truyensexngan.net > Chưa phân loại > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 159

Lục Oánh Oánh không hạnh phúc với Lương Thần sao? Diệp Tử Thanh ánh mắt đẹp lộ vẻ khác thường, đặt tay lên vòng eo nhỏ nhắn của em gái, cười dài nói:

– Nếu em nói không thích anh ấy, chị có thể suy nghĩ cân nhắc tiếp nhận! – Em không phải không thích!

Diệp Thanh Oánh nhích lại gần, khe khẽ tựa đầu vào dưới cổ chị, hạ giọng nói:

– Em chỉ là sợ, sợ sau này có một ngày tất cả mọi người đều không hạnh phúc. – Sẽ không có chuyện đó đâu, sẽ không đâu!

Diệp Tử Thanh trong lòng hơi dao động, đưa tay vỗ nhẹ lưng em gái, dịu dàng nói:

– Lương Thần là người tốt, em và anh ấy thành đôi, nhất định cả hai sẽ hạnh phúc! Hơn nữa có chị với dì ở đây, mọi người sẽ bảo vệ em tiểu Oánh Oánh ạ! – Tử Thanh tỷ, chị thật là tốt bụng!

Diệp Thanh Oánh ngầng đầu, nụ cười ngọt ngào nở trên hai gò má xinh đẹp. Trong lòng nàng tràn ngập xúc cảm sâu đậm, nỗi muộn phiền nặng trĩu dường như tan biến thành tro bụi chỉ trong một khoảnh khắc.

– Hôn chị một cái nào!

Diệp Tử Thanh đưa tay khẽ vuốt hai má trắng mịn của em gái, tươi cười nói dịu dàng.

Chụt! Diệp Tử Thanh không ngờ em cô rất điềm tĩnh lại gần chị, đặt một nụ hôn trên má cô.

– Em hy vọng là mẹ, Tử Thanh tỷ, Lương Thần và em đều sẽ được hạnh phúc.

Trong đôi mắt đẹp của Diệp Thanh Oánh lộ ra một tia hy vọng, quàng tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Diệp Tử Thanh gần hơn, mơ hồ nói:

– Chúng ta nhất định có thể, phải không? – Nhất định có thể.

Thấy cảm xúc có phần thất thường của em, Diệp Tử Thanh trên mặt hiện lên chút thất sắc. Cô lờ mờ cảm thấy Thanh Oánh dường như đang muốn nói điều gì đó! Chẳng lẽ là… Không thể nào, nếu thật sự là vậy, thì Oánh Oánh chắc chắn sẽ không thể bình tĩnh như vậy được! Diệp Tử Thanh lắc lắc đầu, miễn cưỡng ghìm trái tim đầy bất an xuống.

Huyện Tây Phong, trong nhà của Trưởng ban Tổ chức Cán bộ Uông Phàm. Vợ của Trưởng ban Uông đang nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của con gái trách mắng, giả vờ cả giận nói:

– Năm sau thi vào trường đại học, một chút động lực cũng không có, chưa tính chuyện buổi tối lại còn đi ca hát, uống rượu nữa? – Bố!

Uông Văn Hân tội nghiệp quay về phía bố cầu viện.

– Thật không tưởng tượng nổi!

Trưởng ban Uông cũng giả bộ tức giận, nhưng rồi lại lập tức chuyển đề tài nói:

– Chẳng qua Hân Hân học theo bọn bạn ở thành phố. Không làm bạn với những người tốt thì cũng không thể nào nói nổi! Hơn nữa, tôi tin là Hân Hân nhà mình chắc chắn sẽ tốt hơn thôi, phải không nào? – Bố thật là tuyệt!

Uông Văn Hân thè lưỡi, nghịch ngợm mà cười nói.

– Con thật quen thói!

Vợ Trưởng ban Uông không có cách nào khác đành nhìn hai bố con mà thở dài nói.

– Hân Hân đã 17 tuổi, có thể coi là thiếu nữ rồi. Làm như thế nào thì trong lòng nó đã có tính toán. Những gì cần dạy chúng ta đã dạy bảo nó, còn có gì mà phải lo lắng.

Trưởng ban Uông cười nói với vợ. Đối với việc giáo dục con cái, ông ta luôn kết hợp rất linh hoạt. Không quản lý thì thôi, còn đã quản lý thì tuyệt đối nghiêm khắc. Đó là lý do vì sao con gái ông từ nhỏ đến lớn, ngày càng thân thiết với bố hơn!

– Đúng rồi đúng rồi.

Uông Văn Hân vội vàng nói phụ họa.

– Bố con ông lúc nào chả một lòng!

Vợ Trưởng ban Uông không giữ nổi vẻ mặt nghiêm nghị, nhẹ giọng mỉm cười.

– Đúng rồi bố à! Tối nay con cùng bạn học đến quán Thời Gian Vàng chơi, thì gặp một anh chàng khá trẻ ở cổng!

Nhớ tới chuyện vừa gặp đêm nay, Uông Văn Hân không kiềm nổi sự hiếu kỳ trong bụng, kể lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối cho bố nghe một hồi, rồi mở to mắt nói:

– Bố, bố biết anh ta là ai không? – À, hóa ra là đại đội trưởng Lương lừng danh đã trở lại. Chả trách Tiền Quang Vinh, Lý Bân và Điền Văn Bưu cũng đều coi chừng!

Cục trưởng Uông lúc đầu ngẩn ra, rồi sau đó nhẹ giọng mỉm cười.

– Đại đội trưởng Lương là ai vậy bố?

Uông Văn Hân hiếu kỳ hỏi.

– Đại đội trưởng trị an phòng công an huyện ta, hiện đang được điều đến làm đại đội trưởng đội hình sự thành phố Liêu Dương.

Trưởng ban Uông cúi đầu nhấp ngụm trà, như nhớ ra điều gì, bật cười nói:

– Lại nói tiếp, nếu không phải nhờ đại đội trưởng Lương, thì bố con hiện nay vẫn còn ngồi ở ghế Phó cục trưởng thôi. – Anh Uông, cái cậu Lương Thần mà anh vừa nói chính là cháu của Bí thư thành ủy Lương đấy hả?

Vợ Trưởng ban Uông trí nhớ quả không tồi, thoáng cái đã nhớ ra đội trưởng Lương là ai.

– Đúng rồi!

Trưởng ban Uông mỉm cười đáp.

– Con biết rồi, chính Tuyết San cũng nói với con về người anh họ đấy!

Uông Văn Hân bỗng nhiên ngộ ra vỗ tay nói. Sau đó đảo mắt nói tiếp:

– Cũng không có gì giỏi giang, đơn giản chỉ là dựa vào các mối quan hệ trong gia đình Tuyết San! – Hân Hân ạ, chuyện này con kết luận hơi vội vàng rồi!

Trưởng ban Uông nghiêm mặt nói:

– Ai cũng hiểu được nếu trong chốn quan trường có người thân có chức vụ tốt thì lợi dụng mối quan hệ đó để tiến thân, không thể coi là hành vi đáng hổ thẹn! Con cứ thử ngẫm lại kỹ càng xem, nếu không phải vì mối quan hệ với chú Lương, thì bố của con có thể đến Tây Phong này mà làm Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ không? – Lương Thần sao sánh được với bản lĩnh của bố!

Uông Văn Hân kiêu ngạo mà nói:

– Bố của con, uy phong sáng suốt, học vấn năm châu, trong sạch liêm khiết! – Được rồi, được rồi! Con lại làm bố đỏ mặt đấy!

Vợ Trưởng ban Uông ngồi một bên trêu đùa nói.

– Hân Hân nói những lời này tuy có hơi chút khoa trương nhưng cơ bản vẫn là thực tế!

Đối với những lời xu nịnh nho nhỏ của con gái, Trưởng ban Uông cảm thấy hoàn toàn xứng đáng mà tiếp nhận, hắng giọng nói:

– Tiểu Lương kia tuy rằng không thể so bì với bố về phương diện bản lĩnh. Nhưng nếu chiếu theo phong cách của người Trung Quốc, thì cũng khá là được. Hơn nửa năm ngắn ngủi đến Liêu Dương, bao nhiêu vụ án lớn qua tay cậu ta đều phá được. Mấy ngày trước, trong bản tin buổi chiều của tỉnh còn đưa bản tin đặc biệt về cậu ta! – Đó chính là bản lĩnh thật sự! Không có bản lĩnh thật sự thì cậu ấy cũng sẽ không tiến tới ngày hôm nay đâu! Trên Huyện cũng đang định đề cử Tiểu Lương làm Phó cục trưởng, chính là vị trí hiện tại của Diêu Quang Vinh. Đó chính là kết quả sau khi Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật Thôi gọi điện cho Bí thư Thành ủy Lương, quyết mang Tiểu Lương quay trở về từ Liêu Dương! Qua việc này có thể thấy Tiểu Lương đúng là miếng bánh ngon không hơn không kém!

Trưởng ban Uông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái đang tỏ vẻ sững sờ, cười nói:

– Hôm trước bố còn gặp Trưởng phòng Công an huyện Đinh Trác, ông ấy cũng nhắc tới Tiểu Lương. Trưởng phòng Đinh rất xúc động nói, từ trước tới nay Tiểu Lương là người có thời gian nhậm chức Đại đội trưởng trị an ngắn nhất huyện Tây Phong, nhưng lại là người có danh tiếng nhất. Còn vẫn nói đùa vui là, hiện tại dù đội trưởng Lương đã không còn ở Tây Phong, nhưng ở Tây Phong vẫn đang kể nhau nghe truyền thuyết về đội trưởng Lương! – Vô nghĩa!

Uông Văn Hân uốn lưng một cách mệt mỏi, ra vẻ buồn ngủ nói:

– Con đi ngủ đây, chúc bố mẹ ngủ ngon!

Nói xong 3 câu thì đã bước 2 bước về phòng ngủ của mình, đóng chặt cửa rồi lấy di động ra bấm số.

– Này Tuyết San, cậu đã ngủ chưa?

Nghe giọng quen thuộc của cô bạn thân trong điện thoại, đang ngồi xem tin tức thời sự trên máy tính trong bộ váy ngủ có in hình nhân vật hoạt hình, Lương Tuyết San u oán đáp:

– Sao ngủ được, cứ nghĩ tới Tiểu Phỉ, Đan Đan đều chạy đến chỗ cậu, còn mỗi mình tớ ở nhà không được đi, tớ chỉ muốn đập đầu vào tường! – Đừng chết! Nếu chẳng may người đẹp Tuyết San của chúng ta mà chết, thì chẳng phải các chàng trai trong trường sẽ đấm tay dậm chân, vô cùng thương xót sao!

Uông Văn Hân cười ha ha trêu đùa nói.

– Thôi không trêu cậu nữa, kể cho cậu nghe chuyện này, đêm nay tớ đưa Tiểu Phỉ, Đan Đan cùng đến Thời Gian Vàng chơi, cậu nghĩ bọn tớ đã đụng phải ai?

Uông Văn Hân tiện thể thừa nước đục thả câu nói.

– Ai?

Lương Tuyết San nghi hoặc hỏi.

– Ca ca của cậu!

Uông Văn Hân đáp lại với giọng nghiêm trang.

– Nói bậy, anh trai tớ không đến đấy!

Lương Tuyết San tức giận nói, nhưng trong đầu bất chợt lóe lên ý nghĩ gì đó, lại vội vàng nói:

– Là Lương Thần ca! – Chúc mừng cậu, đoán đúng rồi!

Uông Văn Hân cười nói:

– Bọn mình tận mắt chứng kiến toàn bộ sự việc đó. Lương Thần ca thật là có uy danh, đánh cho em vợ Điền Văn Bưu một trận. Phó trưởng phòng công an Tiền gọi cả đám cảnh sát đến mà còn phải sợ Lương Thần, kết quả lả cả đội trưởng đội trị an, lẫn các anh cảnh sát đều chạy tới bắt tay Lương Thần ca của cậu. Lúc ấy mặt phó trưởng phòng Tiền cũng tái mét rồi. Rõ là tức cười! – Ừ, tớ nghe ba nói là Lương Thần ca mới đến nhậm chức tại Tây Phong không bao lâu, nhưng rất có danh tiếng!

Lương Tuyết San xinh xắn với đôi môi anh đào mỉm cười khéo léo khơi mào, nói giọng có phần tự hào:

– Mấy hôm trước, tớ và ba mẹ xem tin tức trên đài truyền hình tỉnh, cả 5 phút đồng hồ đều đưa tin Lương Thần ca. Lương Thần ca mặc trang phục cảnh sát, chỉ có một chữ thôi, Đẹp trai! – Đó chỉ toàn nhờ may mắn thôi!

Uông Văn Hân thật ra không thấy Lương Thần đẹp trai lắm, mặc dù thoạt nhìn thấy cũng khá được. Và kiểu đẹp trai này không phải là kiểu cô thích. Hai cô gái lại buôn chuyện một hồi rồi mới cúp điện thoại. Lương Tuyết San ngáp rồi nhìn đồng hồ trên máy tính, đã hơn 10 rưỡi. Đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ, nhưng đôi mắt xinh đẹp vừa di chuyển, bỗng bị một tin tức giải trí gây chú ý.

Theo bản năng cô giơ tay mở, đôi mắt đẹp không khỏi ngạc nhiên mở to. Cẩn thận xem lại một lần nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngạc nhiên hơn, cuối cùng chạy vội ra khỏi phòng ngủ, kéo mẹ là Ninh Nhu đến.

– Mẹ, mẹ xem này, Lương Thần ca!

Lương Tuyết San chỉ vào bức ảnh trong bản tin trên màn hình máy tính bằng bàn tay nhỏ bé trắng ngần.

Ninh Nhu vội vàng nhìn một lần, sắc mặt không khỏi biến đổi, rồi quay đầu lại gọi to:

– Khải Minh, anh mau lại đây!

Bí thư Thành ủy lên tiếng đáp lại rồi đến bên cạnh máy tính, theo tay vợ con chỉ, nheo mắt xem lại bản tin một lần nữa, trên khuôn mặt cũng không giấu nổi vẻ kỳ lạ.

– Nếu em nhớ không nhầm, thì ông Tổng giám đốc Lâm khai sáng ra tập đoàn này, là con thứ của Thủ tướng Lâm Vân Sinh?

Ninh Nhu vẻ mặt thoáng chút nghi ngại nói:

– Tiểu Thần giống Lâm Tử Hiên nhiều như vậy. Liệu có thể… – Không thể nào!

Lương Khải Minh lắc đầu, nói với giọng điệu chắc chắn:

– Anh đã cử người điều tra về gia đình Tiểu Thần, về phương diện thân sinh bố mẹ tuyệt nhiên không có vấn đề gì cả! – Nhưng tại sao?

Ninh Nhu lo lắng hỏi han.

– Theo anh thấy, có lẽ Lâm Tử Hiên tình cờ cũng là thấy Tiểu Thần có khuôn mặt giống mình như vậy, cho nên mới nảy ra ý nghĩ mời Tiểu Thần tham gia tiệc rượu hôm ấy!

Lương Khải Minh nói giọng nhẹ nhàng.

– Em thì không nghĩ là chuyện chỉ đơn giản như vậy đâu!

Ninh Nhu cau mày. Bà biết chồng một lòng muốn bồi dưỡng Lương Thần, mà thực tế, thấy Lương Thần con người trong sạch, bản thân lại đặc biệt xuất sắc, quả thật là đã bồi dưỡng đúng đối tượng.

Nhưng hiện tại, bất kể là nguyên nhân gì thì không ngờ Lương Thần và Lâm gia có quan hệ, điều này không thể không khiến người khác e dè! Dù sao hiện nay ở Liêu Đông, hai nhà Lý gia và Lâm gia đang trong thời kỳ đấu đá nhạy cảm!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 14-04-2024 14:20:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chung chồng (Update phần 24) - Vi Thăng Long
Máy bay tình cảm (Update phần 14)
Gia đình dâm loạn (Update phần 53) - Ngọc Linh
Móc lồn đồng nghiệp (Update phần 18)
Cấm luyến (Update phần 26)