Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài
– Sao các ngươi lại muốn truyền thừa? Chẳng phải xưa nay mọi chuyện vẫn tốt đẹp sao? – Bạch Vô Thường hỏi… – Mấy vạn năm qua muội đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của chúng ta, chung quy cũng vì muội mà huynh đệ các huynh không thể hàn gắn. – Muội không cần phải tự trách mình, ta và đại ca thật tâm chúc phúc cho muội và tam đệ mà… – Huynh để cho muội nói hết – tiên cô nói tiếp – muội biết trong lòng tam ca vẫn luôn ngóng trông các huynh, kể cả muội cũng rất muốn chúng ta có thể trở về như ngày xưa. Bọn muội đã từng mang lại hạnh phúc cho bao nhiêu người, thế mà không thể nào giúp được chính mình. Muội biết hàng vạn năm qua các huynh vẫn luôn dõi theo chúng ta, chỉ là không muốn lộ diện để tránh tất cả đều khó xử, nhưng càng như thế muội lại càng cảm thấy đau lòng. Muội đã bàn với tam ca, sau khi hoàn tất việc truyền thừa, bọn muội sẽ gác lại chuyện nhân sinh rồi sau đó sẽ đi tìm hai huynh… – Tìm chúng ta sao? – Hắc Vô Thường nói… – Vì nàng nhận ra nàng cũng đã – tiên ông từ tốn nói – yêu hai huynh…
Hắc Bạch Vô Thường sững người, chuyện gì đang xảy ra thế này…
– Sao… sao lại như thế được – cả hai nhìn tiên ông ái ngại… – Hằng đêm, nàng vẫn thường mơ màng gọi tên hai huynh, đệ biết trong tim nàng vẫn luôn có hình bóng của hai người, nhưng đệ ích kỷ chỉ muốn nàng cho riêng mình. Càng về sau, nhìn nàng ngày càng buồn bã đệ mới quyết định cùng nàng nói hết những tâm tư trong lòng. Nhiều năm qua, người làm khổ mọi người quả thực chính là đệ…
Tiên ông nhìn sang nương tử mỉm cười ấm áp…
– Ta yêu nàng, ta muốn nhìn thấy nàng thật hạnh phúc, giờ đây việc truyền thừa đã thành, nàng cũng nên thổ lộ lòng mình đi thôi…
Chàng đưa nàng tiến lên phía trước rồi cùng nắm tay hai vị ca ca đặt chung lại một chỗ. Nàng nhắm mắt cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay của ba người đàn ông mà nàng hết mực yêu thương, điều mà nàng đã chờ đợi từ rất lâu nhưng chưa một lần dám nói ra.
Nàng đứng giữa Hắc Bạch hai vị ca ca, lọt thỏm trong vòng tay hai người. Nàng chủ động ngước lên tìm đến đôi môi của Hắc đại ca, hơi thở đại ca mang lại cho nàng cảm giác yên bình ấm áp. Rời môi đại ca, nàng quay sang bên cạnh đón lấy Bạch nhị ca, một cảm giác hân hoang mới lạ khiến người ta muốn lao vào mà say mê thám hiểm. Đôi môi tam ca lại tìm đến, chàng chính là điểm tựa tuyệt đối của nàng, là tình yêu tinh khôi đầu đời của nàng.
Ba người mỗi người đều đem lại cho nàng một cảm giác khác nhau, nàng cứ thế đắm chìm trong niềm hạnh phúc ngập tràn.
Từng mảnh vải trên người nàng được bàn tay thân thương của chàng cởi xuống, chàng nắm hai bàn tay rụt rè của đại ca và nhị ca rồi đặt lên ngực nàng. Cả hai tò mò trước cảm xúc xác thịt đầu tiên trong đời, xoa bóp nhè nhẹ, cảm giác căng tròn đàn hồi khiến hai người thích thú.
Cơ thể trần trụi của bốn người dán chặt vào nhau, lấy nàng làm trung tâm, ba huynh đệ, 6 bàn tay thay phiên nhau vuốt ve khắp mọi ngóc ngách trên người nàng.
Nàng từ từ quỳ xuống, trước mặt nàng giờ đây là ba cái dương vật khổng lồ. Với tiên ông nàng đã quá quen thuộc, nhưng đại ca và nhị ca thì đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy. Giống như bản thể vốn có, dương vật hai người to lớn gồ ghề như hai khối đá một đen một trắng.
Hai tay nàng nắm lấy hai cái dương vật hai bên mà vuốt ve, miệng nàng há to đón cái còn lại đang từ từ tiến vào.
– Ahhh…
Cả ba huynh đệ khoác vai nhau say mê cùi nhìn nữ nhân của mình đang tận tình chăm sóc, nhất là đại ca và nhị ca, tuy có biết về chuyện ái ân nhưng đây là lần đầu tiên họ được trải nghiệm.
Mông nàng được kéo chổng ra phía sau khiến âm hộ nàng được phô bày trọn vẹn, chiếc lưỡi quen thuộc ngay lập tức tiến đến mà liếm láp, mặc kệ phía trước nàng đang thay phiên ngậm mút hai cái dương vật kỳ dị.
Một lúc sau chán chê, tiên ông mới kéo Hắc Vô Thường về phía sau, để đại ca vụng về cho dương vật đen thui đó từ từ đi vào âm hộ nàng.
– Ưhm – nàng rên khẽ…
Với bản năng của một người đàn ông, Hắc Vô Thường từ tốn đẩy sâu vào, rồi chầm chậm rút ra, kéo theo một mớ dâm thủy nhầy nhụa, cứ thế dần tăng tốc.
– Ư… Hắc ca… thiếp sướng…
Lưng nàng cong vòng xuống để mông càng vểnh lên cao, hai chân dang rộng ra thêm để chàng ra vào càng thêm dễ dàng.
Được một lúc, Hắc Vô Thường dừng lại, nhường chỗ cho Bạch Vô Thường…
– Bạch ca… chàng to quá…
Học theo đại ca, Bạch Vô Thường nhanh chóng làm quen, hạ thể dập mạnh vào hai bờ mông to tròn của nàng chan chát.
– Hồ ca… ưhm… cảm ơn chàng – Nàng vừa rên rỉ vừa nói.
Cứ thế cả ba huynh đệ thay phiên xoay vòng khiến nàng sung sướng đến chết đi sống lại.
Đến tận sáng hôm sau, đôi môi nàng há to mút chùn chụt lấy dương vật trắng hếu của Bạch Vô Thường, nàng ngồi lên người Hắc Vô Thường, để âm hộ nàng căng ra hết mức đón dương vật chàng nhấp vào tới tấp từ bên dưới, bên trên một chút, cái lỗ chúm chím bé nhỏ còn lại giờ cũng đã phải gồng mình chịu đựng sự tấn công tới tấp của người còn lại.
– Ahhh… ta ra…
Cả ba huynh đệ đồng loạt lên đỉnh, dương vật cắm thật sâu vào ba nơi trên người nàng cùng lúc căng cứng rồi phóng ra vô số tinh trùng như muốn nhấn chìm nàng trong đại dương nhục dục.
Nàng đã không còn nhận thức được nữa, cơ thể co giật liên hồi mất kiểm soát, tâm hồn bay bổng trôi dạt về một nơi xa xôi, nơi đó có 4 người cùng sống, cùng yêu, cùng nhau tận hưởng niềm đê mê bất tận…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 23-04-2024 10:14:26 |