Hành trình chịch dạo
Kim Đằng Dật kinh ngạc nhìn Chu Hằng, thân thể uốn éo, cả nửa người mới rơi xuống!
Đường đường là cường giả Tụ Linh tam trọng thiên, không ngờ bị một kiếm chém thành hai đoạn!
Mọi người hoàn toàn sợ ngây người, cho dù Lâm Kiếm Trần và Phan Bộ Vân cũng ngừng giằng co, nhìn sang Chu Hằng.
Một mảnh yên tĩnh!
Ai có thể nghĩ đến, chẳng những Chu Hằng có thể cùng Kim Đằng Dật chống lại, thậm chí còn chém chết đối phương?
Đừng nói Tụ Linh tam trọng thiên, cho dù Tụ Linh nhất trọng thiên chống lại Tụ Linh nhị trọng thiên cũng chỉ có kết quả hoàn toàn bị nghiền ép, tiểu tử này là yêu nghiệt gì, sao lại có chiến lực đáng sợ như thế!
Chu Hằng ánh mắt băng lãnh như kiếm, mạnh mẽ đè ép lực lượng hao hết không để cho người khác nhìn ra một tia manh mối. Hắn lúc này không thể lộ ra thái độ suy yếu, nếu không người Bạch Ngọc Cốc và Thanh Vân Tông khẳng định sẽ cùng lên.
Miễn cưỡng khôi phục một tia lực lượng, hắn xoay người lại, đảo qua đám người Bạch Ngọc Cốc một vòng, nói:
– Đây là ân oán của ta và Kim gia, tới đây coi như kết thúc! Nếu các ngươi muốn báo thù cho hai cha con này, ta không ngại giết Bạch Ngọc Cốc một trận!
Đánh giết Kim Đằng Dật, lúc này Chu Hằng khí thế bừng bừng, khí phách như núi, chấn nhiếp đám người Bạch Ngọc Cốc một câu nói cũng không dám nói.
Còn có thể nói gì?
Ngay cả Kim Đằng Dật đều bị chém, hơn nữa còn là chính diện giao phong, cả người và pháp khí đều bị chém đôi! Toàn bộ Bạch Ngọc Cốc bây giờ còn có người cường đại hơn Kim Đằng Dật sao?
Dưới sự chỉ huy của một trưởng lão, toàn bộ người Bạch Ngọc Cốc lui đi, thuận tiện mang thi thể phụ tử Kim Đằng Dật đi. Mà Phan Bộ Vân thì thật sâu nhìn Chu Hằng mấy lần, cũng mang theo người Thanh Vân Tông rời đi.
Còn dư lại, tất cả đều là người Cửu Linh Tông.
Những người này đều đờ người nhìn Chu Hằng, mỗi người đã mất đi khả năng nói chuyện.
– Ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước đi!
Lâm Kiếm Trần nhìn chằm chằm Chu Hằng hít một hơi thật sâu, cuối cùng phá vỡ trầm mặc.
Chu Hằng cầu còn không được, liền vội vàng thu hắc kiếm vào không gian đan điền, nhưng ngay trong nháy mắt này, hắn biến sắc, bởi vì đoạn kiếm màu đen đột nhiên phóng ra lực lượng vô cùng cường đại!
Đây là chuyện gì xảy ra?
Hắc kiếm đã sớm ngừng cung ứng lực lượng, sao đột nhiên lại cung cấp nữa chứ?
Chẳng lẽ… Là hắn chém giết Kim Đằng Dật!
Hắn biết, thanh hắc kiếm này có được năng lực hấp thu lực lượng, lúc trước mười năm khổ tu của hắn bị nó hút hết không còn chút nào! Chẳng lẽ nói khi hắc kiếm chém lên người Kim Đằng Dật, đồng thời cũng hấp thu lực lượng đối phương lại.
Đây, đây là năng lực tà ác đáng sợ cỡ nào?
Trong nháy mắt trong lòng Chu Hằng nổi lên sóng to gió lớn, nhưng mà vẻ mặt lại không chút thay đổi, triển khai Phi Vân Bộ nhanh chóng chạy xuống núi, về tới viện tử của mình. Với uy thế của hắn lúc này, cũng không có kẻ nào dám tới quấy rầy.
Hắn lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, không ngừng chuyển hóa lực lượng cuồn cuộn hắc kiếm thả ra thành linh lực bản thân, rót vào không gian đan điền.
Đây nhất định là tu vi cả đời của Kim Đằng Dật!
Bởi vì trong lúc Chu Hằng luyện hóa còn cảm ứng được một cỗ lệ khí mãnh liệt, đó là hận ý hắn tới tận xương tủy, chỉ là người sống hắn còn không sợ, làm sao phải sợ chút lệ khí người chết này?
Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!
Tu vi của Kim Đằng Dật là Tụ Linh tam trọng thiên, một thân lực lượng của lão tự nhiên vô cùng kinh khủng, cũng không biết đến tột cùng hắc kiếm hấp thu được bao nhiêu, Chu Hằng ngồi xếp bằng chừng hai giờ mới ngừng lại, tu vi tăng vọt một ngăn, tuy rằng còn chưa đạt tới Tụ Linh nhất trọng thiên trung kỳ, nhưng cũng cách không xa.
Nếu hắc kiếm thật có năng lực như thế, vậy về sau hắn chẳng phải không cần lo lắng tích lũy tu vi hay sao?
Vì sao lúc trước đánh chết Kim Tu Long và Hồng Anh Toàn lại không có hiệu quả như vậy? Đúng rồi, đó là không thông qua hắc kiếm, hai người là do hắn dùng nắm tay đánh gục.
Như thế xem ra, đây tuyệt đối là công hiệu của hắc kiếm.
Ở trong giết chóc trưởng thành, ở trong giết chóc cường đại?
Thì tính sao, thế gian người có thể giết vô số kể, tuy rằng hắn không có hứng thú làm ma đầu tàn sát thiên hạ, nhưng mà người luôn luôn hành hung làm ác, giết người như vậy hắn cũng không có chút gánh nặng trong lòng.
Tựa như Kim Đằng Dật, Kim Tu Long!
Vậy sau này con đường tu luyện của mình, chính là con đường giết chóc.
Rất nhanh bóng đêm phủ xuống, Chu Hằng đang chuẩn bị ăn uống thì vang lên tiếng gõ cửa.
Lúc này còn có người tới bái phỏng mình?
Hắn lưỡng lự một chút, vẫn đi ra mở cửa, lúc này hắn đã khôi phục toàn bộ tu vi, cho dù gặp cường giả Tụ Linh tam trọng thiên cũng có sức đánh một trận, tự nhiên hoàn toàn không sợ. Đương nhiên, nếu lại muốn chém một tên Tụ Linh tam trọng thiên nữa thì cơ hồ là không thể nào, Kim Đằng Dật chết là bởi vì đánh giá quá thấp lực sát thương của Chu Hằng mà thôi!
Đúng thế, có mấy người lại nghĩ tới một gã Tụ Linh nhất trọng thiên sơ kỳ có năng lực uy hiếp cường giả Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong chứ?
Kim Đằng Dật bị chết oan không oan, dù sao trên đời yêu nghiệt như vậy quá ít!
Két!
Cửa phòng mở ra, đã thấy hai mỹ nhân động lòng người đứng ở cửa, Trầm Tâm Kỳ, Hàn Vũ Liên.
Hai nàng dường như đều như bàn nhau, trong tay đều xách một hộp cơm tinh mỹ.
– Chu Hằng!
Hai nàng nghe tiếng mở cửa cùng tươi cười, nhấc hộp cơm trong tay lên nói:
– Ta đưa cơm chiều đến cho ngươi đây!
Chu Hằng đang có chút đói bụng, cũng không khách sáo, thuận tay tiếp nhận hai hộp đựng cơm, miễn cho không đắc tội người nào. Hắn tiếp đón hai nàng vào nhà, mình thì mở hộp đựng cơm ra gặm lấy gặm để.
Trầm Tâm Kỳ và Hàn Vũ Liên lại có vẻ khá câu thúc, lúc này Chu Hằng đã là cường giả Tụ Linh Cảnh, bất kỳ võ giả Luyện Thể Cảnh nào ở trước mặt hắn cũng chỉ là con kiến, tự nhiên các nàng cũng hết sức lo sợ.
Hơn nữa Chu Hằng còn không phải cường giả Tụ Linh Cảnh bình thường, chuyện hắn một kiếm đánh chém Kim Đằng Dật đã truyền toàn bộ Cửu Linh Tông, đó là kỳ tích bực nào?
Chỉ sợ Lâm Kiếm Trần cũng không phải là đối thủ của Chu Hằng!
Trên dưới Cửu Linh Tông đều có ý nghĩ như vậy, bởi vậy thời điểm Trầm Tâm Kỳ và Hàn Vũ Liên đối mặt với Chu Hằng làm sao có thể đủ trấn định.
– Chu Hằng, Thiên Trụ trưởng lão mời ngươi đi gặp mặt!
Đợi sau khi Chu Hằng tiêu diệt hai hộp cơm, Trầm Tâm Kỳ mới nói ra ý đồ đến.
Chu Hằng khoan thai ngồi trên ghế, khuôn mặt tươi cười, Thiên Trụ trưởng lão này còn không quên thu mua hắn sao? Chỉ là vị trưởng lão này cũng quá hống hách đi, muốn mời chào hắn không đích thân ra mặt, ngay cả điểm ấy thành ý cũng không có!
Là không bỏ xuống được mặt mũi của trưởng lão?
Chu Hằng lắc đầu, nói:
– Thiên Trụ trưởng lão nếu muốn nói chuyện với ta thì tự tới đây đi.
Trầm Tâm Kỳ lập tức trong lòng giận dữ, nhưng lập tức nghĩ đến người này ngay cả Kim Đằng Dật đều làm thịt, vội vàng đè lại, nói:
– Chu Hằng, không phải Thiên Trụ trưởng lão không chịu tự mình ra mặt, mà là tông chủ đại nhân nói qua, không ai được quấy rầy ngươi!
Vậy hai người sao lại tới đây?
Hắc, có đôi khi thân là nữ nhân lại chiếm tiện nghi, giả danh nghĩa đưa cơm tối tới đây, vậy còn không tính quấy rầy?
– Vậy còn ngươi?
Chu Hằng không khách khí nhìn về phía Hàn Vũ Liên:
– Ngươi là thuyết khách của người nào? – Ta, ta!
Thanh âm Hàn Vũ Liên càng ngày càng nhỏ:
– Là Tam Kiếm trưởng lão!
Nhìn hai nàng khép nép mềm yếu, dục hỏa lúc trước bị Lâm Phức Hương giải tỏa một chút lại bị khơi dậy, hắn đã nhịn mấy tháng liền, làm sao có thể thảo mãn dễ dàng như vậy? Trên mặt Chu Hằng nổi lên ý cười nói:
– Nếu các ngươi đã là thuyết khách, vậy phải thể hiện ra thành ý đi chứ? – Được!
Trầm Tâm Kỳ nghe được lời Chu Hằng, trong lòng xấu hổ, đang muốn phản đối, liền thấy Hàn Vũ Liên đã không chút do dự đáp ứng, thân thể phong vận thành thục đầy gợi cảm của nàng thoáng cái đã trần trụi, bên trong không hề mặc đồ lót! Chắc chắn là có chuẩn bị mà đến!
Hàn Vũ Liên nhanh chóng đến gần Chu Hằng, nàng có chút câu nệ khẽ liếc hắn một cái, nhưng vừa bắt gặp ánh mắt đầy tính áp bách kia, thân thể lập tức quỳ xuống hai bầu vú sung mãn rung lắc dữ dội, nàng bò đến giữa háng Chu Hằng, tay nhỏ giúp hắn cởi quần.
Bép!
Cạp quần vừa tụt xuống, con cặc khủng bố củ Chu Hằng lập tức bung ra, đập mạnh lên má nàng.
Hàn Vũ Liên đứng hình mấy hai giây mới hoàn hồn, nàng lại cảm nhận được ánh mắt áp bách của Chu Hằng! Hàn Vũ Liên vừa mời ngẩn ngơ hai giây, bên cạnh nàng đã nhiều ra một người, Trầm Tâm Kỳ không biết từ lúc nào cũng đã thoát hết quần áo, nàng đã triệt để từ bỏ kiêu ngọ trước mặt Chu Hằng.
Trầm Tâm Kỳ lợi dụng Hàn Vũ Liên ngây người, miệng nhỏ thừa cơ ngậm lấy đầu khấc Chu Hằng! Hàn Vũ Liên rất nhanh đã tỉnh lại, nàng không chút yếu thế ngoạm chặt thân cặc hắn liếm láp, để thể hiện ưu thế, nàng thỉnh thoảng còn kẹp hai bầu vú ngoại cỡ vào thân cặc, Trầm Tâm Kỳ nhìn thấy tức giận không thôi, Chu Hằng một lần nữa được hưởng thụ cảm giác chơi ngực.
Chu Hằng ngồi trên ghê, hai chân dạng ra mặc cho hai nàng tranh cướp cặc mình, càng nhìn hắn càng thấy kích thích. Chu Hằng biết, Thiên Trụ trưởng lão và Tam Kiếm trưởng lão phái hai nàng ra tự nhiên có dụng ý dùng sắc đẹp dụ dỗ, đáng tiếc, hắn làm sao có thể thích loại nữ nhân ngay cả ở trước mặt nói chuyện cũng không dám này?
Thế gian mỹ nữ nhiều biết bao nhiêu, sau khi đạt tới Tụ Linh Cảnh hắn hoàn toàn có thể lấy thứ hắn muốn, nhưng hiện tại dục hỏa đang dâng cao, dùng các nàng giải tỏa cũng không tệ.
Nghĩ vậy, cặc Chu Hằng lập tức bành trướng lên, Trầm Tâm Kỳ và Hàn Vũ Liên trợn tròn mắt, vậy mà lớn như thế! Không biết lúc trước thứ này làm cách nào đút vào bên trong các nàng!?
Chu Hằng thu hết biểu cảm kinh ngạc của các nàng vào mắt, hắn đắc ý cười dâm, thân thể đứng lên, hai tay Chu Hằng ôm lấy Trầm Tâm Kỳ cùng Hàn Vũ Liên, một ném nhẹ nhàng đã khiến hai nàng nằm lên giường.
Hai nàng một trên một dưới đè lên nhau, hai cái lồn thấm đẫm dâm thủy liên tục ma xát không thôi. Giống như muốn hợp thể!
Chu Hằng nhìn đỏ cả mắt, con cặc dựng đứng đã không chịu nổi, hắn lập tức tiến đến trước giường ngủ, con cặc không cần căn chỉnh, chỉ một cái đẩy hông đã lọt vào âm đạo Trầm Tâm Kỳ!
– A! Ưm… ưm… ư… a…
Nàng có chút đau xót rên rỉ, cái lồn đã mấy tháng chưa được nếm mùi cặc lập tức bọ nong rộng! Hàn Vũ Liên thấy vậy, trong mắt lóe lên ghen tị, vì sao không chơi nàng trước!?
Nhưng không đợi nàng phản ứng, Chu Hằng đã tát mạnh một cái lên mông căng của nàng! Tiếp sau đó là hàng loạt bạt tay hành hạ cặp mông Hàn Vũ Liên.
Bép! Bép! Bép!
Nhóp nhép, ọt ọt…
Từng thanh âm da thịt va chạm vang lên, trong phòng Chu Hằng dần dần nổi lên một cỗ hương vị dục vọng. Cặc hắn như cái máy mỗi cú nắc là lút cán, thân cặc không ngừng thoáng ẩn thoáng hiện ngoài cửa lồn!
Chu Hằng nện vào lồn Trầm Tâm Kỳ một hồi, hắn cảm nhận được nàng vậy mà chưa nổi một hiệp đã xuất ra, khắp người không lên nổi một tia sức lực, mặc kệ Hàn Vũ Liên vặn vẹo rên la trên người.
Hai mắt Trầm Tâm Kỳ trợn ngược, miệng nhỏ há rộng, khắp mặt là nước mắt nước mũi, lồn nàng như bùn nhão thả lỏng, con cặc Chu Hằng rất nhanh đã không còn cảm giác bót như lúc đầu, mặc dù vẫn hơn nữ nhân tính lâu kia, nhưng còn lâu mới đạt đến tiêu chuẩn hắn muốn!
Cái lồn này không dùng được, vạy thì dùng cái bên trên đi!
Chu Hằng rút cặc khỏi âm đạo Trầm Tâm Kỳ, con cặc hắn ướt đẫm dâm thủy, thậm cặc nổi đầy gân xanh, đầu khấc dữ tợn như đầu rồng! Hai tay hắn đè eo Hàn Vũ Liên xuống, quy đầu to lớn chớp mắt đã xuyên thủng cái lồn chật hẹp nhớp nháp nước sướng của nàng!
– A!
Hàn Vũ Liên kêu lớn một tiếng, ngón tay sớm đã không thỏa mãn được nàng, lúc này nhận được vật thật, nàng lập tức hưng phấn lên, đầu cúi xuống hôn ngấu nghiến lấy môi Trầm Tâm Kỳ.
Trầm Tâm Kỳ đã tỉnh lại, nàng không biết nghĩ thế nào, vậy mà hùa theo Hàn Vũ Liên, hai nàng hôn nhau sau sưa, chân các nàng quặp chặt nhau, tay thì thỏa sức vuốt ve, vân vê khắp thân thể người kia.
Chu Hằng thấy vậy, cặc hắn lại càng lớn hơn một chút, con cặc khủng bố như quái vật thỏa sức phát tiết vào âm đạo Hàn Vũ Liên, mỗi lần hắn nhấp vào, mông lớn ửng đỏ của nàng lại dập mạnh vào đùi hắn, từng cơn đau rát từ hai bờ mông, chốc chốc đánh lên não nàng!
Lần này đến lượt Hàn Vũ Liên trợn mắt há miệng, nàng vừa sướng vừa đau, nước mắt chảy ra bị Trầm Tâm Kỳ liếm sạch.
Trầm Tâm Kỳ miệng nhỏ bú mút bầu vú chín mọng của Hàn Vũ Liên, một tay tự xoa nắn vú mìn, một tay dùng sức day hột le.
Cảnh tượng trong phòng quả thực dâm dục đến cùng cực!
– Chu Hằng! Xú tiểu tử đáng ghét, ngươi có ở nhà hay không?
Lúc này lại người đến.
Nghe thanh âm quen thuộc này, Chu Hằng không cần nhìn người đến cũng biết, tất nhiên là Lâm Phức Hương. Nhưng hắn đang bận chinh chiến trên người hai nàng này, nào có thời gian ra mở cửa?
Một làn gió thơm thổi qua, thân ảnh lả lướt của Lâm Phức Hương xuất hiện ở trong phòng, xảo hợp là tay nàng cũng có một hộp cơm, thế nhưng vừa nhìn thấy tình cảnh bên trong, miệng nàng liền há rộng, hai mắt không thể tin nổi nhìn 3 người Chu Hằng thác loạn! Hộp cơm trong tay rơi lạch cạch xuống đất.
– Tốt nha, bổn tiểu thư còn tưởng ngươi sẽ đói bụng, hảo tâm đưa chút thức ăn cho ngươi, không nghĩ tới ngươi thật diễm phúc!
Lâm Phức Hương dùng mắt đẹp quét tới quét lui 2 nữ nhân trên giường, ánh mắt tràn đầy địch ý, sau đó chuyển rời tầm nắt sang Chu Hằng, hắn vậy mà không thèm để ý đến nàng!?
Lâm Phức Hương làm sao chịu nổi nỗi nhục này? Mấy tháng rồi, khó khăn lắm nàng mới có thời gian gặp lại Chu Hằng, không nghĩ đến có kẻ đến trước chiếm tiện nghi!
Nàng thoáng cái cũng đã cởi sạch váy áo, thân hình gợi cảm đầy sức sống lộ ra, cặp vú cao cao kiêu ngạo, bụng nhỏ trắng mịn, bờ mông khêu gợi, hai đùi săn chắc, nhất là cái lồn hồng hào nhoe nhoét dám thủy và lỗ đít đỏ thắm vậy mà đều có một thanh gỗ nhẵn nằm bên trong!
Nàng nghênh ngang leo lên giường, ngồi trên lưng Hàn Vũ Liên, hai tay ôm lấy đầu Chu Hằng vào giữa đôi bầu vú thiếu nữ!
Chu Hằng còn mong gì hơn, hắn tham làm hít hà hương thơm từ thân thể nàng, con cặc nhận được kích thích, ra sức chà đạp âm đạo Hàn Vũ Liên, khiến khắp lồn nàng đỏ bừng, có chút sưng lên.
– Ngươi thà chơi các nàng cũng không chơi ta? Tiểu tử thúi, ta có gì kém hơn các nàng chứ!? Ngươi có biết là ta phải dùng thứ này bao nhiêu lâu rồi không?
Lâm Phức Hương tức giận chỉ vào lồn mình nói. Nàng phồng hai má lên, cặp mắt long lanh sắp chảy nước đến nơi.
Chu Hằng nhìn vào thương tiếc không thôi. Hắn đành phải hôn lên môi nàng an ủi nói:
– Được được, ta không chơi hàng nữa ta sẽ chơi ngươi.
Nói xong, Chu Hằng liền rút cặc ra khỏi lồn Hàn Vũ Liên, hắn rút hai con cặc gỗ to gần bằng 1 nửa cặc hắn ra khỏi lồn và lỗ đít Lâm Phức Hương.
Chu Hằng đẩy hai người Hàn Vũ Liên sang một bên, mỗi nàng nhét một con cặc gỗ trong lồn mặc kệ các nàng tự xử, còn hắn dịu dàng đặt Lâm Phức Hương bò trên giường, mông nàng quay lại lúc lắc khiêu khích.
Lỗ lồn sớm đã thấm ướt phơi ra, thỉnh thoảng cứ đóng mở vừa giống khiêu khích, vừa giống mời gọi, trêu đùa Chu Hằng.
Hắn nào có nhịn được, hai tay lập tức giữ chặt eo Lâm Phức Hương, con cặc kê vào lồn nàng, không tốn sức là bao đã chui vào âm đạo.
Một cảm giác trơn trượt cực bót truyền đến từ dưới cặc Chu Hằng, đã bao nhiêu lâu rồi hắn mới được thưởng thức cái lồn múp míp khít rịt này!? Chu Hằng chỉ cần tưởng tượng đến thời gian mấy tháng qua chỉ có thể quay tay cho đỡ thèm, lập tức con cặc càng căng cứng trướng lễn đã đạt đến kích thước cực hạn!
Hắn bắt đầu nhấp vào lồn Lâm Phức Hương, con cặc khủng bố mỗi lần đều lút cán tận gốc, Chu Hằng có thể cảm nhận được rõ ràng tử cung nàng! Lồn Lâm Phức Hương càng ngày càng bót, giống như một cái động không đáy, muốn cắn nuốt sạch sẽ cặc Chu Hằng!
Nhưng hắn dù sao cũng là nam nhân đã đạp lên đăng thiên lộ, sức chịu đựng đương nhiên hơn người, dù bị một cái lồn cực phẩm không ngừng hút lấy, thế nhưng vẫn có thể kiên trì!
Chu Hằng càng địt càng sung sức, con cặn hắn nổi đầy gân xanh, mặc kệ Lâm Phức Hương có bót thế nào cũng không thể rùn chuyển mảy may.
– A… ư… Ư… ư… ô… tiểu… xú tiểu tử… ư… ưm… nhẹ… nhẹ… ô… nhẹ chút… a… Ưm… ta… ta… sắp… ư… sắp không được rồi… ư… ưm…
Lâm Phức Hương thở dốc, rên rỉ cầu xin, nàng thật sự không nghĩ đến, Chu Hằng vừa mới chơi Hàn Vũ Liên và Trầm Tâm Kỳ xong, còn có sức lực làm nàng chết đi sống lại!
– Chẳng phải chính cô muốn ta địt cô sao? Bây giờ lại muốn dừng, làm gì có chuyện tốt như vậy!
Chu Hằng cười dâm dục vỗ lên mông Lâm Phức Hương nói, cái lồn cực phẩm này sướng như vậy, làm gì có chuyện nói ngừng là ngừng? Hắn mặc kệ nàng cầu xin, con cặc vẫn “việc ta ta làm” nắc đều vào lồn nàng.
Mỗi cú nhấp càng lúc càng sâu, thân cặc Chu Hằng mỗi lần rút ra đến gần hết đầu khấc, khi đâm vào thì sâu lút cán đến không thấy được một cm cặc nào lọt ra ngoài mới thôi!
Lâm Phức Hương toàn thân vô lực gục xuống, nàng nghiêng mặt, thân trước nằm úp xuống giường, chỉ có cặp mông bị Chu Hằng bóp chặt không thể hạ xuống, con cặc to lớn thỏa sức vùng vẫy trong lồn giống như hút hết sức lực toàn thân nàng.
Lâm Phức Hương lờ mờ nhìn thấy hai người Trầm Tâm Kỳ cư nhiên tự bú lồn nhau, các nàng một trên một dưới, hai cái miệng nhỏ ra sức liếm mút lồn người kia!
Tròn lòng Lâm Phức Hương không khỏi dâng lên một luồng ưu việt, hai kẻ kia chỉ có thể tự bú lồn nhau, mà nàng có một con cặc thật sự khiếp người nện vào lồn!
4 người thỏa sức thác loạn trong phòng Chu Hằng, từ trên giường đến bàn ghế, đâu đâu cũng có tinh dịch và dâm thủy lưu lại, Chu Hằng xuất ra vài lần mà cặc vẫn cứng rắn như sắt thép!
Hắn ngồi trên giường, Lâm Phức Hương ngồi trên cặc hắn, con cặc to lớn đâm sâu vào lồn nàng, khiến toàn thân nàng bủn rủn vô lực, chỉ có thể mềm nhũn dán vào lồng ngực Chu Hằng.
Chu Hằng một tay xoa bóp mông Lâm Phức Hương, một tay vân vê ngực lớn của Hàn Vũ Liên, Trầm Tâm Kỳ quỳ dưới đất, miệng nàng ngậm hai hòn bi của hắn liếm láp.
Thấy hai nàng tận tâm phục vụ như vậy, Chu Hằng hài lòng nói:
– Thành ý của các ngươi ta đã biết, về nói với hai vị trưởng lão, ta không có ý định dựa mạnh phụ yếu, sẽ không đầu phục ai, cũng sẽ không tạo thành uy hiếp với người nào, đường của ta ở bên ngoài! – Vâng. – Được.
Hai người Trầm Tâm Kỳ và Hàn Vũ Liên cuối cùng cũng nhận được câu trả lời của Chu Hằng, cả hai thở ra một hơi cáo từ, Chu Hằng lúc này đã có Lâm Phức Hương, hắn cũng lưỡi giữ các nàng lại.
Mà ai nàng cũng sao dám cùng Lâm Phức Hương tranh giành nam nhân, chỉ kịp mặc lại quần áo đã rời đi.
Chờ hai nàng đóng cửa đi ra, Lâm Phức Hương hừ hừ hai tiếng như mèo kêu bên tai Chu Hằng, nói:
– Xú tiểu tử, nhìn không ra ngươi lại hoa tâm như vậy, còn bắt cá hai tay! Tuy nhiên ánh mắt ngươi cũng quá kém, không bằng để bổn tiểu thư giới thiệu cho ngươi một người, ta cam đoan diện mạo quá quan, nhân phẩm lại được.
Nữ nhân này đúng là không thay đổi, trước đó suýt khóc đòi muốn địt giống như không phải nàng vậy.
Chu Hằng không khỏi cười, nói:
– Không cần phiền toái như vậy, có ngươi là được rồi. – Phi, bổn tiểu thư mới chướng mắt con cóc ghẻ ngươi!
Lâm Phức Hương kiêu ngạo nghênh cổ, giống như một con thiên nga cao quý, hau tay nàng đánh lên ngực Chu Hằng, nhưng càng giống như thiếu nữ đánh yêu tính lang:
– Tuy nhiên, nể tình ánh mắt Xú tiểu tử ngươi không nhìn sai, bổn tiểu thư ngoại lệ không so đo với ngươi! – Nha, vậy ta phải cảm ơn cô rồi, phần thưởng ta đã nhận.
Chu Hằng cười cười hôn lên môi nàng, con cặc trong âm đạo nàng vậy mà có dấu hiệu động đậy.
Lâm Phức Hương vội vàng đẩy hắn ra, vẻ mặt ai oán, oán trách:
– Ngươi muốn làm chết bổn tiểu thư sao!?
Chu Hằng bất đắc dĩ dừng lại, quả thật chơi nữa, không khéo sẽ thật sự chơi hỏng nàng, hắn vuốt vuốt lưng an ủi thiếu nữ, con cặc cũng yên tĩnh lại, giống như một khúc thép nguội nóng hổi vô hại.
Lâm Phức Hương lúc này mới hết hờn dỗi, nhưng còn chưa đổi giận thành vui, nói:
– Này, ngươi sao đột phá tu vi nhanh như vậy? Bổn tiểu thư coi như là kỳ tài ngút trời, ngươi làm sao có thể vượt qua bổn tiểu thư chứ? – Bí mật!
Chu Hằng thuận miệng nói, hắn tự nhiên không có khả năng nói thật.
– Xích, một đại nam nhân còn ấp a ấp úng như vậy!
Lâm Phức Hương khinh thường bĩu môi, nhưng hai mắt lại chớp chớp không nhịn được nói:
– Chúng ta coi như là bạn cũ, ngươi ngay cả bạn cũ cũng phải giấu giếm, ôi, đúng là làm cho người thương tâm.
Chu Hằng nghĩ tới bộ dáng hờn dỗi lúc trước Lâm Phức Hương một câu lại một câu gọi hắn là tiền bối, không khỏi mỉm cười vỗ một cái lên mông nàng, làm nàng bất ngờ kêu khẽ một tiếng.
Có vài người sẽ vì địa vị của mình khác nhau mà đối xử khác nhau, có vài người lại không, người như vậy mới đáng kết giao.
– Xú tiểu tử, cười cười cái gì, đừng tưởng rằng ngươi bây giờ trở nên lợi hại, bổn tiểu thư sẽ sợ ngươi!
Lâm Phức Hương thở phì phò nói.
– Đúng rồi, ta làm thịt Cốc chủ Bạch Ngọc Cốc, sẽ không rước họa lớn chứ?
Chu Hằng đổi qua đề tài.
– Ngươi còn biết sợ hãi, trễ rồi!
Chu Hằng nhướng mày, lại vỗ bép một cái lên mông Lâm Phức Hương nói:
– Sao vậy, Bạch Ngọc Cốc còn có nhân vật càng lợi hại hơn sao?
Lâm Phức Hương tức giận mắt đẹp liếc xéo hắn, miệng nhỏ chu lên:
– Bạch Ngọc Cốc không có, tuy nhiên cũng không có nghĩa là Kim gia không có!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 08-07-2024 01:30:19 |