Bánh đúc có xương
Cả một vùng trời mới cùng lúc mở ra trong đầu 2 mẹ con Đào khi hai đôi môi chạm nhau.
Với Đào, đây là lần đầu tiên môi cô chạm vào một người khác giới, cảm giác tê, ngọt, ướt pha lẫn chút run rẩy nhè nhẹ của cánh môi làm đầu óc cô trở nên trống rỗng. Bóng tối như tiếp thêm sức mạnh, nó cũng làm cho Đào không bị phân tâm bởi bất kỳ thứ gì khác. Chỉ có cảm nhận chỗ môi mình và môi Bình chạm vào nhau mà thôi.
Thậm chí, con chim cứng ngắc của Bình đang chọc mạnh vào háng cô cô cũng không biết.
Còn Bình, khỏi phải nói cũng có thể tưởng tượng ra. Quá bất ngờ vì chưa kịp hiểu ý nghĩa câu nói của mẹ, cậu đã thấy môi mình chạm vào một cái gì đó vừa mềm mại, vừa ướt át. Không biết sự ướt át là do mồ hôi hay là do nước bọt.
Nụ hôn giống như châm lửa vào thùng thuốc súng làm bùng nổ những khát khao ẩn giấu của Đào bấy lâu nay. Làm Bình từ ngỡ ngàng chuyển sang hưng phấn rất nhanh. Cậu biết, mẹ đang đáp ứng nguyện vọng thứ 2 của mình.
Cả hai gần như đồng thanh “Ưm” lên một tiếng. Nụ hôn vẫn chưa dứt, hai môi cứ chạm nhau như vậy. Mặc dù chưa mãnh liệt như một nụ hôn thực thụ khi hai môi phải quấn lấy nhau. Có lẽ cả hai đều không biết hôn phải như thế nào, chỉ biết có đơn giản như vậy thôi.
Nhả môi con ra, Đào mạnh dạn:
– Bình muốn làm gì thì làm đi, mẹ cho Bình đó.
Đào lúc này thực sự không thể phân biệt được, hành động mở đầu cũng như khuyến khích Bình làm mọi thứ với mình là do bản năng làm mẹ muốn chiều con, hay là do chính bản thân cô muốn như vậy. Cô không đủ tâm trí để phân biệt được đâu mới là sự thật. Có thể chăng, cả hai yếu tố như mảnh ghép hoàn hảo để đẩy Đào làm hành động như vậy.
Được mẹ cho phép, hai tay Bình từ nãy giờ chạm nhẹ trên lưng mẹ đã mạnh dạn hơn, cậu ấn chặt hay bàn tay mẹ rồi xoa xoa, di lên di xuống qua lớp áo bộ độ dày dặn kèm với rất nhiều đất đá rơi từ trên xuống.
Đào nhắm chặt mắt, môi cô như dính liền với môi Bình, không chịu rời. Hơi thở cô bắt đầu nặng nề, đầu vú căng cứng từ nãy đến giờ bắt đầu chuyển sang trạng thái tê dại, vì nó đang tì xuống ngực Bình.
Như không đủ, với bản tính tham lam của bất cứ người đàn ông nào, Bình cảm thấy chỉ xoa lưng mẹ qua lớp áo thì không đủ, cậu muốn cảm nhận trực tiếp. Muốn da thịt mình chạm vào da thịt mẹ cơ. Thế là Bình bắt đầu lần xuống vạt áo rồi lần vào bên trong. Chạm vào cạp quần của mẹ rồi bắt đầu rờ lên trên.
Đào “hờ” lên một tiếng vì cô cảm nhận thấy bàn tay con bắt đầu chạm vào thịt của mình ở phần thắt lưng. Cô khẽ “ưm” tiếp một tiếng nho nhỏ trong cổ họng khi bàn tay ma quái kia bắt đầu lần lên trên, dọc theo sống lưng. Hôm nay, lúc này cô không quấn áo lót, chỉ có cái mỏng dính ở bên trong chiếc áo bộ đội.
Làn da lưng mẹ mịn màng, man mát, sướng không thể tả. Không giống như sờ vào da thịt của chính mình, nó khác hoàn toàn. Cảm giác này là cảm giác của nhục dục, của giao hợp hay sao? Bình vừa muốn sờ nhẹ nhàng mơn trớn lại vừa muốn miết thật mạnh để cảm nhận rõ hơn nhưng lại không dám vì sợ mẹ đau.
Vô thức, tay Bình đi lên đến ngang lưng thì cũng là lúc cậu hẩy mông từ dưới lên. Thân buồi của Bình trượt theo mu lồn mẹ Đào từ dưới lên trên.
– Mẹ!
Đào cũng vậy, cảm giác lạ lùng ở lưng mang lại chưa kịp tiêu hóa thì cơn nứng ở bướm lại đến khi Bình làm ra hành động giống như giao hợp. Đào theo bản năng khẽ cong mông lên một chút, tạo thành một khe hở hẹp cho buồi Bình có không gian di chuyển.
Cứ thế, Bình nhẹ nhàng hẩy mông.
Còn bàn tay của Bình đến ngang lưng mẹ, dừng lại một lúc thì mò sang hai bên sườn. Bình muốn chạm tay mình vào cái vú. Theo như Bình nghĩ, vú của người đàn bà là một trong hai nơi hấp dẫn nhất đối với đàn ông. Chả thế mà phụ nữ kiểu gì cũng phải che hai nơi này bằng được hay sao. Mà ở đời, cái gì càng cố gắng che đậy càng gợi trí tò mò.
Vượt qua mạn sườn, ngón tay Bình đã chạm vào cuống vú. Đào giật thót mình một cái vì đã biết ý tưởng của con. Cô dùng tay chống xuống đất rồi khẻ đẩy người mình lên một chút, cặp vú chưa rời khỏi ngực Bình nhưng đã không còn tì mạnh xuống làm méo mó nữa rồi.
Bình dễ dàng ôm trọn bầu vú mẹ Đào. Ôi nó to, nó mềm mại và mịn màng không thể tưởng tượng nổi. Từ bé đến giờ, chưa bao giờ đôi tay Bình chạm vào một thứ gì tương tự như vậy. Cảm giác thật khó tả. Cả tay Bình không thể ôm hết được một bầu vú. Lòng bàn tay chạm chạm vào hai đầu vú.
Đào như thỏa mãn, cô “ư ư ư ư” rất khẽ, đầu cô gục hẳn sang một bên đầu của Bình. Vú cô, bướm cô, hai vùng mẫn cảm nhất đang được Bình kích thích. Vú thì đã trực tiếp rồi, chỉ còn lồn là chưa mà thôi. Một ý nghĩ táo bạo sinh ra trong đầu.
– Bình có thích không?
Hỏi xong, Đào cố tình trượt hông lên xuống, giống như là động tác cưỡi ngựa làm cho buồi Bình trượt mạnh một cái từ trên xuống dưới. Vì tác động mạnh quá nên đầu buồi đã vượt qua cả cạp quần, thòi ra bên ngoài.
Bình được bóp vú mẹ thì không cần phải nói. Cậu như đứa trẻ bị nhốt trong hầm tối lần đầu tiên được thấy ánh sáng mặt trời, mọi thứ đều là mới mẻ, đều muốn khám phá. Tưởng mẹ hỏi là bóp vú có thích không? Chứ không biết được ý của mẹ là mẹ địt kiểu như vậy có sướng không? Bình thở hổn hển:
– Vú mẹ to, con bóp thích lắm. Mẹ có… Sướng không?
Đánh bạo gan, Bình hỏi ý mẹ. Đào không dám trả lời thật, chỉ thỏn thẻn:
– Mẹ cũng không biết nữa. Lần đầu tiên có người sờ vào người mẹ.
Nghe mẹ nói như vậy, Bình cũng thấy làm lạ, theo lẽ, mẹ và bố Thắng phải “ấy ấy” rồi chứ.
– Ơ, thế mẹ… và… bố… – Để sau mẹ kể cho nghe, chiến tranh mà. Đâu giống như bình thường đâu.
Bỏ lửng việc nói chuyện, hai mẹ con lại tiếp tục công việc của mình, Bình thì bóp vú. Còn ở trên, Đào cứ địt kiểu ngoài quần bằng cách trườn lên trườn xuống. Bướm cô nhũng nước, nó đòi hỏi, nó khao khát điều gì đó bùng nổ hơn là thế này. Chỉ là Đào vẫn đang phải kìm nén, cô không muốn mình làn người quá chủ động trong cuộc chơi này, bởi bối phận của cô dù gì cũng là mẹ của Bình.
Bình bóp vú một hồi lâu, cậu nặn vú mẹ hết hình này sang hình khác không biết chán. Nếu như Bình có kỹ năng thì cậu sẽ làm mẹ sướng hơn như xe núm vú chẳng hạn, nhưng hồi đó, kỹ năng và hiểu biết của Bình gần như là con số 0 tròn trĩnh, cậu chỉ biết có một động tác là co bóp tay để nặn vú, sờ vú thôi. Ấy thế nhưng điều đó cũng làm cho mẹ Đào sướng như điên như dại rồi. Chả thế mà động tác địt càng ngày càng mạnh hơn, càng nhanh hơn. Và Đào cũng ngày càng thoát vượt quá giới hạn của một người mẹ kế, dần trở về với bản năng của một người đàn bà thèm khát tình dục bấy lâu nay mà không được đáp ứng.
Hơi thở Đào trở nên nặng nề.
– Bình ơi! Bình ơi.
Đào gọi liên tục 2 tiếng “Bình ơi!”, Như để động viên, để khuyến khích con làm điều gì đó đột phá hơn, bạo liệt hơn. Trong cơ thể của cô, cảm giác ham muốn, thèm thuồng chưa bao giờ dâng cao đến như vậy. Cô muốn nếu chẳng may có chết đi vào lúc này thì ít nhất 2 mẹ con cũng được nếm trải thứ mà mình luôn khát khao cháy bỏng.
– Con đây mẹ. – Con còn muốn làm gì nữa thì làm đi. Mẹ cho con hết đấy. – Có thật không hả mẹ. Con muốn… Muốn…
Hít sâu một hơi, Đào bạo mồm:
– Muốn gì?
Bình cũng thế, khi biết mình có thể chết, cậu cũng không còn kiêng dè gì nữa, nhất là đã phải kiềm chế từ hồi nãy rồi.
– Con muốn… Địt mẹ.
Đào im lặng một hồi, đây chính là câu trả lời mà cô mong muốn. Nhưng khi nghe con nói trực tiếp như vậy, một chút lý trí còn sót làm Đào trầm mặc, suy nghĩ, băn khoăn, phân vân. Nhưng sự băn khoăn ấy bay biến khi Bình bóp chặt vào bầu vú thêm một lần nữa.
Đào mò tay xuống cạp quần, rất khó khăn nhưng cô đã từ từ kéo được cạp quần, nhích từng tí cuối cùng cả quần dài và quần xà lõn đã xuống đùi. Đào đã gần như ở truồng. Nếu không vì không gian ở đây quá chật, Đào đã tụt hẳn được quần ra ngoài rồi. Mu lồn cô khẽ chạm vào đầu khấc đang thò lò ra khỏi cạp quần của mình. Lông lồn loăn xoăn mềm mại đã chạm vào buồi con.
– Cởi ra đi con.
Đào khuyến khích Bình. Cô muốn con cũng cởi quần ra giống như mình. Để hai mẹ con đi đến bờ cuối của nhục dục.
Bình rời hai bàn tay khỏi vú mẹ, cố gắng đưa luồn lách đưa tay xuống dưới, cầm cạp quần kéo xuống giữa đùi. Cũng may Đào biết ý nên đã hơi nhổm mông lên để Bình dễ dàng cởi quần.
Vì không thể cựa quậy được nên quần của hai mẹ con đều ở lưng chừng đùi, nhưng như vậy là cũng quá đủ rồi.
Đào hạ lồn xuống, háng cô không thể dạng ra được nên buồi của Bình chỉ chạm vào đoạn giao nhau giữa hai chân, ở phía trên mu. Nóng hổi, cứng cáp và rất to. Chưa sờ vào buồi của Bình, nhưng bằng cảm nhận bằng da thịt, Đào khẳng định là buồi của con trai rất to.
Còn Bình thì sao? Bình chuyển rời sự tập trung của mình từ vú mẹ sang đến lồn. Bạo gan, Bình đặt hai tay lên mông đít mẹ, cũng to và và rất mịn màng, sờ vào mông đít mẹ sướng không kém gì so với bóp vú. Thân buồi chạm trực tiếp vào da thịt, vào chòm lông lồn làm cho Bình co cứng toàn thân. Nếu định lực không kém, có thể Bình đã xuất tinh rồi.
Bình hỏi mẹ:
– Mẹ cho con nhé? – Ừm…
Đào khẽ trả lời. Đến nước này, cô không còn cách nào khác.
Rồi chật vật, Đào dạng hai đùi ra hai bên cố gắng mở đường cho con cặc của Bình đi vào nơi thầm kín nhất. Đến khi có một khoảng không vừa đủ, Đào dúi người lên phía trước để đón cái đầu buồi. Khi cảm nhận thấy đầu khấc của Bình kịn kịn vào chỗ hột le, Đào ngoáy mông để nó đi xuống phía dưới. Trơn trượt.
Nhưng trời không chiều lòng người, đúng lúc này, hầm lại rung lên. Lần này khác với lần trước, không phải rung rồi tắt ngay, mà tiếng rung lại giống như tiếng đào bới. Hai mẹ con bất động.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bánh đúc có xương |
Tác giả | Cu Zũng |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay |
Ngày cập nhật | 06-05-2024 12:25:30 |