Ân Tố Tố

Phần 30

Cam Bảo Bảo bị côn thịt Cố Hàn Uyên liên tục nhồi vào âm động không ngừng nghỉ, cao trào thay nhau nổi lên, đã thêm ba lần tiết thân, đại lượng âm tinh như vỡ đê hồng thủy theo sâu trong hoa tâm hướng ra phía ngoài phun tiết lấy, loại này giống như bay lượn trên chín tầng mây, lại để cho thân thể tâm trí đều phiêu lên, dâm mị lãng ngâm, tiếng vang triệt cả bên trong mật thất, rõ ràng theo thân thể Cam Bảo Bảo sau khi bài trừ hết được tính, vào thời điểm tỉnh táo lại thì nhận cực độ trong khoái cảm, âm tinh đánh lên quy đầu côn thịt, gây cho Cố Hàn Uyên sảng khoái, cử động đâm vào rút ra côn thịt càng phát ra mãnh liệt, hắn lại một lần nữa đem đôi đùi ngọc của nàng hạ thấp xuống, lập tức càng nhanh hơn đại lực cắm vào, Cam Bảo Bảo dưới sự kích thích mạnh mẽ lại đạt tới cao triều, lần này bất ngờ bạo phát, khoái cảm thật lớn đánh sâu vào suýt chút nữa khiến Cố Hàn Uyên không thể giữ nổi mà tiết theo, hắn cố gắng hít sâu một hơi, bằng năng lực cố nhịn xuống…

Chung Vạn Cừu lúc này cảm giác phải thanh âm của Mộc Uyển Thanh bên trong mật thất có chút quen thuộc, nhưng trong một chốc lại nghĩ không ra, hơn nữa bây giờ thanh âm kia càng lúc càng khàn giọng tựa như một nữ nhân thành thục, quá sai lệch không như là thanh âm của một cô nương…

Lại qua thật lâu… thật lâu… rất lâu.

Chung Vạn Cừu đã nóng nảy muốn đến mở cửa mật động. Đoàn Diên Khánh bây giờ cũng chỉ muốn dùng quải trượng xuất ra Nhất Dương Chỉ đâm cho Đoàn Dự đâm mấy chục lỗ thủng, bởi vì Mộc Uyển Thanh sơ nhận mưa móc theo dạng này, Đoàn Diên Khánh cảm thấy nàng có thể sẽ kiệt sức chết ở bên trong mật thất.

… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://truyensexngan.net

Lúc này Cố Hàn Uyên sau khi cứu ra Mộc Uyển Thanh, lại một lần thu được hệ thống đánh giá nhân vật phản diện.

Đánh gãy kịch bản trong mật thất giữa Đoàn Dự và Mộc Uyển Thanh, cấp đánh giá S, thu 3600 điểm nhân vật phản diện.

Trước mắt Mộc Uyển Thanh hệ thống đánh giá hàng loạt là cấp SSS, tích lũy 10500 điểm nhân vật phản diện, tạm thời không thể nhận lấy.

Sau đó bởi vì đối phó với Cam Bảo Bảo dục hỏa đang thời kỳ cường thịnh như lang như hổ kia, mua lấy công pháp song tu bốn thiên đầu của Tố Nữ Kinh, Tố Nữ Kinh là cùng là ngang cấp với bộ Trường Sinh Quyết, thậm chí có người cho rằng Tố Nữ Kinh bị ghi chép từ bên trong bộ thần công Trường Sinh Quyết.

Cả bộ Tố Nữ Kinh có mười bảy thiên, hắn không đủ điểm mua hết, cho nên Cố Hàn Uyên cũng chỉ mua học được bốn thiên đầu, điểm nhân vật phản diện của hắn bây giờ tiêu hết không còn một mảnh, chỉ còn dư lại có 20 điểm.

Vào lúc này côn thịt cứng rắn Cố Hàn Uyên cùng âm động kiều nộn Cam Bảo Bảo thân mật tiếp xúc, rồi một hồi giống như cuồng phong bạo vũ rất nhanh chạy nước rút, không còn nhẫn nhịn được nữa, dương tinh của hắn mới từng làn một bắn vào sâu trong hoa tâm của nàng.

– Á… a… a… ta… chết… chết… a…

Cam Bảo Bảo điên cuồng phát ra một tràng dài âm thanh rên rỉ, thân thể run rẩy, ưỡn ngực, giơ lên mông, dùng mật động hứng lấy toàn bộ dương tinh của Cố Hàn Uyên, nàng có thể cảm giác được côn thịt lửa nóng kia phún ra vô số lửa nóng dung nham, bắn thẳng nhập đến vào chỗ sâu nhất hoa tâm, cái loại cảm giác nóng rực hòa tan làm nàng lại một lần nữa cuồng tiết ra, âm tinh ấm áp ái cùng dương tinh nóng hổi giúp nhau trào phun ra rồi dung hợp cùng một chỗ…

… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://truyensexngan.net

Trong ánh mắt của Chung Vạn Cừu cùng Đoàn Diên Khánh càng lúc càng khó chịu, cuối cùng thì đám người mà bọn họ đang chờ cũng đã đi tới.

Động tĩnh trong mật thất cũng đã ngừng nghỉ xuống.

Người tới chính là Đoàn Chính Thuần, Đao Bạch Phượng, Đoạn Chính Minh, Hoàng Mi đại sư cùng Tứ Đại Gia Thần.

Còn Đoàn Dự cùng Mộc Uyển Thanh đã quay trở lại Trấn Nam Vương phủ, thật ra đám người Đoàn Chính Thuần cũng không cần đi tới mật động, nhưng mà Đoàn Chính Thuần cuối cùng vẫn là quyết định đến xem, chỉ là không có mang theo Đoàn Dự cùng với Mộc Uyển Thanh đi cùng mà thôi…

– Lúc chúng ta đi đến, bọn hắn mở cửa mật động thì phát hiện bên trong không có một ai, biểu lộ bọn hắn chắc chắn cực kỳ hứng thú… ha ha…

Đoàn Chính Thuần lúc đó đang đắc ý nói với Tứ Đại Gia Thần.

Đao Bạch Phượng thấy trên đầu Đoàn Chính Thuần không biết từ lúc nào dính mấy cái lá xanh, liền đi lên phía trước phủi xuống cho hắn cầm.

– Coi Trấn Nam Vương kìa, cũng không chú ý đến dáng vẻ của mình, trên đầu dính lấy mấy cái lá xanh rụng cũng không phát hiện ra… – Vẫn là nàng cẩn thận lo lắng cho ta…

Tiếp đó lúc sau người của hai bên cứ như vậy chạm mặt với nhau tại trước mật động…

Song phương đều đang nhìn xem đối phương làm trò cười, đột nhiên trong đám người có một người thần sắc hốt hoảng…

Đó là Đao Bạch Phượng lúc nhìn thấy những vết sẹo trên mặt Đoàn Diên Khánh liền nhận ra hắn, nàng liền nghiêng người, lo lắng bị nhìn hắn thấy khuôn mặt mình, trên thực tế năm xưa đó Đoàn Diên Khánh không còn nhìn thấy rõ dung mạo của nàng.

Đương nhiên tâm tư của Đoàn Diên Khánh lúc này hoàn toàn ở trên thân Đoạn Chính Minh, lại càng không có chú ý đến Đao Bạch Phượng.

Hai nhóm người lại một phen đánh võ mồm…

Đoạn Chính Minh dứt khoát cự tuyệt thoái vị cho Đoàn Diên Khánh, Đoàn Diên Khánh thẹn quá hóa giận, hắn quyết định mở cửa mật thất ra, để làm ô uế danh tiếng Đại Lý Đoàn thị, để xem thời điểm đó Đoạn Chính Minh còn mặt mũi nào tiếp tục ngồi ở trên hoàng vị.

Chung Vạn Cừu được Đoàn Diên Khánh ra hiệu, đắc ý đi đến trước cửa mật thất mở cửa.

– Ha ha… Đoàn Chính Thuần, ngươi dạy dỗ nhi tử của mình thật là lợi hại, động tĩnh ở bên trong mật thất vang dội rất lâu, Mộc Uyển Thanh có thể đã bị hắn làm cho kiệt sức mà chết ở bên trong rồi…

Đoàn Diên Khánh vốn thấy có chút kỳ quái vì cái gì mà đám người Đoàn Chính Thuần một mặt hưng phấn mà không có chút nghi hoặc nào, thẳng đến khi thấy từ cửa mật động có người đi ra, thấy đám người Đoàn Chính Thuần biểu lộ như là không thể tin, tròng mắt mở to chấn kinh như muốn rơi ra ngoài, lúc đó Đoàn Diên Khánh mới cười ha ha lấy.

– Ha ha, Đoàn Chính Thuần… ngươi cũng có hôm nay, về sau để ta nhìn xem ngươi còn thế nào ngẩng đầu lên làm người!

Bất quá lúc này ngoại trừ Đoàn Chính Thuần một mặt khó coi, giống như trong nhà có người chết, còn những người khác bao gồm cả Chung Vạn Cừu, người của Đoàn Diên Khánh cũng là một mặt cổ quái nhìn chằm chằm, giống như là nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị vậy…

Chung Vạn Cừu nghiêng đầu, trong nháy mắt hắn như bị sét đánh, cùng Đoàn Chính Thuần không khác nhau chút nào…

Thân mang một thân hắc y, mang theo mặt nạ quỷ Tu La, Cố Hàn Uyên đứng ở cửa động, ôm ngang một nữ nhân y phục màu xanh nhạt…

Nữ nhân chính là Cam Bảo Bảo, lúc này nàng hoàn toàn không dám gặp người, mà chôn mặt ở trong lòng ngực Cố Hàn Uyên, nàng chỉ cảm thấy xấu hổ muốn chết, khi Cố Hàn Uyên đem Cam Bảo Bảo để đứng xuống, một tay hắn vẫn là phải đỡ lấy nàng, lúc này hai chân của nàng vẫn còn bủn rủn đứng vững không được.

Chỉ có điều khi nàng đứng lên, mọi người thấy khí sắc Cam Bảo Bảo hồng nhuận xinh tươi, ai mà không biết đã xảy ra chuyện gì, nhớ lại vừa rồi Đoàn Diên Khánh cùng Chung Vạn Cừu nghe được âm thanh rên rỉ, tính toán lại thời gian, khó trách bọn họ cảm thấy người có thể kiệt sức mà chết ở bên trong.

Lúc này Chung Vạn Cừu trong miệng nói ra lại còn có bao nhiêu cổ quái.

– Ngươi là ai… vì sao lại ở bên trong mật động? Mau thả phu nhân của ta ra…

Chung Vạn Cừu hai mắt đỏ bừng phẫn nộ quát.

Cố Hàn Uyên liếc nhìn Chung Vạn Cừu, lạnh nhạt mở miệng.

– Bổn tọa Vô Thiên, bái kiến nhạc phụ…

Chung Vạn Cừu cùng Đoàn Chính Thuần nghe qua lập tức liền choáng váng…

… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://truyensexngan.net

– Ngươi… ngươi cùng… Chung Linh…

Chung Vạn Cừu không thể tin được nhìn Cố Hàn Uyên…

– Đúng vậy, bổn tọa cùng Linh nhi lưỡng tình tương duyệt.

Cố Hàn Uyên hời hợt nói.

– Vậy còn… Bảo Bảo… đây là…

Chung Vạn Cừu trong lòng cầu mong là chính mình nghĩ sai.

– Vạn phu nhân trúng phải Hợp Hoan tán của Vân Trung Hạc, liền phải ở bên trong mật thất chuyên tâm vì Vạn phu nhân giải độc.

Cố Hàn Uyên cũng không quan tâm bọn họ nghĩ như thế nào, nghiêm túc nói.

– Tin ngươi mới là quỷ…

Cơ hồ tất cả mọi người đều lóe lên câu nói này.

Chỉ có Chung Vạn Cừu thật giống như cố tìm một tia hy vọng mỏng manh, lừa mình dối người vậy.

– Um… là giải độc a… ừ… chính là giải độc… Vân Trung Hạc… cẩu tặc ra đây cho ta!

Chung Vạn Cừu giống như tìm được đối tượng phát tiết, hai mắt sung huyết, điên cuồng hô to.

– Vân Trung Hạc đã bị Vô Thiên đánh chạy mất rồi.

Đầu còn chôn trong lòng ngực của Cố Hàn Uyên, Cam Bảo Bảo trầm trầm nói.

– Bảo… Bảo… nàng tốt chứ?

Chung Vạn Cừu khổ tâm hỏi một câu.

– Muội… muội… rất tốt…

Cam Bảo Bảo câu nói này không có chút nào trái với lương tâm…

– Đoàn Diên Khánh! Chính là ngươi mang theo Vân Trung Hạc tới, ta liều mạng với ngươi!

Nói xong, Chung Vạn Cừu liền giơ đao lên bổ về phía Đoàn Diên Khánh.

Đoàn Diên Khánh cũng đang như rơi vào trong mộng, vốn là kế hoạch đã là rất hoàn hảo, sao lại thay đổi người như vậy chứ? Thay người lại còn toàn bộ đổi cả nhân vật nam nữ? Trước đó hai người còn ở bên ngoài cửa mật động đần độn giữ cửa cho người ta, trong lòng của Đoàn Diên Khánh phiền muộn a, đã vậy kết quả Chung Vạn Cừu còn không biết chết sống đụng vào, vậy còn không phải bị xem như là nơi trút giận?

Do vậy hai người càng thêm gay cấn.

Chung Vạn Cừu mặc dù võ công yếu hơn một chút, nhưng lúc này chính là đang liều mạng, sử dụng đủ loại chiêu thức liều mạng, tựa như buôn bán mà không cần tiền lời, cho nên ép đến Đoàn Diên Khánh nhất thời khó mà chống đỡ.

Bên này đang đánh nhau nóng bỏng, bên kia bầu không gian lại là hạ thấp như đóng băng.

Đoàn Chính Thuần sắc mặt sạm đen thành than, vốn đang yên ổn không có gì, nhưng mà tối hôm qua hết lần này tới lần khác miễn cưỡng xem như lại nối tiếp tiền duyên, sau khi biết được Cam Bảo Bảo sinh cho hắn nữ nhi, nàng chỉ xem Chung Vạn Cừu như là một công cụ che giấu, trong lòng Đoàn Chính Thuần rất là đắc ý, kết quả không nghĩ tới hôm nay lại gặp gỡ chuyện Cam Bảo Bảo khuôn mặt ửng đỏ hàm xuân nằm trong lòng Cố Hàn Uyên kích động như vậy, nếu sớm biết chuyện này, tối hôm qua còn chi bằng không biết đến chuyện Cam Bảo Bảo.

Lúc này chỉ có Đao Bạch Phượng trong lòng tràn đầy khoái ý sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, so với lúc trước tìm đến giao cấu với Đoàn Diên Khánh lại còn sảng khoái hơn, những năm qua bị biệt khuất lập tức đã được xua tan hơn phân nửa, cũng bởi vì vậy, nàng trở thành người duy nhất tại hiện trường nhìn Cố Hàn Uyên trong ánh mắt mang theo thiện ý…

– Bảo Bảo… có phải hắn đã khi dễ nàng?

Đoàn Chính Thuần cũng có chút lừa mình dối người, có thể nói miễn cưỡng so với Chung Vạn Cừu trấn tỉnh hơn một chút, dù sao Đoàn Chính Thuần cũng không có canh giữ ở cửa ra vào mật động mà nghe được những tiếng rên rỉ khoái hoạt kia của Cam Bảo Bảo.

– Hắn không có khi dễ ta… còn có… Đoàn vương gia, xin đừng gọi ta thân mật như vậy…

Cam Bảo Bảo sau khi nghe xong Đoàn Chính Thuần hỏi, thì lại là bình tĩnh lại, nàng ngẩng đầu nhìn ánh mắt Cố Hàn Uyên lộ tại bên ngoài mặt nạ.

Bình tĩnh, lạnh nhạt, tựa như vạn sự không ở tại tâm.

Nhưng mà trải qua chuyện vừa rồi, nàng biết vẻ lạnh lùng của hắn chỉ là bên ngoài, bên trong của hắn lại lửa nóng bỏng người, trong đôi con ngươi Cam Bảo Bảo thoáng qua hiện ra thủy quang một tia mê luyến, nàng cảm thấy thời gian trước đây mình đã sống uổng, chỉ là nàng không thể trông thấy khuôn mặt thật của Cố Hàn Uyên dưới cái mặt nạ quỷ, nhưng ít nhất để cho nàng nhớ kỹ ánh mắt kia…

Đoàn Chính Thuần lúc này bị câu nói của Cam Bảo Bảo tức nghẹn đến ôm ngực thở dốc, rõ ràng đêm qua nàng còn rất tốt với mình, tại sao trong thời gian thật ngắn, biến hóa lại lớn như vậy.

– Vô Thiên… tại hạ Đoàn Chính Thuần, mặc dù rất cảm kích ngươi đã cứu Dự nhi nhiều lần, nhưng mà cầu ngươi bây giờ hãy thả Bảo Bảo ra!

Đoàn Chính Thuần hướng về phía Cố Hàn Uyên gào lên…

Nghe lời nói Đoàn Chính Thuần, ánh mắt của Đao Bạch Phượng dần dần chuyển sang lạnh lẽo.

– Đoàn vương gia, bổn tọa cũng không cần ngươi cảm kích, huống chi bây giờ nếu là buông tay ra, hai chân của phu nhân đứng không vững sẽ bị té ngã xuống.

Cố Hàn Uyên ánh mắt lạnh nhạt.

– Chung Linh là nữ nhi của ta, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý để nàng đi cùng với ngươi…

Đoàn Chính Thuần đột nhiên nhớ tới Cố Hàn Uyên đã nói cùng Chung Linh là lưỡng tình tương duyệt, trong oán hận càng không lựa lời nói.

– Nói bậy! Chung Linh rõ ràng là nữ nhi của ta, có quan hệ gì tới ngươi chứ?

Xa xa Chung Vạn Cừu nghe được lời nói của Đoàn Chính Thuần, lại là người đầu tiên lên tiếng phản bác.

Nhưng không ngờ sơ suất chủ quan chỉ một câu đáp lời, liền bị Đoàn Diên Khánh phóng ra Nhất Dương chỉ đâm xuyên ngực, văng ra lăn ngã xuống đất, vốn là hai người thực lực sai biệt đã rất lớn, trước đó Chung Vạn Cừu vẻn vẹn bởi vì liều mạng nên mới miễn cưỡng chèo chống, lúc mở miệng không còn giữ hơi, trong nháy mắt liền bị bại.

– Vạn Cừu…

Cam Bảo Bảo kinh hô.

Dù sao cũng làm phu thê hơn mười năm, làm sao có thể không có một chút cảm tình.

Cố Hàn Uyên mang theo Cam Bảo Bảo đi tới bên người Chung Vạn Cừu, người chung quanh cũng không dám cản trở, Đoàn Diên Khánh cũng thừa dịp lúc này cùng Diệp nhị nương, Nhạc lão tam tụ hợp lại, trong nháy mắt đối với Cố Hàn Uyên cảnh giác càng cao lên.

– Vạn Cừu…

Cam Bảo Bảo được Cố Hàn Uyên đỡ quỳ trên đất, nhìn xem Chung Vạn Cừu lúc này thở ra thì nhiều, hít vào thì ít, trong lòng nàng rất khó chịu, nếu là lúc trước đó, nàng có thể có suy nghĩ nếu Chung Vạn Cừu chết đi, thì nàng sẽ tìm đến Đoàn Chính Thuần, tranh thủ có thể quang minh chính đại cùng Đoàn Chính Thuần chung một chỗ.

Nhưng bây giờ bởi vì nàng đã cùng với Cố Hàn Uyên quan hệ, nàng liền biết rõ từ bây giờ nàng và Đoàn Chính Thuần không còn có khả năng kết hợp nữa, nếu không còn nhân tố Đoàn Chính Thuần đan xen vào, thì nàng nghĩ đến Chung Vạn Cừu trải qua nhiều năm đối với nàng chiếu cố tốt như vậy.

– Bảo Bảo… ta biết nàng không ưa thích ta, cũng không quan hệ… Ta chỉ muốn hỏi một câu, đối với nàng, so với Đoàn Chính Thuần ai mạnh hơn a?

Chung Vạn Cừu yêu thương Cam Bảo Bảo bao nhiêu năm, thì cũng hận Đoàn Chính Thuần bấy nhiêu năm, trong thời khắc hấp hối, hắn như nhìn thấu chính mình, hắn biết Cam Bảo Bảo cũng không yêu thương hắn, nhiều năm như vậy, một mực nàng vẫn là vì tức giận Đoàn Chính Thuần mà đến cùng mình, cho nên Chung Vạn Cừu cảm thấy không cam tâm mà thôi.

– Vạn Thù, huynh so với Đoàn Chính Thuần thì mạnh hơn, hắn nhu nhược, phụ lòng, không có trách nhiệm, huynh mạnh hơn hắn rất nhiều.

Cam Bảo Bảo chảy nước mắt, đã không còn tầng lọc kính mối tình đầu kia, đương nhiên nàng có thể khách quan mà đối đãi, khác với chấp niệm trước kia…

– Hắc… vậy là tốt rồi… vậy là tốt rồi…

Chung Vạn Cừu cuối cùng liếc mắt nhìn Cố Hàn Uyên rồi gật đầu, yên tâm mà tắt thở rồi.

Cố Hàn Uyên hiểu ý tứ cái gật đầu này, chính là “Chiếu cố tốt mẫu tử các nàng…”

Cố Hàn Uyên có một chút xúc động, Chung Vạn Cừu vốn là không cần phải chết, bởi vì Chung Vạn Cừu hoàn toàn không có sự uy hiếp đối với Cố Hàn Uyên, một Chung Vạn Cừu bị Cam Bảo Bảo đùa bỡn trong lòng bàn tay i, có chết hay không thì ý nghĩa cũng không lớn.

Cố Hàn Uyên trong lòng suy nghĩ.

Nguyên lai đây chính là làm nhân vật phản diện sao? Phải thừa nhận những người chết oán hận, bởi vì chết mà không cam lòng vẫn còn có quyến luyến, còn hắn thì giống như quỷ Tu La tại trong gió tanh mưa máu vượt qua mọi chông gai.

Hắn bây giờ cũng không thể lui lại phía sau, bởi vì sau lưng chính là vách núi.

– Vô Thiên, ta cầu ngươi một việc…

Cam Bảo Bảo hướng về phía Cố Hàn Uyên cầu khẩn.

– Phu nhân cứ nói… – Giúp ta giết chết Đoàn Diên Khánh. – Hảo.

Cố Hàn Uyên đáp ứng rất thoải mái, ánh mắt lạnh lùng.

– Đoàn Diên Khánh, nếu ngươi chống nổi một chiêu này, hôm nay ngươi có thể sống, đỡ không được, thì liền chết đi…

Đoàn Diên Khánh đối với lời nói Cố Hàn Uyên kỳ thực thấy quá ngạo mạn khinh người, nhưng thấy không cần thiết vì điểm nhỏ này, lúc này phải tận dụng hoàn cảnh có được…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 11-04-2024 11:23:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Nhìn vợ ngoại tình (Update phần 17)
Cô Chi lồn to (Update phần 30) - Antithegioi
Thầy Tùng quản sinh (Update phần 15)
Biến cố cuộc đời (Update phần 25)
Sờ lồn trên máy bay (Update phần 13)
Đầy tớ (Update phần 55)
Chồng và vợ (Update phần 26) - Nobita