truyensexngan.net > Chưa phân loại > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 44

8: 30, Điền Văn Bưu đến trước, sau đó là Đao Tử. Nhìn trong phòng ngoài Bưu ca còn có sếp Lương, Đao Tử không khỏi kinh ngạc.

Điền Văn Bưu vỗ vai Đao Tử, mặt thâm trầm nói:

– Anh không biết chú mày phạm vào tội gì mà hôm nay sếp Lương nhờ anh gọi cho chú. Yên tâm đi, nếu chú mày lỡ làm chuyện xấu thì anh Bưu đây sẽ chiếu cố cho cả nhà chú mày. Nếu chuyện không nghiêm trọng thì bất quá chỉ ở vài năm. Sau khi ra tù, anh Bưu lại dung nạp chú mày về.

Nói xong thì quay người ra khỏi phòng.

Tim của Đao Tử không ngừng đập mạnh. Nhìn sắc mặt không chút thay đổi của Lương Thần, gã cảm thấy hai chân mình có chút run rẩy.

– Ngồi đi!

Lương Thần chỉ vào ghế, giọng lạnh lùng nói.

– Sếp Lương, anh tìm em có chuyện gì vậy?

Ngồi trên ghế, Đao Tử cẩn thận hỏi.

– Đao Tử, anh cảm thấy chú không phải là một người xấu. Em của anh nói là đôi cẩu nam nữ kia không còn xuất hiện ở trường trung học Tây Phong nữa. Anh biết đây là công lao của chú. Đến thời điểm này, anh rất cảm ơn chú. Coi như là anh nợ chú một ân tình.

Lương Thần thản nhiên nói, đôi mắt chăm chú nhìn đối phương.

Nhìn ánh mắt chằm chằm vào người mình, Đao Tử không khỏi rùng mình. Gã có một cảm nhận, dường như chỉ cần liếc mắt một cái thì đối phương có thể nắm rõ mọi bí mật của mình. Thấm nhẹ mồ hôi trên trán, Đao Tử yết hầu mấp máy, lắp bắp nói:

– Dạ, không có gì. Sếp Lương không cần phải khách khí. – Anh đã nói qua anh nợ chú một ân tình. Tuy nhiên, công tư phân minh. Nếu chú phạm vào tội ác lớn thì anh cũng không có biện pháp gì giúp cho chú.

Lương Thần khoát tay, chậm rãi châm một điếu thuốc rồi nhả khói ra ngoài, nhè nhẹ nói:

– Hai người đàn ông kia quan hệ như thế nào với chú? – Hai người nào?

Đao Tử ngẩn người ra nhưng lập tức trên mặt lộ vẻ kinh hoàng, miệng nói quanh co.

– Ngày hôm qua, chú cùng với hai gã kia tay mua bán ma túy. Số lượng không tính là ít nhỉ, có khoảng năm kiện. Anh nói có đúng không?

Lương Thần không nhìn Đao Tử mà nói nhưng như thế lại càng tạo áp lực cho y. Hắn biết đối phương và người bị tình nghi có hình xăm con bò cạp liên quan với nhau. Lương Thần vừa rồi đã dùng năng lực đặc biệt của mình lấy ra đích xác ba gương mặt trong đó có Đao Tử đang giao dịch mua bán ma túy để gây áp lực.

– Sếp Lương!

Thân hình Đao Tử hơi run lên. Y cúi đầu tránh ánh mắt sắc bén của đối phương. Trong lòng y biết rõ dựa vào số lượng giao dịch ma túy lần này thì cũng đủ cho y xộ khám vài năm. Nhưng y tuyệt nhiên không thể tưởng tượng được là đã xuất hiện lỗ hổng ở chỗ nào, vì sao mới giao dịch ngày hôm qua thì hôm nay đã có người biết?

– Năm kiện thì cũng có khoảng năm trăm viên. Buôn bán thuốc phiện trên 150gr, dựa theo quy định xử phạt của pháp luật, ít nhất là phạt tù ba năm có thời hạn. Nếu tình tiết nghiêm trọng thì sẽ xử từ ba đến bảy năm tù có thời hạn. Đao Tử, đối với chuyện này, ắt chú cũng nắm rõ.

Lương Thần thản nhiên nói.

– Sếp Lương, mong anh niệm tình cho em.

Đao Tử rốt cục cũng sụp đổ, quỳ gối xuống trước mặt Lương Thần, trán đầy mồ hôi khẩn cầu nói. Trong mắt người ngoài, bọn chúng là những thành phần xấu xa, bị bắt vào tù cũng đáng. Nhưng chỉ có y biết là, chỉ trừ trường hợp bất đắc dĩ chứ không ai muốn ăn cơm tù cả. Ngày thường y không kiêng nể ai cả là bởi vì có sự che chở của Bưu ca. Hiện tại Bưu ca không thể giúp được gì. Nếu đối phương muốn xử lý y thì y chỉ có con đường vào tù mà thôi.

– Hai gã kia là ai? Chỉ cần chú nói thật thì anh sẽ cho chú một cơ hội lấy công chuộc tội.

Lương Thần cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào Đao Tử, trầm giọng nói.

– Bọn họ là từ nơi khác đến. Nghe nói là bang Bọ cạp bên Liêu Dương.

Đao Tử xoa mồ hôi trên trán, thành thật đáp:

– Ngày hôm qua, không biết vì sao có một tên tìm được em, nói là trong tay có một số lượng hàng đang muốn bán. Em nhất thời hồ đồ, liền đem mười ngàn nhân dân tệ để mua năm kiện. Bọn chúng còn chê em mua ít, bất mãn mắng hai câu. Thiếu chút nữa là em đánh nhau với bọn chúng rồi. – Hai gã kia có còn ở tại Tây Phong không?

Lương Thần gấp gáp hỏi. Đây mới chính là điều hắn quan tâm. Nếu hai kẻ tình nghi kia rời khỏi Tây Phong, muốn bắt lại thì rất khó, ít nhất là hắn không đủ khả năng.

– Chắc là còn bởi vì cuối cùng em đã đồng ý giới thiệu người mua cho bọn chúng…

Đao Tử kiên trì đáp.

– Tốt!

Lương Thần bỗng dưng đứng lên, trầm giọng nói:

– Chú lập tức điện thoại cho bọn chúng, bảo là đã tìm được người mua, bất kể là thuốc phiện hay là thuốc lắc, giá cả bao nhiêu không thành vấn đề. – Sếp Lương, hai người kia là…

Đao Tử cho dù có chút ngu ngốc cũng hiểu được mục tiêu của đối phương không phải là mình mà là hai gã đã giao dịch ma túy với y, lập tức chấn động tinh thần hỏi.

– Chuyện này chú không cần phải xen vào. Chú chỉ cầu gọi điện thoại xem hai người kia có thể đến được không?

Lương Thần nghiêm nét mặt, khoát tay nói.

Đao Tử không dám chậm trễ, liền móc điện thoại nói vài câu gì đó. Sau đó tắt điện thoại nói với Lương Thần:

– Thành công rồi, sếp Lương! Bọn chúng nói là đang ở gần khu giải trí này, lập tức sẽ lái xe đến ngay.

Ngay lúc này? Lương Thần không khỏi nhíu mày. Sự việc hơi khó đây, thời gian để gọi cho phòng công an huyện cũng không còn kịp nữa. Nếu nghi phạm không có súng thì hắn còn dám chống trả lại. Nhưng hiện tại…

– Lương Thần, để tôi giúp cho.

Lý Nha Nội và Bạch Lộ từ trong phòng nhỏ bước ra, cười nói:

– Chỉ cần cậu đáp ứng cho tôi mượn Trương đại mỹ nhân một đêm, tôi sẽ giúp cậu giải quyết vấn đề nan giải này. – Biến đi, đồ xấu xa!

Lương Thần giận dữ nói:

– Chuyện đó tôi đã nói qua, không được thương lượng. – Chỉ đùa một chút thôi, làm gì mà gấp gáp vậy. Như thế nào? Thích người ta rồi à?

Lý Nha Nội không tức giận mà cười hì hì đáp:

– Được rồi, được rồi! Chúng ta nói chuyện chính đi. Hiện tại cậu không kịp gọi người rồi. Tôi có hai cận vệ là bộ đội xuất ngũ, nếu có đánh nhau thì có thể giúp được cậu.

Lúc này Đao Tử mới nhận ra là trong phòng nhỏ còn có một nhân vật khác. Gã sợ hãi mà kêu lên một tiếng “Bân thiếu”.

– Có thể được không?

Lương Thần do dự nói:

– Có khả năng trên tay bọn chúng có súng. – Tại sao cậu không nói sớm chứ? Không phải là hại tôi rồi sao?

Lý Nha Nội nghe xong, trợn mắt nhìn Lương Thần nói:

– Nếu làm không tốt thì sẽ gây đại họa. Khách hàng của khu giải trí này không thể bị liên lụy.

Đao Tử nghe nói hai tên kia có súng cũng giật mình kinh hãi. Nhưng y cũng tỏ ra kích động, cười nịnh nói:

– Bân thiếu, sếp Lương, thật ra em đã có chủ ý. – Nói ra xem nào!

Lương Thần kinh ngạc nhìn đối phương hỏi.

– Một lát nữa bọn chúng đến, thế nào cũng phải uống một chút gì đó. Chúng ta có thể bỏ vào đó…

Gương mặt tươi cười của Đao Tử trở nên đáng khinh:

– Đến lúc đó, đừng nói là súng, có là hỏa tiễn thì cũng vô dụng. – Ừ, cách này có vẻ cũng khả thi.

Lương Thần sờ cằm, trầm tư một lúc rồi bỗng dưng quyết định, làm theo cách Đao Tử nói thử một lần. Theo hắn phỏng chừng, nếu không xảy ra sự cố bất ngờ thì xác xuất thành công hẳn là rất cao.

– Mọi người không thể làm như vậy. Khu giải trí này của tôi kinh doanh đúng đắn, không có cái loại này loại nọ như các người nói đâu.

Lý Nha Nội làm ra vẻ tức giận.

– Bớt làm bộ đi!

Lương Thần khinh bỉ nhìn đối phương nói:

– Có dám cho tôi lục soát hay không? Nếu tìm ra thì tôi tống cả vào mồm anh nhé? – Xem ra cậu cũng lợi hại gớm!

Lý Nha Nội bỗng dưng biến sắc, rồi cười hì hì quay về phía Bạch Lộ nói:

– Chủ ý này có thể thành. Em yêu, em xuống bảo mọi người chuẩn bị một chút. Hôm nay anh muốn cùng với sếp Lương đây cảnh sát và nhân dân hợp tác bắt bọn tội phạm, soạn một khúc thơ hài hòa. – Anh bớt nói nhảm đi. Có bộ quần áo nào không, cho tôi mặc tạm.

Lương Thần cau mày nói.

– Quần áo thì tôi không thiếu. Đến phòng Vãn đi, cậu muốn mặc loại gì cũng có.

Lý Nha Nội có ý châm chọc.

Lương Thần nhanh chóng thay đổi y phục, giắt cây súng đằng sau lưng. Lý Nha Nội kêu hai tên bảo vệ trốn vào phòng nhỏ đề phòng ngừa tình huống phát sinh.

Mọi việc đã được chuẩn bị. Lương Thần và Đao Tử ngồi trên ghế sa – lông, chờ đợi hai tên nghi phạm đến.

Đến chín giờ, cửa phòng bật mở, hai gã đàn ông mặt mày khôi ngô bước vào. Đao Tử đứng lên, hướng về hai gã giới thiệu:

– Tăng ca, Vũ ca, vị này chính là ông chủ muốn mua hàng của các anh.

Hai gã Tăng ca và Vũ ca bước đến bàn trà, gương mặt tươi cười chuẩn bị đưa tay ra. Nhưng khi chạm đến khuôn mặt Lương Thần, hai gã không khỏi biến sắc, giơ tay ra phía sau lưng. Lương Thần phản ứng mau lẹ, nhận thấy sắc mặt hai tên đó có sự thay đổi liền đi trước một bước rút súng ra, đối diện với một trong hai gã đàn ông bóp cò.

Một tiếng súng vang lên. Gã Tăng ca ôm ngực ngã xuống. Tên Vũ ca nhân cơ hội này liền móc súng nhắm ngay Lương Thần. Đao Tử thấy tình thế không được tốt, liền vội vàng lao thẳng tới, hai tay khóa chặt người Vũ ca, không cho đối phương có cơ hội nổ súng.

Đoàng, đoàng! Hai phát súng liên tục của tên Vũ ca bắn lên trần nhà. Lương Thần ở phía bên phải áp sát gã, một tay trợ giúp Đao Tử khống chế tay cầm súng, còn tay kia cầm súng của mình ném vào đầu tên Vũ ca.

Khi hai gã bảo vệ lao tới thì đầu của gã Vũ ca đã đầy máu, giống như một con chó bị đánh chết ngã xuống đất.

Nhặt mấy cây súng lên, Lương Thần thở một hơi thật nặng nề. Hắn vỗ vai Đao Tử tỏ ý khen ngợi Nếu không phải Đao Tử phản ứng mau lẹ, vào thời điểm mấu chốt ôm chặt lấy tên nghi phạm thì kết quả như thế nào, Lương Thần không dám tưởng tượng. Ngẫm lại những lần truy bắt tội phạm trước, chưa có lần nào liều mạng như lần này.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 14-04-2024 14:20:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chơi em công nhân (Update phần 14)
Học cách chiều chồng (Update phần 15)
Người vợ ham của lạ (Update phần 28)
Cho vợ ngoại tình (Update phần 19)
Dì giúp việc (Update phần 30) - Cagiac
Làm tình cùng bạn thân (Update phần 17)