làm Lương Sơn Bá phải cuống cuồng đuổi theo. Cả hai cứ như đuổi bắt mãi đến khi nhìn thấy một cái thác nước lớn thì dừng lại.
Phong cảnh ở đây thật đẹp, dòng nước trong veo đổ xuống đều đều không dứt, hai bên bờ hoa cỏ mọc xanh tươi tỏa hương thơm ngát, hơi nước bốc lên phản chiếu ánh mặt trời tạo nên một cái cầu vồng nho nhỏ trông như cánh cổng đang chào đón du khách đến thăm.
Tiếng thác đổ ầm ầm vẫn không át được tiếng chim hót lảnh lót thật vui tai, nhưng xen lẫn trong đó là một âm thanh nức nở…
– Ư… thiếp không chịu được nữa… ahhhh…
Chúc Anh Đài liếc mắt nghênh mặt nhìn Lương Sơn Bá, không phải tự nhiên mà nàng bay một mạch đến nơi này, vì là truyền nhân của tiên cô nên nàng đã phần nào cảm nhận được khí tức của người, còn Lương Sơn Bá do còn đang đau đầu vì nàng nên chẳng có tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện khác.
Nhìn tiên cô rên rỉ với 3 cái dương vật đồng loạt cắm vào người khiến Chúc Anh Đài cảm thấy rạo rực, nàng quay sang nhìn chàng ra lệnh…
– Chàng đứng đây, không được tới gần, cũng không được quay đi… – Ta… nàng định trừng phạt ta bằng cách này sao… – Hứ…
Nàng không thèm trả lời, ngoảnh mông đi về phía tảng đá to lớn nơi mà cả 4 người kia đang nghỉ ngơi dưỡng sức.
– Tiên cô, người mệt rồi, để con thay người… – Haha… xem ra bệnh của ngươi đã được giải quyết rồi, được, các huynh hãy giúp giáo huấn hậu bối một chút nhé…
Nói rồi tiên cô liền quay đi để lại Chúc Anh Đài và 3 vị đại tiên với 3 khối đại bác đang chĩa thẳng. Nàng nhìn có chút hoảng sợ, nhưng cơ thể nàng lại rạo rực, thân hình họ thật gợi tình, nhất là hai cái thứ to lớn trắng đen kỳ dị của Hắc Bạch Vô Thường…
– Hồ gia gia, Hắc gia gia, Bạch gia gia, con xin mạo phạm…
Nàng tiến tới quỳ xuống đối mặt với chúng, như có tập luyện trước, nàng thuần thục cho một cái vào miệng, hai tay cầm hai cái còn lại mà sóc. Đôi môi nhỏ bé phải căng ra hết cỡ luân phiên đón từng cái dương vật ra vào.
Hắc Vô Thường đứng một lúc liền lui xuống phía sau, lật ngửa nàng ra rồi tìm đến cái khe hẹp ướt át đang hé mở chào mời.
Chúc Anh Đài liếc nhìn xuống, gương mặt đen đúa của Hắc Vô Thường đang úp chặt vào vùng tam giác của nàng, lưỡi người ngọ nguậy liên tục, nàng còn nghe được âm thanh óc ách át cả tiếng thác chảy.
Hắc Vô Thường mút chán chê một hồi thì ngẩng mặt lên, gương mặt đen thui giờ đã bóng nhẫy cả lên vì dâm thuỷ của nàng.
Hắc Vô Thường cầm dương vật mình đẩy tới, cái âm hộ bé nhỏ của nàng bị chèn ép, hai mép thịt trắng hồng xinh xinh cứ thế bị cái thứ đen đúa xấu xí đó tách ra làm đôi, nhưng nó không một chút phản kháng mà còn âu yếm vuốt ve người bạn mới, khuyến khích nó càng đi sâu vào trong.
Nàng như ngạt thở khi cái khúc thịt khổng lồ đó đã nằm trọn ở bên trong, đánh mắt về phía Lương Sơn Bá, nàng thấy chàng vẫn đang nhăn nhó khổ sở đứng nhìn, bên dưới bàn tay không ngừng vuốt lấy đứa nhỏ tội nghiệp…
– Ahh… chàng xem… Hắc gia gia… thật to a…
Nàng còn chưa kịp dứt lời thì một cái dương vật khác đã lao tới và lấp đầy khoang miệng, bên dưới Hắc Vô Thường cũng bắt đầu di chuyển…
Dương vật Hắc Vô Thường gồ ghề như đất, cứng cáp như đá, nó điên cuồng ma sát dọc theo thành âm hộ mỏng manh của nàng càng làm nàng thêm sung sướng.
Tuy không thành thục như tiên cô, nhưng ở nàng cũng đầy sự dâm đãng phóng túng, cộng thêm nét ngây thơ mơn mởn của tuổi trẻ, được một lúc sau, Hắc Vô Thường nhanh chóng bị cơ thể non tơ của nàng làm cho phát điên.
– Ta ra… – Ưh… con cũng ra…
Nàng sung sướng trân người chịu trận, để cho dương vật Hắc Vô Thường mặc sức phóng ồ ạt tinh trùng vào người, Hắc Vô Thường ra nhiều đến nổi bụng dưới của nàng cũng phải phình to ra một chút.
Sau vài phút thở hổn hển lấy sức, Hắc Vô Thường rút ra, chất lỏng bị nén chặt bên trong được dịp ồ ạt tuôn ra ngoài như một dòng sữa đặc sệt.
Chúc Anh Đài mỉm cười thỏa mãn, nàng thích thú ngồi dậy, đẩy Bạch Vô Thường nằm ngửa ra rồi chồm ngồi lên người…
– Đến phiên Bạch gia gia… ưhm…
Vì đã quen với kích thước khổng lồ của Hắc Vô Thường, cộng thêm bên trong nàng giờ đây đã đầy ắp chất lỏng trơn tuột, lần này với nàng đã dễ dàng hơn rất nhiều, nàng bắt đầu di chuyển. Môi nàng vẫn mút chặt lấy dương vật quen thuộc của tiên ông, mắt đong đưa nhìn về phía Lương Sơn Bá.
Tiên cô buồn chán không biết đã đến bên chàng từ lúc nào, người đang chổng mông để chàng nhấp hì hục từ phía sau.
– Hứ… đáng ghét…
Nàng hờn dỗi một câu liền quay lại cuộc vui của mình.
– Tiên cô, chỗ này của người thật chật chội aaa… – Ai bảo của ngươi lại to như vậy… ưhm… mạnh lên nữa… ta sắp ra rồi…
Một tay chàng vòng xuống dưới cho 2 ngón vào âm hộ tiên cô, hông tăng tốc để dương vật tấn công cái lỗ còn còn lại.
– Ahhh…
Tiên cô sung sướng đổ gục xuống tảng đá kéo theo Lương Sơn Bá nằm đè lên người. Người lim dim mắt nhìn về phía Chúc Anh Đài mỉm cười hài lòng, môi ghé vào tai Lương Sơn Bá nói nhỏ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 23-04-2024 10:14:26 |