truyensexngan.net > Chưa phân loại > 12 nữ thần – Quyển 1

12 nữ thần – Quyển 1

Phần 39
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Vòng sáng ranh giới đang từng chút một thu hẹp dần lại.

Ứng cử viên số một cho ngôi vô địch, đội Hoàng Sa – Trường Sa đã chạm trán 3 thành viên của đội Quốc Tử Giám.

“Hừ, chỉ có 3 đứa sao?” Long Ngạo lạnh lùng nói, phía trước hắn là Trần Minh, Văn Thông và Triệu Vân của đội Quốc Tử Giám đang thủ thế.

“Hải Dương, Thùy Loan, Chúc Băng cùng ta xông lên hạ chúng!”

Đại Long nói rồi lấy ra một khúc côn lớn dẫn Hải Dương, Chúc Băng và Thùy Loan xông tới tấn công 3 thành viên đội Quốc Tử Giám, Long Ngạo chỉ đứng nhìn để bảo toàn thực lực.

Nhưng 3 thành viên đội Quốc Tử Giám không đánh mà lui lại, dẫn dụ 4 thành viên đội Long tộc rời xa Long Ngạo.

Long Ngạo đứng nhìn đồng đội đi khuất mắt, nhếch mép cười và nói: “Còn không mau ra đây, tưởng ta không biết bọn ngươi dùng kế điệu hổ ly sơn sao?”

Không ai trả lời, Long Ngạo đề phòng đứng chờ thêm một lúc.

“Mẹ kiếp, bị lừa rồi!” Lúc này Long Ngạo cảm thấy không ổn, liền đuổi theo đồng đội.

Quả nhiên đội Quốc Tử Giám không ngắm về Long Ngạo, 4 thành viên đội Long tộc đuổi theo bị Văn Tiến và Sùng Hạo bất ngờ đánh úp, kết quả là từ 4 chọi 3 thành 5 chọi 4. Hải Dương của đội Long tộc đã sớm dùng đến Long hóa nhưng vẫn vô cùng chật vật khi phải đấu với Trần Minh và Văn Tiến cùng lúc.

Long hóa không phải là năng lực quá mức khủng bố, ngoài hạn chế về thời gian duy trì, Long hóa còn làm thể lực tiêu tốn rất nhanh so với bình thường, khiến cho sau khi trở lại hình người, cơ thể sẽ trở nên yếu ớt và hiệu quả của linh lực nhập thể cũng bị giảm sút.

Khi Long Ngạo chạy đến nơi thì đội Quốc Tử Giám đã bắt đầu tháo chạy ra hướng trung tâm đấu trường, tuy không hạ được ai nhưng cũng khiến đội Long tộc mất đi một lần Long hóa.

“Đuổi theo!” Long Ngạo tức giận quát to, dẫn đội đuổi theo hướng đội Quốc Tử Giám vừa tháo chạy.

Sùng Hạo nghĩ theo lẽ thường sẽ không có đội nào mới vào đã tiến vào quảng trường trống hoác nên dẫn đội tháo chạy về quảng trường, không ngờ rằng đội Cố Đô đang nấp sẵn.

“Có đội tiến đến, là đội Quốc Tử Giám!” Hoài Bão đang nấp cùng đồng đội trong một căn nhà hoang, thấy bọn Sùng Hạo chạy đến liền nhắc nhở.

Đội Quốc Tử Giám cũng tìm một chỗ ẩn nấp ở phía đối diện đội Cố Đô.

Hoài Lâm nói: “Luyện bắt đầu đánh lạc hướng chúng đi!”

“Tuân lệnh!”

Lê Văn Luyện gật đầu rồi như chớp phóng ra tạo sự chú ý cho đội Quốc Tử Giám, nào ngờ đội Long tộc vừa đuổi đến cũng thấy hắn.

“Chết rồi! Là đội Long tộc!” Hoài Lâm lo lắng nói, không ngờ lại lòi ra đội Long tộc làm kế hoạch của bọn hắn phá sản. Văn Luyện không phát hiện ra tình huống, chỉ lo chạy thẳng sang chỗ khác nấp.

“Chạy à!” Đội Long tộc thấy Luyện chạy ngang, liền đuổi theo.

“Nguy!” Hoài Bão lo lắng, Luyện bị đội Long tộc rượt thì khó mà thoát, nếu bọn hắn đuổi theo cứu thì lại bị đội Quốc Tử Giám tấn công sau lưng.

“Làm sao đây Bão?”

“Em nghĩ chắc phải hy sinh anh Luyện thôi, nếu chúng ta đánh với đội Long tộc sẽ tạo cơ hội cho Sùng Hạo một kiếm diệt sạch! Tốt nhất cứ đuổi theo nhưng giữ khoảng cách, đội Quốc Tử Giám chắc chắn cũng sẽ đuổi theo, đến đó xem tình huống rồi tính tiếp!”

Sùng Hạo cũng phát hiện ra tình huống, liền dẫn đồng đội di chuyển song song với đội Long tộc. Khác với vòng 1, vòng này đòi hỏi đánh bại đối thủ mới có điểm nên việc ngư ông đắc lợi cũng không phải dễ dàng.

Văn Luyện sau khi phóng đến nơi đã định trước mới giật mình nhận thấy cả bọn Long tộc đang đuổi theo, liền đâm đầu chạy thẳng theo hướng đến chỗ đội Nữ Thần.

“Ôi đệt!” Dương lúc này cũng sợ vãi ra quần vì phát hiện cả 3 đội còn lại không hiểu sao lại đuổi thẳng về hướng hắn.

“Sao vậy Dương?” Vân Hải hỏi.

“Hình như có rất đông người đang hướng đến chúng ta!” Dương nói.

“Sao mi biết?” Hỏa Liên nhíu mày.

“Em cảm thấy vậy thôi, hay chúng ta tìm chỗ nấp xem thế nào?”

“Ừ vậy nấp vào một lúc xem sao, cẩn thận vẫn hơn!” Vân Hải tán thành.

Dương dẫn đội đến một chỗ nấp tránh xa hướng của Luyện ra, một lát sao thì Luyện hì hục chạy đến, thành viên nhanh nhất đội Long tộc là Hải Dương đã bị mất sức sau khi Long hóa nên không theo kịp Luyện.

Thấy đội Long tộc theo không kịp, Luyện mừng rỡ quẹo sang hướng khác tìm chỗ nấp.

“Phù!” Luyện thở phào nhẹ nhỏm sau khi nấp vào một căn nhà hoang, nhưng chợt nhận ra trong nhà không chỉ có mình hắn.

“Chào!” Dương, Đốc, Đào và Liên người ngồi đứng dựa lưng nơi bức tường đối diện cùng vẫy tay chào Luyện.

Bốp!

Luyện bị Vân Hải đánh một đánh mạnh vào đầu rồi lăn ra bất tỉnh. Trên màn hình lớn của sân vận động Thống Nhất, góc dưới màn hình của đội Nữ Thần từ con số 7 chuyển sang con số 8 to tướng, khán giả đội nhà vỗ tay vui mừng vì 1 điểm trời cho.

“Thằng Luyện quá nhọ hay đội Nữ Thần quá hên?”

“Đi trốn cũng được điểm!”

“Đội Long tộc hì hục rượt theo mà biết chắc tức ói máu!”

Nhưng chuyện thí sinh đầu tiên bị loại lập tức bị dẹp sang bên, bởi vì khán giả phát hiện ra, cả 4 đội đã tụ lại một chỗ!

Đội Long tộc chạy đến nơi thì đã mất dấu Luyện, cả bọn dừng lại dè chừng nhìn ngó xung quanh, đề phòng bị phục kích. Cách đó không xa, đội Quốc Tử Giám và đội Cố Đô cũng đuổi tới, đội Cố Đô tiến đến khá gần chỗ đội Nữ Thần đang nấp.

“Là đội Cố Đô!” Vân Hải từ một vết tường nứt nhìn ra và phát hiện 4 thành viên còn lại của đội Cố Đô đang nấp gần đó.

“Bọn hắn chỉ còn 3 người và 1 tên tân sinh, chúng ta có nên xông vào đánh luôn không?” Hồng Đào hỏi.

Châu Đốc nói: “Nhưng bên này còn có bọn Long tộc…”

Châu Đốc vừa nói xong thì chợt nghe âm thanh ẩu đả, đội Long tộc đã phát hiện ra đội Quốc Tử Giám, liền xông vào đánh.

“Hay! Chúng ta cũng xông lên đánh bọn Cố Đô!” Vân Hải ra hiệu, cả đội liền lợi dụng ưu thế người đông, phóng tới tấn công đội Cố Đô đang nấp gần đó.

“Là đội Nữ Thần! Bọn hắn cũng ở đây!” Đội Nữ Thần xông tới khiến đội Cố Đô bất ngờ không kịp rút lui, đành rút vũ khí ra phòng vệ.

Hai đội va chạm, Vân Hải và Hồng Đào cùng tấn công đánh Hoài Lâm bật ra sau, Hỏa Liên cầm một cây đao nhảy tới định hạ gục Hoài Lâm nhưng bị Bích Hà cản lại, Châu Đốc đọ sức với Tử Lang trong khi Hoài Bão xông đến trợ giúp Hoài Lâm.

Dương không xông vào ngay mà móc trong nhẫn ra một món Linh bảo trung cấp hình dạng như súng AK, chạy đến ngắm vào Tử Lang gần đó bắn xối xả làm cho cả đội Cố Đô giật cả mình vì tiếng súng.

Các thành viên đội Nữ Thần đã tập luyện cùng Dương nên không bị bất ngờ, Châu Đốc nghe tiếng súng liền chạy lui ra, trong khi Tử Lang vội vận linh lực bảo vệ khắp cơ thể.

Đạn bắn vào Tử Lang không đâm được vào da thịt mà chỉ khiến hắn hơi đau rát, mục đích của Dương cũng không phải để gây sát thương mà để tiêu hao linh lực địch, còn hắn có linh lực dồi dào nên thoải mái tiêu hao để vận hành Linh bảo, cũng không cần nạp đạn vì đạn được làm từ linh lực Lôi thuộc tính.

Không chỉ các thành viên đội Cố Đô mà tất cả khán giả cũng rất bất ngờ trước cách tấn công kỳ lạ của Dương.

Thành chủ Đại Quang cũng tò mò hỏi Thiên Lý thánh sư: “Thánh sư, đấy là món Bảo Vậy gì? Sao có thể tấn công tầm xa liên tục thế kia?”

Thiên Lý thánh sư lắc đầu: “Ta cũng mới thấy lần đầu, tuy hiệu quả sát thương rất thấp nhưng cách tấn công quả thật rất thú vị!”

Vừa đánh với Châu Đốc vừa đỡ đạn của Dương nên linh lực của Tử Lang tiêu hao rất nhanh, toàn thân hắn cũng đau tê tê vì trúng đạn, cuối cùng bị Châu Đốc dùng cây ba ton của Dương hạ gục.

“Mẹ nó! Bắn mỏi cả tay!” Dương thở phào, đội Nữ Thần có thêm 1 điểm…

Vòng đại chiến đang diễn ra trong gay cấn, đội Nữ Thần vươn lên dẫn đầu sau khi đánh bại 2 thành viên của đội Cố Đô, đội Hoàng Sa – Trường Sa bám theo với 8 điểm sau khi hạ Lý Văn Thông của đội Quốc Tử Giám, nhưng đồng thời, thành viên Nguyễn Hải Dương của đội Hoàng Sa – Trường Sa cũng bị đội Quốc Tử Giám đánh bại.

Số điểm hiện tại:

Đội Nữ Thần: 9 điểm;

Đội Hoàng Sa – Trường Sa: 8 điểm;

Đội Quốc Tử Giám: 5 điểm;

Đội Cố Đô: 4 điểm.

4 thí sinh đã bị loại gồm Lê Văn Luyện và Triệu Tử Lang của đội Cố Đô, Nguyễn Hải Dương của đội Hoàng Sa – Trường Sa và Lý Văn Thông của đội Quốc Tử Giám.

Lúc này, đội Hoàng Sa – Trường Sa và đội Quốc Tử Giám sau khi mất 1 thành viên đã bắt đầu có xu hướng phòng thủ chặt hơn, trong khi đội Cố Đô vô cùng chật vật trước ưu thế số đông của đội Nữ Thần.

Dương không xông vào mà đứng ngoài xả súng vào đám đông, làm cho các thành viên đội Cố Đô chỉ còn cách rút lui.

Trước sự bỏ chạy chật vật của Hoài Bão, lão già trong người hắn thích thú cười to.

“Sao thầy lại cười?”

“Một đám toàn Linh Úy bị một thằng Linh Sĩ hành cho tàn tạ thì ngươi bảo có đáng cười hay không! Ha ha!”

“Linh Sĩ? Thầy nói tên Dương này vẫn còn là Linh Sĩ?”

“Chứ ngươi tưởng ai cũng nghịch thiên như ngươi sao? Con người bình thường mất 3 năm để đạt đến Linh Úy đấy! Nhưng tên nhóc này cũng rất kinh khủng, đã đạt Linh Sĩ cấp 10 rồi, lại còn có cái đầu thông minh khủng khiếp nữa, ta còn chưa kịp hiểu câu hỏi mà nó đã có đáp án rồi!”

Thấy 3 người đội Cố Đô bỏ chạy, Dương và Liên hăng hái định đuổi theo nhưng bị Vân Hải gọi lại: “Khoan đã! Không cần đuổi!”

Hỏa Liên bực mình hỏi: “Tại sao? Chúng chỉ có 3 người…”

Vân Hải giải thích: “Cuối cùng cũng sẽ gặp thôi! Đuổi theo không chừng lại bị mai phục ngược.” Nói đoạn, hắn hất đầu về phía vòng sáng biên giới, sau khi 4 thí sinh bị hạ thì vòng sáng đã thu hẹp rất nhiều, diện tích đấu trường chỉ còn khoảng một phần năm ban đầu, hiện đã tiến sát chỗ bọn hắn.

“Ta cũng nghĩ vậy, phía này còn 2 đội khác, chúng ta đến xem thử.”

Đội Nữ Thần đi đường vòng sang chỗ khác nấp xem trận đánh giữa hai đội Quốc Tử Giám và Trường Sa – Hoàng Sa. Lúc này Hoàng Thùy Loan của Long tộc đã Long hóa và đánh bại Triệu Vân của đội Quốc Tử Giám, thế cân bằng bị phá vỡ, các cặp đấu khác vốn đang dè chừng nhau giờ lại chuyển sang tấn công dữ dội, Hoàng Thùy Loan trong bộ bikini bằng vảy rồng màu xanh lục hỗ trợ Chúc Băng đang tấn công Trần Minh làm hắn sợ quá đánh lẻ bỏ chạy, Sùng Hạo và Văn Tiến cũng tản ra nhưng Văn Tiến bị Đại Long bật Long hóa chặn lại đánh hạ.

Sau trận giao tranh, đội Long tộc với ưu thế Long thể đã hạ 3 trong 5 thành viên của đội Quốc Tử Giám, đòi lại ngôi đầu với 10 điểm.

“Có xông vào táp bọn nó không?” Thấy đội Long tộc suy yếu, Hỏa Liên phấn khích định xông tới.

“Từ từ! Tên Đại Long và Thùy Loan vẫn còn đang Long hóa kìa!” Hồng Đào vội nắm áo Hỏa Liên kéo nàng lại.

“Hình như có gì đó lạ lạ?” Dương đang đứng khom người nhìn đội Long tộc qua một khe nứt tường nhà, chợt cảm thấy mông mình hơi nóng dần lên.

“Chết mẹ! Vòng sáng đuổi tới rồi!” Cả bọn lúc này mới phát hiện vòng sáng ranh giới đã tiến sát bọn hắn, rọi thẳng vào mông Dương, vội nháo nhào bỏ chạy. Sáu thí sinh bị loại cộng với một phần tự thu nhỏ, vòng ranh giới hiện giờ chỉ còn khoảng 60 phần trăm ban đầu.

Đội Long tộc không dám đuổi theo Sùng Hạo vì sợ hắn túng quá chém liều, định ngồi nghỉ ngơi thì thấy một đám cuống cuồng chạy vụt qua.

“Là đội Nữ Thần! Đuổi theo!”

Trong cuộc thi này, người Long Ngạo muốn bụp nhất không phải Hoài Bão hay Sùng Hạo mà chính là Phi Dương, lý do đơn giản là vì Diễm.

“Bọn Long tộc đang đuổi theo!” Dương nhanh chóng nhận ra đội Long tộc đang bám theo mình.

“Cứ chạy đi, chờ một lúc cho hai đứa mất Long hóa rồi chặn đánh!” Vân Hải nói, dẫn đội chạy theo đường vòng phía ngoài quảng trường.

Lúc này, trên màn hình, đội Cố Đô tăng lên 5 điểm sau khi chặn đánh Trần Minh của đội Quốc Tử Giám, đội Quốc Tử Giám chỉ còn lại mình Sùng Hạo đang ẩn nấp để hồi linh lực.

“Nguy rồi, hai đứa Long hóa chạy nhanh quá!” Dương lo lắng nói.

“Các ngươi chạy đi, ta ở lại cản chúng!” Châu Đốc nói rồi dừng lại.

“Được! Ngươi cẩn thận!” Vân Hải gật đầu rồi dẫn đội chạy tiếp, hắn biết nếu để hai thành viên đội Long tộc đuổi kịp thì không phải chỉ có một người hy sinh.

Hai thành viên Long tộc nhanh chóng đuổi đến, Châu Đốc dúng hết sức ngăn cản rồi bị hạ gục khi 2 thành viên còn lại của đội Long tộc đuổi kịp. Đội Long tộc: 11 điểm.

Nhờ Châu Đốc mà đội Nữ Thần kéo dài khoảng cách với Đội Long tộc, nhưng Dương lại phát hiện ra vấn đề khác, 3 thành viên đội Cố Đô đang tiến đến bọn hắn từ phía trước.

“Hình như đội Cố Đô đang ở phía trước!” Dương vừa chạy vừa nhắc.

Cả đội đã quen với tài “đự đoán” như thần của Dương và cũng không có tâm tư để nghi vấn.

“Nếu đúng vậy thì chúng ta bị chặn ở giữa rồi!” Hồng Đào nói.

“Vòng sáng đang tiếp tục thu hẹp nên chỉ còn cách chạy vào quảng trường thôi, tránh bị rơi vào thế gọng kềm!” Vân Hải đề nghị.

Cả đội Nữ Thần chuyển hướng chạy vào quảng trường, đội Long tộc cũng chuyển hướng đuổi theo, không hề biết đội Cố Đô cũng vừa đến và tiến theo sau.

Thùy Loan của đội Long tộc đang di chuyển thì vội lấy trong nhẫn ra một chiếc đầm mặc vội vào khi hóa trở lại thành người, thể lực nàng cạn dần, đành dừng lại nghỉ ở phía sau rồi bị nhóm Hoài Bão đánh gục. Đội Cố Đô tăng lên thành 6 điểm.

Đội Nữ Thần tiến ra quảng trường rồi dừng lại, 3 người đội Long tộc nhanh chóng đuổi đến. Dương và Chúc Băng nhìn nhau, nàng thẹn thùng vội tránh ánh mắt hắn, đôi gò má ửng hồng.

“Đánh nhanh kẻo Sùng Hạo đến!” Dương giục, hắn thấy Sùng Hạo đang dừng ở một vị trí khá gần.

Đội Cố Đô cũng đuổi đến làm đội Long tộc bị vây ở giữa.

Cả 3 đội lao vào ẩu đả, ban đầu đội Long tộc vô cùng chật vật khi phải chống chọi với cả hai phía, nhưng Dương thấy Băng bị 3 người đội Cố Đô đánh nên tức giận chuyển sang ngắm bắn đội Cố Đô, cuộc đấu bắt đầu lộn xộn.

Đại Long trở lại hình người bị Hồng Đào đuổi đánh, sau đó Hoài Bão và Hoài Lâm xem vào đánh hạ cả hai, Chúc Băng Long hóa đánh bại Bích Hà, nhưng ưu thế dần thuộc về đội Nữ Thần với quân số đông hơn.

Dương hăng say bắn phá, quên mất việc để ý Sùng Hạo.

Khi đó…

Vòng sáng đã tiến đến rất gần quảng trường, Sùng Hạo cũng tiến đến…

Trong bóng tối, một đường kiếm khủng khiếp quét ngang quảng trường…

Sụp đổ…

Từng người một lần lượt ngã xuống…

Khán giả ồ lên kinh ngạc: “Hắn giết sạch rồi sao?”

Chiêu này Linh Úy bình thường trúng phải thì ít nhất cũng trọng thương, nhưng ban tổ chức nhận ra sự nguy hiểm của Sùng Hạo nên trước đó đã đặt lên mỗi thí sinh một phong ấn đặc biệt dùng cho cấp bậc Linh Úy trở xuống, phong ấn này khiến cho mọi đòn đánh có sức sát thương vượt quá mức thừa nhận của thí sinh đều bị tiêu giảm đến mức đủ gây bất tỉnh, còn sau khi bất tỉnh mà vẫn bị tấn công thì trọng tài sẽ can thiệp.

Số điểm của đội Quốc Tử Giám bắt đầu thay đổi, từ 5 điểm lên 9 điểm.

“Tăng 4 điểm! Chém như vậy mà chỉ hạ được 4 người sao?”

“Ai đỡ được?”

Khán giả hồi hộp nhìn lần lượt cả 4 màn hình, màn hình đội Long tộc, một bóng người vẫn đứng vững, không một vết trầy.

“Long Ngạo!”

“Sao hắn không chút thương tích thế kia?”

“Trên tay hắn có cầm miếng gì đó?”

Người người xôn xao bàn tán.

“Hình như là vảy Long Thần!”

“Đúng rồi! Chính là vảy Long Thần, thứ có lực phòng ngự tương đương Tiên bảo cao cấp!”

Trong lúc khán giả bàn tán, miếng vảy rồng vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ. Long Ngạo buông tay cho đống mảnh vỡ rơi xuống đất, nhìn về phía Sùng Hạo đang khụy gối vì mất sức.

“Giỏi! Rất giỏi!” Long Ngạo gật gù, mặt không biểu cảm.

“Nào! Lại đây chém thêm phát nửa xem!” Long Ngạo dang hai tay ra khiêu khích.

Sùng Hạo không đáp, mặt hắn tái xanh, hơi thở nặng nề.

Long Ngạo nhìn quanh, toàn bộ thí sinh đều đã nằm xuống, hắn nói tiếp: “Cũng có cố gắng đấy! Ngươi được bao nhiêu điểm rồi? Làm sao cao điểm hơn chúng ta được đúng không?”

Long Ngạo vẫn đứng yên khiêu khích Sùng Hạo: “Bất ngờ lắm phải không? Rằng có người đỡ được chiêu kiếm của ngươi? Biết tại sao không? Ta là Rồng!”

Nói xong, Long Ngạo vận lực, cơ bắp nổi lên, quần áo rách toạt bị thay bằng một lớp vảy rồng óng ánh màu hoàng kim, hai cái sừng nhô lên trông uy nghiêm như một vương miện hoàng đế, cái đuôi dài óng ánh vàng đong đưa sau mông, tay chân được bao bọc bằng một lớp găng tay vảy rồng cứng chắc và sắc nhọn.

“Còn ngươi chỉ là loài người hạ đẳng! Các ngươi thắng nổi ta sao!” Long Ngạo nói tiếp.

Câu nói xúc phạm của Long Ngạo khiến khán giả 3 miền nổi lên một tràng la ó phản đối, còn đa phần khán giả Long thành thì dâng lên một niềm tự hào sôi sục.

“Ngươi thua chắc!” Một giọng nói khác lạnh lùng vang lên, không phải Sùng Hạo, không phải Long Ngạo.

Hoài Bão chống tay đứng dậy, tuy vậy trông hắn cũng vô cùng mệt mỏi.

“Ồ còn thằng khác tỉnh này, nấp sao lưng đồng bọn hả?” Long Ngạo nhe răng nanh cười châm chọc, nhưng nụ cười hắn tắt ngấm khi thấy một bóng người khác xoa đầu ngồi dậy.

“Võ Phi Dương!”

Hoài Bão, Long Ngạo và Sùng Hạo cùng giật mình khi thấy Dương đứng dậy, nói về thực lực, Dương được đánh giá là yếu nhất trong cả 4 đội thi, được tuyển chọn nhờ chút trí tuệ hơn người.

Khán giả lại thêm xôn xao khi thấy 4 người trụ lại cuối cùng không ngờ là 4 tân sinh mà ban đầu mọi người còn nghi ngờ được dẫn đi thi cho vui. Nhưng không ai nghĩ kết quả sẽ khác đi khi mà đội Long tộc đang dẫn đầu với 12 điểm và Long Ngạo là người duy nhất còn bảo toàn được thực lực.

Nhìn Dương một hồi, Long Ngạo hướng qua Hoài Bão và hỏi: “Ta thua chắc? Nhìn lại bọn ngươi xem, có đứa nào còn linh lực để đấu sao? Hay ngươi nghĩ cơ thể bọn ngươi đủ gãi ngứa cho Long thể của ta?”

Sùng Hạo lúc này mới lên tiếng, một tiếng hừ khinh bỉ.

“Ngươi hừ cái gì? Không phục sao?” Long Ngạo quay sang hỏi Sùng Hạo.

Sùng Hạo cười lạnh: “Chỉ là cái Long thể hoàng gia, ngươi tưởng ngươi là ông trời sao?”

“Không phải ông trời, nhưng có quyền đứng trên đầu toàn bộ loài người các ngươi!”

“Nực cười! Chính vì khinh thường Nhân tộc nên bây giờ Long tộc của ngươi mới bại lụi đấy!” Hoài Bão nói.

“Bại lụi? Với Long thể hoàng gia này, Long tộc của ta sẽ thống nhất Việt Nam!”

Sùng Hạo khịt mũi: “Một cái Long thể hạng 2!”

Dương đang ngồi xoa cái đầu đau nhức vì bị té đập đầu vô đá, nghe Sùng Hạo nói thế cũng không khỏi gật gù, vì hắn cũng biết trong 6 loại long thể, Long thể hoàng gia của Long Ngạo chỉ đứng hạng 2.

Sùng Hạo nói tiếp: “Ngươi có biết tại sao trong suốt 4000 năm qua, Long tộc của ngươi rất hiếm Long thể hoàng gia, và không ai khác ngoài Lạc Long Quân có Long thể cấp cao hơn không?”

Long Ngạo không đáp, quả thật hắn không biết nguyên do.

“Bởi vì…” Sùng Hạo gượng đứng dậy, gồng mình vận lực.

Long Ngạo và toàn bộ khán giả, kể cả các vị thành chủ lẫn tộc trưởng cùng các trưởng lão Long tộc không tin nổi vào mắt mình, cơ thể Sùng Hạo đang dần biến đổi theo đúng cách mà Long Ngạo Long hóa!

Quần áo hắn rách toạt, một lớp vảy trắng hình thành trên cơ thể, cái đuôi dài cũng màu trắng từ từ mọc ra, tóc trắng mọc dài, và…

“MỘT SỪNG!”

Không thể tin nổi, tộc trưởng Long tộc bật dậy khỏi ghế, các trưởng lão Long tộc sững sờ, toàn thể Long thành câm lặng!

Một sừng! Chính là Long thể cấp cao nhất: Bá Vương Long Thể!

“Hắn là ai?”

“Sùng Hạo cũng là người của Long tộc sao?”

“Ảo ảnh hay là Photoshop?”

“800… à mà thôi!”

Long Ngạo khó tin, bước từng bước lùi lại, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Không thể nào!”

Sùng Hạo giơ đôi bàn tay bọc vảy rồng màu trắng của mình lên nhìn sơ rồi lại nói tiếp: “Bởi vì muốn có khả năng đạt được Bá vương long thể, ngươi buộc phải hội đủ 2 yếu tố: Long thể và Nhân cốt!”

“Không thể nào! Ngươi lừa ta! NGƯƠI LỪA TA!”

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Con người hạ đẳng làm sao có được Long thể!”

Long Ngạo không ngừng lẩm bẩm, từ nhỏ hắn đã sống trong huy hoàng, được mớm cho cái tư tưởng Long tộc là giống nòi cao quý nhất, mạnh mẽ nhất, vậy mà giờ đây lại có một thằng ất ơ dùng Long thể bá vương để đánh sập cái tư tưởng cao quý của hắn, nói cho hắn biết rằng Long tộc muốn mạnh mẽ hơn thì phải kết đôi với loài người hạ đẳng, làm sao hắn có thể tin?

Nhưng cũng chỉ có điều này mới lý giải được tại sao hơn 4000 năm qua chỉ có mình Lạc Long Quân, một kẻ nữa người nữa rồng lại có Long thể bá vương.

Sùng Hạo vẫn đứng yên, bộ giáp vảy rồng màu trắng của hắn nhìn còn mạnh mẽ và uy nghiêm hơn hẳn so với bộ giáp hoàng kim của Long Ngạo, đây mới là bá vương thật sự!

Lúc này, Dương đột nhiên đứng dậy, một tay chống nạnh, một tay xoa cổ và cười nhếch mép: “Được rồi! Giờ thì bọn mày cút ra cho anh thể hiện!”

Và rồi, trước ánh mắt ngạc nhiên của Bão, Hạo và Ngạo cùng hàng trăm ngàn khán giả đang theo dõi qua màn hình, Dương đứng theo đúng tư thế mà Sùng Hạo và Long Ngạo làm khi Long hóa, bắt đầu vận lực.

Khán giả kinh ngạc!

“Chẳng lẽ… lại một tên có Long thể bá vương nữa sao?”

“Không thể nào!”

Tộc trưởng và các trưởng lão của Long tộc lạnh cả sống lưng: “Chẳng lẽ thằng con hoang của Diễm cũng có Long thể bá vương???”

“Thật sự là quá chấn động!”

Thế giới như câm lặng, hàng trăm ngàn ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình nơi Dương đang bắt đầu Long hóa.

TŨN!

Một tiếng xì hơi vang vẳng xé tan yên tĩnh, chỗ quần sau mông Dương bị khí độc thổi phồng ra làm nhiều người còn tưởng đuôi bắt đầu mọc.

“Hự! Sao không ra!” Dương gồng mạnh hơn theo phương pháp mà Google hướng dẫn, nhưng không có tí biến đổi nào xảy ra.

Khán giả lúc này mới vỡ lẽ: “Mẹ! Thì ra nó đang rặn ỉa! Làm hết cả hồn!”

Người của Long tộc thì thở phào nhẹ nhõm, Diễm cười khúc khích. Đám bạn của Dương tại học viện nữ thần cũng bật cười sảng khoái.

Long Ngạo, Sùng Hạo và Hoài Bão cũng bị Dương dọa cho hết hồn.

“Mày cứ chờ đó, anh xử mày sau!” Long Ngạo trừng mắt nhìn Dương.

“Ngươi nghĩ ngươi còn cơ hội hạ bất cứ ai ở đây sao?” Hoài Bão nói.

Long Ngạo bật cười: “Mày làm gì có tư cách nói chuyện? Thằng Sùng Hạo có Long thể bá vương thì đã sao? Đội tao vẫn là vô địch!”

Nói xong, Long Ngạo phóng tới định một đấm hạ gục Hoài Bão, Sùng Hạo cũng vội phóng tới, tránh việc đội Long tộc ghi thêm điểm.

Nhưng Hoài Bão không có chút gì lo lắng, khi khán giả còn tưởng hắn chuẩn bị lên bảng điếm số thì bất ngờ, từ vị trí tim Hoài Bão tỏa ra một vầng sáng hình cầu tựa như một quả cầu pha lê, dần lớn ra bao lấy hắn.

“Lại là gì nữa đây?” Khán giả hoang mang.

Nhìn đứa con trai của mình đang dần lơ lửng bên trong quả cầu ánh sáng pha lê, thành chủ Hoàng thành mất bình tĩnh bật dậy khỏi ghế la to: ” TIÊN HÓA!”

“Chính là Tiên hóa!”

Lúc này, Hoài Bão trong quả cầu ánh sáng, áo bị rách toạt, một vệt sáng tụ lại sau lưng, rồi từ từ tụ thành hình một đôi cánh lớn trong suốt.

“Vô Sắc Tiên Vũ! Không ngờ trong thời đại này còn có người có Tiên huyết tinh khiết đến mức có thể Tiên hóa!”

Long tộc là giống loài có thể chất mạnh nhất bộc lộ qua Long thể, còn Tiên tộc chính là giống loài có linh lực mạnh nhất, thể hiện qua Tiên vũ!

Khác với Long thể chia làm nhiều cấp, Tiên vũ không chia cấp bậc mà được gọi tên bằng màu sắc hoặc hình dáng. Đôi cánh mọc sau lưng con người là hình thái đặc trưng chỉ có ở Tiên tộc, những loài có cánh khác khi ở trạng thái nữa người thì đôi cánh sẽ thay thế đôi tay.

Quả cầu tan biến, lộ ra Hoài Bão lơ lững trên không, cơ thể, gương mặt biến đổi trông càng thêm tuấn tú, đôi cánh trong suốt nhẹ vỗ sau lưng khiến hắn trông tựa như một thiên tiên hạ phàm.

RẦM!

Sùng Hạo thấy Hoài Bão Tiên hóa đã dừng lại quan sát, còn Long Ngạo sau khi bất ngờ lại tiếp tục phóng tới đấm thẳng vào Hoài Bão, bị hắn một chưởng đáp trả, Sùng Hạo bị đẩy ngã ra đất, Hoài Bão chỉ lui ra sau rồi nhờ đôi cánh lấy thăng bằng lại.

“Quả nhiên là linh lực không những dồi dào trở lại mà còn mạnh hơn trước…” Hoài Bão cảm thán, sau đó nhìn về phía Sùng Hạo.

Vô sắc tiên vũ đối đầu Bá vương bạch long!

Cả hai xông vào nhau, một trận so này nảy lửa!

Dương vẫn đang tìm cách Long hóa, nhưng dù rặn thế nào cũng không ra.

“Mẹ kiếp! Còn phương pháp nào khác không?” Dương quyết không chấp nhận sự thật, thử thêm vài phương pháp nhưng vẫn không được.

“Còn Tiên hóa thì sao?” Dương lại chuyển qua hỏi cách Tiên hóa như Hoài Bão. Hoài Bão có thể Tiên hóa là nhờ mang huyết mạch Tiên tộc tinh thuần thừa kế từ tổ tiên Âu Cơ, nhưng điều đó không có nghĩa là ai có Tiên huyết cũng có thể Tiên hóa, cũng như không phải cứ là bán Long thì có thể Long hóa.

Dương thử Tiên hóa và lại thất bại.

Hoài Bão và Sùng Hạo đánh nhau điên cuồng, đến nỗi ban trọng tài phải nhảy vào đem những thí sinh bất tỉnh rời đi, chỉ còn 4 tân sinh ở lại, vòng sáng cũng đã thu hẹp tối đa, bao quanh quảng trường.

Một trận đấu tay đôi hấp dẫn nhất cuộc thi, khán giả nín thở theo dõi, chờ xem trong hai người, ai sẽ đánh bại đối thủ.

Số điểm hiện tại: Đội Hoàng Sa – Trường Sa 12 điểm, đội Nữ Thần 9 điểm, đội Quốc Tử Giám 9 điểm, đội Cố Đô 8 điểm.

Sùng Hạo và Hoài Bão, một người linh lực dồi dào, một người thể lực sung mãn, không ngừng ăn miếng trả miếng giữa quảng trường phế tích. Dương biết thân biết phận đứng ngoài, thử vài cách biến hình nhưng đều thất bại, Long Ngạo thấy thế liền cười khinh bỉ.

“Mày tưởng thứ con hoang phế vật như mày có thể Long hóa sao?” Long Ngạo nhạo báng Dương để che đi nỗi nhục của bản thân.

“Liên quan gì tới mày?” Dương nhướng mày.

“Tao là cháu đích tôn của tộc trưởng, tao có quyền thanh tẩy những thứ làm vấy bẩn huyết thống của Long tộc!”

“Sao mày ngu mà còn lỳ dai quá vậy? Không nghe thằng Sùng Hạo nói sao? Chỉ có Long thể – Nhân cốt mới… À mà khoan!” Dương mắng lại, nhưng chợt một ý tưởng trong đầu hắn lóe sáng.

“Long thể – Nhân cốt…” Dương lầm bầm, lại vào tư thế vận lực.

“Mày làm gì nữa đấy?” Long Ngạo khó hiểu, chợt, một cảnh tượng làm mắt hắn trợn trừng.

Chỗ màn hình của đội Nữ Thần mà nãy giờ ít ai thèm chú ý, đột nhiên biến chuyển.

“Gì thế kia?”

“Màn hình bị hư à?”

Trên phần màn hình của đội Nữ Thần, một điểm đen xuất hiện bắt nguồn từ ngực trái của Dương rồi lan dần ra, đồng thời, cơ thể Dương cũng bắt đầu biến đổi!

Khán giả chết lặng, Long thành chết lặng, Long Ngạo chết lặng, Diễm chết lặng, Sùng Hạo và Hoài Bão chết lặng!

Bởi vì trước khi bóng đen che hết cơ thể Dương, mọi người thấy giữa trán hắn mọc lên một cái sừng màu đen!

Tộc trưởng Long tộc tay run run nhìn như trân trối vào vòng tròn màu đen trên màn hình, mà thực chất là một quả cầu màu đen bao bọc lấy Dương.

“LẠI LÀ LONG THỂ BÁ VƯƠNG!” Ai đó la thất thanh, điểm đen tan biến, lộ ra Dương trong lớp vảy rồng đen tuyền, cái đuôi cùng màu đong đưa sau lưng, một cái sừng đen nhọn hoắc nhô ra trên trán hắn…

“BAY! HẮN ĐANG BAY!” Một ai đó lại phát hiện ra Dương đang lơ lửng cách mặt đất hơn 10 cm.

“CÓ THỨ GÌ ĐÓ SAU LƯNG HẮN!” Mọi người nín thở, một vệt đen lộ ra từ sau lưng Dương, nhanh chóng biến lớn.

“TIÊN VŨ! KHÔNG THỂ NÀO! KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG!”

KINH THIÊN ĐỘNG ĐỊA!

Tim của tất cả khán giả như bung khỏi lồng ngực, Sùng Hạo có Long thể bá vương đã đủ gây kinh hoàng, tiếp theo là Hoài Bão có Vô sắc tiên vũ đã khiến tất cả khiếp đảm, hai thứ đó suốt 4000 năm nay chưa từng thấy xuất hiện!

Vậy mà bây giờ, một kẻ mà ít ai chú ý, lại đồng thời có cả Long thể và Tiên vũ!

“Long thể – Nhân cốt – Tiên huyết, cả 3 đều tinh thuần tuyệt đối! Trừ khi hắn là con Rồng cháu Tiên đúng nghĩa!”

“Cha mẹ hắn là ai? Sao có thể sinh ra một thứ khủng khiếp như vậy?”

Tộc trưởng, trưởng lão Long tộc cả bọn đứng run rẫy, miệng lắp bắp không nói được lời nào, đưa những đôi mắt vô hồn nhìn vào thân hình thiếu niên mang bộ giáp vảy rồng đen, bay lơ lững trên không bằng đôi cánh đen trông uy nghiêm và đáng sợ như một ma vương từ địa ngục giáng thế.

Diễm run rẫy, nước mắt trào ra khi nhìn hình dáng uy nghiêm bá đạo của đứa con trai, lòng tự hào, thương nhớ và lo lắng giày xéo làm lòng nàng tan nát…

“PHỤ VƯƠNG! MAU ĐI CỨU CON TRAI CỦA CON! CON XIN NGÀI!” Diễm từ cửa sổ phòng gào to…

Hoài Bão, Sùng Hạo đứng yên như tượng, đây là cái thể loại gì? Bá Vương Hắc Vũ Tiên Long Thể? Thể chất của Rồng và linh lực của Tiên? Đùa sao? Dù Lạc Long Quân có sống lại cũng không bá đạo bằng hắn!

Dương cười mỉm, hắn đã thử cùng lúc vận Long thể và Tiên thể, nào ngờ lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Vỗ cỗ đôi cánh và ngoe nguẫy làm quen với cái đuôi, Dương nhìn Long Ngạo đang run rẫy như một con cún.

“Hồi nãy mày gọi ai là con hoang?” Dương lạnh lùng hỏi.

Long Ngạo môi run run không dám mở miệng, đả kích này quá mức chịu đựng của hắn, một thằng em họ mà hắn luôn khinh bỉ như phân rác ven đường, vậy mà lại biến thành một thứ bá đạo đến mức hắn đã nhìn thôi mà cũng run sợ muốn quỳ xuống dập đầu như một tên dân đen gặp hoàng đế vi hành.

“Trận chiến này cũng nên kết thúc thôi…” Dương nói, với thể chất bá đạo và linh lực dồi dào, hắn có cảm giác như chỉ một đấm của hắn cũng đủ đánh tan xác Long Ngạo.

Sùng Hạo và Hoài Bão nhìn nhau, từ trong mắt nhau, bọn hắn biết muốn thắng trận này thì chỉ còn cách hợp lực đánh bại Dương trước. Cả hai xông tới.

Thấy Sùng Hạo trong Bá vương bạch long thể và Hoài Bão trong Vô sắc tiên vũ xông tới, Dương nhíu mày, hắn muốn kết thúc trận này thật ngầu.

Bàn tay bọc vảy rồng đen gồng lực, bí kỹ Cuồng bắt đầu vận hành.

Khán giả nín thở nhìn Sùng Hạo và Hoài Bão xông tới tấn công Dương, trong khi hắn giơ cánh tay đang tỏa ra màu đen u ám lên rồi cúi người đấm thẳng xuống đất.

RẦM!

Nắm đấm của Dương chạm đất, tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa, mặt đất sụp xuống rồi nứt vỡ lan ra theo hình mạng nhện, nhà cửa xung quanh sụp đổ, linh lực tối đen từ tay Dương tỏa ra lan khắp xung quanh tạo thành một cảnh tượng trông như cổng địa ngục đang hé mở, Hoài Bão, Sùng Hạo và Long Ngạo bị dư chấn từ vụ nổ đánh văng xa hàng chục mét rồi bất tỉnh.

Khán giả thêm một lần sững sờ, một đấm này còn kinh hoàng hơn xa đường kiếm của Sùng Hạo.

Học viện Nữ Thần, tất cả học sinh và giáo viên đều hướng mắt về màn hình, một tràng dài im lặng…

“N… nó là thứ gì vậy?” Lâm Chung run run hỏi, không tin vào mắt mình.

“Nó là ma vương chuyển thế…” Vu Sinh mắt đờ đẫn.

Từ Trần thở hì hục: “Chết mẹ tao rồi, tao lạc giới mất rồi! Sao nó ngầu vãi đái!”

Lệ và Mộng mỉm cười rạng rỡ, My đặt tay lên tim vì sợ nó rớt ra khỏi lồng ngực, gò má cô bé đỏ ửng vì cảm xúc dâng trào.

Như Nguyệt ngồi im, nhưng hình bóng đầy uy phong kia đã khắc sâu vào tâm trí nàng: “Tên bại hoài này! Sao lại có thể uy phong đến vậy…”

Ở một góc khác, Khôi Lang cắn chặt răng, tay bóp chặt vì căm tức, Lê Ly xinh xắn bên cạnh hằn cúi mặt xuống, trong lòng nàng dâng trào niềm tiếc nuối.

Rồi ai đó la to: “CHÚNG TA VÔ ĐỊCH RỒI!”

Lập tức âm thanh đang bị kềm nén bắt đầu bùng nổ, tiếng hoan hô vui mừng mãnh liệt như có thể phá sập cả ngôi trường.

Điểm số thay đổi, đội Nữ Thần tăng lên 12 điểm rồi lại tăng thêm 1 điểm lên 13, kết quả đội Nữ Thần vô địch với 13 điểm, đội Hoàng Sa – Trường Sa 12 điểm, đội Quốc Tử Giám 9 điểm và đội Cố Đô 8 điểm.

Khán giả cả ba miền bắt đầu xuất hiện những tràng vỗ tay lẻ tẻ rồi nhanh chóng lan rộng ra, ở Long thành, một vài người e ngại nhìn quanh rồi cũng vỗ tay chúc mừng cho nhà vô địch.

Hoàn hôn rực rỡ…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần – Quyển 1
Tác giả Slaydark
Phân loại Chưa phân loại, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 03-07-2024 00:44:23
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Thảm kịch (Update phần 31)
Những em gái thèm đụ (Update phần 105)
Bí mật về vợ tôi (Update phần 21)
Diễm (Update phần 140)
Chiều vợ dâm (Update phần 31) - Strych09
Cô nhân tình dâm đãng (Update phần 70)
Địt cô giáo Tiếng Anh (Update phần 14)
Chơi bài ngày Tết (Update phần 15)
Địt vợ bạn nhậu (Update phần 14)