Con đường bá chủ – Quyển 2
“Nam nhân xấu… nếu một ngày đăng lâm ngôi Bá Chủ, ngươi cũng sẽ biến thiên hạ thành cảnh tượng thái bình như vậy… có đúng không?”
Tần Mộng Ảnh tóc dài tung bay, đưa mắt nhìn về phương xa, trong lòng tràn ngập tưởng niệm, nhẹ giọng nói ra…
“Bá Chủ?” Tô Nhan một lần nữa rung rẩy toàn thân, một cảm giác sôi sục bất chợt xuất hiện trong máu nàng…
“Gia chủ… chúng ta xấu hổ, chúng ta không đáng được ngươi tha thứ, không đáng được mọi người cầu xin…” Diễm Địa và đám trưởng lão vẫn không ngừng hướng về toàn thể bách tính dập đầu, lệ rơi đầy mặt nói ra…
“Hừ, mạng của các ngươi hiện tại đã thuộc về họ, khi nào bọn họ không muốn các ngươi chết, các ngươi phải sống cho bổn tọa!” Diễm Nguyệt Kỳ lạnh lùng nói…
“Vâng, chúng ta xin thề! Một đời này, sống vì toàn thể lãnh địa Diễm gia, sống vì toàn thể sinh mệnh trong phạm vi Diễm gia…” Diễm Địa nghẹn ngào khốc rống, cung kính dâng lên Linh Hồn Bổn Nguyên của mình…
“Sống vì lãnh địa Diễm gia, sống vì toàn thể sinh mệnh…” Đám trưởng lão đồng thanh hò hét, theo sau đó là toàn bộ Diễm gia tộc nhân…
Toàn bộ đều dâng lên linh hồn bổn nguyên để Diễm Nguyệt Kỳ nắm giữ, tuy nhiên nàng chỉ thu của những người đạt tu vi Hóa Thần trở lên…
Ranh giới giữa sự sống và cái chết khiến bọn hắn nhận ra đâu mới là mục tiêu sống sau này của mình…
“Không tồi, sau này Diễm gia sẽ do ngươi cầm đầu! Công pháp cấp cao toàn quyền học tập!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn Diễm Địa gật đầu nói.
“Gia chủ… không thể…” Diễm Địa một mặt hoảng sợ, xem ra Diễm Nguyệt Kỳ vẫn không muốn quay về gia tộc…
“Gia chủ xin nghĩ lại!” Diễm gia toàn bộ gương mặt tái mét…
“Bổn tọa còn có lý tưởng sống của riêng mình, ta phải theo chân nam nhân kia… biến toàn bộ thiên hạ trở thành cảnh tượng như lãnh thổ Diễm gia hiện tại! Nơi mọi sinh mệnh bình đẳng…” Diễm Nguyệt Kỳ phất lấy ống tay áo, hào khí ngất trời…
Tần Mộng Ảnh nghe vậy, hài lòng gật gù…
“Đương nhiên nếu Diễm gia gặp khó, bổn tọa không ngại động thủ một chút!” Diễm Nguyệt Kỳ ném cho Diễm Địa một liều thuốc an thần, lúc này toàn bộ Diễm gia mới thở phào nhẹ nhõm…
“Chúng ta còn chưa chết?” Đúng lúc này, Diễm Viêm Thương và Diễm Dương vừa ngất đi tỉnh lại, sắc mặt hưng phấn hò reo…
Chỉ là rất nhanh, lời nói của Diễm Nguyệt Kỳ khiến bọn hắn đái ra máu:
“Hậu nhân của Diễm Vô Trần, toàn bộ phế bỏ tu vi, giam cầm vĩnh viễn!”
Giết gà dọa khỉ…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://truyensexngan.net
Lạc Nam không biết chuyện xảy ra ở Diễm gia, cũng không biết quân cờ Hàn Thẩm mà hắn bố trí nảy sinh tác dụng, lúc này đang một mặt nhàm chán nhìn các trận đấu của mười người Bạch Liệt…
Thỉnh thoảng cùng Bạch Liên Hoa liếc mắt đưa tình khiến đám người Bạch Sa sắc mặt co giật, thầm hận không thể móc mắt tên này ngay lập tức…
Uyển Dung ở trong Linh Giới Châu bồi bạn cùng Linh Lung và Minh Nguyệt, đồng thời chờ đón chúng nữ xuất quan…
“Chủ nhân, thực lực của mấy người này khá ổn, bất quá hình như không chiến hết sức!” Tiểu Sư từ trong áo hắn ló ra cái đầu nhỏ, nhìn trận chiến đang diễn ra bên dưới nghi hoặc nói ra.
“Hai con hàng kia là Hoàng Tử, đám người còn lại không dám đắc tội, chỉ đánh cho có lệ!” Lạc Nam nhàm chán ngáp một cái nói ra.
Sau lượt đấu đầu tiên, từ mười người còn lại năm người, xuất hiện tình cảnh lúng túng, vì nếu chia ra tiến hành đơn đấu sẽ dư thừa một người…
Như có sắp đặt từ trước, Tề Minh khôn ngoan chủ động đứng ra xin rút lui, chỉ còn lại vừa đủ hai cặp đấu, xem như bán kết…
Bạch Liệt cùng Ngọc Trần…
Bạch Dương cùng với Đại Linh…
Nhìn trận chiến giữa Ngọc Trần và Bạch Liệt mà Lạc Nam triệt để thất vọng, dù thiên phú của Ngọc Trần có cao đến đâu, nếu chỉ mãi là chó của hoàng thất, thành tựu tương lai của hắn cũng chỉ có hạn mà thôi…
Cường giả là phải không khuất phục trước cường quyền, không để các yếu tố khách quan chèn ép… Ngọc Trần ở trước mặt Bạch Liệt chỉ dám múa máy cho có lệ, sau đó giả vờ bị thương nhận thua…
Tình cảnh này khiến vô số khán giả quan chiến thở dài ngán ngẩm, bất quá không ai dám nói cái gì, dù sao ở trước mặt Bạch Liệt, chỉ sợ bọn hắn cũng không dám đánh nặng tay…
Bạch Liệt cứ thế thuận lợi trở thành người tiến vào vòng đấu đơn sau cùng…
Trận chiến còn đang diễn ra trên sàn đấu thuộc về hai người Bạch Dương và Đại Linh…
Bạo lực nữ Đại Linh vậy mà khiến Lạc Nam âm thầm khen ngợi, nữ nhân này có một khỏa tâm cường giả, không quan tâm đến thân phận hoàng tử của Bạch Dương, không quan tâm cường quyền, điên cuồng chiến đấu, hết sức kịch liệt…
Ngay cả Đại Địa Chân Thân cũng vận dụng, thân thể to lướn cùng lực phòng ngự kinh người khiến Bạch Dương chật vật không ít…
Bất quá nói thế nào thì nói, Bạch Dương cũng là nhân vật trên Hoàng Kim Bảng, mặc dù hiện tại áp chế tu vi, nhưng kinh nghiệm lão luyện phong phú, lại thêm công pháp và vũ kỹ đẳng cấp chênh lệch quá lớn…
Cuối cùng đem Đại Địa Chân Thân của Đại Linh đánh vỡ, mệt mỏi giành được thắng lợi…
Trận chiến cuối cùng, Bạch Liệt chiến với Bạch Dương, đám khán giả chán nãn lắc đầu, kết quả không cần xem cũng biết…
Quả nhiên, Bạch Dương vừa đại chiến xong, linh lực tiêu hao thảm trọng, bị Bạch Liệt dễ dàng nghiền ép đánh xuống đấu trường, chỉ có thể đem mọi oán hận trúc đổ lên đầu Đại Linh…
Cũng tại nữ nhân điên này mà hắn không giành được chiến thắng.
“Đây là vòng trong Thổ Chiến Đại Hội nhàm nhất ta từng được xem!” Một tên khán giả nhẹ giọng nói ra, trong lòng chán nãn…
“Haha, mặc kệ… được xem vòng loại có Văn Lang thể hiện đã không tệ rồi!” Một người khác vỗ vỗ vai hắn an ủi…
“Nói không sai, mặc dù vòng này xem không ra gì, nhưng trước màn biểu diễn đặc sắc của Văn Lang ở vòng loại, ta cảm thấy hoàn toàn xứng đáng…” Đám đông lập tức tán thành, hướng ảnh mắt về phía thanh niên đang lười nhát ngồi trên tảng đá kia, tràn đầy hâm mộ.
Lạc Nam cũng lịch sự gật đầu mỉm cười, xem như đáp lại.
Tình cảnh này khiến Bạch Liệt tức giận xém chút thổ huyết, hôm nay hắn rõ ràng là nhân vật chính, lực áp quần hùng, vì sao không ai chú ý đến hắn?
Hướng ánh mắt về phía Bạch Liên Hoa, hy vọng nhìn thấy ánh mắt an ủi của nàng, một cảnh tượng đủ làm hắn phát điên xuất hiện…
Chỉ thấy ánh mắt của tình nhân trong mộng từ đầu đến cuối chưa từng hướng về hắn, chỉ ôn nhu ngắm tên khốn kiếp kia mà thôi…
Tại sao? Ngày hôm nay hắn là người chiến thắng mà, hắn vượt qua mọi đối thủ để đứng tại nơi này, tại sao ánh mắt nàng chưa từng trao cho hắn?
Bạch Liệt sắc mặt vặn vẹo, nắm tay siết chặt đến xương cốt kêu lạch cạch, ghen ghét dâng lên trong lòng không thể nào tả hết bằng lời… hắn thề, Văn Lang sẽ chết rất thảm.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Bạch Liệt nhìn về Thái Tử Bạch Thiên, bắt gặp đối phương cũng nhìn về hắn, hai huynh đệ bí mật gật đầu… chỉ cần kế hoạch của hắn thành công, Bạch Liên Hoa sau này chính là của hắn.
“Biểu hiện không sai, kết quả chung cuộc Thổ Chiến Đại Hội đã có, Văn Lang trở thành Tân Quán Quân, Bạch Liệt là Tân Á Quân và Bạch Dương thuộc 3 người mạnh nhất…” Bạch Sa hoàng đế trịnh trọng đứng lên hướng Bạch Liệt gật đầu khen ngợi, sau đó trầm giọng tuyên bố khen thưởng, âm thanh vang vọng Bạch Đế Thành:
“Ba ngày sau, Nhị Lão sẽ hướng dẫn mười người có mặt ở vòng này cùng Tân Quán Quân tiến vào Thư Viện Hoàng Gia chọn một môn Vũ Kỹ làm phần thưởng, Tân Quán Quân là người duy nhất được chọn Vũ Kỹ Linh Cấp, Á Quân được chọn Thiên Cấp, những người còn lại chỉ được chọn Thiên Cấp Hạ Phẩm trở xuống!”
“Đa tạ bệ hạ!” Tề Minh đám người cung kính chắp tay, phần thưởng như vậy đã khiến bọn hắn mừng rỡ dị thường, Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ cũng không dễ tìm a… đó cũng là mục tiêu đặt ra ban đầu của bọn hắn.
Bạch Sa ra vẻ hào phóng gật đầu, lúc này thản nhiên tuyên bố phần thưởng kế tiếp:
“Sau khi chọn xong vũ kỹ, ba người có thành tích tốt nhất là Văn Lang, Bạch Liệt và Bạch Dương được phép tiến vào Cảnh Địa tu luyện!”
“Đa tạ Phụ Hoàng!” Bạch Liệt và Bạch Dương liếc nhau, cung kính nói ra…
Ngọc Trần sắc mặt không hề dễ nhìn, vốn mục tiêu của hắn là lọt vào top 3, chỉ đứng sau hai vị hoàng tử Bạch Liệt và Bạch Dương, nào ngờ lòi ra tên khốn kiếp Văn Lang…
Đám khán giả nghe Bạch Sa toàn diện tuyên bố hoàn tất, đồng loạt hướng ánh mắt ghen tị về phía Văn Lang, muốn xem thử phản ứng vui mừng của tên này… chỉ là rất nhanh sắc mặt cả đám trở nên cổ quái…
Van Lang đâu rồi?
Lạc Nam sau khi nghe tuyên bố của Bạch Sa đã lập tức rời đi, mặc dù lần này đến đây xem mấy trận đấu nhạt nhẽo không để làm gì, nhưng hắn phải đến để chứng minh quán quân như mình còn sống, không để người khác đoạt được…
Ba ngày thời gian chóp mắt là sẽ qua, hắn cần chuẩn bị một số thứ…
“Thật vô lễ!” Đám lão già âm thầm hừ một tiếng, ngay cả sắc mặt Bạch Sa cũng âm trầm xuống, sát khí càng thêm dày đặc, thầm nghĩ để tiểu tử này đắc ý thêm vài ngày cũng được…
Bất quá thân là một Hoàng Đế, chút độ lượng ấy cần phải có… không bận tâm khoác lấy óng tay áo nói ra:
“Trẫm tuyên bố Thổ Chiến Đại Hội kỳ này chính thức khép lại!”
“Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế!” Toàn dân cung kính hành lễ, nhìn Bạch Sa dẫn theo đám lão quái phá không rời đi…
Thổ Chiến Đại Hội kết thúc, cái tên duy nhất là Văn Lang đã khắc sâu vào lòng từng người một…
Về phần ba ngày sau người ta được nhận thưởng, không phải chuyện bọn hắn cần quan tâm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ – Quyển 2 |
Tác giả | Akay Hau |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không |
Ngày cập nhật | 12-06-2024 10:41:09 |