truyensexngan.net > Chưa phân loại > Con đường quan lộ

Con đường quan lộ

Phần 229

Mọi người đối với vị Trưởng phòng công an trẻ tuổi rất tò mò. Thôn dân dần dần tiến lại gần làm cho đám người bên cạnh Lương Thần càng ngày càng đông. Mọi người mồm năm miệng mười bàn tán thông suốt. Người này nói khoản cắt giảm thuế đất chính quyền thị trấn cũng tham gia, người kia nói nguyên nhân khiếu nại của lần này là lời của Chủ tịch thị trấn nói tài chính của huyện đang căng thẳng, khoản bồi thường thuế bị nhỡ rồi!

Lương Thần đứng ngoài nghe, bởi vì trời lạnh nên máu trên vết thương ở trán hắn đã đông lại, nửa bên mặt hắn toàn là máu. Có người dân tốt bụng nhắc nhở hắn:

– Trưởng phòng Lương, mau vào phòng băng bó một chút đi. – Không sao, cấp trên ra lệnh cho tôi ở đây nói chuyện cùng mọi người.

Lương Thần xua tay cười nói, để hắn vào phòng thật hắn cũng không yên tâm. Tuy nói bây giờ toàn bộ sự việc xem như đã ổn định nhưng hơn trăm dân ngồi ở cổng tòa nhà Huyện ủy mà không có sự để ý thì thật là không được! Mọi việc đều phải có đầu có đuôi, hắn nhất định kiên trì đến cùng.

Đến hai rưỡi chiều, cùng với các đại biểu của thôn dân đã mãn nguyện từ tòa nhà Huyện ủy đi ra, hơn trăm dân thôn Trung Hà, thôn Hưng Phúc thị trấn Long Môn cũng đều tản ra. Lần này tuy có chút sợ hãi nhưng không nguy hiểm. Thôn dân tập kích ở Ủy ban nhân dân huyện làm loạn cuối cùng cũng hoàn toàn được bình ổn.

Mà lúc này, thư ký Bí thư Huyện ủy Phùng Quân và một vài thư ký khác vội vã chạy ra giơ tay đỡ lấy cánh tay Lương Thần vội vàng nói:

– Trưởng phòng Lương, Bí thư bảo anh mau chóng vào trong xử lý vết thương một chút.

Được các nhân viên của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân nhiệt tình giúp đỡ, dìu Lương Thần vào văn phòng Huyện ủy. Nhân viên đánh máy Vương bưng đến một chậu nước nóng, vắt sạch khăn đưa cho Lương Thần lau sạch máu trên mặt, nhưng bỗng nhiên có một giọng con gái từ phía sau.

– Cô Vương để đấy cho tôi.

Quay đầu lại thì thấy Ủy viên thường vụ Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam đang mỉm cười nhìn cô. Cô liền lễ phép đưa cái khăn bông bằng hai tay, sau đó giống như một người giúp việc bình thường đứng sang một bên.

– Trưởng ban Lăng, thật xin lỗi đã làm phiền cô! Tôi tự làm là được rồi.

Thấy nữ Trưởng ban cầm khăn ướt lau mặt mình, Lương Thần giật mình vội vàng nói.

– Không phải chê tôi tay chân vụng về xử lý không tốt chứ?

Lăng Lam mỉm cười nói.

Sau đó không cần phân trần, tay cầm khăn ấm lau mặt cho Lương Thần.

Lương Thần không còn cách nào khác đành phải làm phiền vị nữ Trưởng ban này hạ cố chăm sóc. Vẻ mặt của Lăng Lam rất chăm chú, từng chút từng chút lau những vết máu trên mặt Lương Thần với những động tác nhẹ nhàng, đồng thời cũng rất cẩn thận tránh không cho chạm miệng vết thương. Lau xong lại lấy băng và gạc từ trong tay của thư ký Châu băng bó vết thương trên trán của Lương Thần một cách cẩn thận.

– Cảm ơn cô, Trưởng ban Lăng!

Lương Thần vẻ mặt thẹn thùng nói với nữ Trưởng ban làm cho cô ấy hé miệng nở nụ cười.

Vừa rồi đối mặt với hơn trăm thôn dân vững vàng bình thản không sợ nguy hiểm, dường như không có gì có thể ngăn cản nổi bước chân kiên quyết và ngoan cường của hắn. So sánh với biểu hiện ngượng ngùng của chàng thanh niên bây giờ thì thấy rõ sự khác biệt. Người trước thì đúng là anh hùng nhưng kẻ sau cũng khiến người ta cảm thấy có chút đáng yêu.

– Cảm ơn cái gì? Phải nói cảm ơn thì mọi người đều phải cảm ơn cậu!

Ánh mắt Lăng Lam lộ rõ vẻ hân hoan và vui mừng, mà niềm vui này không có liên quan gì đến tình yêu nam nữ, hoàn toàn là do sự tán thưởng tự trong lòng. Cô cười nói:

– Nếu không phải Trưởng phòng Lương của chúng ta dẫn đầu trong thời khắc quan trọng ngăn cơn sóng dữ, thì e rằng chiều hôm nay không có cách nào thu dọn được hiện trường.

Lăng Lam không phải người đẹp khiến người nhìn bị hớp hồn. Ngũ quan của cô chỉ có thể nói là thanh tú, nhưng nụ cười xinh đẹp bên trong lại làm cho người khác có cảm giác rất nhẹ nhàng và thân thiện, khiến người ta muốn kết thân với cô. Lương Thần hiểu về người nữ Trưởng ban khoảng 30 tuổi này không nhiều, chỉ biết cô ấy từ Thành ủy xuống.

Nghe xong lời khen của cô ấy, Lương Thần cười nói:

– Trưởng ban Lăng, chị đánh giá tôi cao quá rồi, tôi không đảm đương nổi. – Cao hay không cao, trong lòng chúng tôi đều có cân nhắc!

Lăng Lam đưa tay lên xoa nhẹ vết thương trên trán cười nói:

– Khiêm tốn là một đức tính tốt, nhưng khiêm tốn quá chính là dối trá! Thực tế mà nói, cậu hoàn toàn xứng đáng với những lời khen ngợi này.

Dừng lại một lát rồi nói tiếp:

– Cuộc họp thường vụ phải tiếp tục. Bí thư An và Chủ tịch Lý yêu cầu phải có cậu tham gia. Chỉ còn 3 phút nữa, chúng ta đi thôi!

Lương Thần cảm thấy có chút bất ngờ, bởi vì theo thông lệ, hắn không có tư cách tham gia hội nghị thường vụ của Huyện ủy. Nhưng hắn lập tức nghĩ ra, hội nghị thường vụ sắp triển khai chắc chắn là có liên quan đến việc thôn dân có ý định tập kích Huyện ủy và Ủy ban nhân dân chiều ngày hôm nay. Như vậy, các Ủy viên thường vụ rất có thể sẽ hỏi hắn – Trưởng phòng công an huyện những câu hỏi liên quan.

Đi cùng với Trưởng ban tổ chức cán bộ đến phòng họp của Huyện ủy. Các Ủy viên thường vụ đã có mặt. Lăng Lam để thêm một chiếc ghế ở cạnh mình, có ý để Lương Thần ngồi xuống.

Huyện ủy huyện Giang Vân tổng cộng có 9 người, ngoại trừ Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến, Chủ tịch huyện Lý Minh Dương, những người còn lại theo thứ tự là Phó bí thư Huyện ủy kiêm Bí thư Đảng ủy công an Trịnh Ngọc, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Khương Truyền An, Trưởng ban Tổ chức – Cán bộ Lăng Lam. Trưởng ban tuyên giáo Triệu Bộ Thư, Phó chủ tịch thường trực Cổ Bình, Chánh văn phòng ủy ban Lâm Tiên Hoa, Trưởng ban chỉ huy quân sự Kỷ Khôn Kiệm.

Đây là lần thứ hai hội nghị thường vụ ban lãnh đạo mới từ khi thành lập đến nay được triển khai. Lúc chiều vừa mới tiến hành thì có sự việc thôn dân kéo đến biểu tình làm gián đoạn, bây giờ hội nghị tiếp tục được triển khai, chỉ có điều có thêm Lương Thần dự thính.

– Đầu tiên, tôi muốn đề xuất khen ngợi đồng chí Lương Thần ở phòng công an huyện! Trong sự kiện đột ngột vừa rồi, đồng chí Lương Thần không sợ nguy hiểm, lấy dũng khí và sự quyết đoán để hóa giải một cuộc biểu tình rối loạn! Có thể khẳng định rằng, đồng chí Lương Thần là một người Đảng viên ưu tú, lại là một Trưởng phòng công an có tư cách!

Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến vừa nói đã hoàn toàn khẳng định công lao của Lương Thần. Điều này làm cho chủ tịch Lý Minh Dương ngồi cạnh không khỏi nhíu mày.

– Rất xin lỗi, Bí thư An, tôi muốn bổ xung một chút!

Đúng lúc Lý Minh Dương có vẻ không hài lòng với An Quốc Kiến bỗng nhiên nghe tiếng Phó chủ tịch thường trực Cổ Bình mở miệng nói.

– Ồ, mời đồng chí Cổ Bình nói!

An Quốc Kiến ngạc nhiên nhìn Phó chủ tịch thường trực Cổ Bình một cái, trên mặt giả vờ như vô tình cười nói.

– Đối với biểu hiện xuất sắc của đồng chí Lương Thần, chúng ta phải thừa nhận và biểu dương đồng chí, nhưng…

Nói đến đây, Phó chủ tịch Cổ Bình đỡ gọng kính, với giọng vô cùng nghiêm túc nói:

– Chúng ta cũng không khó khăn nhận ra, trong chuyện này bộc lộ vấn đề rất nghiêm trọng! Văn phòng ủy ban nhân dân huyện gọi điện đến phòng công an cầu cứu, phòng công an xuất quân đến Ủy ban nhân dân huyện, không ngờ mất gần 15 phút. Hơn nữa đồng chí Lương Thần ở phòng công an huyện chỉ dẫn theo hơn 10 cảnh sát viên đến hiện trường, cuối cùng lại là đồng chí Lương Thần một mình khuyên bảo thôn dân! Rốt cuộc là đồng chí Lương Thần trước đó đã đánh giá thấp tính quan trọng của sự việc này, hay là sự tự tin quá mức về năng lực xử lý của bản thân? Điều này thực tế khiến tôi cảm thấy có chút khó hiểu.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 14-04-2024 14:20:07
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Em Tuyết (Update phần 17)
Người cô dâm đãng (Update phần 16)
Đồng nghiệp cũ (Update phần 65) - thichmbhanoi
Chuyện đàn bà (Update phần 30) - Vi Thăng Long
Con Loan (Update phần 8) - Tuyết Vân
Mỹ Dung (Update phần 13)
Chơi đĩ bến Hạ (Update phần 13)