truyensexngan.net > Chưa phân loại > Con đường bá chủ – Quyển 2

Con đường bá chủ – Quyển 2

Phần 156
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Ẩn trong không gian, vài tên lão quái vật sắc mặt không dễ nhìn, Vũ Kỹ của Tổ Tiên để lại bị nghiền ép khiến bọn hắn như ăn phải con ruồi vậy…

“Thứ tiểu tử Văn Lang kia sử dụng chính là Thể Kỹ, ai cũng biết nếu xét về sức mạnh công phá, Thể Kỹ thường nhỉnh hơn Vũ Kỹ…” Nhị lão trầm giọng nói, xem như tự an ủi.

“Không sai, bất quá Thể Kỹ rất hiếm thấy, dù là có tiền chưa chắc đã mua được… tiểu tử này cơ duyên thật lớn a!” Bạch Sa Hoàng Đế sắc mặt bình thản, không ai biết trong lòng hắn nghĩ gì.

Vì Thể Tu vốn hiếm hoi trên đại lục, số người đủ sức sáng tạo nên Thể Kỹ ít càng thêm ít, vì thế giá trị của Thể Kỹ rất khó định giá, cũng rất ít có ai đem ra giao dịch…

“Chiến lực của Thể Tu thông thương đều mạnh mẽ hơn Linh Tu, Văn Lang lại là Linh Thể song tu, tiểu vương gia ở trước mặt hắn rất khó có phần thắng!” Ngũ Lão cùng Lục Lão hai mặt nhìn nhau, đưa ra phán đoán…

“Trọng Vô Danh cũng không phải Thể Tu, xem ra tên nhóc này còn có cơ duyên khác…” Đại lão vuốt râu, truyền nhân của người xưa có thiên phú như vậy khiến hắn âm thầm vui mừng.

Bên trong bọn hắn, một nam tử có diện mạo giống Bạch Sa đến mấy phần, không nói không rằng nhìn chăm chú, khi thấy Bạch Thuần bị đánh thảm khiến ánh mắt hắn co rụt lại, một tia sát khí bí mật xuất hiện trong mắt…

Nam tử này chính là đệ đệ của Bạch Sa Hoàng Đế – Vương gia Bạch Chí, đồng thời cũng là phụ thân Bạch Thuần…

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://truyensexngan.net

“RỪ… ta muốn ngươi chết! Chết…” Bạch Thuần chật vật đứng dậy, xương hàm bị gãy khiến giọng nói của hắn khàn đục như lệ quỷ.

Lạc Nam thản nhiên nhìn một màn này, hai tay nhẹ nhàng vũ động…

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn bá đạo luân chuyển…

Đã đến lúc đem Bạch Thuần loại bỏ!

Nhìn Đại Ấn đang hình thành trong tay Lạc Nam, một cảm giác nguy hiểm cực độ xuất hiện trong lòng Bạch Thuần, bất quá đã đến nước này, không thể nhục mặt lùi bước được…

Ý niệm vừa động, một thanh Chùy Gai vàng rực đã xuất hiện trên tay hắn, dưới ánh mặt trời lấp lánh phản quang, gai nhọn dữ tợn sắt bén chấn nhiếp lòng người…

“Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Thổ Kim Chùy!”

Có người nhận ra lai lịch của Chùy Gai, mở miệng kinh hô lên…

Dù là tại Cửu Cấp Thế Lực, Thiên Cấp Pháp Bảo cũng là hàng rất hiếm hoi, càng đừng nói chi đạt đến Cực Phẩm…

Thổ Kim Chùy này chính là Vũ Khí nổi danh khi còn trẻ của Vương gia Bạch Chí, không ngờ hiện tại đã truyền giao cho Bạch Thuần…

Cầm Thổ Kim Chùy trong tay, Bạch Thuần cảm nhận được sự mạnh mẽ của nó, nhất thời tự tin trong lòng gia tăng mãnh liệt, oán độc nhìn Lạc Nam gằn từng chữ nói:

“Bổn tiểu vương muốn ngươi phải chết!”

Lạc Nam ánh mắt hơi híp lại, kẻ này từ đầu đến cuối đều muốn gây chuyện với hắn, mở mồm là muốn hắn chết… như vậy tiễn hắn đi là được…

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn phá không mà ra…

Một luồng khí lãng như có thể trấn áp hoang vũ, bình định càn khôn quét ngang toàn trường, hướng Bạch Thuần đè ép mà đến…

“Haha, cho ngươi biết uy ực của Thiên Cấp Cực Phẩm pháp bảo!” Bạch Thuần không sợ hãi cười lạnh, nghiêm nghị quát:

“Thổ Chùy Định Ngàn Quân!”

Vươn cao Thổ Kim Chùy lên không trung…

Ong ong…

Thổ Kim Chùy run rẩy dữ dội, vô số Thổ Linh Khí cấp tốc bị nó hút vào, sau đó biến lớn…

Chỉ thoáng chốc, Thổ Kim Chùy đã to như một vầng mặt trời nhỏ, ngự trị trên đỉnh đầu Bạch Thuần…

“Nát cho ta!” Bạch Thuần cầm Thổ Kim Chùy hung hăng nện xuống Trấn Áp Hoang Vũ Ấn đang lao đến…

ĐÙNG…

Cú va chạm khiến đấu trường nhẹ lung lay, cát bụi mù mịt…

Ánh mắt Lạc Nam hơi co lại, Nhìn Xuyên Yếu Điểm giúp hắn nhận ra Trấn Áp Hoang Vũ Ấn của mình đã bị Thổ Kim Chùy đập nổ… bất quá Bạch Thuần bị dư ba của vụ nổ khiến cho toàn thân chật vật, một lần nữa hộc máu…

Một tia sát khí lóe lên trong mắt, nhân lúc bụi mù chưa tản đi, Trọng Kiếm cầm trên tay, hướng về Bạch Thuần lao đến như bay…

Bạch Thuần trong lòng đang hưng phấn, hắn vừa thành công phá nát một Vũ Kỹ mạnh mẽ của Lạc Nam, đang muốn thừa thắng xông lên…

“Tiểu Vương gia, nguy hiểm!” Một giọng điệu ầm vang bên tai khiến Bạch Thuần giật thót người…

Lạc Nam không biết từ bao giờ đã lao đến đỉnh đầu hắn, lạnh lùng nhìn xuống mở miệng:

“Liệt Địa!”

“Muốn hạ thủ với Tiểu vương gia, ai cho ngươi lá gan?” Hắc ảnh xuất hiện bên cạnh Bạch Thuần, Hắc Chiến Mâu ong ong tác hưởng:

“Toái Ngọc!”

Người ra tay cứu Bạch Thuần chính là Hắc Điểu Tướng Quân – Ngọc Trần, chỉ thấy hai tay hắn cầm Hắc Chiến Mâu, một kích Toái Ngọc nổi danh hướng về Trọng Kiếm mạnh mẽ đâm tới…

Lạc Nam cười gằn một tiếng, khi ngươi là Luyện Hư Trung Kỳ ta có thể còn có chút cẩn thận… nhưng hiện tại đều là Hóa Thần Kỳ, không biết ai cho ngươi can đảm ngăn cản ta giết người? Thậm chí Hắc Sa cũng chưa dùng? Muốn chết sao?

Trọng Kiếm thô bạo nện xuống…

ẦM…

Trước ánh mắt co rụt lại của Ngọc Trần, cánh tay hắn tê dại kịch liệt, xương cốt rung động dữ dội…

Toái Ngọc va chạm Liệt Địa, như trứng chọi với đá, đến khi Liệt Địa triệt để hạ xuống, Hắc Chiến Mâu bị đánh văng khỏi tay Ngọc Trần…

“Làm sao có thể như vậy?” Ngọc Trần ngơ ngác lẩm bẩm…

Bất quá hắn đã thành công cứu Bạch Thuần một mạng.

Tĩnh…

Chỉ còn tiếng hít thở không thông của một số người, Văn Lang mạnh vượt xa tưởng tượng của bọn hắn…

Chấn nhiếp toàn trường, ngay cả Bạch Liệt và Bạch Dương cũng hoàn toàn thu lại xem thường trong mắt…

“Thổ Kim Chùy!” Bạch Thuần nhân cơ hội khó được, hướng đầu Lạc Nam nện mạnh một kích…

Đáng tiếc, Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Thấu Thị Vạn Lý không phải hàng trưng bày, mọi cử động của tên này đều trong tầm kiểm soát…

“Đất Mẹ Chở Che!”

Một quả trứng nhanh chóng đem Lạc Nam bảo vệ…

KENG…

Thổ Kim Chùy đánh vào vỏ trứng, thành công tạo ra vô số vết nứt lan tràn, đẳng cấp của nó đạt đến Thiên Cấp Cực Phẩm… đủ sức tàn phá Đất Mẹ Che Chở…

Bất quá lớp vỏ trứng vừa nứt ra, Lạc Nam bên trong như chờ đợi sẵn đã một mặt cười tủm tỉm nhìn Bạch Thuần:

“Trấn Áp Hoang Vũ Ấn!”

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.net

Bạch Thuần không thể nào ngờ được rằng, tất cả hành động của hắn đều nằm trong tính toán của Lạc Nam…

Đầu tiên là trốn vào Đất Mẹ Che Chở, âm thầm ngưng tụ Trấn Áp Hoang Vũ Ấn, sau đó chờ đợi Bạch Thuần dùng Thổ Kim Chùy đánh nát lớp vỏ trứng, vì hưng phấn khi phá hủy được phòng ngự của Lạc Nam nên Bạch Thuần sẽ trở nên chủ quan…

ĐÙNG…

Trấn Áp Hoang Vũ Ấn nện thẳng vào lồng ngực Bạch Thuần, trong khoảnh khắc đó thiên địa như trở nên tĩnh lặng…

Một luồng sức mạnh hủy diệt điên cuồng hướng cơ thể Bạch Thuần tàn phá, kiện áo giáp Địa Cấp Cực Phẩm hắn mặc trên người vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng triệt để bị xoắn nát, xương cốt tan tành…

Trong sắc mặt tái nhợt của Ngọc Trần và vô số người, Bạch Thuần như một miếng rẻ rách bay thẳng ra ngoài, rơi khỏi phạm vi sàn đấu…

Trên không trung liên tục hộc máu, Bạch Thuần thậm chí không còn cảm giác được đau đớn, chỉ thấy tâm trí dần trở nên mơ hồ…

“Tại sao? Tại sao hắn dám toàn lực ra tay với bổn Tiểu Vương? Không sợ trở thành công địch của Bạch Sa Hoàng Triều hay sao?” Trước khi hôn mê bất tỉnh, Bạch Thuần vẫn nghĩ mãi không rõ nguyên nhân, người khác gặp hắn phải chủ động tránh né, mà tên này rõ ràng là muốn đoạt mạng hắn?

Hắn không biết rằng, Lạc Nam mặc kệ thân phận của hắn là gì, thậm chí đến tận bây giờ cũng chưa rõ tên này là Tiểu Vương Gia…

Lạc Nam chỉ cần biết rằng, ai muốn giết hắn thì kẻ đó phải chết… đơn giản thế thôi.

“Có kiện áo giáp kia, chắc không chết rồi… thật đáng tiếc!” Nhẹ giọng cảm thán một câu, thực lực của hắn hiện tại còn không đủ để phá nát một kiện Địa Cấp Cực Phẩm pháp bảo sau đó đem đối thủ giết chết…

Mắt thấy thân thể Bạch Thuần sắp rơi xuống mặt đất, một thân ảnh bá đạo xé không mà ra, cẩn thận đem hắn đỡ lấy…

Chứng kiến thân phận người này, vô số ánh mắt co rụt lại, dân chúng Bạch Đế Thành đồng thanh hô lên:

“Tham Kiến Vương Gia!”

Bạch Chí không để tâm tình huống xung quanh, sắc mặt ngưng trọng xem xét cơ thể thằng con trai, thấy hắn còn giữ được mạng thở phào một hơi nhẹ nhõm…

Bất quá rất nhanh sắc mặt Bạch Chí đại biến, một cơn phẫn nộ trào dâng nơi lòng ngực…

Bởi vì thương thế của Bạch Thuần quá nặng, từ kinh mạch đến ngũ tạng lục phủ, thân thể hầu như không còn sót lại chút gì… nếu muốn tiếp tục tu luyện, chỉ còn cách rèn đúc thân thể khác hoặc phục dụng Thiên Tài Địa Bảo có tác dụng chữa thương Linh Cấp trở lên.

Bạch Chí hắn chỉ có một thằng con, bình thường nuông chiều đến cực độ, dẫn đến tính cách ngang ngược không xem ai ra gì của Bạch Thuần… bất quá Bạch Chí lại chưa bao giờ xem trọng chuyện này, theo hắn thấy con trai của mình xứng đáng được như vậy, người khác yếu hơn nên phải chịu ức hiếp… đó là chuyện thường tình…

Lúc này đây chứng kiến nhi tử độc nhất rơi vào thảm cảnh như vậy, Bạch Chí ánh mắt đỏ ngầu hằn lên từng tia máu, nhìn Lạc Nam âm trầm nói:

“Chỉ là thi cử mà thôi sao lại dùng thủ đoạn độc ác… bổn vương nên phế ngươi răn đe!”

Nghe lời của hắn ầm ầm vang vọng, vô số người quan chiến sắc mặt thay đổi, không ai dám ý kiến gì… bởi vì Bạch Chí không chỉ là Vương gia Bạch Sa Hoàng Triều, còn là một Hợp Thể Sơ Kỳ cường giả.

Ngọc Trần dùng ánh mắt như nhìn người chết xem Lạc Nam, thân ảnh cấp tốc thối lui, sợ không may bị công kích của Bạch Chí liên lụy…

“Vô liêm sỉ!” Nam Cung Uyển Dung sắc mặt trầm xuống thanh lãnh quát lên, nàng không ngờ trên đời lại có kẻ ngang ngược như vậy…

Nếu Lạc Nam bị đối phương ra tay, nàng sẽ tìm cơ hội đem Bạch Thuần diệt sát…

Mà bên trên đài cao, Bạch Liên Hoa vốn có chút đồng tình trước thảm cảnh của Bạch Thuần, nghe vương thúc của mình nói thế lập tức thay đổi sắc mặt, đứng dậy khuyên nhủ nói:

“Vương thúc bớt giận, quy định Thổ Chiến Đại Hội luôn là sinh tử tự chịu… nếu Bạch Thuần đã chấp nhận tham gia, ngươi và hắn phải chuẩn bị trước tâm lý!”

Giọng nói của nàng ẩn chứa Thiện Âm đánh sâu vào lòng mọi người, không ít kẻ gật đầu đồng ý…

Bất quá đối với một cường giả Hợp Thể đang phát điên vì con như Bạch Chí, không có chút hiệu quả nào…

“Tiểu công chúa, vương đệ của ngươi bị hạ sát thủ, ngươi còn đứng về phía thủ phạm?” Bạch Chí nghiến răng trầm giọng quát, thân là vương thúc hắn có quyền giáo huấn nàng…

“Nhưng đây là cuộc thi, ai cũng nhìn thấy!” Bạch Liên Hoa một lần nữa ung dung nhắc lại…

“Thổ Chiến Đại Hội cao quý không thể để kẻ có lòng dạ độc ác như vậy tham dự, bổn vương muốn phế hắn, ngươi không ngăn được!” Bạch Chí trầm giọng, tu vi Hợp Thể cuồn cuộn như biển bắt đầu vận chuyển…

“Vương thúc thật quá đáng!” Bạch Liên Hoa trợn mắt, một ngọc bội xuất hiện trên tay nàng…

Chính là Truyền Âm Ngọc, bất quá thứ này không phải dùng để truyền âm đến Lạc Nam, mà là mẫu thân nàng Hoa Thanh Trúc.

Nếu Lạc Nam bị ức hiếp, nàng sẽ lập tức gọi mẫu thân ra mặt!

Thấy Truyền Âm Ngọc xuất hiện trên tay Bạch Liên Hoa, Bạch Thiên âm thầm rùng mình, hắn thật sự e dè nữ nhân lạnh như băng đó…

“HAHAHA”

Chợt, một tiếng cười to vang vọng không gian, cười rất ngông cuồng, cười tràn ngập khinh bỉ khiến vô số người ngẩng đầu…

Lạc Nam thu lại nụ cười, một mặt chế giễu nói:

“Ta được đích thân Đại Lão mời tham gia Đại Hội, cứ tưởng uy vọng của một Cửu Cấp Thế Lực sẽ như thế nào? Chẳng ngờ gặp phải tình huống hài hước như vậy, thật sự buồn cười…”

Đám người nghe hắn nói lập tức trầm mặt, đúng là Lạc Nam không hề chủ động cầu xin tham gia Đại Hội, là Đại Lão đích thân mời hắn… chuyện này rất nhiều người chứng kiến…

Lạc Nam nhổ một ngụm nước bọt, nhún vai nói tiếp:

“Bạch Thuần chủ động muốn chiến cùng ta, đối với ta hạ sát thủ, thậm chí ngay cả Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo cũng đã vận dụng… người người đều thấy!”

“Sau cùng tên này vô dụng sắp bị ta đánh văng, nhờ Ngọc Trần cứu hắn một mạng, lại tiếp tục muốn đánh lén ta, chiêu chiêu đều chí mạng! Chẳng lẽ ta phải đứng im cho hắn đánh hay sao? Ta bằng vào thực lực của mình đường đường chính chính đem Bạch Thuần đả bại, lại có kẻ ỷ vào thân phận và thực lực muốn phế bỏ ta? Thật buồn cười Thổ Chiến Đại Hội hahahaha!”

Nghe thanh niên cất giọng cười to ngạo nghễ, vô số dân chúng Bạch Đế Thành xấu hổ cúi đầu, bởi vì lời hắn nói là sự thật…

Mà những thiên tài ở Thế Lực khác đến dự Đại Hội cũng siết chặt nắm tay, nếu đặt bọn hắn vào vị trí Lạc Nam, chỉ sợ kết quả không khác là bao, vẫn bị đem ra phế bỏ…

“Ta nhớ rồi, những lần Thổ Chiến Đại Hội trước đây, người đạt thành tích cao hầu hết đều thuộc Bạch Sa Hoàng Triều nên không xảy ra mâu thuẫn… hiện tại Bạch Thuần bị người ngoài đánh bại, lập tức có kẻ ỷ vào quyền hành muốn can thiệp, quả thật đáng ghê tởm!”

“Còn không phải sao? Ta đã tham gia đại hội đến tận 3 lần, đều ngậm ngùi nhìn người thuộc Hoàng Triều nhận giải thưởng…”

“Nếu ta có thực lực như Văn Lang, chắc hẳn cũng bị Bạch Sa Hoàng Triều nhắm vào!”

Đám tu sĩ các thế lực khác lập tức nhận ra vấn đề, trở nên xì xào bàn tán…

Bạch Chí nghe qua, sắc mặt lập tức trở nên hết sức khó coi… biết mình vừa hồ đồ khiến cho danh vọng của Bạch Sa Hoàng Triều tuột dốc…

Bất quá tên đã phóng không thể thu lại, trong lòng càng thêm hận Lạc Nam…

“Gian tặc miệng lưỡi ngông cuồng! Chết đi cho bổn vương…” Bạch Chí nghiêm nghị quát lên, bàn tay hóa thành tàn ảnh tung bay, Thổ Vương Ấn cấp tốc được hình thành…

Hắn muốn dùng một chiêu mà Bạch Thuần đại bại để phế bỏ Lạc Nam, xem như an ủi một phần cho thương thế của nhi tử…

Phần phật…

Nam Cung Uyển Dung tà áo tung bay, Kim Quang Lượt Ảnh triển khai, hóa thành một tàn ảnh hoàng kim trong biển người…

Chỉ cần Lạc Nam xảy ra sự cố, nàng phải bằng mọi giá đem Bạch Thuần chôn cùng, dù bên cạnh Bạch Thuần có Bạch Chí bảo vệ, nhưng Nam Cung Uyển Dung sẽ không ngần ngại liều mạng.

“Thổ Vương Ấn? Toàn kẻ vô sĩ thi triển cũng dám xưng vương?” Lạc Nam cười ha hả, bất quá các tôn Đại Đỉnh trong đan điền đã ầm ầm vận chuyển… đề phòng tình huống xấu nhất…

Bạch Chí rốt cuộc tung ra Thổ Vương Ấn, mang theo thế không thể cản phá lao về phía Lạc Nam…

Lạc Nam sắc mặt trở nên phẫn nộ, sự vô sỉ của Bạch Chí thành công khơi dậy sát khí trong lòng hắn, dù phải dốc hết lá bài… hắn cũng phải đoạt mạng tên này.

“Đủ rồi!”

Thổ Vương Ấn chưa kịp tiếp xúc với Lạc Nam, một bàn tay già nua xuyên thấu hư không, ngập trời Thổ Linh Lực hình thành Đại Thủ, đem nó bóp nát…

Nam Cung Uyển Dung dừng chân, âm thầm quan sát tình huống…

Thân ảnh Đại Lão ung dung hiện ra, nhìn Bạch Chí hạ giọng nói:

“Vương gia đau xót con ai nấy đều thông cảm, nhưng đừng làm ảnh hưởng đến danh dự Thổ Chiến Đại Hội, đừng làm xấu mặt Bạch Sa Hoàng Triều!”

“Ngươi…” Bạch Chí sắc mặt đỏ bừng, bất quá thực lực của Đại lão mạnh hơn hắn quá nhiều, hắn không dám buông lời cuồng vọng.

Đại Lão thấy Bạch Chí còn chưa đánh mất lý trí, trầm giọng nói:

“Đây là lệnh của Bệ Hạ, Bạch Thuần thất bại không thể trách Văn Lang, Bạch Sa Hoàng Triều chúng ta không phải là kẻ thua không nổi!”

Bạch Chí sắc mặt thay đổi, nếu đây là lệnh của Bạch Sa, nếu hắn dám chống đối sẽ mang tội khi quân phạm thượng, bất quá nhìn vẻ ngoài thê thảm của Bạch Thuần, sát ý trong lòng chỉ có tăng không giảm…

“Bệ Hạ đã cho người mang Thổ Nhân Sâm đến Vương Phủ, có thể bảo trụ cho Tiểu Vương Gia, chỉ cần tĩnh dưỡng vài năm có thể khôi phục…” Đại lão trầm giọng nói thêm.

“Thổ Nhân Sâm?” Bạch Chí lập tức cuồng hỉ, đây chính là Linh Cấp Trung Phẩm bảo dược, nếu thật sự đạt được… con của hắn có hy vọng rồi.

“Đa tạ hoàng huynh, là tiểu đệ nhất thời không kìm nén được cảm xúc của mình…” Bạch Chí đang muốn lôi kéo Bạch Thuần rời đi, một âm thanh lại thản nhiên vang lên…

“Đường đường Hợp Thể Kỳ lại không kìm nén được cảm xúc? Muốn đem người vô tội giết hại, hiện tại xong chuyện rời đi không một câu xin lỗi?” Lạc Nam ung dung chất vấn…

“Xin lỗi?” Vô số người lập tức ngây người…

Tên này điên sao? Giữ được mạng nhỏ đã đáng mừng lắm rồi, hiện tại còn muốn Vương gia Bạch Chí xin lỗi?

Bất quá bọn hắn quả thật khâm phục Lạc Nam, kẻ này đường đường chính chính, dù đối với cường giả mạnh hơn mình cũng thản nhiên đối mặt, là một đấng nam nhân chân chính!

“Ngươi muốn bổn Vương xin lỗi?” Bạch Chí sắc mặt âm trầm xuống, cơn giận vừa lấn xuống một lần nữa dâng trào…

“Không được sao? Chẳng lẽ đây là phong phạm của một Vương gia Bạch Sa Hoàng Triều? Ngay cả cái sai của mình cũng không dám đối mặt? Nếu vậy thì bỏ đi, Thổ Chiến Đại Hội ta không thi cũng được!” Lạc Nam cười lạnh, sắc mặt bình tĩnh dị thường…

Trước ánh mắt của hàng vạn người, hắn không tin Bạch Sa Hoàng Đế sẽ làm ra hành động ảnh hưởng đến danh dự của Hoàng Triều…

Đám cổ hủ này xem trọng nhất là vinh dự… nếu chuyện một Vương gia hành động sai trái nhưng không dám đối mặt truyền ra ngoài, danh tiếng của Bạch Sa Hoàng Triều chẳng khác nào rơi một bậc…

Quả nhiên, Bạch Chí lập tức nhận được một đạo truyền âm uy nghiêm: “Xin lỗi hắn cho qua chuyện đi!”

“Hoàng huynh?” Bạch Chí biến sắc, muốn hắn ở trước mặt vô số người nói xin lỗi tên khốn này, hắn sao có thể nhẫn?

Như hiểu được suy nghĩ của Bạch Chí, Bạch Sa dùng giọng điệu rèn sắt khi còn nóng, trầm giọng hồi đáp:

“Chính vì ở trước đám đông nên ngươi buộc phải xin lỗi… chỉ cần chuyện hôm nay qua đi, chúng ta có trăm ngàn phương án nghiền chết con kiến nhỏ này, hiểu không?”

Bạch Chí ánh mắt lóe lên, quả thật hắn có phần nóng quá mất khôn…

“Xin lỗi!”

Lạnh lùng nhìn Lạc Nam nói một câu, Bạch Chí nhanh như chóp mang theo Bạch Thuần phá không rời đi, không muốn ở lại nơi mất mặt này…

Bất quá trước thời điểm đó, ba người Bạch Liệt, Bạch Dương và Ngọc Trần cùng lúc nhận được một đạo truyền âm bí mật:

“Liên thủ toàn lực diệt trừ tiểu súc sinh, xem như bổn Vương nợ các ngươi một ân tình!”

Lạc Nam không biết mình bị Bạch Chí hạ sát lệnh, nhún vai thản nhiên cười: “Ta rộng lượng chấp nhận lời xin lỗi, Thổ Chiến Đại Hội xem ra cũng không quá tệ!”

“Tiểu tử này…” Đại lão cười khổ lắc đầu, không biết phải bình luận ra sao về Lạc Nam. Bất quá đối với tính cách không khuất phục cường quyền của tên này rất là thưởng thức…

“Được rồi, cuộc thi có thể tiếp tục… do Bạch Chí Vương Gia vì thương con nên có phần quá khích, mong các thí sinh cảm thông cho hắn!” Tam Lão nói một câu cho có lệ…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ – Quyển 2
Tác giả Akay Hau
Phân loại Chưa phân loại, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 12-06-2024 10:41:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Nữ nhà báo (Update phần 21)
Vợ bị sếp đụ (Update phần 17)
Cô bé ăn xin (Update phần 13)
Chị gái của tôi (Update phần 13)
Ma vú dài (Update phần 13) - Kỳ Phong
Shipper may mắn (Update phần 19)
Công chúa Quỳnh Nga (Update phần 26) - Slaydark
Vợ làm nghề y (Update phần 23) - Number Seven
Cô giáo đáng yêu của tôi (Update phần 13) - K
Mộng hồi xuân (Update phần 39)