Ân Tố Tố

Phần 100

Cố Hàn Uyên không quản đến Ninh Trung Tắc nhìn mình bất thiện, mỉm cười nhìn về phía Nhạc Linh San một đôi mắt đẹp sóng ánh sáng rạng rỡ.

– Linh San. – Cố đại ca… tới sớm. – Đến sớm để bái kiến một vài tiền bối.

Hai người không coi ai ra gì bắt đầu trò chuyện, đem Nhạc Bất Quần cùng Ninh Trung Tắc gạt qua ở một bên, Lệnh Hồ Xung biểu lộ chán ghét, sau lưng các sư đệ nhìn xem Cố Hàn Uyên trong ánh mắt cũng mang nhiều địch ý.

Bọn họ đã sớm ngầm thừa nhận Lệnh Hồ Xung cùng Nhạc Linh San là một đôi, nếu không phải là đã tự biết rõ về võ công của mình, thì có thể còn muốn gây phiền toái với Cố Hàn Uyên.

Nhạc Bất Quần trong lòng thì cũng có chút vi diệu, lão vốn là dự định lợi dụng Nhạc Linh San đến để mưu đồ với Lâm Bình Chi nhằm chiếm lấy Tịch Tà Kiếm Phổ, nhưng nếu như có thể để cho Cố Hàn Uyên làm nữ tế (con rể) của mình, thì cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận.

Mặc kệ là võ công của Cố Hàn Uyên, hay là thân phận đệ tử ưu tú của Võ Đang, đều có thể mang đến cho lão trợ lực, ít nhất lúc đối mặt với Tả Lãnh Thiền thì có thêm nhiều một phần sức mạnh.

Ninh Trung Tắc đem vẻ mừng rỡ của Nhạc Linh San khi gặp Cố Hàn Uyên thu hết vào mắt, bất đắc dĩ thở dài.

Lúc này nhân sĩ giang hồ dần dần đến nhiều, Cố Hàn Uyên cũng không quấy rầy đám người phái Hoa Sơn nữa, cáo biệt rời đi.

Lúc Cố Hàn Uyên quay đầu lại liền nhìn thấy Hoàng Dung trên mặt vi diệu ý cười cùng Quách Phù đang vểnh lên cái miệng rõ ràng đang ghen.

Hoàng Dung lúc này tựa như hoàn toàn đã quên chuyện phát sinh đêm qua, ngoài mặt không có lộ chút sơ hở nào.

– Thủy cô nương? Nhạc cô nương? Cố thiếu hiệp thật đúng là đa tình?

Hoàng Dung âm dương quái khí chế nhạo Cố Hàn Uyên, biểu lộ Quách Phù cũng càng thêm bất mãn.

Cố Hàn Uyên không để ý đến Hoàng Dung trêu chọc, đưa tay vuốt lên cái miệng của Quách Phù.

– Phù muội, miệng muội cong lên có thể treo được bình mỡ rồi…

Quách Phù bị động tác Cố Hàn Uyên thân mật làm cho có chút mộng, chột dạ liếc nhìn xem Hoàng Dung, trên mặt đỏ ửng xấu hổ phủ nhận lấy:

– Nào có…

Hoàng Dung ánh mắt quái dị, trong lòng thở dài.

Nàng biết Quách Phù đã là rất ưa thích Cố Hàn Uyên, bằng không với hành động gần như khinh bạc này mà Quách Phù cũng không tức giận, ngược lại còn đỏ mặt.

– Quách phu nhân đêm qua ngủ không ngon sao?

Cố Hàn Uyên biết rõ còn hỏi.

Hoàng Dung không lộ sơ hở mỉm cười nói:

– Đa tạ Cố thiếu hiệp quan tâm, có thể là có chút không quen nơi này a.

Trong nội tâm nàng thầm chửi một câu: “Tiểu hỗn đản, nói ra làm như với ngươi không có quan hệ gì vậy.”

Hai người ăn ý trước mặt người khác vẫn duy trì một khoảng cách, xưng hô cũng là bình thường.

– Người của phái Tung Sơn còn chưa tới?

Hoàng Dung hỏi một câu.

Cố Hàn Uyên lắc đầu nói:

– Sợ rằng phải chờ tới lúc đại hội rửa tay gác kiếm bắt đầu thì mới hiện thân a.

Quả nhiên người của các môn các phái lần lượt đều có mặt, duy chỉ có người phái Tung Sơn vẫn không thấy tăm hơi.

Lúc người phái Hằng Sơn đến, Cố Hàn Uyên hướng về phía Nghi Lâm mỉm cười ra hiệu, nàng sau khi thấy được hắn, mặt ửng đỏ cúi đầu, thì thầm:

– A Di Đà Phật.

Cùng lúc Định Dật sư thái cũng đối với trừng mắt liếc Cố Hàn Uyên.

Xem ra Định Dật sư thái chắc chắn là đối với Nghi Lâm đã nói cái gì, cho nên bây giờ Nghi Lâm cũng không dám nhìn hắn, Cố Hàn Uyên không để bụng, Nghi Lâm đẳng cấp chính là số âm, tùy thời lúc nào cũng có thể cầm nàng xuống.

Sau đó đại hội Lưu Chính Phong rửa tay gác kiếm cứ như vậy cử hành, còn cố ý hướng đến triều đình góp cái chức quan tham tướng có tiếng mà không có miếng.

Dù cho đồng đạo Ngũ Nhạc Kiếm Phái khuyên bảo cũng không thể thay đổi Lưu Chính Phong khư khư cố chấp, đang lúc Lưu Chính Phong hoàn thành rửa tay gác kiếm, thì Đinh Miễn, Phí Bân cùng Lục Bách, ba người nâng cao lệnh kỳ Ngũ Nhạc mang theo đệ tử phái Tung Sơn xâm nhập.

Một phen thần thương khẩu chiến, Phí Bân liền đem gia quyến Lưu Chính Phong áp giải tới.

Cố Hàn Uyên ở một bên thờ ơ, gặp phái Tung Sơn muốn gây họa tới gia quyến của Lưu Chính Phong, ngoại trừ Định Dật sư thái, lại không có một người nhân vi kỳ ngôn.

Nhìn xem Phương Chứng đại sư Nam Thiếu Lâm, Khâu Xứ Cơ phái Toàn Chân còn có sư bá của hắn Xung Hư đạo trưởng, chỉ có Hoàng Dung một mực chú ý đến Cố Hàn Uyên thì thấy được trong ánh mắt của hắn tràn đầy khinh miệt.

Trong nội tâm nàng có chút lo nghĩ, bởi vì nàng biết, Cố Hàn Uyên muốn ra tay.

Phí Bân phẫn nộ quát:

– Lưu Chính Phong, ngươi nếu không giết Khúc Dương, thì cả nhà của người phải chết.

Tiếp lấy liền đem nữ nhi Lưu Tinh của Lưu Chính Phong kề đao đè lên.

Lục Bách nhìn xem Lưu Tinh uy hiếp nói:

– Nếu muốn giữ mạng sống, bây giờ ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, trách mắng Lưu Chính Phong làm chuyện không đúng, thì còn có thể miễn tử.

Lưu Tinh tướng mạo thanh tú xinh đẹp, bình thường ôn nhu như nước, nàng tựa như là một tiểu thư khuê các vậy, lúc này nàng mặc dù chật vật, nhưng chí khí lại cao, nổi giận mắng:

– Gian tặc, phái Tung Sơn ngươi so với Ma giáo thì còn gian ác hơn vạn lần!

Nói xong nàng liền nhắm mắt chờ chết.

Ẩn vào góc tối Khúc Phi Yên nhìn thấy tỷ tỷ tốt của mình sắp bị giết, mặt lộ vẻ lo lắng, liền muốn xuất thủ cứu người, thì bị bên người Khúc Dương gắt gao đè lại.

Lục Bách gặp người đầu tiên áp lên tới liền không có cầu xin tha thứ, thẹn quá hóa giận quát lên:

– Giết…

Vạn Đại Bình nghe lệnh, giơ kiếm lên liền muốn giết chết Lưu Tinh…

Giữa sân ngoại trừ Định Dật sư thái lộ vẻ không đành lòng, những người còn lại đều không có động.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm, nhưng lại là âm thanh nam nhân, chính là Vạn Đại Bình vừa giơ kiếm lên muốn giết người, chỉ thấy hắn bụm lấy cổ tay, sắc mặt tái nhợt lui ra phía sau, máu tươi xuyên thấu qua khe hở tay chảy nhỏ giọt.

Trong sân kịch biến làm cho người phản ứng không kịp.

Đám người Phí Bân không nghĩ tới còn có người dám lựa chọn cứu người.

Lưu Tinh thấy mình chưa chết, mở hai mắt ra, chỉ thấy một nam nhân đem nàng bảo hộ ở sau lưng, bạch y nhẹ nhàng, mặt như quan ngọc, tuấn lãng khác thường, tóc dài phiêu dật với dây buộc ở phía sau ót, quả nhiên là tiêu sái lỗi lạc.

Trên mũi kiếm của thanh trường kiếm trong tay của hắn còn có mấy giọt máu rơi xuống, Lưu Tinh cảm thấy có nhân vật như vậy đã cứu chính mình, hôm nay mình có chết ở chỗ này cũng không tiếc.

– Là Cố đại ca!

Khúc Phi Yên cố nén kích động, nhỏ giọng đối với Khúc Dương nói.

Khúc Dương cũng không nghĩ tới Cố Hàn Uyên sẽ ra tay cứu người.

Ngoại trừ Hoàng Dung sớm đã có dự liệu, những người còn lại đều bị Cố Hàn Uyên làm cho giật mình choáng váng…

Xung Hư đạo trưởng mặc dù bất mãn cách làm phái Tung Sơn, nhưng cũng không có ý muốn ngay tại lúc này mà đối kháng với Tung Sơn, địch nhiều ta ít, chỉ riêng Phí Bân ba người cũng không phải là Xung Hư đạo trưởng có thể đối phó.

Còn Phương Chứng đại sư Nam Thiếu Lâm thì cao hứng nhất, bởi vì ở trong sân, người không muốn phái Tung Sơn có được uy tín chính là Phương Chứng đại sư, chỉ là lão không quản đến sống chết của Cố Hàn Uyên, cũng bất ngờ hắn một mình lại dám làm như vậy…

Khâu Xứ Cơ phái Toàn Chân mặt lộ vẻ vẻ khinh thường, đối với bên cạnh đệ tử nói:

– Tên tiểu tử này hôm nay chết chắc rồi.

Quách Phù thì không nghĩ nhiều như vậy, đối với Cố Hàn Uyên thì nàng sùng bái mù quáng, thấy hắn cứu người thì cảm thấy rất kích động.

Thủy Sinh, Nhạc Linh San, Nghi Lâm cũng là mặt lộ vẻ vẻ lo lắng, mặc dù các nàng rất kính nể hành vi Cố Hàn Uyên lúc này cứu người, nhưng trong lúc này thì càng nhiều hơn chính là lo lắng…

Ninh Trung Tắc thì ánh mắt phức tạp, đột nhiên cảm thấy ánh mắt của mình có thể không tốt bằng anh mắt của Nhạc Linh San, nàng đồng dạng bất mãn phái tác phong người của phái Tung Sơn, nếu như không cố kỵ ảnh hưởng đến phái Hoa Sơn mà nói thì sẽ lựa chọn ra tay cứu người rồi.

Lúc này nàng đối với Cố Hàn Uyên hảo cảm tăng nhiều.

Nhạc Bất Quần cũng là kinh ngạc, không ngờ Cố Hàn Uyên vậy mà lại dám một mình ra mặt như vậy, nếu là mình thì tuyệt sẽ không đi làm cái chuyện này.

Định Dật sư thái ám niệm phật hào, cho dù nàng đối với Cố Hàn Uyên chuyện xuất thủ cứu người rất tán thưởng, nhưng lại cảm thấy sau lưng các nữ đệ tử, nhất là Nghi Lâm hơn phân nửa đã muốn dao động tu hành.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 11-04-2024 11:23:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Huệ (Update phần 49)
Hoang dục (Update phần 29)
Đụ con chó cái (Update phần 24)
Tướng đa dâm (Update phần 43) - 69deluxe
Đức (Update phần 8) - Hùng Lai
Số đỏ (Update phần 146) - 69deluxe
Như một giấc mơ (Update phần 18)
Thuốc tiên (Update phần 27) - Lưu Manh