Vợ mình, vợ người
– Uy quyền cái gì, anh trông em như là xã hội đen ấy, thôi bỏ cái kính ra đi, anh trông cứ như là xã hội đen đấy.
Tôi nói như vậy thì Hương cũng khẽ bỏ cái kính ra, khóa cửa rồi vào xe ngồi. Hương thơm nhẹ nhàng của thân thể nõn nà tỏa ra làm cho tôi thích vô cùng. Ngồi vào trong xe, Hương khẽ nói:
– Nào đi thôi anh! Muộn rồi!
Tôi lái xe đi rồi cùng với Hương trò chuyện với Hương. Bình thường thì tôi tiếp xúc với Hương khá là nhiều rồi, nhưng cũng không nói chuyện một cách thoải mái lắm vì có Dũng chồng Hương ở đó.
Hương bảo tôi:
– Anh cũng có cháu đi cho ông bà vui, hai vợ chồng cũng lấy nhau được hơn một năm rồi còn gì nữa. – Anh cũng định tính có cháu rồi, em cũng có đứa thứ hai đi, thằng cu cũng được hơn hai tuổi còn gì! – Hì hì tụi em tính là đợi thằng bé lớn thêm một chút nữa thì em mới sinh, không sinh gần nhau quá làm gì.
Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, ngồi hơn một tiếng thì cũng tới nơi. Nhìn mấy quả đồi trồng toàn keo tai tượng xanh mát mắt cũng làm cho tôi thích lắm. Vòng vào một con đường đất núi rồi cũng đến một khu nhà khá khang trang, hay đúng hơn là một cái biệt thự.
Đỗ xe ở sân tôi vào thì đã thấy chủ nhà đứng ở cửa chào chúng tôi rồi. Vừa thấy chúng tôi, chủ nhà đã nói:
– Chào anh chị, anh chị thấy đấy, đi một vòng quanh thôi thì anh chị cũng đã thấy mấy quả đồi của gia đình đẹp như thế nào.
Tôi với Hương chỉ cười rồi vào trong nhà, ngồi xuống, người giúp việc cũng mang nước cho chúng tôi. Hương mở đầu câu chuyện.
– Em thì cũng đã đi qua xem rồi, công nhận là mấy quả đồi của anh chị cũng đẹp thật, nhưng giá cho em thế thì hơi cao, anh chị bớt cho em một chút có được không, tầm 15% nhé. – Thế thì nhiều quá! Không được, em thấy đấy, đất như vậy, trồng rừng lên làm ăn cũng được còn gì nữa, mấy vụ keo, trong vòng 5 hay 6 năm thôi thì em cũng đã thu hồi được vốn rồi gì nữa, mà giá anh để cho em thế là quá ổn rồi đấy. Chẳng qua là gia đình em cần tiền nên bán gấp thôi chứ cũng chẳng muốn bán đâu.
Công nhận là Hương nói chuyện cũng khá là mềm mỏng, cách thuyết phục cũng ổn rồi, nhưng có vẻ là chủ đất vẫn chưa ưng thuận lắm. Tôi thì nghĩ “với mấy quả đồi này, không trồng keo mà trồng vải chiết thì kiểu gì cũng có lãi mà thậm chí còn lãi nhiều hơn cả chồng keo nữa” nên tôi mới bảo với Hương:
– Theo anh thì đất đó cũng được, gọi là hai bên cùng có lợi vì hai bên cùng muốn giải quyết nhanh gọn, chúng ta chỉ cần bớt 12 % giá thôi như vậy được không!
Nghe tôi nói như vậy thì Hương vẫn chưa nghĩ ra, đang lưỡng lự, nhưng chủ đất khẽ bảo luôn:
– Nếu 12 % thì được! Khi nào chúng ta làm giấy tờ vậy? – Có thể là cuối tuần chúng tôi lên, chúng tôi có thể đi xem mấy quả đồi đó được không vậy? – Sẵn sàng thôi, anh chị có cần tôi dẫn đường không? – Thôi không cần đâu, chúng tôi cứ xem một chút cũng được, gọi là dạo qua xem xét thế nào thôi mà.
Chúng tôi nói như vậy thì chủ đất cũng đồng ý để chúng tôi đi xem. Công nhận là đất ở đây cũng khá là tốt đúng như tôi dự đoán có thể trồng được vải. Hương bảo với tôi:
– Sao mà anh bảo bớt đi nhiều thế, 3% là hơi bị nhiều đấy anh ạ. Sợ không đủ vốn mà lấy đâu. – Chuyện nhỏ ấy mà, để anh nói em nghe nhé! Đất này mình chỉ cần chuyển đổi mục đích sử dụng đi, mình trồng vải, loại vải triết thì chỉ cần năm năm là có quả thôi, thu hoạch thì cũng đỡ hơn thế này nhiều. Mà bây giờ mình bán cả cái rừng keo này đi thì cũng thu hồi được vốn một phần còn gì nữa. Nếu mà không đủ thì anh góp thêm vốn với em, cứ kinh doanh biết đâu lại giàu nhỉ.
Tôi nói như vậy thì Hương cũng cười mà nói lại:
– Công nhận là anh tính toán xa thật, hơn hẳn cả chồng em! Được rồi, hẹn chủ nhật này, nếu chồng em về thì anh cùng vợ chồng em đi nhé! – Được thôi! Chuyện nhỏ ấy mà, chủ nhật anh cũng được nghỉ. Thế nếu mà mình trả thì hết bao nhiêu hả em, lúc đó anh chưa có biết rõ giá. – À nếu mà mình tính trừ 12 % rồi thì mình phải trả cỡ gần chục tỷ nữa anh ạ, mà vợ chồng em thì chỉ có tầm hơn bảy tỷ thôi, cầm sổ đỏ nhà cũng được nhưng mà trả lãi ngân hàng thì hóa ra cũng chẳng được là bao. – Được rồi anh góp vốn phần còn lại được chưa nào. Thế là không lo khoản vốn nữa nhé.
Chúng tôi nói chuyện một lúc rồi cũng ra về. Lái xe về đến thành phố thì Hương bảo tôi:
– Chúng ta vào ăn cái gì đã anh! Em đi bộ đường đồi một chút thôi mà đã cảm thấy mỏi chân rồi, lại còn mệt nữa. – Được rồi, mừng vụ mua bán được món hời, chúng ta đi ăn nào.
Nói xong thì tôi cũng đánh xe tìm một nhà hàng khá là nổi tiếng rồi tôi với Hương vào trong nhà hàng. Gọi một số đồ hải sản ra, chúng tôi cùng ăn, nhìn cái dáng vẻ tự nhiên ăn ngon lành của Hương làm cho tôi thích lắm.
Mặc dù đi với tôi nhưng Hương cũng chẳng tỏ vẻ ngại ngùng gì cả, vẫn ăn ngon lành lắm. Tôi nhìn rồi cười:
– Đói lắm hả em?
Hương ngẩng lên nhìn tôi rồi ửng hồng đôi má rồi nói:
– Đói chứ anh, em không chịu được đi bộ đâu, đi một tí là đã đói hết cả người lên rồi anh ạ. Hì hì thông cảm nhé.
Tôi nhìn Hương mà chỉ mỉm cười rồi rót rượu cho Hương uống. Ăn xong thì tôi bảo:
– Thôi cũng chiều rồi đấy em ạ! Về nhà thôi.
Hương đứng dậy lảo đảo rồi nói:
– Vâng, không ngờ em uống có một chút thôi mà đã ong hết cả đầu, choáng váng thế không biết nữa.
Tôi vội đỡ Hương ra xe rồi về đến nhà. Vừa đưa được vào trong nhà thì Hương cố gắng mãi mới mở được cái cửa. Tôi khẽ bảo:
– Ấy tại anh, anh không biết em không uống được nên anh giót nhiều quá!
Hương bây giờ như nửa tỉnh, nửa mê mà nói lại:
– Không sao đâu anh, mừng mình thắng lợi mà, đưa em vào trong nhà đi nào.
Tôi đành đỡ lấy cánh tay của Hương mà dìu Hương vào bên trong nhà phòng. Hương nằm xuống giường mà mắt vẫn lờ đờ.
Nhìn hai cái cặp vú căng tròn bên trong cái áo đang phập phồng bởi những hơi thở nhẹ nhàng làm cho tôi thích lắm. Tôi khẽ mỉm cười rồi nâng Hương dậy mà cởi cái áo khoác ngoài ra. Bây giờ cái áo sơ my mỏng dính đã làm lộ cái áo lót màu đen ở phía bên trong ra rồi.
Công nhận là hàng của Hương to thật. Nó căng tròn lên đẹp vô cùng, có thể nói là đẹp hơn cả của vợ tôi nữa.
Vừa treo cái áo được lên móc thôi thì bất thần Hương khẽ ôm lấy cổ tôi mà hôn. Tôi hơi bất ngờ trước hành động này của Hương nên bảo:
– Sao mà tự dưng em lại làm thế! Làm thế này thì chết đấy em ạ!
Hương thấy tôi nói như vậy thì cũng mỉm cười mà bảo:
– Có gì mà chết, yên tâm đi, chồng em đi miền Nam rồi, làm gì có thể mà ra đây nhanh thế được cơ chứ! Em nhìn anh là em đã kết rồi!
Tôi khẽ hơi đỡ lại cánh tay của Hương mà nói:
– Không thể thế được đâu em! Nhỡ có người khác biết được thì còn ra làm sao nữa, thật khó sử lý trong tình huống đó em ạ. – Có gì mà sợ cơ chứ! Em còn không sợ thì anh sợ cái nỗi gì, đúng là đồ ngốc.
Nói xong thì Hương lại kéo tôi xuống mà hôn. Hơi thở ấm nóng hòa cùng với mùi rượu nồng nồng làm cho tôi thích vô cùng. Tôi đành cúi xuống mà hôn lấy cái đôi môi đỏ hồng của Hương. Cảm giác ấm nóng của nó làm cho tôi thích lắm.
Hương khẽ ôm chặt lấy người của tôi luôn, đồng thời cũng đưa nhẹ cái đầu lưỡi của mình vào bên trong miệng của tôi để tôi mút.
Một cảm giác thơm nồng làm cho tôi sung sướng vô cùng. Hai đầu lưỡi của chúng tôi quấn vào nhau làm cho tôi thích lắm.
Không thể nào kiềm chế được lòng mình nữa, tôi ôm chặt lấy thân thể của Hương rồi chầm chậm mà đưa nhẹ tay xoa lấy cái bầu vú.
Bầu vú to tròn mềm mềm làm cho tôi thích vô cùng. Tôi càng bóp thì Hương càng ưỡn người của mình lên có vẻ thèm khát lắm. Vừa hôn cả cái đôi môi thơm nồng tôi vừa khẽ mà hôn lên má rồi lên cổ sau đó thì đến đôi tai ấm áp Hương.
Hương rùng mình lên rồi ép sát người vào người tôi. Cái bầu vú cọ mạnh vào thân thể tôi làm tôi thích lắm.
Hai bàn tay của Hương đã luồn xuống bên dưới mà lột cái áo của tôi lên rồi. Tôi cũng khá là to con hơn Dũng nên người cũng đẹp lắm.
Vừa nhìn thấy người của tôi thôi thì Hương đã nói:
– Đẹp hơn của chồng em nhiều thật đấy! Nhìn đã cả mắt luôn, chắc chỗ ấy cũng to lắm đấy hả?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vợ mình, vợ người |
Tác giả | Ngọc Linh |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 13-09-2024 07:06:59 |