Ân Tố Tố
Hoàng Dung lúc này chỉ cảm thấy có cỗ sóng nhiệt đánh tới, trên mặt chợt nóng lên cao, làm cho Hoàng Dung có chút chống đỡ không được.
Nàng tránh né ánh mắt của hắn, nói khẽ:
– Ta sớm đã không còn là một cô nương. – Ai nói, phu nhân cùng Phù muội đứng chung một chỗ liền tựa như là tỷ muội vậy…
Đây thật ra là lời nói thật của Cố Hàn Uyên, Hoàng Dung bây giờ mặc dù đã không còn là thời đỉnh cao nhan trị, nhưng vẫn là đẹp đến mức kinh tâm động phách.
– Chỉ toàn nói lời dễ nghe.
Hoàng Dung đến cùng cũng là nữ nhân, nghe người khác nói mình trẻ đẹp thì vẫn sẽ cao hứng.
Còn Cố Hàn Uyên rèn sắt khi còn nóng nói:
– Phu nhân nhìn qua còn trẻ như vậy, hay là tại ha thay đổi xưng hô phu nhân tỷ tỷ a? Hoàng tỷ tỷ? – Đừng, ta nghe thẹn phải phát hoảng.
Hoàng Dung thần sắc càng là bối rối, dù sao nàng lớn Cố Hàn Uyên đâu chỉ là một vài tuổi?
– Phu nhân xinh đẹp như vậy, hay là gọi Hoàng tỷ tỷ thì thích hợp hơn… – Cứ coi như bây giờ xinh đẹp đi thì như thế nào đây, chỉ qua mấy năm nữa thì liền sẽ người lão sắc suy.
Nói đến đây, Hoàng Dung vô thức khẽ thở dài một tiếng.
– Từ xưa đến nay mỹ nhân như danh tướng, không thể để cho đầu bạc, cho nên tại hạ muốn vì phu nhân mà vãn hồi lại cái thanh xuân này.
Cố Hàn Uyên lời nói có chút khó hiểu, Hoàng Dung đúng là không hiểu ý tứ của Cố Hàn Uyên.
– Phu nhân có muốn nếm thử một chút hay không?
Cố Hàn Uyên đưa tay ra hiệu trên bàn có bầu rượu.
Hoàng Dung có chút kháng cự, sợ lại uống say, đến lúc đó xảy ra tình trạng gì đó thì liền phiền toái.
– Ngươi không phải nói Đạp Tuyết Tầm Mai chỉ có một bình thôi sao? – Bình này không phải Đạp Tuyết Tầm Mai, mà là Noãn Ngọc Xuân Miên, lấy nụ hoa mùa xuân chế thành, có công hiệu dưỡng nhan, mặc dù không làm được quay về tuổi trẻ, nhưng trì hoãn suy lão thì không có thành vấn đề, đây là tại hạ vì Hoàng tỷ tỷ mà chuẩn bị.
Noãn Ngọc Xuân Miên là do Cố Hàn Uyên dùng 50 điểm nhân vật phản diện hối đoái mà có, hắn vì Hoàng Dung đổ đầy một chén…
Hoàng Dung hai mắt tỏa sáng, không có nữ nhân nào đối với dung mạo và niên linh của mình mà không quản đến, bất quá nàng vẫn là nghi ngờ hỏi:
– Ngươi không phải là lừa gạt ta a? Chưa từng nghe nói qua, có loại rượu mà có thể trì hoãn suy lão… – Cầm cái loại lời nhàm chán này lừa gạt phu nhân thì có ý tứ gì đâu? Hơn nữa trên đời này cũng không phải không có biện pháp có thể giữ được dung nhan, tại hạ đã từng gặp một nữ nhân niên kỷ đã ngoài năm, sáu mươi, nhìn qua vẫn giống chừng hai mươi, mỹ mạo trẻ tuổi, còn từng nghe nói có nữ nhân đã luyện thành một loại công pháp, hơn chín mươi tuổi vẫn tựa như một cô nương đôi tám vậy…
Cố Hàn Uyên lúc này chính là đang gợi lên cho Hoàng Dung đối với mỹ mạo khát vọng, nàng có chút hiếu kỳ hỏi thăm:
– Xin lắng tai nghe. – Phu nhân còn nhớ rõ tại hạ đã từng nói qua, chuyện tại hạ cưỡng ép đột phá tông sư dẫn đến kinh mạch bị tổn thương a?
Cố Hàn Uyên nhìn thấy Hoàng Dung gật đầu thì tiếp tục nói:
– Lúc đó bởi vì có một chút hiểu lầm cùng tổ sư Lâm Triều Anh của phái Cổ Mộ nên đã xuất thủ, cũng chính là nhờ vậy mới đột phá tông sư. Sau đó lại nhìn thấy dung mạo Lâm Triều Anh niên kỷ tựa như tầm ngoài ba mươi, từ trong miệng nàng thì mới biết được là nàng nuôi một loại Ngọc Phong, tạo ra Ngọc Phong Tương chỉ cần uống trường kỳ thì có thể bảo trì dung mạo không suy, chỉ là Ngọc Phong nuôi dưỡng khó khăn, muốn có trường kỳ để uống thì cũng không dễ. – Thì ra còn có loại này công hiệu Ngọc Phong Tương này…
Hoàng Dung mặt lộ vẻ khát vọng, đồng thời lại có chút thất vọng.
Cố Hàn Uyên tiếp tục nói:
– Trong giang hồ có một môn phái tên là phái Tiêu Dao, đệ tử của môn phái đều là lựa chọn tuấn nam mỹ nữ, sau khi tu luyện công pháp đại thành thì đều có thể bảo trì dung mạo không lão, chẳng khác gì tu tiên, chỉ là phái Tiêu Dao là môn phái ẩn thế, thường nhân rất khó tìm được dấu vết của bọn họ…
Hoàng Dung thậm chí chưa từng nghe nói qua phái Tiêu Dao này, rõ ràng lại là có một loại cảm giác có thể cầu mà không thể gặp.
Rượu Noãn Ngọc Xuân Miên là dựa vào vào Tiên Hà phái còn để lại điển tịch nghiên cứu chế tạo mà thành, Tiên Hà phái là môn phái tu tiên, cho nên không nhìn thấy được tung tích, đây cũng là phương thức duy nhất mà tại hạ có được để bảo trì dung mạo, đáng tiếc tồn lượng không nhiều.
Cố Hàn Uyên cũng không tính quá mau liền đem Âm Dương Quyết nói cho Hoàng Dung biết, dù sao đó là công pháp tu tiên song tu.
Lúc này nếu như nói cho Hoàng Dung biết loại công pháp này, thì tám, chín phần là nàng sẽ lập tức trở mặt.
Đối đãi Hoàng Dung không thể nóng vội, lại không thể bó theo khuôn phép, nhiều lần lôi kéo nắm giữ quyền chủ động mới là biện pháp tốt nhất.
Bằng không bất quá nàng chỉ xem hắn như là Âu Dương Khắc thứ hai mà thôi.
Hoàng Dung sau khi nghe xong quả nhiên đối với bầu rượu Noãn Ngọc Xuân Miên cảm thấy hứng thú, do dự một lát, bưng lên chén rượu đầy, thấy hiện lên màu đỏ nhạt trong suốt, hương khí hợp lòng người, chỉ là nhìn xem liền đã có cảm giác cảnh đẹp ý vui rồi…
Hoàng Dung môi son khẽ mở, uống vào một ngụm, lập tức cảm thấy toàn thân thông thái, có loại thần thanh khí sảng.
– Phu nhân cảm giác như thế nào đây?
Cố Hàn Uyên mang theo vui vẻ vấn đạo.
Hoàng Dung mặt đỏ lên, dù sao trước đó còn nghĩ tối nay tuyệt đối không thể lại cùng Cố Hàn Uyên uống rượu, bây giờ lại không tự chủ được…
Cứ việc không biết Noãn Ngọc Xuân Miên có bao nhiêu hiệu quả, nhưng ít ra uống vào thân thể đúng là nhẹ nhàng hơn nhiều…
– Cũng không tệ lắm. – Vậy thì uống thêm nhiều mấy chén.
Đồng thời Cố Hàn Uyên bỏ ra điểm nhân vật phản diện hối đoái lấy một cái bình rượu Khổ Lộ Tiên Tuyền, rót vào trong chén mình, rồi cùng Hoàng Dung chạm cốc.
Khổ Lộ Tiên Tuyền mặc dù hơi đắng, nhưng uống vào thì có công hiệu thông huyết mạch, khu hàn khí, Cố Hàn Uyên ngoài ý muốn thấy cảm giác cũng không tệ.
Hai người cứ như vậy đối ẩm, kéo dài tựa như đêm qua, nói chuyện quên lấy trời đất.
Hoàng Dung thần sắc từ lúc mới bắt đầu còn cảnh giác dần dần trầm tĩnh lại, nụ cười trên mặt càng ngày càng nhiều, đồng thời cũng giảm đi rất nhiều cố kỵ.
Ngẫu nhiên nàng lại toát ra phong tình làm cho Cố Hàn Uyên có chút thất thần, Hoàng Dung nhìn thấy hắn cũng chỉ là giận trách trừng mắt liếc hắn một cái.
Cố Hàn Uyên thấy thế thì thâm trầm lại.
Thăm dò mình sao?
Điều này rất phù hợp tính cách của Hoàng Dung.
Quả nhiên không bao lâu Hoàng Dung liền tựa như tửu lượng kém, gục xuống bàn mê man đi.
– Phu nhân?
Cố Hàn Uyên kêu gọi mấy lần Hoàng Dung, nàng vẫn không có phản ứng, thì nhẹ lay động đầu vai của nàng.
Sau một lát…
Cố Hàn Uyên liền đem Hoàng Dung ôm ngang lên.
Nàng váy dài tơ lụa bởi vậy trong nháy mắt dính sát ở trên người rủ xuống, trên mặt nổi lên đỏ ửng, thậm chí hô hấp cũng trở nên dồn dập, trước ngực đôi bầu vú trướng phình tựa hồ chịu không được cái yếm trói buộc mà muốn nứt y xông ra, nhìn về phía trên rất là thành thục đầy đặn, kiên quyết cao ngất, không có một tia rủ xuống, thật giống như hai cái chén ngọc úp ngược lại, mà lúc này, chính giữa đôi chân thon dài kẹp chặt kia, vải tơ dính sát trên cái âm hộ phồng lên như cái bánh mãn thầu nhuận tròn ôn nhu nóng hổi, tản mát ra khí tức thoang thoảng thật là khiến người liền có ý nghĩ kỳ quái.
Hoàng Dung đúng là đang giả say, cũng đúng là đang thử thăm dò hắn.
Trong nội tâm nàng hy vọng Cố Hàn Uyên không xấu xa giống như là nàng tưởng tượng, Hoàng Dung có thể nhìn ra được Quách Phù đối với Cố Hàn Uyên hâm mộ, nếu như có thể, nàng cũng không muốn Quách Phù về sau lại bị thương tâm, cho nên vẫn là nhịn không được, muốn dò xét Cố Hàn Uyên một chút.
Vốn là Hoàng Dung còn tưởng rằng Cố Hàn Uyên cam lắm chính là đem nàng đỡ dậy, không ngờ vậy mà hắn lại ôm ngang nàng lên.
Tại trong nháy mắt đó, dù cho nàng cố hết sức khống chế, vẫn khó tránh khỏi thân thể căng thẳng lên, thậm chí còn suy tính có nên chăng phải tỉnh táo lại.
Cố Hàn Uyên mỉm cười nhìn xem Hoàng Dung trong ngực liều mạng che giấu khuôn mặt tiên diễm quyến rũ, Hoàng Dung mặc dù tinh thông tùy cơ ứng biến, nhưng lại rất dễ dàng đem chính mình đưa vào hiểm địa.
Cũng may Cố Hàn Uyên đem Hoàng Dung ôm lấy, sau đó mang nàng về đến sương phòng.
Đem nàng bình ổn đặt lên giường sau, liền không có động tác gì khác, đang lúc thời điểm Hoàng Dung âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại cảm thấy trên trán mát lạnh, nghe được một câu…
– Phu nhân ngủ ngon.
Suýt nữa bị cả kinh mở hai mắt ra rồi.
Lúc Cố Hàn Uyên đóng cửa phòng âm thanh truyền đến, Hoàng Dung mở đôi mắt trong trẻo ra thần sắc phức tạp, nàng có thể cảm giác được một cái hôn kia của Cố Hàn Uyên tràn đầy luyến tiếc.
Tựa như trong lòng tiếc thương nàng vốn là tiên tử trên trời lại rơi xuống phàm trần, vì tục sự mà ưu sầu.
Hoàng Dung thở dài một tiếng, vừa rồi lúc hắn cúi đầu hồn lên trán nàng, mùi dương cương thân thể của hắn trong khoảng cách gần lại tỏa ra nồng nặc chui vào mũi nàng, không biết là vì rượu làm nóng trong thân thể hay là cái gì, vừa nhớ đến mùi dương cương chi khí của hắn, bên dưới hạ thể của nàng có chút nóng lên âm ướt, làm nàng suy nghĩ phân loạn, lại là cả đêm khó ngủ rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Phân loại | Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 11-04-2024 11:23:46 |