truyensexngan.net > Chat sex > Dĩ vãng nhạt nhòa

Dĩ vãng nhạt nhòa

Phần 141
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Sáng nay anh 4 và lão tam cùng đi gặp anh Lâm, chủ tịch hội nhà báo SG. Dù tên của hội này thì nghe rất bình thường, nhưng nó lại là một cơ quan có quyền lực… Tương đương với Sở Thông Tin và TRuyền Thông. Anh 4 bật cười, không có nước nào mà mấy cái hội đoàn nghề nghiệp kỳ quặc như Việt Nam. Lẽ ra các hội đoàn nghề nghiệp như nông dân, nhà báo, công đoàn công nhân… Là do người lao động trong các hệ thống nghề nghiệp đó lập ra, để đoàn kết hỗ trợ nhau trong nghề nghiệp, chia sẽ kinh nghiệm, cùng giúp nhau bảo vệ lợi ích chung của họ, và nhà nước không can dự, không can thiệp vào, miễn là họ không vi phạm pháp luật. Đằng này ở Việt Nam, các hội đoàn khi bầu cữ ban chủ tịch, thì đảng và nhà nước cử qua vài ông quan, một là bất tài, hai là đã về hưu nhưng còn… Ham quyền lực, thì cử qua làm chủ tịch các hiệp hội ngành nghề. Thế là từ chỗ xuất phát từ góc độ bảo vệ, giúp đỡ hội viên trong nghề nghiệp, các hiệp hội này dần dần phát triển về quyền lực, cuối cùng trở thành cánh tay nối dài của đảng và nhà nước trong việc quản lý hội viên, trở thành quyền lực thứ 2 sau hành pháp trong việc đưa ra những kiến nghị trên trời dưới đất… Để làm khổ hội viên hơn. Mà cũng phải thôi, đã từng có chuyện một ông chủ tịch hội nông dân là ông tướng quân đội về hưu làm, liên đoàn lao động thì do.. Một ông thứ trưởng thất thế chuyển qua… Tất cả những ông chủ tịch hiệp hội đó, có làm nông dân, công nhân, nhà báo… Ngày nào đâu, thì làm sao họ biết cái gì hay, cái gì dở, cái gì cần thiết của ngành nghề, để mà ra những quyết sách, chương trình hành động nâng cao lợi ích cho ngành nghề đó phát triển. Thế nên cuối cùng ví dụ như hội nông dân, dù có ban bệ từ trung ương tới phường xã, nhưng nông dân vẫn đói nghèo lạc hậu, công nhân thì không thể đình công hợp pháp được, do liên đoàn lao động không bảo vệ họ, vì ông chủ tịch liên đoàn có đi làm công nhân lúc nào đâu mà biết cái khó, cái khổ của công nhân. Thế là cuối cùng các lao động trong các ngành nghề chịu hậu quả 1 cổ hai tròng, từ cái khổ do nghề nghiệp mang lại đến cái khổ do chính những hiệp hội của họ mang lại, dù tôn chỉ và tên gọi của các hiệp hội đó nghe rất kêu, cứ như là do họ lập ra, và họ hưởng lợi ích từ nó. Tại sao nhà nước không để ông nông dân xuất sắc ra ứng cử chủ tịch hội nông dân, cho những công nhân sản xuất giỏi ra làm chũ tịch liên đoàn lao động, cho những luật sư giỏi có uy tín xã hội ra ứng cử chủ tịch luật sư đoàn…

Anh 4 ngẫm nghĩ rồi cười thầm, cũng đúng, quan chức nhà nước không thể cho những người xuất sắc như thế ra làm được, vì nếu để họ làm, họ có tài, có tầm nhìn, họ sẽ nhìn thấy và vạch ra những lỗ hổng của hệ thống quản lý, nay họ kiến nghị cái này, mai họ kêu gọi cái kia, họ đòi hỏi công khai minh bạch, thi làm sao mà các quan chức còn ăn uống chia chác tham nhũng, lợi dụng quyền lực được, nên các quan chức đó phải quản lý, can thiệp sâu vào để các hội đó có vỏ mà không có ruột, có tay chân mà không có đầu, để dễ bưng bít, dễ thao túng là phải thôi.

Ở hội nhà báo sài gòn này cũng thế, chủ tịch hội nhà báo, anh Lâm, cũng là một cựu thành ủy viên, cựu giám đốc Sở Thông Tin Truyền Thông, được cử qua làm chủ tịch Hội, và anh 4 cũng biết là quyền lực cái hội này ghê gớm, nó ghê gớm không vì cái tên, mà là vì chức năng. Đúng là thẻ nhà báo, một chứng chỉ hành nghề quan trọng là do ngành thông tin truyền thông quản lý, nhưng hội này lại có chứng năng tham mưu và đề cử danh sách, nên nó cũng to và làm cánh phóng viên nhà báo sợ… Y như cơ quản lý kia.

Thấy anh Lâm và mấy tay nhà báo của đoàn chủ tịch ngồi đợi sẵn, anh 4 và lão tam chào rồi gọi bia rượu mồi màng mang ra, chờ ổn định rồi vào việc

– Hôm nay gặp anh Lâm, cũng là thăm anh, và đúng là cũng có tý việc

Lâm cười ha hả, anh 4 kiếm mình, chắc cũng việc Hai Đức viết bài báo đá giò lái anh chứ gì

Anh cười cười, oan ức thật đó anh Lâm, em làm chủ tịch Sĩ Hùng, còn lão tam là tổng giám đốc, mình có biết mại dâm mãi dâm gì đâu, mà cũng bị lôi vào

– Thế giờ anh 4 muốn sao, Lâm thẳng thắng hỏi, anh ta quen thân già 4 này lâu rồi, sinh nhật con cháu cha mẹ anh em nhà anh ta, già 4 có bao giờ thiếu quà mừng đâu

– Nhờ anh giúp Sĩ Hùng có cơ hội minh oan với… Dư luận, cho lão tam đây với cương vị tổng giám đốc, phát biểu vài lời với báo chí, minh định rõ việc này… Để rộng đường dư luận

– Biết anh 4 và lão tam là doanh nhân làm ăn đàng hoàng lâu rồi mà, chuyện này dễ thôi, chỉ là… Mình chĩ làm chủ tịch hội, chứ không phải sếp mấy của mấy đứa phóng viên, nên tâm giúp anh là có, mà nhiều khi nói anh em, anh em làm hay không, cũng khó hứa trước

Biết tay Lâm đã giở giọng đòi tiền ra, lão tam mở cặp lấy 3 cái phong bì chuẫn bi sẵn ra, đưa cho Lâm, cũng không vờ vịt khách sáo, Lâm đút luôn vào giỏ

– Thôi thì để mình cố gắng, nhưng chắc được, anh 4 và lão tam có giúp đỡ tụi nó như vầy, chắc tụi nó cảm kích tấm lòng mà giúp thôi, mình biết mà, anh 4 chỉ có ăn nhậu, làm gì mà nuôi mãi dâm hay tổ chức bán dâm cái gì.

Lão tam nhìn vẻ mặt mèo già khóc chuột của Lâm, lão rủa thầm trong bụng, lão biết hết quyền lực ngầm của Lâm chứ, chỉ cần anh ta làm vài cái công văn gửi ngành quản lý, là có vài tay nhà báo lơ ngơ bị rút thẻ ngay, chứ ở đó mà khó với khổ, nhưng thôi, đó là việc của mấy ông nhà báo, mình tốt việc mình là được rồi

Anh 4, lão tam uống mấy ly rồi cáo từ ra về, sau khi lão tam gọi cho Diễm, quản lý quán Bar Sock, bảo cô điều cho mấy con nhỏ chịu quậy chịu lầy qua đây, cho Lâm và mấy tay chiến hữu anh ta vừa dt mời tới giải trí. Anh 4 thầm hài lòng, kệ, tay Lâm này tuy ở dơ, đạo đức giả, nhưng cũng còn tốt, có ăn có làm.

Sáng nay Viện như thường lệ, lại lên phòng kế toán Sa Thạch làm việc như mọi hôm nhưng cậu bực bội, vì vừa mới bị giật mất cái laptop mà hàng ngày cậu vẫn để ở bửng chiếc xe Nouvo cậu đi. Sau giây phút ngỡ ngàng nhìn theo 3 thằng nhóc đi chiếc Exciter rồ ga chạy vù đi, Viện ghé vào quán café trên đường ngồi cho bình tĩnh lại, cướp giật bây giờ lộng hành ghê gớm thật, giữa ban ngày ban mặt mà mình đậu xe ngoài đường nghe dt, chúng nó xồ lại giật, mình thì thư sinh mảnh khảnh, 1 chống 2 thì chống thế nào, huống chi tụi nó còn thêm cái máu liều vì đói khổ, và có khi… Nghiện nữa.

Và cái làm Viện buồn hơn nữa là khi cậu ta và hai thằng cướp giằng co nhau, thì người dân xung quanh bàng quang thờ ơ đứng nhìn, không ai hỗ trợ cậu, lẽ ra chỉ cần một người lao vào cùng phụ cậu bắt giữ một tên cướp, thì chuyện đã khác rồi. Mất cái laptop cậu buồn chút, nhưng sắm cái khác được, chuyện đó với cậu nhỏ thôi. Nhưng cái mất lớn hơn sau chuyện này, là lòng tin vào đạo đức xã hội của cậu mất theo, khi lẽ ra trong hoàn cảnh đó, người dân phải cùng hỗ trợ nhau chống lại cái ác, thì lại bàng quang vô tâm.

Viện ngồi ngẩn ngơ bên ly café nhỏ giọt tý tách, và lần đầu tiên cậu gọi thuốc hút, vì cậu biết chất nicotin có khả năng giúp người ta dãn ra sau khi căng thẳng. Và khi đã tỉnh táo lại sau sự cố, cậu bình tĩnh nhìn nhận lại, và thấy ra mình trách người dân vô tình cũng khó, vì cuộc sống bây giờ khó khăn hơn, đòi hỏi người ta phải thủ, phải thận trọng trong từng hành vi của mình, giúp cậu bắt cướp, chưa biết được gì mà có khi bị nó cho ăn một dao vào bụng thì còn mệt mỏi nữa. Nghĩ đến đây, Viện thở dài, phải, người dân bây giờ thờ ơ với cái sai, cái ác vì… Cái sai, cái ác lan tràn nhiều quá, từ cao xuống thấp, từ quan đến dân, nên người dân cũng muốn chống chứ, nhưng riết rồi nó nhiều quá, nhìn đâu cũng thấy, nên người ta nản, người ta bỏ qua, chấp nhận sống chung với nó… Để thủ cho mình. Không bỏ qua thì làm sao được, khi mà chính một trong những người có quyền lực trong hệ thống công an bảo vệ pháp luật, một vị Đại Tá, phó giám đốc công an thành phố sài gòn, đã chua chát thừa nhận với báo chí, “sỡ dĩ lâu lâu phải tiến hành đặc xá, vì tội phạm chật ních trong nhà tù, đặc xá cho ra sớm để còn… Trống chỗ”, tuy câu nói của ông nó nhẹ nhàng, nhưng nó gây ra rung động trong toàn xã hội, giống như thừa nhận pháp luật đã bất lực trong việc bảo vệ người dân. Mà như cậu là còn may mắn, chỉ mất của, có những người còn bị cướp nó chém gãy tay để cướp xe, hay bắn chết để cướp vàng.

Là một trí thức trẻ, có ăn học, Viện hiểu chứ, kinh tế khó khăn, nhà máy xí nghiệp đóng cửa hàng loạt làm công nhân, thanh niên thất nghiệp nhiều. Mà thất nghiệp nhiều nhưng vẫn phải ăn, phải sống nên người ta đi làm cướp giật nhiều cũng là 1 lý do quan trọng, nhưng nó chưa phải là lý do nền tảng nhất. Cái nền tảng nhất của đạo đức xã hội xuống cấp là do… Cách vận hành pháp luật của nhà nước. Người ta nói quan chi phụ mẫu, quan là cha mẹ dân, mà phàm là cha mẹ có lối sống nào thì con cái nó theo như thế, đó là trong gia đình. Thì ở xã hội cũng thế thôi, quan là cha mẹ dân, mà quan vơ vét quá, ăn trộm ăn cắp tài sản nhà nước, tham ô tham nhũng tràn lan từ phường xã đến trung ương mà không ai trị, không ai xử lý, có xử thì cũng xử kiểu giơ cao đánh khẽ, xử từ vai trở xuống, xử hình thức cho có…, Nên quan làm cha mẹ như thế, nên dân là con cũng bắt chước mà theo, nên nó mới sinh ra cái hậu quả sáng nay, là người ta thờ ơ với tội phạm, vì chống làm gì nữa cho mệt xác, tội phạm không phải chĩ còn là mấy thằng nhóc nghèo nàn dốt nát sáng nay giật laptop của cậu, mà còn tồn tại trong chính những bức tường thâm nghiêm của các cơ quan quản lý nhà nước, trong cả những ngành bảo vệ pháp luật, trong cả những vị nhìn đạo cao đức trọng comple cà vạt nghiêm chỉnh, hàng ngày lên tivi kêu gọi chống tội phạm, răn dạy đao đức, nhưng khi hết quay phim truyền hình, thì ăn cắp vơ vét gắp ngàn lần, triệu lần mấy thằng nhóc khi nãy. Hiện thực như vậy, thì người dân bây giờ chống cái gì, và lấy cái gì để chống, để rồi ăn vạ vào mình hay sao.

Cũng có một khía cạnh khác, đó là có những ông giáo sư tiến sĩ, nhưng chắc là bằng cấp danh hiệu thật hay giả thì còn phải suy xét lại, vạch ra tình trạng đạo đức xuống cấp là do dân trí thấp, Viện ngẫm nghĩ, dân trí thấp, tội phạm càng ngày càng gia tăng về số lượng và mức độ dã man cũng có, cũng đúng là thế, nhưng đó chỉ là một góc độ. Góc độ khác mà Viện suy nghĩ, là ngoài “nâng cao dân trí” ra, cũng còn phải có chương trình “nâng cao quan trí” nữa. Tội phạm không tàn ác dã man sao được, khi mà ngay cả trong quan chức hàng tỉnh, cấp giám đốc Sở chứ đâu có phải quan làng huyện xã, mà cơ quan nào thì có khi là một nhẽ, mà là sở tư pháp, là nơi kiểm soát việc thực thi pháp luật, mà vị Phó Giám Đốc Sở Tư Pháp còn lấy cuốc bổ vào đầu dân khi tranh luận với dân, thì chuyện mấy thằng nhà quê côn đồ thất học chúng nó phạm tội dã man thì đâu có gì là lạ. Thế nên chuyện tội phạm tràn lan đạo đức xuống cấp cũng khoan hãy trách nhân dân và dân trí, mà hãy trách trước tiên, xử lý cái nền tảng là các bậc cha mẹ dân, và trách cái quan trí, nâng cao cái quan trí trước đã. Kẻo có ngày người dân lại nhắc đến câu “miệng quan, trôn trẻ” thì lúc đó là loạn thật sự, vì trôn trẻ con nó bạ đâu ỉa đấy, rất vô duyên và thiếu văn hóa, rồi miệng quan cũng thế, khi người dân có dt quay clip lại, hình chụp rành rành, mà quan chi phụ mẫu còn bao biện là cụ già đó tự… Lao đầu vào cuốc, thế mà miệng quan cũng phun ra được, nó thối, tùy tiện, và vô duyên như trôn trẻ vậy. Phó giám đốc Sở dùng cuốc bổ vào đầu dân mà bao che không xử thì thằng nhóc nhà quê nó cầm dao chặc tay cô kia cướp xe cũng là chuyện có thể hiễu được, trách gì chuyện dã man của nó

Ngẫm nghĩ thở dài chán nản, Viện cũng không thèm đi thưa hay trình báo, cậu uống xong ly café rồi dắt xe chạy lên công ty, cũng gần mà, còn 1, 5km nữa là đến.

Thấy mặt cậu và dáng vẻ bơ phờ của cậu, và cũng vì Viện lên làm trễ, Bang, trưởng phòng kế toán ngoắt cậu lại hỏi, rồi nghe Viện bị giựt giỏ xách mất mấy cái hồ sơ quan trọng cùng laptop công ty cấp thì Bang cũng bực bội, bảo Viện ngồi chờ chút, rồi anh ta lấy dt gọi đi cho ai đó,

Rồi 40 phút sau, Viện ngạc nhiên hơn khi thấy Bang cầm… Cái cặp laptop của cậu đi vào, em kiểm tra coi còn thiếu gì không, rồi qua phòng anh, có tý việc.

Viện hoàn toàn bất ngờ, và giờ cậu tin là Hương nói đúng, tập đoàn Sa Thạch này là một tập đoàn… Ăn cướp còn cao cấp hơn 3 thằng giật laptop, vì dĩ nhiên là nó có cao cấp hơn, nên chỉ cần trong vòng 40 phút, nó hốt ngay 3 thằng nhóc kia, lấy lại laptop cho cậu, điều mà cậu tin là công an sẽ không làm được, hoặc có thì cũng không nhanh được. Cậu hiểu là giờ cậu càng phải thận trọng hơn trong việc làm gián điệp của mình, Viện thở dài, lại nhớ Hương, không biết giờ cô ấy đang làm gì nhỉ, tối nay về dt cho cô ấy mới được. Viện coi lại laptop giấy tờ thấy còn nguyên, rồi cậu qua phòng Bang

– Em ngồi đi, hôm nay cũng gần 1 tháng anh tuyển em vào làm việc, và hoàn toàn đánh giá cao năng lực của em, và cũng tìm hiểu qua lý lịch em, nên cũng muốn tuyển dụng em vào làm chính thức, kết thúc thời gian thử việc theo quy định công ty.

– Dạ, em cám ơn anh và ban giám đốc đã có đánh giá tốt

– Khoan cám ơn vội, còn một chuyện nhỏ nữa, là khi anh trình hồ sơ của em cho anh Lộc tổng giám đốc, thì anh Lộc có ý muốn em làm một việc nhỏ nữa để qua đó đánh giá thêm, đây là hồ sơ thi công của công trình xây chung cư cho đối tác tại Nhà Bè, anh Lộc muốn em đi xuống đó, khảo sát kiểm tra đánh giá xem coi có gì bất thường không, nếu em làm tốt, thì khi quay về mình kết thúc hợp đồng thử việc hôm nay và ký chính thức vô thời hạn luôn

Nhìn Viện cầm hồ sơ công trình chung cư An Cư đi ra, Bang trầm ngâm, phải, một tháng nay giao nó làm hồ sơ linh tinh nhưng nó làm hiệu quả, thế là chuyên môn giỏi, nhưng hôm nay cho nó đi thực tế, để nó tự thấy và hiểu ra cái… Ăn gian rút ruột của nghề thi công xây dựng, xem phản ứng đạo đức của nó thế nào, để sau này nó còn làm những hồ sơ tài chính của các công trình khác, đặc biệt là những công trình có vốn ngân sách, nó đạo đức quá nó la làng lên thì chết. Còn nó giỏi như 2 con kia, mà biết chuyện như hai con kia, thì mới tuyển dụng được. Và Bang còn nhớ thêm một ý nữa khi Lộc nói, nếu nó biết chuyện thì nhận nó, và sau này cho nó ký tá nhiều chút, đễ lỡ sau này chuyện có lộ ra, thì mình… Đổ thừa cho nó, mình thí chốt mà… Giữ xe. Bang cười cười, có tài là tốt, nhưng có tài mà cậy tài, không tỉnh táo, thì có ngày bị người ta thí chốt.

Viện về bàn mình, cậu xem hồ sơ kỹ lưỡng rồi xách xe đi qua Nhà Bè, chỗ công trình công ty An Cư, cậu không biết là lúc này chiếc Landcruiser do người tình của Hương cầm lái, cũng đang chở Hương và bạn thân của cô qua đó

Gã và 2 cô đang ngồi đối diện chung cư An Cư, bên quán café cóc, nãy giờ gã chạy xe một vòng quanh công trình, cũng quan sát được một số, nhưng bị vòng rào tôn cũ che khuất, nên có những cái bên trong chưa rõ cần phải quan sát thêm, thì bị hạn chế tầm nhìn, mà không vào trong được, cửa nào cũng có mấy thằng bảo vệ bặm trợn đứng canh, gã và hai cô quan sát, tính toán

Tý sau Hương nhíu mày khi nhìn thấy Viện, sau khi trình giấy vào cổng, cậu ta xách cặp vào. Cô nhìn qua gã, thấy gã nhíu mày suy nghĩ, Hương nháy gã một cái, anh ngồi đây nhé, em đi qua kia chút, rồi cô xách giỏ đi vòng qua cửa hông của công trình, ngó thấy có quán café cóc, cô ngồi vào một góc khuất bởi 2 chậu dừa kiểng rồi móc dt gọi cho Viện, nghe cậu ta vui mừng khi cô gọi, rồi ngạc nhiên khi nghe Hương đang ở sát bên, và nghe Hương dặn dò, Viện nói cô yên tâm, hẹn Hương đợi cậu xong việc rồi sẽ kín đáo đi qua quán đó gặp cô.

Gã và Hạnh đang suy tư thì nghe Hương dt nói cứ yên tâm, việc để cô lo, gã yên tâm hẳn, và cũng không hỏi lại, gã hiểu Hương có chỗ khó xử nên cô không nói ra, mà kệ, quan tâm quá chưa hẳn đã hay, gã quay qua bàn bạc với Hạnh chuyện Ba Thới thụt két 800 triệu.

– Anh nghe Hương nói là chuyện Ba Thới nói em là anh ta thụt két vì con bệnh là không đúng, còn chuyện gì thì Hương không rõ,

– Sao Hương biết, em chưa nói gì với nó và anh mà, Hạnh cũng thắc mắc

– Anh không biết thì sao anh là anh của em được, gã cười cười, Hạnh nè, em xử lý vậy là khéo, còn giờ anh muốn em làm một bước nữa, em tìm hiểu coi tại sao Ba Thới hụt tiền, 800 triệu không phải lấy 1 lần là xong, mà nó sẽ thể hiện trên sổ sách, em coi sổ sách rồi rà soát xem sao nhé

– Dạ, em hiểu, và để em coi rồi em báo anh

– Nhớ liệt kê ra cho anh chi tiết, ví dụ ngày nào Ba Thới rút tiền ra, tổng cộng từng khoảng cho con số 800 triệu, ngày nào lấy, chi tiết hết, gã kết luận

Ở trong công trình, Viện và thằng kế toán công trình ngồi uống café, rồi Viện kêu chỉ huy công trình và tư vấn giám sát cho mượn nhật ký thi công và những tài liệu có liên quan. Sau đó cậu yên lặng ngồi rà soát lại, sau khoảng một giờ rà soát những cái chính yếu, cậu phát hiện ra có sự gian lận về vật tư, thay đổi loại vật tư từ thép tốt thành thép thường, xi măng mác cao xuống trung bình… Và nhiều hạng mục khác. Đó là Viện đánh giá sơ bộ, chưa đi vào chi tiết nhưng Viện đã thấy ra những vấn đề mấu chốt

Xếp tập hồ sơ lại, Viện trầm ngâm suy tư, rồi nhìn quanh khi không có ai chú ý, cậu lấy dt chụp lại hết những đoạn văn bản cần thiết có liên quan đến việc rút ruột, rồi rà soát kiểm tra lại chút nữa, cậu giả vờ đi lòng vòng nhìn ngó công trình rồi lấy dt ra chụp lại những vị trí tập kết vật tư cát, đá, xi măng, cừ tràm… Rồi cậu lấy xe máy đi qua bên bàn Hương ngồi.

Thấy Viện đang đi vào, Hương nhìn quanh rồi ngoắt Viện lại bàn ngồi, anh, mình nói nhanh, để 11h30 thợ hồ họ hết giờ, họ qua quán café là không hay

Viện nói Hương nghe về việc công trình bị rút ruột thế này thế kia, rồi đưa cho cô cái thẻ nhớ dt, Hương chép hết vào laptop xong cô hun má cậu 1 cái, em có việc phải đi với bạn, không có nhiều thời gian nói chuyện với anh, anh về đi, lúc nào tiện thì alo em, em đi công tác về rồi mình gặp nhau

Nhìn Hương ngó quanh quất rồi xách túi đi bộ đi, Viện thắc mắc không biết cô đi đâu mà vội vậy, cậu nổ máy xe rồi kín đáo chạy chầm chậm phía sau

Tý sau cậu thấy Hương ghé vào quán café xéo bên cổng chính công trình, rồi cô đi vào quán ngồi xuống cạnh 1 người đàn ông, bên kia là 1 cô gái nữa ngồi đang xem gì đó trên máy của cô ấy

Và tim cậu như thắt nghẹn lại, có cái gì nhói đau như đâm sâu vào lòng khi Viện thấy Hương khoát tay người đàn ông đó vòng qua vai cô, rồi cô mở laptop ra, họ chụm đầu vào xem, rồi chút chút Hương hôn vào má người đó, rồi tý sau người đó mỉm cười, gật gật đầu rồi hun vào má Hương, rất nồng nàn và tình tứ

Viện đứng đó, cậu như không còn là mình nữa, cậu muốn hét lên, muốn gào lên, muốn vứt bỏ hết tất cả và đi tim một nơi nào đó để ngồi đó, để gặm nhấm sự đau khổ đang gào thét như muốn phá bung những suy nghĩ, tâm hồn cậu ra, cho đến khi 3 người kia lên xe chạy đi

Viện cũng không biết mình làm thế nào mà chạy xe về đến công ty, và trưa đó, cậu bỏ cả cơm, chỉ ngồi ôm mặt nhìn chăm chăm vào hình Hương và cậu khoát tay đi dạo trong công viên ngày nào, cậu cứ ngồi như một pho tượng, bề ngoài bất động nhưng trong lòng cậu, những suy nghĩ gào thét không ngừng, như những cơn sóng ngầm dữ dội

Cậu biết Hương không nói dối cậu, cô có người yêu rồi, nhưng ngồi nghe Hương nói là việc khác, còn tận mắt thấy cô và người ta âu yếm nhau, nồng đượm với nhau, lại là khác nữa

Rồi cậu ước gì cậu nghe lời Hương, khi nhớ lại Hương đã từng nói cậu, sống trên đời, có những chuyện mình đừng ráng mà tìm hiểu, vì không có lợi, mà còn làm mình mệt mỏi thêm

Viện ngồi rất lâu, đến khi tiếng các cô gái đồng nghiệp cùng phòng đi ăn trưa về, thì cậu mới tỉnh lại, và cậu xin Bang cho nghỉ làm buổi chiều vì… Đi công trình say nắng, nhức đầu, sau khi trình bày cho anh ta nghe về những cái phát hiện của mình

Bang nhìn theo khi Viện ra về, anh ta thấy ra sự lạnh lùng thờ ơ của Viện, anh ta hiểu lầm là Viện thờ ơ dững dưng với phát hiện của mình, anh ta gật gù hài lòng, nó không quan tâm, không vui buồn thế là nó đã tự hiểu đó là chuyện hiển nhiên, sau này nó làm chính thức, có gì mình cứ chia chác cho nó một ít, nhưng gài nó vô thế cờ thí, không thí thì tốt, còn kẹt quá, thì tính luôn

Gã và 2 cô ghé quán cơm tấm vỉa hè ở Long An ăn vội vã thì nghe dt Lành gọi báo đã về đến SG, Hương nghe vậy cô bèn hướng dẫn nó lên thẳng công ty anh Duy, rồi anh Duy sẽ sắp xếp để chiều nó đi đón tám thằng lính ngoài quê cô vào Nam, rồi nó chia 6 thằng ở đó, còn 2 thằng nó điều lên công ty Đại Việt của gã, rồi bàn giao cho con Liên sắp xếp. Tụi này lính chuyên nghiệp của Tòng, không cần nó huấn luyện, nhưng nó cũng sẽ là nhóm trưởng của đám này, Hương dặn dò Lành như thế

Gã và các cô ăn xong thì ghé qua công trình nhà xưởng đang thi công của Lộc đen ở thị xã Tân An cho một công ty Hà Lan, rồi đi vòng lên Thị xã Tây Ninh, ghé công trình nhà ở cho công nhân thuê mà Lộc đen đang thi công cho công ty khách hàng ở đó, ghé chỗ nào gã cũng kín đáo dừng xe quan sát, chụp hình, rồi kêu Hạnh giả vờ làm người của phòng tài nguyên môi trường huyện đi quan sát, ghi chép làm như khảo sát công trình xây dựng trong địa bàn huyện.

Bọn lính thi công của công trường cũng không nghi ngờ gì, vì công trình không có che chắn, và vẻ ngoài của Hạnh cũng giống viên chức nhà nước, nên cô thoải mái quan sát, ghi nhớ địa hình vào óc rồi vào xe, cô vẽ ngay lại sơ đồ cho gã, ghi chú rõ cả những khu nào để vật tư, cái nào xây lâu rồi, phần nào mới xây hôm nay, và cả những máy móc hỗ trợ thi công có tại công trình cô cũng ghi chú đầy đủ. Và làm như công trường bụi bặm và nắng nóng quá, nên nói chuyện với thằng cai thầu xong là Hạnh đeo khẩu trang và kính râm kín mít, cũng phải thôi, ít người nhận diện được cô càng tốt. Và tại mỗi nơi, khi xe gần vào đến, gã chịu khó thay biển số giả và dán decal số xe giả vào, rồi khi chạy xe đi xa ra gã mới gắn lại bảng số thật, và lột decal giả hai bên hông xe ra

Tối đó 19h sau khi ghé 1 khách sạn khuất trong kẹt tại Thị xã Tây Ninh, vứt cho thằng tiếp tân 400k để nó khỏi lèn èn kêu trình giấy, gã kêu Hạnh đi mua đồ ăn chung cho cả bọn rồi mang lên phòng ngủ, Hương bảo ba đứa đi ăn thì gã gạt đi, không nên, anh không muốn bất kỳ người dân nào lòng vòng trên đây có ấn tượng về ba đứa mình xuất hiện trên này, giờ ở trong này, ăn uống nghỉ ngơi, khuya nay 23h ta lại chạy vòng lại 3 chỗ củ, quan sát thêm ban đêm nó như thế nào rồi về nhà, còn lên kế hoạch

Gã và hai cô gái ăn tối tạm bằng mấy ổ bánh mì khô khốc Hạnh mua, rồi cả ba lăn ra ôm nhau ngủ sau khi gã chỉnh đồng hồ báo thức 23h khuya dậy

Gã nằm giữa, 2 cô gái nằm hai bên, tý sau ba đứa ngáy pho pho, một ngày vừa chạy xe, vừa chú ý quan sát, vừa ghi chép đánh giá, rồi ăn uống vội vàng, nên họ mệt lử.

Không biết bao lâu sau thì gã và hai cô bật dậy khi nghe chuông dt đổ liên hồi báo thức, gã thúc hai cô dậy tắm rửa thay đồ nhanh còn đi. Rồi tự tay gã cầm khăn tắm nhúng nước lau sạch sẽ những vị trí mà cả bọn có thể lưu lại dấu tay, xong gã dt xuống quầy tiếp tân báo trả phòng, Hương và Hạnh tròn mắt ngạc nhiên khi thấy gã mở vòi sen, mở nước nóng cho nóng hết cỡ rồi vứt cái vòi sen cho nước xịt ra sàn phòng, Hạnh và Hương hỏi gã làm vậy để làm gì, gã bảo cho hơi nước nó bốc lên, bám vào các đồ vật trong phòng, giảm bớt khả năng phát hiện dấu vân tay. Hai cô gật gật đầu, vụ này hay, mai mốt đi làm gì mà bí mật, làm theo cũng tốt. Hai cô hiểu chứ, những chuyện này, càng ít thông tin, thì sau này công an càng khó điều tra.

Ba đứa đi xuống trả phòng, thằng tiếp tân nó tính hỏi gã có uống nước gì trong tũ lạnh không thì gã vứt cho nó 500k nữa, trả tiền phòng đấy, dư thì cho mày, anh có uống chai nước suối, mày tự xữ nhé.

Thằng tiếp tân nhìn theo chiếc xe hơi chạy đi, thằng cha này làm gì mà đi với 2 con xinh thế mà nửa đêm không ở để quất tiếp lai chạy đi nhỉ, mà nó cho mình gần 1 triệu, cũng ngon, thôi kệ. Hôm nay ông bà chủ đi chơi về trễ, nó ém luôn vụ này, bỏ túi gần 1 triệu cho khỏe, ai biết đâu

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196
Thông tin truyện
Tên truyện Dĩ vãng nhạt nhòa
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chat sex, Chưa phân loại, Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Sextoy, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex dài tập, Truyện sex hiếp dâm
Ngày cập nhật 04-06-2024 04:38:30
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đi cưới mà hại thận (Update phần 42)
Bốn tháng lockdown (Update phần 27) - duonganhcotu
Cave hạng sang (Update phần 18)
Người mẹ làm đĩ (Update phần 24)
Bà giám đốc đa tình (Update phần 17)