Hỗn Thế Ma Vương
Bằng tốc độ đáng kinh ngạc của mình, Aoshin nhanh chóng có mặt ở biên giới Demacia – Ionia. Anh hỏi một người lính gác cổng về Garen, anh lính hỏi anh vài câu để chắc chắn rồi dẫn anh tới một căn lều. Bên trong Garen ngồi chờ sẵn, Garen vẫy tay cho anh lính kia ra ngoài rồi chào Aoshin:
– Chào mừng anh đã tới đây! Hôm nay tôi muốn đề xuất với anh một câu chuyện mà một người kỳ lạ ngậm tăm, đeo kính hôm qua đã nhờ tôi làm…
– Chả là người ấy đưa cho tôi chiếc mặt nạ này, bảo tôi đưa cho anh và… Garen đưa cho Aoshin chiếc mặt nạ sắt, chạm mặt quỷ rồi tiếp tục:
– Nếu anh muốn rửa sạch vết nhơ trước đây, hãy gia nhập “Nguyệt quỷ quân Demacia”. Một đội quân chúng tôi huấn luyện để thanh tẩy Ionia. Anh hãy bắt đầu từ vị trí một chiến sĩ, và từ đó tạo lên những chiến công của riêng mình. Sau này, tôi sẽ công khai những chiến tích của anh và đề nghị “Hội đồng Đạo đức” xóa án tích cho anh, anh thấy sao về đề nghị của tôi?!
– Ta… Uỳnhhh. Bùmmmm… Tiếng nổ lớn vang lên. Bên ngoài có những tiếng chỉ huy của các binh tướng:
– Quân Ionia tấn công! Mau tập hợp!
Garen tuốt kiếm chạy ra, Aoshin theo sau. Tướng địch dẫn đầu đoàn quân khát máu là một tên có vẻ trẻ tuổi, búi tóc phong trần, mặt mũi sáng sủa, cưỡi con ngựa trắng, tay cầm thanh đại kiếm chỉ huy quân địch. Garen quay ra nói với Aoshin:
– Hãy tham gia với chúng tôi, NGÀI Aoshin!
– Ta chỉ giết mấy tên này vì cản đường ta chứ không vì giúp các ngươi đâu!
Garen và Aoshin lâm trận, Garen múa kiếm, chém những đòn nặng nề về phía kẻ thù. Sau đó là vũ điệu chết chóc của thanh thần kiếm trong tay anh… Aoshin nhanh như chớp, chém ngọt tất cả kẻ thù trong tầm chém của anh, anh lao nhanh về phía tướng địch: “Đầu hắn phải là của ta”.
Anh phát động cuồng huyết chiến tướng, từ khi trở thành Hỗn Thế Ma Vương, anh đã làm chủ hoàn toàn thứ sức mạnh này, anh không còn bị mất kiểm soát bởi nó nữa. Nhưng sự cuồng sát là điều cần thiết, anh thả sức chém giết, lao đi dưới mũi tên hòn đạn. Tên tướng địch cách anh khoảng 50m, giữa vòng vây quân địch. Hắn tham chiến, cây kiếm lớn của hắn chém xuống như gió bão, quân đội Demacia chết từng mảng, thương vong là rất lớn.
Aoshin niệm phép, anh biến thành một luồng gió tím, thổi qua tất cả kẻ thù trước mặt trước khi hiện ra trước mặt tướng địch. Tất cả kẻ thù anh đi qua đều đứt cổ ngã vật xuống, tên tướng địch thấy anh, gầm lên như sấm múa kiếm bổ về phía anh, hắn nhắm chắc vào đỉnh đầu anh. Nhưng hắn đã chém vào hư vô, Aoshin đã ở sau hắn từ lúc nào, anh tung 2 cú đấm liên tục khiến giáp lưng của hắn nứt ra…
– Grừ! Thằng chó dám dùng tà thuật, xem chiêu, hắn chém thanh kiếm về phía Aoshin nhằm chặt đầu anh, lại là hư không. Hắn nhanh chóng vung kiếm qua đầu chém về phía sau, nhưng không có ai cả. Bỗng hắn ăn một cú đấm giữa mặt, hắn ngã bật lại. Hắn lồm cồm bò dậy: Mặt mũi biến dạng, mồm toe toét máu, mũi chảy máu như suối, hắn gầm lên:
– Dám làm hỏng khuôn mặt đẹp trai của ta! Ngươi phải trả giá! LỘT XÁC!!!
Hắn biến thành một con nhân ngưu màu đen óng, rống lên một tiếng và húc thẳng vào Aoshin. Anh không kịp né đòn vừa rồi, bay vào một gốc cây khiến gốc cây gãy đôi, anh ho ra máu, ngất đi một lúc. Anh mở mắt ra, khắp người đau nhức, kiểm tra thì anh đã gãy hai cái xương sườn vì cú húc vừa rồi “Lâu rồi không gặp kẻ địch mạnh làm ta khinh địch quá, lẽ ra phải kết thúc hắn từ đầu”.
Anh ngước lên, Garen đang chiến đấu với tên nhân ngưu, Lux đứng sau liên tục tung phép bảo vệ Garen và trói tên nhân ngưu lại. Họ phối hợp rất ăn ý, nhưng tên nhân ngưu kia quá khỏe, hắn tung một đấm móc sau khi vừa chém xuống khiến Garen không kịp né, làm anh bay xa một quãng, ngất lịm. Lux ôm anh trai, cô khóc và kêu cứu. Nhưng không ai giúp được hai người giữa chiến sự cả. Aoshin gầm lên, lao tới huých mạnh đầu gối vào đầu con quái vật làm nó mất thăng bằng, rồi nhanh chóng đưa Garen và Lux rút lui về chỗ an toàn. Anh chuẩn bị lao ra tiếp tục đánh nhau với con quái vật, Lux kéo ống tay anh lại:
– Anh bị thương kìa, hãy băng bó đi! Chảy nhiều máu lắm đấy!
– Lo cho tên anh trai cô đi, ta ta lo vết thương nhỏ bé này được.
Aoshin khẽ cười, không ngờ có ngày Lux chủ động quan tâm tới anh. Anh lao tới, hỗn chiến với con quái vật. Không, là hai con quái vật hỗn chiến, vì lúc này Aoshin cũng không khác gì quái vật: Mắt đỏ, toàn thân nộ khí chảy cuồn cuộn, gân guốc nổi đầy mặt… Trong khi anh chiến đấu với nó, một vài tên lính Demacia nguyền rủa:
– Cả hai con quái vật, hãy chết hết đi!
Aoshin bị tên nhân ngưu chém một đòn vào bả vai, bắn ra xa. Anh dừng trạng thái cuồng huyết chiến tướng vì nó bào mòn thể lực của anh quá nhanh. Anh rít lên:
– Các người hãy chống mắt lên! Hãy nhìn đi! Nhìn cho kỹ vào! Người đàn ông bị các ngươi ruồng bỏ đang đổ máu để bảo vệ các ngươi! Ta sẽ cứu các ngươi, bị cứu bởi kẻ bị ruồng bỏ, các ngươi sẽ phải sống trong sự hổ thẹn! Còn ta sẽ cười nhạo các ngươi từ thế giới bên kia!
Aoshin giơ cao thanh gươm của vua vô danh, thét lớn:
– Sấm sét chúa tể đại dương!!! Bầu trời tối dần, gió thổi mát lạnh, từng cơn sấm đùng đùng nổi lên, những tia sét đánh xuống đất, rồi một, hai, rồi năm tia sét nối vào thanh kiếm trong tay Aoshin, cả người anh bay lên không trung, anh đưa kiếm lên cao hơn, hô lớn:
– ÁNH SÁNG MẶT TRỜI CÔNG lý!
Giữa cơn giông bão, một lỗ hổng mở ra, ánh sáng lọt xuống một cột sáng giữa cơn bão. Thanh kiếm trên tay Aoshin tỏa ra ánh sáng vàng chói, trên thanh kiếm vẫn toát ra những đường vân sấm sét. Anh tích tụ đòn tấn công, lao nhanh từ trên cao xuống kẻ thù. Tên nhân ngưu giơ ngang thanh kiếm ra đỡ, đường kiếm công lý xẻ đôi thanh kiếm, chẻ đôi con quái vật và đốt cháy hắn. Toàn quân Ionia sợ hãi tháo chạy. Aoshin quỳ xuống vì mệt mỏi, anh chống kiếm, ngã xuống… Sáng hôm sau anh tỉnh lại, Garen và Lux đến thăm anh và cảm ơn vì đã giúp họ đẩy lùi cuộc tập kích cũng như tiêu diệt con quái vật nhân ngưu kia. Aoshin nhăn nhó:
– Ta có bị thương nặng lắm không Garen? Ta thấy khắp người đau ê ẩm???
– Anh chỉ bị gãy tổng cộng 6 cái xương vì bị va đập mạnh, nội thương không có, ngoại thương cũng một chút?!
Garen quay sang véo tai Lux:
– Em đến đây trước ta! Nhất định đã giở trò!
– Ái ái đau! Bỏ em ra! Em chỉ véo trêu tức hắn trong lúc hắn ngủ một chút thôi mà!!!
– Rõ rồi nhé! Còn về việc hôm qua tôi hỏi anh?! Anh Aoshin?!
– Việc đó hả?! Cho Lux ra ngoài đi đã. Garen túm Lux ra ngoài, anh đóng cửa và treo một viên kháng ma thạch ở cửa đề phòng cô tàng hình lẻn vào.
– Đưa chiếc mặt nạ cho ta, ta sẽ viết một lá thư gửi cho Irelia, Yan và Kasumi sau đó sẽ đến gia nhập quân đội Quỷ quân của cậu.
Nói rồi Aoshin viết một bức thư, đeo chiếc mặt nạ mà Garen nói là có khả năng tức thì thay đổi khuôn mặt một chút và đổi giọng nói. Garen giới thiệu luôn về tiểu sử mới của anh: Ctkun, một cựu chiến binh trong trận chiến Ionia – Noxus…
Aoshin trở về quán trọ, cầm theo lá thư, bước lên phòng của anh. Anh biết Kasumi đã gặp Irelia, kể cho cô chuyện anh gặp cô, hai người vừa đưa nhau đi mua đồ khỏi nhà trọ. Anh mở cửa bước vào phòng, đập vào mắt anh là một thân hình bốc lửa, một mái tóc bạch kim, một khuôn mặt thanh tú, một đôi môi hồng mọng… Trên người cô chỉ còn lại một chiếc quần và một chiếc áo lót… Cô và anh đều sững sờ… Aoshin giơ tay, tháo mặt nạ:
– Anh sẽ không nói bất kể điều gì để bào chữa về việc anh thấy em đang thay đồ, có lẽ anh cũng lên cởi cho công bằng…
Yan gần như khóc:
– Đ… đi Raaaaaa!!!
Aoshin quỳ giữa nhà, anh không biết là chiếc mặt nạ đã thay đổi mặt và giọng của anh. Yan nghiêm giọng:
– Ngươi là ai?! Sao lại vào phòng ta?! Còn nhìn trộm ta với ánh mắt trần túc ấy, còn định cắm nanh độc?!
– Sao lại cắm nanh độc?! Tôi mới chỉ vô tình thấy thôi mà?!
– Ngươi đang… vươn cao nhìn trùng thế kia cơ mà!!! Yan đỏ mặt, một tay che mặt, một tay chỉ xuống thứ đang gồ lên trong quần Aoshin.
– Đây là cảm xúc bình thường của con người thôi mà! Với lại đây là phòng tôi!
Aoshin giơ tấm thẻ ghi tên phòng, Yan vẫn hằm hằm:
– Dám nhìn cơ thể ta bằng ánh mắt đầy sự dâm dục, lại còn lẻo mép! Hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo!
Mắt Yan lóe lên, cô rút kiếm, quanh người cô nổi lên từng luồng sấm sét, cô cười thật đáng sợ:
– Ta sẽ cắt bỏ cái thứ gớm ghiếc trên người ngươi!
Aoshin tái mặt, họa mi của anh teo tóp lại. Anh không dám ra tay với Yan vì sợ lộ thân phận, anh đứng lên, lấy hết can đảm đặt tay lên vai Yan:
– Đây là phòng tôi, tôi ở cùng Aoshin, tôi là bạn hồi nhỏ của anh ta! Tôi không dời ánh mắt khỏi cô được vì cô quá xinh đẹp mà thôi, chứ tôi không có ý nghĩ gì cả???
Yan buông rơi kiếm, ngồi thụp xuống ôm mặt xấu hổ, cô ấp úng:
– Ngươi… Ngươi khen một người con gái chưa chồng dễ thương là mất lịch sự lắm đấy! Tên lẻo mép!
– Tôi để lá thư của Aoshin gửi các cô ở đây, giờ tôi bận rồi! Xin cáo từ!
Aoshin nhảy vèo qua cửa sổ mất hút. Anh trở lại Demacia gia nhập “Nguyệt quỷ quân Demacia”. Tối hôm đó, Irelia, Yan, Kasumi ngồi lại và đọc lá thư của Aoshin. Trong thư cơ bản nói: “Anh rất yêu thương các em, nhưng với danh nghĩa của một kẻ lưu vong bị ruồng bỏ, thật sự anh không dám ngẩng cao đầu để nói:”Anh yêu Irelia, Yan hay Kasumi. Anh không thể ngẩng cao đầu được với chính các em, gia đình các em hay cả những người bên cạnh anh. Vì thế, lần này anh sẽ đi một thời gian, các em hãy đùm bọc lẫn nhau, giúp đỡ nhau. Anh và Kasumi đã là vợ chồng chính thức, sau khi anh rửa sạch vết nhơ của mình, anh hứa sẽ đón cả 3 về chung mái nhà với anh! Thân yêu – Aoshin!”
Irelia:
– Tên đại ngốc! Yan, cô lấy bức thư này ở đâu ra vậy?!
– Mấy tên ngốc thường chơi với nhau. Có một tên tự xưng là bạn Aoshin đến giao thư một cách kỳ quái rồi bỏ đi bằng cửa cố.
Kasumi:
– Đến cách đi cũng giống nhau, mong anh ấy bình an và sớm trở về với chúng ta!
Irelia bảo Kasumi:
– Em dễ dãi quá đấy! Với mấy tên dâm dê như anh ta không được quá dễ dãi!
Kasumi e thẹn cười! Yan trêu Irelia:
– Cô cau có nhiều sẽ xấu xí và nhanh già đấy! Haha!
Cả ba người ôm nhau cười, họ như một gia đình vậy, chỉ còn thiếu người chồng xấu số là Aoshin nữa thôi.
Tại Demacia và Ionia, rộ lên câu chuyện Aoshin biến mất. Hôm đó, Nguyệt quỷ quân Demacia có thêm một chiến sĩ mới ra nhập, tên là Ctkun, một cựu chiến binh trong cuộc chiến Ionia – Noxus. Anh muốn đòi lại hòa bình và sự yên ấm cho Ionia khỏi tay lão độc tài Gundarn. Anh gia nhập với quân hàm đầu tiên: Đặc thù nhị đẳng binh, vũ khí chuyên dụng: Katana gia truyền, kỹ năng chiến đấu: Cận chiến và có khả năng sử dụng cung, các loại vũ khí khác…
“Một kẻ bí ẩn luôn đeo mặt nạ, ít nói, không hòa đồng, thích hoạt động độc lập nhưng vẫn tốt trong hoạt động theo nhóm, khó bị mua chuộc” đó là dòng nhận xét của anh trong báo cáo. Cuộc chiến thanh tẩy Ionia nhanh chóng nổ ra, Ctkun giờ là tên mới của Aoshin. Anh là người luôn tiên phong trong các trận chiến, lập nhiều chiến công hiển hách, và đặc biệt là người thường xuyên lấy đầu tướng quân của giặc. Với kiếm thuật đặc biệt, không kẻ thù nào có thể đương đầu 1 chọi 1 trực tiếp với anh, một chiến binh tài năng và đầy triển vọng!
Một tháng sau, anh được thăng chức khẩn cấp tới hàm trung sĩ, vì một vị trí trong đội tinh nhuệ mới hy sinh và họ cần người vá vào chỗ thủng đó. Đội gồm có Quinn, một cô gái gốc Demacia, trước đây từng thuộc nhóm trinh sát Demacia làm đội trưởng, cô có tài thao lược chiến đấu nhóm, khả năng tấn công tầm xa nhờ cây nỏ đặc biệt được chế tạo tinh xảo bởi các thợ rèn lành nghề Demacia.
Ctkun là đội phó mới. Rin, một võ sư boxing cận chiến, với khả năng chiến đấu đặc biệt với bộ đồ đặc biệt: Giáp tay sắt, giày đế sắt, có gắn dao có thể mở ra khi cần, bộ giáp nhẹ đặc biệt, che đi những phần trọng yếu, nhưng không làm giảm đi tốc độ. Với mái tóc dài, đỏ đã được cột lại, cô nói rằng mình sẽ tán đổ tất cả các chàng trai mà người đàn chị Quinn có thể tán.
Majjin, một anh chàng cao lớn, tóc vuốt đẹp trai, vũ khí của anh là cặp song đao. Quê của anh ở Noxus, nhưng sau khi chinh chiến, anh đem lòng yêu mến đất nước Demacia và muốn trở thành 1 chiến binh công lý. Yuu, một anh chàng khá điển trai với mái tóc vàng quý tộc, anh là một thương thủ tầm cỡ quốc gia, con trai một gia đình quyền quý Demacia, bỏ nhà để tự lập công danh.
Cuối cùng là Alice, một cô gái á nhân, có một đôi tai mèo dễ thương, cô có khả năng dùng phép thuật bậc S, sử dụng được cả phòng thủ, tấn công cũng như hồi phục (Phép thuật chia làm SSR, SSS, SS, S, A, B, C, D, F. Ở đây S là mức khá) Cô là một tộc nhân trong làng của Soraka trước đây, tìm đến Demacia với mong muốn hồi sinh quê hương đã từng tươi đẹp của mình.
Một lần trong một cuộc tấn công của Nguyệt quỷ quân vào trong một doanh trại của quân Ionia, họ bị mắc kế và bị bao vây. Các nhóm phải tự dựa lưng vào nhau, cố thủ đến khi đại quân tới phá vây. Quinn nhanh chóng đưa ra chiến thuật: Quinn và Alice sẽ ở trong khu vực giữa, nơi an toàn với pháp sư và xạ thủ. Rin là đấu sĩ sẽ thủ hỗ trợ phòng thủ tầm gần, Majjin và Yuu sẽ ở tuyến đầu. Còn Ctkun… Anh ra nghe xong không có tên mình, tưởng mình không trong kế hoạch, liền lao vào giữa quân địch để chém giết. Quinn lắc đầu:
– Chả sớm thì muộn cũng có đội phó mới thôi mọi người ạ, không trông mong được gì rồi! Vì quá chán, do Majjin và Yuu tiêu diệt hết quân vòng ngoài, lại có sự trợ giúp của Quinn và Alice nên Rin không làm được gì cả, cô nhìn Ctkun đang lăn xả trong đám kẻ thù mà không gặp bất cứ khó khăn nào: “Thật tuyệt vời! Giá mà ta có thể mạnh mẽ như anh ấy! Ta muốn giúp anh ấy!” Rin bỏ vị trí mặc kệ Quinn đang kêu gào, cô chạy tới chỗ Ctkun, cô đấm, đá văng kẻ thù cản bước mình. Bỗng cô thấy một kẻ nhảy tới định đánh lén Ctkun, Ctkun chuẩn bị quay ra tung một kiếm kết liễu tên đánh lén thì Rin ôm lấy anh:
– Cẩn thận Ctkun!
Kẻ đánh lén chém một đường dài trên lưng Rin. Ctkun vung kiếm chém kẻ đánh lén làm hai, một tay ôm lấy Rin đang yếu dần vì vết thương, một tay vung kiếm đẩy lui quân địch. Anh cõng cô chạy tới chỗ Alice:
– Trị thương cho cô ta đi, các người quản nhau kiểu gì để cô ta ra ngoài kia vậy?! Có biết nguy hiểm lắm không?! Alice đưa tay, tay cô tỏa ra ánh sáng xanh lá dịu mát, làm vết thương của Rin lành lại, nhưng cô vẫn còn yếu, cô thều thào:
– Anh cũng ra đó mà! Tôi muốn giúp anh thôi!
– Tôi khác cô, tôi được sinh ra trong chiến tranh, được rèn luyện bởi chiến tranh. Còn cô chỉ là một cô gái yếu đuối, sao có thể để cô ở ngoài vậy được!
– Yếu đuối! Rin lặp lại từ ấy, cô gầm lên, dòng sức mạnh trong cô bộc phát, hai chiếc găng của cô đỏ rực, bốc cháy, hai chân cũng vậy. Majjin gọi vào:
– Này, giúp chúng tôi đi, quân địch đông quá! Rin nhanh như chớp phóng tới trước mặt hai người, đôi mắt như cháy lên sự nhiệt huyết.
– NHIỆT HUYẾT CHIẾN ĐẤU!
Rin lăn xả vào kẻ thù, cô như một vũ công giữa chiến trường, mỗi cú đấm, đá của cô được tung ra, thì những cú đấm sau lại nặng nề hơn, đó là ma thuật của cô: Cường kích. Khi dùng trạng thái “nhiệt huyết chiến đấu”, mỗi đòn đánh tiếp theo của cô lại tăng thêm sát thương bằng đòn trước cộng thêm, tới vô hạn.
Một sức mạnh đáng sợ ít khi cô sử dụng. Thấy đồng đội mình đánh vui như vậy, 3 người con trai cũng tung hết sức, họ chiến đấu yolo với kẻ thù mặc Quinn chỉ đạo chiến thuật. 2 tiếng sau, quân đội chủ lực phá được vòng vây, Ctkun và động đội hạ được hàng ngàn tên địch, Rin đấm gãy đôi một tên tướng địch, một tên khác bị Quinn bắn què và đang bị trói quỳ. Các đội khác gặp một chút thương vong, còn đội của Quinn chỉ biết nhìn nhau và cười… Người họ gần như tắm trong máu kẻ thù. Họ nhìn nhau và cười trừ, trong khi Quinn vẫn quát họ vì không nghe theo chỉ đạo. Ctkun cúi xuống, nói với Quinn:
– Một cô gái xinh đẹp mà hay cáu gắt sẽ mau già nua xấu xí đấy!
Khiến Quinn đỏ mặt quay đi. Họ vui vẻ ra về, Rin gục ngã vào lưng Ctkun. “Haiz lại phải đưa về rồi, chắc do dùng sức quá đà. Giống ta vậy…” Tối hôm đó:
– Này, 4 người chiều nay bỏ vị trí! Tối nay ta bắt các người rửa bát cho cả trung đội! Hahaha!! Quinn say mèm… Nhẽ ra trong quân đội Nguyệt quỷ không được sử dụng rượu, nhưng hôm nay có khác của Nguyệt quỷ đoàn nên mọi người được rượu mừng chiến thắng. Những vị khách mới tới thuộc hàng “Tá”, cao hơn cấp sĩ rất nhiều. Họ là những chiến binh mạnh mẽ, cực kỳ tài giỏi và thiện chiến…
Nhóm Ctkun ngồi ăn ở một bàn, 3 người con trai ngồi đối diện với ba người con gái. Các đám người trong lớp tá tỏa ra xung quanh chào hỏi. Một nhóm dường như là mạnh nhất lớp Tá khi được giới thiệu, họ gồm một nhóm xăm trổ, đầu đều màu bạc. Một tên lại gần và sàm sỡ Rin, người ngồi ngoài cùng, đối diện với Ctkun.
– Có vẻ như bạn tôi không thích anh! Anh hãy bỏ bạn tôi ra đi. Ctkun nói rất nhẹ nhàng. Tên kia bước qua bàn bên cạnh, lấy một chai rượu:
– Cho ta mượn cái này!
– Xin lỗi anh bạn, ta không thấy cậu ở đây! Đây coi như lời xin lỗi của ta!
Ctkun biết điều gì sắp xảy đến với mình, nhưng cố tỏ ra bình tĩnh và thân thiện. Anh không muốn họ bị mắc lỗi vì mình. Anh cầm cốc rượu của tên kia:
– Cảm ơn! CHOANGGGG!!! Mọi người nhìn về phía ấy, mấy tên kia đứng chắn:
– Không có gì đâu, tôi lỡ tay làm rơi chai rượu thôi! Một tên nhanh nhảu đáp. Tên cầm đầu vụt chai rượu vào đầu Ctkun, máu chảy xuống, qua mái tóc rồi chảy xuống cằm anh, nhỏ xuống bàn. Majjin định cầm đao đứng dậy, Ctkun nắm vai anh, cười:
– Anh ta chỉ lỡ tay thôi mà!
– Đừng giả vờ nữa cậu đang chảy máu kìa! Ctkun tằng hắng, ám chỉ anh ngồi yên. Một tên trong đám cười chế giễu Ctkun:
– Hắn sợ uy danh đại ca Radit quá nên phát điên rồi!
Tên Radit cúi xuống, hắn nhổ vào mặt nạ của Ctkun:
– Nghe đồn ngươi là tên ưu tú ở đây! Hóa ra chỉ là một thằng chết nhát, lấp sau cái mặt nạ này. Rin không kìm nổi tức giận, đứng dậy, nắm chặt tay kêu răng rắc, Ctkun nắm lấy tay cô, giữ cô lại. Mấy tên kia cười:
– Đồ hèn hạ, để con gái ra mặt. Đi thôi anh em. Chúng bỏ đi, Rin lấy khăn lau máu và nước bọt trên mặt nạ của anh. Alice dùng phép thuật hồi phục, máu ngưng chảy. Rin mếu máo:
– Xin lỗi anh, tại tôi nên mới làm anh bị thương như vậy!
– Họ là gì của cô hả?
– Tôi từng ở đội của họ, nhưng vì không chịu được cách họ đối xử với các đội khác nên tôi rời đội, và vào chung đội với chị Quinn. Hắn nhận ra tôi nên tới gây khó dễ cho chúng ta…
– Không sao, sau này tôi sẽ giúp cô, cũng như khôi phục danh dự của tôi. Majjin giận dữ:
– Sao anh không để tôi cho chúng một bài học?
– Đánh nhau ở đây là phạm luật, chưa kể chúng đứng đầu lớp tá, chắc hẳn là rất mạnh, anh chưa chắc đã phải đối thủ… Anh tiếp lời:
– Thôi bỏ qua đi, mọi người ăn xong chưa ta trở về thôi!
Về đến trại tập trung, Alice lo lắng:
– Anh Ctkun, vết thương của anh khỏi hẳn chưa? Anh làm em lo lắm!
– Anh không sao, xước da thôi!
Rin thắc mắc:
– Từ ngày gặp anh, sao tôi luôn thấy anh đeo mặt nạ vậy?! Anh có thể bỏ ra cho chúng tôi xem mặt được không?
Ctkun giữ lấy mặt nạ:
– Không được!
– Sao vậy?! Chúng ta là đồng đội, là gia đình của nhau, không nên che giấu như vậy!
– Gia đình sao?!
– Ừh, họ trao cho nhau tình cảm, như cha mẹ anh trao cho anh vậy! Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc! Cho tới khi cha qua đời và mẹ lấy chồng mới. Nhưng dù sao nó cũng đã và đang là động lực cho tôi, tôi muốn lan tỏa nó đến mọi người!
Yuu tiếp lời:
– Cha mẹ tôi luôn lo kiếm tiền mà bỏ quên tôi, họ cho tôi sống trong nhung lụa nhưng quên đi cảm xúc của tôi, một ngày nào đó tôi sẽ cho họ thấy tôi sẽ tự mình làm được những gì!
Alice:
– Cha mẹ em sẽ rất vui nếu biết em giúp đỡ cho đất nước như vậy!
Majjin:
– Cha mẹ tôi bỏ nhau, tôi sống với cha. Cha tôi luôn bảo rằng: Ông còn yêu mẹ rất nhiều, nhưng ông không thể đem lại hạnh phúc cho mẹ. Ông bảo: Hai người cãi nhau, không biết ai đúng sai, nếu mẹ khóc thì đó là lỗi của cha. Và sau đó, mẹ đã trở về với tôi và cha, và tôi được sống cuộc sống hạnh phúc. Họ vẫn luôn tiếp sức cho tôi dù ở xa quê nhà.
Quinn cười vui vẻ:
– Gia đình tôi luôn động viên tôi, lo lắng cho tôi mọi chuyện, cha mẹ sẽ tự hào khi thấy chính tay tôi trừ khử mọi mầm mống tội ác trên thế giới này!
Ctkun buồn bã, nói một câu làm mọi người tụt hứng và buồn cho anh:
– Cha mẹ tôi bị người ta sát hại từ khi tôi mới sinh. Tôi bị cha nuôi và quê hương ruồng bỏ…
Rin nắm tay anh:
– Em xin lỗi vì đã khơi mào chuyện này… Anh đừng buồn, giờ anh có gia đình mới ở đây rồi! Mọi người sẽ luôn ở bên anh.
Ctkun siết tay Rin:
– Cảm ơn em, cảm ơn mọi người! Đừng nói với ai về thân phận của ta…
Anh đưa tay lên, tắt bỏ ma thuật, gỡ tấm mặt nạ xuống. Một khuôn mặt đẹp trai rạng ngời, thanh tú hiện ra sau lớp mặt nạ. Rin đỏ mặt:
– Anh đẹp trai quá! Còn hơn cả Yuu đó!
Yuu bĩu môi:
– Bổn công tử ta là đẹp trai nhất! Hahaha!!
Quinn ngơ ngẩn, ngắm nhìn anh:
– Đ… Đẹp trai quá! Tôi… Sờ mặt anh được chứ! Quinn đưa tay lên sờ má anh. Anh mở mắt, đôi ánh lên nỗi buồn vô hạn. Alice ngạc nhiên:
– A… a… Anh là… Chiến thần Aoshin?! Kẻ 3 năm trước đã thảm sát pháp trường?!
Aoshin đeo mặt nạ lại trong sự ngỡ ngàng của mọi người, anh lên tiếng:
– Ta che mặt lại vì sự an nguy của mọi người thôi. Bây giờ trục xuất ta cũng chưa muộn đâu!
Rin:
– Quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại và tương lai anh thay đổi quá khứ thế nào thôi! Giờ mọi người đã biết nhiều hơn về anh, nên anh không phải sống khép mình nữa. Hãy sống vui vẻ dưới cái tên Ctkun đi!
Mọi người vui vẻ trò chuyện tới tối. Họ đi ngủ vào giờ chuông giới nghiêm. Một điều bất ngờ chờ đợi họ sáng hôm sau. Sáng sớm, mọi người đứng xếp hàng chào đón một đội mới đến đăng ký và được tướng quân Garen đặc cách lên hàm sĩ: Một nhóm gồm một cô gái tóc bạch kim, dùng thần kiếm và điều khiển sét. Một nhẫn giả nữ dùng liềm xích, một nữ pháp sư với đôi mắt đỏ vô hồn, một nhẫn giả đấu sĩ với cặp song kiếm, bay lơ lửng theo anh là một thanh kiếm linh hồn. Tiếp đó là một nữ kiếm sĩ điều khiển rất nhiều linh kiếm. Cuối cùng là một sát thủ đeo mặt nạ sắt bí ẩn… Họ là đội đến từ Ionia: Kasumi, Yan, Akali, Irelia, Shen, Zed. Họ tới vừa để dành lại Ionia, vừa để tìm Aoshin.
Một tháng trôi qua, các chiến thắng liên tục được dành cho Demacia. Trận chiến định mệnh ở Placidium sắp đến, theo lệnh của tư lệnh Crowguard Loren, cha của Garen và Lux, quân đội Nguyệt quỷ có nhiệm vụ đánh thẳng vào yết hầu quân đội Ionia. Hướng tây quân đội chủ lực của Ionia dựa lưng vào núi, còn 3 phía còn lại chúng đưa quân phòng thủ tầng tầng lớp lớp. Quân chủ lực Demacia vất vả 15 ngày trời chưa chọc thủng được hàng phòng thủ ấy.
Sáng sớm hôm ấy, tất cả các cấp Nguyệt quỷ quân tập hợp, họ chia nhiệm vụ xong, tư lệnh Loren phát động tổng tấn công. Dẫn đầu là nhóm của Garen, Jarvan, Xinzhao, Fiora, Lux, Lito và Syvana. Syvana hóa rồng, khạc một quả cầu lửa về phía hàng phòng thủ, Jarvan dùng địa chấn làm chia rẽ quân thù, Lux tung tuyệt kỹ cầu vồng tối thượng đi kèm quả cầu lửa của Syvana. Garen và Xinzhao tả xung hữu đột, họ nhanh chóng chọc thủng một lỗ trên hàng phòng ngự của quân Ionia. Nhóm của Ctkun và Irelia lập tức lao theo, tiêu diệt nhiều quân địch trên đường dịch chuyển. Đến doanh trại trung tâm của quân Ionia, lão Gundarn chống gãy gỗ, bước ra ngoài:
– Khá khen cho bọn tép riu các người đã vào đến tận đây! Ồ! Mấy đứa đệ tử của ta cũng ở đây, chỉ thiếu tên Aoshin nữa là đủ bộ! Ctkun gỡ bỏ mặt nạ, đốt chảy nó.
– Cảm ơn đã nhớ đến ta, lão già! Hôm nay lão còn gì để trăn trối không đây!
– Khà khà, hay lắm! Hôm nay ta sẽ cho tất cả chết trung. Yan, Kasumi, Irelia thấy Aoshin thì mừng lắm, nhưng họ vẫn giữ vị trí, cẩn trọng bao vây lão Gundarn.
– Đưa những vật thí nghiệm lên đây! Lão Gundarn hô lên, từng chiếc lồng sắt mở ra, từng tên quái vật gớm ghiếc chui ra ngoài. Chúng lao vào tấn công họ, cuộc hỗn chiến xảy ra, lao Gundarn cười ha hả, lão vừa quay lưng đi, Aoshin chém hắn, hắn dễ dàng né được, Zed phân thân làm ba chiếc bóng, tấn công hắn từ ba phía, hắn dễ dàng né được. Jarvan tạo một bức tường vây lấy hắn ta.
Cuộc chiến 3 đấu một, nhưng phần thắng không nghiêng về họ. Zed và Jarvan bị đánh bay khỏi địa chấn. Lớp tường đổ xuống, bên trong là Aoshin và Gundarn đang xoáy vào nhau. Một bên như bóng tối, một bên như ánh sáng. Cả hai đều tung chiêu đoạt mạng, hễ trúng chiêu coi như mất mạng. Aoshin vung kiếm, thanh kiếm xoay tròn trong tay anh, chém rơi đầu lão Gundarn. Nhưng chiếc đầu liền lại ngay lập tức, anh chém cụt bất cứ bộ phần nào nó đều liền lại ngay lập tức. Yan dùng sấm sét tấn công một con quái vật, hét về phía Aoshin làm anh bừng tỉnh:
– Hãy dùng một đòn thổi bay hắn không còn một mảnh, vậy là được rồi!
Aoshin bay lên, triệu hồi sức mạnh sấm sét:
– FINAL… FLASHHHH!!! Một luồng năng lượng màu vàng kèm sấm sét cực mạnh bắn về phía Gundarn, lão ta chống cậy trượng xuống đất, một lớp bảo vệ không thể xuyên qua chặn đi chưởng của anh, anh lùi ra xa, giúp họ tiêu diệt những tên lâu la của lão Gundarn, rồi hét lớn:
– Ta sẽ dùng chiêu mạnh nhất của ta! Nếu ông đỡ được chiêu này, ta sẽ dâng sức mạnh Hỗn Thế Ma Vương cho ông!
– Được lắm con trai! Ta sẽ đứng đây ngay ngắn!
Aoshin cười thầm: “Chiêu thức này mà lão đỡ được, ta sẽ không làm Hỗn Thế Ma Vương nữa!”
Anh bay lên cao, đưa hai tay lên trời, dùng “thiên lý truyền âm”:
– Trời xanh ơi, đất mẹ ơi! Xin hãy cho con sức mạnh!
– Hỡi những người yêu chuộng hòa bình khắp nơi, ta là kẻ bảo vệ Ionia, giờ ta đang phải đấu với đại ma đầu Gundarn, ta muốn mượn sức mạnh của mọi người để đánh bại hắn, xin mọi người hãy đưa tay lên trời, chuyền sức mạnh chính nghĩa cho ta!
Anh giữ như thế một lúc, giọng nói quen thuộc vang lên… Những đứa bé ở khu ổ chuột Ionia giơ tay lên giữa phố, mọi người cũng giơ tay hưởng ứng theo… Quân đội Nguyệt quỷ giơ tay ủng hộ đồng đội… Qua lăng kính truyền tin, Vua Demacia Jarvan 3 đứng giữa bài phát biểu, giơ cao tay, mọi người ở Demacia giơ tay lên. Anine, Amumu, Azir và mọi người ở Shurimar ủng hộ anh.
Ở Freljord, Ashe và Sejuani trong buổi ký hòa ước, họ truyền lệnh cho mọi người đưa tay lên ủng hộ cho Aoshin. Người dân ở núi Targon đang ở đấu trường, họ theo lệnh Leona, đưa tay lên hỗ trợ Aoshin… Một quả cầu năng lượng to lớn ở bên trên Aoshin, anh thầm cảm ơn mọi người đã hỗ trợ anh. Anh gầm lên:
– GENKI DAMAAAA!!! Rồi ném quả cầu về phía lão Gundarn. Hắn thầm nghĩ quả cầu to lớn kia có là gì so với lá chắn và sức mạnh của lão, lão đưa một tay ra, chặn lại quả cầu… Aoshin bật cuồng huyết chiến tướng lên, đè quả cầu đi xuống. Lão Gundarn cười khẩy, hắn đẩy lại quả cầu về phía Aoshin… Kiệt sức, anh không giữ được nữa, quả cầu phát nổ khi chạm vào anh. Một vụ nổ long trời lở đất.
– AAAAAAAA!!! Chỗ anh đứng vừa rồi là một hố sâu, sức mạnh của anh biến mất. Lão Gundarn vuốt râu cười khà khà:
– Hơi tiếc là nó chết luôn rồi, ta còn chưa kịp thử sức mạnh của nó.
Mọi người thấy cảnh Aoshin hy sinh, đều không kìm được nước mắt. Kasumi ôm lấy Irelia:
– Anh Aoshin đâu rồi chị? Em không nhìn hay cảm thấy anh ấy nữa?!
Yan ôm lấy cô, đau khổ khóc:
– Không phải sự thật đâu! Anh ấy làm sau mà chết được!
Rin gào lên, cô lao về phía lão Gundarn tung một cú đấm toàn lực, Irelia ghép các linh kiếm, phi về phía ấy, Yan triệu hồi sấm sét vào thanh thần kiếm, ba người bị lão Gundarn chưởng bay ra xa, họ ho ra máu… Chả nhẽ mọi thứ kết thúc ở đây… lão Gundarn bước đến, bóp cổ Irelia nhấc lên:
– Ngươi đã bị moi tim một lần, giờ hãy chết vĩnh viễn đi, hắn đưa tay lên định moi tim Irelia, cô buông thõng, mặc kệ mọi thứ. Aoshin đã không còn, trái tim này là của anh, nó đã chết theo anh…
BÙMMMMMM!!! Một cơn sóng năng lượng mạnh mẽ phát ra từ đáy hố sâu vừa rồi, Kasumi cười:
– Anh ấy trở lại rồi!
Yan ôm lấy Kasumi:
– Chắc chắn là anh ấy rồi, nguồn sức mạnh vô biên này… Thật kinh hoàng!
Một bóng người bước lên khỏi hố, đột nhiên đứng trước mặt Gundarn khiến lão ta hoảng hốt, người ấy nhanh chóng giật Irelia khỏi tay lão, ôm cô, rồi xuất hiện ở trước mặt Yan:
– Hãy chăm sóc cô ấy, cuộc chiến này, ta phải chấm dứt nó!
Trạng thái mới của Aoshin là “thăng hoa”, một nghi thức ở Shurimar. Là thể thăng hoa cả phần rồng cũng như phần thiên thần của anh, tạm gọi là thăng hoa hoàn hảo. Anh bước tới trước mặt lão Gundarn, tung một đấm cực mạnh, lão bật lá chắn nhưng vẫn bị hất văng ra xa vì lực cú đấm cực mạnh và nhanh. Nhanh như chớp, Aoshin tiếp tục tấn công, Gundarn bắn chưởng tung tóe ra khắp nơi, Aoshin dễ dàng né hết chúng, anh đấm liên tục vào tấm lá chắn năng lượng của Gundarn.
Một cú đấm nặng tựa Thái Sơn, làm lớp lá chắn nát vụn, lực đấm kinh hoàng của cú đấm hất văng hắn đi xa hàng chục mét. Hắn quyết sử dụng chiêu thức cuối cùng, chống cây gậy xuống đất, hai tay vẽ ra xung quanh, tạo thành hình ngũ hành, hắn đứng giữa vòng tròn, cầm cây gậy lên, cây gậy bắt đầu xoay tròn tạo thành ánh sáng ngũ sắc. Aoshin triệu hồi thanh gươm của vua vô danh: Trời đất tối đen, sét đánh xuống liên tục, kết nối vào thanh kiếm của anh.
– Sấm sét chúa tể đại dương!
Sau đó anh đưa thanh kiếm lên cao, một lỗ hổng để ánh Mặt Trời đi qua, thanh kiếm lóe sáng vàng cùng sấm sét:
– ÁNH SÁNG MẶT TRỜI CÔNG lý!
Anh bổ nhào xuống từ trên cao, dồn hết lực cho đòn đánh này. Gundarn bắn ra dòng ma thuật mạnh mẽ, năm sắc về phía Aoshin, anh xuyên qua chiêu thức đó, chém một đòn chẻ đôi đối thủ. Lão Gundarn cười:
– Ngươi không biết ta bấ… Aaaa!!! Cái gì đây?! Thứ sức mạnh gì đây!!! AAAAA!!
Aoshin quay đi:
– Cháy lên đi hỡi ma thuật tráng lệ của ta! Mặt trời tàn bạo!
Gundarn cháy ra tro, những linh hồn trong cơ thể hắn tỏa ra ngoài, nhập vào những binh lính bị lão Gundarn tha hóa. Họ lấy lại tri giác và trở lại thành con người bình thường, có ý chí riêng chứ không còn bị sai khiến nữa. Mọi người cất vũ khí, ôm lấy nhau vui sướng. Aoshin đổ gục trong vòng tay người yêu và đồng đội…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hỗn Thế Ma Vương |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ lỗ đít, Thọc tay vô đít, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 21-06-2024 12:52:07 |