truyensexngan.net > Chưa phân loại > Hành trình chịch dạo

Hành trình chịch dạo

Phần 57
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, chỉ thấy bóng đen này chính là một đầu dã thú hình thù kỳ lạ cổ quái, có điểm giống con báo, chỉ có 3 chân, một cái đuôi còn dài hơn thân thể, đuôi mang theo móc câu, hàn quang lẫm lẫm.

Dã thú đồng dạng toàn thân che lấp lông đỏ, thân thể đánh về phía Chu Hằng, một cái móng vuốt vụt tới cổ của hắn, mà đuôi dài thì quất tới Lâm Phức Hương, giống như trường tiên.

Không thể không nói, con dã thú này tương đối hung hãn, đồng thời phát công kích tới hai người Chu Hằng.

Chu Hằng hừ nhẹ một tiếng, hắc kiếm đẩy ra, họa xuất một đạo kiếm quang huyền ảo.

Phốc, con dã thú này lập tức bị Chu Hằng trảm làm đôi, không trì hoãn chút nào.

Đây là dĩ nhiên, yêu thú Luyện Thể tầng mười hai há là đối thủ võ giả Tụ Linh Cảnh, cho dù là khí lực yêu thú có mạnh mấy cũng không đủ, hơn nữa, tiến vào Tụ Linh Cảnh, lực lượng cơ thể xa xa không thể so sánh cùng linh lực, chênh lệch giữa yêu thú cùng giai với các võ giả cũng không lớn như Luyện Thể Cảnh.

– Ngươi không phải đã đói bụng sao, có thịt nướng ăn!

Chu Hằng chỉ chỉ xác thú trên đất.

Lâm Phức Hương vội vàng lắc đầu, đùa gì thế, thứ ác tâm như vậy sao ăn được!

– Không có biện pháp, chỉ có thể đi thôi!

Chu Hằng kỳ thật cũng không có hứng thú, dù sao võ giả Tụ Linh Cảnh 3, 4 ngày không ăn cái gì cũng sẽ không ảnh hưởng sức chiến đấu, dù là võ giả Luyện Huyết Cảnh 3, 4 ngày không ăn cũng không đến mức đói chết, Lâm Phức Hương thuần túy là tính tình đại tiểu thư phát tác.

– Tại sao có thể có vật còn sống?

Hắn càng để ý địa phương này cổ quái, không hoa không cây cỏ, như vậy yêu thú nơi này là sao?

Đi không xa lắm, thình thịch một chút, lại một đầu yêu thú nhào ra từ trong đất bùn, đồng dạng là quái thú 3 chân, không chút ngoài suy đoán, tự nhiên bị Chu Hằng một kiếm chặt đứt.

Một đường đi tới, những yêu thú này ùn ùn, lại hai ba giờ sau, Lâm Phức Hương dừng lại, thế nào cũng phải nghỉ ngơi.

Chu Hằng nhìn lại khoảng cách màn hào quang màu trắng ngà vẫn như cũ vô cùng xa xôi, liền gật đầu, dù sao cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể chạy đến, không bằng nghỉ ngơi thật tốt một chút, hơn nữa hắc kiếm đã hấp thụ rất nhiều lực lượng, hắn vừa lúc lấy tiêu hóa.

Chu Hằng thu hắc kiếm vào đan điền, lập tức có số lớn năng lượng phóng thích ra, hắn vội vàng vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, hấp thu luyện hóa những năng lượng này không ngừng, trở thành linh lực bản thân tích tụ.

Luyện Thể Cảnh là chuyển hóa thức ăn thành chân nguyên lực, mà Tụ Linh Cảnh là thông qua thế giới đan điền với câu thông bên ngoài, hấp thu linh khí trên cái thế giới này, từng bước hình thành tiểu thế giới của bản thân.

Đây là hai quá trình hoàn toàn bất đồng, nhưng có một điểm chung, quá trình hấp thu linh khí đồng dạng rất hao tổn thời gian.

Hắc kiếm trực tiếp nhảy vọt qua một bước, giết một thú thì tương đương với tích súc một viên Tụ Nguyên Đan, đương nhiên hiệu quả như thế nào còn phải quyết định bởi tu vi người bị giết hoặc là bản thân thú.

Nếu đều giống như Kim Đằng Dật cường giả Tụ Linh Cảnh, vậy có thể nói là siêu cấp Tụ Nguyên Đan.

Tuy nhiên yêu thú Luyện Thể Cảnh tự nhiên không thể so sánh cùng Tụ Linh Cảnh, huống chi là Tụ Linh tam trọng thiên, Chu Hằng không đến nửa tiếng cũng đã luyện hóa toàn bộ lực lượng hắc kiếm thả ra, nhưng tu vi chỉ tăng lên một chút.

Đương nhiên, nếu Chu Hằng tự mình tu luyện, không có một hai tháng thì đừng mơ tưởng!

– Quỷ hẹp hòi, bổn tiểu thư đói lắm rồi!

Lâm Phức Hương đáng thương nói.

Chu Hằng tiện tay vạch quần, con cặc lủng lẳng bày ra, nói:

– Dường như có chút thịt! – Ai muốn ăn cục thịt đó của ngươi!

Lâm Phức Hương đỏ mặt đánh vào con cặc nói, kỳ thật nàng cũng là không ốm mà rên, trên thân hai người bọn họ cũng không mang thức ăn – dù có mang theo, tới thời điểm lặn cũng khẳng định vứt toàn bộ.

Chu Hằng mỉm cười, hàn huyên một lúc với Lâm Phức Hương, hai người đều cảm thấy có chút buồn ngủ, nhao nhao ngủ.

Lâm Phức Hương yên tâm lớn nằm trong lòng Chu Hằng ngủ, còn hắn lại vẫn duy trì cảnh giác cực cao, ở nơi này hoàn cảnh lạ lẫm hắn nào dám thật sự ngủ, chỉ là để thân thể nhận được một tia nghỉ ngơi thôi.

Dù sao hắn đạt tới Tụ Linh Cảnh, vài ngày không ngủ cũng không sao.

Nơi này tuy rằng bầu trời không sáng, nhưng cũng không có đêm tối, bầu trời luôn luôn là phiến màu máu đỏ, khiến người ta hoàn toàn không có quan niệm thời gian.

Sau khi Lâm Phức Hương nghỉ ngơi đủ, hai người tiếp tục đi tới, mà càng đi phía trước, huyết khí nhấp nhô càng đặc hơn, gần như sắp hình thành một loại mờ mịt.

Lại nửa ngày sau, bọn họ rốt cục đi tới phía trước màn hào quang màu trắng ngà, nhưng không cách nào xuyên thấu màn hào quang để nhìn thấy tình huống bên trong.

Lâm Phức Hương muốn đưa tay, nhưng bị Chu Hằng kéo lại, thiếu chút nữa để cho nàng ngã, quở mắng:

– Xú tiểu tử, ngươi muốn hại chết ta sao? – Ngươi thật là đủ lớn gan, vật này là cái gì cũng không biết cũng dám sờ, ngươi không sợ bên trên có kịch độc, làm thối nát tay ngươi?

Chu Hằng thở dài, hắn hiện tại thật sự hối hận mang vị đại tiểu thư này cùng tới.

Lâm Phức Hương đỏ mặt lên, hung hăng liếc mắt Chu Hằng một cái, xoay qua chỗ khác ngồi xổm xuống, nàng sớm không phải đối thủ của Chu Hằng, chỉ có thể dựa vào chiêu lợi pháp tinh thần thắng, chà đạp Chu Hằng ở trong tưởng tượng.

Chu Hằng lăng không chém ra một quyền, đánh vào trên quầng sáng, với tu vi hắn lúc này, lực cách không cũng có thể dễ dàng đánh võ giả, yêu thú Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong, thành nhục bính.

Thình thịch!

Một tiếng nổ nặng nề vang lên, quầng sáng vẫn như cũ, ngay cả một đạo gợn sóng cũng không sinh ra.

Chu Hằng không tin tà, thình thịch thình thịch thình thịch, hắn huy động liên tục hơn mười quyền, nhưng đều như trâu đất xuống biển, không chút động tĩnh nào.

– Ai, quỷ hẹp hòi ngươi chưa ăn no sao, khí lực không còn nữa!

Lâm Phức Hương ở một bên trêu nói, nhìn thấy Chu Hằng mất sức, nàng tự nhiên khôi phục sức sống.

Chu Hằng không để ý tới nàng, đưa tay dò xét.

– Này, ngươi không phải nói không thể đụng vào sao?

Lâm Phức Hương nói.

– Đó là ngươi, ta lợi hại hơn ngươi, đương nhiên có thể thử!

Chu Hằng thuận miệng hồi đáp.

Lâm Phức Hương tức giận đến dậm chân, nhưng quả thật như thế, Chu Hằng lợi hại hơn so với nàng.

– Xú tiểu tử, một ngày nào đó bổn tiểu thư vượt qua ngươi, giẫm tên đáng ghét này dưới lòng bàn chân! Ép khô ngươi phải khóc lóc xin tha!

Nàng âm thầm thề, mặc dù từ trước đến giờ khóc lóc cầu xin chỉ có nàng…

Màn hào quang không biết là dùng làm bằng chất liệu gì, vô cùng chắc chắn!

Chu Hằng âm thầm líu lưỡi, nếu là này màn hào quang chỉ có một căn phòng vậy lớn nhỏ bằng cỡ cũng là không có gì, nhưng bây giờ nhưng lại như là cùng tòa núi cao, này đắc bao nhiêu bút tích mới có thể làm được?

Chỉ có thể vận dụng hắc kiếm!

Chu Hằng ký thác hy vọng vào trên hắc kiếm, thanh thần binh này ngay cả Sương Hàn Kiếm đều dễ dàng cắt thành 7, 8 phần, dưới một kiếm ngay cả Kim Đằng Dật Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong đều bị chẻ thành hai đoạn, không biết có thể tiếp tục sự thần kỳ của nó.

– Ngươi lui ra phía sau một ít!

Hắn gọi ra hắc kiếm, cũng không lập tức chém, mà quay đầu nói với Lâm Phức Hương.

– Để làm gì? – Không biết, có thể sẽ bắn ngược, tóm lại lui ra phía sau một ít tương đối an toàn!

Chu Hằng nghiêm nghị nói.

Lâm Phức Hương lại ngọt ngào trong lòng, thầm nghĩ tên này thật cũng không phải xấu, còn biết quan tâm nàng. Nếu như vậy, chờ ngày sau nàng vượt qua tiểu tử thúi này, sẽ lưu cho hắn ít khí lực, không đến nỗi tinh tẫn nhân vong.

Ân, bổn tiểu thư vẫn rất thông tình đạt lý!

Chu Hằng nào biết suy nghĩ trong lòng nàng, ánh mắt lẫm liệt, hắc kiếm chém ra.

U quang nhoáng lên một cái chợt lóe sáng, không giống như va chạm mạnh, hắc kiếm giống như chém vào đậu hủ, ngập đến tận chuôi!

Ông!

Quầng sáng chấn động, giống như nước gợn sóng, ở trước mặt của Chu Hằng tách ra một cái thông đạo đủ một người tiến vào, nhưng sâu vào một trượng, phía trước vẫn là màn hào quang màu trắng ngà chặn đường.

– Di, không ngờ bị ngươi chém ra!

Lâm Phức Hương lập tức tỉnh táo tinh thần:

– Thanh kiếm này thật là sắc bén! Quỷ hẹp hòi, bổn tiểu thư đưa cho ngươi Sương Hàn Kiếm, không bằng ngươi tặng kiếm này cho ta đi! Dù sao đều chặt đứt, bổn tiểu thư cũng không ngại! – Không có cửa đâu!

Chu Hằng nhìn chằm chằm quầng sáng bị phá vỡ, chỉ thấy hai bên có vô số ánh sáng tràn đầy động, chậm rãi chữa trị quầng sáng.

Tốc độ cũng không nhanh, qua chừng mười phút đồng hồ mới hoàn toàn khép lại, nhưng toàn bộ quầng sáng không một kẽ hở, không nhìn ra từng bị chém ra một cái lỗ to.

– Thứ này còn có thể tự mình chữa trị?

Lâm Phức Hương trợn to đôi mắt đẹp, trong ánh mắt chớp động hưng phấn.

10 phút, vậy là đủ rồi!

– Ngươi ở tại chỗ này, hay là theo ta đi vào?

Chu Hằng nghiêm nghị nói:

– Ta cũng không biết bên trong là cái gì, có thể vô cùng nguy hiểm, chính ngươi rõ ràng! – Đương nhiên là đi vào!

Lâm Phức Hương cũng không lo lắng:

– Chúng ta là người trong võ đạo sao có thể không có đảm lượng! Nơi này thần kỳ như vậy, nói không chừng bên trong cất giấu đại cơ duyên tuyệt thế gì!

Nàng có câu chưa nói, chính là nhận được cái đại cơ duyên này, tu thành tuyệt thế thần công xong, phải hung hăng sửa Chu Hằng một trận.

– Đại cơ duyên!

Chu Hằng cười cười, hy vọng có đại cơ duyên, nhưng đừng lại đào ra một đầu lừa đê tiện là được.

Hắn xẹt qua một kiếm, quầng sáng lại bị rạch ra, Chu Hằng đi vào, Lâm Phức Hương vội vàng theo ở phía sau, cà cà cà, Chu Hằng chém hắc kiếm liên tục, quầng sáng phía trước rạch ra từng tầng một, hai người nhanh chóng đi tới.

Đi đại khái năm phút đồng hồ, Chu Hằng lại chém một kiếm, cảnh sắc phía trước đột biến, xuất hiện một mảnh thiên địa mới.

Đây là một mảnh núi rừng, đầy khắp núi đồi đều là dây mây màu máu đỏ, giống như một đầu cự thú nằm, có một loại thái độ dữ tợn.

– Ta nghĩ, mục tiêu của chúng ta hẳn là ở địa phương trung ương đi!

Chu Hằng chỉ ngón tay phía xa.

– Vậy còn chờ gì, đi mau!

Lâm Phức Hương thúc giục:

– Bổn tiểu thư sắp chết đói, nhanh chóng tìm được đại cơ duyên, sau đó rời khỏi nơi này tìm thức ăn ngon xơi một trận!

Nàng tưởng rằng bảo bối chỉ cần cúi người là có thể lấy sao?

Chu Hằng thực sự có loại cảm giác dở khóc dở cười, nữ nhân này thật quá ngây thơ, hoàn toàn không có một chút xíu ý thức nguy cơ.

Tuy nhiên, mục tiêu của hắn đúng là ở phía trước!

– Đi!

Hắn hào hùng tiến lên, võ giả mất đi tinh thần mạo hiểm, tương đương mất đi dũng khí tiến thủ.

Hai người đi đến dây mây màu máu, sau hai giờ, bọn họ đã xâm nhập vào núi rừng kỳ dị này, khắp nơi đều là dây mây máu đỏ, nhìn không thấy một tia tạp sắc.

Khi bọn hắn đi tới một tảng đá lớn, Lâm Phức Hương muốn nghỉ ngơi một chút, hai người liền dừng lại tu chỉnh.

– Cứu… Mệnh…

Đúng lúc này, dưới tảng đá chợt phát ra tiếng kêu cứu!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 08-07-2024 01:30:19
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Xóm nghèo (Update phần 107)
Biến cố cuộc đời (Update phần 25)
Địt em trong xóm trọ (Update phần 14)
Cô Mỹ Dung (Update phần 44)
Hiếp dâm chị gái (Update phần 26)
Gia đình nô lệ (Update phần 26)