Ân Tố Tố
Một kiếm này vừa nhanh vừa tàn nhẫn, chính là chiêu Thần Môn Mười Ba Kiếm, Kim Hoa bà bà vốn là đang kinh ngạc thanh Anh Hùng kiếm không giống bình thường, càng không có nghĩ tới Cố Hàn Uyên vừa ra tay liền ác liệt như vậy, suýt nữa bị đâm trúng Thần Môn huyệt, nàng dù sao cũng là cao thủ cảnh giới tông sư, kịp thời phản ứng lại, dùng trong tay quải trượng ngăn lại Anh Hùng kiếm của Cố Hàn Uyên đang đâm tới, nhưng nàng không nghĩ đến lúc một khắc mũi kiếm của Cố Hàn Uyên sắp cùng quải trượng sắp đụng nhau, thì hắn dùng nội lực sử dụng chiêu Nhiễu Chỉ Nhu Kiếm bức cong thanh Anh Hùng kiếm, thân hiếm hó mềm uốn cong xẹt qua quải trượng suýt nữa đâm trúng mặt Kim Hoa bà bà.
Kim Hoa bà bà nhanh chóng thối lui mấy bước, ngưng trọng hỏi.
– Ngươi đến cùng là người phương nào? Đây cũng là thanh kiếm gì, mà ta chưa bao giờ thấy qua? Võ Đang phái lúc nào xuất ra một đệ tử lợi hại như vậy chứ?
Lúc này Cố Hàn Uyên đã đem Trương Vô Kỵ kéo trở về bên mình, thản nhiên nói.
– Vãn bối Cố Hàn Uyên, kiếm trong tay tên Anh Hùng kiếm, ngoài ý muốn đạt được.
Cầm trong tay thanh Anh Hùng kiếm, Cố Hàn Uyên lộ ra quang minh lẫm liệt, anh vũ bất phàm.
– Thì ra ngươi chính là Cố Hàn Uyên xuất hiện lúc thọ đản Trương Tam Phong trên núi Võ Đang, hảo một thanh Anh Hùng kiếm, quả nhiên thiếu niên xuất anh hùng.
Kim Hoa bà bà cuối cùng có chút cố kỵ, dù sao tin tức ngày đó trong thọ đản Trương Tam Phong, danh tiếng của Cố Hàn Uyên đã truyền khắp cảnh nội Minh quốc, Cố Hàn Uyên cũng bởi vậy mà thành danh, bất luận là khẩu chiến với Không Văn đại sư, hay là thương Không Trí đại sư, lại thêm tuổi còn trẻ đã là cao thủ cảnh giới tiên thiên, đều cho thấy một vì tinh tú mới đang từ từ bay lên.
Vừa rồi trong lúc giao thủ, trong nháy mắt mặc dù không có cứng đối cứng, nhưng ngắn ngủi qua hai chiêu giao chiến, đủ cho Kim Hoa bà bà cho rằng Cố Hàn Uyên chỉ sợ lại có đột phá thêm rồi, tuyệt đối sẽ không chỉ là có cảnh giới tiên thiên sơ kỳ.
Kể từ khi học xong Thánh Linh kiếm pháp, Cố Hàn Uyên tự suy luận hiểu ra mấy môn kiếm pháp phái Võ Đang, tất cả đã đều lĩnh ngộ được cảnh giới tinh thông, bằng không thì không thể nào biến chiêu được như vậy…
– Tiền bối quá khen, vãn bối bất quá hơi có chút danh mỏng mà thôi, xin tiền bối có thể buông tha cho Vô Kỵ sư đệ một ngựa.
Cố Hàn Uyên không có nóng vội chút nào, chậm rãi cùng Kim Hoa bà bà nói chuyện phiếm, Kim Hoa bà bà rõ ràng không cam tâm cứ như vậy mà từ bỏ Trương Vô Kỵ, do dự một chút liền muốn tiếp tục hướng phía Cố Hàn Uyên ra tay.
Lúc này lại có mấy làn thân ảnh xâm nhập đến.
Cầm đầu là Diệt Tuyệt sư thái, đi theo phía sau Đinh Mẫn Quân, Bối Cẩm Nghi và mấy nữ đệ tử phái Nga Mi.
– Hiểu Phù, không ngờ ngươi còn chưa có chết, nếu đã chưa chết, vì cái gì hơn mười mấy năm qua không trở về Nga Mi?
Diệt Tuyệt sư thái không nghĩ đến lại gặp được Kỷ Hiểu Phù, quát hỏi.
Kỷ Hiểu Phù cũng không nghĩ tới sẽ tao ngộ với Diệt Tuyệt sư thái, lúc này nàng đã hoảng hồn, khúm núm không dám lên tiếng.
– Đệ tử Cố Hàn Uyên Võ Đang bái kiến Diệt Tuyệt sư thái, hơn tháng không gặp, phong thái vẫn là như cũ, không biết Chỉ Nhược muội muội đang ở tại phái Nga Mi có tốt không?
Cố Hàn Uyên đứng chắn trước mặt Kỷ Hiểu Phù, đối mặt với Diệt Tuyệt sư thái.
Kỷ Hiểu Phù nhìn xem bóng lưng rộng lớn của Cố Hàn Uyên, lại một lần nữa hắn đứng ra bảo hộ cho mình, trong lòng xúc động càng lớn, cảm giác tràn đầy an toàn, chuyện hôm qua lúc giải độc nhiều phiền muộn thẹn thùng còn lưu lại liền được thay thế, nàng chỉ cảm thấy thật là may mắn khi nam nhân nhìn thấy toàn bộ thân thể của mình chính là hắn.
Diệt Tuyệt sư thái thấy Cố Hàn Uyên đứng ra bảo vệ cho Kỷ Hiểu Phù, ánh mắt ngưng tụ, mặc dù có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng đến cùng lúc thọ đản Trương Tam Phong thì nàng cũng tự mình biết trước mắt Cố Hàn Uyên mặc dù trẻ tuổi, nhưng lại không phải là một người dễ đối phó, hơn nữa nàng còn thu được Chu Chỉ Nhược, nữ đệ tử làm nàng hết sức hài lòng yêu mến, Chu Chỉ Nhược kể từ bái sư, liền thường xuyên nhắc đến Cố Hàn Uyên…
Nga Mi xưa nay cùng Võ Đang có giao hảo, trước kia Diệt Tuyệt sư thái đã quyết định hôn ước cho một trong ái đồ là Kỷ Hiểu Phù cùng lục hiệp Ân Lê Đình một trong Võ Đang thất hiệp, mặc dù về sau bởi vì Kỷ Hiểu Phù bị Dương Tiêu bắt đi, tung tích Kỷ Hiểu Phù không ai biết, cho nên hôn ước hai người bởi vì vậy mà vỡ tan, nhưng quan hệ hai phái vẫn là giữ gìn rất tốt, bằng không thì Trương Tam Phong sẽ không lựa chọn đem Chu Chỉ Nhược đưa lên phái Nga Mi làm đệ tử.
Hơn nữa nhìn qua biểu hiện của Chu Chỉ Nhược thường xuyên nhắc đến Cố Hàn Uyên, rõ ràng hiển nhiên là tình đầu sơ khai, nếu như về sau có thể cùng với Võ Đang phái, danh tiếng đang thịnh Cố Hàn Uyên kết thân mà nói, đối với phái Nga Mi cũng có chỗ tốt, bởi vậy Diệt Tuyệt sư thái vẫn là đối với hai người bọn họ có ủng hộ…
Nếu có thể nàng cũng không muốn cùng Cố Hàn Uyên nổi lên va chạm.
Đinh Mẫn Quân nhìn thấy Cố Hàn Uyên đệ tử Võ Đang thay đổi áo bào khác, càng thêm tuấn lãng, anh tư bộc phát, hảo cảm càng tăng lên nhiều, chỉ là hắn vậy mà lại đang đứng ra bảo toàn Kỷ Hiểu Phù, là người mà nàng trước kia tối ghen tị, trong lòng tức giận bất bình, nhìn về phía Kỷ Hiểu Phù ánh mắt càng ngày càng bất thiện.
Bối Cẩm Nghi thì không có nghĩ nhiều như vậy, nàng và Kỷ Hiểu Phù có quan hệ vốn cũng là thân, nàng cũng thường xuyên chiếu cố Chu Chỉ Nhược, cho nên cũng nghe rất nhiều lời khen liên quan tới Cố Hàn Uyên, đối với Cố Hàn Uyên vốn là tương đối có hảo cảm, lúc này đang lo âu hắn cùng sư phó Diệt Tuyệt sư thái của mình nổi lên va chạm.
Tràng diện giằng co một hồi, vẫn là Diệt Tuyệt sư thái đánh phá không gian ngột ngạt, thay đổi vị trí mục tiêu, bắt đầu chất vấn Kim Hoa bà bà.
– Kim Hoa bà bà, ngươi tại sao không ở Linh Xà đảo hưởng phúc, lại chạy tới Trung Nguyên sinh sự, còn giả mạo ám ký của phái Nga Mi, sự việc bút trướng này, có phải hay không hẳn là phải tính toán một chút?
Kim Hoa bà bà năm xưa đó khi còn là Tử Sam Long Vương, trên Quang Minh đỉnh cơ hồ là bị nam nhân vây quanh, ngay cả thủ vị Tứ Đại Pháp Vương cũng là được ba người kia nhường lại, vì thế trong lòng kiêu ngạo rất nhiều, gặp Diệt Tuyệt sư thái lời nói không khách sáo, liền cùng nàng nổi lên tranh cãi…
Hai người nhất ngôn không hợp liền ra tay đánh nhau, Ỷ Thiên Kiếm là thần binh hiếm có trên giang hồ, ngoại trừ sắc bén, đặc điểm lớn nhất chính là kèm theo kiếm khí, lúc này không giống như ngày trước Diệt Tuyệt sư thái tại Võ Đang đối mặt với Vô Thiên vội vàng giao thủ nên sơ suất, Ỷ Thiên Kiếm kiếm khí bắn nhanh, bao quanh cả một vùng rộng lớn, Ân Ly lúc này niên kỷ cùng Dương Bất Hối cũng không sai biệt lắm, cũng là tiểu cô nương mới tầm mười ba, mười bốn tuổi.
Nàng bởi vì tin vào võ công của Kim Hoa bà bà, không có chạy đi, mà phóng tầm mắt nhìn vào cuộc chiến, nếu như Ân Ly đang nắm giữ Trương Vô Kỵ, thì Diệt Tuyệt sư thái trong lòng liền có chút kiêng kị, mà bây giờ bởi vì nguyên nhân có Cố Hàn Uyên, nên Trương Vô Kỵ không có bị bắt giữ, Diệt Tuyệt sư thái đương nhiên sẽ không quản đến Ân Ly, kiếm khí cũng không có tránh đi…
Rất nhanh liền có làn đạo kiếm khí bị Kim Hoa bà bà né tránh, liền bắn thẳng về phía Ân Ly đang đứng ở phía sau, nàng gặp kiếm khí phóng tới, mà võ công của nàng lại không cao, đang lúc tuyệt vọng, thì cảm giác có người bế mình lên, tránh thoát khỏi làn kiếm khí, chính là Cố Hàn Uyên thấy Ân Ly sắp bị kiếm khí bắn trúng, nhanh chóng bay đến ôm nàng rời đi.
Bởi vì cái gọi là thu lấy hảo cảm, cơ hội tốt như vậy đương nhiên hắn không cho phép bỏ qua.
Ân Ly mặc dù bởi vì luyện Thiên Chu Vạn Độc Thủ dẫn đến trên gương mặt có một khối độc sẹo vì thế mà khuôn mặt trở nên ngăm đen, da thịt sưng vù, lõm lồi, rất là xấu xí, đương nhiên nhãn lực của Cố Hàn Uyên có thể nhìn thấy phía sau vết độc sẹo đó, quả nhiên lại là một cái tiểu mỹ nhân bại hoại, sau này lớn lên cũng sẽ là một đại mỹ nhân.
Cố Hàn Uyên thần sắc ôn hòa nhìn nàng nói.
– Tiểu cô nương không sao chứ?
Ân Ly từ Cố Hàn Uyên trong ngực ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn vị ca ca dễ nhìn này, ngay từ lần đầu liền đã hấp dẫn ánh mắt của nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Phân loại | Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 11-04-2024 11:23:46 |