Thùy Chi

Phần 61
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Một tuần sau,

Interpol làm việc rất hiệu quả. Từ manh mối cung cấp của một người giấu mặt, họ truy ra số điện thoại phía Hàn Quốc thuộc về một băng nhóm xã hội đen người Việt Nam. Đồng thời, họ còn tìm ra bằng chứng một món tiền 150 ngàn đô la được chuyển từ Việt Nam cho băng nhóm này. Món tiền được đứng dưới tên Nguyễn Diệu Thoa, thư ký riêng của ông Nguyễn Văn Chước – Chủ tịch Hiệp hội Dệt May Thành phố. Sau đó mọi chuyện xảy ra đều đúng trình tự thủ tục. Cảnh sát được lệnh khám xét và bắt giữ ông Chước tại văn phòng làm việc.

“Nguyễn Văn Chước – Nguyên Chủ tịch Hiệp hội Dệt may Thành phố bị bắt”

“Hiềm khích trong kinh doanh, thuê sát thủ tạt axit con gái nuôi của đối thủ”

“Phỏng vấn độc quyền: Người đẹp Lollipop suýt bị tạt axit tại Liên hoan phim Busan 2017”

“Ngành thời trang và những âm mưu thâm độc”

Hàng loạt báo chí đưa tin sau khi ông Nguyễn Văn Chước bị bắt. Nhưng dường như không mấy tờ báo có đầy đủ thông tin tường tận, mà toàn kiểu chắp vá từng mảnh ghép và suy đoán.

Thùy Chi cũng bị cảnh sát triệu tập hỏi han nhiều lần. Báo chí cũng đến tận nhà phỏng vấn nàng. Thùy Chi miễn cưỡng trả lời qua loa những điều nàng biết.

Một tuần nay, Thùy Chi cảm giác mình đang sống trong nhà ướp xác. Cảm giác lạnh lẽo khó chịu càng lúc càng ăn sâu vào xương tủy nàng.

… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: https://truyensexngan.net

Đặt tờ báo xuống, Nguyệt Nhi nhoẻn miệng cười với người phụ nữ xinh đẹp ngồi đối diện:

– Con chỉ tiếc là con bé đó không bị gì… Nhưng không sao ! Không có ông Chước điều hành, cty Toàn Thắng sẽ rất nhanh lọt vào tay mẹ…

Người phụ nữ Nguyệt Nhi gọi là mẹ lại chính là Việt Nga. Bà ta có ba đứa con, hai trai một gái. Minh Thông là con trai lớn. Nguyệt Nhi là con gái thứ hai. Minh Trí là con út. Nhưng người ngoài ít ai biết rằng Nguyệt Nhi không những là con gái rượu mà còn là một quân sư xuất sắc cho mẹ. Rất nhiều chiêu trò kinh doanh từ khôn khéo đến giảo hoạt của Blue Jeans đều do Nguyệt Nhi mách nước cho mẹ. Ngược lại, anh trai lớn Minh Thông lại như một con bù nhìn rơm đuổi quạ ngoài đồng, chẳng được tích sự gì.

– Lần này lại nhờ con gái mẹ giỏi rồi… – Việt Nga yêu thương vuốt má con gái.

– Mà khoan đã… Con dặn mẹ nhờ người xóa đi lịch sử cuộc gọi của lão Chước trên tổng đài… Mẹ làm chưa ? – Nguyệt Nhi hỏi nhanh.

– Rồi… Kín mít… Khỏi dò… Mà có dò thì có sao chứ ?! Tổng đài cũng không lưu nội dung cuộc nói chuyện mà… – Việt Nga đắc ý.

– Mẹ nghĩ người như ông Hạnh có cần chứng cứ rõ ràng không ?!

Nghe con gái nói, Việt Nga chợt rùng mình sợ hãi… rồi tự vỗ vỗ ngực mình trấn an.

– Xóa rồi… Xóa sạch rồi. Không sao đâu.

… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: https://truyensexngan.net

Tâm trạng Thùy Chi hôm nay vui vẻ hơn được một chút. Minh Kha và Thủy đến gặp nàng ở trường. Ba người đã có một bữa trò chuyện thoải mái trong căn tin trường. Giờ đây, lúc đi học lại trở thành quãng thời gian ung dung tự tại nhất của Thùy Chi.

– Hai người… ?! Thật sự là… ?! – Thùy Chi tròn xoe hai mắt hỏi.

– Bồ đừng giận mình nha… – Thủy nắm chặt tay Thùy Chi lắc lắc. – Thật sự… Không phải do anh Kha… Mà do mình… Bữa đó… Mình say quá… Nên…

Minh Kha mặt đỏ bừng im lặng không biết nói tiếng nào. Nhiều lần nhớ Thùy Chi quá, không gặp được nàng anh lại rủ Thủy đi chơi… Chuyện giữa hai người xảy ra hai tuần trướ, ngày mà Minh Kha nhìn thấy hình Thùy Chi đắm đuối trong vòng tay Hào Phong tại Liên hoan phim. Đêm đó Thủy say mèm, hai đứa xui khiến thế nào lại vào khách sạn… Nhưng một điều kì diệu đã xảy ra, Thủy hoàn toàn thích ứng với cơn cuồng loạn của Minh Kha. Cứ như hai người sinh ra để cho nhau vậy… Người ta nói ngựa quen đường cũ. Sau đó, Minh Kha và Thủy liên tục gặp nhau… Đê mê rũ rượi đến mức quyết định không thể tách rời nhau nữa.

Thấy mặt Thùy Chi đỏ ửng nhìn sang Minh Kha, Thủy càng lo lắng. Con bé không muốn mất anh, càng không muốn mất bạn. Sau những chuyện với bốn gã bụi đời trước đây, Thủy từng nghĩ bản thân mình là dâm nữ… Con bé luôn nghĩ đến chuyện đó mỗi tối. Mà trong giấc mơ lần nào cơ thể nó cũng bị dày vò cấu xé đến tơi bời… Ông trời sau cùng cũng mỉm cười với Thủy, trao cho nó một người đàn ông vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ đến bất ngờ…

– Thùy Chi… – Thủy kêu lên, mắt đã đỏ ửng lo lắng.

– Hi hi… Cái gì vậy… Sợ mình ghen sao ?! Mình phải chúc mừng bồ và anh Kha chứ ! – Thùy Chi bật cười vui vẻ.

Minh Kha hơi hụt hẫng khi thấy biểu hiện của Thùy Chi. Chứng tỏ bao nhiêu lâu nay, trong tim nàng không hề có hình bóng của anh. Nhưng điều đó có còn quan trọng không ?! Khi Minh Kha đã tìm được một nửa của mình.

– Bồ thật là… Làm người ta lo muốn chết… – Thủy vỗ vỗ ngực thở phào.

Ba người nói chuyện vui vẻ, nói cười không ngớt. Khi nhìn Thủy ôm chặt Minh Kha đi xa dần, Thùy Chi chợt thấy lòng nao nao buồn bã. Thật sự, nàng vui cho hạnh phúc hai người, nhưng lại tủi cho phận “cá chậu chim lồng” của mình. Giờ đây, trong căn nhà rộng thênh thang đó, Thùy Chi không biết nên định nghĩa thân phận của mình là gì ?! Dứt khoát không phải con nuôi, cũng không phải người tình… Nàng cảm thấy mình đúng hơn là một con búp bê được ông Đỗ Hạnh trưng bày trong tủ kính.

Khi nãy Thùy Chi phải kềm nén mấy lần để không lao đến kể hết hoàn cảnh của mình và nhờ hai người nhắn gửi với Hào Phong. Nhưng nàng đã dằn lòng được… Nàng không muốn Hào Phong hay tin lại lao đến nhà ông Đỗ Hạnh đòi sống đòi chết… Sẽ rất nguy hiểm cho anh. Nàng thà rằng để anh nghĩ mình vô tình vô nghĩa…

Chợt Thùy Chi rùng mình nghĩ đến một chuyện… Nếu Hào Phong nghĩ quẫn thì sao ?! Bình thường anh luôn là người mạnh mẽ yêu đời… Nhưng giờ phút này bao quanh anh là bóng tối, là lúc tinh thần anh yếu đuối nhất, anh sẽ không suy nghĩ rồi làm bậy chứ ?! Càng nghĩ Thùy Chi càng lo lắng. Nàng muốn nhấc điện thoại gọi cho mẹ. Nhờ mẹ nhắn gửi Hào Phong. Nhưng nếu bà hỏi vặn lại, Thùy Chi cũng không biết trả lời thế nào ?! Đối với sức khỏe của ba mẹ, nàng càng lo lắng hơn.

“Không… Anh sẽ không làm vậy đâu !”

… Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: https://truyensexngan.net

Đến cuối buổi học, thấy chiếc Roll Royces đen bóng như nước đậu trước trường, Thùy Chi mới nhớ ra sáng nay tài xế của nàng nói buổi trưa anh ta nghỉ phép. Nico mở cửa xe cho Thùy Chi, ánh mắt anh nhìn nàng phức tạp. Phía sau xe trống rỗng, giờ này ông Hạnh chắc hẳn đang ở văn phòng.

Chiếc xe lăn bánh, Thùy Chi thấp thỏm ngồi băng ghế sau. Trưa nay nàng phải từ trường về thẳng văn phòng Elite. Nàng có hẹn thử mẫu, chuẩn bị cho buổi chụp hình cuối tuần. Nhưng giờ phút này tâm trạng nàng ngỗn ngang ý nghĩ về Hào Phong. Cả tuần nay anh thế nào ?! Ba mẹ anh đã định cư Mỹ nửa năm trước… Ông bà lớn tuổi, không rành ngoại ngữ, chắc không đọc báo nhiều. Ngay cả chuyện xảy ra Hào Phong cũng không nói cho ông bà biết… Ở nhà anh chăm sóc anh chỉ có mỗi bà vú già.

Thùy Chi mím môi nhìn lên. Nàng phát hiện ánh mắt Nico vừa nhìn nàng qua gương hậu, liền tránh đi. Điều gì đó trong ánh mắt đó mách bảo Thùy Chi rằng Nico có điều khó nói với nàng. Từ ngày lật mặt với ông Đỗ Hạnh, Thùy Chi không còn tươi cười nói chuyện với anh nữa.

“Nico không phản bội mình… Nico không phản bội mình…”

Phụ nữ trong công việc luôn có nhược điểm là hành xử cảm tính, nhưng đôi khi đó lại chính là ưu điểm. Thùy Chi tin vào ánh mắt của mình với Nico… Nàng từng nhìn thấy con người ôn nhu hiền lành bên trong vẻ bề ngoài lạnh lùng cứng nhắc của Nico.

– Nico… Em… có một việc cần nhờ anh… – Thùy Chi buột miệng nói.

Nico không trả lời, ánh mắt lại nhìn nàng qua gương như chờ đợi mệnh lệnh.

– Em cần gặp Hào Phong… Chỉ một phút thôi… Em giúp em được không ?! – Thùy Chi nói giọng run run chờ đợi.

Nico hơi nhíu mày nhìn đồng hồ, rồi như nhẩm tính đoạn đường. Anh gật đầu. Chiếc xe đang hiền hòa chợt rú lên như mãnh thú xổ chuồng lao vút đi như viên đạn. Thùy Chi hoảng sợ cả người dính chặt vào yên xe. Nico ánh mắt điềm tĩnh, nhìn nàng qua gương, chợt nói:

– Chuyện… ông Hạnh… nói… Không phải… tôi nói…

Thùy Chi nhìn sâu vào đôi mắt anh phản chiếu trong gương, mỉm cười gật gật đầu. Nàng tin.

– Ông Hạnh… có người… theo… em…

– Em hiểu mà…

Không muốn Nico quá chật vật sắp xếp mấy chữ tiếng Việt, Thùy Chi trả lời. Nàng chợt hỏi:

– Anh không sợ ông ta theo dõi lộ trình chiếc xe sao ?!

– Không… – Nico lắc đầu. – Xe khác có… Xe này không có…

Thùy Chi thở phào hiểu ra. Ông Hạnh không muốn chính lộ trình của cá nhân mình bị lưu lại, có thể bị theo dõi.

– Nhưng… Phải về… Đúng giờ…

Nico vừa dứt lời tiếng máy xe lại một lần nữa gầm lên mạnh mẽ. Chiếc xe Roll Royce dài gần 6 mét dưới sự điều khiển điêu luyện của Nico lao đi vun vút như một viên đạn pháo khổng lồ. Anh đánh tay lái, tiếng bánh xe miếc ken két trên mặt đường nhựa làm Thùy Chi rợn cả người. Nàng thấy anh cố tình tránh đi những giao lộ lớn thường có cảnh sát và camera… Mỗi lúc một gần đến khu vực nhà Hào Phong.

Chiếc xe vừa đỗ lại bên vệ đường, không chờ ai mở cửa, Thùy Chi lao vút ra. Nàng nhấn chuông cửa liên tục, thật nhanh… Lòng nóng như lửa đốt. Nếu quay về muộn, nàng không lo ông ta sẽ làm gì mình, chỉ lo lắng cho an nguy của Nico và có thể cả Hào Phong.

– Ai đó ?! – Tiếng bà vú già hỏi vọng ra.

– Dì Tư… Là con… Thùy Chi… Mở cửa cho con, con cần gặp anh Phong gấp lắm ạ…

– Thùy Chi hả ?! Chờ Dì chút…

Nghe giọng nói của bà, Thùy Chi thở phào. Vậy là anh không có chuyện gì. Nhưng khi cửa mở, Thùy Chi vừa định đi vào thì dì Tư đã dúi vào tay nàng một lá thư.

– Cậu Phong đi đâu đó đã mấy hôm nay… Để lại một là thư cho con…

Cầm lá thư trên tay, nhìn hàng chữ cong cong xiêu vẹo của một người cầm viết mà không thấy mình đang viết gì, mắt Thùy Chi nhòe lệ.

– Đi thôi…

Nghe tiếng Nico nhắc nhở, Thùy Chi gật đầu chào bà vú rồi trở lại vào xe. Chiếc xe lại lao nhanh vun vút nhưng mọi thứ trong đầu Thùy Chi lại mờ mịt chậm chạp vô cùng. Nàng run rẩy mở lá thư ra đọc.

“Thùy Chi,

Anh không biết mình viết như thế này em có đọc được không ? Nhưng anh không thể ra đi mà không để lại một lời nhắn…

Suốt mấy ngày bên Hàn Quốc, nhận từng muỗng cơm em đút, anh rất khó chịu. Em biết không ?! Anh thà rằng được bất cứ ai trên thế gian này, thậm chí ngược đãi đánh đập anh… còn hơn sự dịu dàng êm ái của em. Em bào mòn ý chí sinh tồn của anh…

Từ thời thủy tổ của loài người, đàn ông được sinh ra để lao ra khỏi hang tìm kiếm thức ăn, đối đầu với nguy hiểm. Anh không muốn mình nằm ngữa chờ cơm cho hai phần ba quãng đời còn lại… Anh muốn tìm kiếm mục tiêu sống của mình. Dù có vấp ngã anh sẽ tự đứng lên, mà không cần em nâng đỡ.

Thùy Chi, em không cần áy náy phải trả ơn cho anh. Anh che chở cho em là một hành động bản năng mà tất cả đàn ông trong trường hợp đó đều sẽ làm như vậy. Tất cả chỉ đơn giản là một tai nạn không ai mong muốn.

Anh từng muốn giữ em bên cạnh, nhưng đó chỉ là một chút nuối tiếc quá khứ đã qua. Tình yêu đã chết ở quá khứ nên vĩnh viễn nằm yên tại đó.

Thùy Chi, em còn rất trẻ, đường tương lai còn dài… Em sẽ đi rất xa nếu không có anh vướng bận.

Người từng rất yêu em,

Hào Phong”

Run run cầm lá thư trong tay, nước mắt Thùy Chi trào ra không ngớt, trái tim nàng đau đớn như bị xé vụn ra từng mảnh.

– Không phải đâu… Anh không suy nghĩ như vậy ! Anh lừa dối em… – Thùy Chi ôm mặt khóc nức.

Đột nhiên một ý nghĩ nghi ngờ lóe lên trong đầu Thùy Chi. Nàng gạt nước mắt nhìn lên bắt gặp ánh mắt Nico:

– Em không đưa địa chỉ nhà Hào Phong… Làm sao anh biết đường ?!

– Sân bay… về… có đến mà…

Nghe câu trả lời của Nico, Thùy Chi chán nản ngồi thừ ra ghế. Anh ta nói đúng. Một tuần trước nàng đã đưa Hào Phong về đây, lúc đó Nico về chung xe với nàng. Vậy là anh thật sự suy nghĩ như vậy, mà không phải bị ai tác động sao ?!

– Thật ra… tôi… đến đây… là lần thứ ba…

Nico ấp úng nói thêm làm Thùy Chi dừng sững mọi suy nghĩ. Nàng hỏi gấp:

– Là anh đưa ông ta đến đây ?! Ông ta đã nói gì với Hào Phong ?!

– Tôi không biết… tôi chờ… trong xe.

Thùy Chi vò nát lá thư trong tay. Mở cửa sổ, dứt khoát ném thẳng ra ngoài. Nàng không có gì nuối tiếc, lá thư đó không diễn đạt suy nghĩ thật sự của Hào Phong. Nàng chỉ cần biết như thế là đủ.

Không tức giận, không thù hận… chỉ có một mảng đen tối không ngừng lan tràn nhuộm kín cả những khoảng trắng còn lại trong tâm hồn Thùy Chi. Ánh mắt nàng không đỏ như mọi khi, chỉ có một sự lạnh lùng chết chóc:

“Ông đã làm tốt lắm… Tôi ghi nhớ, để một ngày hoàn trả đầy đủ…”

Thông tin truyện
Tên truyện Thùy Chi
Tác giả 69deluxe
Phân loại Chưa phân loại, Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Làm tình tay ba, Thuốc kích dục, Truyện sex dài tập, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 17-06-2024 05:37:06
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Anh chàng quay phim (Update phần 20)
Nhờ chị gái thủ dâm (Update phần 34)
Ham muốn trỗi dậy (Update phần 13)
Đụ cô ruột (Update phần 18)
Câu chuyện tình yêu (Update phần 10)
Người chị đáng nhớ (Update phần 15)
Địt em thuê trọ (Update phần 14)
Love or sex (Update phần 21)