Bánh đúc có xương
Nghe mẹ Đào nói “còn trinh”, Bình mô tê không hiểu chuyện gì, mãi một lúc sau cậu mới hiểu ra, đó là mẹ chưa từng làm tình lần nào. Không phải mẹ và bố Thắng đã cưới, đã ở với nhau 1 đêm hay sao? Mẹ kể rằng, đêm đó đến gần sáng bố mới phải hành quân cơ mà. Chẳng lẽ chiến tranh khắc nghiệt đến nỗi không cho 2 vợ chồng mới cưới được ở địt nhau hay sao?
Nhìn ánh mắt của Bình, Đào cũng phần nào đoán được suy nghĩ của nó, cô lí nhí giải thích ngắn gọn:
– Chiến tranh mà, với lại lúc đó chỉ là cưới hình thức thôi. Vẫn hẹn ngày hòa bình về quê. Nhưng bao giờ mới đến hòa bình chứ.
Thực ra trong lòng Đào lúc này cũng không có suy nghĩ nhiều về chuyện khác. Cái cô mong mỏi, hồi hộp và háo hức lúc này chính là khúc củi cứng rắn nằm giữa hai chân Bình đâm vào người mình. Cô biết là nó sẽ rất đau, nhưng đàn bà mà, ai chẳng muốn được đau một lần như thế. Đã từng có vài lần, lúc thủ dâm, Đào định tự mình phá bỏ cái màng mỏng mỏng nằm sâu trong lỗ, để tìm cảm giác làm tình thực thụ, nhưng may quá cô vẫn kiềm chế được. Mọi người đều nói, cái màng trinh của đàn bà nó quan trọng lắm, nó chính là thước đo đánh giá phẩm hạnh của một người phụ nữ. Chỉ có chồng mới được phép phá màng trinh thôi. Đào giữ được, cô định giữ cho chồng, và người sắp phá trinh cô đang ở đây, chính là Bình.
Khi Đào đã trần truồng, lồn ướt sũng, nằm ngửa chờ đợi. Còn Bình thì cũng đã không mảnh che thân, con cặc cứng ngắc, sẵn sàng đâm vào cái lồn vẫn đang tỏa ra mùi hương dục tình nồng nàn. Thời khắc quan trọng của cả Đào và Bình đã đến, cả hai chờ đợi giây phút này, khoảnh khắc lần đầu của cả hai. Thì xui khiến thế nào, Bình lại khựng lại, cũng vì ám ảnh bởi chính lần đầu tiên của mình, thế nên dạo gần đây, Bình vẫn luôn nghĩ về thời khắc này. Cậu đã mường tượng trong đầu từ trước rằng mình sẽ phải làm thế nào, sẽ làm những gì để cuộc vui trở nên trọn vẹn.
Cậu nằm đè lên người Đào, để con cặc nóng hổi áp lên mu lồn êm ái của Đào, ngực cậu ép xuống hai bầu vú Đào làm nó dẹt sang hai bên một chút. Bình thủ thỉ khi vành môi cậu ở gần môi mẹ Đào:
– Bình nghe bọn thằng Quyết thằng Tâm nói, trước khi… ấy ấy… thì phải liếm nữa. Cho sướng… lên rồi mới… ấy.
Người Đào nóng hầm hập, cô uốn éo mông đít của mình để tìm đầu cặc. Nghe Bình nói vậy, cô thoáng dừng lại không hiểu mô tê gì?
– Còn có chuyện như vậy sao?
Mặc dù đã 30 tuổi nhưng kiến thức về tình dục của Đào cũng không hơn Bình là bao nhiêu, thậm chí còn không bằng. Cô chỉ loáng thoáng nghe mấy đứa trong đội dân quân kể ấp a ấp úng, câu được câu chăng về chuyện này mà thôi. Đào hiểu đơn giản, địt nhau với chồng chính là hai vợ chồng cởi hết quần áo, trần truồng ôm nhau rồi chồng đút con cặc vào trong lồn vợ, dập lên dập xuống cho đến khi con cặc xuất tinh vào trong lồn là xong.
– Vâng! – Sao bọn nó biết? – Vì chúng nó nhìn thấy u… địt nhau với bố nó, chúng nó kể lại với Bình như vậy. Bọn nó bảo, như thế mới sướng. U nó mỗi lần được bố nó liếm đều kêu như lợn bị chọc tiết. Hay Đào cho Bình thử xem.
Nghe “lợn chọc tiết”, Đào cũng đâm ra tò mò, không biết sẽ như thế nào. Nghĩ thế, Đào gật đầu.
Được mẹ đồng ý, trước tiên, Bình hôn môi mẹ một lần nữa, một nụ hôn thật sâu. Hai mẹ con thè lưỡi, miệng mở rộng đớp lấy môi nhau, thân thể trần truồng ma sát, không khí càng lúc càng nóng hơn. Những tiếng nhóp nhép, ưm ưm liên tục phát ra.
Rồi Bình chuyển hướng, cậu rời môi mẹ ra, rê rê lưỡi xuống cằm rồi xuống cổ. Lưỡi Bình đi đến đâu, Đào uốn éo theo đến đó, làn da trắng trẻo nổi lốm đốm da gà. Cô cảm thấy rõ từng đường đi của lưỡi trên da thịt mình, đi đến đâu biết đến đó. Cô trộm nghĩ trong đầu: “Cũng sướng thật”. Miệng mím lại để kiềm chế cảm giác muốn rên rỉ.
Đến khi mặt Bình đã nằm trên một bên vú. Tay kia của Bình cùng với miệng đồng thời tấn công hai vú ngạo nghễ của mẹ. Miệng thì mút vào đầu ti như trẻ con mút sữa, tay kia thì chộp thẳng vào vú còn lại, nắn bóp thật mạnh tay làm vú méo sẹo thành đủ mọi hình hài.
Cảm giác vi diệu, nửa ngứa, nửa tê, nửa đau, nửa sướng cùng lúc truyền từ vú lên đầu não làm Đào không thể kiềm chế được nữa:
– Đào sướng! Bình bú thế thích lắm.
Nghe mẹ rên sung sướng, Bình biết là bọn thằng Quyết thằng Tâm nói thật. Việc bú vú thế này không chỉ làm cho mẹ sướng, bản thân Bình cũng sướng vô cùng. Lần trước được bóp vú mẹ đã sướng bằng trời rồi, giờ còn được vừa bú vừa bóp nữa hỏi không sướng được sao. Cả một cục thịt to đùng, mềm mại tỏa ra mùi hương đàn bà đang ở trong miệng Bình, mũi Bình cũng được hưởng ké, kịn kịn vào bầu thịt ấy.
Núm vú mẹ căng lên, cứng ngắc như chim trẻ con, Bình nhẹ nhàng cắn cắn, rồi dùng lưỡi vẩy vẩy lên đầu ti. Ôi sao mà sướng thế này. Chẳng trách bọn trẻ con mỗi lần cai sữa đều khóc lên khóc xuống rồi bỏ ăn, hóa ra là thế này. Bình sẽ nghiện bú vú mẹ Đào mất thôi.
Đổi bên đến vài lần, Bình bú cả hai bên vú, bóp cả hai bên vú. Có lúc còn dụi đầu vào khoảng trống giữa hai vú. Hai vú ốp vào hai bên má, mềm mịn và mát lạnh.
Còn Đào, cô không ngờ cảm giác được người đàn ông bú vú lại sướng như thế này, nó sướng hơn gấp tỉ lần cô tự bóp vú mình. Cô đã làm điều đó rồi, nhưng đêm khuya thanh vắng cô đơn, thèm thuồng, cô vẫn trộm bóp vú mình, cũng có cảm giác sướng nhưng đó chỉ là cảm giác mơn mơn, không đầu không cuối. Nay khác hẳn. Một vùng trời mới, một kích thích mới. Chả thế mà, lồn cô lại vừa rỉ nước thêm một ít nữa kìa, âm đạo cứ nhít nhít, oằn oằn làm cô khó chịu vô cùng. Có cái gì đó ở bên trong đang nén lại, chờ một cơ hội nào đó để nổ tung.
– Ư ư ư ư… sướng… thế… Nữa đi Bình. Ai ngờ lại thích thế này.
Đào nói ngắt quãng, cho Bình nghe hoặc cho chính mình nghe, cô không nhận biết được, chỉ biết nói ra những gì mình đang nghĩ trong đầu mà thôi.
Mươi mười lăm phút trôi qua cũng không ai tính toán được. Bình bỏ vú, lại tiếp tục thám hiểm xuống bên dưới. Chẳng biết có phải do nghe kể lại không? Hay là do bản năng của một người đàn ông, bản năng của giống đực mà Bình lão luyện lắm, ít nhất là trong mắt của Đào. Cô không ngờ, mình đường đường là mẹ Bình, tuổi lại lớn gấp đôi Bình, ấy thế mà giờ đây, cô vô thức như một cô gái mới lớn, còn Bình giống như người đàn ông lão luyện tình trường. Chỉ biết hưởng thụ cảm giác mà Bình mang lại, giờ đây Bình có bảo cô đi đông cô cũng đi đông, bảo cô đi tây cô cũng đi tây.
Và khi Bình nói:
– Đào nằm sấp xuống đi.
Thì Đào vô thức làm theo như một người vợ ngoan chiều chồng, như một bà hoàng hậu chiều nhà vua.
Cô nằm sấp xuống, hai để xuôi theo hai bên sườn. Mông đít Đào vồng lên, tròn lẳn.
Bình nhìn kỹ lắm. Ánh sáng vàng vọt tuy không tỏ nhưng không biết sức mạnh từ đâu mà làm mắt Bình nhìn thấy rõ tấm lưng ong dài thượt của mẹ, sống lưng khẽ cong xuống ở phần eo, rồi lại trồi lên ở đầu mông. Nhưng đẹp nhất, hấp dẫn nhất vẫn là đít mẹ. Ôi hai cái đít như hai cái rổ úp ngược, khe giữa hai sâu hoắm không nhìn thấy điểm cuối. Bình dán chặt mắt vào hai mông.
Da lưng, da mông tiệt không có một vết sẹo nào. Mẹ lăn lộn chiến trường, trận địa, cánh đồng. Làm việc có lúc nào ngơi đâu. Ấy sao ông trời lại thương mẹ đến nhường này, để làn da mẹ lại không có tì vết thế này, nó óng á vì ánh đèn bão, lại loang loáng vì vài giọt mồ hôi tiết ra li ti phản chiếu ánh sáng đó.
Đào ngoảnh đầu lại, thấy con đang nhìn chằm chằm vào mông mình, cô ngượng không để đâu hết. Chỗ riêng tư nhất của người đàn bà, cô đã phô bày ra cho con. Đít, theo quan niệm của cô, nó là nơi bẩn thỉu, dùng để bài tiết chất cặn bã trong người ra, dùng để ngồi. Ấy thế nhưng tại sao? Tại sao Bình lại nhìn nó như một báu vật thế kia. Không biết con còn định làm gì với nó nữa. Nhưng mà có sao đâu, hôm nay, mình đã xác định sẽ dâng hiến hết tấm thân này cho con, tiết gì cho con nhìn đít chứ. Đào khẽ nói, nói thật khẽ để đánh động Bình, bởi cô cũng tò mò xem con định làm gì:
– Bình!
Bình hoảng hốt giật mình. Không để mẹ Đào phải đợi lâu, động tác với vú như thế nào thì Bình làm y như vậy đối với mông. Ôi trời ơi là trời, sướng không kém gì. Khi môi Bình chạm vào chóp đít của mẹ, tay bình bóp vào đít bên kia, thịt, thịt, thịt, toàn thịt là thịt. Lại êm ái, Bình có bóp thế nào cũng không cảm nhận thấy xương ở đâu cả. Bình dúi đầu, ghì chặt mồm mình vào đít mẹ cũng không thấy xương đâu. Chỉ có thịt là thịt. Xung quanh mặt Bình chỉ có thịt. Toàn thịt đít của mẹ mà thôi.
Bình liếm, Bình cắn, Bình bóp, Bình nắn, Bình xoa. Bình làm hết tất cả những gì trên đít mẹ Đào bằng khuôn mặt mình, bằng bàn tay mình. Bình lại đổi bên giống vú, hết bên nọ đến bên kia. Bình làm nhiều lắm, lâu lắm nhưng Bình không cảm thấy đủ, không cảm thấy mỏi. Bình ước rằng thời gian ngừng lại để Bình mãi mãi được dụi mặt vào đít mẹ Đào. Được uống những giọt mồ hôi từ làn da mông mẹ rỉ ra. Được hít hà thật sâu vào trong lồng ngực mùi hương từ phía dưới bay lên. Phải, Bình đang ở rất gần lồn mẹ. Mùi lồn mẹ hòa cùng mùi hương gì đó nồng nồng đang thi nhau bay vào mũi của Bình.
Cả hai mông đít Đào ướt đẫm, không biết là do nước bọt của Bình tiết ra, hay là do mồ hôi trong cơ thể chảy ra. Khả năng lớn là cả hai, bởi trong người Đào nóng lắm, nóng như một lò lửa. Bây giờ, dù có là ngày đông rét nhất Đào cũng thấy nóng chứ đừng nói là giờ mới là cuối hè. Không kiềm chế được những cảm giác sung sướng, mới lạ mà con mang lại, Đào theo bản năng co hai chân lên, tạo thành tư thế bò, mông Đào chổng ra như con chó cái chờ con đực từ đằng sau nhảy lên lưng.
– Ưm ưm ưm! Ngứa, ngứa quá. Bình ơi đừng. Đừng liếm đít Đào như vậy, Đào thấy ngứa lắm.
Càng nói ngứa, Đào càng thấy ngứa tợn, mông đít cứ ngoáy hết bên nọ đến bên kia. Cô muốn mặt Bình cọ thật mạnh vào đít để giảm cơn ngứa, nhưng càng cọ mạnh thì lại càng ngứa. Đào không biết rằng, cái ngứa ấy không phải là từ ngoài ngứa vào mà là từ trong ngứa ra. Từ trong lồn, từ trong ống âm đạo ở rất gần đó ngứa làm cô có cảm giác như đít ngứa.
Chưa biết làm thế nào thì Đào rú lên như giẫm phải đinh:
– Á Á Á Á Á!!! Bình ơi, làm gì đấy… Á Á Á Á Á Á!!!
Lần đầu tiên Đào biết đến cảm giác này, cô bàng hoàng quay phắt đầu lại thì ôi thôi, cô thấy mặt Bình chìm ở giữa hai mông. Rồi cảm giác kia rõ ràng thế. Cô đã biết chuyện gì xảy ra. Thì ra Bình đang bú lỗ đít cô.
Sao lại thế được cơ chứ, Đào lại ngoáy mông dữ dội như muốn đẩy mồm Bình ra khỏi lỗ đít, nhưng không được, lỗ đít đi đến đâu, thì mồm Bình đi theo đến đấy:
– Bẩn… bẩn… Bình ơi! Chỗ đó… chỗ đó… chỗ đó là… lỗ đít của mẹ!!! Á Á Á Á Á!!! Đừng mà… Mẹ chết rồi.
Đầu óc bấn loạn, Đào lại xưng là “mẹ”, không còn “Đào” nữa. Cô như ở trên mây. Miệng cô thì kêu “đừng”, “bẩn” nhưng thực ra cô lại muốn Bình mút mạnh hơn. Cơn sướng khoái từ trên đầu não chạy dọc theo sống lưng xuống đến xương cụt, chạy vào lỗ đít cô. Lỗ đít co vào xòe ra như bông hoa nở ra cụp vào.
Không tiết chế được bọng đái, cơ lỗ tiểu mở ra không kiểm soát, Đào đái luôn:
– “Xè xè xè!!!”, Nước đái không kiểm soát, cứ thể bắn thẳng xuống giường tre, xuyên qua chiếu cói rơi tong tong xuống gầm giường. Ở trên giường nghe rõ mồn một. Cái khăn mùi xoa trắng cũng chung số phận, ướt nhoẹt dính bết vào chiếu.
Lồn thì co thắt dữ dội, Đào đã cực khoái, cực khoái một cách thực thụ mà lần đầu tiên trong đời cô được trải nghiệm.
Đái xong, giật xong, Đào buông xuống đánh “Phịch” một cái, nằm úp sấp xuống giường, hai mông đít của Đào khép lại. Đẩy mồm Bình rời khỏi lỗ đít.
– Đào có sao không?
Thấy mẹ Đào co giật như lên động kinh, đâm ra Bình thấy lo, lại thấy mẹ đái xè xè, Bình cũng không biết ra làm sao? Vì vậy cậu lo lắng hỏi.
Mẹ Đào đầu tóc rối bù, nằm bệt xuống giường, nhưng vẫn lắc đầu khe khẽ. Miệng muốn nói cái gì đó nhưng không thành tiếng.
Thấy vậy Bình mới yên tâm phần nào. Còn có một việc nữa mà Bình phải làm. Đó là nơi thầm kín nhất, riêng tư nhất của bất kỳ người con gái nào. Đêm nay, lúc này Bình nhất định phải khám phá cho bằng hết. Chứ sau đêm nay, không biết có còn cơ hội nào không?
Cậu lật mẹ nằm ngửa. Người mẹ oằn èo giống như là người đang ngủ say, mặc cho Bình làm gì thì làm. Thực ra Đào cũng lờ mờ biết được Bình đang muốn lật mình nằm ngửa lại đấy, nhưng cô không thể làm gì được, cô cần một vài phút để tiêu hóa hết cơn sướng như điên như dại vừa rồi. Đấy là hai người còn chưa có địt nhau đâu đấy. Không biết tí nữa, khi con cặc của Bình cắm phập vào lồn cô thì sẽ còn sướng đến mức nào. Đào cố gắng hít thở thật sâu, thật nhiều để lấy lại sức lực.
Còn chưa kịp hồi phục thì đã thấy bẹn đùi của mình bị bàn tay ấm áp của Bình banh ra hai bên. Không lẽ con… định bú lồn mình giống như nó vừa bú vú và bú đít hay sao?
Đào chưa kịp trả lời thắc mắc của mình thì đã thấy lồn mình nóng hổi, hơi ấm từ mũi con phà vào chính giữa lồn.
– Đừng mà Bình… lồn… không… Không…
Không để mẹ kịp nói hết câu. Chỉ mới “không”, “không” thôi thì Bình đã thè lưỡi liếm một cái thật mạnh vào khoảng giữa hai mép lồn, từ dưới tận cùng rồi kéo lưỡi lên tới tận trên. Đến khi chạm vào một cục thịt to bằng nửa đốt ngón tay út thòi lòi ra khỏi lồn mẹ với dừng lại. Đây là hột le của Đào? Sao nó to và dài thế này? Gần bằng đầu vú luôn. Bọn thằng Quyết thằng Tâm không kể cho Bình nghe về cái này, hoặc chúng nó cũng không biết. Phải rồi, chúng nó chỉ nhìn u nó từ xa, đâu có được nhìn rõ lồn u nó giống như là Bình lúc này đâu mà biết.
Khi hai môi Bình chạm vào hột le, ngậm vào giữa hai môi rồi mím lại, kéo nó ra một chút thì lồn Đào hẩy lên trên, miệng Đào gần như hét lên:
– Á Á Á Á!!! Bình ơi chết Đào rồi. AAAAA!!! Đừng mút… AAAAA… MẸ SƯỚNG!!!
Cũng may, ở làng Lở, nhà này cách nhà kia khá xa, ít nhất là một khoảng vườn rộng mênh mông. Thế nên tiếng thét trong đêm của Đào không bị ai nghe thấy, ra đến vườn đã bị màn đêm nuốt chửng rồi.
Bình lại càng mút tợn, môi cậu dính chặt vào phần cuống của hột le. Dùng sức hút hút thật mạnh như muốn kéo cái hột le ra khỏi lồn luôn. Hột le cứng ngắc, đâm thật mạnh vào lưỡi của Bình. Lưỡi Bình cũng vẩy vẩy đánh vào đầu hột le. Lưỡi và hột le đánh nhau một trận long trời lở đất trong khoang miệng của Bình.
Đào rên còn không ra tiếng, không thể thoát hơi được vì cô có cảm giác mình không hít thở được. Mọi giác quan bình thường hình như đều bị vô hiệu hóa, nhường chỗ cho cảm giác cực kỳ điên cuồng ở dưới lồn.
Cô hẩy mông thật mạnh để ấn đầu lồn của mình vào sâu hơn trong miệng của Bình, giờ đây, Đào biến hột le của mình thành con cặc, biến miệng của Bình thành một âm đạo. Hột le địt mồm, giống như cặc địt lồn.
– Thôi mà Bình, đừng hành hạ Đào nữa. Đào chịu hết nổi rồi. Đào muốn Bình địt vào lồn Đào. Lồn Đào thèm con cặc của Bình chui vào.
Đào lấy hết sức bình sinh, cố gắng vận dụng sức lực ít ỏi còn lại của mình để nói ra mong muốn. Cô sợ Bình mút đầu lồn một lúc nữa thôi là cô sẽ ngất mất. Sắp hết sức rồi.
Bình nhả lồn mẹ ra. Chân mẹ banh ra hai bên hết cỡ, lúc này Bình mới có thời gian để nhìn kỹ lồn của mẹ Đào. Cậu muốn ghi nhớ thật sâu hình ảnh lồn mẹ. Lần này là lần đầu Bình được nhìn tường tận lồn mẹ, cũng có thể là lần duy nhất trong đời Bình được nhìn lồn một người con gái. Vì vậy cậu muốn nhớ thật kỹ, thật kỹ từng chi tiết, để sau này, dù có đi đâu, có làm gì, chỉ cần nhắm mắt lại là Bình sẽ tưởng tượng ra lồn mẹ đang ở ngay trước mặt mình, ngay cạnh mũi mình.
Để xem nào. Mu lồn của mẹ như một vùng đồi thấp, thoai thoải vút từ phía rốn thấp rồi cao lên dần sau đó lại xuống thấp ở lồn. Nó giống như một nửa quả xoài úp ngược. Ở trên mu lồn là đám lông lồn đen nhánh, loăn xoăn nhưng rất mềm mại. Lông mọc lan ra phủ kín mu lồn, nhưng không rập rạp lắm nên Bình có thể nhìn thấy phần da mu trắng hởn, nhìn thấy rõ cả nơi lông lồn chui ra tạo thành lỗ lông lồn.
Dịch xuống một tí, nơi giao nhau giữa hai miếng thịt, giống như là hai cái lá mỏng xếp hình tam giác.
Ngay ở đó, là cái hột le, cái mà Bình vừa mới mút xong. Nó không thụt vào và vẫn kiêu hãnh thò lò ra ngoài, lắc lư như mời gọi Bình múi tiếp. Đầu hột le đỏ hoe, trong khi chân hột le thì nhợt hơn một tí. Máu dồn lên đầu. Để ý kỹ thì thấy ở trên đầu hột le có một đốm chũm vào, giống như cặc trẻ con vậy. Không biết nó có ống thông với cái gì ở trong cơ thể mẹ không.
Phía dưới hột le, cách khoảng 1 phân là một đốm mờ mờ bóng loáng to bằng hạt gạo. Cái “hạt gạo” ấy đang nhíp nhíp, nó chính là lỗ đái. Có lẽ mẹ đang phải kiềm chế cơn buồn đái, hoặc là do phản xạ tự nhiên e ấp khi bị người khác ngắm nên nó mới động động như vậy.
Cũng cách “hạt gạo” khoảng 2 – 3 xen ti chính trung tâm của lồn. Cánh lồn từ trên đỉnh đi xuống đến chỗ này thì mở to ra một chút rồi lại thắt lại ở phía cuối. Nhìn tổng thể hai lá lồn lớn thì có hình e líp.
Bên trong hai lá lồn to, là hai miếng thịt nhỏ hơn, vươn từ cửa lỗ âm đạo vươn ra, giống như là hai hạt điều xếp người. Bình ghi nhớ trong đầu hình dạng môi lồn bé của mẹ, môi lồn của mẹ đang khép lại để che giấu nơi huyền bí nhất.
Đó là, cửa mình, là cửa âm đạo, là cửa lồn, là miệng lồn. Là nơi mà con cặc của người đàn ông đi vào. Nhưng sao lại thế nhỉ? Bình ngú ngớ không hiểu ra làm sao? Con cặc của Bình to thế kia cơ mà, bằng nửa cổ tay của mẹ. Trong khi, lỗ lồn bóng loáng của mẹ ở giữa hai cái môi bé lại nhỏ xíu thế kia. Bình nghĩ rằng một ngón tay còn chẳng đút vừa huống chi là con cặc khổng lồ của mình. Tạo hóa thật trêu ngươi, người khác cũng thế hay chỉ có mẹ con Bình là chênh lệch như thế. Bọn thằng Quyết – Tâm cũng không có nói. Giờ sao bây giờ?
Mà thôi mặc kệ, Bình nhìn lại tổng thể một lần nữa, từ trên xuống dưới, tất cả lồn mẹ. Lồn mẹ màu hồng, hồng như máu, hồng từ ngoài vào trong, từ trên xuống dưới. Lồn mẹ bóng nước, nước từ trong cái lỗ bé xíu kia rỉ ra, trong veo, sánh sánh như nước nấu bánh đúc. Cái lỗ lồn ngoe nguẩy nở ra thọp vào như mời gọi Bình, mùi lồn nồng nàn hơn bao giờ hết, nồng nhất từ lúc Bình và mẹ trần truồng cho tới giờ.
Bình muốn ngắm nữa, ngắm cho thỏa nữa, nhưng Đào là lại lên tiếng giục giã:
– Vào đi Bình, vào trong Đào đi. Đào là của Bình mà.
Nói xong, Đào tóm lấy hai cánh tay của Bình, kéo dịch Bình về phía háng mình. Đến khi cảm nhận thấy con cặc của mình nóng hổi tì vào cửa lồn mình thì Đào mím môi, cắn răng, cô biết là sẽ rất đau, cô cam chịu nhìn Bình trìu mến, chỉnh lại cái khăn mùi xoa cho nó nằm ở dưới mông rồi gật đầu ra hiệu cho Bình địt.
Bình cầm gốc buồi, chỉnh một lần nữa cho chắc chắn, cậu nhìn chằm chằm vào đầu buồi mình, muốn ghi nhớ khoảnh khắc lần đầu tiên được chui vào lồn của một người đàn bà. Khi đã sẵn sàng, Bình hỏi:
– Đào có sợ đau không, lỗ của Đào… bé quá.
Đào lắc đầu, cô không muốn cho Bình biết mình đang rất sợ, lần đầu tiên có một vật thể lạ chui vào cơ thể, bảo cô không sợ là nói dối. Cô mím môi, mím lợi, ánh mắt nhìn vào Bình để động viên.
– Bình từ từ thôi là được. Lần đầu của Đào.
Bình thấy Đào đã sẵn sàng. Cậu khẽ ẩn mông vào một tí. Kỳ diệu thay, cái lỗ lồn bé tin hin kia như có phép màu bắt đầu căng ra, rộng ra một chút rồi từ từ ôm lấy đầu buồi, men từng chút một theo thân buồi. Hai lá lồn nhỏ cũng phanh ra, ôm lấy lấy buồi. Mơn trớn, mát xa thân buồi.
– I iiiii.
Thốn! Thốn! Thốn không thể tả được. Đào thấy con cặc như muốn xé toạc cơ thể cô ra làm hai. Cô khẽ nhỏm đầu dậy, nhìn xuống lồn mình, thấy cửa lồn căng hết cỡ ôm lấy đầu cặc của Bình, nhưng nó đã vào được một chút rồi.
Bình dừng lại vì khi cậu đẩy chậm chậm vào khi đầu khấc vừa lọt qua cửa lồn thì bị chặn lại bởi một thứ gì đó mềm mềm. Đoán là màng trinh.
Quả thực đúng như Bình dự đoán. Chính Đào cũng cảm nhận thấy đầu buồi đã chạm vào màng trinh của mình, màng trinh hơi căng ra một chút, căng về phía bên trong. Nhưng được cái, cảm giác hơi nhưng nhức ở cửa mình đã giảm đi, nguyên nhân là sau khi đầu khấc vượt qua cửa mình thì nhỏ lại ở phần thân, giảm đi sự co giãn hết cỡ của cửa mình. Nhân cơ hội đó, cả Đào và Bình dừng lại một vài nhịp để lấy hơi thở. Cả hai đều biết, thời khắc quan trọng nhất đã đến. Thời khắc mà Đào sẽ dâng hiến cả cơ thể của mình cho Bình, cho đứa con riêng của chồng, nhưng đồng thời của là người mà cô yêu và tình nguyện trao thân.
Đào nói ra lời cuối:
– Phá trinh Đào đi Bình. Đào sẽ là của Bình, mãi mãi.
Bình cũng đáp lại:
– Đào sẽ là vợ của Bình. Mãi mãi. Chết không hối tiếc!
Cả hai gật đầu, mỉm cười. Nụ cười của hạnh phúc, của tình yêu. Người ta nói, tình yêu càng ngang trái càng điên cuồng. Quả là đúng với Đào và Bình lúc này.
Rồi thì…
Hự!!!
Pực!!!
Bình dùng hết sức bình sinh, ấn một cái thật mạnh vào tận cùng âm đạo của Đào. Con cặc của Bình tan màng trinh mỏng manh, dũng mãnh, hiên ngang tiến vào sâu bên trong, đầu cặc đi đến đâu, ống âm đạo nở ra đến đấy, co xiết lại như muốn đẩy cặc ra bên ngoài, nhưng không được. Đến khi đầu cặc chạm vào tử cung mới dừng lại.
Đúng lúc màng trinh bị xé rách. Đào trợn mắt, thét lên. Tiếng thét giữa màn đêm tĩnh lặng:
– AAAAA!
Tiếng thét báo hiệu cô không còn là phụ nữ, đã trở thành người đàn bà. Cô không còn là người “có chồng cũng như không”, mà cô đã chính thức là vợ, là vợ của người đàn ông vừa cho cô trở thành đàn bà. Là vợ của người đàn ông vừa mới đâm con cặc vào trong lồn cô, đâm thủng màng trinh mà cô giữ gìn suốt bao nhiêu năm qua.
Máu! Máu tươi màu hồng len lỏi qua khe hở chật hẹp giữa vách âm đạo và thân cặc chảy ra bên ngoài, rỉ ra khỏi cửa lồn. Rơi xuống chiếc khăn mùi xoa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bánh đúc có xương |
Tác giả | Cu Zũng |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay |
Ngày cập nhật | 06-05-2024 12:25:30 |