Kỹ sư tự truyện
Lửa giận trong lòng bốc lên, tao đi lang thang ngoài sân vận động. Trong đầu nghĩ bạn bè ư, 10h đêm, 1 nam 1 nữ trong phòng, khép cửa, xuống Hà Nội không báo, bạn bè à… Kiếm 1 quán trà đá, ngồi rít liền 2 điếu thuốc. Trong đầu nghĩ, thôi, kết thúc. Luật gọi điện, Luật hỏi anh đang ở đâu, tao bảo đang ngồi trà đá sân vận động, Luật bảo anh có sao không, em nghe tiếng anh nên mở cửa. Tao bảo không sao đâu, chia tay là xong. Luật im lặng 1 chút rồi nói anh ở đó em qua nhé. Luật tắt máy.
10p sau thì Luật gọi điện hỏi đang ngồi chỗ nào, tao chỉ chỗ, Luật đến. Luật ngồi xuống nhìn tao, im lặng. Tao bảo muộn rồi không ngủ đi còn ra đây làm gì, Luật trả lời sợ anh buồn. Luật bảo mấy lần định kể với anh, vì em thấy đồng chí đấy cũng qua nhà cô em mấy lần rồi, thi thoảng có đưa đón đi đâu, em không dám kể sợ anh nghĩ em nhiều chuyện hay là dựng chuyện nọ kia.
Tao nghe mà chua xót, không biết thực hư thế nào, nhưng trong lúc đang tức giận chỉ nghĩ về những điều tồi tệ. Luật bảo có thể cũng chỉ là bạn bè thôi anh ạ, lúc nào anh bình tĩnh thì hỏi rõ Hải Dương xem, em thấy Hải Dương yêu anh nhiều mà. Tao biết đây là những lời động viên. Không muốn nghe thêm gì nữa, tao bảo em về đi, anh cũng về, không vấn đề gì đâu…
Tao về, gần 12h. Thằng thông vẫn chưa ngủ, nó ngó nhìn tao chắc thấy ủ rũ thì hỏi có chuyện gì.
Tao kể lại, thằng thông chửi địt mẹ thật thế à, sao không chửi cho con chó đấy 1 hồi. Tao bảo đéo muốn chửi, vẫn giữ thể diện cho nó đã, chưa biết câu chuyện ra sao. Thằng thông kêu bạn cặc gì mà giờ đấy còn ngồi ở đấy, mà con kia cũng phải có ý kiến chứ. Điện thoại tao kêu, là cô em Hải Dương gọi, tao đéo nghe, cô em gọi liên tục, thằng thông bảo nghe đi, hỏi cho ra nhẽ, ngại buồi gì. Tao nghe, cô em hỏi đang ở đâu, tao bảo về phòng rồi, cô em kêu em qua nói chuyện. Tao bảo không cần, để lúc khác. Tao cúp máy, tắt nguồn. Thằng thông bảo chờ đấy nó đi mua gì về nhậu, nó bảo nghe chuyện nó cũng sôi máu lên rồi. Tao gật.
Thằng thông chưa về thì có tiếng xe máy, cô em sang. Tao nằm giường hút thuốc, liếc nhìn rồi thôi. Cô em đi vào, nước mắt còn lăn trên má. Cô em bảo anh phải tin em chứ, em yêu anh, anh biết điều đó mà. Tao không nói gì, cô em ngồi khóc. Thằng thông mua đồ về thấy cô em ở đấy, nó nói to 2 đứa mày nói rõ ràng với nhau đi, đéo thể im lặng việc này được.
Cô em bảo đấy là bạn em thôi, anh ấy cũng tán tỉnh em nhưng em bảo em có người yêu rồi mà. Thằng thông gắt vấn đề tại sao xuống Hà Nội không báo nó, tại sao 10h rồi vẫn còn ở trong phòng với nhau, đấy không phải là giờ cho bạn bè bình thường. Cô em vừa khóc vừa nói em xuống Hà Nội hỏi chủ nhà thuê phòng cho đứa em của anh ấy ở quê vì xóm trọ sắp có người chuyển, xuống đặt cọc trước sợ mất phòng, anh ấy chở em xuống xong định về luôn nhưng muộn quá. Thằng thông lại bảo việc đó sao không nhờ bọn tôi, mà muộn quá thì sao… Cô em lại khóc. Tao lúc này mới mở mồm nói em về đi, muộn rồi, về đi.
Cô em đã nín bớt, sụt sịt bảo anh ích kỷ lắm, em thấy anh đi cùng Luật bao lần em có trách anh không, anh chơi với mấy đứa học sinh nữ của anh thân thiết như vậy em có trách anh không… Tao bảo em nói thế ý gì, ý là vì anh như thế nên em được quyền cho trai ở trong phòng đến 10h đêm à, nếu anh không có mặt ở đó thì sao, có phải là qua đêm luôn không. Cô em quát lên anh thôi đi, rồi đi ra cửa, quay xe, nổ máy, đi về…
Thằng thông chẹp miệng, tao bảo tí nữa mày gọi cho nó hỏi xem về nhà chưa nhé. Thằng thông gật đầu.
2 thằng làm hết hơn chai rượu, rượu cay thật.
… Bạn đang đọc truyện Kỹ sư tự truyện tại nguồn: https://truyensexngan.net
Sáng hôm sau dậy sớm, uể oải. Luật gọi điện bảo ở nhà không Luật qua, rủ lên cửa hàng của chị Luật chơi cho đỡ buồn. Tao ừ, dặn thằng thông ở nhà up bài, thằng thông đang ngủ nhưng vẫn ậm ừ bảo cứ đi đi. Cửa hàng của chị gái Luật ở trên phố, quần áo đéo gì mà đắt lòi, đắt gấp 3 – 4 lần quần áo tao đang mặc. Tao hỏi Luật chị gái lấy chồng đại gia đây à, Luật kêu vâng, nhà anh rể giàu, anh chị mở cửa hàng quần áo ở đây cho vui, nhưng mà bán cũng được phết, lãi khủng đấy.
Chị gái Luật chào hỏi vài câu rồi dặn Luật trông cửa hàng cho bả. Luật không nhắc gì đến chuyện hôm qua mà chỉ nói chuyện quần áo, nọ kia. Ngồi gần đến trưa, Luật bảo đi ăn bún đậu, gần đây có quán bún đậu ngon, chưa kịp đi ăn thì có khách đến mua, tao cũng không để ý, bông đâu nghe tiếng Ơ sư huynh…
Là em Giữa, em Giữa và bạn ẻm. Tao chào lại câu, mắt bị hút vào cặp đùi của bạn em Giữa. Người đâu mà đùi trắng đẹp thế không biết. Nếu là ngoài đường chắc tao phải dính mắt vào đó không thôi, tuy nhiên đi cùng em Giữa nên tao phải giữ phép lịch sự mà chuyển ánh mắt lên khuôn mặt, ôi đệt, bị hút vào không kém cặp giò. Da trắng, mắt sâu, thanh tú. Người đéo mà xinh thế không biết.
Giữa tiến lại gần, huơ huơ tay trước mắt tao, miệng cười mà nói có gì mà nhìn ghê thế sư huynh.
Tao bảo anh đang nhìn bạn em, người đâu mà xinh thế. Giữa cười khanh khách kêu tưởng huynh thế nào, hóa ra cũng háo sắc. Tao bảo không háo sắc thì lại có vấn đề. Thấy bạn em giữa mặt ửng hồng.
Luật chào hỏi xong thì đứng nghe, hỏi ơ 2 người quen nhau sao. Giữa không để tao trả lời mà tranh trả lời trước, đây là người yêu em chị ạ. Tao giật nảy mình, mẹ con ranh, đùa cũng vừa phải thôi chứ. Tao trừng mặt cảnh cáo tiểu muội không được ăn nói hồ đồ, làm ảnh hưởng tình cảm sư trò của chúng ta. Giữa lại cười nói huynh muội chứ sư trò gì, sư trò kết thúc từ tháng 7 rồi mà. Á, à định ăn cháo đá bát phải không, giữa nhí nhảnh nói thì sư huynh vẫn là sư mà, hihi. Tao bảo với Luật đây là học sinh của anh, đã tốt nghiệp rồi, nhà giàu nứt đố đổ vách, em cứ chém đẹp vào cho anh. Giữa hiha bảo chị cứ chém xong tính vào túi sư huynh em nhé…
Bạn Giữa không nói gì, đi xem quần áo, Luật dẫn ra. Giữa ngồi cùng tao kệ mẹ bạn ẻm, Giữa hỏi huynh làm gì ở đây, tao bảo không có việc làm nên đi làm thêm trông cửa hàng, Giữa kêu vậy huynh phải ra cửa mà ngồi, đảm bảo hút khách ầm ầm. Tao đưa tay lên véo má nó phát bảo ý muội ta là manocanh sao, giữa đỏ rần tai bảo không phải, ý muội là huynh ngồi đấy dùng mỹ nam kế câu khách. Bạn giữa gọi bảo xem cái này được không, giữa bảo cái nào chả được, rồi lại kệ mẹ bạn ngồi ríu rít với tao kể chuyện hôm trước cùng 2 thằng nhãi đi về xem vụ náo nhiệt thế nào… Bạn giữa gọi ê bà kia, bà đi mua quần áo hay là đi đong zai thế. Giữa cười bảo đừng nói linh tinh, tôi đang hàn huyên với sư huynh, đóng cái gì mà đong. Tao nhắc khéo bảo em đi xem đồ với bạn đi đã.
Giữa nháy mắt kêu ok huynh. Giữa đi ra, tao nhìn theo, thấy nó chỉ cái này, cái này, thêm cái này nữa, à cái kia nữa, giữa bảo chị gọi cho em mấy cái em vừa chỉ ạ, xong lại đi ra chỗ tao ngồi cười hiha. Bó tay con bé này. Bạn giữa hình như dỗi thật cũng chỉ mấy cái rồi bảo gói lại, miệng nói đi mua với bà này mất hứng quá. Tao bảo ơ không đứa nào thử đồ à, giữa kêu huynh nhìn muội đi, dáng chuẩn thế này rồi có cẩn thử không. Tao bảo đứng dậy xem nào, giữa đứng dậy quay vòng vòng, tao nhìn kỹ rồi dơ ngóng tay cái lên bảo đẹp, chuẩn. Ngồi thêm tí thì Giữa bảo em về, tối hẹn huynh bàn vụ du lịch nhé.
Luật hỏi có phải mấy đứa trước anh kể rủ anh đi du lịch đó không, tao bảo ừ, con bé nói nhiều ấy, và 1 đứa khác tóc vàng thêm 2 thằng nhãi nữa. Luật bảo đứa xinh đẹp kia không phải à, tao bảo ừ, không phải. Luật bảo tưởng em xinh đẹp này mà anh từ chối được lại giỏi quá, em nhìn còn thấy thích. Tao quay ra nịnh Luật câu: Anh thấy em cũng có kém gì đâu, một chín một mười thôi.
Luật cười nói anh không phải nịnh, em biết em thế nào mà, cùng lắm chỉ được 9 thôi. Luật bảo sao anh quen toàn đứa xinh thế, em Bắc Ninh này, em bạn Bắc Ninh này (là cô chị học sinh) rồi 2 em vừa nãy này. Tao bảo sao không kể nốt cô Luật nữa này. Luật lại cười.
Đùa vui thế nhưng trong lòng còn nặng trĩu, chuyện hôm qua vẫn ấm ức. Luật có lẽ hiểu, nên cố tình gợi nhiều chuyện, khi nãy cũng không liệt kê 2 chị em Hải Dương. Bún đậu ăn đậm đà, nhưng trong lòng đang trống rỗng nên không thấy ngon. Ăn xong tao bảo thôi anh về, Luật bảo ở chơi đã chiều thì về thể, tao bảo không, về nhà ngủ cho lành.
Tao đi xe bus về, ngồi xe bus thấy mấy tin nhắn chưa đọc, là của Cô em, đại khái trách tao ích kỷ, không tin tưởng nó, nọ kia. Tao không để ý. Phải đi 2 tuyến mới về. Tao đi bộ về xóm trọ, cô em gọi điện, tao bấm không nghe. Cô em nhắn anh đi đâu, em qua nhà anh nhưng anh không ở nhà. Ơ, nó đang ở nhà trọ tao à. Đéo muốn gặp, tao đi ra, đi vào 1 ngõ khác ngồi trà đá. Tao nhắn lại em đã có gì với đồng chí kia chưa, cô em nhắn lại anh có tin em không, tao trả lời anh tin vào mắt mình hơn…
Cô em nhắn bảo anh về đi, em muốn nói chuyện, anh có người khác rồi phải không? Tao không nhắn gì.
Ừ thì nói chuyện, tao đi bộ về.
Cô em đã ngồi trong phòng, thằng thông đang ngồi máy tính. Tao về, thằng thông đứng dậy kêu bọn mày nói chuyện đi, nó đi ra ngoài. Cô em hỏi anh yêu người khác rồi đúng không, tao bảo không đúng. Cô em hỏi anh với Luật là thế nào. Tao trả lời bạn bè. Cô em nói em cũng vậy, anh kia với em chỉ là bạn bè. Tao nhếch mép cười. Cô em gắt lên bảo anh muốn thế nào. Tao trả lời cứ thuận theo tự nhiên…
Nói thật chia tay tao cũng không đành, nhưng cứ ấm ức, cứ nghĩ linh tinh lại đéo chịu được. Tao cũng tự nhìn lại mình thời gian vừa rồi xa mặt cách lòng, nhưng lại nghĩ lại lời Luật kể là thằng đb đưa đón em kia nhiều lần, tức là có thể chuyện xảy ra từ khi tao chuyển chỗ trọ cũng nên. Mẹ kiếp, hết đau đầu vì tiền thì lại điên đầu vì tình.
Giữa tháng 8, sắp vào năm học, sinh viên đã túc tắc lên, vừa tìm nhà vừa để thi lại. 2 con bé ngoại thương cạnh phòng tao cũng đã xuống, vẫn chảnh chó như thế. Tao buồi thèm để ý, chỉ hỏi han em Bắc Ninh bao giờ lên, 2 đứa trả lời là gọi nó mà hỏi. Thằng thông bảo chỉ muốn đấm vào mồm 2 con da nâu thôi, tao cười nói đấm chim vào mồm nó thích hơn.
Thằng thông bảo hợp lý, đm, hay tôi với ông lừa địt chết mẹ chúng nó đi. Tao lắc đầu, mớ bòng bong của tao còn chưa xong kìa. Biết điểm thi đại học, 2 tiểu muội đều đỗ. Có lẽ là bất ngờ với gia đình bọn nó, còn tao thì không thấy bất ngờ. Tóc vàng báo cho tao đầu tiên, bảo huynh ơi muội đỗ rồi, mừng quá, hihi. Tao trêu mừng thì thưởng cho huynh đê, tóc vàng bảo ok con dê, thích gì cũng chiều. Nói là làm, tóc vàng hẹn tối qua nhé, rủ cả bọn kia, bàn kế hoạch đi du lịch luôn.
Hải Dương sau hôm đấy thì về quê, cũng mới xuống Hà Nội. Gọi điện cho tao bảo em vừa xuống đến nơi, em báo cáo anh, mời anh yêu qua phòng em chơi ạ. Tao bảo bận không qua được. Hải Dương bảo có qua hay không, tao trả lời có. Cũng nguôi nguôi giận rồi và phải sang hỏi thật xem đã ấm chén gì với thằng bỏ mẹ kia chưa.
Tao sang, Hải Dương ôm chầm bảo nhớ anh. Tao bảo nhớ gì, kêu cái gì cũng nhớ. Ngồi nói chuyện 1 lúc, tao lan man hỏi dạo này còn có ai đưa đón không, Hải Dương lè lưỡi bảo thôi em sợ đến già rồi. Tao bảo em trả lời thật là tại sao hôm đấy lại cho thằng kia ở phòng muộn thế. Ẻm kêu lão ấy kêu mệt nằm ra giường, em vẫn ngồi ghế xem máy tính mà, cũng định xua lão về thì anh đến đấy.
Tao hỏi tiếp anh nghe nói không chỉ 1 lần đấy mà còn nhiều lần trước. Hải Dương trả lời anh nghe ai nói. Tao bảo anh đang hỏi em đấy. Hải Dương trả lời đúng là cũng có 1 vài lần lão em đi cùng lão, nhưng là đi gặp mấy người hội đồng hương thôi chứ có gì đâu. Tao hỏi thế đã có gì với nhau chưa, Hải Dương kêu em thề, chưa cầm tay bao giờ. Tao nghe ngóng dò xét thái độ thấy không có vẻ nói dối, tao gật đầu bảo tạm tin, lần sau mà bắt gặp tình huống tương tự thì đừng nói gì nữa. Ẻm bĩu môi kêu thế em bắt gặp anh thì sao, em thấy anh đi cùng Luật không ít lần đâu, chả thèm nói thì thôi. Tao hơi chột dạ, Hải Dương nói tiếp có phải Luật kể anh nghe không, tao bảo không, anh có tình báo.
Sau bao lâu không ân ái thì hôm ấy Hải Dương chiều tao hết cỡ, từ BJ, cưỡi ngựa, đá bi các kiểu, tao cảm giác như em muốn xin lỗi tao, đền bù cho tao thì phải. 2 nháy thì trời tối. Tao về, vì có hẹn với bọn nhãi ranh rồi. Hải Dương kể sắp tới ở 1 mình, vì sang năm cuối rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kỹ sư tự truyện |
Tác giả | Tại Hạ |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ với hàng xóm, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex ở nhà trọ, Truyện sex sinh viên, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 12-06-2024 17:27:28 |